images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tôi chỉ nghĩ đến cái chết vì cảm thấy bế tắc...
Bây giờ tôi đã là người phụ nữ độc thân 34 tuổi, đã từng có công việc ổn định nhiều người mơ ước.
Sinh ra trong một gia đình nghèo,khi vào đại học tôi luôn ôm mộng phải làm gì đó để giúp gia đình và bản thân thoát nghèo.Sau khi ra trường,cơ may cũng đến,tôi được nhận vào làm ở một công ty của Đức,sau 5năm làm việc tôi đã tạo dựng được nhiều mối quan hệ để làm ăn riêng.
Từ năm 25 tuổi tôi đã vạch ra bảng kế hoạch cho mình đến năm 40tuổi. Với 3bản kế hoạch 5 năm cho ba giao đoạn,tôi luôn cố gắng để đạt được. Sau kế hoạch 5năm lần thứ nhất thành công mỹ man,tôi hăng say lao vào thực hiện kế hoạch lần hai. Với mong muốn sau khi thoát nghèo thì phải làm giàu,bao nhiêu vốn liếng tích lũy tôi gom góp làm một lần thật to. Dầu trăm tính ngàn tính cũng k thể thoát khỏi chữ ngờ, người hợp tác với tôi làm ăn thất bại bỏ trốn,bỏ lại tôi hai bàn tay trắng với món nợ khổng lồ. 30 tuổi,khủng hoảng tâm lý,khủng hoảng về lòng tin và các mối quan hệ bạn bè. Tôi khủng hoảng đến nổi trầm cảm, gia đình không thể chia sẻ,bạn bè trở mặt. Trong lúc nghi quẫn tôi đã muốn tự sát nhưng không thành công, tôi sống một mình nên nghĩ uống thuốc ngủ xong sẽ chết đi,nhưng hình như thuốc không đủ mạnh,tôi ngủ luôn hai ngày sau khi tỉnh dậy bị một số tác dụng phụ nhưng không ảnh hưởng nhiều đến cơ thể.
Tỉnh lại,tôi nghĩ không chết được thì phải sống. Mất một năm để lấy lại dũng khí và tự tin, tôi tiếp tục lên kế hoạch làm lại từ đầu để trả nợ. Đến nay, tôi đã từng bước làm lại và tiếp tục hợp tác với bạn bè để làm thêm kinh doanh. Một lần nữa tôi phải trả giá với lòng tin của mình. Bây giờ tôi chỉ nợ có 200triệu chỉ bằng 1/4 khoảng nợ lúc trước, nhưng lần này tôi k còn một cảm giác gì nữa. Khó khăn lần này của tôi làm liên lụy đến bao nhiêu người,đều là những quý nhân ra tay giúp đỡ và tin tưởng tôi sau khi tôi thất bại lần đầu. Bây giờ tôi không biết lấy đâu ra tiền để trả họ, vì họ không phải người dư giả giàu có, có chút ít gom góp mà cho tôi mượn,bây giờ họ đang cần sử dụng thì tôi lâm vào cảnh này.
Tôi lo lắng hoang mang và cả sợ hãi, lúc thì hừng hực khí thế tự nhũ rằng không sao mình sẽ có cách giải quyết, nhưng đa phần thì bi quan và cảm thấy bế tắc. Tôi đã tìm mọi cách mình có thể để xoay sở nhưng luôn vô vọng. Tôi cũng đã từng nghĩ hay tìm người giúp tôi "đảo nợ", tôi nguyện làm con đợ để trả nợ cho họ cũng được kể cả bán thân tôi cũng làm.
Hai tháng nay, tôi luôn sống trong lo lắng sợ hãi,chỉ cần nghe tiếng chuông điện thoại là tôi run rẩy tay chân tim đập nhanh đến nổi nghẹt thở. Những người giúp đỡ tôi bây giờ đang cần tiền nên họ theo đòi hằng ngày, tôi trình bày thật tình hoàn cảnh của mình mong họ thông cảm và cho tôi thêm ít thời gian, vì lúc này một mình tôi phải xoay sở, chịu đựng nên tôi rất mệt mỏi,Ba Mẹ tôi đã lớn tuổi,tinh thần không tốt lại không thể giúp đở tôi,anh em thì càng khôn gthể nhờ vả. Quả thật, lúc này tôi lại chỉ nghĩ đến cái chết,là một người Phật tử,tôi biết tự sát là tội sát sanh nặng nhất trong nghiệp sát,nhưng tôi vẫn không thoát ra khỏi suy nghĩ đó được, tôi lang thang khắp sài gòn và vô thức ghé vào hiệu thuốc để mua thuốc ngủ.Tôi mua từ rất nhiều hiệu thuốc với số lượng lớn thuốc ngủ. Tôi cứ bị ý nghĩ tối nay tôi sẽ uống hết số thuốc đó ám ảnh.
Tôi không biết làm sao đây,ngày mai phải đối mặt thế nào với những người đã giúp đỡ mình đây, ngày mai tiền đâu mà trả họ đây. Tôi không có câu trả lời và giải pháp cụ thể nào cả.
Ai có thể cứu tôi với.

Chia sẻ với chị vì Mẹ em cũng từng lâm vào cảnh như chị 2 lần, trong 3 năm tổng số chắc cũng trên mấy tỷ, nhưng giờ chỉ còn khoảng 200tr. Em thấy chị đứng lên được lần thứ nhất thì lần thứ hai này chị nhất định sẽ làm được. Cố lên chị nhé, đừng bi quan.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
04:14 CH 26/02/2017
Tôi chỉ nghĩ đến cái chết vì cảm thấy bế tắc...
Tôi năm nay 34 tuổi. Đã có vợ và 1 con gái nhỏ đáng yêu. Tôi cũng rất bế tắc. Và tôi đang sống trong sự khốn cùng. Tôi đi làm công với đồng lương căn bản. Nhưng do bản tính ham chơi và sa đà vào cờ bạc. Tôi thua và lại muốn gỡ gạc. Cứ thế đồng tiền cứ ra đi và nợ nần chồng chất. Đôi lúc nghĩ đến cái chết để giải thoát. Nhưng nhìn lại gđ mình tội nhất là đứa con gái bé bỏng, ngây thơ. Tôi lại không đành. Mình ra đi rồi. Còn đứa con thế nào đây.tôi rất muốn làm thêm cv để trả nợ nhưng mọi thứ không hề đơn giản. 5h đón con đi nhà trẻ về. Vợ tôi làm giờ giấc không đc ổn định. Lúc thì 6h, lúc thì 9h không ai ở nhà giữ bé cả. Tôi đang rất bế tắc. Cuộc sống cứ như thế. Cuộc đời vùi dập liên tục. Dường như tôi sắp sửa ngã quỵ, nhưng nhìn đứa con gái bé bỏng tôi lại đứng lên, kìm hãm vớ sóng gió, nhưng cuối cùng tôi không biết là có thể cầm cự đến bao giờ....nếu bạn cần 1 người chia sẽ thì hãy email cho tôi, xem như là 2 người cùng cảnh ngộ, sẽ cảm thông với nhau hơn.....
comment by WTT mobile view

Em nói lời thật sợ mất lòng chứ anh nên làm 1 topic khác để chia sẻ chuyện của anh. Chứ anh và chị nên chọn một thời điểm khác để kết bạn chia sẻ với nhau. Tại em thấy tư tưởng anh bi quan quá mà chị này đang nghĩ quẩn nữa, em e không ổn.
Thêm nữa em nói thật cờ bạc rồi nợ nần thì anh đừng cho là "cuộc đời vùi dập", tự anh vùi dập anh đó thôi, anh cũng nói anh sa đà mà đúng không. Em thấy anh nên tu chí làm ăn đi, đừng suy nghĩ nhiều hay có ý muốn ngã quỵ gì cả, vì anh không được phép làm. nếu anh thật sự vì vợ con thì nhanh chóng tìm cách vực dậy tinh thần đi anh. Anh làm mọi thứ từng bước một thôi, đừng cố gắng ôm đồm nhiều việc một lúc sẽ dễ nản vì kiệt sức.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
04:07 CH 26/02/2017
Vợ cầu cứu bồ của chồng và cái kết khó tin
chuyện này kiểu như viết ngược lại chuyện vợ bác sĩ cứu bồ của chồng nè haha
Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
02:37 CH 25/02/2017
Không biết có nên lấy người như anh không?
Tuổi thanh xuân của 1 người con gái ko tồn tại lâu nên làm gì dứt điểm chứ rề rề hoài, đàn ông ko mang lại hp cho phụ nữ thì next đi em.

Em muốn next lâu lắm, về ngoài em tỏ ra là em không cần nhưng thật sự nếu như giờ ko có ổng em cũng không biết làm sao vượt qua. Em đã thử nhiều lần tạm chia tay nhưng cứ hễ ông ấy năn nỉ là em lại mềm lòng

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
03:49 CH 24/02/2017
Không biết có nên lấy người như anh không?
tình yêu thì cũng giống quần áo thôi nếu mặc lâu quá thì hay lỗi mốt, tốt nhất là yêu và cưới chỉ nên có giới hạn thời gian khoảng 1 năm là ok ạ.

dạ, em cũng nghĩ vậy. Nhưng :((

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
03:46 CH 24/02/2017
Không biết có nên lấy người như anh không?
Bạn bao nhiêu tuổi rồi??? Theo mình thì những đôi yêu nhau quá lâu mà ko cưới sẽ dễ chán nhau, mình nghĩ bạn nên yêu cầu anh cưới ngay đi ko là bạn đi cưới người khác (nói chuyện nghiêm túc vào). Tôi thấy anh này mung lung quá, dứt điểm, cưới thì cưới ngay ko thì thôi. Lằng nhằng mệt lắm, mà bạn nên nghĩ tích cực một tí, bớt lo lắng bớt ghen lại, nếu có ghen hay lo lắng thì cứ nói thẳng với ông kia chứ đừng để trong lòng.

Mình 25 rồi bạn ơi, nói chung cũng nói nghiêm túc rồi nhưng thật sự hoàn cảnh cũng không cho phép, nhà mình với nhà anh ta nói thật thì là chênh lệch lớn. Trong khi nhà mình sau mấy lần vỡ nợ thì tài sản còn cũng khá. Còn anh ta thì không còn gì, với lại Mẹ với mấy dì anh cũng nói minhf ráng thêm 1 thời gian nữa, bởi giờ rối. Muốn dứt áo ra đi cũng chẳng có lý do.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
03:45 CH 24/02/2017
Không biết có nên lấy người như anh không?
Không nên cưới. Anh kia mà xin lời khuyên thì chị cũng khuyên là không nên cưới. Em có tính "quản lý" quá cao, giống bà mẹ khó tính, trong khi cậu kia thì tính tình thích bay nhảy, tự do. Nhìn đã thấy lấy nhau về khổ cả 2 rồi. Năm ngày ba trận khéo lại bỏ nhau. Nên thôi tìm người khác hợp hơn em ạ. Nhưng chị đồ là em mà cứ thích kiểm soát rồi điều tra như thế này thì chẳng thằng nào nó chịu được đâu.

Em thì cũng không phải quá ghen, nhưng thật sự càng ngày em như bị tâm thần chị ạ, trước em cũng quen mấy người, nhưng kiểu tình cảm không sâu đậm và không bị nói dối nên vô tư lắm.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
03:38 CH 24/02/2017
Ám ảnh quá khứ của người yêu
Nói thật là ngừng ngay đi bạn ơi, sa chân nhiêu đủ rồi, thằng đó không xứng đáng, kiểu mà luôn so sánh vậy là nó có tôn trọng gì bạn đâu, bạn chỉ là 1 cái sơ cua của nó, lỡ nhỏ kia với nó không thể cứu vãn rồi mới tới bạn đó. Mà cho dù vậy bạn cũng không có hạnh phúc gì khi ở bên nó, tội gì phải vậy, nó chiếm được thân xác bạn, bạn càng lụy nó càng đắc ý càng coi thường. Đùa chớ tìm cơ hội cắt cu thằng đó, đừng để nó đi gieo giống :)))))))
Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh2302
07:00 CH 20/02/2017
k
kimthanh2302
Hóng
226Điểm·2Bài viết
Báo cáo