Mình cũng không hiểu đâyMình ko biết mình sai ở đâu nên mới phải post lên đây nhờ các mẹ phân tích giùmToàn bộ những gì mình post là sự thật 100% ko hề thêm bớtMình mong các mẹ phân tích và tim xem mình sai ở đâu? Minh sợ mình là người trong cuộc nên ko biết mình đúng sai ở đâu nên nhờ các mẹ tìm lỗi hộ mình
Đến một lần không chịu nổi nữa em đã nói hết tất cả những gì em đang chịu đựng. Lần đấy chồng em sau khi đi uống rượu về, bắt em về nhà một mình để đi tiếp. Em hỏi đi đâu nhất định không nói, thế là em không cho đi. Lúc đó em có linh tính là ông ý đi với bồ, nên em nhất định không cho đi. Chồng em bóp tay em đến tím hết tay, xô đẩy em ngã. ông ý cũng đâu có quan tâm đến em đang bụng mang dạ chửa. Nhất quyết đòi đi, tính em rất bướng, em đã nói không thì đừng hòng đi đc với em. Chồng em chửi rủa em là con khốn nạn vì không để cho ông ý đi.Nhưng đến khi ông ý đẩy em ngã mạnh xuống giường, em đau bụng thì em như sực tỉnh, em phải lo đến sự an toàn của con em. Em không thể mất con em vì một người chồng như vậy. Vậy là em nói qua nước mắt: anh đi đi, em cũng không cần anh ở nhà làm gì nữa. Nếu tử tế thì anh đã không nằng nặc đòi đi bằng được, đánh cả em để đi bằng được mặc dù em đã không cho anh đi như vậy. Vậy là ông ý thôi không đi nữa. Sau lần đó quan hệ vợ chồng em ổn hơn. chồng em không còn để em phải ăn cơm một mình nữa, làm đêm thì cũng về sớm hơn, không nhắn tin chat đêm nữa. Tuy nhiên gần đây, 3 ngày gần đây chồng em lại tiếp tục chat đêm em không biết là chat với ai nhưng chat liên tục từ tối đến 1-2h sáng. Lúc nào cũng kè kè điện thoại bên người. Tối hôm trước thì nói dối em, đi với mấy bạn ở cơ quan. Đến 9h hơn em gọi hỏi mấy giờ về thì không nghe sau đó còn tắt máy. Em dò đc số điện thoại của người bạn mà chồng em nói đi cùng thì người bạn đó bảo là đi đến hơn 7h là đã về rồi. Đêm đó chồng em đi đến 1h mới về. Sáng hôm sau em hỏi sao không nghe máy lại còn tắt máy đi, chồng em nói biết là đi đâu rồi còn gọi làm gì. Em hỏi anh đi nhậu với ai, chồng em nói tên người bạn đó. Em nói lại anh đi với bạn đấy chỉ đến 7h hơn là về rồi. Thế là chồng em không nói gì nữa (người chồng em không có mùi rượu như mọi khi vẫn nhậu). Tối đấy chồng em lại nhậu tiếp, đến 12h đêm thì về, mặc dù em đã nói em chờ cơm về em mới ăn. Chồng em cũng không quan tâm. Đi về chồng đun lại thức ăn ngồi ăm một mình, cũng không thèm hỏi em đã ăn chưa. Chỉ đến khi em dậy lấy bát ngồi ăn mới hỏi em chưa ăn ah. Em vừa ăn vừa khóc. Sao vợ chồng với nhau mà đối xử với nhau bạc bẽo vậy. Ăn xong lên giường ngủ chồng lại nằm chít chát. Tức nước vỡ bờ, em quay ra em bảo chồng em anh đi đi, đi đến đấy đi, không phải chit chat gi nữa, hành hạ em như vậy đủ rồi. Chồng em không nói gì, ngồi dậy hút thuốc rồi ngủ tiếp. Ngày hôm sau đi làm về sớm, nhưng em nấu cơm xong không ngồi ăn cùng. Bảo em ăn trước, em ăn mà khóc tủi thân vô cùng. Sau đó chồng em dậy vừa ăn vừa uống vừa chit chat. Chat từ 8h tối đến 1h đêm. Em không biết có phải chồng em có bồ không nữa. Tất cả chỉ là em nghi ngờ, vì em đã bị lừa dối một lần rồi nên giờ đây lòng tin của em không còn như trước. Em cũng không xem điện thoại của chồng em, trước đây em có xem nhưng giờ thì lâu lắm rồi em không còn đụng đến nữa. Nói đúng hơn là em không thèm đụng. Nhìn ông ý đi đâu làm gì cũng phải kè kè cái điện thoại đến là nực cười. Thực sự em muốn li dị. Nhưng nếu như vậy thì còn mẹ em, em không biết phải nói với mẹ em thế nào. Mẹ em đã buồn vì chuyện cưới xin của em nhiều, giờ mà biết thế này chắc mẹ em nhồi máu cơ tim mất. Nhà chồng đối xử với em cũng rất tốt, mẹ chồng rất quý em. Giờ nếu em nói chuyện li dị này chắc sẽ loạn cả hai nhà mất. Còn không nói thì em chịu đựng như vậy em sợ em sắp phát điên mất. Có phải em bị Stress quá không. Em thấy bảo phụ nữ khi mang bầu hay bị stress lắm, mà như vậy cũng hay nghĩ quẩn lắm. Em lo lắm, em sợ em cứ khóc suốt như vậy con em sau này sẽ buồn lắm. Bao nhiêu lần em tự dặn em phải cố lên, cứ coi như không có vấn đề gì, giả điếc giả mù mà sống mà vẫn không làm nổi. Giờ em biết phải làm sao đây. Tiếp tục chịu đựng hay là đưa đơn li dị. Em đã viết sẵn đơn li dị nhưng vẫn chưa đưa cho chồng em. Trước đây em bảo là em viết và em sẽ đưa chồng em cười cho rằng em nói đùa, rằng em chỉ làm trò thôi còn sẽ không dám làm vì chồng em biết em vẫn yêu lắm.
Chắc chị phải như thế thôi em nhỉ. Hnay chị ngủ ở nhà nghỉ rôì mà. Chắc chị sẽ rời nhà mấy ngày rồi sau đó nói chuyện với a ta thế nào nói sau vậy. Từ lúc có bầu đến giờ chị khóc nhiêề lắm rồi em àh. Chị mới được 12Tuần thôi. Giờ chưa biết mua gì cho cháu cả.
em ghét nhất loại đàn ông gia trưởng, ích kỷ, chuyện gì trong nhà cũng thích can thiệp. Cái gì cũng phải hỏi ý kiến qua. Em ghét nhất trên đời
Ban oi, ko phai met dau di tim nguyen nhan loi cua minh dau. doi khi minh ko co loi gi ca nhung ma cac lao van gio chung nhu the day. Ke lao di ban, cu coi nhu ko co chuyen gi (doi khi coi nhu ko co lao o tren doi) ma cham con, lo cho cs cua ban than. Den mot luc nao do ban lai nhe nhang hoi lao xem vi sao lao gian minh, neu lao muon thi se noi ra thoi. Minh noi that nhe, co nhieu khi nhung ly do ma cac lao doi nghe ra buon cuoi lam.Chuc gd ban luon hp.
Mot lan nua cam on cac me nhieu nha
Thank các mẹ thông thái nhiều nha.
Chúc bạn sáng suốt, bình tĩnh và chọn cho mình hướng đi đúng.
Mà ko hiểu sao đến thế này mà bạn vẫn còn chấp nhâạ được nhỉ. Pó tay luôn với bạn. Bạn dại quá.Hic hic
Chào bạn!
Đọc những dòng tâm sự của bạn mà mình thấy vừa thương bạn lại vừa giận nữa. Sao bạn phải làm khổ mình thế. Trước kia mình cũng giống bạn là có bầu trước khi cưới. Mình cũng là người rất nhẫn nhịn vì mình muốn được yên ổn chăm lo cho gia đình. Và đặc biệt mình cũng rất sợ bố mẹ mình phải đau khổ thêm một lần nữa. Nhưng bạn ơi, hạnh phúc phải được tạo dựng từ 2phía cơ. Bây giờ tốt nhất bạn nên nói hết với gia đình 2bên, nhờ mọi người phân tích khuyên ax bạn. Nếu mọi chuyện vẫn không đổi bạn hãy li dị để dành toàn tâm toàn í chăm cho con. vừa đỡ khổ mình mà ảnh hưởng đến con. Bạn đừng buồn nữa mà em bé khổ nhé.
Mà sao ngày trước bạn lại chấp nhâạ cảnh sống chung như thế nhỉ.
Bạn làm mình thấy giâạ nhiều hơn thương đấy.
minh cung dang rat can ban phan mem quan ly chi tieu nay nhung ma sao minh khong down ve duoc. Co me nao gui giup minh ko? ban exell cung dc.
Thanks cac me nhe
Chia sẻ cùng bạn.
Mình chảng biết nói ntn ca, chỉ muốn khuyên bạn hãy nói với chồng và cho chồng bạn con đường quay trở lại (hãy vì con ). Nhưng bạn phải giải quyết chuyện này dứt khoát. Bạn hãy nói chồng bạn hẹn cô ta và cả chồng cô ta đi uống nước nói chuyện, coi như bạn ko biết chuyện, khi có đông đủ bạn hãy nói thẳng vào mặt cô ta là hãy tự chăm lo cho gia đình của mình đừng đi ngoại tình mà phá vỡ hạnh phúc người khác. Sau đó vợ chồng bạn có thể về còn chuyện còn lại là của gia đình cô ta tự giải quyết.
Mình đã từng giống bạn và áp dụng cách này, mình ko làm ầm ĩ và từ đó mình thất ox mình thay đổi và có trách nhiệm hơn (vì vợ vẫn giữ thể diện cho chồng trước những mối quan hệ của chồng) và làm cho họ biết mình ko pghải là kẻ nhu nhược.
Chúc bạn can đảm và vượt qua giai đoạn khó khăn này, chúc 2 mẹ con khoẻ.
hic hic, sáng nay mẹ stress nên đã cáu sang con làm con khóc mãi. Mẹ xin lỗi Bống xinh của mẹ nhé, thương con gái ghê cơ (xin lỗi các mẹ vì lạc đề tí).
Các mẹ cùng cố gắng lên nhé.
Tán thành với ý kiến của mẹ nó