nhà e ở ngoại thành nên k tiện để nhận hàng. Chị có thể làm focal point được k?. Tiền hàng e sẽ chuyển khoản trước cho chị, tiền ship chưa biết bao nhiêu, sẽ chia ra và thanh toán khi hàng về? Như vậy có được k?
Ôi, các mẹ ơi, đọc thấy các mẹ bày ra cách 1 là lờ tớ lơ con đi, 2 là đánh lạc hướng nó. Cả 2 cách này mình đều áp dụng mà vẫn không được. Tự dưng đợt này "nàng" gần 20th là dở chứng, gào khóc liên hồi, hơi 1 tí là hờn, chỉ bắt mẹ bế. Mà khổ, mẹ thì bầu 7 tháng rồi, nặng ì ạch, bế "nàng" thì "nàng" giãy giụa, đạp cả vào em bé bụng. Nhưng bỏ nó xuống thì nó đập đầu xuống sàn nhà bôm bốp, để trên giường thì lăn từ trên giường xuống dưới đất rồi đập đầu tiếp, phát sợ luôn. Nó cứ thế mà gào khóc rồi ọe, tìm mọi cách để trớ ra (cũng toàn trớ ra thật), liên tục tới nửa tiếng, 1 tiếng... cho đến khi 1 là nó thỏa mãn nhu cầu nó đề ra từ đầu (không bị đánh lạc hướng đâu ạ), 2 là đến khi mẹ nó stress quá bật khóc, nó thấy mẹ nó vừa bế nó vừa tu tu khóc, nước mắt ngắn nước mắt dài thì tự dưng nín bặt. Các mẹ cứu em với, chứ tình hình này thì em không biết làm sao sống nổi nữa. :-((
Đúng rồi. Thực sự bài của chị làm em khóc đó. Em ngu lắm. Nhưng cũng thật yếu đuối. Thật xấu hổ với chính mình. Mình lẽ ra phải đứng dậy thì lại tự làm cho anh ấy thấy anh ấy quan trọng hơn. Người như anh ấy đâu có xứng đáng với em. Vậy mà sao em phải thế này?
Em chỉ muốn hỏi. Em có nên nói với bố mẹ chuyện này không? Vì em chẳng biết bắt đầu câu chuyện từ đâu? Nhưng nếu anh đồng ý em sẽ nói, nhất định như thế. Vì em yêu anh ấy, em muốn giữ lời như khi nhận lời yêu anh. Em có biết mình ngu nhưng sao vẫn muốn cưới anh ấy? Nếu không lấy anh ấy, em phải làm gì bây giờ?
Bé nhà tớ sinh sau bé nhà bạn có 3 ngày thôi. Trộm vía công chúa nhà tớ rất năng động và đã nói được nhiều, hát hò suốt ngày, tớ vẫn chưa cho đi lớp định 3 tuổi sẽ cho đi. Mấy hôm nay chẳng hiểu sao bé nhà tớ cũng cứ hay hờn lúc nửa đêm thế chứ, hôm qua cũng vậy nửa đêm tự dưng con gọi "mẹ ơi" rồi khóc ầm lên dỗ cũng không được, càng dỗ càng khóc, dọa nạt đủ kiểu mà càng dọa càng khóc to hơn, tớ bực quá phát 1 cái vào mông thì thấy bớt khóc, thế là lại nịnh nọt một hồi rồi lại ngủ, mỗi tội là tớ từ lúc đó mất ngủ luôn, trằn trọc không ngủ lại được, con thì thỉnh thoảng lại thấy nhăn mặt mếu máo, có lúc thấy gọi "mẹ mẹ" chắc mơ ngủ. Bé nhà mẹ nó hôm nay sao rồi? Tớ thấy mẹ nó cho bé đi lớp cũng là một giải pháp tốt cho bé đấy.Chúc 2 mẹ con khoẻ. Chúc bé hay ăn chóng lớn, ngoan ngoãn thông minh. :Smiling:
Mình khám chỗ chú Thực cũng thấy nhiều mẹ có bé bị quấn cổ lắm. Trường hợp em bé nhà mình tuần 36 quấn 2 vòng. Tuần 38 bé tự gỡ ra 1 vòng, lúc đó bé được 3kg; chú Thực kiểm tra chỉ số trao đổi chất qua nhau thai vẫn bình thường nên mình cũng yên tâm. Đến 39 tuần, vào viện làm hồ sơ, mình nhờ bác sĩ siêu âm xem cháu còn quấn cổ mấy vòng, bà ấy quát loạn lên "đi S.A ngoài làm gì để mà lo lắng dây rốn quấn cổ.Mấy vòng bsi cũng đỡ được hết".Tuần cuối mình chủ quan ko đến khám chú Thực. Sau cùng 40 tuần lên viện phải mổ cấp cứu vì đồng âm giảm. Lúc chào đời bé có 2,5 vòng quấn cổ, 1 vòng quấn chân, nặng 3kg, trong khi buổi chiều S.A là 3,4 kg.