Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Em phải làm sao?
Trước hết em xin được cảm ơn mọi người rất rất nhiều. Những lời khuyên và động viên của mọi người rất quý báu đối với em trong thời điểm này.
Em xin được làm rõ vài điểm em chưa sẵn sàng cho cuộc sống gia đình không phải bởi vì em kén chọn chỉ là em chưa thấy mình chuẩn bị đủ tâm lý cho cuộc sống gia đình và một phần em cũng muốn hoàn thành bước đầu cho công việc của mình trước đã. Và chuyện lập gia đình và độ tuổi lập gia đình theo ý kiến cá nhân của em là phục thuộc vào mỗi cá nhân, quan điểm mỗi người. Em không nghĩ là chồng phải hơn vợ về bằng cấp. Theo ý kiến cá nhân em thì bằng cấp giả dụ tiến sĩ chỉ phản ánh kiến thức trong lĩnh vực của người đó, còn cuộc sống gia đình đòi hỏi sự sẻ chia cảm thông và hoà hợp nhau về tính cách, cuộc sống, quan điểm sống không phải là đồng nghiệp đấu đá nhau về năng lực trong công việc. Em chưa có gia đình nhưng ý kiến cá nhân của em là thế. Em không nhìn nhận người khác, đánh giá thấp người khác chỉ vì bằng cấp, học vị. Trong tình cảm thì lại càng không, em cần sự hiểu biết, cảm thông chia sẻ lẫn nhau. Em có khả năng tự lập cao nên cái em cần quan trọng là tình cảm chứ không phải là những thứ khác.
Còn về sự giúp đỡ lẫn nhau trong cộng đồng Việt thì chắc những ai đã từng xa quê hương sẽ hiểu rõ hơn hoàn cảnh của em. Em không đánh đồng, ko vơ đũa cả nắm, ko nói về số đông, những gì em thấy được ko chỉ ở chỗ em, ở chỗ bạn bè em em chỉ nói những nơi em biết và đã qua thì sẽ có quá nhiều thứ phức tạp để nói. Ngay khi đến đây vì 0 nắm rõ luật mà em đã bị một người bạn ở đây lừa tiền đặt cọc nhà. Ở đây mọi thứ là rất sòng phẳng, mọi người đều theo phong cách sống ở đây. Không ai cho ai mượn tiền đặc biệt là khi không có giấy tờ hợp pháp nếu muốn mượn có thể vay ngân hàng tuỳ thuộc vào khả năng thu nhập và đồ thế chấp. Em kể chuyện đó không phải vì em kể công mà em chỉ muốn nói em rất thật lòng và thực sự đã lo lắng và dành tình cảm rất nhiều cho cậu ấy. Em chỉ cảm thấy đến h tình cảm mà mình dành cho cậu ấy bị coi như một trò đùa vậy.
Đúng như mọi người nói có lẽ em nên quên thì hơn, hận hay buồn đều cũng là điều ko nên làm nó chỉ làm tổn thương chính mình mà cũng ko giải quyết được gì hơn. Nó là bài học thực sự, thực sự đắt giá cho em.
05:51 CH 28/04/2009
h
help_me_please
Bắt chuyện
607
Điểm
·
1
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Em xin được làm rõ vài điểm em chưa sẵn sàng cho cuộc sống gia đình không phải bởi vì em kén chọn chỉ là em chưa thấy mình chuẩn bị đủ tâm lý cho cuộc sống gia đình và một phần em cũng muốn hoàn thành bước đầu cho công việc của mình trước đã. Và chuyện lập gia đình và độ tuổi lập gia đình theo ý kiến cá nhân của em là phục thuộc vào mỗi cá nhân, quan điểm mỗi người. Em không nghĩ là chồng phải hơn vợ về bằng cấp. Theo ý kiến cá nhân em thì bằng cấp giả dụ tiến sĩ chỉ phản ánh kiến thức trong lĩnh vực của người đó, còn cuộc sống gia đình đòi hỏi sự sẻ chia cảm thông và hoà hợp nhau về tính cách, cuộc sống, quan điểm sống không phải là đồng nghiệp đấu đá nhau về năng lực trong công việc. Em chưa có gia đình nhưng ý kiến cá nhân của em là thế. Em không nhìn nhận người khác, đánh giá thấp người khác chỉ vì bằng cấp, học vị. Trong tình cảm thì lại càng không, em cần sự hiểu biết, cảm thông chia sẻ lẫn nhau. Em có khả năng tự lập cao nên cái em cần quan trọng là tình cảm chứ không phải là những thứ khác.
Còn về sự giúp đỡ lẫn nhau trong cộng đồng Việt thì chắc những ai đã từng xa quê hương sẽ hiểu rõ hơn hoàn cảnh của em. Em không đánh đồng, ko vơ đũa cả nắm, ko nói về số đông, những gì em thấy được ko chỉ ở chỗ em, ở chỗ bạn bè em em chỉ nói những nơi em biết và đã qua thì sẽ có quá nhiều thứ phức tạp để nói. Ngay khi đến đây vì 0 nắm rõ luật mà em đã bị một người bạn ở đây lừa tiền đặt cọc nhà. Ở đây mọi thứ là rất sòng phẳng, mọi người đều theo phong cách sống ở đây. Không ai cho ai mượn tiền đặc biệt là khi không có giấy tờ hợp pháp nếu muốn mượn có thể vay ngân hàng tuỳ thuộc vào khả năng thu nhập và đồ thế chấp. Em kể chuyện đó không phải vì em kể công mà em chỉ muốn nói em rất thật lòng và thực sự đã lo lắng và dành tình cảm rất nhiều cho cậu ấy. Em chỉ cảm thấy đến h tình cảm mà mình dành cho cậu ấy bị coi như một trò đùa vậy.
Đúng như mọi người nói có lẽ em nên quên thì hơn, hận hay buồn đều cũng là điều ko nên làm nó chỉ làm tổn thương chính mình mà cũng ko giải quyết được gì hơn. Nó là bài học thực sự, thực sự đắt giá cho em.