Topic này được tạo từ năm ngoái, vậy mà 1 năm sau nó vẫn hot. Hôm trước có đi qua Hateco thấy nó đã hoàn thiện xong bên ngoài, không biết bên trong làm đến đâu rồi. Khu ấy trong tương lai sẽ phát triển gớm đấy.
em nể nhất thằng ku Thâm, vừa mới hôm trước Túi nâng tầm Thâm lên trên cả sói ca, gì mà là chỗ dựa cho 3 mẹ con, rồi up ảnh chúng nó nắm tay nhau: đứng 1 mình mới ngã, dựa vào nhau ko ngã.. đủ trò, hôm sau up ngay ảnh thời bỉm sữa ở cùng Ng rồi bẩu đấy là quãng thời gian hạnh phúc nhất, chả hiểu đầu óc làm sao nữa. Thâm nó đang ủ mưu gì mà cứ để con bồ mình rồ lên thế.mà các chị cứ mong mãi 1 stt bênh vực Túi giữa tâm bão cho đúng đẳng cấp Sói ca mà mãi chả thấy, buồn ghê ;)
-“Thôi nào, người đã không yêu mày, thì mày cần làm gì?”-“Đâu phải anh ấy không yêu tao, là có em bé nên gia đình con đó bắt cưới chứ?”Con Vi thở dài, mình ấm ức không thể tả.-“Con chó đó, nó biết anh An đẹp trai tài giỏi, nó lừa anh ấy vào bẫy…”-“Con ngu, mày không tỉnh ra hả, là An thay lòng, dù con kia có là tiên nữ, mà người yêu mày nhất kiến chung tình, thì làm sao mà…”-“Mày thật, đàn ông ai chả bị hấp dẫn.”-“Chịu mày!”Mình rơi vào khủng hoảng, quán xá thì mặc kệ nhân viên làm. Mình trút nỗi hận của mình với con nhỏ có bầu với anh lên con Vi, nó lắng nghe chăm chú lắm, chỉ có điều trước giờ nó hay bênh mình, nhưng hôm nay lại thấy nó có vẻ trung lập.Tới đầu giờ chiều nó có tiết dạy, mình ở một mình, mới có thời gian nghĩ về điều nó nói.Ừ nhỉ, mình là con gái, mình phải mạnh mẽ.Đâu phải anh chưa nói lời chia tay là chưa chia tay?Anh làm việc có lỗi, thì mình phải có lòng tự trọng, mình nên không gặp mặt anh, nên giận anh.Nếu anh còn yêu mình, sẽ cầu xin, mong mình quay lại, anh sẽ ăn năn.Còn nếu không, như bạn mình bảo, mình không nên tiếc người không thuộc về mình.Nghĩ thì dễ.Làm mới khó.Đúng là, ai yêu nhiều hơn, người đó thiệt.Giận hoài, giận cả tuần, chẳng thấy anh ló mặt, mình lại đành xuống nước gọi điện cho anh. Nhìn thấy anh, mới biết đã nhớ anh nhường nào, nhớ da diết, chỉ muốn nhào vào lòng ôm anh, nhớ tới mức, yêu tới mức, lòng tự trọng cũng thành giẻ rách, gặp anh, tim mình mềm như nước.-“Em tha thứ…”-“Gia đình cô ấy ép cưới!”-“Thế sao? Anh định cưới nó?”Mình như gào lên.-“Đứa trẻ không thể không có cha, nó không có lỗi…”Điên mất, mình hắt thẳng cốc nước vào mặt anh.Ngày tháng đó, đau khổ, mệt nhọc, tái tê. Mối tình bảy năm của mình, có thể ra đi dễ dàng như vậy sao? Người đàn ông xuất sắc mà bao năm qua, mình cứ ngỡ như mình là cô bé lọ lem được bước chân vào thế giới cổ tích…tan tành như thế sao?Và rồi, mình lại gọi cho anh, gặp nhau mình nói.-“Bảo nó sinh ra, em sẽ nhận nuôi cố gắng yêu thương đứa trẻ, anh lấy em, đó là cách giải quyết tốt nhất!”Mình cứ nghĩ anh sẽ cảm động, sẽ ôm mình mà khóc, mà cảm ơn. Mình cứ nghĩ mình được làm người phụ nữ tuyệt vời nhất của năm.Nhưng không…-“Trẻ con mà không được ở với mẹ đẻ là bất hạnh…”Mình há hốc luôn? Sao? Người yêu tôi…ý anh là sao?-“Nguyệt, anh xin lỗi, ba mẹ anh rất thích cô ấy, vì cô ấy là giảng viên đại học, nếu anh mà bỏ cô ấy và đứa trẻ, ba mẹ sẽ từ anh, em biết đấy, ba mẹ anh coi trọng bằng cấp, em về làm dâu cũng không sung sướng gì…anh cũng khó xử lắm, hay là chuyện của mình, kết thúc đi em…”Kết thúc! Tình cảm bảy năm…kết thúc…nói sao nghe dễ dàng…-“Anh tin sẽ có người tốt hơn yêu em…”-“Con đó là con nào, anh nói tên nói tuổi ra, tôi cho nó một trận, dám qua mặt bà!”Mình lúc đó chẳng giữ được bình tĩnh hiền dịu nữa rồi.-“Em, xưa nay em vẫn luôn hùng hổ như thế, em nhìn lại em xem, có giống một người phụ nữ không?”Mình tới đờ cả người, nói thật, mình không phủ nhận mình thuộc dạng đanh đá, nhưng mà trước giờ ở bên anh, lúc nào mình cũng rất nhu mì, cố gắng cho xứng với anh, chỉ là lần này mình quá ức chế.Anh bỏ đi, mình chạy theo không tha.-“Anh đứng lại đi, em còn chưa nói xong mà, đồ khốn nạn kia, anh chịu trách nhiệm với cái thai của cô ta, vậy bảy năm của em, ai chịu trách nhiệm, anh…đứng lại cho em…”comment by WTT mobile view
Thôi từ giờ khẩn trương quên câu, trông mặt mà bắt hình dong các mợ nhé !!!
Bên trong hoàn thiện tương đối rồi mẹ nó nhé! Lần gần đây nhất em lên là 19/10, trong nhà đang sơn lớp lót, đã lắp đặt thiết bị vệ sinh, cửa sổ, cửa chính đều hoàn thiện rồi. Hiện tại chờ lắp sàn gỗ và sơn lớp màu là ok. Thang máy ở đây là thang máy chuẩn, Hyundai nhập khẩu nguyên chiếc từ Hàn Quốc, đi êm ru và khá nhanh. Ấn tượng nhất là thang máy cực nuột. Mẹ nào cần dẫn lên xem hay thông tin gì em gửi ảnh update cụ tỉ nhóe!
Đây là dự án đầu tiên của Hateco nên họ làm chuẩn chỉ. Kể cả đồ nội thất, chất lượng xây dựng ... của Hateco đều chuẩn y như trong hợp đồng.
Mình làm bên Chủ đầu tư, ko bán hàng, mẹ nào có nhu cầu tư vấn thì ới mình nhé !
Ngày trước ko chơi với Hằng học khác lớp cùng khoa, học chung môn ở giảng đường, ko dám tự nhận Hotgirl nhưng ngày đó mình chơi thân với 1 cô bạn (sau này là miss Bikini trường Hà Nội), 2 đứa hay đi với nhau. Nghe bạn bè kể lại mình với cô bạn kia cứ bước vào lớp là bạn ý lại bảo 2 con to đen hay đi với nhau. Haha. Chả tức hay ghét gì bạn ý đâu. Chắc tại ngyêu quá đẹp trai lại nổi tiếng nên tinh thần cảnh giác của bạn ý cao quá. Sau mình chỉ học 1 năm ở trường HN, ko để ý nữa. Nghe tin các bạn đều nghỉ giữa chừng rồi cưới, có bé Su. Mừng cho 2 bạn ý lắm, cả ngưỡng mộ nữa. Cứ nghĩ N là dạng công tử bột chỉ mải chơi, sống hời hợt, còn H thì chảnh choẹ, đỏng đảnh, hợm hĩnh lúc nào cũng nhìn đời bằng nửa con mắt. Lúc đó tưởng mình nhầm nhưng có thể nhầm với N, còn với H thì bạn vẫn vậy. Thực sự thấy tiếc, thấy xót xa cho 2 bạn.
Ku Thâm chắc cũng thần kinh ko bth nên mới vớ phải quả ngyêu đêm nằm quắp mềnh mà đầu vẫn nghĩ văn tế chửi ck cũ. Ko biết có liêm sỉ ko nữa. Dây vào H giờ chỉ làm kẻ mạt hạng. Tốt nhịn, nén nhục. Xin bái phục. Cỡ H cũng chỉ có D là lựa chọn tốt nhất r. Có anh naog bảnh bao, học hành, cv tử tế, đàng hoàng dám dây vào H. Sợ hơn sợ hủi. Đàn ông nó ko sợ nghèo, ko sợ khổ mà chỉ sợ nhất là nhục. Haizzz. Chả cảm thông đc với bạn H. Từ trước đến h độc ác với N, bh lại đến DT lĩnh đạn. Ko bít bh bạn D sẽ đc lên sóng
Chỉ 130n thôi ...
- Theo đuổi những đam mê của bản thân, như mình hồi chưa chồng thích du lịch, thích phượt. Giờ liên hệ với hội cũ, chém gió tơi bời, có chuyến nào hợp lý thì Join (vì còn vướng trông con :( nên khá hạn chế việc đi phượt dài ngày)
- Chăm sóc nhan sắc. Tớ đang nỗ lực giảm cân, đi spa trị tàng nhang, tối tranh thủ đắp mặt nạ ... v.v
- Cho con đi chơi.
- Cafe cà pháo với đủ hội
....... Nói chung là chả thiếu gì việc làm mình vui lên, chăm sóc bản thân mình tốt lên. Cơ bản là mình tự tạo tâm lý độc lập thoai mẹ nó ạ
Từng rất yêu chồng, tin tưởng chồng tuyệt đối rồi 1 ngày cũng vỡ mộng. Trải qua đủ cung bậc cảm xúc. Đầu tiên là đau đớn, hoang mang ko biết mình đã sai ở đâu, sợ mất chồng, cố gắng thay đổi bản thân theo kiểu lạt mềm buộc chặt. Rồi mọi thứ trở lại dần quỹ đạo, dù mình hiểu rõ trong lòng mình vẫn là con sóng ngầm, mình chưa thể tha thứ, mọi thứ đổ vỡ ko thể trở về nguyên vẹn như cũ.
Sau 3 năm lịch sử lại lặp lại. Mình đã có quyết định cuối cùng. Lần này thì bình thản đến lạ.
Cảm giác cứ dằn vặt, đay nghiến, nghi ngờ nhau mệt mỏi lắm. Thôi thì dứt khoát 1 lần. Mình cũng dần thay đổi bản thân, thay đổi cách nhìn với cuộc sống. Yêu bản thân hơn, quan tâm tới người thân, bạn bè nhiều hơn. Có anh ta cũng được mà không có thì trái đất vẫn quay, còn mềnh vẫn yêu đời nhăn nhở :D
Cố lên nhé! Cả một hành trình dài, nói thì dễ nhưng làm thì khó, nhiều lúc trong lòng cứ quay quắt, khốn khổ, ko tìm được lối
O