images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tầng 26 - TTON Ra quân là thắng - đại thắng luôn...
Xin chào chị,em!
Trước hết em xin gửi lời chúc may mắn đến tất cả nhưng bà mẹ mong con. Chúc cho Bé bỏng sẽ về với chung ta và gia đình :)
Sau muốn chị em cho một số lời khuyên.
Em năm nay 27t còn chồng em 35t.
Chồng em bị tiểu đường nên chất lượng tinh trùng kém, bình thường 12%; nhanh 0%, chậm 16%, tại chỗ 6%, không di động 78%.
Em đã xét nghiẹm nội tiết: LH 4,9; FSH 3,79; Prolactin 380,2; Estradiol 107,2; Progesteron 4,03.
Em đã khám bs Tiến viện C và bác nói TH vc em chỉ còn cách TTTON. Em muốn vào Vạn Hạnh làm vì thủ tục nhanh gọn. và vì viện C quá đông sợ 1 bs Tiến k thể bao quát kĩ lưỡng đến bn. Hôm nay sau khi đt vào VH thì có 1 vài thắc mắc sau, mong chị em đi trước có thể cho em biết
1. VH nói ko cần chụp tc-vt, vào bs khám xong mới chỉ định nếu cần. Trong khi đó thì ngoài viện C đã làm ivf là phải chụp.
2. Lễ tân nói em vào ( ngày 2 ckk) có thể làm ngay, và tính từ lúc vào đến lúc hoàn tất cp là khoảng 20 ngày là có thể về Hn. thời gian thực tế các mẹ đã ở sg la fbao lâu ạ?
3. Chất lượng tt của chồng em như vậy có phải kết hợp phương pháp nào khác trc ivf ko ạ?
4. Em thấy các mẹ có trao đổi về đơn thuốc của chị Hopes, chị Hopes hoặc mẹ nào có thể cho em xin đc ko ạ.
5. Em tính sẽ vào SG vào ngày 13/2 này, có mẹ nào vào cùng đợt ko ạ? Và ờ VH thì nên ở ks Dòng sông xanh phải ko ạ?
Mong các mẹ bớt chút thời gian cho em, em lần đầu làm nên hoang mang lắm ạ.
11:57 SA 06/02/2012
Ly hôn...
Gửi mẹ hoa_daquy. Dù biết là bạn đang buồn, nhưng mình vẫn còn vài chỗ thắc mắc trong câu chuyện của bạn.
Theo như bạn nói thì gia đình bạn có điều kiện, anh kia ko? Với cách miêu tả của bạn thì bố mẹ bạn cũng phải tầm cỡ, vì sao một gia đình như thế lại dễ dàng để tiền rơi vào tay người khác như vậy. Việc bạn bán nhà đầu tư vào công ty anh, ok? Nhưng thế thì bạn phải nắm quyền ở công ty ấy nếu đa phần vốn của bạn chứ? chẳng lẽ bạn bán nhà đưa tiền ko cho chồng, như thể vợ chồng đưa cho nhau vài triệu, và hiển nhiên như thế bố mẹ bạn vẫn đồng ý? Mình nghĩ là ko? Tiền ko phải dễ kiếm, bố mẹ bạn kiếm được ngần ấy tiền sẽ hiểu tầm quan trọng của nó, càng thận trọng hơn.
Xong vụ đó, khi bạn phát hiện chuyện của chồng với H, thua lỗ bạn nói bỏ ra hơn 1 tỉ gì đó. Lý do gì để bạn làm điều đó? Vì chồng, ừ thì vì chồng, thế thì sau đó bạn lại phải có tiếng nói chứ? Ở cái cuộc sống này, có tiền sẽ có quyền, bạn sẽ là người có uy nhất trong cái cơ quan đó. Thế nhưng qua tâm sự của bạn, thì bạn giống như kẻ ăn ko ngồi rồi hơn, lý do vì sao?
Bố mẹ bạn, mua cho nhà 100m2 to đùng thế chắc đứng tên con gái chứ? Giờ mà kêu tên hai đứa hoặc tên chồng mình đột tử luôn. Ngay chuyện kết hôn, nhà trai ko có gì, để mà cưới con mình bố mẹ phải thận trọng, đã biết nó nhập nhằng thế rồi mà vẫn cho cưới, vẫn cho tiền. Nghe chuyện cứ thể như chồng là cậu ấm của bố mẹ bạn chứ ko phải con rể. Mà kì thực con rể này có gì để bố mẹ quý đến vậy?
Nếu những điều trên đây là thực, ko biết nói thế nào với thể loại chồng như chồng bạn. Chỉ có điều, ko thể để nó rủng rỉnh đạt được mục đích dễ dàng như thế được. Từ một tên nghèo, giờ có tiền, có công ty, bỏ vợ con, theo gái, vốn do nhà gái, coi thường vợ, đánh vợ. Giờ ly hôn chúng nó sướng quá nó mong chờ quá còn gì, cô H kia mất công khổ tí 2 năm nhưng giờ đổi đời rồi còn gì? Bố mẹ bạn như vậy, hẳn sẽ có các mối quan hệ, cả bạn nữa.
Ừ, ko ăn được thì đạp đổ. Nếu đã chẳng còn tình nghĩa với nhau, đã đểu cáng khốn nạn với nhau, thì việc cho cái công ty kia suỵp đổ hoàn toàn nằm trong tầm tay của ba mẹ bạn đúng ko? Mình nghĩ, 2 năm, cho dù anh ta có giỏi đến mấy thì tài chính + quan hệ ko thể bằng bố mẹ bạn được. Ai nói tớ độc ác cứ nói, nhưng với tớ đó là lấy lại cái gì mình đã mất thôi. Mình có thể cho người nghèo vài tỉ chả sao, nhưng cái thằng khốn nạn vô liêm sỉ như thế ko đáng một đồng, nó còn đắc thắng, nó còn ko biết ơn mình coi khinh mình nữa. Cuộc đời, sống hiền chả ai khen, hiền để thằng khác đè đầu cưỡi cổ thì nhục, sống biết người biết ta mới tốt. Cái thằng kia ko biết trên dưới, ko biết ơn huệ, thì cứ để cho nó quay về thời kì khởi đầu của nó đi. Cuộc đời kiếm đồng tiền bát gạo ko dễ đâu, phải mồ hôi trộn nước mắt đôi khi cả máu đó. Nó sướng quá, nhà bạn dễ dãi quá mà, tội gì.

Cảm ơn những chia sẻ và lời khuyên của Miss Ngo. Tiền mình bán nhà đi, rồi 1 tỷ mình đi vay để trả khoản thất thoát đó, chồng mình đã trả đủ cho gia đình mình rồi mẹ nó ạ. Thực sự anh ta là một người có tài. Nếu mẹ nó đọc kĩ thì trong khoảng 3 tháng vc mình sống hạnh phúc mà mình đã kể đó, anh ta làm ra đủ. Ngày mình nhận lời yêu, cũng vì cảm phục trước nghị lực vươn lên và sự thông mình, tài giỏi của anh ta. Mình không đòi hỏi một quyền lợi hay cổ phần nào ở công ty đó cả. Trong khi mình luôn muốn mọi thứ là của chung 2 vc gây dựng, thì trong suy nghĩ của anh ta lại rất rạch ròi - vốn ban đầu anh ta đã trả đủ nên tiền lợi nhuận làm ra là của anh ta.
Căn nhà 100m2 thì đứng tên bố mẹ mình. Còn căn hộ chung cư thì đáng ra anh ta được đứng tên nhưng đó mới là trên hợp đồng góp vốn, đợt này vào tên hợp đồng mua bán mình sẽ ko để chuyện đó xảy ra. Vì mình và anh ta chưa đăng kí kết hôn nên cũng chẳng thể có chuyện anh ta tranh giành đc.
Còn về đám cưới. Bố mẹ chồng mình mất sớm. Nhưng họ nội nhà chồng là một dòng họ lớn nên có các bác đứng ra đại diện lo liệu. Mà lúc ấy, anh ta cũng bắt đầu gây dựng sự nghiệp rồi, không có nhiều nhưng cũng thừa tiền để lo một đám hỏi và đám cưới rình rang. Bố mẹ mình không có con trai, nên thương anh ta như con đẻ. Vả lại anh ta cũng là người quá khôn khéo.
Chuyện xảy ra bố mẹ mình chưa hề biết. Bố mẹ mình ở tỉnh khác, ko ở HN. Mình vẫn giấu và thực sự chưa dám đối diện với 2 người. Vẫn cố tỏ ra bình thường và vui vẻ khi bố mẹ đt lên. Mình rất sợ thấy bố mẹ buồn. Thực sự giờ mình ko thể rơi thêm một giọt nước mắt nào vì anh ta nữa. Nhưng cứ nghĩ đến nỗi buồn mà mình gieo vào lòng bố mẹ, nước mắt mình lại trào ra.
Chia tay anh ta, mình không mất nhiều về tiền bạc - cái mất là niềm tin vào con người.
10:32 SA 06/11/2011
Ly hôn...
Cảm ơn sự chia sẻ của cả nhà. Đến hôm nay mỗi lần bước xuống nhà nhìn lên ban thờ mình vẫn chưa nguôi cảm giác bàng hoàng và đau xót. Hôm qua anh ta lại sai nhân viên về nhà để nấu nướng và chăm sóc mình. Nực cười thật. Không hiểu anh ta còn muốn gì nữa đây???
08:42 SA 06/11/2011
h
hoa_daquy
Bắt chuyện
511Điểm·1Bài viết
Báo cáo