images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Chao chi,
Theo tôi, cũng có lẽ do việc nói chuyện, ăn mặc …va cong viec trong gia dinh be bon, lam vo chong chi met moi.
Chi thu cai thien ti chut : cứ để osin giúp chị việc nhà lặt vặt, còn gì không đáng quán trọng chị cũng bỏ qua các việc linh tinh…. Để chị có thời gian chăm sóc chồng con nhiều hơn, chị quan tâm đến anh ấy nhiều hơn, trao đổi tâm sự công việc, giải trí
Dành nhiều thời gian đi dạo, đi nhậu với bạn bè của chồng……..

Chỉ thử nghĩ ra chuyện gi mà khi xưa 2 vo chong thường cùng nhau làm …., và cùng nhau vui vẻ, thì bây giờ chị làm lại – để tìm lại cảm giác cũ, và cũng tìm hiểu xem ý thích của chồng chị…

Chị trao đổi thẳng với chồng chị : “ anh nè, dạo này em thấy trong lòng buồn quá, hay vợ chồng mình đi đau chơi cho vui. Đi xem phim, hay đi xem kịch, hay đi vucfng tàu chơi gi gì đó, chị phải lên plan chị nhé.
Chị cô gang giảm bớt các xung đột cải nhau trong gia đình, hay đôi co với anh……..hay la mắng con cái…….tất cả nhung chuyện này xem chừng nhỏ nhặt, nhưng cũng làm tình yêu vo chong mêt mỏi chị à.
Chúc chị tìm lại được không gian đầm cho 2 vo chong.
Chị nên bình tĩnh tâm trí để bồi dưỡng cho bé con sap chao doi nữa nhé.

Chị ơi, lúc em có bầu, em quyết định đi ăn ngoài nhiều hơn ăn nhà. Ăn mãi bên ngoài cũng chán chị ah. Dạo trước hai vợ chồng em cũng hay đi xem phim lắm, nhưng từ khi em có bầu nhà em có mua cái ổ cứng xem phim siêu nét nên không đi nữa. hôm rồi, em có rủ nhưng chồng em ko đi.
E cũng ăn mặc đẹp lắm dấy chứ, hic.
Không ăn thua chị ah.
06:44 CH 13/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Đêm qua, cả đêm chẳng ngủ được nên hôm nay người tôi cứ ểu oải. Đứa trong bụng cứ đạp, đứa ở lớn dậy sớm đòi mẹ cho ăn.
Tôi và anh ấy cũng ngủ riêng từ khi tôi mang bầu. Gường nhỏ quá, hoặc tôi xuống đất nằm, hoặc bố xuống đất nằm thành ra quen rồi.
Sáng sớm, chồng tôi chuẩn bị đi đánh bóng. Mãi tôi mới dậy được, hai mẹ con đưa nhau đi chơi, ăn sáng. Ngày cuối tuần cũng buồn như thế.
Đã mấy hôm rồi, sau cái hôm tôi bị ăn 1 cái tát vì ly do rất vơ vấn tôi đã không còn muốn nói chuyện nữa. Tôi đang tự hỏi đó là chồng mình sao? Tính cách chắc mãi không thay đổi được. Tình yêu cũng sẽ không còn. Nếu tôi cố gắng đau khổ thì cuối cùng tôi cũng mãi trong cuộc sống như thế này.
Lấy nhau gần 5 năm nhưng tôi mở lại cuốn nhật ký tôi mới thấy mình đã trải qua bao nhiêu nỗi buồn, sự đau khổ. Tôi đã nghĩ nếu tôi chết đi, thì các con tôi sẽ ra sao?
Tôi sẽ không bao giờ có được tình cảm yêu thương của chồng, cũng sẽ không bao giờ có được tình cảm yêu thương của một gia đình hạnh phúc quan tâm chia sẻ với nhau. Tôi đã nhìn thấy tương lai của mình, buồn vô vọng.
Nhưng tôi phải sống đúng ko? Vì các con mình phải ko? Tôi cũng đã 33 tuổi rồi, sắp hai đứa con rồi. Hãy cố gắng để sống vì con đúng ko?
Biết là như thế, nhưng sao lòng tôi buồn đến thế.
06:36 CH 13/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Em cũng đang buồn quá nên dạo này hay lang thang trên mạng kiếm người tâm sự. Gặp được chị người có cùng cảnh ngộ với em, đọc tâm sự của chị, em hiểu tất cả từng câu từng chữ và hiểu cả những cảm xúc của chị đang chất chứa trong từng câu chữ đó nữa. Em không có lời khuyên gì cho chị nhưng em muốn mượn câu chuyện của chị để nói lên nỗi lòng mình.
Em đang mang thai bé đầu lòng hơn 3 tháng, nhưng ngày nào em cũng sống trong buồn tủi. Cuộc hôn nhân của em dường như thất bại mặc dù vợ chồng cưới nhau chưa lâu. Chuyện chăn gối vc em tẻ nhạt lắm. Thi thoảng mới xảy ra nhưng thường là do em đòi hỏi. Em đã thử nhiều cách từ chăm sóc lại bản thân mình, dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp tươm tất hơn nữa, đến có những đêm em chủ động thì chồng vẫn cứ trơ trơ ra chẳng có chút cảm giác gì, có khi còn cho rằng em vớ vẩn khi đòi những chuyện đó. Những lúc đó em hụt hẫng vô cùng và cảm thấy tủi nhục nữa.
Em chỉ cảm nhận được sự quan tâm của chồng lúc ban ngày, còn đêm xuống nằm cạnh nhau thì không khí lạnh lẽo vô cùng. Em luôn cảm thấy trống vắng ngay cả khi đang nằm cạnh chồng. Chồng em cứ viện hết lý do này đến lý do khác để tránh né quan hệ với nhau, khi thì sợ động thai, khi thì nói em sẽ bị bệnh khi về già, rồi những lý do đó khi bị em bác bỏ bằng những thông tin trên mạng thì lại lấy lý do làm nhu vậy con sẽ học ngu ?!?.
Càng ngày em càng thấy đó chỉ là những cái cớ hơn là lo lắng cho em. Vì em là phụ nữ mà đôi lúc còn thấy thiếu thiếu không chịu được, chằng lẽ anh là đàn ông mà không lúc nào ham muốn đến chuyện đó sao. Cho dù lo cho con, không giao hợp thì cũng phải có ân ái nhau chứ. Đêm nào em cũng trằn trọc với đủ thứ suy nghĩ, nào là sẽ tạm thời ly thân em ra mướn nhà ở một mình, nào là sớm muộn gì chắc vc cũng sẽ ly dị,... Nói ra thì xấu hổ nhưng đầu óc suốt ngày cứ nghĩ đến chuyện đó, cứ nhớ lại những giây phút mặn nồng ngày xưa mà xót xa vô cùng, những khao khát đó có nhiều đêm đi theo em cả vào giấc ngủ, em mơ được chồng vồ vập ôm lấy mình, âu yếm vuốt ve và hôn mình say đắm, nhưng cứ mỗi lần thức dậy sau những giấc mơ như vậy thì thấy lòng mình đau thắt lại. Giống như chị, mỗi khi xem phim có những cảnh nóng bỏng, em vừa ao ước vừa buồn tủi, em khóc mà không biết.
Đã nhiều lần em nói chuyện thẳng thắn với chồng, nhưng lúc đầu thì cải thiện được chỉ vài ngày đầu thôi rồi cũng trở lại như cũ, về sau mỗi lần nhắc đến chuyện đó thì 2 vc có gây gổ và tình hình càng tệ đi. Và dường như anh luôn tránh né khi nói chuyện với nhau nên chẳng bao giờ em bày tỏ được hết tâm tư của mình. Em đã mở lòng ra để tìm hiểu anh mong có được hướng giải quyết nhưng chồng em lại không có thiện chí cải thiện và còn cho rằng đàn bà con gái mà nghĩ đến chuyện đó thường không hay và trước sau gì ngoại tình. Em cảm thấy vừa xấu hổ, vừa tổn thương vừa bị xúc phạm nữa. Em không muốn và cũng không thể nói gì về chuyện đó nữa vì em không muốn phẩm chất của mình bị đánh giá. Giờ vc em đã giận nhau mấy ngày rồi, ngủ chung trên 1 giường nhưng không ai nhìn ai, cũng không ai đụng chạm ai. Em khóc rất nhiều vì thấy vc sao ngày càng lạnh nhạt, dường như sống bên nhau chỉ vì bổn phận chứ tình yêu thì đã nguội.
Em là người sống rất tình cảm, em yêu chồng em nhiều lắm và luôn cố làm gì đó để tình yêu luôn mới và không bị nguội lạnh nhưng chồng em thì không như vậy. Anh cho là tại em quá mơ mộng. Nhưng thực tế tình dục đóng vai trò rất quan trọng trong hôn nhân mà, vậy mà vc em mất đi chuyện đó thì gần như không còn là vc nữa.
Bất cứ đang ở đâu nhưng hễ nhớ tới chồng là nước mắt em lại rưng rưng. Em cảm thấy bế tắc vô cùng. Em không biết làm sao để chồng chịu chia sẻ với mình vì nếu là bệnh đi chữa, nếu do tâm lý hay gì đó thì tìm hướng giải quyết, (chồng em vốn nóng tính và ít lời nên vấn đề gì anh đã không thích nói thì khó mà trao đổi được). Có chị nào có cách nào hay chia sẻ em với, hoặc biết chỗ nào tư vấn tâm lý tốt chỉ em nhé. Giờ em chán nản và mệt mỏi lắm. Em sẽ cố gắng cứu vãn một thời gian nữa nhưng nếu không thay đổi gì chắc em cũng buông xuôi thôi.

Đọc tâm sự của bạn, mình hiểu cũng hiểu được cảm giác của bạn, rất hiểu. Về cảm giác thì có giống nhau, nhưng chuyện của bạn và mình có vẻ khác nhau.
bạn vừa mới cưới đã xảy ra chuyện thế khiến mình nghĩ đến chuyện một người bạn mình. Mình kể cho bạn nghe nhé, mình nghi chồng mình có bồ. Còn bạn bạn hãy theo để ý nhé.
Bạn mình lấy vợ được sáu tháng thì hai người chia tay. Bạn mình bỏ đi nước ngoài. Nhà có mỗi mình nó nên gia đình mong có cháu lắm. Vợ nó đau khổ, gd bạn mình thì nghĩ nó tham tiền, lấy để chia tài sản. Bg, vợ nó vẫn chưa lấy chồng.
Vài năm sau, khi bạn mình về nước, nó cặp bồ với 1 anh chàng (đã có vợ và 2 con gái). Té ra, bạn mình bị ...xx. Lấy vợ rồi nó vẫn quan hệ với vợ nhưng ko có cảm giác, chỉ thích trai, Bg, o nước ngoài về nên chuyện này ở nước ngoài mới dám công khai. Mà còn đang cặp với 1 anh đã có vợ 2 con. Hình như giờ vợ anh ấy cũng mới biết vì đọc được thư từ 2 gã gửi cho nhau, và đã hẹn gặp bạn mình.
Mình cũng đã từng có lúc hỏi nửa đùa nửa thật chồng mình, hay là anh bị... Nhưng cảm nhận của mình biết, chồng mình rất đàn ông nên mình nghĩ anh ấy có bồ chứ ko có chuyện kia.
Mình mong bạn sáng suốt hơn mình, vì bây giờ mình cũng đã nhiều tuổi. Lại có hai cháu nên cơ hội và sự thay đổi cũng bị hạn chế hơn bạn. Cuộc đời, nếu mãi sống thế chắc chúng ta sẽ chết sớm. Ko phải vì ham muốn mà vì chúng ta thiếu tình cảm thương yêu, chăm sóc và sự chia sẻ.
Mấy hôm nay, mình chỉ quay bên con, coi như không có chồng. Hai mẹ con đi chơi, ăn uống. Ko về ngoại, cũng chẳng về nội. Kệ mọi người muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Mình thấy nhẹ nhàng hơn, nhưng vẫn buồn lắm. Mình thầm nghĩ nếu có tan vỡ, mình cũng ko dám lấy chồng nữa. Hãy quên cảm xúc sống vì con, ko cần chồng. Mình đang cố nghĩ thế, ko biết mình chiu đựng được đến khi nào.
Nước mắt ngày nào cũng rơi, chẳng biết làm sao. Sống hôm nay ko biết ngày mai. Có khi mai lại nghĩ ko thể sống tiếp được. Chả biết đươc thế nào nữa bạn ah.
Mong bạn hãy vui lên vì con mình. Có đứa con là hạnh phúc rồi đã. Ba tháng đầu là rất quan trọng, ko được ốm, ko đưoc cúm.
Mặc dù, mình biết khuyên bạn thì dễ thế nhưng để bạn làm thì khó lắm. Hãy cố lên bạn nhé. Có gì bạn cứ kể , mình sắn sàng nghe
04:57 CH 13/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Tối nay, đưa con đi Parkson chơi. Gặp vợ chồng bạn chồng mình bống bế hai con đi chơi cuối tuần, cười nói vui vẻ. Mình bịt khẩu trang không dám chào hỏi, sợ người ta nghĩ sao lại chỉ có hai mẹ con. Lần nào hai mẹ con đi chơi thứ 7, hoặc chủ nhật đều gặp gia đình đó đi chơi.
Sao họ hạnh phúc thật đấy. Ít ra họ cũng vẫn tình cảm với nhau sau 7,8 năm đám cưới. Còn mình, mới cưới nhau chưa được 5 năm mà sao cuộc sống chẳng giống gia đình.
Biết rằng mỗi người một số phận, nhưng sao mình vẫn thây buồn là thế.
MÌnh khao khát có một gia đình, vợ chồng thương yêu và tôn trọng nhau, sống có văn hóa. Hàng tháng chồng đưa tiền lương cho vợ chi tiêu gia đình, gửi tiết kiệm để chăm lo cho con.
Chồng mình đã không yêu mình nên cũng chẳng tin mình, chắc sợ mình tiêu hết tiền nên chẳng dám đưa tiền cho mình. Anh ấy cũng không dám làm thẻ phụ cho mình, mặc dù có khi mình cũng không phải tiêu tiền trong thẻ của anh ấy.
Biết chồng không yêu mình, và Càng không biết chồng làm gì, càng không biết chồng đi đâu càng nghĩ linh tinh, càng thấy mệt mỏi.
Mình biết, tất cả chẳng có ý nghĩa gì cả. Không giống một gia đình.
NHƯNG SAO MÌNH CỨ BUỒN, CỨ MÃI ĐAU KHỔ, CỨ MÃI QUẨN QUANH,, .....?/////////////////////////////????//
Chắc ko bao giờ có tình yêu, có niềm tin, có hạnh phúc đến với mình
06:14 CH 12/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Mình cũng thấm thía cảm giác này, đau đau lắm. Nhưng biết làm sao bây giờ, thật lòng mình vẫn còn yêu, thật lòng mình vẫn muốn con mình được sống có cả cha lẫn mẹ, thật lòng mình không muốn bố mẹ mình phải buồn khổ vì mình, thật lòng mình nghĩ mình vẫn còn có thể cố gắng hơn nữa, thật lòng ...thật lòng nhiều nhiều lắm. Nhưng rút cụôc mình vẫn rơi vào cảm giác cô đơn và trống rỗng, vẫn là kẻ đi xin tình yêu. Em chồng mình đã từng nói với mình một câu mà mình nhớ mãi không quên được "chị có thấy anh ấy từ khi lấy chị, anh ấy buồn hơn rất nhiều không?". Đau thế. Anh buồn hơn, em cũng buồn hơn từ khi lấy anh. Nhưng lại vẫn mong muốn có một cuộc sống gia đình bình thường như những gia đình khác.
Chúc chị vượt qua nỗi đau này, hay ít ra là nhạt dần đi.:Sad:

Mình cũng có cảm giác giống bạn, mình sợ con mình sẽ tổn thương, rồi sẽ thiếu sự thương yêu và gần gũi của bố. Mình cũng cảm thấy mình còn yêu anh ấy (có lẽ mình cũng cố chấp, vì anh ấy là người đầu tiên trong cuộc đời mình, và bây giờ vẫn là người duy nhất). Mặc dù có lẽ, giờ đây sự tôn trọng cũng không còn như trước nhưng nếu chia tay mình cũng buồn lắm. Anh ấy đã làm mình tổn thưởng ghê gớm, có lúc mình nghĩ mình không thể chấp nhận được. Và thật sự anh ấy không xứng đáng với mình. Nhưng sao không đơn giản để chia tay. Đối với anh ấy, mình không phải là người đầu tiên là cũng không phải là người duy nhất, có lẽ cũng chính vì thế mình càng thấy điều anh ấy nói là Không yêu mình, càng ngày càng không còn tình yêu nữa, chắc là đúng, không phải đùa. Mình cứ hỏi anh ấy: Làm gì ở đâu, rồi nó lý lẽ thì anh ấy bảo: Đấy hành động này lại làm giảm đi và mất đi tình yêu.
Là vợ chồng, anh ấy làm gì mình không hề biết. Anh ấy đi đâu mình cũng không hay. Anh ấy có bao nhiêu tiền trong tài khoản mình càng không biết. Không thể chia sẻ, tiền ai người ấy tiêu. KHi nào mình hết tiền chi cho con, hoặc trả tiền điện thì nói với anh ấy thì anh ấy đưa.
Mình là người vợ thất bại. Vô dụng.
05:45 CH 12/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
ôi chủ top ơi, thật sự là mình thấy thương và đau đớn cho bạn và mình, đọc những dòng chữ của bạn mình thấy rõ cả hình ảnh của mình trong đó, thấy rõ nỗi đau của mình trong đó. mọi người cứ khuyên là phải nhẹ nhàng, nũng nịu một chút, mình cũng đã làm thế, có biết chồng mình phản ứng thế nào không : đã già rồi còn lắm chuyện ( mình năm nay 30 tuổi nha), mình muốn đối thoại với chồng mình kết quả là mình độc thoại. thôi chủ top ạ, mình đã nói rồi khi không còn tình cảm thì tất cả đều là vô nghĩa. mình đã và đang thấm thía điều đó. mình khuyên bạn ( có lẽ khuyên cả cho chính mình nữa) hãy quên nỗi đau đó đi và sống cho mình và con mình, đừng vì sợ chồng đi cave mà phải biến mình thành người vợ như thế.

Tối nay, đọc những dòng bạn viết. Mình thấy như có thêm người hiểu mình. Mình nhiều tuổi hơn bạn, thật ra mình cũng đã từng độc thoại giống bạn. Mình là người giống khác lãng mạn, có thể nói là mơ mộng cho nên chuyện nũng nịu không phải ko có, nhưng rồi dần dần mọi thứ cũng không có ý nghĩa nữa, nên mình .. có lẽ khô cứng hơn. Cũng chính vì sự lãng mạn, nên bây giờ mình vẫn sống với những kỷ niệm của quá khứ. Buồn lắm. mỗi khi nhớ về nó.
Có ai đó ngạc nhiên khi mình nói là chúng mình đến với nhau bằng tình yêu, mình cảm nhận đó là sự thật. Nhưng tự nhiên bây giờ mình cũng nghi ngờ, có khi là mình ngô nhận.
Mấy hôm nay, mình cũng không nói chyện với anh ấy nữa. Không điện thoại, không ăn cơm chung. Anh ấy về nhà sớm hơn mình chút, vì tan làm mình đưa con đi ăn luôn.
Còn hôm nay, anh ấy đi đâu đó từ sáng sớm đến 7h30 mới về ăn cơm, hai mẹ con ở nhà rôi đi chơi. THực sự, mình đang cố gắng sống không có anh ấy. Nhưng lòng thấy buồn lắm, không thấy anh ấy về mình cũng buồn. Chẳng hiểu mình đang nghĩ gì nữa. Rất muốn cứng rắn để bước đi trong cuộc đời cho thanh thản. Nhưng sao khó khăn quá.
05:31 CH 12/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Vợ chồng mà xưng hô với nhau là mày tao, cô tôi thì còn gì sự tôn trọng nữa, mà sao vẫn cứ phải sống cùng nhau thế này
11:20 SA 10/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Tôi cũng biết vậy, nhưng chuyện quan hệ thật khó. Vì những lời chồng tôi nói với tôi, làm cho tôi có thể bị lãnh cảm trước anh ấy. Mỗi lần tôi đang rất hứng thú, tôi lại nghĩ đến những câu nói của chồng tôi và tôi nghĩ đó chỉ là nhu cầu. Đặc biệt là sự tiến thẳng vào mục tiêu mà không cần khúc hạo đầu, càng làm cho tôi không thể làm gì nữa. Tôi hoàn toàn không còn muốn làm chuyện đó nữa. Và nếu cố giả vờ thì chỉ làm cả hai đau đớn, có lúc dùng cái này các kia thì cũng là cố gắng của tôi nhưng tôi cảm giác như bị cưỡng ép vì tôi hoàn toàn mất cảm giác.
Làm chuyện đó là mong muốn sự được yêu, chứ nếu chỉ vì nhu cầu trách nhiệm thì mình lại không cần nữa. Nhưng có lúc, nghĩ là đàn ông bình thường là một tháng 1 hai lần thì không được, sợ chồng đi chơi bên ngoài nên lại cố gắng.
- Sự cố gắng của tôi như cave thì mình cả nhận là mình đang hiếp dâm chồng, vì anh ấy chỉ nằm yên hưởng thụ.
- Có lúc tôi khơi làm chuyện đó vì lâu quá không thấy anh ấy có nhu cầu, lúc đầu chồng tôi không đồng ý, nhưng sau đó đồng ý thì lại muốn lao thẳng vào đích thì mình lại mất cảm giác vì chỉ cảm thấy như anh ấy thực hiện nhu cầu và trách nhiệm.
- Còn có lúc chồng mình khơi làm chuyện đó, không cần ôm, không cần hôn muốn đi thẳng vấn đề, làm cho mình thấy cảm giác mình bị cưỡng ép, thi mình khô như hạn hán.
Thế mới chẳng hiểu nổi mình. TẤT CẢ LÀ SỰ KHÔNG HÒA HỢP SẼ GÂY ỨC CHẾ CHO NHAU.
CUỘC HÔN NHÂN CỦA TÔI KHÔNG HIỂU LÀ CÓ SỰ ĐỒNG CẢM VỚI NHAU TỪ ĐÂU.
Bạn thân tôi bảo: Ngày xưa chồng tôi chỉ đam mê tôi, chứ không phải là tình yêu dám hy sinh và chia sẻ cho nhau. Vì vậy khi lấy nhau rồi thì sự đam mê ấy cũng kết thúc nên có sống với nhau cũng chỉ là đau khổ. Đau khổ cho cả hai.
Chồng tôi xem tử vi bảo: Lấy tôi anh ấy không làm ăn được, chỉ nghèo hèn. Còn tôi lấy anh ấy thì quá tốt.
Tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, nhưng tôi hình như tôi quá yếu đuối để vượt qua. Mỗi lần tôi giận tôi cũng muốn tung đi tất cả, nhưng rồi tôi lại mang những lá thư ngày xưa anh ấy viết ra đọc, mang những post card anh ấy chọn và viết cho tôi. Tôi lại muốn quay lại bên anh ấy. Biết rằng đó là quá khứ, biết rằng tất cả chỉ là quá khứ, một hình ảnh mà đã phai nhạt, một người yêu là tôi đã tưởng tượng ra qua những lá thư, những lời viết trong post card anh ấy gửi. Chứ ko phải con người thực của anh???
Làm sao để cứng rắn vượt qua giai đoạn này.
11:17 SA 10/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Bây giờ tôi cũng chẳng tham hố gì cả, cả mấy tháng rồi chứ. Chồng tôi cũng chẳng có nhu cầu. Nhưng nếu có mỗi lần tôi nghĩ về chuyện đó, nhạt nhẽo nên tâm trạng cũng chán.
Còn chồng sức đàn ông mấy tháng cũng chẳng cần, nên tôi càng suy nghĩ. Mặc dù, sự không cần ấy tốt cho tôi vì đang lúc này tôi cũng không tham gì.
Hôm trước, gần 8h vẫn chưa có người đi đón con. Mãi hơn 8h30 mới thấy 2 bố con về nhà.
Tôi hỏi sao hôm nay anh đi đón con muộn thế.
Chồng tôi bảo thiếu tiền phải đi rút 5tr.
Tôi bảo: Ra ATM rút 5tr mà tới 3 tiếng. Sao anh không nói dối mà thiếu logic thế. Anh cứ nói thắng anh đi đâu, ngồi ở đây thì có ai làm gì anh đâu.
Thế là tôi bị nghe chửi: Tao đi đâu không phải báo cáo mày.
Con tôi thấy bố quát nó cũng hét lên. Hai hàng nước mắt chảy dòng trên má tôi. Cả đêm tôi không thể ngủ được. Buồn mà chẳng biết phải làm gì.
Ngày hôm qua, lúc ăn cơm chồng tôi bảo: Mình đẻ thế này quá gần (con đầu của tôi mới 2 tuổi), đáng lẽ phải để 5 năm nữa. Tôi đã thấy chạng lòng và thương con trong bụng, có cảm giác như không bố nó không chào đón. Có thể tôi quá nhạy cảm.
Sau đó, cả nhà đang nằm xem tivi. Tôi quay sang đánh 1 cái vào tay chồng tôi để chồng tôi quay sang nói chuyện (tôi định kể chuyện hôm nay tôi đi siêu âm). Chẳng hiểu chắc tôi đánh mạnh quá hay sao. Quay sang chửi và cho tôi 1 phát tát vào mặt tôi, trước mặt con tôi.
Lúc đó, không thể kìm được nữa, tôi nức nở.
Chồng tôi bảo: Có câm mồm đi không?
Thật sự, đêm qua quá mệt. Tôi đã nhắn cho chồng tôi 1 tin nhắn: Tôi không nghĩ anh là chồng tôi . Anh thật sự không xứng đáng là chồng tôi.
Bây giờ, tôi chẳng biết cuộc sống vợ chồng thế như thế nào nữa. Tôi hoang mang hơn lúc nào hết. Chẳng biết đi đâu, cũng chẳng muốn về nhà.
Sáng nay, chồng tôi thấy con tôi cứ đòi tôi bế, theo mẹ , nó cứ khóc ko chịu đi học. Chồng tôi chửi con: Thích thì theo nó đi. Rồi bỏ đi.
Tôi cũng không đưa con đi học, buồn chán. Tôi định xin nghỉ làm, chiều nay, hai mẹ con, (mà không cả đứa trong bụng là 3 chứ) định đi Đồ Sơn chơi. Mặc kệ, tự nhiên tôi không muốn về nhà nữa.. Tôi chỉ muốn rời khỏi nhà mấy hôm để suy nghĩ, mà không tôi cũng chẳng biết tôi làm gì nữa?
Tôi đang nghĩ thế không tắt điện thoại, chắc đêm chồng tôi về không thấy sẽ đt quay ra chửi: Không phải là con của mình cô thì cô muốn đưa đi đâu thì đưa.
Nhưng thật sự, tôi bế tắc hoàn toàn. Tôi không biết còn lý do nào để có thể sống tiếp với anh ấy nữa. Bởi vì, anh ấy nhường như hoàn toàn không còn tình cảm với tôi.
Tôi cũng chẳng biết phải đi đâu và sẽ như thế nào.
Chẳng lẽ, bây giờ mấy mẹ con ra thuê nhà ở. Rồi không hiểu sẽ ra sao???
10:39 SA 10/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Tôi đang ngồi ở cơ quan kể chuyện ngày hôm qua xảy ra thì tự nhiên bị nhảy trang, thế là mất hết. Bây giờ, tôi phải đi họp. Tôi sẽ viết sau. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
05:23 CH 08/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Mỗi lần xem phim tình cảm Hàn quốc có những lời nói yêu thương, cử chỉ, hành động tình cảm và sự hy sinh vì nhau, hai dòng nước mắt tôi lại lau tròn trên má. Lòng tôi ước được bằng một phần nào cuộc sống như trong phim. Chồng tôi lại bảo tôi bị điên, xem phim cũng khóc.
Tôi đã từng là người phụ nữ khá tự tin trong công việc và cuộc sống nhưng sao giờ đây tôi lại thấy mình hèn đến thế? Sao tôi thấy mình nhục đến thế?
Tôi mất tự tin về mình lúc nào cũng không hay nữa. Nào là kém coi trong chuyện đó, nào là không được chồng yêu, nào là …Tôi thấy mình là người thất bại, lỗi này chắc tất cả là do tôi. Do tôi đã làm mất đi tình yêu và tình cảm vợ chồng. Nhưng thực sự tôi cũng chẳng hiểu mình đã làm gì quá đáng để mất đi tất cả những gì tốt đẹp , khác hắn với khi yêu.
Chồng tôi đưa ra một số nguyên nhân mà tôi thấy là rất nhỏ còn anh ấy coi là rất to, có lẽ đó là thước do và sự định giá khác nhau của tôi và anh.

Thí dụ: Tôi và anh ấy cùng xem ti vi, anh ấy sai tôi đi lấy nước cho anh ấy uống, tôi không đi thì anh ấy bảo tôi lười không chiu làm cái gì.
Tôi thì nghĩ, anh ấy đàn ông nằm trên gường, nhưng vợ thì cũng đang bầu sao không tự đi lại sai mình, (còn bình thường thì tôi đã đi lấy). Nhưng anh ấy về nhà cũng không phải động tay động chân làm gì cả vì tất cả tôi sai giúp việc làm.
Chả khi nào tôi nhờ anh ấy được việc gì. Có hôm tôi để quên chìa khoá nhà, mượn anh ấy chìa khoá để trưa về nhà nghỉ, anh ấy cũng mắng bảo là đi đâu quên đấy, suốt ngày quên và không đưa chìa khoá cho tôi và buổi trưa đó tôi phải ở lại cơ quan v vật.
Còn tôi thì chỉ ước: em lại quên, sao dạo này em đãng trí thế, cầm chìa khoá của anh để trưa về nhà ngủ cho đỡ mệt. Đúng là đã từ lâu tôi không dám nhờ anh ấy việc gì, vì dù to hay nhỏ tôi đều bị cằu nhằn, mặc dù những việc nhỏ như mở chai nước, bổ cho quả dừa thì vẫn nhờ được.
Cuộc đời, cũng là đàn bà có nhiều người hạnh phúc thế mà cũng có nhiều người bất hạnh thế.
Gần nhà tôi có một cô bé, con hơn một tuổi, vẫn nghĩ ở nhà không đi làm (tôi thì không chịu được ở nhà như thế, hic) nhưng mà cô bé này sướng lắm, chồng rất tình cảm thuê cho hai người giúp việc: chuyên cơm nước, giặt giũ; chuyên trông con.
12:09 CH 06/09/2009
Cảm giác quan hệ tình dục của người vợ không được...
Giữa chúng tôi cũng trải qua rất nhiều chuyện trong cuộc sống. Cũng có nhiều lần anh ấy nói đã hết tình yêu với tôi. Tôi cũng đã từng muốn chấm dứt, nhưng còn con cái thì sao???
Tôi bảo là anh ấy có bạn gái bên ngoài.
Anh ấy bảo tôi lãnh cảm, thích thì anh ấy đi gội đầu, x x x , chả hiểu đùa hay thật.
Bảo có bồ thì cáu, chửi rồi bảo tôi đừng có linh tinh vớ vấn.
Bây giờ, tôi sắp có cháu thứ 2, cách đây ít hôm tôi cũng đã từng nghĩ đến chuyện chấm dứt. Nhưng rồi, tôi lại chẳng biết như thế rồi sẽ ra sao với con mình???
Một con thì dễ , hai cháu quả là vấn đề. Bây giờ, tôi sống trong buồn rầu và nghi ngờ. Ngay cả chính lúc này, tôi cũng đang nghĩ : Có người nào đi chơi tenis từ 9h sáng đến 6h chiều ko ạ?? Sau đó, bảo đi uống bia đến 9h tối mới về. Tuần nào cũng vậy ạ.
Cả ngày chủ nhật, bụng bầu to vật, trông con, dọn dẹp nhà cửa và tôi thấy chán vô cùng.
Nhiều lúc tôi cũng nghĩ hay đi theo dõi xem sao. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, làm vậy để làm gì?
11:40 SA 06/09/2009
h
hanhphuc20042007
Bắt chuyện
649Điểm·1Bài viết
Báo cáo