Nguyên tắc là ko tranh caĩ với chồng, phải kéo chồng về làm đồng minh với mình bạn ạ. Hãy làm sao để chồng bạn nhận ra được có thể sống hạnh phúc và vui vẻ mà ko cần " chỉ bảo" của bố mẹ chồng. Những gì bố mẹ chồng can thiệp, mình cho là vô lý, bạn đừng phản ứng hay cáu giận, mà cứ im, tuy vâng dạ vui vẻ nhưng ý mình mình làm thôi. Cứ lựa lúc vợ chồng vui vẻ nhất thì thẽ thọt với chồng là em muôn thế này, em định thế kia,,, phân tích vui vẻ chứ đừng có dựng ra chiên tuyến: em với anh, rồi bô mẹ chồng, bố mẹ mình. Chỉ có 1 vấn đề: vợ chồng mình thế naỳ, chúng mình thế kia... Trong chủ đề câu chuyện đừng đả động đến nhà chồng, cứ việc mình, ý mình mà làm, vì bạn đang ở riêng mà. Cần nhất là hòa khí giữa hai vợ chồng, lúc nào cũng phải vui vẻ, đầm ấm.Còn chuyện nổ tung với ko nổ tung, nói với mẹ chồng làm gì, họ ko quan tâm đến cảm xúc của bạn đâu, về tâm sự với chồng ý... Chồng yêu thương, hiểu vợ sẽ tự biết phải làm gì, các cụ bảo: nói phải củ cải cũng nghe, rồi nói ngọt thì lọt đến xương mà...
Bạn là người cả nể và nhu nhược. Mình không bảo bạn cãi lại BMC mà chỉ khuyên bạn tác động vào anh chồng một cách cương quyết để anh chồng phải góp ý với BMC, ít nhất là đừng phát ngôn những câu khó nghe, bố mẹ nói con dâu gi cứ mày tao thì sao bảo được con mình sau này. Nhiều khi chồng bạn mặc kệ như vậy đó, tất nhiện là có lý do của nó. Bạn mà chỉ biết kêu ca thì chẳng giải quyết được gì.
http://www.webtretho.com/forum/f188/bai-t-lui-c-cuoi-c-soi-ng-gia-dii-nh-xin-cai-c-mei-loi-i-khuyen-944394/