Em thấy chồng chị cũng rất quan tâm đến vợ đó chứ, như hồi mới cưới anh ấy đã vất vả đi làm để nuôi cả gia đình chị lúc đó, và chấp nhận ở rể để tiện chăm sóc mẹ vợ bị ung thư. Anh ấy trở nên như vậy vì công việc quá vất vả và cũng chưa thực sự nhận đc sự quan tâm của vợ. Tiên trách kỷ hậu trách nhân, chị hay quan tâm và thương anh hơn, nghe chị kể anh ấy lủi thủi anh bánh mỳ + mỳ tôm một mình cứ tội tội thế nào đấy. Còn về chuyện say nắng cô kia thì anh ấy cũng ngay lập tức chấm dứt rồi chị cũng đừng bận tâm nữa, bản thân chị có dám khẳng định 100% rằng từ khi lấy chồng đến giờ chưa từng tương tư ai dù chỉ thoáng qua. Và hơn hết e khuyên chị ko nên li dị chồng khi đã có con vì bọn trẻ sẽ chịu thiệt thòi nhiều nhất khi mất đi một gia đình yên ấm, ko người đàn ông nào tốt với con chị hơn cha của nó đâu. Mà có chắc ở vào tuổi này, khi đã "đèo bòng" 2 đứa con chị sẽ tìm đc hạnh phúc lần 2, hay lại tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa??? Hay quan tâm và cho gia đình mình một cơ hội hàn gắn chị nhé.
Em nghĩ tiêu đề topic đã phần nào nói lên được nhiều thứ về gd ch. E cũng là 1 phụ nữ lười cv việc nhà nhưng cũng k đến nỗi chưa nấu bữa sáng cho chồng (trừ những hôm 2 vc ngủ lười dạy muộn). Em thấy chị chưa quan tâm nhiều đến a ấy đâu mà ch lại đòi hỏi ở a ấy sự quan tâm vs gia đình như vậy, vì bản thân a ấy cũng rất bận nên e nghĩ ch cũng phải thông cảm cho ch, làm chỗ dựa tinh thần cho a ấy. Em nghĩ a ấy ko ăn trưa vs mọi ng mà ở lại làm rùi ăn mỳ tôm, nghe ch cả đã thấy thuơng rùi mà sao ch để mặc như vậy? Ko ăn cùng mọi ng thì ch mua cơm về cho a ấy, đó cũng là sự thể hiện quan tâm. Còn chuyện a ấy yêu ng khác nhưng cũng thành thật vs ch, đã nói cắt đứt vs ng kia thì ch hãy cho a ấy cơ hội và cũng là cho mình 1 cơ hội vì em thấy cả anh và chị đều ko quan tâm đến nhau cho lắm. E chúc ch có quyết định đúng đắn và nếu muốn níu kéo cuộc hôn nhân này thì chính chị cũng phải là ng phải thay đổi làm mới bản thân.
Ah, nhà anh ở khu nào thế ?Hôm qua em cũng vừa hỏi trường mầm non chỗ con bé nhà em đang học . Họ có tổ chức lớp học cho các bé "bơ vơ" dịp hè đấy . Vậy là em đăng ký cho anh cu lớn nhà em vào đó luôn. Khi nào trường công nghỉ là em pass luôn con sang đấy . Con vẫn được ăn học ở đấy cả ngày . Vậy là nhẹ đi được 1 nỗi lo.Anh thử tìm xem gần nhà anh ở có trường nào tổ chức các lớp học như vậy ko? Nếu có thì có lẽ đây là giải pháp hay nhất đấy.
mình vẫn hàng ngày vẫn hàng ngày hành hạ anh ấy, vẫn chửi rụa anh ấy sao anh ấy ngu thế? vẫn hàng ngày giày vò chồng mình , vẫn hàng ngày mình ko thể thoát ra được.
Cty chồng mình đang khó khăn, nợ tiền ... Cô ta là người làm dc việc và đang giúp chồng tôi phát triển cty. hôm rồi cô ấy ko hiểu ntn hay biết ý xin nghỉ làm ở cty , Cô ta nghỉ quả thật cty sẽ gặp rất nhiều kho khăn vì sẽ ko ra dc hàng hóa , rồi cả 1 chi nhanh sẽ phải đóng cửa, vì mọi ng cũng đồng thời xin nghỉ theo cô ấy hết. cô ấy góp phần ds 1/2 của cả cty. Tôi muốn và rất muốn co ta ra khỏi cty của chồng tôi. Nhưng tôi lại thử anh ấy xem ntn? và anh ấy đã đã viết thư bảo cô ấy ở lại giúp cty .
qua sự việc này tôi thấy chồng tôi vẫn còn tình cảm với cô ta.
anh ấy và tôi nói chuyện:
về việc tình cảm rõ ràng ko có gì
Chong: vì những lúc đó anh thiên hướng là lo lắng em suy nghĩ nhiều
Chong: nhưng anh đã suy nghĩ thấy rằng anh rõ ràng ko có gì cả ve mạt tinh cảm
Chong: chỉ còn mặt cong viecj
Chong: và em cũng dã xac dinh ve mạt cong viec là quyet dinh
Vo: sao anh ngu thế,
Chong: và mat tinh cảm anh ro rang ko co gì
vo: ngu thật hay ngu vờ
Vo: mà lại còn hỏi em
Chong: anh ko hiểu phải làm gì thật
Chong: như anh đã nói vơi em
Vo: em vì là phải đứng giữa 1 bên là cty, 1 bên là gd
Chong: là anh ko hieu phai lam the nào
Vo: em nghĩ với anh, cty là tất cả
Chong: nhưng khi quyet đinh anh da nghĩ ve 2 mạt
Vo: sự nghiệp là tất cả
Chong: và quyet dinh
Vo: nên em mới bảo vậy
Vo: chứ em thì em muốn đi khỏi đây lắm rồi
Chong: anh nghĩ ve cả 2 nên anh mới lăn tăn vậy
Chong: và anh moi noi voi em la anh kho nghĩ quá
vo: nguyên nhân ở nó
Chong: việc bây giơ flaf phải làm viec de cty thoat qua khó khăn này
Chong: cần phải lo cho 2 con
Chong: đừng ốm đau liên miên
Chong: con mình gầy và yếu
Chong: phải lo để em khỏe.
Vo: EM GHÉT ANH, EM GHÉT NÓ, EM GHÉT 2 NGƯỜI
Vo: MONG SAO CHÚT EM VỀ, CÓ CÁI XE NÀO NÓ ĐÂM CHO EM MỘT CÁI
Vo: EM CHẾT LUÔN CHO NHẸ NGƯỜI
Chong: thôi đừng có thế
Chong: đừng có nghĩ bừa bãi
Vo: ko có thì tối em đèo 2 đứa đi học, đam cho 1 cái chết cả 3 mẹ con
vo: thế là xong, giải thoát cho anh
Chong: đừng có nghĩ ngợi thê nữa
Chong: anh vẫn là anh , vẫn sống và chiến đấu là vì công việc của mình và gia đình mình
Chong: chỉ có thế thôi không có 2 lòng
Chong: rất rõ ràng
Chong: em ko được suy diễn và nghĩ lung tung
Vo: em ko tin
CHông: . nói thật là anh ko biết phải làm sao.
nếu anh buông tay vơi công việc thì anh sẽ phải sống chui nhủi suot quang đời còn lại
nếu anh buông tay với gia đình thì anh cũng sẽ sông cô độc suốt cuoc đơi còn lại
: Em hay hiểu 1 người đàn ông như anh : bôn ba suốt bao nhieu năm để đến bây giờ
như thế này không phải là bình thường
Còn anh với em là anh rất tự nhiên bình thường không có sự cố gắng nào trong quan hệ cả
Chong: vì em biết thừa là anh rất yếu tromg khoản đó
có cố cũng không được
chỉ có tự nhiên mới được
ANh lúc nào cũng thương vợ và các con, anh nghĩ em đừng có suy nghĩ nhiều nữa,anh chỉ nghĩ vợ anh hãy cố gắng đừng có như vậy,chỉ hại em , hai con , hại cả gia đình, và bây giờ em cho anh nghĩ cách cứu vãn,anh mệt quá, và em hãy nghĩ thương anh thương con và thương cả em nữa, em cho anh con đường anh sống,anh làm việc để bù đắp annh muốn sống muốn lo mọi viec, anh chẳng tiếc gì thân anh, mà em , 2 con, gia đình bên nội, họ hành bên nhà anh a vay tiền ,em đừng giày vò nữa,anh thấy thạt là quá mệt, mai bao nhieu viec, mà hôm này e cũng hành ha anh như thế này . Còn ngày mai nữa bao nhiêu là việc... và anh cũng yêu vợ và con như anh yêu công việc".
Càng ngày tôi càng ghét cô ta, ko bietes chồng tôi còn gì ko nhưng tôi thực sự ghét cô ta, cứ có gì dính đến cô ta tôi đều ghét? tôi nghĩ bản thân mình nhiều hơn là con cái, và chồng....
tôi thật sự mất phương hương... thực sự muốn ly di... nhưng tôi lại sợ tôi vẫn ko muốn mất ng chồng này...
Em rất muốn để anh qua được đợt khó khăn này nhưng em ko thể chờ nổi. Em sợ em bị điên mất,điên thật, bệnh thật. Mà nhìn 2 đứa con , em nghĩ nếu em bệnh thì ai chăm chúng. Đợt này em mệt quá, đau đầu quá, ko tập trung làm việc nổi, ko làm đc việc gì vào việc gì.
Cho đến bây j, em vẫn ko tin là anh ko yêu Cô ta . Anh đã yêu nó và với em chỉ là trách nhiệm. Không thể ko yêu mà có nhwgn dòng thư gửi qua lại cho nhau vậy, ko thể ko yêu mà lại hờ hững với vợ vậy, ko thể ko yêu nó đấy là điều chắc chắn.
nó sai đã đành, còn anh ko những anh sai mà anh còn ác với em nữa. Anh ác với tình cảm của em. Anh chưa bao j dám nói thật chuyện gì, với anh tất cả đều là dối trá
Chuyện đó đã qua nếu anh yêu em, thực sự yêu em. Con người của em luôn mong muốn đc anh quan tâm, được yêu , được chiều. Em chỉ muốn tối về anh ôm em ngủ, anh nói chuyện công việc cơ quan, nói chuyện về nhân viên của mình... chia sẻ hỏi han em mọi chuyện , sáng ra nhắc vợ nhớ ân sáng, mặc ấm khi đi làm.. thì thực sự em đã vượt qua được. Nhwng anh ko hề như vậy, nằm cạnh em là một chuyện khó khăn, nó ko xuất phát từ anh muốn , lo cho em, ko có khái niệm đó nữa rồi, nói yêu em miễn cưỡng lắm. Em đâu còn trẻ con để ko hiểu đc và Đó mới chỉ là những quan tâm hàng ngày thôi.
Với anh, em còn bị ức chế cả về chuyện quan hệ vợ chồng nữa. Suốt 10 năm nay thực sự em cảm thấy đc hạnh phúc khi quan hệ (mọi người vẫn nói là đạt khoái cảm) đếm trên đầu ngón tay. Số còn lại em luôn cố gắng, hết sức cố gắng để có thể đạt được cảm giác đó. Em ko hiểu anh có biết ko ? Anh qua quýt một chút rồi cho ngay vào, làm chút nữa là xong. Xong là ngủ, mà hình như chưa bao j anh trao đổi với em về chuyện đó, hỏi xem em muốn thế nào, làm cách nào để 2 vợ chồng mình có thể hòa hợp hơn. Chỉ có em khơi mào hỏi anh, nhiều lúc tự hỏi sao chuyện vợ chồng mà chỉ mình mìh quan tâm và muốn tìm giải pháp vậy? Anh luôn ngủ riêng, khi cần thì sang. Xong lại về. Anh đã tạo cho em cảm giác cô độc, cảm giác em là người giải tỏa sinh lý cho anh, cảm giác ko đc yêu thương, nhieuf lúc rơi vào trạng thái trầm cảm vì ko biết chia sẻ cùng ai. Đây là yếu tố gây nên sự cáu bực của em bao năm qua, là nguyên nhân khiến em mệt mỏi, là nguyên nhân khiến em thất thường.
Anh có biết rằng quan hệ vợ chồng là một trong nhưngx yếu tố quyết định hạnh phúc gd ko ? chỉ khi cả vợ và chồng đều được thỏa mãn thì mọi ức chế sẽ hết, hai ngwoif luôn thấy vui và sẵn sàng có thể hy sinh cho nhau trong công việc cũng như mọi hoạt động khác.
Em biết là anh ko khỏe trong chuyện đó, em cũng ko dám nói những gì mình trải qua mà luôn cố gắng, em chỉ muốn ah quan tâm tới em, tối ngủ cùng em là cũng có thể giải tỏa tâm lý cho em rồi. Đến chuyện đó anh cũng ko làm đc.
Anh luôn chỉ nghĩ đến công việc, và thực sự chưa bao j tìm hiểu xem trong cuộc sống, trong cách sống của gd mình có điều gì chưa hợp lý để cải thiện, để vợ chồng hiểu nhau hơn? Điều đó là ko có, anh luôn nghĩ phải có sự nghiệp, thì mới có đc những cái khác. Anh cũng chưa bao j nghĩ đến cảm giác của em, anh ích kỷ quá.
Em ko muốn đi cùng anh Minh hay Toàn, em ko muốn mình mắc phải những lỗi sai đó và em cũng ko muốn lôi anh Minh vào vòng xoáy gd mình.
Em ko làm vậy đâu.
CHỉ có điều, thực sự em muốn mình ly hôn, em muốn em sống với chính em như ngày xưa. Vô tư, lúc nào cũng tin mọi người, làm điều mình muốn, ko hại ai cả, giúp đc ai thì giúp hết mình mặc dù hay nói nhiều. Thích nhõng nhẽo, thích hoa, thích quà,...
Em muốn là em luôn chan hòa, có gì nói đấy, chia sẻ tất cả những suy nghĩ của mình cho những người mình yêu quý mà ko cần dấu gì cả. Sống vậy nhẹ nhàng lắm
Em ko chấp nhận anh được ko phải vì cô ta nữa mà vì ANH KHÔNG YÊU EM.
Em thương con nhưng ko làm khác được, con người em ko thể sống khác với em được và cũng chỉ có vậy thì anh mới toàn tâm vào việc và em mới ko chỉ trích hay dằn vặt anh nữa (em cũng ko thích vậy đâu).
và Chồng tôi trả lời :
Chào em,
Anh vẫn , đã và đang yêu em , yêu con , yêu gia đình mình . Những điều gì em thấy em nhìn nhận em nghĩ có cái đúng cái sai. Anh không bàn luận về việc đó. Con người của anh nó cứ như thế : Có những cái anh ko thể hiện hoặc thể hiện không như em nghĩ. Nhưng không phải là anh không yêu thương vợ con, chuyện này anh cũng đã nói nhiều lần.
Những chuyện mà em nghĩ giữa anh với Cô ta , Anh khẳng là không có gì đáng phải nói cả, thoáng qua và hết . Với anh từ trước đến giờ vẫn là công việc và gia đình.
Vì thế anh không đồng ý ly hôn.
Anh mong em bình tĩnh lại, chấm dứt tất cả những kiểu thử này kia. Và hãy để tình cảm tự nhiên. Anh vẫn đang sống với gia đình, chỉ cần em vui vẻ là anh rất vui vẻ làm việc, còn em mà bực bội thì anh làm việc cũng khống suôn sẻ. Anh rất hiểu rõ tình cảm của mình, anh vẫn yêu em cho dù em có những lời nói nặng nhóc, trì chiết hoặc xúc phạm anh, Những lúc đó thì tức muốn bỏ đi, muốn buông tay kệ mọi sự nhưng vì anh vẫn yêu thương em nên anh hiểu em đang bị như vậy cũng là do anh ko quan tâm như ý em nên mới thế.
Em hãy cố gắng vượt qua, anh muốn anh quan tâm đến em phải tự nhiên chứ không phải cứ vài ba ngày cãi nhau anh lại quan tâm thì không làm cho em thoải mái.
Em hãy để cuộc sống bình thường tự nhiên , đừng suy nghĩ nhiều nữa. Nếu phải xảy đến thì mình sẽ phải làm những việc mình không mong muốn.
Thế em nhé !
Và tôi email lại:
Anh,
Em vẫn không biết tại sao em không cảm nhận được những lời anh nói rằng anh yêu em, yêu gd. Những điều anh nói và anh làm hoàn toàn không khớp nhau, em ko biết cảm nhận của em đúng hay anh thực sự còn điều gì đó vẫn dấu em? Mỗi lần bên cạnh anh, đi ăn, vào phòng anh hay ngồi trước máy tính của anh là em cảm thấy cái gì đó nó ko tự nhiên, có cái gì đó nó gượng gạo, ko thoải mái..
Thực sự em muốn sống khỏe mạnh, muốn làm việc, muốn vô tư như trước kia.
Bên anh bây j, nó là cảm giác miễn cưỡng anh giành cho em mà em thì lại ko thể sống miễn cưỡng hay sống vì 1 điều gì đó đc.
Hãy cho em thời gian, 2 tháng nhé, đến hết T4 đi, trong khoảng thời gian đó em muốn cả anh và em đều suy nghĩ lại về tình cảm và cuộc sống của mình. Sống cho tự nhiên, cho thoải mái để thấy rằng mình còn yêu nhau nữa ko ? và hãy nghĩ cho kỹ, mình sống với nhau vì điều gì? vì con, vì những mối ràng buộc hay vì mình vẫn còn yêu nhau thì hãy nói cho nhau biết.Và nếu thực sự ko còn yêu nhau , vì những lý do nào đó thì cũng nói anh nhé.
Và để nếu :
- Vì còn yêu quý nhau thì mình nên sống cho hạnh phúc, cho vui vẻ.
- Vì con và những mối ràng buộc mà phải sống tiếp với nhau thì cũng sống cho tử tế, đã hiểu nhau rồi thì đưg cãi vã và phải chấp nhận
- Không chấp nhận đc mọi chuyện, ko thể sống tiếp được với nhau nữa thì mình chia tay cho thoải mái tất cả.
Có 1 điều em muốn nói là hãy tôn trọng em, cho dù là chuyện j thì cũng phải đối mặt với nó, phải giải quyết nó tận gốc nếu ko thì mình còn day dứt, còn dằn vặt nhau .
và em còn rất muốn biết dòng trạng thái tình cảm của anh đối với em từ khi anh yêu cô ta. Nếu được hãy cho em biết tại sao lại vậy? em sai ở đâu? anh nhé
Hãy cho em biết ý kiến nhé, anh.
Rồi Chồng tôi trả lời
Em à,
Nếu em nói như vậy thì thế nhé, mình phải vô tư đừng suy nghĩ gì , để mọi việc tư nhiên nhé !
Và câu cuối anh cũng khẳng định là anh lúc nào từ trước đến sau vẫn đang biết rõ rằng anh vẫn đang yêu em.
Và bây giờ cứ như em đề xuất ý kiên để thời gian như vậy đi nhé !
Mình ích kỷ quá chăng?
Cam ơn bạn , nhưng ko hiểu sao mình vẫn bị tâm trạng là ko thể tha thứ cho chồng mình? ngày ngày vẫn thấy anh ấy và cô ta nói chuyên với nhau qua mạng ( nhưng chỉ là cv ).
Bao năm nay 10 năm nay tôi luôn sống tích kiệm, sống đàng hoàng luôn nghĩ cho mọi người trong nhà. ( nhà là mẹ mình em mình, con mình ), mua sắm mọi thư luôn là con cái chồng , tôi cũng ko mua gì cho mình nhiều. ( 3 năm nay tôi cũng chưa mua áo khoác nào khác cho anh ấy , chi mua aoso sơ mi và áo lót )nhưng chẳng ai nghĩ đến mình cả, ko nghĩ gì cảm giác của mình. MInh ko thấy 1 chút tình cảm gì của chồng mình dành cho mình cả.
Anh luôn là 1 cái máy chỉ biết kiếm tiền và kiếm tiền .... làm việc như 1 cỗ máy. Anh ấy nói thương con, yêu gia đình.và sông với toi và con là thật lòng .Nhưng a chỉ suốt ngày đi làm .... ko có ngày nghỉ.
Anh bảo anh sẽ thay đổi... sẽ đi làm về sớm hơn, sẽ quan tâm đến vợ nhiều hơn , nhưng cv của anh dang bi đát thì tối a còn về muôn hơn. Tôi thực sự chán chồng tôi.
Anh ấy mải mê kiếm tiền, nhưng chẳng hiểu đời thường vợ cần gì cả.Chnsh anh làm tôi thấy mệt mỏi, chán nản suốt ngày cãi va, a phó mặc gia đình cho tôi ( biết là chuyện gd lúc nào cũng do ng phụ nữ , gd có yên ấm hay hp hay không cũng do 1 phần ng phụ nữ mà thôi) .Tôi chỉ muốn tình cảm sư quan tâm của chồng .
Nhiều hôm 2 mẹ con ra ngoài ăn tối a tự ra ngoài ăn gì đó 1 mình. Cố hôm mệt quá tôi cũng chẳng nấu cơm 2 mẹ con mỗi ng 1 cái bánh mỳ . Rồi chồng về cũng tự ăn ngoài.
Minh cũng nghĩ rằng, ko quan tâm đến anh ấy thật sự, nhưng sao tính ích kỷ tôi vẫn nghĩ cho bản thân, minh vẫn khong quên dc chuyển của anh chồng tôi với cô kia nó cứ hiền hiện ra trc mặt mình, cứ nghĩ rằng họ có qh với nhau làm mình tức điên lên mình chỉ muốn lập tức ly dị chồng thôi.
Cứ vài hôm làm lạnh rồi lại quên chuyện đó, rồi vài hôm mình lại hỏi lại anh ta xem ntn?rồi hai ng đã làm gì ko? có tặng quà gì ko ? anh ta chỉ bảo không và không? anh ta chối bay chối biến nhưng mình nghĩ là có.
Anh ấy bảo mình hành hạ cả nửa năm nay chưa đủ sao ? còn tiếp tục hành hạ tiếp ?
Mình thì ko thể sống như thê này? Anh ấy thì cố sống với mình chỉ vì các con mà thôi . còn mình sống ko cần anh ta mình vẫn có thể sống dc.
Minh có quá đáng quá chăng?
Minh nghi minh sai, sai that tu khi biet chuyen anh ay yeu ng khac minh chi muon ly di cu vai nag 3-4 ngay minh lai boi moc, minh lai doi anh ay ly di, minh lai bao anh ay chac co qh voi co ta... Nhung ay ay van mot muc choi ko nhan, minh ko co bang chung, nhung ngay nao vao nick cung thay anh ta noi chuyen voi co ay nhung chi la cong viec ma thoi. Ko thay co j ve tinh cam ca. Phai chang minh nghen vo co ta? co ay gioi giang hon minh nhieu, co ay ngc lai hoan toan minh, xinh co, nau nuong gioi co, moi ng quy co.... Lam viec thi het minh. Ai cung muon moi co ta ve lam vec.... Co khi minh ghen chang? chong minh thi van khang dinh ko co j ca, chi la cv. Minh muon ly di qua, anh ay chac cung chi 2 dua con len moi sojg voi minh... Anh ay van noi yeu minh va anh ay van thuong yeu vo nhung ko the hien tinh cam ra ngoai. Nhung sao mimh van muon ly di? Minh co ac doc qua ko? Khi anh ay da cong hien het minh vi minh cho gd nha vo? Bao lan minh hoi anh ay co ghet minh ko anh deu noi ko. Chi la thay met vi cu vai ba ngay minh lai loi chuyen co ta ra doa chong minh ly di
Cam on bạn để mình liên hệ, nhưng con mình dang học lớp 1 và lớp 3 rồi. Ở đó là mẫu giáo có nhận không ạ?
Bà nội không đồng ý, nhưng do bà ngoại bị Ung thư, lên mình cũng vì cô ấy mà về ở với mẹ vợ, và 1 cậu em.
MÌnh muốn thuê người giúp việc vì :
1 ) tối về cô ấy ko nấu cơm mà để cho em trai nấu, và rửa bát( mình nhìn thấy thế lại ra tranh nhau với em vợ để rửa bát) . mình nói với cô ấy ko muốn để cậu ấy rửa bát. Một là anh rửa bát hai là em rửa bát.
2) Mình đi làm về cũng rất là mệt... thường trực ở cty làm tới 8h mới xong việc. về nhà rất mệt đôi khi mình có lười ko làm việc nhà.
3) Cô ấy bảo cô ấy rất mệt, ốm , ko thể làm viêc gì cả, vì vậy phơi quần áo rửa bát toàn em trai làm, nếu mình nhớ ra lúc đi làm về thì mình làm ko thì cậu em lại làm.
Bà nội rất buồn, muốn lên trông cháu, nhưng lại ko dám lên. .... mình luôn luôn là người ở giữa.
Giờ vào hè lại là chuyện 2 đứa nhỏ. lên chia nhau sáng bố chiều mẹ... Nhưng tạm thời thì dc chứ 2 tháng thì khó quá, vì cv của mình bận nhất lại là giai đoạn này. nếu ko cty sẽ đi xuống và phá sản.
Mình muốn nói với vợ mình, để cô ấy thông cảm, nhưng mình lại sợ quả bóng này nó đã rất căng chỉ cần chạm nhẹ có thể nổ tung. ( cô ấy bảo mình không quan tâm tới cô ây, cô ấy nói nhà này chỉ là nơi chú chân của mình,) mà cũng đúng. Nhà này của mẹ cô ấy. Sang năm mình mới có dư giả để tìm 1 căn nhà khác.