Bác sĩ bảo là thuốc chỉ có công dụng làm giảm triệu chứng, cho mình đỡ khó chịu thôi chứ vẫn phải theo dõi thường xuyên. Vì có nhiều trường hợp u bắt buộc phải mổ chứ dùng thuốc không ăn thua. Hơn nữa là bạn tớ quá chủ quan, không đi kiểm tra gì cả nên chẳng biết khối u nó đang phát triển như thế nào. Có khi 2 tháng trước thì chưa cần phải mổ nhưng 2 tháng sau nó to lên nhiều thì phải mổ thôi.
Bệnh thường gặp mà tớ thấy nhiều mẹ chủ quan lắm ấy. Đi khám một lần biết có u là xong, sau đó toàn tự đi mua thuốc lá, thuốc Bắc ai mach ở đâu đâu về uống, còn bác sĩ có bảo sao cũng mặc kệ. Kể đâu xa chứ tớ có cô bạn cũng nằm trong nhóm “dũng cảm” này. Ai đời bác sĩ hẹn tái khám nhưng không đi vì chủ quan u lành, cũng không bị rong kinh, đau bụng hay khó chịu như những người khác nên cứ nghĩ là bệnh nhẹ. Thỉnh thoảng sắc lá trinh nữ hoàng cung khô uống. Được đâu hơn nửa năm thì vỡ nang buồng trứng, phải mổ cấp cứu, làm cả nhà được phen sợ xanh mặt.:((
Nên hồi lần 2 đẻ mổ, cách đây 2 năm, tớ đã sang Thu Cúc. Nhanh gọn lẹ, mỗi tội ko được nhiều ưu đãi như bây giờ.
Cảm giác được tôn trọng, nâng niu cũng thấy đỡ mệt mỏi, mà bố mẹ với chồng con mình đến chăm nom cũng happy ấy.