E cũng nghĩ chắc kiếp trước em nợ nần người ta Nặng lắm chị ạ. E cũng đang suy nghĩ và đợi đê con e ra để đi vào nam, e cũng đang lựa để nói với ông bà chị ạ. E không muốn ông bà sốc lần nữa, e đang tính mà tính mãi cũng chẳng thấy đâu vào đâu chị ạ.E cảm ơn chị trước chị nhé. E sẽ ntin skype cho chị, e vẫn onl mà chị, chắc không hiện ra chị a. E vẫn đang cố gắng sống thoải mái chị ạ.... âu cũng là vì con e chị ạ....
Chị ơi, chị còn cún và chồng mà sao lại mua vui cho e được, hì, e cảm ơn chị, để e xem dowload rồi tìm chị nhé. Chị tốt với e quá.. cún nhà e sắp chào đời rồi, nhất định e sẽ khoe chị chị ạ. ^^!
Chị à, e đã khóc khi đọc cmt Của cj. Thật ra ít ai có thể nói với e những câu chân thành thế này. E chưa bao giờ phải khóc nhiêù vì một người đàn ông, nhưng có một người đàn ông khiến e đau thắt khi có ai nhắc đến chính là con trai e..e hiểu rõ bản chất, e muốn buông bỏ nhưng cũng vì hai chữ duyên phận mà đến ngay giờ phút này e cũng k biết e đang làm sai hay đúng nữa. Nếu cj ko thấy phiền cj cứ vào và tiếp tục theo dõi câu chuyện của e. Vì chắc chắn e và con sẽ còn cả 1 gian truân và nhiêù nc mắt phía trước cj a. E cảm ơn vì chị đã hiểu , thông cảm và chia sẻ với e. Như vậy đối với e cũng đủ an ủi r chị ạ.
E da từng nghĩ e cấy giấu đi tất cả , chịu đựng mọi thứ nhưng đó là vì con e..e cũng sợ sau này con sẽ bị ảnh hưởng cj ạ. Nhưng biết lsao khi bố con trai e cứ giày vò e mãi vậy..nhiều lúc e đã nghĩ e sinh xong e sẽ đưa con đi thật xa, bắt đầu lại từ đầu. Nhưng e biết bme e k bao giờ cho e làm như vậy, và đến bản thân e cũng không biết e sẽ làm j, đi đâu để trang trải cho e và con, mà bố đứa bé thì ko rõ ràng, cứ níu e và con, muốn có e và con nhưng lại k dút khoát với gia đình trong khi bme e đã vun vén hết sức. E k dám nói với bme rằng a ấy đã đối xử với e thế nào. K một ai hiểu e, nên bây giờ e chẳng khác j một con người lạc lõng đứng giữ ngã 3 đường chị ạ.. e muốn chấm dứt nhưng nghĩ lại bme e khổ sở vì e quá, bme e luôn hy vọng con e sẽ có tờ giấy khai sinh và e có cái danh phận dù chỉ là trên giấy tờ.. e muốn buông bỏ lắm nhưng những tin nhắn, cuộc gọi nhiều, e không phũ phàng mà k nghe k nói được vì e là người sống luôn đặt chữ tình lên đầu, tình ở đây là tình người chị ạ. E k sống trái với lương tâm mình được,,e không thể thấy người ta năn nỉ mình nghe máy và nhắn tin mà e làm ngơ được dù người ta đối xử với e như vậy. Sắp đến ngày sinh r chị ạ. E k biết e phải quyết định thế nào và nói với bme e thế nào. Bây giờ e vừa mệt mỏi, vừa bế tắc, e không muốn gặp ai hay liên lạc j, ai nói chuyện với e cũng khiến e khó chiu..e chỉ muốn thu mình lại, nằm ở xó giường đợi đến ngày gặp con e..e thấy càng ngày e càng yếu đuối, e chỉ sợ ngày con e ra đời cũng là ngày e k sống được nữa chị ạ.
E cũng nghĩ chắc kiếp trước em nợ nần người ta Nặng lắm chị ạ. E cũng đang suy nghĩ và đợi đê con e ra để đi vào nam, e cũng đang lựa để nói với ông bà chị ạ. E không muốn ông bà sốc lần nữa, e đang tính mà tính mãi cũng chẳng thấy đâu vào đâu chị ạ.E cảm ơn chị trước chị nhé. E sẽ ntin skype cho chị, e vẫn onl mà chị, chắc không hiện ra chị a. E vẫn đang cố gắng sống thoải mái chị ạ.... âu cũng là vì con e chị ạ....
Chị ơi, chị còn cún và chồng mà sao lại mua vui cho e được, hì, e cảm ơn chị, để e xem dowload rồi tìm chị nhé. Chị tốt với e quá.. cún nhà e sắp chào đời rồi, nhất định e sẽ khoe chị chị ạ. ^^!
Em cảm ơn chị, thật ra hoàn cảnh của e ít người thông cảm được lắm Chị ạ. Có thể e đẻ xong e sẽ đi vào nam lập nghiệp, dự tính như vậy mà không biết có làm nổi không chị ạ....e viết ra những dòng này cho e nhẹ nhõm đi phần nào, e cảm ơn các chị đã động viên e.
E load đc rồi chị ạ, nhưng kết bạn với chị không được, không thì chị cho e sdt kb cho dễ chị ạ. Hì
Mẹ ngày ngày xem lịch mà sao lâu thế, mong thiên thần của mẹ quá, con sẽ giống mẹ chứ, hay giống bố??. Khi con ra đời, mẹ lại còn nhiều thứ lo lắng hơn này, đợi con cứng cáp, lấy mẫu xét nghiệm adn và chấm dứt với bố, ôi..... mẹ nghĩ thôi mà sao mệt quá con nhỉ. Bố con thực sự không bao giờ làm được cái mà bố vẫn nói, mẹ đợi bố đến bao giờ khi con mẹ ngày 1 lớn phải không con, mẹ đã nghe có người nói, thanh thản cho đời bớt nản, an nhiên tự tại mới là vui... đến bao giờ mẹ mới được an nhiên mà không cần suy nghĩ con yêu nhỉ.. Mẹ sợ.... thật sự quá sợ... biết sông làm sao khi xung quanh bố con toàn những người 2,,3,,4 mặt. Biết sông thế nào khi bố con không có lập trường, ôi.... đúng là cuộc đời... thôi thì mẹ bỏ mặc.... cố gắng đến đâu thì đến, ông trời không tuyệt đường 1 ai phải không con. Cố lên cùng mẹ con yêu nhé, con phải mạnh khỏe và kháu khỉnh, vì con chính là động lực, là lẽ sống của mẹ mà... mẹ yêu con.
Em cảm ơn chị nhé.e đang ngóng từng ngày gặp con chị a.
Mẹ cũng ko biết bố đang nghĩ j và sẽ làm j con yêu ạ. Có phải bố nghĩ mẹ chỉ như đứa trẻ con ngu ngu ngơ ngơ k biết j ko?. Hay bố đang đi nước đôi hả con?. Tối thứ 3 vừa rồi bố nằng nặc bắt taxi về bảo rằng mua hết đồ cho con r, bố mang về rồi hôm sau đi sớm, mẹ k cho bố về, nhưng bố đã đi trên đường rồi. Hôm bố về, mẹ ko biết nên vui, hay buồn, nên cười hay khóc nữa, chỉ thấy sao trống rỗng càng trống rỗng con yêu ạ. Chỉ có thiên thần của mẹ, hình như bắt được cảm xúc với bố hay sao mà đạp mẹ ghê lắm, nghịch ngợm liên tục không yên. Bố mua rất nhiều, một cái nôi có nhạc và tiwj động để con nằm này, bình ủ sữa cho con này, hai hộp sữa cho con này, nhiệt kế, tã, quần áo sơ sinh, mũ, bao tay, bao chân, màn chụp,,cốc pha sữa, bình ti cho con.... lỉnh kỉnh đồ đạc mang về. Mẹ ko thể cười được. Mẹ thấy buồn.. chẳng hiểu sao mẹ buồn... hàng xóm của mẹ thì nghĩ chồng mẹ ở xa về, lại thấy sắm đồ cho con nữa, khen bố khéo quá, khen bố yêu chiều mẹ con mình nữa... đúng là cười gượng con ạ. Nhìn bố tươi cười khi gặp mẹ, thấy bố như mãn nguyện vì tất cả, mẹ biết, bố đang có niềm vui riêng của bố... bố nói mẹ đi ăn đêm ((10 giờ đêm bố mới về tới nơi con ạ). Bố mẹ đi bộ, trời hôm ấy tạnh ráo lắm, lạ thật. Mưa tầm tã mà ngày bố về lại ko mưa.. Lâu lắm rồi mẹ mới được đi bộ thong dong với bố, cảm giác bình yên len lỏi trong lòng mẹ, con cũng nằm yên lắm.
- đồ đạc cho con thế là gần như đủ cả e nhỉ, sau này đẻ thiếu j thì săm thêm thôi e ạ.
- vâng, a xem bao nhiêu e gửi a.
- ( bố cười khoác tay kéo mẹ đi gần lại), hâm à, a mua cho con, mua j cho e, vớ vẩn, nhớ a ko?
- e không, chẳng có tgian và tâm trí nhớ ai, e mệt lắm.
--thôi mà e, a mệt lắm, e nghĩ cho con e ạ..hnay a đi mua mà vào toàn đàn bà, mỗi a là đàn ông, lỉnh kỉnh một đống đồ, mua cái nôi cho con bị thiếu tiền, thế là đi lấy thêm mua xong a định về luôn, nhưng cái bình ủ sữa mãi 6gio hơn n mới mang đến. Mưa tầm tã chả bắt đc cái taxi nào, ngồi lêu hêu mãi mới bắt đc xe a về luôn.
Ừ, cái cảm giác nghe bố kể chuyện lòng mẹ nhẹ bẫng, mẹ ước j khoảng thời gian yên bình này cứ ở đây mãi, đừng trôi đi nữa. trên đường vể nhà bố kể chuyện, còn mẹ im lặng, thi thoảng mẹ hỏi bố về công việc, sức khỏe rồi bố mẹ về ngủ.Thế là hết đêm con ạ.. bố chắc đi uông ở đâu, mẹ biết bố say.
11/3. Máy bố là những cuộc gọi và tnhan của cô ấy. mẹ trạnh lòng nhưng biết nói j. Bố thì nói đọc làm j, đau đầu.. bố mẹ đi ăn sáng, uống cà phê và rủ vợ chồng chú tr đi chùa.buổi chiều bme và cô chú đi chùa, mất cả buổi, sau đó là đi ăn gà nướng rồi về cũng tối mịt. Hôm ấy mẹ đi chùa mà ai gặp cũng nói phục mẹ, bầu đền tháng thứ 8 vẫn leo chùa phăm phăm, lên đến tận đỉnh chùa con yêu ạ. Về nhà Bme về tắm rửa và đi ngủ, bố nói mai bố về.. mẹ chập chờn ko ngon giấc.
12/3. 5 giờ sáng mẹ dậy, thấy vẫn sớm mẹ ngủ thÊm, choàng dậy vì giật mình mới 6 giờ 15, lại nhắm mắt ngủ thêm. Đến 7 giờ mẹ qdinh dậy.. nấu nướng, mực xào cần, bò xao măng,canh ngao, Chuẩn bị đồ xong mẹ cắm nước cho bố, nước gần sôi mẹ gọi bố dậy tắm rửa chuẩn bị ăn cơm còn về. mẹ và bố ăn cơm, bố ăn rất ngon, thức ăn hết nhẵn,ăn xong bố nói nghỉ ngơi tý r về vì vẫn sớm. Mẹ mệt nên ngủ ghê lắm. Bố cũng muốn ôm mẹ ngủ, mẹ để bố ôm... ngủ kiểu j mà đến 4gio con ạ.mẹ giật mình dậy, bố cũng đang rục rịch về, mẹ nói bố có muốn đi chùa nào nữa ko, bố nói có, mẹ và bố lại đi hai chùa nữa gần nhà. Đi về là 6 giờ, bố và mẹ đi ăn, hôm ấy bố ở lại. Bố nói mai về sớm vậy. Tối, bố mẹ rủ vợ chồng cô tr đi ăn ốc, đi ăn rồi đi trà đá. 10gio bme về đến nhà..leo lên giường và hết ngày. Điện thoại của bố thì vẫn rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, mẹ k để ý.
13/3.. Đúng là thứ 6 ngày 13 con yêu ạ. Bme ngủ đên 11 rưỡi.. mẹ dậy giang cơm , rán chả xào rau bme ăn xong, mẹ nghĩ bố về luôn, lại thấy bố vào nằm nghỉ, 2 giờ bố hỏi mẹ, còn chùa nào nữa ko e. Mẹ nói còn a ạ. bố lại kéo mẹ đi, chẳng hiểu sao bố lại đi, rồi về mua 2 con vịt và mang sang nhà cô tr đánh tiết canh ăn uống, lúc nấu mẹ thấy bố ntin nhiều, nhiều cuộc gọi nhỡ lắm. Mẹ cũng k tiện hỏi vì có người lớn ở đấy. Đang ăn, lúc ấy 9 gio r. Bố nói tý bố phải về luôn. Mẹ hơi bất ngờ, mẹ hơi hụt hẫng vì muộn thế này, mưa gió bố về mẹ ko yên tâm( chẳng hiểu sao đến bây giờ mẹ vẫn lo lắng cho bố con). Thế rồi bố về thật.. Trước lúc về là những câu nói như kiêủ trách mẹ, vì mẹ mà bố bị cơ quan gọi, đại loại là bố bị kỉ luât( mẹ k biêt có thật ko), ừ, vì mẹ giữ bố bảo mai bố đi, đêm hôm đi làm j. Bố chửi mẹ. Mẹ ko trách bố, mẹ buồn thôi con ạ, mẹ đưa bố đi 1 đoạn r bắt xe khác về.mẹ về mân mê đống đồ của bố, lúc này chẳng hiểu sao nước mắt mẹ rơi, mẹ ko hiểu mẹ khóc vì j n,ữa, nước mắt vì cuộc sống phía trước hay nước mắt vì hạnh phúc, khi cuối cùng bố cũng biết nghĩ đến con, khi mà con cũng đỡ tủi thân vì được bố sắm sửa đỡ thiệt thòi.... nhưng mẹ lại k biết mẹ sẽ làm thế nào khi bố con làm tnay, mọi thứ, mẹ đứng giữa ngã 3 đường.... thật mệt mỏi con yêu ạ.......hôm nay lại là những ngày mẹ con mình lầm lũi với nhau, con đừng buồn nhé... mẹ yêu con...
Cuộc sông của mẹ chỉ thế này thôi ư, ngày này sang ngày khác, 1 mình trong " căn nhà" ẩm thấp, sáng làm bạn với tiếng quốc kêu, tiếng chó sủa, tiếng mưa rả rích, đêm thì thu mình lại với tiếng mèo gào thảm thiết, tiếng chuôtn bọ đùa nhau, tiếng móng mèo cào từng đợt vào cánh cửa, vậy mà mẹ vượt qua, mẹ sợ hãi nhưng mệt mỏi mẹ thiếp dần đi, đee những đêm ngủ chợp chờn không sâu giấc, để những đêm mơ mộng linh tinh rồi choàng dậy nhìn đôngg hồ. 3 giờ sáng, 5 giờ sáng, 7 giờ sáng. Mẹ mới yên tâm thiếp đi trong mệt mỏi. Sáng 9 giờ bà lên mang đồ ăn ( đúng kiểu ở trại phải ko con).Mẹ mệt nhưng cố gắng mở mắt thật to, nói cười với bà mấy câu, rồi bà về, mẹ uể oải nằm sụp suống và cố gắng thiếp đi cho đỡ mêt, 10 giờ mẹ dậy vì ko thể ngủ nổi, ăn tạm j đấy, uống cốc sữa và uống canxi Vậy là hết sáng đến trưa, nằm đọc báo, đọc truyện lại đến chiều, côa gắng dậy nấu bát canh và luộc quả trứng, cắm lại ít cơm mẹ ngồi ăn trong vô thức, vậy là lại hết ngày, ừ, mẹ đang sống như vậy đấy con ạ.. cắm ít nước để đi rửa qua người, mẹ lại nằm nghe tiếng mưa và cảm nhận đêm lạnh trong cô đơn buồn tủi, tiếng xe cộ, tiếng nói cười của đôi lứa dịp lễ thật vui, nhưng giờ đây với mẹ, nó thật quá xa sỉ con trai yêu của mẹ. niềm vui nho nhỏ của mẹ là những lần con nấc , hay những lúc con thúc vào sườn mẹ, hay là những khi con lăn lộn nghịch ngợm hết chỗ này đến chỗ khác, mẹ mỉm cười, chỉ duy nhất điều ấy khiến mẹ nở 1 nụ cười trong cả ngày buồn bã.. nhưng con yên tâm, mẹ vẫn chịu được, vì con, mẹ sẽ cố gắng, vì con mẹ sẽ đứng cho vững đến khi nhìn con bình an ra đời, mẹ xin lỗi nếu mẹ gục ngã sau này, có thể mẹ kiệt sức vì những tháng này trầm uất này, có thể mẹ nằm xuống vì tất cả mọi nỗi đau giằng xé tâm can, đee tim mẹ ko còn được lành nặn và vì mẹ quá mệt nhoài với tất cả, mẹ sẽ xin lỗi con nếu mẹ phải buông tay con, nhưng con yêu, tận sâu trong đáy lòng này, con hãy nhớ dù ở đâu, dù hiện hữu hay vô hình, dù đắng cay hay ngọt bùi mẹ vẫn yêu con và dành cho con những j thiêng liêng nhất mà mẹ có. Hãy tin rằng mẹ luôn bên con, dõi theo từng bước chân của con và yêu con bằng tất cả tình yêu của người mẹ tội lỗi này Con yêu nhé.
Mẹ thấy mệt mỏi vì những j mẹ nghĩ đến, những j ở phía trước đợi mẹ, ko biết mẹ con mình có được quý nhân phù trợ ko?, ko biết mẹ con mình có may mắn để tựa vào nhau ko con nhỉ. Mẹ vẫn miên man suy nghĩ, những suy nghĩ chất đầy trong tâm trí mẹ, nghĩ cho con, cho mẹ, cho tương lai mịt mù phía trước...... haiz
Chị à, e đã khóc khi đọc cmt Của cj. Thật ra ít ai có thể nói với e những câu chân thành thế này. E chưa bao giờ phải khóc nhiêù vì một người đàn ông, nhưng có một người đàn ông khiến e đau thắt khi có ai nhắc đến chính là con trai e..e hiểu rõ bản chất, e muốn buông bỏ nhưng cũng vì hai chữ duyên phận mà đến ngay giờ phút này e cũng k biết e đang làm sai hay đúng nữa. Nếu cj ko thấy phiền cj cứ vào và tiếp tục theo dõi câu chuyện của e. Vì chắc chắn e và con sẽ còn cả 1 gian truân và nhiêù nc mắt phía trước cj a. E cảm ơn vì chị đã hiểu , thông cảm và chia sẻ với e. Như vậy đối với e cũng đủ an ủi r chị ạ.
Cảm ơn sự đồng cảm của b, mình sẽ còn viết tiếp những trang nhật ký này như để tâm sự với chính mình mà tâm sự với con trai mình nữa. Mình muôn con trai sau này biết mẹ nó đã mạnh mẽ đến thế nào.Cảm ơn b rất nhiều
hôm qua, sau 2 ngày bố ntin gdien mẹ quyết định buông tay và mặc kệ bố con, thì bố gọi và nhắn tin rất nhiều, nhưng mẹ đã kệ bố, chính ra, nếu bố không nhắn :" hôm nay tý thì bị chúng nó đâm chết" chắc mẹ cũng ko ntin lại, mẹ nhắn:" anh cố gắng cẩn thận", đây là tnhan ma có lẽ mẹ nghĩ bất đắc dĩ mẹ phải nhắn, k hiểu sao, trong lòng mẹ vẫn lo cho bố, haiz, bố nói mẹ đừng như vậy nữa, bố làm j mà mẹ giận gớm vậy ko ntin, gdien ko nghe, chắc câu chuyện cũng chỉ đến thế nếu như mẹ ko bắt bố phải quyết định.
- A nói rõ với e đi, bây giờ e nuôi con một mình, e đẻ a ko được về, ko cần phải quan tâm lo lắng theo kiểu bố thí e làm j. E mệt mỏi lắm, a đừng giày vò mẹ con e nữa, cứ thế này dăm bữa v a lại ntin, xong dăm bữa lại chửi e bóng gió e mệt lăm.. thà a rõ ràng, e để a về với gia đình a, con e vẫn là con e, n sẽ k bao giờ chấp nhận 1 người bố như a, sinh xong, e sẽ đưa con đi thật xa, biến mất khỏi cuộc đời a, như vậy là a hài lòng r chứ?.Coi như e giúp a đi.
- hâm à, e ăn uống vào, a chỉ yêu có mình e thôi, e ko ăn tít lấy j ăn, e còn con nữa chứ , cứ ko ngủ rồi lại ăn uống linh tinh, suy nghĩ ít thôi e ạ, ly thân r, a chẳng có ai.
- thôi a ạ, a nói những câu vô nghĩa ấy làm j?, e đã giúp a như vậy r a còn muốn j nữa, e nói e ko cần a nữa, e sẽ nuôi con e một mình. E chỉ cần a giúp e goi điện về cho bố mẹ nói một câu đee ông bà đỡ đau lòng vì mẹ con e nữa, e đã quá bất hiếu r, e k muốn bố mẹ e một lần nữa rơi nước mắt vì e..e k chịu được cách sống của a. Cái kiêủ sống thế này thì thà rằng a dứt khoát và để e yên ổn sinh con.
- thôi e ạ, e cứ nghĩ nhiêù làm j, e phải từ từ chứ, bây giờ nhiệm vụ của e là ăn và ngủ nhiều cho tít tăng cân.
- nhiệm vụ?, a có coi nó là con a đâu mà bây giờ a lại quan tâm làm j?, e bảo a rõ ràng a ko dám rõ ràng, e bảo a để e yên a ko để e yên, thế a muốn e sống tnao, những j e đã trải qua, những ai sống bạc bẽo, đểu giả với e e sẽ để ông trời định đoạt, còn e sống chưa bao giờ hổ thẹn với e, e chịu khổ, chịu nhục, e chịu mang tiếng, người đời chửi e e chịu hết, nhưng luật nhân qủa ko bỏ xót một ai, những người ko chấp nhân sự tồn tại của con e, sống mà đâm sau lưng e, chửi rủa rồi miệt thị con e thid đừng mong phúc đức. Tất cả cũng vì tiền mà thay đổi thôi a ạ.
- e cứ nói mọi người làm j e?, kệ tất cả đi, sống chỉ a và e thôi.
- trời!!!, không làm j e?, a nghĩ a nói câu đấy có thấy ngượng mồm ko?, a nghĩ a nói câu đấy mà nghe đc à, ừ, đúng, ko làm j tôi, chỉ thậm thụt bàn bạc sau lưng tôi, bày mưu tính kế xử lý mẹ con tôi thế nào, rồi ngoài mồm thì anh em, chị em ngọt sớt xong đến khi tất cả quay lại chỉ vào mặt tôi là con đĩ này, con đĩ kia, vâng, không làm j tôi, chỉ lấy hết máy móc, giấy tờ của tôi giấu đi để tôi ko liên lạc được với bố mẹ tôi, để tôi phải lấy số a gọi, rồi lén lấy số bme tôi để gọi điện rào trước, rằng là con t với thang m quem nhau thế nào, ngày xưa đến với nhau biết thằng m có v r vẫn bám lấy, rằng thằng minh n có vợ con rồi, nó ko bỏ gia đình thì quay ra ép nó, lấy cái thai ra ép nó, r dọa hai ông bà nhà quê là nó làm công an, kiện tụng cũng không kiện được chỉ thiệt thân thôi, rằng vì nó làm trong ngành nó quen biết rộng nên ko làm j được nó đâu, ừ, để cho hai ông bà lo lắng rồi xoắn xuýt lên khóc lóc, con người sao khốn nạn thế, lừa trẻ lừa già lừa cả nhà người ta như vậy ạ..a còn mở mồm bảo ko ai làm j tôi.
- anh đang có việc, tý a goin e nhé, nhé e nhé.
- a ngượng quá ko dám nghe à?, cố gắng nghe cho kĩ và nghe cho hết đi r a làm j thì làm.. tôi quá ệt mỏi r, những cái j tôi bỏ qua cho a a ko hề biết đâu, thời gian a bỏ mặc tôi với con và vui vẻ lừa lọc sau lưng tôi a nghĩ tôi ko biết?, tôi biết hết, chẳng qua là tôi thử xem,,tôi nhẫn nhịn, tôi chịu đựng a có biết đường ko, nhưng ko, tôi quá nhầm, tôi quá sai khi nghĩ a là người biết nghĩ, 1 mình tôi bụng mang dạ chửa, ốm, sốt, đau bụng đêm hôm, tất cả a phủi tay hết. A cứ sống theo cách cuẢ a, tôi ko sống được như vậy. bây giờ tôi về nhà rồi, tôi muốn yêm ổn a và vợ a cũng ko tha cho tôi, thi thoảng là tnhan yeu thuong nhàm chán a gửi cho tôi, có vẻ quan tâm rồi thương tôi lắm, lúc thì cuộc điện thoại hỏi han nhưng tất cả chỉ được a thực hiện khi a đi làm, còn a về nhà thì 1 tin cũng k dám nhắn, 1 cuộc cũng ko dám nghe.. rồi thi thoảng lại được vợ a nhăn tin giày vò nào thì cô nghĩ cô là ai mà trảnh trọe, con ai chưa biết, cứ phải xét nghiệm adn, đừng lấy đứa con ra mà làm khổ người khác, nào là cuối cùng loại như cô cũng chỉ quay về với cái máng lợn thôi, tôi nhắn thế này a minh biết hết, đọc hết, cô đừng làm phiền người khác nữa. Trời! Ai làm phiền vậy, a luôn là người níu tay tôi lại, tôi quá mệt mỏi tôi buông thì a ko đồng ý, xong a để vợ a dùng chính sdt của a nhắn tin chửi rủa miệt thị con tôi. Vâng con tôi n là con a hay ko a biết rõ nhất, thằng đàn ông như a ko dám nói ra điều chắc chắn ấy sao, xét nghiệm cũng được, nhưng có thấy thật bất công cho 1 đứa trẻ còn đang trog bụng mẹ ko?.
- thôi mà e, a biết mà, e nghỉ ngơi đi, suy nghĩ ít thôi, e cứ thế này, kệ tất cả đi e, a ko nói thế, a cũng chẳng quan tâm nữa, chỉ có e thôi. Tý a ntin, en ăn uống đi nhé.
- thôi khỏi, đừng ntin gdien j nữa, cứ như vậy mà làm, tôi mệt lắm rồi
- hâm à, thế e nhé, a làm tý đây.
Mẹ ko hiểu vì sao mẹ cứ mãi phsir quanh quẩn trong cái vong xoáy này, mẹ mệt và thâtj sự kiệt sức rồi con ạ, những j mẹ làm, mẹ cố gắng cứ như con số 0. Mẹ đau đầu vì suy nghĩ và mẹ quá mệt mỏi với những câu nói dối, những hành động lừa gạt của bố rồi con yêu ạ, mẹ còn j để mất nữa đâu, tại sao vẫn cưa phải lừa dối mẹ và con như vậy. Hứa, hứa, lúc nào cũng chỉ hứa cho sướng mồm, nhưng làm thì chẳng thấy làm được cái j cho con. Mẹ thật sự quá thất vọng về tất cả, mẹ đã trầm uất suốt một thời gian, thời gian mẹ nghĩ rằng mọi thứ với mẹ ko còn j để mất nữa, e thu mình lại để ôm con vào lòng và mẹ tHấy trái tim mẹ ấm áp khi nghĩ về con, mẹ nằm nhìn lên trần nhà và tưởng tượng môi miệng của con, đôi bàn tay và những ngón chan của con, mẹ tưởng tượng ra nụ cười ngây thơ của con và cái má phính bụ bẫm, nhưng càng nghĩ đến con, tim mẹ càng thắt lại, càng nghĩ đến con tim mẹ càng rỉ máu, tội nghiệp con vì những j đã phải chịu đựng, từ trong trứng đã phải hằng đêm nằm nghe mẹ khóc, tội nghiệp con khi cứ phải rong ruổi theo mẹ trên con đường đời gập ghềnh này, tại sao lại vậy?, vì mẹ, tất cả vì mẹ ko cứng rắn, ko bản lĩnh, tất cả vì mẹ quá trầm uất, ưu tư, mẹ xin lỗi.. Những j đã qua mẹ k muốn nghĩ đến nữa, nhưng sao hiện tại cũng khổ sở và đau lòng đến vậy hả con. Sao ngay đến giây phút này bố vẫn lừa gạt mẹ, sao ngay giây phút này vẫn ko thật lòng với mẹ dù chỉ 1 câu. Mẹ đáng bị như vậy lắm sao?, mẹ đau khổ, mẹ tủi hận, mẹ mang tiếng đắng cay đủ đường để r bố nói ko ai làm j mẹ, vậy mẹ tự làm mình đau sao?, tự mẹ yêu bố, đến với bố sao, tự mẹ có được con sao?, đúng là cuộc đời ngang trái quá. Mẹ chấp nhận hết, nhưng xin cho con hai chữ bình an đủ đầy.
E da từng nghĩ e cấy giấu đi tất cả , chịu đựng mọi thứ nhưng đó là vì con e..e cũng sợ sau này con sẽ bị ảnh hưởng cj ạ. Nhưng biết lsao khi bố con trai e cứ giày vò e mãi vậy..nhiều lúc e đã nghĩ e sinh xong e sẽ đưa con đi thật xa, bắt đầu lại từ đầu. Nhưng e biết bme e k bao giờ cho e làm như vậy, và đến bản thân e cũng không biết e sẽ làm j, đi đâu để trang trải cho e và con, mà bố đứa bé thì ko rõ ràng, cứ níu e và con, muốn có e và con nhưng lại k dút khoát với gia đình trong khi bme e đã vun vén hết sức. E k dám nói với bme rằng a ấy đã đối xử với e thế nào. K một ai hiểu e, nên bây giờ e chẳng khác j một con người lạc lõng đứng giữ ngã 3 đường chị ạ.. e muốn chấm dứt nhưng nghĩ lại bme e khổ sở vì e quá, bme e luôn hy vọng con e sẽ có tờ giấy khai sinh và e có cái danh phận dù chỉ là trên giấy tờ.. e muốn buông bỏ lắm nhưng những tin nhắn, cuộc gọi nhiều, e không phũ phàng mà k nghe k nói được vì e là người sống luôn đặt chữ tình lên đầu, tình ở đây là tình người chị ạ. E k sống trái với lương tâm mình được,,e không thể thấy người ta năn nỉ mình nghe máy và nhắn tin mà e làm ngơ được dù người ta đối xử với e như vậy. Sắp đến ngày sinh r chị ạ. E k biết e phải quyết định thế nào và nói với bme e thế nào. Bây giờ e vừa mệt mỏi, vừa bế tắc, e không muốn gặp ai hay liên lạc j, ai nói chuyện với e cũng khiến e khó chiu..e chỉ muốn thu mình lại, nằm ở xó giường đợi đến ngày gặp con e..e thấy càng ngày e càng yếu đuối, e chỉ sợ ngày con e ra đời cũng là ngày e k sống được nữa chị ạ.
Giữa cái thời tiết mưa xuân mà mẹ thấy tất cả ảm đạm quá, mẹ thấy bóng dáng sự cô đơn và trống trải, tài thật, dường như những tháng cuối của thai kỳ khiến mẹ nhạy cảm lắm, chỉ cần ai nói đến con, mẹ lại rơi nc mắt, mẹ k muốn nchuyen với ai, chỉ muốn thi thoảng vỗ vỗ vào bụng mình để thấy con lăn lộn trong ấy, để mẹ biết, à, vẫn còn có người đàn ông này ở cạnh mình. Mẹ yếu đuối và nhiều lúc mẹ lại mạnh mẽ. Mẹ chỉ mong ông trời thương lấy con - đứa con tội nghiệp của mẹ. Để sau này con vui vẻ, mạnh khỏe, thông minh. Để sau này con có đc tyo thương từ tất cả mọi người thay vì cả đời là tiếng miệt thị, sự thù gét. Mẹ nằm đây, trong căn nhà chỉ một mình mẹ cầu xin ông trời rủ chút lòng thương con, mẹ có khổ thế nào cũng đc, có đau thêm một chút nữa cũng k sao, dù me có k còn trên đời này, mẹ chỉ mong ông trời cho con hai chữ bình yên và hạnh phúc, bù đắp lại cho con một chút tình thương và lòng bao dung, mẹ mong con mãi mãi trên môi là nụ cười tươi, đôi mắt con ánh lên là niềm hạnh phúc, chứ đừng u buồn để lòng mẹ thêm đau con nhé.. mẹ yêu con hơn bất cứ thứ j ông trời ban tặng mẹ. Dù món quà này với mẹ đầy gian truân và nước mắt, mẹ vẫn tự hào và trân trọng. Mẹ trân trọng vì mẹ dám làm, dám chịu. Mẹ trân trọng vì mẹ dù bao thăng trầm, khó khăn, dù trải qua tất cả mẹ vẫn giữ đc con trong lòng đếm ngày hôm nay và mãi mãi sau nữa. Mẹ đang cố gắng vượt qua nỗi cô đơn và buồn tủi từng ngày để 1 ngày ko xa được nghe con gọi hai tiếng " mẹ yêu". Ừ thì đôi lúc, ngồi ăn một mình với mấy miếng thịt và vài cọng rau trong góc bếp nước mắt mẹ trộn cơm, ừ thì nhiêù khi nằm nghĩ về phía trước mẹ khóc ròng, nhưng gạt nước mắt đi mẹ mỉm cười, vì ít nhất, ông trời k lấy đi của mẹ tất cả, mẹ vẫn có con bên cạnh. Dù nhiều khi nấc lên những tiếng khóc trong vô thức, hay những đêm trằn trọc ko ngủ nổi mẹ vẫn chịu đựng đươcj, mẹ giấu đi, cất đi cho riêng mẹ những tiếng khóc nghẹn về đêm, để ngày mai khi mặt trời lên, khi thấy ánh sáng bình minh, tiếng gà gáy, mẹ lại mỉm cười, lại mạnh mẽ, lại thể hiện với tất cả mẹ là người kiên cường thế nào. Cho mẹ khóc một chút này thôi con nhé, ngày mai, khi trời sáng, mẹ sẽ nín... yêu con lắm, thương con lắm.,. Cùng mẹ cố gắng con nhé... cảm ơn con đã xuất hiện trong cuộc đời mẹ, cảm ơn con đã giúp mẹ đủ can đảm đee đi qua sóng gió cuộc đời, cảm ơn con giúp mẹ hiểu đc tất cả, cảm ơn con đã luôn bêN mẹ. Cùng mẹ cán đích và mạnh mẽ cùng mẹ con nhé. Con trai của me.
Mẹ nó ơi, trước têts là đi siêu âm lúc con đc 29w1d được có 1247g thui, buồn lắm, đang đợi đến cuối tuần này đi xem tết ra con có bếu thêm ko mn ạ, mn thì sao