hôm nay lên chùa mà lòng e k mở ra được các c ạ! chưa bao giờ e lại rơi vào tâm trạng như thế này... chồng e khó tính từng hành động, lời nói của e a đều để ý, k vừa ý là a cau có. cũng vì nghĩ cho a đầu óc căng thẳng nên có lần con bạn e nhắn tin hỏi e kiểu ghen ăn tức ở, e k muốn a đọc đc nên e xóa nội dung nhưng a xem đt lại cáu gắt hỏi sao lại xóa đi, e gt nhưng e biết a nghi ngờ e qua cách a thể hiện...lần nữa gần đây, e và thằng e trai e cãi nhau, e rất cáu với nó, 2 chị e nt cãi nhau, e cũng k muốn chồng đọc đc lại nghĩ chị em em k đoàn kết và lại mắng e thế này thế kia nên e xóa nhưng lại vẫn còn xót 1 thông báo ở phần nhật kí (nội dung k còn) a kiểm tra đt thấy và hỏi, e t.l là 2 c,e cãi nhau k muốn a đọc đc...a cáu và nói rằng e là thường xuyên nt với đứa nào rồi cũng xóa đi ntn, rồi nói cay cú, a xưng hô nói năng lúc a cáu thô tục lắm, lần nào cũng đâm dao vào tim e thôi (có lẽ e yêu a quá nên toàn tự hành mình như thế). hôm nay thì e lên sân thượng gọi cho sở nội vụ về việc thi cong chức vì đã 2 lần e hỏi nhưng k đúng ý a nên e muốn gọi để còn trả lời a, nhưng ngta cũng k trả lời cho e rõ, sợ a lại mắng e làm gì cũng vội vàng và k đc việc nên e xóa luôn, a gọi lại xác minh xem có đúng e vừa gọi k rồi quay ra nói với e là lận này chấp nhận là đúng, rồi a cười mỉa mai e,k ngờ lần này lại làm a nói ra điều làm e chết đứng, a nói "kịch còn dài lắm" e rụng rời cơ thể, tìm đường ra chùa dưới trời mưa, con em rời xa e mới có mấy ngày (e mới bị sảy thai khi 5 tuần), chồng e lại coi tình nghĩa vợ chồng 10 tháng nay chỉ là kịch, 2 lần mất con e đau, thêm lần chồng như thế thật sự e nghĩ đến việc qui cửa phật cho nhẹ lòng nhưng lòng nặng trĩu sao mà qui đc. e tìm đường về nhà, e k nghĩ thêm đc điều gì. em muốn khóc thật to thật to gào thét cho vơi bớt đi mà cũng k đc. em lại nghĩ đến việc rời xa cuộc đời các c ạ! em k còn thiết gì nữa, e vào đường cùng rồi.
bạn giống mình quá, 2vc mình gặp nhau là cãi lộn, đỉnh điểm là cãi 2 tháng trời chưa xong, gặp nhau là 0 ai nhường ai, bây giờ ly thân cũng 2 tháng rồi, chồng mình 0 chịu nói chuyện, 0 đt, 0 tn với mình luôn, mình đang tập quen dần với cuộc sống 1 mình, cô đơn, đôi lúc tự nhiên đau, tự nhiên bùn và tự nhiên rơi nước mắt.... ly dị thì chồng mình c0 chịu, sống chung thì chồng mình cũng 0 chịu, chồng mình bảo "còn yêu nhưng 0 thể sống chung vì hết tình hết nghĩa" mình cũng chẳng hiểu ý là thế nào ? chẳng thề hiểu, chẳng lẻ cứ hành hạ mình như thế mãi, mình đã cố gắng quên 2 tháng nay but không thể, đau nhói và tuyệt vọng...
Nhưng có chuyện gì xảy ra vậy bạn? Bạn nghĩ chồng mình có người khác sao?
hãy khóc đi bạn, khóc thật to vào, khóc cho lòng mình nhẹ ....
chia buồn cùng bạn về em bé..
chồng bạn sao thế nhỉ,
bạn còn yêu anh ko? hay bạn rời xa anh ấy 1 thời gian,
nếu còn yêu thì nói còn ko và bạn sống 1 mình tốt thì thôi mình nghĩ ở vậy sướng bạn ah, mình cũng chán cảnh ở chung mà ko còn thương yêu gì...phụ nữ mình khổ thật