>> Con nghiện game bị bố bắt bò ngoài phố TT - Khi tiếp xúc với chúng tôi, người cha ở thị xã Gia Nghĩa (Đắk Nông) này nói: “Thà tôi mang tiếng ác với con hơn là sau này vì nghiện game mà chúng dang dở học hành hay phạm tội...”.
Ngày 13-6, chúng tôi tìm đến nhà ông bố ấy. Mãi hơn 18g30 vợ chồng anh Đ.H.N. mới đi làm về. Đó là cách cuối cùng Anh N. và chị H. có ba con, cháu đầu năm nay vào lớp 10, con thứ hai lên lớp 7 và cậu con út vào lớp 1. Hai vợ chồng chỉ có một miếng đất rẫy chưa đến 1ha cách nhà khoảng 5km nên cuộc sống không dư dả gì. Ngoài thời gian cùng vợ làm rẫy, ai mướn việc gì anh N. cũng làm từ bốc vác, thợ hồ, thợ mộc để con cái được ăn học tử tế. Chị H. cho biết năm học nào, kể cả hè hai cháu muốn học thêm vợ chồng cũng cố thu xếp tiền để con đi học. “Mới đây thằng lớn xin đi học ôn thi vào lớp 10, vợ chồng cũng gắng gượng xoay xở 1,7 triệu đồng cho con có tiền học thêm. Cháu thứ hai cũng đi học thêm từ bữa đến giờ. Ngoài ra, con người ta nghỉ hè thì vào rẫy phụ cha mẹ, nhưng vì thương con, cha nó không bắt làm gì, chỉ cho chúng học mà thôi” - chị H. nói. “Ở gần nhà có hồ bơi chúng tôi cũng cho mấy cháu đi tập bơi, đi tập võ. Mấy dịp về quê vợ chồng cũng cố gắng dẫn con đi thăm lăng Bác, vào Văn miếu Quốc tử giám, mua sách lịch sử, sách về các danh nhân có nghị lực... mong các con soi vào đó để nỗ lực vươn lên. Tôi không muốn con mình cơ cực, ít học như cha mẹ. Chính vì vậy khi biết con hư, con không nghe lời chúng tôi đau lòng lắm” - anh N. nói thêm. Hi vọng ở trại hè Chị L.T.H., người vợ, cho biết sau khi sự việc xảy ra (việc phạt con), vừa lúc chùa Pháp Hoa (thị xã Gia Nghĩa) tổ chức đợt học tập kỹ năng hè để rèn luyện đạo đức cho thanh thiếu niên nên anh chị đăng ký cho hai con ngay. Chị H. vào hẳn trong chùa để vừa nấu nướng giúp đỡ các sư thầy vừa theo dõi hai con... Bốn ngày ở chùa, được học về đạo làm người, về đạo hiếu, về sống như thế nào cho có ích với bản thân, cha mẹ, cộng đồng, các cháu rất chuyên tâm, không có cháu nào tỏ thái độ chán ngán. Tại trại hè ngắn này, các cháu còn được chơi nhiều trò chơi rèn luyện kỹ năng sống rất bổ ích và các cháu như quên hẳn game... Trở lại với cách dạy con kỳ lạ vừa qua, anh N. cho biết đó là cách cuối cùng và nặng nhất anh phạt con. Anh N. kể: “Ba hôm trước khi tôi phạt hai cháu bò, cô giáo dạy ôn thi của C. (con lớn) gọi điện thoại báo là cháu bỏ học đi chơi game với bạn. Cô đã đi tìm về và hiện đang phạt mấy đứa tại nhà cô nên gọi tôi đến. Sau khi từ nhà cô giáo về, tôi bắt hai đứa khoanh tay trình bày lại việc tại sao bỏ học đi chơi game. Hai đứa đã nhận lỗi và hứa từ nay không vi phạm, sẽ ở nhà giúp đỡ ba mẹ việc nhà... Tôi nói: Các con hai năm nay đã hứa với ba mẹ nhiều rồi mà cứ tái phạm, từ nay trở đi mà vi phạm nữa sẽ bị phạt phải bò từ chỗ chơi game về nhà”. Mong con không tái phạm Nhưng hành trình “chiến đấu” với nạn nghiện game vẫn còn dài, anh N. nói tiếp: “Chúng tôi không hà khắc hay cấm đoán hoàn toàn, vẫn biết chơi game hay vui chơi vừa phải đều tốt cho việc học. Vì vậy tôi sắm thêm cho hai cháu một máy vi tính tại nhà để chép những bài học tiếng Anh về máy nghe đọc. Thế mà chúng vẫn bỏ học, tìm đến các quán game để chơi cho thỏa thích. Lúc biết con mê game hơn học, tôi đã ngồi giảng giải cho con và mong con không tái phạm. Nhiều lần đang đi làm nghe cô giáo gọi tôi lại phải bỏ việc chạy ra quán tìm con. Nhiều hôm về nhà không thấy con tôi lại tất tả đi tìm. Mỗi lần như vậy tôi đều bắt hai đứa quỳ xuống trình bày tại sao vi phạm, xin lỗi ba mẹ và phải hứa không vi phạm. Tôi cũng bắt hai cháu viết bản kiểm điểm và dán ở góc học tập cho nhớ để không tái phạm nữa, thế mà...”. Không giấu được sự thất vọng, anh N. kể lại sự việc vừa diễn ra: “Mới hôm trước, đang đi làm nghe con không lo học mà đi chơi game, đến nơi thấy hai đứa đang chơi say sưa. Tôi hỏi thằng lớn, con nhớ hứa gì với ba không, tự động mà chịu phạt đi. Đứa thứ hai thì bỏ chạy nhưng tôi bắt lại chỗ anh nó và nói con hứa với ba thế nào, nhìn anh con đi! Khi phạt con mình phải bò trên đường tôi cũng đâu muốn, nhưng tôi làm cha, đã bao nhiêu lần to nhỏ nhắc nhở từ nhà đến trường. Tất cả cô giáo cháu học tôi cũng đã nhờ theo dõi, vậy mà hở một tí là game, nói mãi không nghe. Cả hai đứa bị tôi phạt bò trên đường trước sự chứng kiến của nhiều người, tôi hi vọng vì chúng cảm thấy xấu hổ mà phải từ bỏ game. Tôi biết chúng sẽ giận tôi, nhiều người sẽ cho tôi quá đáng nhưng chẳng thà tôi ác với con, chứ mai này chúng vì game mà trộm cướp vào tù thì mất con mà nhục lắm”. “Tôi hi vọng rằng sẽ có nhiều sân chơi hơn nữa cho các cháu, nhất là dịp hè để các cháu tham gia. Chứ như gia đình tôi, hai vợ chồng đầu tắt mặt tối cả ngày lo ăn học cho con đã bở hơi tai. Vậy mà vì game chúng không nghe lời cha mẹ” - anh N. tâm sự. TRUNG TÂN Nguồn: Tuổi Trẻ
Đầu thì Hoàn Châu cách cách, mình thì mớ ba mớ bảy không biết đang quấn khăn hay mặc áo, tay thì đeo găng chống nắng :Laughing: :Laughing:
Nhếch nhác
Không phải ngẫu nhiên mà người dân xã Khánh Phú, H.Yên Khánh (Ninh Bình) đặt cho một đoạn đường của quốc lộ 10 chạy qua địa bàn cái tên “Phố của người Trung Quốc”, bởi mỗi khi phố lên đèn, hàng trăm thanh niên Trung Quốc từ các ngả đường đổ về con phố này. Một người dân địa phương cho biết: “Trước kia ở đây bình yên lắm, nhưng từ khi người Trung Quốc đến đây, phố xá ồn ào hẳn lên. Tối tối, nhiều thanh niên Trung Quốc cởi trần trùng trục uống rượu, cãi nhau, khạc nhổ, rồi trêu chọc gái qua đường”. Còn theo một công nhân Việt Nam đang làm việc tại công trường xây dựng Nhà máy đạm Ninh Bình thì ở đây cũng thường xảy ra xích mích qua lại giữa lao động Việt và lao động Trung Quốc hoặc giữa lao động Trung Quốc với nhau.
Những hàng quán dành cho người Trung Quốc đua nhau mọc lên - Ảnh: Cường Trung
Tiếp xúc với PV Thanh Niên, anh Nguyễn Hoàng Tâm, ngụ tại xã Khánh Phú, cho biết: “Ngay sau khi khởi công Nhà máy đạm Ninh Bình, vùng quê này đã đổi thay hẳn. Các nhà hàng, quán cóc, tiệm gội đầu, mát-xa, nhà nghỉ, đua nhau mọc lên như nấm để phục vụ những lao động Trung Quốc. Mà những lao động Trung Quốc thì..., họ cứ kéo từng tốp mươi người, đánh độc một chiếc quần đùi, đi nghênh ngang trên đường, gặp con gái là thế nào cũng xông tới quờ quạng”. Anh Tâm kể thêm, cách đây mấy tháng, có một hộ dân xây nhà trọ cho công nhân Trung Quốc thuê, nhưng sau vài tuần đã phải cắt hợp đồng vì không chịu nổi sự nhếch nhác trong sinh hoạt của họ. Mỗi buổi chiều, sau giờ tan ca, họ về nhà trọ và tạo ra cảnh sinh hoạt rất chướng mắt, đi chơi về khuya, nói to ông ổng, khiến người dân mất ngủ. “Có hôm, trong lúc đang tắm rửa, mấy thanh niên đùa nghịch, rồi gào thét, đuổi nhau tồng ngồng chạy ra phố, rồi tụt luôn cái quần lót của người chạy trước, khiến cả phố náo loạn lên!”, anh Tâm kể.
Một người dân ở khu “phố Trung Quốc” bức xúc: “Cứ rượu xong là họ lại kéo từng toán vài chục người, nghênh ngang, xiêu vẹo trên đường, rồi dòm ngó vào nhà dân, trông rất khó chịu. Kinh khủng hơn, có lần họ còn tụt quần tiểu tiện ngay trước nhà tôi và nhiều nhà dân khác. Chúng tôi bức xúc, thậm chí xua đuổi, nhưng những lúc như thế, bọn họ dừng lại hằm hè, chửi lại, nên ai cũng ngại, không dám va chạm với họ”.
Những hàng quán dành cho người Trung Quốc đua nhau mọc lên - Ảnh: Cường Trung
Trên 1.600 lao động không phép
Theo thống kê của Sở LĐ-TB-XH tỉnh Ninh Bình, hiện trên địa bàn tỉnh có 26 công ty, doanh nghiệp và nhà máy sử dụng lao động người nước ngoài, với tổng số 2.400 lao động (chiếm 15,2% số lao động đang làm việc tại 26 công ty, doanh nghiệp này). Trong số 2.400 người nước ngoài này chỉ có 717 người được cấp giấy phép lao động, còn lại chưa được cấp phép, trong đó Nhà máy đạm Ninh Bình có tới 1.448 lao động không được cấp phép.
"Lao động Trung Quốc đang làm việc tại Ninh Bình chủ yếu nhập cảnh qua đường du lịch" - ông Vũ Đức Dương, Phó phòng Việc làm, Sở LĐ-TB-XH tỉnh Ninh Bình
Số lao động người nước ngoài chiếm tỷ lệ lớn nhất là Trung Quốc, tập trung chủ yếu ở hai ngành xây dựng và xi măng. Tại công trường xây dựng Nhà máy đạm Ninh Bình có tới 1.988 người Trung Quốc đang làm việc. Trong đó, chỉ có 82 người giữ chức danh tổng giám đốc, phó tổng giám đốc, giám đốc, phó giám đốc, 514 người làm kỹ thuật, còn lại là lao động phổ thông, họ đều làm những công việc bình thường như phụ hồ, kéo sắt, kéo cáp...
Ông Vũ Đức Dương - Phó phòng Việc làm, Sở LĐ-TB-XH tỉnh Ninh Bình - cho biết: Lao động Trung Quốc đang làm việc tại Ninh Bình chủ yếu nhập cảnh qua đường du lịch.
“Luật pháp vẫn chưa mở cửa đối với đối tượng lao động phổ thông nước ngoài nhưng dường như một dòng chảy lao động phổ thông lớn vẫn vào Việt Nam”, ông Dương nói. Cũng theo ông Dương: “Sở đã nhiều lần phối hợp với Ban quản lý các KCN đề nghị BQL nhà máy đạm yêu cầu các nhà thầu Trung Quốc cung cấp đầy đủ thông tin, chi tiết lao động được thuê nhưng hiện nay vẫn chưa được triển khai”. Theo ông Dương thì các chủ đầu tư thường nại rằng, nếu trục xuất lao động “chui” này thì tiến độ dự án chậm, hoặc dừng.
Công nhân Trung Quốc trở lại khu nhà tạm sau giờ tan ca
Sau rất nhiều lần cố gắng, vượt qua rất nhiều thủ tục, chúng tôi vẫn không có được bất kỳ câu trả lời nào từ Công an tỉnh Ninh Bình về nguy cơ tiềm ẩn những diễn biến an ninh trật tự khó lường từ số lao động chui. Theo ông Màn Chí Nguyện, Trưởng phòng PX15, thì: “Thông tin nghiệp vụ không thể cung cấp được”.
Ông Vũ Đức Dương lo ngại những lao động phổ thông ở Ninh Bình đang bị lao động Trung Quốc lấy đi phần việc lẽ ra dành cho họ.
Ngọc Minh - Cường Trung
Nguồn
Tôi thà mang tiếng ác với con!
>> Con nghiện game bị bố bắt bò ngoài phố
TT - Khi tiếp xúc với chúng tôi, người cha ở thị xã Gia Nghĩa (Đắk Nông) này nói: “Thà tôi mang tiếng ác với con hơn là sau này vì nghiện game mà chúng dang dở học hành hay phạm tội...”.
Ngày 13-6, chúng tôi tìm đến nhà ông bố ấy. Mãi hơn 18g30 vợ chồng anh Đ.H.N. mới đi làm về.
Đó là cách cuối cùng
Anh N. và chị H. có ba con, cháu đầu năm nay vào lớp 10, con thứ hai lên lớp 7 và cậu con út vào lớp 1. Hai vợ chồng chỉ có một miếng đất rẫy chưa đến 1ha cách nhà khoảng 5km nên cuộc sống không dư dả gì. Ngoài thời gian cùng vợ làm rẫy, ai mướn việc gì anh N. cũng làm từ bốc vác, thợ hồ, thợ mộc để con cái được ăn học tử tế.
Chị H. cho biết năm học nào, kể cả hè hai cháu muốn học thêm vợ chồng cũng cố thu xếp tiền để con đi học. “Mới đây thằng lớn xin đi học ôn thi vào lớp 10, vợ chồng cũng gắng gượng xoay xở 1,7 triệu đồng cho con có tiền học thêm. Cháu thứ hai cũng đi học thêm từ bữa đến giờ. Ngoài ra, con người ta nghỉ hè thì vào rẫy phụ cha mẹ, nhưng vì thương con, cha nó không bắt làm gì, chỉ cho chúng học mà thôi” - chị H. nói.
“Ở gần nhà có hồ bơi chúng tôi cũng cho mấy cháu đi tập bơi, đi tập võ. Mấy dịp về quê vợ chồng cũng cố gắng dẫn con đi thăm lăng Bác, vào Văn miếu Quốc tử giám, mua sách lịch sử, sách về các danh nhân có nghị lực... mong các con soi vào đó để nỗ lực vươn lên. Tôi không muốn con mình cơ cực, ít học như cha mẹ. Chính vì vậy khi biết con hư, con không nghe lời chúng tôi đau lòng lắm” - anh N. nói thêm.
Hi vọng ở trại hè
Chị L.T.H., người vợ, cho biết sau khi sự việc xảy ra (việc phạt con), vừa lúc chùa Pháp Hoa (thị xã Gia Nghĩa) tổ chức đợt học tập kỹ năng hè để rèn luyện đạo đức cho thanh thiếu niên nên anh chị đăng ký cho hai con ngay. Chị H. vào hẳn trong chùa để vừa nấu nướng giúp đỡ các sư thầy vừa theo dõi hai con... Bốn ngày ở chùa, được học về đạo làm người, về đạo hiếu, về sống như thế nào cho có ích với bản thân, cha mẹ, cộng đồng, các cháu rất chuyên tâm, không có cháu nào tỏ thái độ chán ngán. Tại trại hè ngắn này, các cháu còn được chơi nhiều trò chơi rèn luyện kỹ năng sống rất bổ ích và các cháu như quên hẳn game...
Trở lại với cách dạy con kỳ lạ vừa qua, anh N. cho biết đó là cách cuối cùng và nặng nhất anh phạt con. Anh N. kể: “Ba hôm trước khi tôi phạt hai cháu bò, cô giáo dạy ôn thi của C. (con lớn) gọi điện thoại báo là cháu bỏ học đi chơi game với bạn. Cô đã đi tìm về và hiện đang phạt mấy đứa tại nhà cô nên gọi tôi đến.
Sau khi từ nhà cô giáo về, tôi bắt hai đứa khoanh tay trình bày lại việc tại sao bỏ học đi chơi game. Hai đứa đã nhận lỗi và hứa từ nay không vi phạm, sẽ ở nhà giúp đỡ ba mẹ việc nhà... Tôi nói: Các con hai năm nay đã hứa với ba mẹ nhiều rồi mà cứ tái phạm, từ nay trở đi mà vi phạm nữa sẽ bị phạt phải bò từ chỗ chơi game về nhà”.
Mong con không tái phạm
Nhưng hành trình “chiến đấu” với nạn nghiện game vẫn còn dài, anh N. nói tiếp: “Chúng tôi không hà khắc hay cấm đoán hoàn toàn, vẫn biết chơi game hay vui chơi vừa phải đều tốt cho việc học. Vì vậy tôi sắm thêm cho hai cháu một máy vi tính tại nhà để chép những bài học tiếng Anh về máy nghe đọc. Thế mà chúng vẫn bỏ học, tìm đến các quán game để chơi cho thỏa thích. Lúc biết con mê game hơn học, tôi đã ngồi giảng giải cho con và mong con không tái phạm.
Nhiều lần đang đi làm nghe cô giáo gọi tôi lại phải bỏ việc chạy ra quán tìm con. Nhiều hôm về nhà không thấy con tôi lại tất tả đi tìm. Mỗi lần như vậy tôi đều bắt hai đứa quỳ xuống trình bày tại sao vi phạm, xin lỗi ba mẹ và phải hứa không vi phạm. Tôi cũng bắt hai cháu viết bản kiểm điểm và dán ở góc học tập cho nhớ để không tái phạm nữa, thế mà...”.
Không giấu được sự thất vọng, anh N. kể lại sự việc vừa diễn ra: “Mới hôm trước, đang đi làm nghe con không lo học mà đi chơi game, đến nơi thấy hai đứa đang chơi say sưa. Tôi hỏi thằng lớn, con nhớ hứa gì với ba không, tự động mà chịu phạt đi. Đứa thứ hai thì bỏ chạy nhưng tôi bắt lại chỗ anh nó và nói con hứa với ba thế nào, nhìn anh con đi! Khi phạt con mình phải bò trên đường tôi cũng đâu muốn, nhưng tôi làm cha, đã bao nhiêu lần to nhỏ nhắc nhở từ nhà đến trường.
Tất cả cô giáo cháu học tôi cũng đã nhờ theo dõi, vậy mà hở một tí là game, nói mãi không nghe. Cả hai đứa bị tôi phạt bò trên đường trước sự chứng kiến của nhiều người, tôi hi vọng vì chúng cảm thấy xấu hổ mà phải từ bỏ game. Tôi biết chúng sẽ giận tôi, nhiều người sẽ cho tôi quá đáng nhưng chẳng thà tôi ác với con, chứ mai này chúng vì game mà trộm cướp vào tù thì mất con mà nhục lắm”.
“Tôi hi vọng rằng sẽ có nhiều sân chơi hơn nữa cho các cháu, nhất là dịp hè để các cháu tham gia. Chứ như gia đình tôi, hai vợ chồng đầu tắt mặt tối cả ngày lo ăn học cho con đã bở hơi tai. Vậy mà vì game chúng không nghe lời cha mẹ” - anh N. tâm sự.
TRUNG TÂN
Nguồn: Tuổi Trẻ
Nhiều lúc nghĩ em nó bán hàng không biết lương tháng mấy tỷ mà sao khinh người thế? Em thì từ nay chẳng mua Faceshop nữa, cho cũng không thèm. :Sick: