images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Giọt nước mắt trong mưa
Những chương tiếp theo mình sẽ post ở đây. http://khaleesiarong.wordpress.com/
12:20 CH 09/04/2012
Giọt nước mắt trong mưa
Chương 1 - OAN GIA
Tại sân bay Incheon, Hàn quốc.
Một ngày cuối đông. Bên ngoài trời ảm đạm, xám xám và có mưa phùn. Một cô gái đang lặng lẽ ngồi một góc trên hàng ghế trước cổng chờ lên máy bay. Tóc cô buông xõa dài mềm mại ôm đôi vai gầy, người hơi nghiêng sang một bên, mắt nhắm nghiền. Miệng cô có vẻ như đang nén chặt một điều gì đó, trông có vẻ đau đớn. Gương mặt trái xoan thoáng chút mệt mỏi. Đôi tay nhỏ bé mỏng manh ôm hờ chiếc túi xách vào lòng. Nhịp thở thật nhẹ, chiếc áo khoác màu gạch cua thoáng nhấp nhô. Đó là Naomi. Trong lúc chờ lên máy bay, cô muốn chợp mắt một tí, nhưng xem ra bất khả thi trong cái khung cảnh tất bật ồn ào xung quanh. Đầu cô đau quá. Mắt thì nhức và nóng như xát ớt. Có lẽ cô bị bệnh rồi, sốt hay sao đó, Naomi tự nhủ. Cô cảm thấy mình bất lực vì cơn bệnh đến vào lúc lãng xẹt như thế này, khi mà trong túi y tế cá nhân của cô chẳng còn viên thuốc giảm đau nào, và cô cũng không đủ sức đi lòng vòng sân bay để tìm nơi bán thuốc. Cô đành cố chợp mắt và hi vọng khi lên máy bay tình hình sẽ khá hơn.
- Cô trông không được khỏe lắm… Cô ổn chứ? - Một giọng nam nói tiếng Anh trầm ấm vang lên, trong khoảng cách tai cô nghe thấy được.
Naomi hé mắt ra nhìn. Đầu vẫn đau, mắt vẫn nhức. “Ai vậy? Đang nói chuyện với mình à? Mình đang mơ sao?” Cô như đang mơ ngủ, trong đầu hàng loạt câu hỏi trôi tuột ra, lơ lững như bóng bay. Naomi nhìn thấy ai đó sát lại gần mặt mình, “ôi… mình có đeo mắt kính mà sao nhìn không rõ thế này…“
- Cô ổn chứ? - Tiếng nói trầm ấm đó lại vang lên. Lần này, thêm một cái lay nhẹ.
Naomi giật mình. Cái túi nhỏ trên đùi rơi xuống đất. Giờ thì cô đã tỉnh táo hẳn ra. Cô nhìn thấy một anh chàng đang cúi thấp người nói chuyện với cô. Một chàng trai dáng cao dong dỏng, tóc lòa xòa bao quanh khuôn mặt thanh tú rạng ngời. Chiếc mũ lưỡi trai kéo sụp xuống tận chân mày, nhưng không thể che được đôi mắt sáng long lanh bên dưới. Đôi mắt sao trời ấy đang nhìn xoáy vào cô, đầy nét lo lắng.
- À, tôi không sao, cám ơn anh quan tâm. - Cô bối rối đáp.
Anh chàng ngồi xuống bên cạnh cô. Anh vui vẻ bắt chuyện:
- Tôi cũng đi chuyến bay này. Đây sẽ là một chuyến bay dài đây. – Anh nhoẻn miệng cười, nụ cười sáng bừng khuôn mặt.
- Vâng, tôi hi vọng mình có thể ngủ được một chút trên máy bay… - Naomi nói, cô cười nhẹ đáp lễ, cảm thấy đầu mình vẫn còn đau quá.
- Cô trông như đang sốt thật đấy… có vẻ mệt mỏi lắm. – Anh nhìn chăm chú vào Naomi. “Hay là tôi đi tìm dùm cô vài viên thuốc vậy nhé?!”
- Không cần đâu, cám ơn anh. Tôi sẽ xin thuốc khi lên máy bay… Vả lại bây giờ cũng sắp đến giờ khởi hành rồi… - Naomi cảm thấy hơi ngượng và có ý tránh ánh nhìn của chàng trai.
- Vậy cũng được… À, nói chuyện nãy giờ mà quên hỏi, cô tên gì vậy? Tôi là Jangji, đây không phải là tên đầy đủ của tôi nhưng tôi thích mọi người gọi tôi như thế.
- Chào anh, Jangji! Cứ gọi tôi là Naomi.
- Xin chào, Naomi!!
Không biết họ đã trò chuyện thêm bao lâu nữa. Naomi chẳng rõ, vì cô đau đầu quá. Chỉ nhớ mang máng Jangji bảo cô hãy chợp mắt chút nữa, rồi anh sẽ đánh thức cô khi đến giờ lên máy bay. Thoáng chốc Naomi thấy mình rơi tõm vào một giấc mơ kì lạ. Cô nghe thấy một giọng nói văng vẳng từ trên cao “Đau đầu ư? Nếu không chịu nổi thì hãy lấy Búa Thần của ta nện vào, một cái… khà khà… một cái là sẽ hết ngay!” Cô còn chưa định thần thì một cây búa khổng lồ hiện ra đuổi theo cô. Cô chạy trối chết để trốn thoát. Mà không được nữa rồi. Nó đã đuổi sát ngay sau lưng. Cô hoảng sợ nhìn cái bóng to đùng của nó đang dần bao trùm lên người cô. Cô chỉ kịp nhắm mắt thét lên… “Á!!!” rồi choàng tỉnh luôn.
Jangji đang huơ tay trước mặt cô. Bàn tay to dài của anh tạo thành một bóng đen to phủ lên mặt Naomi. Có lẽ cô đã nửa mơ nửa tỉnh tưởng cái bóng đen này là của cây Búa thần trong mơ. Thiệt tình, làm cô hú vía một phen. Naomi còn đang mơ màng thì một luồng sức nóng lan tỏa lên gương mặt cô, làm cô tỉnh táo ngay lập tức. Ôi, luồng sức nóng này thật thần diệu, cho dù cô có đang mê man trong cơn mơ nào sâu xa hơn nữa, nó cũng sẽ đủ sức kéo cô về thực tại. Trong một giây, cô cảm thấy tim mình ngừng đập, tay chân cứng đơ khi nhìn đôi tay ấm nóng của Jangji đang ôm lấy gương mặt mình, gọi như giục:
- Mọi người bắt đầu xếp hàng lên máy bay rồi, chúng ta cũng phải đi thôi! Cô để hành lý tôi xách giúp cho. Cô tự đi được chứ?
- Vâng… à, tôi tự đi được mà. Không sao đâu! – Sau giây phút ngộp thở đó, Naomi cảm nhận khuôn mặt mình bị sức nóng kia lan tỏa mà không kịp phòng bị, trở nên phừng phực như lửa đốt. Chẳng cần soi gương, cô vẫn dám chắc mặt mình đang đỏ như gấc chin. Nghĩ thế, cô lúng túng vừa đáp lời Jangji, vừa tìm cách quay mặt khuất sang một bên để Jangji khỏi nhìn thấy.
Cô vươn người lấy vali xách tay nhưng Jangji đã nhanh tay xách nó đi giúp cô. “Để tôi xách giúp cho mà.” Naomi gật nhẹ đầu và nói “Vâng, cám ơn anh.”
Cô choàng chiếc túi đeo nhỏ qua vai, rồi tiến đến dòng người đang xếp hàng trước mặt. Cô nhận thấy mình vẫn còn mệt lắm, đầu vẫn đau nhức nhiều, dù rằng ấn tượng “hỏa khí” ban nãy đang ồ ạt chiếm lấy tâm trí cô. Cô len lén quay ra sau, liếc thấy Jangji đi sát phía sau lưng cô. Bất giác cô nhủ thầm “Nguy hiểm! Con người này… thật nguy hiểm!” Không nguy hiểm sao được, Naomi mới quen anh ta một lúc mà “hắn” đã có cơ hội đụng chạm da thịt với cô rồi, lại ngay dưới cái danh nghĩa nghe qua rất ư là tốt bụng hảo hán – đánh thức cô để kịp lên máy bay.
………………………………………………………………………………………………………………………..
Lên máy bay, Jangji giúp Naomi cất hành lý nơi cô ngồi, rồi anh về chỗ của mình. Naomi dĩ nhiên không quên cám ơn anh chàng nghĩa hiệp, đồng thời cô cũng cám ơn cái vé máy bay của anh đã in ra một cái chỗ ngồi “rất an toàn” đối với cô trong tình huống này. Cô ngồi ở dãy ghế thứ ba, trong khi Jangji phải đi tuốt luốt xuống phía cuối máy bay.
Trên những chuyến bay lộ trình dài thường có màn hình tivi trước mặt để hành khách xem phim, nghe nhạc giải trí cho qua thời gian. Bình thường thì Naomi sẽ thấy thích thú với việc này, cô sẽ mở tivi ngay khi chương trình phát sóng được khởi động. Nhưng lần này, vì cô không được khỏe nên cô chỉ muốn ngủ. Kế hoạch là cô sẽ chờ tiếp viên đi ngang để xin viên thuốc hạ sốt hay giảm đau gì đó, rồi sẽ làm một giấc. Cô hi vọng cơn bệnh vô duyên này sẽ mau rời bỏ cô.
Mười phút trôi qua, kế hoạch đã hoàn thành. Cô xin được cả hai loại thuốc, hạ sốt và giảm đau. Cô mừng thầm “Mình được cứu rồi! Giờ mình sẽ đánh một giấc dài.” Cô kéo cái gối nhỏ và cái mền mà tiếp viên vừa trao cho, đặt mình ở một tư thế hơi ngả sang một bên. Cô ru mình vào giấc ngủ.
………………………………………………………………………………………………………………………..
- Naomi ơi! Naomi! Cô phải thắt dây an toàn vào. Máy bay sắp cất cánh rồi!
Naomi choàng tỉnh. “Hả, ai vậy?” Theo phản xạ, cô ngó sang hai bên. Sau vài giây định thần, cô thấy gương mặt đang nhìn mình cười cười hình như cô có quen ở đâu đó. “À…à… anh chàng nguy hiểm! Ái chà, trời thử thách lòng người…”
- Jangji?? Sao anh lại ngồi đây? - Cô buột miệng hỏi.
- Ghế bên cạnh cô còn trống, sẽ không có ai ngồi nên tôi đã xin tiếp viên cho tôi lên ngồi với cô. Mà cô thắt dây an toàn ngay đi. Máy bay sắp cất cánh rồi.
Naomi vừa thắt dây an toàn, vừa hơi bất an lại pha chút trào phúng. Lúc này cô mới thấm thía câu “Chạy trời không khỏi nắng”, mà cái “nắng” này đây, là lửa đỏ, là hỏa khí phừng phực. Cô đã nếm trải sức đốt của nó rồi. Cô đã tưởng mình thoát, không ngờ run rủi cho “nắng” bay từ phía cuối máy bay lên đây đậu ngay cạnh cô, chắc tính “đốt” cô thêm lần nữa. Lạy trời, cô vừa có vẻ đỡ mệt nhờ hai viên thuốc cảm, người cô đang tích cực hạ bớt nóng sốt vì bệnh, có khi nào thân nhiệt sẽ lại tăng cao vì… “nắng” hay không? Khổ thân cô quá! Naomi ơi, kiếp trước mi có nợ nần gì anh ta không? Chắc là oan gia quá! Đang suy nghĩ cô buột miệng thốt ra hai chữ:
- Oan gia…
- Hả?? Oan gia?? – Anh quay sang hỏi cô.
Naomi chữa sự sơ ý của mình thành câu nói đùa:
- Ừ, chắc cũng có khi chúng ta là oan gia của nhau, nên mới hay chạm mặt!
Anh phá lên cười. Nụ cười thật sáng, thật đẹp.
Máy bay cất cánh. Họ rời Incheon, rời đất nước Hàn quốc xinh đẹp.
12:17 CH 09/04/2012
Chuyện tình chưa đặt tên
Trên đầu mỗi chương, tôi có đặt phần Rating, mong mọi người sau khi đọc truyện cho rating để tác giả biết được khả năng viết của mình và trau dồi thêm. Vốn dĩ viết truyện này chỉ dựa vào cảm hứng, nếu bạn đọc có ý kiến hay gợi ý nào dành cho tác giả xin hãy để lại comment. Đây sẽ là nguồn động viên cho tác giả có thêm tự tin để viết tốt hơn, phục vụ bạn đọc cộng đồng mạng. Chân thành cảm ơn đóng góp của các bạn. @};-
05:08 CH 20/03/2012
Chuyện tình chưa đặt tên
Những phần tiếp theo tôi sẽ post ở link này http://khaleesiarong.wordpress.com/
Các bạn nào quan tâm xin vào link xem tiếp. Thân chào.@};-
10:54 SA 18/03/2012
Mang thai gần 40 tuần mà không thấy dấu hiệu...
Mình cũng đang 40 tuần 3 ngày đây, sáng nay lên bịnh viện bác sĩ khám chỉ đo huyết áp, thử nước tiểu và nhịp tim thai, mọi thứ vẫn ok nên cho về tiếp, 1 tuần sau lên tái khám, nếu như từ giờ tới lúc đó vẫn chưa có dấu hiệu sinh. Bác sĩ mình nói cứ thoải mái, em bé ra lúc nào thì ra thôi, nếu 1 tuần nữa chưa ra mà mọi thứ đều tốt (ối đủ, tim thai tốt, huyết áp, nước tiểu tốt) thì vẫn có thể để thêm vài ngày sau đó nữa, chờ cho chuyển dạ tự nhiên chứ ko can thiệp gì hết. Họ nói như vậy là tốt nhất cho cơ thể, chứ ko đem ra giục sinh hay mổ như bên VN mình. Mình cũng mong con ra sớm vì cũng nặng nề nhiều, nhưng ko lo lắng gì, nếu con trong bụng vẫn đạp, nấc cục hàng ngày thì có nghĩa là con vẫn khỏe. Chúc tất cả chúng ta sớm gặp con. :Rose:
08:48 SA 13/09/2011
Nhật ký ngày vượt cạn (tầng 2)
37,5 tuần là không phải sinh thiếu tháng nha bạn, bác sĩ của bạn nói vậy là sai rồi. Theo chuẩn của quốc tế, trẻ sinh dưới 37 tuần (tính từ 36 tuần 6 ngày trở về trước) mới là sinh thiếu tháng. Em bé nhà bạn đã sinh đủ tháng, chỉ có điều bé hơi nhẹ cân so với chuẩn 37,5 tuần thôi. Mình cũng cao 1m50 đây, tuần sau chắc là lên thớt sinh tập 2, dự sinh 12/09, sinh lần 1 cũng gây tê màn cứng nhưng mình ko có bị cảm giác kim cọ vào xương như bạn, dù mình cũng phải chích 2 lần, vì bác sĩ nói cột sống của mình có các đốt sống quá khít (cũng phải thôi, 1m50 mà lị). Lần 1 của mình sinh mổ cấp cứu dù đã chịu đau để sinh thường và mở đầy đủ 10 phân trước khi bị ngất xỉu (mình bị nhiễm độc thai nghén chuyển sang tiền sản giật, bé nhà mình sinh thiêu tháng lúc 36 tuần 3 ngày, khi sinh nặng 2,3kg), kinh nghiệm sinh lần 1 còn kinh dị hơn bạn rất nhiều. Hi vọng lần này mình lên thớt trơn tru hơn, mình cũng sẽ sinh thường. Ở bất cứ cơ địa nào mình thấy sinh thường rủi ro cũng ít hơn sinh mổ và phục hồi nhanh hơn sinh mổ. Bạn đã may mắn sinh thường thành công. Chúc bạn và bé luôn bình an. :Rose:
Bà ngoại con bảo, k sao đâu, mới có 37,5 tuần, sanh gì giờ này.
08:52 SA 05/09/2011
Hiện tượng lạ khi biết có thai. Có mẹ nào giống...
Sao Nemothanh ko đi khám bác sĩ ngay đi bạn? Đừng chờ thêm nữa, nếu là động thai thì vẫn có thể tiêm thuốc nội tiết để giữ thai mà, đừng nằm nhà mà chờ đợi bạn à. Đi khám để biết chính xác tình trạng ra máu là thế nào. Chúc bạn mọi điều tốt lành nhé. :Rose:
08:10 SA 05/09/2011
Hiện tượng lạ khi biết có thai. Có mẹ nào giống...
Chúc mừng Nemothanh nha, hi vọng bạn còn nhớ ra mình hihi. Mình nghĩ bạn nên đi khám sớm nếu đã qua ngày dự định có QKD và que thử vẫn 2 vạch. Nếu bạn bị ra tí máu rồi hết thì ko có gì nghiêm trọng đâu, chú ý đi đứng nhẹ nhàng vì bạn đã có tiền sử sảy 1 lần đó. Rất hi vọng lần này bạn tóm được rồng con. Nghe bạn báo tin mà mình vui lây cho bạn đó. Chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhé. Mình sắp sinh rồi, còn gần 2 tuần nữa thôi là đến ngày dự sinh, nặng nề lắm rồi hihi. Ủn mông cho bạn nè. :Rose:
12:48 CH 27/08/2011
Lần thứ 2 mang thai
Mình cũng cùng quan điểm với bạn này là cho con tự lập, tạo đk cho con giao tiếp, gần gũi với những người khác ngoài cha mẹ. Đó là điều tốt mình giúp cho con. Cái lợi rõ ràng nhất là con mình có tính hòa đồng cao, ko nhất thiết lúc nào cũng phải có cha mẹ bên cạnh, đi học rất mau hòa nhập. Như con gái mình từ bé mình đã tạo cơ hội cho bé làm quen với nhiều người khác nhau (tất nhiên những người mình tin tưởng) từ trong gia đình đến bạn bè, người quen, tiếp viên hàng không (khi mình cùng chồng đưa bé về VN chơi), nhân viên khách sạn v.v... Do vậy bé rất dễ hòa nhập khi đặt vào môi trường mới mà ở đó cha mẹ không cần phải có mặt. Không biết phải vì vậy ko mà sau năm học nhà trẻ đầu tiên, sang năm thứ 2 (hiện giờ bé 2,5 tuổi) mình chuyển nhà nên phải chuyển sang trường mới cho con, với tư cách là người mẹ thì mình lo con ko kịp hòa nhập và vì ở trường cũ con đã có một bạn rất thân, bây giờ xa bạn đó con sẽ như thế nào v.v..., nhưng ko ngờ mới ngày đầu vào là bé đã hòa nhập tốt, biết chạy đi lấy đồ chơi và chơi với cô giáo mới, đi khám phá này kia, ko bắt cha mẹ hay cô giáo ôm ấp, ko sợ sệt, mình và ba bé rất mừng. Hi vọng tập 2 cũng được như chị. Ko như ở VN, mình thấy ở nơi mình sống có vẻ đứa con thứ 2 trở đi thiệt thòi hơn đứa con đầu tiên. Khi có bé đầu, mình thường trò chuyện với con trong bụng, viết nhật ký cho con, cho con nghe nhạc v.v... giờ có tập 2 nhưng mình ko có thời gian viết nhật ký cho con, trò chuyện trong bụng cũng chỉ một vài câu, và cũng ko có cho con nghe nhạc như đứa đầu luôn. Nói chung là tập 2 rất bụi đời. :p Mình ko có tư tưởng thương đứa bé hơn đứa lớn, do hoàn cảnh mình cảm thấy có chiều hướng ngược lại là đứa bé có vẻ sẽ thiệt thòi hơn chị, vì dù sao đứa lớn là đứa đầu tiên mình có, mọi suy nghĩ cảm tưởng lần đầu tiên làm mẹ sẽ mạnh mẽ hơn, tình cảm với nó cũng nhiều hơn, theo cách nào đó. Chẳng biết có ai có suy nghĩ giống mình không. Vải dòng chia sẻ khi chờ tập 2 ra đời, cũng sắp rồi. :Smiling:
c mẹ nó quan tâm con quá như thế sau này đẻ em bé thì mệt với nàng ta đấy. tớ sợ nhất cái khoản mà con cái gì cũng nhất nhất là mẹ, từ vc ăn uống, chơi cho đến ngủ...Từ bé bạn phải cho bé làm quen với sự quan tâm , chăm sóc của m người ,ví dụ gần nhất như ông bà , mình có bận đi đâu thì đã có ông bà chăm hộ . Con nhà mình từ lúc đẻ ra đã có ob nội, rồi bà ngoại nữa nên giờ đi đâu tớ cứ gọi là vô sờ tư.
Tớ cũng sắp sinh em bé nhưng cũng k lo vụ k có người chăm bé, chỉ thương bé lúc mẹ đẻ em be sẽ k quan tâm tới con nhiều như bây giờ thôi.
09:30 SA 18/08/2011
Sinh con thứ 3 tham khảo ý kiến của các mẹ
Hehe, mình chúc bạn thật nhiều may mắn nhé. Mình cũng thích 3 tập đó, hồi mới mang bầu tập 1, 2 vc đều thích 3 tập. Đẻ Mina ra xong, chồng mình nói thôi 2 tập đủ rồi em haha, vì bên đây người chồng rất có trách nhiệm nuôi con nên việc nuôi con là vợ chồng share 50-50 (ngay hiện giờ thì chắc 20-80 qua', chồng mình cáng đáng hầu hết chứ vợ lịch phịch di chuyển chậm chạp như vầy thì lo sao xuể?), chắc do vậy mà giờ chàng nhụt khí thế đi 1 chút hehe. Dù sao mình cũng thích có thêm em bé, được bé gái tập 3 như bạn gợi ý thì quá tốt, chỉ sợ lại là 1 bé trai nữa thì hơi mệt, nhà 1 con trai ok chứ 2 con trai trở lên cực nhỉ, mình mới tưởng tượng đã thấy chùn chân :p
mình cũng đang hy vọng đây . Nhìn bé Mina nhà mẹ nó lại thèm rồi , mình vote cho Mina 1 phiếu rồi nhé ,mẹ nó sinh con lai đẹp thì ráng sinh thêm em gái nữa cho Mina nhé . 2 gái 1 trai là đẹp nhất rồi , mình thì sợ nguy hiểm nên ko dám thử sinh thường đâu . ThôI để mổ cho chắc , mình sing xong sẽ báo cáo cho mẹ nó chính xác G hay B nhé . Hy vọng đúng như mẹ nó tính . Cầu trời vậy hihi , chúc mẹ Mina và các mẹ sắp sinh đều mẹ tròn con vuông nhé ,
10:40 SA 12/08/2011
Sinh con thứ 3 tham khảo ý kiến của các mẹ
Hihi, suy nghĩ của bạn làm mình nhớ lại thời chồng mình đang mong chờ tập 1 nhà mình ra đời, cũng khí thế như thế, nhưng bây giờ nuôi tập 1 rồi thì chỉ xin thêm tập 2 thôi, mình vẫn thích có 3 tập mà chồng kêu, thôi 2 đứa đủ rồi em, hihi. Có lẽ vì chồng mình san sẻ nhiều gánh nặng nuôi con với mình nên đã bị nhụt chí :Laughing:
Hi hi mẹ này nhát quá!
Mình tháng 11 năm nay mới tập 1 bé trai mà mình đã xác định là 4tập cho đủ bộ vì anh xã nhà mình tên là Tứ nên mình quyết tâm đẻ 4 đứa cho tương xứng hí hí!
Cũng may là mình h mới có 23tuổi nên vẫn có thể kham được :Laughing:
Mình cũng đang cố gắng tập 1 đẻ thường để tập 2,3,4 suôn sẻ hơn đỡ pải mổ 4 lần không thì bụng mình chắc không chịu nổi mất!
10:33 SA 12/08/2011
Sinh con thứ 3 tham khảo ý kiến của các mẹ
Giới tính chưa rõ là còn hi vọng nàng ơi :Smiling: Nếu sinh thêm bé thứ 4 thì để cách xa em 3 một chút đi rồi xin sinh thường cũng được mà, sau 3 năm là ok rồi. Con mình hôm siêu âm 32w cũng 2kg chứ mấy, bình thường mà, con nhỏ nhỏ biết đâu nàng đẻ thường được đợt này thì hết lo vụ mổ 3 lần rồi. Mình cũng tăng 16kg rồi, cũng ì ạch như heo đây, rầu! Mỏi nhừ vùng giữa 2 đùi và xương mu như bị ai tra tấn vậy, ngồi xong nhấc mông lên là tê tái, mình cũng sắp 36w rồi. Tự an ủi thôi ráng lên, thời gian bây giờ chỉ tính bằng tuần thôi, sắp xong rồi, ráng lên vì con. Chúc bạn sinh con dễ dàng nhé. Sinh ra rồi nhớ cập nhật cho mình biết bé là trai hay gái nhé. :Rose:
Chán quá mẹ nó ơi đi bác sỹ này thì nói G bác sỹ khác lại nói B . Nên mình ko biết đâu mà lần . Kiểu này đợi tới lúc sinh mới chính xác . Nếu con trai nữa , mà mình mổ được lấn 4 mình sẽ sinh bằng được con gái mới thôi. Nhưng hình như ko thể mổ được 4 lần . Mình giờ 33w rồi mà bé mới được 2 kg .chán ghê , ăn Bao nhiêu vào mẹ hết mình lên 16 kg rồi cũng I ạch như heo.
01:01 CH 10/08/2011
Xem giới tính bé dựa trên tuổi mẹ (âm lịch) và...
Bạn ơi, mình có post 1 bài hồi trước hướng dẫn cách tự xem lịch rồi đó, mình trích lại link ở đây cho bạn tiện tham khảo, các bạn nào chưa được bạn ledaovt hay trang.ngo xem dùm thì tiện đây tự tính kết quả cho mình cũng tốt. Xin lưu ý lịch ko phải chính xác 100% nha các bạn, đừng quá kì vọng, chủ yếu mang tính chất tham khảo và siêu âm khoảng tuần 18 là chính xác nhất.
http://www.webtretho.com/forum/wttshowpost.php?p=18101176&postcount=374
Nhân tiện mình rất cảm ơn tuyet0913 và một số bạn khác đã vote cho bé Mina nhà mình, vòng thi đang bắt đầu căng thẳng đây, kết thúc vòng 1 vào khoảng 22/08, hi vọng bé nhà mình đạt 1 kết quả nào đó :Smiling: Chúc tất cả các bạn bầu nhiều may mắn và bình an trong suốt thai kì nhé. Thân! :Rose:
Chị ơi, em vừa là vote cho bé Mina xong rồi đó -bé dễ thương quá ! chồng chị người nước ngoài à??
Chị coi giúp em với nhé, em mới 2 vạch được 1 tuần :
em : 15/02/1986
anh xã: 16/10/1980
KKC :khoảng 13-15/6/2011
CKKN : 26 ngày
Cảm ơn chị mà mong nhận được kết quả sớm ạ
01:14 CH 09/08/2011
Sinh con thứ 3 tham khảo ý kiến của các mẹ
Hình như bạn cũng dự sinh tháng 9 phải không? Giờ gút lại tập 3 là súng hay hoa vậy? Mình cũng qua tuần 35 rồi, ì ạch quá hichic. Hi vọng lần này sinh thường mà ko biết có được ko nữa. Chúc bạn mẹ tròn con vuống nhé. :Rose:
Mình cũng chuẩn bị mổ lần 3 . Mổ trước 2 tuần có mẹ nào phải mổ trước ngày dự sinh ko ?
01:32 CH 08/08/2011
Sinh thường hay sinh mổ?
Hic, bạn nói sao chứ đẻ thường làm sao mà đau cả tháng được? Bạn cứ nghĩ đẻ thường khâu tầng sinh môn chỉ vài mũi, còn đẻ mổ khâu 1 vết rạch dài 10cm, bên trong thì tử cung cũng bị rạch, thành ra là 2 vết thương cùng 1 lúc. Mình đẻ mổ cấp cứu đây, tính ra phải 4 tháng sau mình mới hoàn toàn hồi phục, nếu mình đẻ thường thì 2 tuần là ok rồi. Nhiều người nói khâu TSM ngứa, khó chịu khi đi vệ sinh, có biết là khi khâu vết mổ ở bụng còn ngứa hơn nhiều, tuy ko khó chịu khi đi vệ sinh nhưng bạn ko thể đi lại sớm bằng đẻ thường được, phải nằm nhiều và như vậy dễ dẫn đến táo bón ko đi ngoài được, mà như thế thì chẳng khác gì bị tra tấn hịc. Mình từng kinh nghiệm suốt mấy ngày sau mổ phải ở trong toilet cả tiếng đồng hồ chỉ để có thể đi ngoài hoặc chỉ để cố "xì hơi" vì bụng rất tức mà ko đi được, đau vô cùng. Ai khuyên bạn chủ topic sinh mổ tốt hơn sinh thường thì cần phải xem lại vì nếu sinh mổ tốt hơn thật thì các nơi tiên tiến về y tế họ đã ko cố gắng thuyết phục sản phụ sinh thường. Vài dòng chia sẻ. :Rose:
hic, e đọc thấy bảo trẻ sinh mổ thì đề kháng yếu hơn trẻ sinh thường, nên cũng ko biết nên chọn cách nào, nhưng nếu đẻ thường đc thì e chọn đẻ thường, vì sinh mổ xong lại phải đi lại, e sợ nhất ạ.
đẻ thường đau cả tháng nhưng e thấy đỡ hơn ạ
12:43 CH 08/08/2011
Triệu chứng này bình thường hay bất thường !??
Mình thấy kì lạ khi đọc bài của bạn chủ topic. Lần trước vợ bạn bị sảy thai do khiếm khuyết ống thần kinh, cũng là đi Đông Y bắt mạch biết được hay sao? Nghe qua có vẻ như vợ bạn chưa bao giờ đi bác sĩ Tây Y hay siêu âm gì cả, thì sao lần đầu sảy thai đó lại biết do khiếm khuyết ống thần kinh, 1 việc mà thường phải qua siêu âm mới biết được??
01:54 CH 11/07/2011
Các mẹ mang bầu chú ý khi xem phim/TV nhé
Hihi, hồi tập 1 mình hay coi phim kinh dị và nghe, đọc truyện ma nè bạn, con gái mình vẫn xinh xắn mà. Mình bầu 2 đứa, đứa đầu mình thích coi phim kinh dị, phim ma, đọc truyện ma, tối trước khi ngủ cũng nghe truyện ma hehe, nhưng đến đứa thứ 2 thì bị cảm giác sợ từ khi mới mang thai tháng đầu. Hôm trước soạn lại kệ phim, mới thấy có bìa phim The Grudge có cô bé ma thôi mà mình phải nhét phim vô chỗ khác liền, dù lúc soạn phim là ban ngày, xem hay đọc truyện ma hay kinh dị mình càng ko dám. Lạ thiệt.
Hôm bữa mình đi xem phim ở rạp, First class X-men, cũng đánh nhau đì đùng ồn ào lắm, thấy cũng bình thường, con cũng ko phản ứng gì mấy dù mình ngồi hàng ghế thứ 3 và ko che bụng gì hết. Mình nghĩ nếu lâu lâu đi coi thì chẳng sao cả. Có điều mẹ bầu nào yếu bóng vía mà thích coi phim kinh dị thì thôi ráng nhịn cho con, vì tâm lí coi phim kinh dị khi yếu bóng vía là dễ giật mình, dễ la hét, tim đập nhanh, những cái này ko tốt cho tâm sinh lý của bà mẹ mang thai.:Rose:
chồng em nghe ai bảo là xem phim kinh dị, ma quái thì con ko được xinh xắn nên chả cho em xem nữa rồi... Có mẹ nào ý kiến j` về vụ này ko? mà em lại ko khoái xem phim tình cảm lắm nên hiện đang đành chuyển sang xem phim hoạt hình...:RollingEy:
12:27 CH 11/07/2011
Sinh con tại nước ngoài
Mình đang sinh sống ở Na Uy. Mình thắc mắc nhà vợ của bạn ở Na Uy hay sao? Sao lại có mong muốn sinh con tại Na Uy? Theo mình biết thì visa dạng du lịch là 90 ngày và mục đích chỉ là du lịch (nghĩa là họ cho nhập cảnh với lý do du lịch, ko có cấp bất cứ giấy tờ nào ràng buộc vào nhà nước Na Uy), do đó mình ko hiểu rõ ý bạn và gia đình vợ bạn muốn đạt cái gì khi định cho vợ sang Na Uy sinh? Dạng du lịch và kết hợp sinh con hay sao? Nếu là cái đó thì mình ko rành, ở đây khi sinh con nếu muốn được nhập viện thì người mẹ phải được nhập cảnh hợp pháp (có personal number) và đăng kí thường trú tại 1 địa chỉ ở Na Uy.
Nếu ba mẹ của em bé ko có ai mang quốc tịch Na Uy thì em bé cũng ko được mang quốc tịch Na Uy đâu, còn làm sao em bé mang quốc tịch Na Uy về sau thì mình ko rành.
Nếu em bé đã có quốc tịch Na Uy (trong trường hợp 1 trong 2 vc bạn đã có quốc tịch Na Uy) thì em bé ko được xin thêm bất cứ quốc tịch nào khác, nếu ko thì em bé phải bỏ quốc tịch Na Uy. Như mình đây, nếu năm sau mình vô quốc tịch Na Uy là phải bỏ quốc tịch VN.
Di chuyển khi thai 6 tháng thông thường ko có vấn đề gì về sức khỏe đâu bạn.
Chi phí bạn nói là chi phí di chuyển và sinh đẻ? Nếu di chuyển thì có nhiều hãng máy bay đến Na Uy như Air France, KLM, BritishAirways, Thai airways...v.v. Tiền vé khứ hồi mình đi thường khoảng 2000 usd (hãng AirFrance, KLM). Chi phí sinh đẻ thì mình ko biết. Như thế này, nếu bạn được phép nhập cư hợp pháp và được cấp 1 personal number thì khi sinh ở bịnh viện ko tốn 1 đồng. Nhưng nếu là trường hợp du lịch sinh con thì mình ko biết có dịch vụ đó ko, và nếu có thì số tiền sẽ là bao nhiêu, mình ko dám nghĩ vì Na Uy là 1 trong các nước đắt đỏ nhất thế giới, cái gí cũng mắc gấp nhiều lần, ví dụ là so với nước Mỹ. Do đó mình ko hiểu tại sao gia đình vợ bạn muốn vợ bạn sang đây sinh con, hay họ muốn em bé có quốc tịch Na Uy? Nếu họ nghĩ vậy thì câu trả lời mình có thể nói dùm là ko có được nêu như 2 vc bạn mang quốc tịch VN và chưa có một cái gì ràng buộc với Na Uy.
Nếu bạn muốn trao đổi thêm, có thể sang box của các mẹ Bằc Âu để tìm hiểu thêm nha.:Rose:
Chào các bạn!
Mình cũng mới gia nhập diễn đàn. Đa phần là vào đọc ý kiến - kinh nghiệm của người đi trước. Mình kết hôn vào đầu năm 2011. Dự định 2012 có em bé. Theo như mong muốn bên nhà ngoại, vợ mình sẽ sang Nauy hoặc Thụy Điển để sinh con. Nhưng mình vẫn băn khoăn chưa hiểu được:
- Luật pháp Nauy cấp visa chỉ 90 ngày. Có nghĩa là khoảng 6 tháng vợ mình phải sang đó (trường hợp tốt là họ cấp visa). Khi đến nước sở tại thì việc immigration như thế nào? Nếu mang thai trên 6 tháng thì có được nhập cảnh không?
- Về mặt sức khỏe thì có đảm bảo không khi phải di chuyển nhiều?
- Nếu như sinh con bên đó thì tất nhiên là quốc tịch Nauy, vậy khi về VN thì có xin thêm quốc tịch VN được không? (VN hiện cho phép công dân mang hai quốc tịch).
- Cuối cùng chi phí sẽ như thế nào? Chắc chắn là phải mua bảo hiểm du lịch rồi (đại sứ quán bắt buộc khi apply xin visa). Còn những chi phí khác sẽ khoảng bao nhiêu?
Mong các bạn cho mình xin ý kiến và kinh nghiệm.
Cảm ơn các bạn nhiều.
08:21 SA 07/07/2011
Sau khi tách ối bao lâu thì đẻ?
Ko biết đến ngày dự sinh của mình thì mình còn time lên đây như bạn ko hihi, dù sao cũng chúc bạn sớm mẹ tròn con vuông nhé, mình hiểu cảm giác nôn gặp mặt con của bạn :Rose:
sáng hôm qua mình cũng được bs tách ối cho. Về nhà cũng ra máu buổi chiều. Đến hôm nay vẫn còn ít máu ra cùng khí hư. Nhưng mà không đau bụng, cũng chẳng làm sao cả. Hix, có ai trường hợp như mình không?Hix, hôm nay mình tròn 40w rùi, nếu không đau đẻ thì phải mổ mất..
10:54 SA 06/07/2011
Chia sẻ kĩ năng vượt cạn và nuôi con 1 mình
Chắc vì bạn của bạn ko quen thấy trẻ con ngủ giường riêng, tự xúc ăn v.v khi còn bé nên thấy lạ và nghĩ là khó. Nhưng nuôi như vậy thì mới đỡ cực cho mình về sau. Lúc đầu sẽ cực nhiều vì mình phài gò bé vào nề nếp nhưng rồi bạn sẽ thấy nhàn. Nhiều người VN thấy tại sao Tây nuôi con nhàn, mà đâu biết khi em bé còn nhỏ thì Tây vất vả ra sao với con họ, khi ko có ông bà nội ngoại giữ dùm, đút ăn dùm, ru ngủ dùm v.v. Mọi thứ đều tự làm, và vẫn làm được đó thôi. Bạn đã suy nghĩ đến việc nuôi con 1 mình thì nên bắt đầu với việc cho bé ngủ riêng và khi bé lớn hơn chút tập cho bé ngồi ghế cạnh bàn ăn khi bạn đút bé ăn, ko coi tivi gì hết, tập trung ăn thôi, khoảng 8 tháng trở đi, cho tự tập cầm đồ ăn để ăn (cà rốt, dưa leo, trái cây xắt to vừa nắm tay bé) từ đó mới hình thành được thói quen tự ăn uống sau này. Mình thấy ở VN cứ người mẹ cầm theo cái tô cháo chạy sau lưng con để đút, con thì cứ chạy tung tăng hehe. Nói sao ở VN than nuôi con cực, dù có ông bà phụ giúp. Mình được biết có nhiều bé 6, 7 tuổi mẹ vẫn còn đút ăn, hic, hồi nhỏ mình đút cơm cho cô em họ ăn lúc đó nó đã 6 tuổi rồi :D Còn có bé 3, 4 tuổi còn bú bình bằng núm vú, vì mẹ bé nói bú vậy nó mới bú nhiều :D Do mình hết, mình rèn cho con vô kỉ luật càng sớm càng khỏe cho con và mình về sau. Vài dòng chia sẻ với bạn. Chúc bạn nhiều nghị lực nhé. :Rose:
Mình cảm ơn bạn, ý của bạn cũng giống như suy nghĩ của mình lúc này vậy. Mình thấy việc nuôi con theo cách khoa học thì không vấn đề gì là trở ngại cả, chắc suy nghĩ của mình khác với mấy bà mẹ ở VN quá, dĩ nhiên mình cũng người VN rùi, nhưng các bạn của mình cứ nghe mình nói nuôi con 1 mình, cho con ngủ giường cũi là cứ la toáng lên và bảo mình không làm được đâu. Hihi
08:22 SA 05/07/2011
g
greenbamboo
Bắt chuyện
1.5kĐiểm·5Bài viết
Báo cáo