mình cũng đang tính tự trang trí bàn memory thui, chứ thuê wedding planner thì chi phí đắt đỏ quá, mình với con em mình mấy nay lên mạng tìm mỗi thứ 1 ít, nhưng đang đau đầu vụ hoa trang trí đây, nàng nào biết chỗ nào cho thuê hoa giả khong, vì mình làm 2 ngày sợ hoa tươi để k dc lâu
Gởi từ ứng dụng Webtretho trên iPhone
Để mình kể thêm chút về mối quan hệ giữa mình và mẹ chồng chút nhé. Khi mình đẻ đc mấy ngày thì mẹ chồng về ở với vợ chồng mình vừa chăm con dâu và chăm cháu vì ông bà ngoại mặc dù nhà gần nhưng cả 2 vẫn còn đang đi làm nên ko thể có thời gian chăm đc, mẹ chồng mình thì đã nghỉ chế độ từ nhưng năm 90 nên ở nhà khá rảnh rang. gđ chồng mình ở quê (nhưng là đô thị chứ ko phải nông thôn) và bà ở cùng chị gái chồng (vì ông mất sớm, chồng mình đi học xa sau ko về quê nên bà hay ốm đau vặt nên ko yên tâm) nhưng khoản ăn uống thì lại ko hợp với vợ chồng mình, chưa kể là gái đẻ chỉ có mẹ đẻ chăm thôi chứ bà mẹ chồng mà chăm thì rất là khó chịu. Và bản thân mình cũng ko lường trc đc rằng việc chăm con dâu đẻ là nguồn cơn chả tất cả các mối mâu thuẫn tiếp diễn sau này (mặc dù bây giờ con mình có 4 tháng). Nào là mình ăn uống ngủ nghỉ, chăm con hay cả mối quan hệ giữa việc bố mẹ đẻ mình thường xuyên sang thăm con gái... tất cả đều làm bà khó chịu ko hài lòng. Hàng ngày bà buôn điện thoại với con gái hàng giờ, cứ chốc chốc rảnh là bốc máy lên gọi, mình thì mới đẻ đau vì bị rạch khâu và chưa quen nên ngủ và chỉ quanh quẩn trong phòng. Mình chỉ thấy mỗi lần nghe hay gọi điện thoại là bà ra xa, chạy ra tuốt ban công, kéo cửa lại và nói chuyện và ko ngờ là bà khó chịu, ấm ức hay jj ko hài lòng về mình bà kể tuốt với con gái. Ngày đang còn yêu nhau thì mối quan hệ giữa mình và chị gái chồng khá tốt, ko dám nói là rất ổn vì 2 ce có thể chat chit hàng giờ nói đủ thứ về quần áo, váy vóc.... ti tỉ thứ, thế mà tự dưng khi mình đẻ đêns bây giờ ce chả còn nói đc với nhau câu nào chứ đừng nói hỏi han j. Mẹ chồng mình nấu ăn ko ngon lắm, ko giỏi và ko quen chế biến món j cầu kì, chỉ có nấu đơn giản xào nấu thì được, nhưng cách nấu của bà ko hợp với mình nên mình ăn khó ăn, ăn ít (gọi là ít so với ng khác chứ với bản thân mình là cả cố gắng lắm) thế là bà càng khó chịu với mình. Đúng với câu "ko ưa thì dưa có dòi" thế nên hàng ngày bà cứ lôi tuốt tuột j ko vui ko hài lòng với con gái, và ko biết con gái có nói lại j mà đến khi mẹ con mình đc 2 tháng bà lấy cớ về quê thăm em chú ốm và mặc kệ 2 mẹ con mình tự chăm nhau. Mình thì mới đẻ mới 2 tháng tự dậy làm hết mọi việc từ chăm con, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, đi chợ này kia, đến nỗi bước chân ra khỏi nhà ai cũng kêu sao gái đẻ đã phải tự thế này thế kia, còn mẹ chồng mình về quê thì lại lấy cớ chăm con cháu bị đau lưng, đau xương và mình về nhà ngoại nên ko sao. Quên chưa kể, mình đẻ đc 2 tuần thì bị đau ruột thừa nên phải đi mổ, con mất sữa, mình sức khoẻ yếu, tiêm kháng sinh, ko ăn đc vì mới mổ, và ngày ngày truyền đủ các loại nước. Cả nhà mình vừa chăm mình ở viện, vừa chia người ra giúp chăm con trong khi nhà mình cách viện chưa đến 3km mà bà mẹ chồng cũng chả vào thăm, chả cuộc đt, cả nhà chồng ko ai đoái hoài. Thế mà mình mới khoẻ lại 1 chút bà bỏ mặc về quê nghỉ ngơi. Về cả tháng trời hỏi thăm mình đc 2 lần còn lại toàn gọi riêng cho con trai, cả nhà chồng cũng vậy, ko ai hỏi đêns mình. Cháu đc 3 tháng bà kêu nhớ cháu lại lên thăm cháu nhưng kế hoạch thăm có 2 ngày vì phải chăm con cho chị gái ở quê (con c gái 5 tuổi đã đi trẻ và 1 đứa 10 tuổi) mình cũng chả dám trách hay j cũng vui vẻ bảo bà cứ về quê chơi thoải mái bao giờ con đi làm thì bà ở hẳn trông cháu. Trước hôm bà về quê cũng vì sắp đến 1-6 nên mình mua quà cho con chị gái để bà cầm về giúp, vừa xách vào cửa bà đã chửi mình là mua bán j,tụi nó ko thiếu nhà đầy ko dùng đến, đem trả ko thì bà bỏ đi ko cầm giúp cho cháu. mình thì cố vui vẻ và ko nói thêm j. đến tối bữa ăn cơm bà lại quay ra chửi mình vì việc mua quà lúc sáng, nào là đã ko có tiền rồi này kia (từ ngày lấy chồng đã bao giờ bà cho đc mình cái j và mình cũng chưa bao giờ ngửa tay xin bà 1 đồng) và mình cũng nói mua quà cho cháu có j đâu, vì trc đấy c gái có gửi cho con mình 1 triệu gọi là quà thì mình mua quà cho các cháu ko có j là lạ. và mình có nói câu chị gửi thế lần sau chắc ko dám nhận... thế là bà đc đà làm ầm nhà lên, khóc lóc, ấm ức và lôi hết mọi chuyện mà ko thik hay ko hài lòng ra chửi mình, nói mình là đứa ko ra j này kia, ko biết cư xử, đc bố mẹ cho ăn học = cấp mà ko = ng nhà quê như bà, chưa kể bà lôi cả chuyện bố mẹ mình sang thăm cháu nữa.... mình sốc ko nói đc câu j, bế con, ôm con đứng chết lặng nghe bà chửi (khi ấy chồng mình cũng ngồi đấy). đến cả bố mẹ mình cũng chưa bao giờ chửi mình thế, ng ngoài hay ai cũng chưa bao giờ nói mình ko ra j. sau đó chồng mình nói câu "con có 1 mẹ nên ng có thể bỏ là vợ chứ ko phải mẹ" và bỏ ra ngoài và bà thì vẫn tiếp tục chửi mình. đc 1 lúc chửi chán bà cũng bỏ ra ngoài bỏ mặc 2 mẹ con mình đứng đấy. và từ hôm ấy đến giờ mình cứ bị ám ảnh bởi những j đã nghe, đã thấy và sốc. đến hnay bà đã quay lại ở cùng gđ mình và cố lờ hết mọi chuyện nhưng giưax mình với chồng, với nhà chồng hay mọi thứ vẫn cứ như ngày hqua. Và khi ấy mình qđ xin đi làm tiếp ở cty vì muốn thay đổi môi trg, mình sợ ở nhà cứ nghĩ mãi mình sẽ bị xì trét mất. nhìn con nhỏ mà ko nỡ, nhưng ko thế mình ko vượt qua đc chuyện này và cứ nghĩ về nó mãi.