Thế bạn có ngờ tiếp đc, trong tương lai chồng bạn không phá tán thêm? Liệu hắn sẽ không phải lòng và yêu ai khác, để về chán ghét ruồng bỏ bạn, đuổi bạn đi tay trắng vì bạn chẳng có liên quan j về luật pháp với hắn. Ai cũng lấy lí do vì con nên mới đắm đuối luẩn quẩn bị bạo hành cả thể xác lẫn tâm hồn, để khi đứa con nó cảm nhận đc mẹ nó khổ ảnh hưởng tới tính cách của nó.Giờ tỉnh táo nhất là bạn lo vun vén kinh tế, bạn có khả năng kinh doanh thì đi đến đâu cũng sống được. Không có ĐKKH thì khai sinh con kiểu gì? Vậy trong trường hợp như vậy bạn càng có lợi hơn trong việc giành nuôi con chứ? Bạn là người sinh ra con, kinh tế . Còn bạn muốn cố bám víu vào cái gọi là gia đình, tổ ấm của bạn thêm thì nên dụ dỗ hắn đkkh đi để đến già có biến còn giữ đc 1 nửa ktế.comment by WTT mobile view
Người ta bảo, phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, em nghĩ chị nên lạc quan lên, vì các con mà sống. Tập trung cho con cái thôi chị ạ. Người ta bảo con gái đi lấy chồng, chỉ lãi mỗi đứa con, còn lại mất hết,
thế rốt cuộc 2ng đã trao đổi với nhau những gì ? có lẽ cô kia cũng là nạn nhân của ck e phải ko ? nếu hắn thix chơi bời thì ko có cô này sẽ có cô khác thôi e.
Bạn ạ, tôi cũng chẳng biết nói thế nào bây giờ. Đọc những điều bạn vừa mới chia sẻ, thấy chuyện cũng khá bi bét rồi. Và có vẻ như bạn đã "ra quyết định" rồi. Phản ứng của chồng bạn khi bạn nói muốn ly hôn cũng dể hiểu và bình thường thôi. Chính tôi cũng có lúc không giữ được bình tĩnh vào lúc căng thẳng nhất, và đã buột miệng nói những câu khó nghe như chồng bạn, để rồi bao nhiêu hệ lụy đau đớn xảy ra. Đàn ông nói chung là nóng nảy, thích nắm quyền điều khiển mọi việc. Đến khi thấy "những gì thuôc về mình" giờ đang dần tuột khỏi sự kiểm soát của mình sẽ thấy rất bực tức, đôi khi hoảng loạn, bằng mọi giá cố gắng giữ lại, rồi giận dữ, mà giận quá thì mất khôn. Giờ chỉ mong bạn bình tĩnh và cẩn trọng giải quyết các vấn đề. Nếu quả thực thấy anh ta không nhận ra sai lầm và cũng không muốn sửa chữa gì cả, và tình cảm của bạn dành cho anh ta cũng đã hết rồi thì chắc cũng đành. Nhưng sự việc đã ra đến nông nỗi này khởi đầu cũng có phần lỗi của bạn. Có thể đã quá muộn để sửa nhưng bạn nên nhìn ra để còn tránh mai sau. Nếu bạn ngay từ đầu đừng quá khiên cưỡng về công việc và mức thu nhập của chồng, và trong chuyên quan hệ VC xxx nếu có gì không hài lòng nên bàn bạc ngay từ đầu, có thể mọi chuyện sẽ khác (mà cũng có thể không). Thôi những gì đã qua không nói lại nữa. Mà cũng ly thân lâu rồi, nên nếu giờ "hợp thức hóa" sự ly thân đó bằng một lá đơn ly hôn thì có lẽ cũng không quá shock cho bất cứ ai. Tôi thì tôi vẫn thấy nên có một buổi gặp nhau nói chuyện một lần cuối cùng cho hết bức xúc, cho hết lăn tăn. Nếu anh ta vẫn chứng nào tật đấy thì mình cũng không có gì để mai kia ân hận. Ý tôi vậy, còn thực tế thì phải phụ thuộc vào hoàn cảnh. Còn về tài sản thì bạn cứ để tòa phân chia. Cái gì phải thuộc về mình sẽ thuộc về mình. Mình tin tưởng thế nhưng đừng đặt nó lên hàng đầu. Câu cuối cùng, cho dù chuyện gì sẽ xảy ra, bạn và chồng bạn (có thể sau này sẽ là chồng cũ) sẽ còn va chạm, liên quan đến nhau cho tới khi chết, vì giữa 2 người vẫn còn sợi dây ràng buộc là đứa con. Vì vậy làm gì thì làm, đừng nên cạn tàu ráo máng quá, để mai kia còn nhìn được mặt nhau. Hơn nữa tạo thêm thù hận không tốt cho bất cứ ai, và người gánh chịu nhiều nhất là đứa con vô tội. Ai đúng ai sai, thời gian sẽ trả lời, con cái sẽ phán xét.
Kết thúc ngày nào sớm ngày đó bạn à, đừng để khi chồng bạn bị mắc bệnh gì đó thì không ai biết được. Nếu như bạn muốn sống tốt và tốt con mình nữa. Con người họ không bao giờ bạn thay đổi được đâu, nên đừng cố thay đổi họ.
Nhà Ck t quen biết nhiều. Bm Ck vẫn chạy chọt khai sinh cho cháu, nhập hộ khẩu cho mình khi bố nó trong tù. Ng ta có tiền, có quan hệ nén việc gì cũng có thể làm dc. Mình k đấu lại dc bạn ạ
Cá chuối đắm đuối vì con. Khổ thế e ạ. C cũng độc lập kinh tế, mọi việc trong gđ, đối nội đối ngoại, công việc xã giao 1 tay c lo hết. Cảm giác như bất cần. Có Ck cũng dc, k có cũng chẳng sao. Chỉ để bọn trẻ có ng gọi bằng bố. Nói thì dễ. Làm mới khó. Ng đời nhìn c ai cũng nói c bản lĩnh, nhưng thật tam thì c k thoát khỏi sự yếu đuối. C k đủ mạnh mẽ để quyết định tìm lối đi riêng cho mình. Cứ nghĩ đến cảnh vc chia tay, có thể c k dc mang con theo, rồi bọn trẻ nheo nhóc là mất hết can đảm rồi. K quyết tam dc thì cứ sống kiểu gần như ly thân ấy. Giờ c cũng chẳng quan tâm Ck c quan hệ với ai, làm gì bên ngoài nữa.đã quá mệt mỏi. Thế nên BƠ ĐI MÀ SỐNG !
Hình như vẫn chưa thỏa cơn vui. Ck e dc cái thảo tính lắm, mọi cuộc ăn nhậu chơi bời nhảy múa, bar sàn đa phần ảnh bao lũ bạn vô công rỗi nghề trực ăn theo. Có lúc đang đêm gọi Vk mang tiền trả t karaoke , có lúc 2-3 h sáng bắt Vk mang t ra đường cho thằng e về lấy ae tụi nó đi chơi tiếp ngoài phố. Hỏi ra mới biết ae chúng lập team đi bay , ke lắc, gái nhảy đủ cả.
Dạo ấy Ck e mua cái sim số đẹp gần 11 tr cho bằng bạn bè, trả góp hàng tháng, hoá đơn gửi về nhà e trả tiền. Hạn mức 600 1 tháng mà tháng nào cũng đội thêm mấy trăm Tò mò e mới lần danh sách cuộc gọi. Rất nhiều cuộc gọi đến 1 số máy vào lúc rất khuya, ngày nào ít nhất cũng 4,5 cuộc. Xong cả số tổng đài taxi lúc nửa đêm về sáng
Em nghi Ck e có bồ nhí và cất công tìm hiểu. Sự thật sau đó khiến e đau lòng hơn
" nhưng e không muốn con chị mồ côi như e". Không hiểu sao lúc gặp E kia đến giờ mình lại có thể giữ bình tĩnh tốt đến thế. Chứ lúc trước đọc tâm sự của các mẹ trên đây về chuyện ck bồ bịch e cứ nghĩ chắc vào tay mình là kiểu gì con bồ cũng bị ăn đập. E vẫn nhẹ nhàng đáp trả " này, c nói cho e biết nhé , vì ck c lăng nhăng nên có ly hôn cũng k có tư cách nuôi con c, e có tư cách nói thế sao? Lúc gặp e c đã nc hết sức nhẹ nhàng rồi đấy. Rơi vào tay ng khác là e bị ăn đòn rồi. Cũng may là mẹ ck với c gái ck c chưa biết chuyện, nếu không là e k được yên thân đâu. " - e xin lỗi chị về tất cả, giờ biết rồi e sẽ rút lui. - chị biết e k phải bán cơm đâu, mà e làm mat- xa đấy. 2 người gặp nhau ở đấy hả? Im lặng. Mình mới xả cho một tràng: " đàn ông thằng nào đi tán gái chẳng rót mật vào tai hả e? E tin ck c đến thế sao? - Dạ, e không nghĩ ảnh nỡ gạt e. Không nghe cave kể chuyện. E dập máy. Đang ngồi up tâm sự lên đây thì ck e gọi. Chắc lúc này mới đi chơi về. ( Mấy hôm trc cãi nhau vì ck e đi chơi nhiều, e bảo li thân. Ck e dỗi về nhà trong ngủ, 3 mẹ con ngủ dưới bãi cát).
- E gấu nhỉ, đi gặp Nó cơ à? - A nghĩ e sợ nó nên k dám gặp à? Hay a sợ e làm gì e ấy? - không phải e sợ, thế nhưng Nó nói gì với e? - Nó bảo 2 người thường xuyên cf, bar sàn, ngủ với nhau mấy lần rồi. Rằng a lừa nó. - Nó bị điên à? A nói thật nhé, đàn ông 10 thằng thì lăng nhăng cả 10. A chỉ vui chơi qua đường thôi. Gđ vẫn là gđ.
Mình hình như bị đơ hay mất cảm xúc, k cáu gắt, giận dỗi, cứ chầm chậm từng câu: " a nghĩ sau những gì a làm e tin a sao?suốt 7 năm qua tất cả những gì e làm là vì gđ này, vì bố con a, a hiểu k? - a hiểu? - A có thấy làm như vậy là quá đáng với mẹ con e không? A có nghĩ đến cảm giác của e k?- a xin lỗi. A đã chấm dứt với Nó rồi, a đảm bảo sẽ k bao giờ có lỗi với mẹ con e? - e nói cho a biết nhé. E muốn giữ bố cho con thôi, muốn con k phải thiệt thòi. Còn a e k tha thiết đâu. - A xin lỗi vk. - thôi a ngủ đi. Mai nc tiếp.
Rồi thì e ấy trình bày nhiều. Đại loại là e bị lừa, vì yêu nên mới quan hệ, e k biết a ấy đã có vk. Giờ e biết rồi e sẽ rút lui. Khai thác thông tin xong mình bảo e ấy trưa mai vào nhà c ăn cơm trưa nhé, 3 mặt một lời cho rõ ràng. E ấy đồng ý mới sợ chứ. Làm mình cũng ngạc nhiên. E dc đấy
Đêm. Về nhà mình gọi điện kêu nói chuyện, khuya rồi nên nt. Mình hỏi" có muốn c nhường ck cho e k? _Có. Ôi tôi có nghe nhầm k?
E hỏi e kia quen ck e bao lâu rồi? E kia cũng thú nhận quen 4 tháng và ngủ với nhau mấy lần rồi. E cũng nc nhẹ nhàng thôi. Đúng là ck e nói dối chưa vk. Cả đám bạn của ck e cũng biết nhưng vào hùa giấu giếm vk con đưa nhau đi bar sàn hú hí. Thật k tin nổi.
e thấy bác suy nghĩ , phân tích rất có chiều sâu, e là ng ngoài cuộc đọc mà cũng thấy thấm. nhờ b tư vấn chuyện gd e. thực sự là e cũng đang rất rối và k biết m nên làm gì . e nói ngắn gọn thôi ạ. e kết hôn dc gần 7 năm, có 2 nhóc 6 và 3 tuổi. ck e kém e 2 tuổi.cs hôn nhân cũng k thể goị là hp vì ck e rất vô tâm với vk con, mải chơi và cực nghiện game. e đã ngọt nhạt rất nhiều nhưng tình hình k mấy cải thiện. điều ức chế là mỗi lần ck e làm gì khiến bmc tức giận thì mc e lại xả thẳng vào mặt e" tưởng lấy vk về để bảo ban nhau làm ăn chứ như này thì chia tay sớm đi cho đỡ mệt, gửi con vào trại mồ côi mà đi lấy ck mới cho rảnh nợ" .ức chế nhưng e cố nín nhịn vì nhìn 2 đứa trẻ e thương con nát lòng, k muốn con phải chịu cảnh bơ vơ thiếu cha hoặc mẹ. mọi cố gắng của e bị phủi sạch khi giờ ck e công khai chuyện ra ngoài bóc bánh trả tiền. có lẽ e là bù nhìn trong gd này . e đã nói chuyện thẳng thắn nhưng ck k thèm đáp lời đêm qua ck e lại vừa mới đi qua đêm tới sáng. e phải làm gì tiếp theo đây các anh chị? xin cho e một lời khuyên
Lúc nghe ck nói về việc trăng hoa bên ngoài m cũng cố bình tĩnh nc thẳng thắn. Ck m thì bảo A đủ tỉnh táo để bảo vệ bản thân. Chuyện cũng chăg có gì to tát mà phải làm ầm lên. M thật sự chưA đủ bình tĩnh và sáng suốt để quyết định bước tiếp theo. Mình chưa dkkh, m sợ sẽ mất quyền nuôi con. Nghĩ đến đó thôi là đã k thể chịu đựng dc nữa rồi. Và thật sự m cũng k muốn tan cửa nát nhà, các con bơ vơ mỗi đứa một nơi, thương lắm b à