images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nhau thai quấn cổ thai nhi
Chào bạn, theo mình điều quan trọng nhất lúc này là bạn phải có 1 tinh thần khỏe mạnh, ko nên quá lo lắng và nên thăm khám định kỳ để bác sĩ theo dõi và cho lời khuyên.
Mình khám chỗ chú Thực cũng thấy nhiều mẹ có bé bị quấn cổ lắm. Trường hợp em bé nhà mình tuần 36 quấn 2 vòng. Tuần 38 bé tự gỡ ra 1 vòng, lúc đó bé được 3kg; chú Thực kiểm tra chỉ số trao đổi chất qua nhau thai vẫn bình thường nên mình cũng yên tâm. Đến 39 tuần, vào viện làm hồ sơ, mình nhờ bác sĩ siêu âm xem cháu còn quấn cổ mấy vòng, bà ấy quát loạn lên "đi S.A ngoài làm gì để mà lo lắng dây rốn quấn cổ.Mấy vòng bsi cũng đỡ được hết".Tuần cuối mình chủ quan ko đến khám chú Thực. Sau cùng 40 tuần lên viện phải mổ cấp cứu vì đồng âm giảm. Lúc chào đời bé có 2,5 vòng quấn cổ, 1 vòng quấn chân, nặng 3kg, trong khi buổi chiều S.A là 3,4 kg.
01:00 CH 26/06/2011
Người Nhật và Hàn họ thu xếp nhà cửa sao lúc nào...
nhà e ở ngoại thành nên k tiện để nhận hàng. Chị có thể làm focal point được k?. Tiền hàng e sẽ chuyển khoản trước cho chị, tiền ship chưa biết bao nhiêu, sẽ chia ra và thanh toán khi hàng về? Như vậy có được k?

Hi, chị ơi, nếu chị đặt cho em đặt chung với nhé, em cũng muốn lấy 06 giỏ Ikea, 2 túi đựng chăn nhỏ và 1 chiếc kệ treo màu xám 4 ngăn nữa ạ.Nhà em ở nội thành, cơ mà em ko biết đặt ntn, với cả em đang có bầu nên cũng chẳng đi đâu được, hik.
10:46 SA 22/12/2010
Tư vấn chỉ số siêu âm thai theo tuần
05:02 CH 16/09/2010
Tư vấn chỉ số siêu âm thai theo tuần
Mẹ con em chào bác sỹ ạ,
Em mới siêu âm hôm qua, dưới đây là các thông số, bác sỹ ngó qua giúp em với nhé.
- KKC: 8/6, chu kỳ 30 ngày (đều như bác thu tiền điện hàng tháng)
- Tuổi thai theo SA:14t
- Đường kính lưỡng đỉnh: 26mm
- Chu vi vòng đầu: 98 mm
- Dài xương đùi: 14 mm
- Dài xương cánh tay: 12mm
- Chu vi vòng bụng: 84 mm
- Dài đầu mông: 78 mm
- Cân nặng hiện tại 98 gr
- Cử động thai tốt
- Ngôi :chưa cố định

- Cấu trúc mũi, miệng: bình thường, xương sống mũi: bình thường
- Xương cột sống và tứ chi: bình thường
- Khoảng cách 2 hố mắt: 14mm
- Bề dày da gáy: 1,2mm bình thường
- Cấu trúc não bộ bình thường (nhưng chưa thấy bsy ghi chỉ số của cấu trúc)
- Ổ bụng kín
- Dạ dày trong ổ bụng: bình thường
- Hai thận: (chưa thấy ghi); Bàng quang: bình thường
- Nhịp tim: 158/ phút (thấy bsỹ bảo là chưa rõ cấu trúc và trong kết quả cũng bỏ trống phần cấu trúc của tim)
- Cấu trúc phổi đồng nhất, không có hình ảnh nang tuyến.
- Dây rốn: bình thường
- Vị trí nhau thai bám lan tỏa thành sau đáy tử cung
- Độ trưởng thành bánh nhau: bình thường
- Dây rốn (3 mạch máu): bình thường
- Doppler ĐM rốn: bình thường.
- Số lượng nước ối: bình thường (chất lượng, chỉ số nước ối, vị trí sâu nhất: ko thấy ghi gì)
=> KL:Thai 14 tuần, ko thấy hình ảnh bất thường về hình thái.
Em trẻ người non dạ, dù bụng rạn thật đấy nhưng mới là có bầu lần đầu, em copy nguyên cái kết quả, bsỹ phân tích giúp em nhé, đặc biệt là vụ ngôi thai chưa cố định, tim, não chưa rõ cấu trúc và các phần bsỹ SA bỏ trống, chúng có gì bất thường ko ạ? Hồi 10t, em bị cảm lạnh mất 3 ngày, theo như bsy SA thi be ko bi AH, nhưng gần đây thỉnh thoảng em bị tức ngực, khó thở vào buổi tối. Em hơi lo.
Bsỹ SA có nói là so với trẻ cùng tuần tuổi, bé nhà em khá rõ nét. :Battin ey:Thậm chí bé còn ngọ nguậy kiểu "chip mum- múa tay bên phải, bên trái" làm cả bsỹ và các mẹ khác cười như thể được xem Gặp nhau và cười. Trong khi 1 chị khác, bé gần bằng bé nhà em nằm ngoan như cún con vậy. Bé nhà em có nghịch quá ko ạ?:Sigh: Mà trộm vía, bé xíu vậy mà em thấy nó giống bố kinh khủng, nhất là trán cao, hốc mắt to, mũi thẳng, gò má cao và miệng rộng (nhìn như là bé đang cười vậy, tuần tuổi này, bé biết cười chưa hả anh?).Lúc bsy chụp hình lại còn đưa tay lên cằm làm duyên nữa:Surprise: Mà hỏi thì nhất định bsy ko cho biết giới tính. Quả này mà con gái thì ế mất thôi. Mà sao chân tay bé dài gần bằng nhau thế bác sỹ nhỉ?:Worried:
Em hỏi trình bày nhiều nhưng chỉ chiếm đất 1 lần này thôi ạ, bsy thông cảm và giải đáp mẹ con em với nhé. Mong hồi âm của anh.:Drooling:
Mẹ con em cám ơn anh nhiều ạ :Kiss:
04:40 CH 15/09/2010
Chuyện cái tát và những hệ lụy!
Em cũng có vài câu chuyện về cái tát ạ.
Chị họ mình còn bảo mình lần đầu bị chồng đánh chị khóc và tổn thương nhiều lắm ! Cũng tính ly hôn nhưng sau đó chồng ân hận và xin lỗi rất nhiều thì chị suy nghĩ lại và ra điều kiện: Chồng quỳ xuống để chị tát vào mặt 2 cái thật mạnh( để nếm được cảm giác bị tổn thương như vợ , và để chồng thể hiện sự ân hận cuả mình bằng hành động chứ không chỉ bằng lời nói !)
Chuyện này làm em liên tưởng đến 2 ku bé nhà hàng xóm. 4 anh em họ (4-8 tuổi) chia làm 2 cặp, chơi "vuốt ve em thân yêu, ở với ai, ở với bà...". Đang hứng khởi, đoạn cuối, thằng anh 7 tuổi "cái tát" vào má thằng em 4 tuổi 1 cú đánh đốp, lằn đỏ má. Ku 4 tuổi, mắt dưng dưng. Bà cô 24 tuổi thấy vậy an ủi: Cô cho Bách tát anh Vịt cho anh Vịt chừa tội đánh em đau đi". Được lời như cởi tấm lòng, Bốp; bốp, bốp, bốp. Và nếu anh zai cu Bách 6 tuổi không lao vào ôm "được rồi, anh thương, anh thương" thì chắc còn vài chục cái tát nữa ku Bách mới bõ tức. Sau đấy là 2 anh em ôm nhau, khóc ầm ĩ. 5' sau lại quấn quýt, "vuốt ve".
Em thấy phụ nữ mình cũng như những đứa trẻ, rất nhạy cảm với những cái tát. Nhất là khi bị chồng mình tát thì đúng là trời đất sụp đổ. "Suốt đời mình phải sống hết cuộc đời với cái người ko biết chia sẻ lại còn đang tay đánh mình sao? Sẽ là địa ngục mất. Anh ta ko đáng được tha thứ. Anh ta coi thường mình. Anh ta..."
Em không muốn nói đến những ông chồng vũ phu, ăn chả, nát rượu, hận đời, bất lực, đánh vợ để chứng tỏ ta là kẻ mạnh. Nhưng ngay cả với người điềm tĩnh nhất, khi cả giận, em nghĩ cũng ko tránh khỏi động tay động chân, nhất là khi bị vợ thách thức kiểu như" có giỏi thì anh đánh đi."
Ngày em 9 tuổi, mẹ sinh em bé sau nhiều lần sảy. Ngày ra viện, bố em đi làm sáng, đón vợ con về nhà lủi thủi xuống bếp nấu cơm. Chả hiểu thế nào cơm bị sống ( ngay cả lúc khỏe, nhìn thấy cơm sống mẹ em cũng rất ghét và nhất định ko ăn). Mẹ cằn nhằn, lời qua tiếng, bố em nóng tính "tát cho cái bây giờ" thế là mẹ em ôm con khóc. Dù chẳng có cái tát nào cả vì bố em đã nhịn và bỏ xuống bếp; dù đấy là lần đầu tiên và duy nhất cho tới giờ em thấy bố mẹ to tiếng nhưng hình ảnh ấy em nhớ mãi và tự hứa với mình rằng, ai cũng có những lúc ở trong trạng thái căng thẳng, lúc cãi nhau, ai cũng muốn chứng tỏ cho người kia thấy mình đúng nhưng để làm gì? Nên nếu ko làm cho chuyện tốt lên thì cũng đừng làm cho nó xấu đi.
Em cũng biết câu chuyện của một gia đình, vợ sinh con được vài tháng, chồng đi liên hoan công ty, vợ gọi chục cú điện thoại. 8h chồng mới về, hòn đá ném qua, cân chì ném lại. Đến 12 h thì "bốp" và vợ vứt con ở lại, lôi xe đi giữa đêm, chiều hôm sau mới về.Lòng tự trọng bao giờ cũng là thứ quý giá, nhưng tình mẫu tử, nghĩa vợ chồng còn thiêng liêng hơn. Em không bao giờ tha thứ cho người vợ đó.
Em là đứa ngang bướng, già mồm và hiếu thắng, ai cũng công nhận thế, kể cả chồng em. Nhiều lúc cãi nhau, chỉ muốn rõ ràng 1 trận hơn thua cho biết. Song may mắn hoặc là chồng "cao tay mà nhường" , hoặc sực tỉnh để nhớ: đó là chồng mình, là gia đình, là hạnh phúc mà mình đã chọn mà phá dễ hơn xây. Nên chỉ nhìn chồng một cách đau đớn rồi quay đi. Kinh nghiệm cá nhân em thấy ánh mắt là vũ khí khiến đàn ông day dứt nhất, e sợ nhất và phải làm lành.
Tham lam kể lể nhiều quá. Em mong chủ top mạnh khỏe, chăm chồng, chăm con, đừng để bị ốm chị nhé. Em chắc là anh ấy cũng hối lỗi rồi nhưng vì tự trọng nên chưa tiện nói ra. Rồi anh ấy sẽ có nhiều hành động để bù đắp cho chị ngay thôi. Vững tin chị nhé!
12:44 CH 22/06/2010
Em sắp bị mất kiềm chế. Mong mọi người chia sẻ.
Oái, em đọc tâm sự mà nghĩ lại hoàn cảnh mình nhiều năm về trước. "Cái mặt nhà kia rõ ghét, nói gì đi chứ để người ta chết già sao". Đèn xanh bật thả cửa, đầu mày cuối lông nheo điên đảo rồi mà cái người kia cứ lửng lơ con cá vàng. Ý gì đây? Thế là lo lắng, là tức giận nhưng ko thể ko quan tâm đến hắn và ngừng hy vọng được.
Rồi thì em quyết định, được ăn cả, ngã về ko, dùng dằng mãi em thành dở hơi mất. Em bóng gió ( day dứt đến nỗi làm thơ cơ ah:Surprise:) rồi huỵch toẹt mà rằng: anh mà ko rõ ràng là tôi sẽ nghiên cứu trường hợp khác đấy. Dẫu hơi tiếc vì tới đây chúng ta sẽ ko có nhiều thời gian vui vẻ như trước, nhưng phải vậy thôi.
Và quãng thời gian hạnh phúc bên xã bắt đầu từ đấy:rolleyes:
Dẫu khái niệm về lòng tự trọng, ý thức về sự tổn thương (có thể xảy ra trong trường hợp xấu) ở mỗi người là khác nhau, nhưng giun em xéo mãi cũng quằn, ai mà ngồi đợi anh mãi được. Sống là ko chờ đợi, nếu chưa được thì cũng là cơ hội để mình nhìn nhận rõ tình cảm đôi bên mà thanh thản... restart :D
Giờ thì em đang cười rụng răng vì thấy mình may mắn quá, trước cứ ngồi đợi lão ngỏ lời thì giờ em vẫn đang ngồi phân loại các đối tượng để hẹn hò quá. keke.
Chào thân ái và quyết thắng, các chị nhé
08:07 SA 14/06/2010
Gia đình em bị lạc mất chú chó Tây Ban Nha
Huhu, đừng buồn em nhé, thế nào cún nó cũng về thôi. Up cho em để mọi người qua lại thấy, biết đâu sẽ tìm được cún iu mau hơn.
06:02 CH 12/06/2010
Đối phó với trẻ hơn một tuổi hay hờn như thế nào?
Ôi, các mẹ ơi, đọc thấy các mẹ bày ra cách 1 là lờ tớ lơ con đi, 2 là đánh lạc hướng nó. Cả 2 cách này mình đều áp dụng mà vẫn không được. Tự dưng đợt này "nàng" gần 20th là dở chứng, gào khóc liên hồi, hơi 1 tí là hờn, chỉ bắt mẹ bế. Mà khổ, mẹ thì bầu 7 tháng rồi, nặng ì ạch, bế "nàng" thì "nàng" giãy giụa, đạp cả vào em bé bụng. Nhưng bỏ nó xuống thì nó đập đầu xuống sàn nhà bôm bốp, để trên giường thì lăn từ trên giường xuống dưới đất rồi đập đầu tiếp, phát sợ luôn. Nó cứ thế mà gào khóc rồi ọe, tìm mọi cách để trớ ra (cũng toàn trớ ra thật), liên tục tới nửa tiếng, 1 tiếng... cho đến khi 1 là nó thỏa mãn nhu cầu nó đề ra từ đầu (không bị đánh lạc hướng đâu ạ), 2 là đến khi mẹ nó stress quá bật khóc, nó thấy mẹ nó vừa bế nó vừa tu tu khóc, nước mắt ngắn nước mắt dài thì tự dưng nín bặt. Các mẹ cứu em với, chứ tình hình này thì em không biết làm sao sống nổi nữa. :-((

Theo em, chị thử xem lại xem có phải dạo này mẹ bầu bì mà cả nhà, nhất là mẹ ít quan tâm đến bé hơn ko. Thực ra, chỉ cần cảm nhận được sắp có thành viên chiếm vị trí ư tiên của mình cũng khiến nhiều bé hờn ghen rồi. Mẹ thử quan tâm hơn, trò chuyện, dành nhiều thời gian tỉ tê, nựng bé, kể về niềm vui khi được làm chị với bé xem sao. Vì em thấy bé cứ phản ứng tiêu cực thế này thì nan giải và vất vả cho cả 2 mẹ con quá. Chúc mẹ con chị mạnh khỏe:Rose:
09:32 SA 26/05/2010
Con minh bị làm sao???
Chị có thể đưa bé đến viện Nhi TW nhưng em thấy chỗ đó đông lắm. Cũng có nhiều trung tâm tư vấn ở Hà Nội, trường KHXH&NV cũng có trung tâm chị ạ. Ngoài ra em thấy trung tâm của cô Cúc cũng được nhiều mẹ trên WTT tín nhiệm. Chúc mẹ con chị sớm bình an.
05:36 CH 24/05/2010
Thật buồn
Nếu anh đã lượng sức mình và quyết như thế thì chúc anh thanh thản để đi đến cùng với quyết định của mình. Em cầu thánh ala, Chúa trời, thần, Phật phù hộ và che chở để con trai anh sớm có một gia đình với NGƯỜI BỐ THƯƠNG YÊU, như cháu đáng được hưởng!
05:27 CH 24/05/2010
Xin hãy cho em lời khuyên chân thành. Em thực sự...
Đúng rồi. Thực sự bài của chị làm em khóc đó. Em ngu lắm. Nhưng cũng thật yếu đuối. Thật xấu hổ với chính mình. Mình lẽ ra phải đứng dậy thì lại tự làm cho anh ấy thấy anh ấy quan trọng hơn. Người như anh ấy đâu có xứng đáng với em. Vậy mà sao em phải thế này?

Hik, đừng khóc vì tớ, tớ thấy tội lỗi lắm. Chắc bạn cũng đã phải khóc nhiều vì chuyện này rồi. Thôi, nốt hôm nay thôi nhé, từ mai, nếu nước mắt có rơi cùng nguồn gốc thì phải là vì bạn đã thấy mình ngày 1 mạnh mẽ, thanh thản vì đã dám đối diện và bước qua chuyện này. Rồi bạn sẽ ổn thôi!
Hãy cắt đứt mọi liên lạc với anh ta. Oán giận hay trách cứ bản thân hoặc tiếc rẻ cho quãng thời gian và những gì đã mất sẽ thêm hủy hoại tinh thần của bạn. Suy nghĩ tích cực sẽ giúp bạn giải phóng mình. Hãy đánh thức những ước mơ bị ngủ quên, năng khiếu của bạn: học vẽ, học đàn,ngoại ngữ, nấu ăn, đi du lịch...hay bất cứ việc gì bạn thích. Nói chung là hãy "mạo hiểm" bước ra khỏi cái hộp đầy poster và kỉ niệm về anh ta và tận hưởng cuộc sống.
Mình nghĩ bạn cười hẳn sẽ rất xinh. Rộng lượng tí nhé, tặng cho bất cứ ai đó hỏi bạn "xinh thế này mà chưa có người yêu à"... 1 nụ cười. Là bởi vì họ quan tâm đến bạn đấy, thậm chí họ đang mong muốn được trở thành người yêu hay đơn giản là người bạn chia sẻ cùng bạn...Đừng sợ, đừng một mình bước qua đường! Theo mình, sở dĩ dân số thế giới ngày 1 đông vì tạo hóa không muốn ai phải 1 mình gánh nặng cả thế giới.
:Rose:Hoa này là để mừng tự do và những khởi đầu mới của bạn, người đẹp ạ!
10:52 SA 24/05/2010
Chung cư độc thân
Chắc chủ top đang viết KB phim "Những người độc thân vui vẻ - P2" ah? Sẽ tốn ối tiền dựng bối cảnh đây. Chẹp! Cơ mà hay :D
09:26 SA 24/05/2010
Cái vực mẹ đang rơi xuống..nó rất sâu
Chị ơi,qua lời chị nói, trộm vía, em thấy bé nhà chị rất kháu mà. Chị đừng lo lắng quá nhé. Trẻ con đứa nào cũng thích xem TV, nhất là quảng cáo. Nhưng theo em ko nên cho các cháu xem nhiều quá, sẽ làm thiếu hụt nhu cầu cần được giao tiếp của trẻ, gây cản trở cho việc bé học nói, khả năng chú ý...Vì QC hay thế, bản thân em ngồi xem TVC cả giờ đồng hồ cũng ko chán. Em cũng nghĩ là cần tập cho bé nề nếp xem TV theo thời lượng: khoảng 15'/3lần/ ngày chẳng hạn. Trước lúc bật TV thì chị nói với cháu " Đến giờ mẹ con mình xem... rồi. Nhưng mà chỉ xem trong 5' thôi nhé. Xem nhiều sẽ...". Trong quá trình xem, chị vẫn nên trò chuyện với bé về nội dung đang diễn ra, thậm chí còn có thể giới thiệu để bé quen với hình ảnh, và gọi tên hình ảnh đó để bé biết và ghi nhớ. Cũng không kết thúc quá trình thưởng thức của bé đột ngột, mà phải "báo hiệu" trước" Sắp hết..., đến lúc mẹ con mình phải... rồi" và tắt chương trình đi. Nếu bé quấy khóc, tỏ thái độ không đồng ý thì đánh lạc hướng chú ý của bé vào thứ khác. Vài dòng chia sẻ với chị, có gì chưa phải, chị bỏ quá cho em nhé.
09:09 SA 24/05/2010
Xin hãy cho em lời khuyên chân thành. Em thực sự...
Em chỉ muốn hỏi. Em có nên nói với bố mẹ chuyện này không? Vì em chẳng biết bắt đầu câu chuyện từ đâu? Nhưng nếu anh đồng ý em sẽ nói, nhất định như thế. Vì em yêu anh ấy, em muốn giữ lời như khi nhận lời yêu anh. Em có biết mình ngu nhưng sao vẫn muốn cưới anh ấy? Nếu không lấy anh ấy, em phải làm gì bây giờ?

Thật không dễ dàng cho bạn khi phải một mình quyết định: nên hay không nên? Có lẽ chính bạn cũng đã nhận thấy việc thưa chuyện với bố mẹ (có thể) khiến cha mẹ - người rất đỗi thương yêu và tin tưởng ở mình phải đau lòng. Và bạn ko muốn thế, phải ko? Nhưng bạn cũng ko muốn sống trong cảnh bế tắc, oán hờn, 1 mình phải hứng mọi "trái ngang", day dứt như thế này nữa. Điều tệ nhất là bạn thấy mình đang mạo hiểm cho 1 người ko xứng đáng với bạn. Bạn đang ghét chính bản thân mình, nhưng cũng ko thể ngăn bước chân mình đi về phía bão giông đó.
Đọc những tâm sự của bạn, mơ hồ mình thấy, bạn đã chọn rồi. Chỉ có điều tương lai mù mịt của sự lựa chọn đã được bạn ý thức rất rõ đó khiến bạn đau đớn. Nên, nếu là bạn, mình sẽ dừng lại. Dừng lại để nghĩ thật kỹ, trong khối mớ bòng bong này: anh ta - cô ấy- bố mẹ - người thân và dường như bạn là người nắm sợi chun ở giữa. Bạn sẽ xiết chặt ai đây. Hãy cân nhắc thật kỹ, vì thực ra, mỗi vị trí trong mớ hỗn độn đó đều không chỉ nắm sợi dây buộc vào bạn mà còn có thể giật sợi dây níu bố mẹ bạn - những đấng sinh thành mà bạn vô cùng yêu thương.
Bạn đã bị họ làm tổn thương. Bạn đau đớn. Nhưng không có nghĩa là họ có quyền làm bố mẹ bạn đau đớn. Bạn sẽ không để điều đó xảy ra, phải ko.:Angel:
Khi bị đá, mình thường lẩm bẩm: Đời còn dài, zai còn nhiều.:Laughing: Không gì là bất biến bạn ạ. Rồi bạn sẽ lại tin và yêu thôi. Nhưng để làm được điều đó, lần này, bạn cần dũng cảm và dứt khoát.
Hãy vẽ đường thẳng cuộc đời, tô màu tương ứng với cảm xúc theo từng quãng thời gian. Nhìn lại bức tranh đó, mình tin chắc bạn đã sẵn sàng xé bỏ những khung hình từ khi anh ta xuất hiện. Thế nhé, nếu rối quá, hãy quay về vị trí bạn bắt đầu.
Thương mến!:LoveStruc:
09:01 SA 24/05/2010
Cái vực mẹ đang rơi xuống..nó rất sâu
Bé nhà tớ sinh sau bé nhà bạn có 3 ngày thôi. Trộm vía công chúa nhà tớ rất năng động và đã nói được nhiều, hát hò suốt ngày, tớ vẫn chưa cho đi lớp định 3 tuổi sẽ cho đi. Mấy hôm nay chẳng hiểu sao bé nhà tớ cũng cứ hay hờn lúc nửa đêm thế chứ, hôm qua cũng vậy nửa đêm tự dưng con gọi "mẹ ơi" rồi khóc ầm lên dỗ cũng không được, càng dỗ càng khóc, dọa nạt đủ kiểu mà càng dọa càng khóc to hơn, tớ bực quá phát 1 cái vào mông thì thấy bớt khóc, thế là lại nịnh nọt một hồi rồi lại ngủ, mỗi tội là tớ từ lúc đó mất ngủ luôn, trằn trọc không ngủ lại được, con thì thỉnh thoảng lại thấy nhăn mặt mếu máo, có lúc thấy gọi "mẹ mẹ" chắc mơ ngủ.
Bé nhà mẹ nó hôm nay sao rồi? Tớ thấy mẹ nó cho bé đi lớp cũng là một giải pháp tốt cho bé đấy.
Chúc 2 mẹ con khoẻ. Chúc bé hay ăn chóng lớn, ngoan ngoãn thông minh. :Smiling:

-------------------
Dear chị, bé nhà chị mấy hôm nay ngủ có ngon hơn ko? Có giật mình, tỉnh giấc nữa ko? Nếu không thì tốt quá, em chúc bé ngoan, mau lớn, mạnh khỏe. Còn nếu tình trạng trên tiếp tục nhiều lần trong đêm thì em nghĩ chị nên hỏi chuyện bé ngay lúc đó, 1 cách từ tốn, đừng la mắng, sẽ càng làm bé hoảng. Rất có thể ban ngày khi chơi đùa bé gặp phải một chấn động nào đó khiến bé hoảng sợ. Dựa vào đó mà mẹ ôm ấp, an ủi thì bé sẽ ko sợ nữa và ngủ ngoan thôi. Chúc cả nhà chị vui!
08:56 SA 24/05/2010
Cái vực mẹ đang rơi xuống..nó rất sâu
Mẹ Tom à, cho em vỗ tay động viên chị nhé. Chị thật vất vả, nhưng em tin, với nghị lực, tình yêu dành cho Tom, tình cảm của gia đình, người than, bạn bè và cả các mẹ trên WTT nữa, 2 mẹ con chị sẽ vượt qua mọi sóng gió. Rồi mẹ con Tom sẽ ổn cả thôi:LoveStruc:
Hình ảnh một người nông dân túng bấn tình cờ nhặt được giỏ hạt mầm liền tức tốc gieo lên mảnh đất của mình mà không cần sàng lọc, phân định hạt tốt, xấu, giống lương thực hay cỏ dại...Đó là cách em nhìn nhận truyền thông về trẻ tự kỷ ở Việt Nam. Em thấy rất nhiều mẹ có cùng lo lắng với mẹ của Tom khi thấy con mình có đôi ba biểu hiện hành vi, cảm xúc được mô tả với trẻ tự kỷ. Đó quả là những ý nghĩ khủng khiếp, có khả năng hủy diệt mọi người mẹ yêu con, coi con là cả thế giới của mình.
Trong hoàn cảnh ấy, em chỉ mong các chị hãy tự sock mình, tuýt còi mình 1 cái, thật trấn tĩnh để nhìn nhận vấn đề trước khi để những khối thông tin khổng lồ trên net, báo, tạp chí... tấn công các chị. Thực tế, có thể bé chậm hơn các bé cùng trang lứa, thậm chí trong cơn lo lắng, các chị có thể thấy bé nhà mình thật "khác biệt" với con nhà hàng xóm thì cũng hãy nhủ rằng, đó là con của anh chị (yếu tố di truyền), mỗi nhà có 1 hoàn cảnh,cách chăm sóc, dạy dỗ các bé không ai giống ai...từng ấy đã đủ làm nên sự khác biệt rồi ạ. Nếu cứ nghĩ quẩn, con chị A ở cơ quan biết nói rồi, sao con mình cũng bằng tuổi ấy mà...thì hãy nghĩ, cùng tuổi các chị, sao có người thế này, có người thế khác.
Xong giai đoạn trấn tĩnh cho bản thân và nhiều khi là cả ông xã, gia đình rồi (khâu này rất quan trọng ạ, như cá nhân em, cứ khi nào ra đường vội vội, lo lắng là cũng húc vào xe ai đó :RaisedEye). Các chị nên tìm đến ý kiến của chuyên gia. Viện Nhi là 1 phương án ạ. Tuy nhiên, các mẹ đã đưa bé đến đây thì biết từ "quá tải" chính xác mức nào (âu cũng là phải vì gia đình nào cũng hết sức lo lắng cho con, nhất là trong thời buổi hỗn tạp, mà mỗi gia đình chỉ có 1 - 2 con này). Vậy nên, dù bác sỹ kết luận thế nào cũng nên tìm thêm 1 ý kiến chuyên gia nữa để đảm bảo bé được chuẩn đoán một cách chính xác nhất. Từ đó, tùy điều kiện gia đình, căn cứ vào ý kiến chuyên gia để tìm được giải pháp tốt nhất cho sự phát triển của bé
Theo em điều quan trọng nhất là các mẹ phải dám đương đầu và kiên định đến cùng. Mệt mỏi quá thì tìm đến sự chia sẻ của chồng, bạn bè, người thân... vì không ai trong chúng ta được sinh ra từ kim loại cả! Quan trọng là phải sock mình lên kịp thời. Em tin, với tình yêu của người mẹ, các chị có dư sức mạnh để vượt qua.
Về phần cô giáo, phương pháp chăm sóc và giúp đỡ bé, em nghĩ các mẹ nên cân nhắc sao cho phù hợp nhất với hoàn cảnh của mình. Nên tìm đến những chuyên gia uy tín, nhưng nếu điều kiện không cho phép thì các chị có thể nghiên cứu và cùng chơi với con vì xét đến cùng, ngay cả khi có cô giáo, các chị vẫn là người hiểu và gần gũi con mình nhất. Hơn nữa, các chị có một "giáo cụ" mà ko người thầy/ cô trị liệu nào có: tình yêu và niềm tin vào đứa con của mình. Môi trường gia đình, mọi người xung quanh cũng rất quan trọng. Phải quán triệt với mọi người: bé bình thường như bao trẻ khác, chỉ là cần chú ý hơn khi quan tâm, chăm sóc một cách phù hợp. Mẹ và người thân cũng cần có sự giám sát (có thể là gián tiếp) giờ học của con, trước hết là để đánh giá, tìm ra phương pháp phù hợp, sau là để tiếp thu và kết hợp dạy bé khi cần.
Làm mẹ quả thật vất vả nhưng cũng là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với một người phụ nữ. Em chỉ biết nói xuông vậy thôi, còn nhìn nhận vấn đề và thực hiện là trông cậy cả ở các mẹ. Nhưng trong mọi hoàn cảnh, em chỉ mong các chị luôn vững tin và mạnh mẽ, vì các chị còn là mẹ của các bé khác, là vợ, là con...Vai còn nặng nhiều bề, đừng để vấn đề Tự kỷ kéo mình gục về một hướng, sẽ là vực sâu
Ai cũng cần được yêu, nhất là trẻ nhỏ. Dành thời gian gần gũi, nô đùa, trò chuyện, tâm sự (dù các bé còn quá nhỏ để hiểu), đặc biệt là các cử chỉ âu yếm, ôm ấp, vuốt ve, ánh mắt tình cảm, khen ngợi...của mẹ cha là phương pháp tích cực nhất để các bé phát triển một cách đầy đủ nhất . Điều này cũng giúp mẹ hiểu bé nhất. Lúc ấy, các chị cũng sẽ chẳng có điều kiện để bị ám thị mình bởi những thông tin tiêu cực nữa.
Cảm ơn các chị vì đã là những người mẹ tuyệt vời:Rose:
08:49 SA 24/05/2010
Mẹ đánh con rồi, con có đau không?
Em không biết bé nhà chị mấy tuổi nhưng cứ mạnh dạn xin được chia sẻ cùng chị nhé.
Trẻ con hiếm đứa nào không bị tét mông đôi lần. Nhưng mà nhiều khi đánh con mà mẹ khóc :D Trẻ con, mau quên lắm chị ạ. Em tin chị cũng đã giận mình lắm rồi. Vui lên chị nhé, còn nhiều việc đợi chị mà.
Nếu tình trạng phải đi công tác của ax chị còn có thể xảy ra :), em nghĩ chị nên nhờ đến sự giúp đỡ của người thân để cùng chăm bé, sẽ bớt áp lực đi nhiều. Trong trường hợp ko được như vậy, ít nhất, khi đi làm về, chị cũng nên dành cho bé 10', âu yếm, thủ thỉ và lên dây cót tinh thần cho bé trong những ngày bố vắng nhà, bé sẽ tự giác hơn và cảm thấy mình như là người lớn vậy. Ngoài ra, chị nên thủ sẵn "bảo bối" là món gì đó cho bé chơi trong lúc mẹ làm việc. Thỉnh thoảng, chị cũng giải lao, ngó đến bé, động viên bé tí xíu là ổn mà.
Chúc 2 mẹ con chị có nhiều niềm vui.:Smiling:
06:22 CH 23/05/2010
Thật buồn
Dear chủ top,
Chúc mừng anh đã trở thành một người bố và được tận hưởng niềm vui khi được chăm sóc và chứng kiến sự lớn lên từng ngày, chia sẻ từng khoảnh khắc đầu đời với con mình. Như anh nói, anh thật may mắn!
Em tin với tình yêu lớn lao của anh dành cho cháu bé, anh sẽ sớm làm giấy KS và mãi yêu thương, đùm bọc, chở che cháu. Nhưng em thấy tình cảm với mẹ cháu mới là điều khiến anh khổ sở và băn khoăn vào lúc này. Phải ko anh?
Anh đã quyết định cưới chị ấy. Lựa chọn đó khiến em cảm phục anh vì lòng dũng cảm: dám lựa chọn dù lòng còn nhiều dằn vặt. Tuy vậy, qua những gì ngắn ngủi anh viết, em không cảm nhận được sự cố gắng "chung sống và chia sẻ" của anh đối với chị ấy. Điều đó khiến em thật buồn. Cũng như anh, chị ấy cũng có quyền làm khác nhưng chị ấy cũng đã lựa chọn tiếp tục mang thai và sinh cháu và cưới anh. Ai dám chắc, trong hoàn cảnh chị ấy, nếu là một người khác, họ đã chọn cách khác. Có tất cả các bà mẹ trên thế giới này chứng giám: làm mẹ hạnh phúc nhưng cũng vất vả biết nhường nào.
Chi bằng mình không nghĩ đến ai lừa dối ai, ai là nạn nhân, ai đang phải chịu đựng. Sau ngày hôm nay là quá khứ. Khép lại rồi. Sao anh không thử nuôi lại tình yêu chị ấy mà anh ấp ủ mãi "những gì cô ấy đã gây ra cho mình đã làm sau lưng minh" thay vì để nó hủy hoại anh. Hay là anh ko tin ở sức mạnh của chính mình?
Giả tưởng, cháu nhà anh đã biết nói, em tin bé sẽ nói là bé cần là GIA ĐÌNH chứ ko phải 01 ÔNG BỐ + 01 BÀ MẸ. Anh đã tạo lên lớp áo của chiếc bánh rồi. Còn cái nhân bên trong nữa thôi... Không ai có thể lựa chọn và hành động giùm anh.
Chúc bé nhà anh thật ngoan, hay ăn, mau lớn. Chúc anh đủ mạnh mẽ và kiên định để lựa chọn và đi đến cùng với tình yêu lớn của đời mình. :Rose:
05:54 CH 23/05/2010
Bà bầu uống nhiều nước dừa lợi hay hại?
Hik, bà chị em, từ tháng thứ 2, mỗi ngày uống 1 quả dừa. Thai 8 tháng rưỡi thì bị ngộ độc, may mà mổ kịp thời. Không biết có liên quan gì đến nwowsc dwaf không. May mà trộm vía, bi h thằng cu đã ổn định, 1 tháng rồi, tăng được hơn 1kg.
02:16 CH 18/05/2010
Con minh bị làm sao???
Em nghĩ là chị nên đưa cháu đến trung tâm tư vấn để các chuyên gia hỏi chuyện thì sẽ có kết quả chính xác. Em hy vọng ko phải do bé bị lạm dụng mà chỉ là có một sự kiện bị gây sock bởi người lạ khiến bé có phản ứng như vậy. Có nhiều người rất yêu trẻ con, thấy các bé xinh, ngoan, có thể vồ vập, bẹo má trêu hoặc thơm bé khiến bé sợ. Mong gia đình chị sớm giải tỏa được nỗi lo.
02:09 CH 18/05/2010
k
kamivoi
Bắt chuyện
737Điểm·1Bài viết
Báo cáo