images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Các chị cho em xin lời khuyên với
chị đều đưa ra những lý lẽ rất hợp lý để ngụy biện cho việc chị quay lại với chồng là đúng. Chị thật là bảo thủ và nhiều lý luận. Nói kiểu gì chị cũng nói và phản bác lại thì chị lập TOP để hỏi và xin lời khuyên làm gì? em hỏi thật đấy?

Thực sự chị không nhận ra là em đang thay đổi sao?
07:04 CH 15/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Bạn này nói rất đúng! Thực ra chủ top đã nhận được rất nhiều lời khuyên chân thành và mình thấy chủ top luôn nói mong nhận thêm lời khuyên từ mọi người nhưng vẫn một mực lí luận phủ nhận các ý kiến đó.

Hic, em không biết lần này, là giải thích hay vẫn là bảo thủ.
Em đang tập viết ngắn gọn, dễ hiểu theo góp ý các chị.
Em biết tất cả lời khuyên đều chân thành vì cuộc sống chị nào cũng bận rộn. Nhưng, em có chọn lựa cho phù hợp (nhất là lời khuyên của chị lunia). Và mọi thứ từng bước 1.
Có lẽ, các chị bức xúc, xin lời khuyên sao không tiếp thu? Em vẫn tiếp thu đấy chứ. Những lời khuyên em thấy chưa phù hợp với hoàn cảnh của em lắm, em trao đổi thêm để các chị có thể khuyên em là suy nghĩ thế là sai, phải sửa lại như thế này nè....
Như yeu_con2232011, chị cũng hiểu công việc lương ít ỏi nhưng bố mẹ vẫn động viên trụ lại: vì số tiền xin việc, vì cái danh của bố mẹ.
Như duongmynhien thì khác.Cơ quan mình, sếp còn đói, nên làm gì đến lượt nhân viên. Thị trường việc làm ở chỗ mình cũng chán như thế nên mình mới phải nộp đơn xin việc qua mạng. Chỗ mình cho thuê phòng thì 500 ngàn đồng/tháng là phòng đẹp, thoáng mát. Mà nhà ba mẹ xây cho 2 mẹ con ở nên cũng chỉ có 5x10 m2.
Chủ topic ko muốn li hôn, trong khi có nhiều lời khuyên nên li hôn thành mới vậy đó :D

Em vẫn đang cân nhắc chuyện li hôn mà. Đó là chuyện ảnh hưởng lớn đến con. Em chưa ngộ ra thì mong các chị giúp, chứ đừng nghĩ em cố chấp.
Em chân thành cảm ơn.
04:59 CH 15/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em cảm ơn các chị vẫn tiếp tục đồng hành cùng em.
Năm ngoái, em thi công chức, nên bây giờ em chỉ nhận được 85% lương, cộng thêm các khoản khác, thu nhập của em chỉ tầm 2 triệu/tháng. Em vẫn đang nổ lực tìm kiếm một công việc lương cao hơn dù bố mẹ em vẫn động viên cố gắng sống tiết kiệm, qua giai đoạn này thì chính sách tiền lương cho công chức sẽ thay đổi, lúc đó muốn xin vào sẽ không được.
Thú thực, đến lúc này, em cũng chỉ mới thay đổi về việc tìm kiếm một công việc ổn định cho 2 mẹ con. Còn chuyện li hôn, em vẫn còn do dự. Em vẫn đang cân nhắc lại những cái được và mất cho con. Các chị vui lòng khai thông suy nghĩ của em hơn trong vấn đề này nhé.
Em xin chia sẻ thêm một số thông tin để các chị cho em nhiều lời khuyên hơn:
1, Em không bao giờ phải gánh chịu hậu quả nợ nần của c. Nguyên nhân lớn nhất là các chủ nợ nhắm vào ba mẹ của c, chưa bao giờ bọn họ làm phiền em. Nguyên nhân thứ 2 là sau vài lần lâm nợ vì chơi ẩu, c luôn nghiên cứu kỹ và xác định ăn chênh lệch - không ăn đậm thua đậm như trước, nôn na là lúc đầu chọn đội a, theo dõi đến phút x, lại chọn đội b, rồi lại chọn đội a, rồi lại chọn đội b,.. (xin lỗi nếu em nói sai, vì em cũng nghe c nói thế, chứ em chưa nhìn thấy bao giờ).
2, Khi nào c trở về, em sẽ hỏi vì sao c trở về, em dự đoán c sẽ nói về thăm con. Em vin vào việc này, sẽ nói c đánh em trước mặt con là gây chấn thương tinh thần của con và cả việc c làm đau thân xác con. Em cũng sẽ yêu cầu c chuyển vào tài khoản của em 3 triệu/tháng để em nuôi con cho dù c ở nhà hay không ở nhà em vẫn có tiền để nuôi con.
Còn nếu c không trở về, em coi như đã li hôn. C không chu cấp cho con cũng không sao, coi như mình vẫn may mắn vì không phải trả nợ nần gì cho c.
3. Em vẫn không nhận ra, việc cho c vào nhà là nhu nhược, là mụ mị. Em chắc chắn em đã biết tôn trọng bản thân, em không để xảy ra sex. Còn chuyện c thăm con, đó là quyền lợi của con, sao em cấm được. Con thương cha là chuyện thường tình, sao em bắt con phải nhớ cha quay quắt được. Em cũng đã nghĩ đến việc quy định thời gian và địa điểm thăm con nhưng em không yên tâm khi giao con cho c (em không lường trước được c sẽ dẫn con đến những đâu, gặp những ai và ảnh hưởng đến con như thế nào. Nếu c nhận ra tốt xấu với con, c đã không như vậy).
Em cảm ơn các chị.
05:44 CH 14/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em không biết diễn tả thế nào để các chị hiểu lòng biết ơn của em đối với các chị đã dành thời gian chia sẻ cùng em, cho em những lời khuyên bổ ích. Em cảm ơn các chị nhiều lắm.
Em cũng thất vọng vì chính bản thân. Nôn nóng, trẻ con, và thiếu kỹ năng. Trong các mối quan hệ khác cũng vậy, bình thường em rất nhường nhịn nhưng đến khi em bùng nổ, từ đúng em lại thể hiện sai hoàn toàn (nhất là trong quan hệ với đồng nghiệp, anh chị em,...).
Em khiến bố mẹ buồn phiền nhiều rồi. Em thực sự không muốn mang bất cứ phiền toái nào về cho bố mẹ nữa. Nên em xác định, chỉ có em và con gái vượt qua dòng xoáy này.
Từ hôm đó đến giờ, c vẫn không về nhà (c ở nhà riêng do ba mẹ c cho). Tối hôm ngày 10/8, c có gọi đt cho con, em không nghe và cũng không cho con gái nghe, em nhắn tin: con không cần bất cứ thứ gì từ địa ngục, hãy để con bình yên. C ko trả lời và cũng ko gọi đt gì nữa. Em có hỏi con là c có lên trường không, con bảo không có, thấy thương con vô cùng, lỗi tại em đã chọn cha không ra gì cho con (không phải em quan tâm gì c, em muốn theo dõi tình yêu thương c dành cho con).
Mấy hôm nay, em đã lập sổ chi tiêu hằng ngày cho 2 mẹ con. Em vẫn có tiền tiết kiệm, nên trong vòng vài tháng tới, 2 mẹ con vẫn có thể giữ được nếp sinh hoạt cũ. Tuy nhiên, lúc này, em cũng đã dạy con gái dần thay đổi. Như con gái đòi ăn cơm với trứng chiên (nhà vẫn có trứng, nhưng em không đồng ý, em giải thích với con là từ nay, chỉ có mỗi mình mẹ kiếm tiền nuôi con, số tiền đó rất ít ỏi, nên chỉ khi nào mẹ hỏi con gái thích ăn gì, thì con mới được ăn theo ý thích, còn bây giờ, mẹ nấu gì, con ăn đấy. Rồi con gái đòi đi chơi, em bảo mẹ mệt, con khóc nhè, em phải dỗ dành con, sau giải thích với con: mẹ mệt thì con phải biết chăm sóc mẹ, hỏi xem mẹ mệt như thế nào, mẹ cần con rót nước uống không,... Bé còn nhỏ quá, cho vào nếp thế này, em đau lòng lắm.
Chuyện tiền bạc giữa em và c đã là 1 chuyện quá dài, không thể thương lượng được nữa. (lúc đầu em cứu c sau em mặc kệ c nợ nần, nên c nhớ lúc em mặc kệ, c thù) Nếu em biết đến diễn đàn này sớm hơn, có lẽ, sự việc không bị đẩy đến tệ hại thế này. Chắc chắn, từ nay, c sẽ không chu cấp cho con (điều này đã từng xảy ra lúc c bỏ theo NT3).
Em làm phòng tổng hợp ở cơ quan nhà nước cấp tỉnh. Tin học và ngoại ngữ em khá ổn. Nhưng ở chỗ em công việc làm thêm chỉ có bưng bê cà phê, phục vụ quán ăn là lúc nào cũng xin được, còn việc khác, không có đủ để người làm việc chính làm thì lấy đâu thuê người làm thêm. Rồi tiền tiết kiệm cũng sẽ hết, 2 triệu thì không đủ mỗi tiền học và tiền sữa của con. Tiền ăn, tiền xăng xe và phí sinh hoạt khác nữa,... Em lo lắm.
Em đã nộp đơn xin việc qua mạng. Em đồng ý chuyển con đi đến bất cứ nơi nào trả đủ lương em nuôi con. Em nghĩ phải cần việc chính đủ nuôi con chứ mong chờ vào tiền làm thêm thì không vững.
Mong các chị vẫn thương em, tiếp tục cho em những lời khuyên bổ ích để em có những quyết định sáng suốt. Em cảm ơn các chị.
04:46 CH 13/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Tiếp tục hay li hôn? Đã khuyết rồi thì có làm gì nó cũng tròng trành như ngồi trên thuyền thúng.
Hôm nay, 11 al nên người ta chưa dạy đạp may cho em. Em đã tham gia trang muacungnhau và satavina để tích lũy điểm. Còn hình thức nào tốt hơn mà có thể vừa chăm con vừa kiếm được tiền thì các chị giới thiệu giúp em với nhé. Em tin rằng khi em vững vàng về kinh tế dù c thế nào, em cũng bảo vệ được con.
Em có thể gõ bàn phím siêu tốc, thành thạo tin học văn phòng. Nếu có ai cần đánh văn bản số lượng lớn hoặc cần canh chỉnh theo quy định, các chị giới thiệu giúp em nhé (trước đây, em có để lại số điện thoại ở tiệm photo nhưng số lượng ít, nhân viên tiệm làm hết). Em cảm ơn rất nhiều.
03:03 CH 10/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Có lẽ, các chị đã nhìn thấy cái sai như trường hợp của em đã sờ sờ ra đó còn phân tích mổ xẻ làm gì nên các chị cứ nói chung chung thôi. Nhưng các chị hãy thử là em, nếu em nhận thấy mình sai, em đã không suy nghĩ là hành động như em nói. Và khi các chị đã chỉ cho em thấy em sai, em cần phải thay đổi thì cũng vui lòng chỉ rõ giúp em là thay đổi như thế nào, bắt đầu từ đâu. Chứ nếu không, em lại thay đổi thêm 1 cái sai nữa thì phụ công các chị rồi.
Em cảm ơn các chị.
07:08 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em nói thế thì chịu rồi còn gì!!! Việc em bị thằng chồng tẩn cũng là hậu quả tất yếu từ cách em sống với thằng cu đấy, mọi người bảo em phải thay đổi, em khăng khăng bảo là đấy là tính cách của em rồi, thì khuyên với chả bảo cái gì nữa. Thôi, cứ chịu đựng cho quen em ạ. Còn nếu ko chịu được, thì tốt hơn hết thay đổi cách suy nghĩ bây giờ đi, thế thôi.

Khi em post bài lên đây. Em cũng đã nghĩ, có thể mình đã sai nên mới như thế này. Em mong nhận lời khuyên để thay đổi. Em mong muốn là được các chị mổ xẻ việc của em, em sai như thế, hệ lụy về sau ra sao. Các chị cứ bảo em thay đổi đi trong khi em chưa nhận ra em sai từ đâu, sai như thế nào, hậu quả ra sao,... thì làm sao em thay đổi. Mà thay đổi cũng phải từ từ, mới có 1 ngày, làm sao em thay đổi ngay được.
Không phải em cố chấp mà em đang rất cần có những lời khuyên, em muốn nhìn nhận lại tất cả. Nếu phải thay đổi thì thay đổi cái gì trước, thay đổi như thế nào,..
Nếu em khéo léo như các chị, em đâu có đẩy em và con vào cuộc sống khổ sở thế này. Em đã chọn người chồng xứng đáng, đã hạnh phúc với các con.
nhưg trên wtt này em cũng thấy nhiều trường hợp tương tự rồi. Là những người phụ nữ nhu nhược, lên đây than thở hỏi mình nên làm thế nào nhưng lại ko đủ dũng cảm để làm theo những lời khuyên đó, rồi tiếp tục than thở... Cái vòng tròn ko có lối thoát.

Em lên đây không phải để than thở, em cần lời khuyên để em cho con gái cuộc sống hạnh phúc.
Em mong các chị nếu có thương em, thì phân tích giúp em đúng sai, cần phải làm những việc cụ thể gì để thay đổi. Chứ cứ nói chung chung thế này, em càng rối hơn, không biết mình phải làm gì.
Em cảm ơn các chị.
06:54 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
lí do:
1. vì bạn quá nhu nhược, ko tỏ rõ chính kiến ngay từ đầu nên c cho rằng chuyện bạn phục vụ c là điều đương nhiên và có thể đối xử với bạn như thế nào cũng được
2. vì thu nhập của bạn quá ít, ko thể lo được cho con nên c cho rằng bạn luôn phải dựa dẫm vào c về mặt kinh tế và ko thể li dị đc
bạn nên tìm giải pháp để giải quyết 2 vấn đề trên
1. tập nói ngắn gon, xúc tích và chỉ nêu ý kiến của mình, ko nên để c lấy cớ bạn nói nhiều để đánh đập bạn. Ngoài ra cần thu thập bằng chứng chứng minh c bạo lực với bạn (ghi âm, đến bệnh viện khám...) để nhỡ sau này có li dị thì có bằng chứng dành quyền nuôi con
2. con bạn bao nhiêu tuổi? Bạn có thể gửi con ở một nhà trẻ nào đó và tìm 1 công việc làm thêm để tăng thu nhâp (việc này mình nghĩ ba mẹ bạn có thể giúp bạn).
3. Nên tâm sự với ba mẹ bạn chuyện của ban vì ba mẹ luôn là ng hiểu và thương yêu con nhất, ba mẹ bạn sẽ giúp đỡ bạn và có lời khuyên tốt nhất cho bạn.
chúc bạn may mắn!

Em cảm ơn chị. Mỗi người mỗi tính cách mà chị. Có thể em nhu nhược một phần nhưng em nhận thấy do c quá ngang tàng. C ấu trĩ, thích sinh hoạt trong gia đình như thời phong kiến, vợ chỉ phục tùng và phục tùng. Suy nghĩ đó ăn sâu vào c, em chẳng thể nào đấu tranh được. Em cũng từng đấu tranh, đấu tranh rất quyết liệt và nó sai hoàn toàn với vùng quê em đang sống. Mẹ chồng hay các bà vợ chung quanh cũng chỉ có phục tùng chồng và con trai. Phụ nữ ở quê em sướng hay khổ cũng nhờ chồng mà thôi.
C chưa bao giờ nghĩ em phụ thuộc vào kinh tế mà không dám li dị. C bỏ theo người khác, hơn 6 tháng 2 mẹ con nương nhờ nhà ngoại.
Việc nêu ý kiến với c, chắc chắn không bao giờ c nghe. Em cũng đã dùng đủ chiêu: ngọt ngào, nói trong lúc vui vẻ, dùng từ ngữ nhẹ nhàng, nhỏng nhẻo của phụ nữ,... Nhưng cái gì c đã nghĩ là đúng, không bao giờ thay đổi.
Mình có thể gửi con ở nhà cậu mình. Nhưng mình thấy thương con quá. 1 ngày đi học ở nhà trẻ, 4h30 mới được đón về, chơi đùa, tắm rửa,... 9h là đi ngủ rồi. Giờ mà đi làm thêm, mẹ về nhà mệt nhoài, con thì đã ngủ,... Nghĩ tới thôi nước mắt đã rơi. Tội nghiệp con quá.
Ba mẹ cũng đã khổ vì mình quá rồi. Giờ có xảy ra chuyện gì, mình cũng tự chịu, mình không dám làm ba mẹ buồn nữa.( Nhà ba mẹ cách nhà mình 40km, nên ba mẹ không hay biết chuyện gì nếu mình cố giấu).
Thực sự, cuộc sống của 2 mẹ con cũng không giống ai. Không phải 2 người lớn tạo 1 gia đình giả tạo. Con gái em cũng đã quen với việc ba có thể không về, có thể không gặp ba vài ngày,...
Em hy vọng sự chịu đựng của mình sẽ mang lại hạnh phúc cho con. Nhưng em không chắc chắn, lớn lên, con gái em sẽ như thế nào.
Em cần các lời khuyên của các chị để em có lựa chọn sáng suốt nhất. Em cảm ơn các chị nhiều.
05:43 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Chị có biết vụ ông bố ném con bị chấn thương sọ não vì bị vợ gọi về nhà trong lúc đang nhậu ko? Với một người chồng như vậy chị chờ đợi lời khuyên như thế nào nữa? Chị ko tính đến an toàn của mình thì cũng phải nghĩ đến an toàn của con chứ.

Em cũng rất siêng đọc báo, một người hiền lành chân chất, ma xui quỷ khiến thế nào để phạm tội, rồi 1 đời ân hận trong nhà tù. Bản chất một con người, không ai muốn hại ai cả, đặc biệt hại chính bản thân mình. Đó chỉ là một phút mất kiểm soát.
Có thể chị cho em không có óc, đến như thế mà còn không biết khôn. Em không muốn đánh giá 1 sự việc riêng lẻ, 1 con người khác trong hoàn cảnh khác. Em chỉ mong, em giải bày lên đây, với tính cách của em như thế, với tính cách c như thế, với con gái như thế,... thì em lựa chọn sống như thế nào là tốt nhất cho con gái của em thôi.
Em đã dặn lòng, sau chuyện này, không cằn nhằn c về tiền nữa. C có bao nhiêu tiền, tiêu như thế nào cũng mặc kệ. Như thế không có lý do gì c phải đánh em.
Nhưng vấn đề không còn là làm sao để không bị c đánh nữa. Mà là em lựa chọn sống như thế, tốt hay xấu đối với sự phát triển của con gái em.
Chị ơi, trường hợp của chị em nghĩ là chị nên post bên topic EQ í, sẽ có các cao thủ trong việc giữ lửa gia đình tư vấn và chia sẻ với chị, em cũng học được rất nhiều từ topic đó đấy

Em có theo dõi topic này, cũng có học hỏi, nhưng hạnh phúc gia đình phải được xây dựng từ 2 phía, 1 mình em, không làm được khi c không có bất cứ nhận thức nào về việc phải cho con 1 cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Em chỉ mong muốn, được các chị cho lời khuyên, em làm thế, em suy nghĩ thế đúng hay sai, có ảnh hưởng không tốt đến con không. Lời khuyên có kèm theo phân tích thì quá tốt, để em hiểu mình sai như thế nào, mình cần làm như thế nào là đúng.
Thực sự, không thể làm gì với c được. C đã sống quá tự do, quá phóng túng (từ nhỏ đã thế, gđ chồng cũng thế). Lúc quyết định đi đến hôn nhân, em đã không tìm hiểu kỹ, nên giờ phải trả giá.
C cũng biết c không thể chăm con tốt hơn em, nên chưa bao giờ muốn tách con ra khỏi em.
05:25 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em cảm ơn các chị rất nhiều. Em đã nghiền ngẫm từng chữ các chị ghi. Em đã rất cần những lời khuyên như thế này, cụ thể và rõ ràng.
Em vừa xin đi học may. Buổi tối, ở nhà, em vừa chơi với con vừa có thể nhận đồ về may. Ở chỗ em, may 1 bộ đồ, tiền công khoảng 15-20 ngàn (mình nhận phần đạp chỉ từ tiệm may mà thôi). Hy vọng, thời gian đến, em có thể vững vàng hơn về kinh tế.
Con em đã gửi trẻ, bé đã học lớp nhỡ. Em đi làm trong cơ quan nhà nước, lương cũng chỉ có 2 triệu.
Em sẽ nghiền ngẫm hết đêm nay hay vài ngày nữa, đến khi nào em biết mình đã thay đổi được những gì, em sẽ post lên để em không tiếp tục mắc sai lầm.
Trong thời gian này, em vẫn mong nhận thêm những lời khuyên của các chị.
Em cảm ơn các chị rất nhiều. Đặc biệt chị Lunia, cunconxauxi_2009 và chị unconditional_love.
05:06 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Thật sự đọc bài tâm sự của b m cũng rất băn khoăn, không biết phải khuyên b thế nào nữa. Lúc thì nghĩ nên ly hôn, lúc lại cho rằng ở vậy giống như ly thân cũng kh sao. Từng bài chia sẻ của b làm m càng thấy khó xử. B nên suy nghĩ lại xem.
Như m thấy b mới bị đánh 1 lần hay nhiều? Nếu 1 thì cho qua, ở tiếp vì con. Nếu nhiều thì kh thể được, phải chia tay.
Con b và chồng chơi có vui không? Có được tối thiểu 1 lần 1 tuần? Tiền cho c b thật sự kh phải xin và chồng kh tiếc bao giờ? C có tiền bảo hiểm, tiết kiệm kh? ( vì lí do lớn khiến b băn khoăn là tài chính chồng đầy đủ, nhưng liệu b có nghĩ cá độ có thể mất tất cả, và còn có thể vào tù ) b có tự tin m có khả năng vun đắp đủ tình cảm và tinh thần cho con.
Nếu có tất cả thì may ra mới sống chung được ,
Chồng b có đụng chạm gì đến gia đình nhà b kh? Có mắng bố mẹ b không? Chồng b có mắng b thường xuyên kh, đánh b ? (coi như bỏ qua lần đầu tiên) . Nếu có thì kh thể sống chung được
xin lỗi b vì kh đưa ra ý kiến cụ thể được. Nhưng dù đi hay ở, m khuyên b nên tài chính rạch ròi, luôn phải để quỹ tiết kiệm, càng nhiều càng tốt vì cuộc sống b giờ rất chênh vênh, nếu còn ở chung, nên bắt a chồng dùng áo mưa khi quan hệ, b cẩn thận với các bệnh lây truyền. Và trên hết, hãy lo cho con đủ tinh thần, tình cảm . Chúc b vui

Em cảm ơn chị rất nhiều. Đây là lần đầu tiên em bị đánh, nhưng em tin chắc, đã đánh được 1 lần thì sẽ có những lần khác. Vì vấn đề là những vấn đề nảy sinh giữa em và c, không bao giờ c trả lời. Em cứ muốn mình lặng im như mặt hồ, có sóng dưới lòng hồ thì cũng chỉ mình hồ biết. Nhưng cuộc sống không đơn giản vậy, sức chịu đựng của em được thử thách bởi c, mà điều đó thì không có giới hạn.
2 cha con chơi với nhau rất vui. Những trò tung hứng, cỡi ngựa,... (những trò mà sức khỏe đàn ông mới đáp ứng nổi) thì mới lạ so với mẹ nên bé rất quấn bố. 1 tuần khoảng 2 đến 3 lần thì chiều c đón con, đưa con đi chơi công viên, đi tắm biển, chơi bất cứ nơi nào con thích, mua những thứ con thích,.. Những lần gặp ba như là quà thưởng, nên con rất yêu quý ba.
Tiền cho con, chỉ cần em nói, c không bận theo dõi đá banh, thì c sẽ mua ngay lập tức. Nếu bận đá banh thì sẽ mua sau đó. Nhưng một vài lần, cũng chướng lên, gây sự, không chịu mua (rất ít, khoảng 1 tháng/lần).
Em có yêu cầu c mua bảo hiểm cho con nhưng c không đồng ý. Lý do c đưa ra là tiền của c không ổn định. Vì em cũng nhận ra là phải tiết kiệm phòng cho 2 mẹ con sau này, nhưng lại là vấn đề để em băn khoăn, em tiết kiệm đến hà tiện, gây khó chịu cho c, có phải đây là nguyên nhân dẫn đến sự rạn nứt hay không?
C và gđ em không có bất cứ sự liên lạc nào. Nên không có lý do gì mà chửi mắng nhau. Hôm đánh là lần đầu tiên c nói xúc phạm gia đình em. Giờ em nghĩ lại, có lẽ, do một vài lần mấy đứa em vào chơi, c có đãi tụi nó ăn uống. (sau này em tự đãi mấy đứa em của em thì chắc c không còn lý do gì để nói)
C rất sợ có con nên lúc nào cũng dùng bcs.
Em đã giải thích hết các câu hỏi của chị. Chị có thể cho em nhận ra, em lựa chọn cách sống như thế này, có ảnh hưởng xấu đến con em không? Bé lớn lên sẽ phát triển tốt hơn là li hôn không?
Em cũng chỉ vì con gái. Mong chị chia sẻ để em và con gái sống hạnh phúc.
Hầu như em và c gặp nhau không nói chuyện gì cả (mỗi chuyện c khoe hôm nay thắng bao nhiêu, tiêu xài sang như thế nào: nói thế em ấm ức lắm, góp ý bao nhiêu lần cũng không bỏ). Gặp nhau thì c chơi với con, em làm việc như nấu ăn, pha nước chanh,... Nhưng gặp nhau như thế giữa cả 3 là rất ít, vì c bận nhậu, bận đá banh.
Em thấy chỉ có làm chủ cái mới bị bắt, chứ người ta chơi cá độ đầy ra đó, không có ai bị bắt cả. C chơi trên internet. 1 trận không quá 200 đô. Nghe c nói đảo ngược đảo xuôi gì đó (phải theo dõi suốt trận đấu) thì một ngày ăn tiền chênh lệch khoảng hơn 1 triệu. Em không quan tâm đến chuyện này, em cũng không bao giờ muốn theo con đường này, nên em chỉ nghe và kể lại như thế này thôi.
04:50 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Một cái giá phải trả cho sự phụ thuộc vật chất ko đáng bạn ạ:
1. Được:
- Con bạn ko bị thiếu hụt vật chất, tinh thần của người bố.
2. Mất:
- Bạn & con có thể bị bạo hành
- Con bạn sống trong nhà của 2 kẻ ở chung chứ ko phải 1 gia đình hạnh phúc vì ko còn tình yêu.
Hãy đứng lên bằng đôi chân của mình & giải thoát cho mình bạn ạ! Ko nên quan tâm những người xung quanh nghĩ gì mà phải vì mình & vì con trước! Chúc bạn sáng suốt!:Rose:

Hic, em vẫn hy vọng có chị nào đó cho em lời khuyên để duy trì hôn nhân. Có chị nào đã từng đóng vai con như con gái em không? Chia sẻ cùng em với.
Em không ở thành phố, nên việc tìm việc lương cao hơn là rất hiếm. Nếu 2 người thu nhập như em, tiêu dè sẻn, thì vẫn đủ để nuôi con như những gia đình quanh em. Em không phải đứa lười biếng đến mức sống phụ thuộc vào tiền của chồng, em vẫn đang tìm học sinh để dạy kèm (dù em muốn thời gian ấy chơi với con).
Sau này, nếu em không cằn nhằn tiền với c, chắc c không đánh em nữa. Nhưng còn con cái sống trong nhà của 2 kẻ ở chung chứ ko phải 1 gia đình hạnh phúc vì không còn tình yêu thì con cái sẽ phát triển như thế nào?
Em có nghe người bạn tâm sự, là mẹ của bạn phải chịu đựng ba vì con, nếu mẹ bạn mà li dị chắc anh em bạn không được như ngày hôm nay. Cái gì cũng có 2 mặt và tính cách mỗi người mỗi khác,... nên em không biết như thế nào là tốt nhất cho con.
Nếu li hôn, em sợ nhất những chuyện sau:
- Em không có tập 2. Em phải lao động ngày càng nhiều để chăm lo cuộc sống của con, có nghĩa là con em sẽ rất ít thời gian gần gũi mẹ, không được mẹ dạy dỗ,... con sẽ khao khát được mẹ chăm sóc như bạn nọ bạn kia. Và tệ hơn, khi làm việc mệt mỏi, lúc gần con, em sẽ chẳng cho con được những tình cảm con cần (chơi đùa, kể chuyện, múa hát,...)
- Em có tập 2. Em không tin, em đủ tinh tế để chia sẻ đều tình cảm cho tập 2, con gái, và con chung với tập 2,...Rồi lại rơi vào một bi kịch khác, mà em không biết cái nào hơn cái nào.
Em đã suy nghĩ rất nhiều trước đây. Và em đã chọn cách tập chịu đựng, tập chai lì để con hạnh phúc. Nhưng giờ, em cảm thấy rất khó để em tự điều khiển cuộc sống chung giữa em, c và con vì đó không chỉ là cuộc sống của riêng em.
hic. Các chị chia sẻ tiếp cho em nhận ra em đang sai như thế nào, phải sửa chữa từ đâu. Em cảm ơn các chị.
04:28 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em vẫn mong các chị cho em lời khuyên để tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này. Vì c không ở nhà, em và con chơi với nhau rất vui vẻ (em không buồn phiền, cáu giận gì cả, em nghĩ mình và c đã chia tay, c đã đi với người khác, chỉ cần con vui vẻ là tốt rồi). Nếu c về, em lo phục vụ tất cả nhu cầu, con quấn bố, 2 bố con cùng chơi cùng cười (những khoảnh khắc đó, em mong con được nhận từ cha).
1 tháng khoảng 2 đến 3 lần là em và c tranh cãi chuyện tiền cho con và tiền c còn nợ em. C ghét em vì em không chi tiền cho con. Thật ra, lúc c đi 3,4 ngày không về nhà, em vẫn chi tiền cho con đầy đủ như khi c ở nhà mà. Chỉ là em giấu, em sợ nói ra, c nghĩ em đủ khả năng lo cho con, c không lo cho con nữa thì em gánh không nổi. Em thấy tần suất cãi nhau cũng không nhiều nên em nghĩ cũng chưa đến mức li hôn.
Hơn nữa, với bản tính ngang ngạnh của c, nếu li hôn, c sẽ không chu cấp tiền cho em nuôi con đâu. Trên thực tế, c là người thất nghiệp (không ai công nhận cá độ đá banh là nghề) nên nếu có lôi nhau ra pháp luật thì vẫn không có gì ở c để bắt c chu cấp cho con. Hơn nữa, em sợ mình không đủ sức để đòi (c nhờ em 100 ngàn thôi cũng không đòi được, huống gì đòi vài triệu nuôi con).
Có thể, suy nghĩ em sai nên em làm sai. Mong các chị chỉ giúp em là em suy nghĩ sai như thế nào, phải suy nghĩ như thế nào mới đúng. Và em biết, đến khi nào em tự nhận thì em mới đủ mạnh mẽ để đơn phương li hôn (c sẽ không bao giờ đồng ý thuận tình li hôn, vì từ xưa đến giờ, em muốn làm gì, tự em làm, c bảo thân ai nấy lo, em muốn li hôn thì tự em giải thích với con tự đem đơn ra toà, ...)
Mong các chị chia sẻ thêm với em. Em cảm ơn các chị nhiều.
01:38 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Bạn nên yêu cầu anh ta ra khỏi nhà, cái kiểu đánh vợ trước mặt con như thế, anh ta cũng chả coi việc con phải lành lặn về tâm hồn ra gì đâu. Con người của anh ta ích kỷ, chỉ lo cho bản thân mình mà thôi. Bạn đừng hy vọng có thể trông chờ vào anh ta cả đời. Giờ nỗi lo lớn nhất là nhà bạn đã lo xong, chỉ còn sinh hoạt phí, nếu như quá sức, bạn có thể về ở với bố mẹ đẻ, hàng tháng đóng góp, nhờ ông bà san sẻ 1 phần. Mình tin là bạn có thể tìm được công việc với mức lương cao hơn. Chúc bạn đủ bản lĩnh và mạnh mẽ để đưa ra quyết định cuối cùng.

Chị ơi!
Chị trong chờ vào vật chất, chia tay anh tay cũng có thể chu cấp cho con, đấy là trách nhiệm của người cha mà.
Về tinh thần, thử thay đổi đi chị, đừng sống hết cuộc đời với 1 người như thế. Người phụ nữ khi lấy chông, sướng hay khổ là tùy thuộc vào người chồng mà, chồng đã thể rồi thì có cố cũng rất mệt mõi.
E chỉ góp ý vậy thôi, chị suy nghĩ thật kỹ, nói chuyện nghiêm túc và đưa ra quyết định.

Em đã chấp nhận cuộc sống như thế với c nên em gần như là thấy bằng lòng với cuộc sống ấy. Nếu không có chuyện c đánh, em đã không post bài này.
Em tập chịu đựng tất cả. C đi đâu bao lâu, ở đâu với ai coi như c chỉ là cha của con, thỉnh thoảng em nhắn tin quan tâm chứ không phải nhắn tin kiểm soát (em đã tập chịu đựng từ ngày c đi với người khác). C về, em vui vẻ phục vụ mọi nhu cầu của c (ăn uống, massage, sex,...).
Em nói có điều hơi mâu thuẩn. Em đã tập chịu đựng nhưng c là người thử độ chịu đựng của em. Em cũng có nhu cầu được c quan tâm chia sẻ, được trao đổi về chuyện liên quan đến con cái nhưng c không bao giờ nói chuyện với em (trừ chuyện c khoe c thắng độ bao nhiêu, c tiêu những chuyện gì,..). Đôi lúc, em nghĩ, c cá độ, không nợ nần là may mắn lắm rồi. Bao nhiêu c còn khổ hơn em. Nhưng đôi lúc em lại ức chế, vợ chồng thì có phước cùng hưởng có họa cùng chia.
Em đang đăng ký với trung tâm gia sư nhận dạy kèm, nghĩ tới là thương con rơi nước mắt. Em đi dạy thêm thì con sẽ ít thời gian ở bên em hơn, con sẽ không được em dạy dỗ, chơi đùa.
Đọc tâm sự của một vài chị, em ước gì mình ở trong trường hợp đó, chỉ chịu đựng chừng đó tật xấu của c thôi, em sẽ hạnh phúc biết mấy.
Ai cũng khuyên em bỏ c. Nhưng em vẫn thấy, có c ở bên, con em có được nhiều điều tốt hơn. Thời gian sẽ giúp em chai lì, em sẽ chịu đựng được nhiều hơn bây giờ. Liệu như thế, con em có hạnh phúc không? Chị chia sẻ thêm với em nhé. Em cảm ơn chị.
01:15 CH 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Thuốc đắng dã tật. Mỗi lời comment ở đây đều có ý đúng vậy mà chị ko tiếp thu được. Ai cũng có ý tốt n chị quá bảo thủ.
Thế em hỏi thẳng chị muốn mọi người khuyên thế nào để mọi ng comment tiếp nào? Khuyên làm sao để chồng ko đánh, chung tay lo cho con, ko cá độ, cờ bạc để cho chị được hạnh phúc ư? Thế thì phải đi khuyên chồng chị chứ? Nhưng xin lỗi chị, ai dỗi hơi với con người như thế?
Chị là người xin mọi người ý kiến, thế nhưng lại phủ nhận và gạt hết ý kiến đóng góp sang một bên. Em chỉ thấy rõ 1 điều: chị chưa biết chính bản thân mình muốn gì nữa cơ.
Hãy tỉnh táo lên, bình tĩnh nhìn nhận lại bản thân mình.

Đúng là sự thật mích lòng, nhưng nói sự thật đâu cần phải dùng lời cay nghiệt đến như chị ngoc_mi? Em vẫn tiếp thu những comment của từng chị. Ngay từ đầu, em đã đề cập mong các chị cho em lời khuyên để duy trì hôn nhân. Kết quả là, các chị ủng hộ em li hôn. Em lấn cấn cũng là dễ hiểu.
Có lẽ, do cách em trình bày vấn đề không tốt, nên mọi người nhìn nhận em không tiếp thu. Em chỉ mong kể từng sự việc cụ thể, các chị cho em biết là em làm thế là đúng hay sai, nếu em sai, em cần thay đổi cụ thể như thế nào. Bản thân em chỉ mong muốn một điều: con em được hạnh phúc.
Cho em hỏi 2 vấn đề cụ thể:
1. Cách em thương con như thế là đúng hay không? (nếu sai, em sai như thế nào, em cần thay đổi cụ thể như thế nào)
2. Cách em khư khư giữ tiền tiết kiệm là đúng hay không? (nếu sai, em sai như thế nào, em cần thay đổi cụ thể như thế nào)
10:21 SA 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em thật sự không hiểu. Ở diễn đàn thì phải nói cho thuận tai người hơn là nói sự thật sao? Ai cũng kêu em thay đổi, sao không chịu thay đổi,... Nếu chỉ đọc vài dòng như thế, phản hồi là em thay đổi rồi, em nhận ra rồi,... có dối trá lắm không?
Rồi công việc nữa, quanh em, mọi người cũng thu nhập như em, nhưng vì là 2 vợ chồng, cùng tiết kiệm, cũng đủ nuôi con, thậm chí cũng có dư để sắm sửa dần. Em cũng phải chọn cho mình một công việc làm thêm phù hợp, và em thấy việc nhận dạy kèm là phù hợp. Những việc dễ xin như đi bưng cà phê, đi phục vụ quán ăn,... thì không phù hợp với em và lương cũng không nhiều như đi dạy kèm.
Nếu em không biết cách chia sẻ trên diễn đàn, các chị có thể giúp em. Là em chỉ cần nói ngắn gọn thế thôi, mọi người đã hiểu hết rồi. Em tự nhận mình sai nhưng em đâu đáng ghét đến nổi chồng không yêu cũng không có gì lạ. Chị ngoc_mi khiến nước mắt em chảy dài vì đau đớn, tủi nhục.
09:31 SA 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Mình nói thật là bạn nói quá nhiều, 1 topic của bạn mà bạn post liên tục, nói đi nói lại về chuyện tính bạn như thế nào, chồng bạn như thế nào, rồi bạn thương con như thế nào.
Mình nói tiếp là các câu chuyện như này đều có mẫu số chung cả: bạn ko có tiền, bạn phụ thuộc vào chồng.
Bạn sai ngay từ đầu khi nhắm mắt nhắm mũi kết hôn với người thích cờ bạc cá độ (ko biết lúc yêu bạn có biết ko), giờ bạn nói bạn sai bạn phải chịu. Nhưng mà bạn vẫn ko chịu kiếm cho nhiều tiền một tí. Lại ngụy biện rằng bạn thương con, ý bạn là thà bạn ở chung với chồng bạn cho con bạn có bố, có điều kiện sắm sửa cái này cái kia thì sao bạn ko làm đi. Sao ko kiếm tiền mà nuôi con cho thoải mái.
Để rồi ở nhà bạn ức chế vì cái sự lúc thì xin đc tiền lúc không bạn lải nhải với chồng.
Mình ở ngoài mình còn thấy bạn nói quá nhiều, ngoan cố và che dấu 1 sự thật là bạn quá yếu đuối ko làm chủ được cuộc đời bạn. Đừng đưa con lên làm bình phong cho mình.
Thực lòng đến mình còn thấy ko quý bạn được, chồng bạn ko yêu bạn nữa thì cũng ko có gì lạ.
Bạn nói là cần lời khuyên, thì đó, ra ngoài đời và kiếm tiền đi. Trước mắt là tự nuôi mình, rồi sau nuôi con, rồi tự giải thoát cho cuộc đời mình đi. Đời người ta chỉ sống một lần thôi, cứ ngồi đó mà em phải làm sao em phải làm sao em cần lời khuyên này kia thì đời còn là bể khổ.
Mô phật, vài lời nói nghịch nhĩ nếu bạn ko nghe thì bỏ qua.

Em thật bất ngờ khi nhận được những lời nói quá nặng của chị. Cả một cuộc đời con người, đâu thể vì 1 chuyện mà đánh giá hết được. Em muốn kể thật nhiều để các chị nhìn sự việc rõ ràng hơn, để đưa ra những lời khuyên phù hợp hơn.
Em cũng đã nhận ra là mình phải tự kiếm thêm tiền. Em cũng đã nhờ cậu trông hộ bé. Em cũng đã đăng tin nhận dạy kèm học sinh. Em vẫn đi làm, vẫn nuôi thân và tiết kiệm tiền cho con.
Em không mê cờ bạc, nên không có lý do gì mà em biết người ta cờ bạc mà nhắm mắt nhắm mũi để yêu. Ở cách xa nhau 40km, em không tìm hiểu kỹ người ta, em nhận em sai rồi. Cưới về thì có bé liền. Em phải nuôi hy vọng, rằng em sẽ cải tạo được c, rằng có con c sẽ khác,... nên sự việc mới kéo dài đến thế.
Chị nói em đưa con ra làm bức bình phong cho mình? có nhẫn tâm quá không? Nếu như thế, em cần post bài lên đây làm gì? Có người mẹ nào không thương con, tình thương con tuy có thể hiện khác nhau nhưng tất cả đều là thương con. Sao chị nỡ ác miệng với em đến thế?
09:13 SA 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Có lúc em đã rất băn khoăn, không biết có phải do em quá tiết kiệm đến mức c ghét. Vì ngoài em ra, c em rất thoáng với con cái, với bạn bè, với anh chị em,...
C cũng từng trở về con số 0, và cả con số âm rất lớn. Thuở đó, em cũng đã cùng c trả nợ, từng khuyên bảo c từ bỏ,... nhưng chứng nào tật náy, rồi lại quay lại đỏ đen, vì có việc gì mà lợi nhuận cao hơn đỏ đen đâu. Chính vì thế mà em cứ bo bo giữ lấy những đồng tiền tiết kiệm của em. Sau này, c có mắc nợ em cũng kệ.
Em theo c cũng khổ con mà em bỏ c cũng khổ con. Làm gì em cũng thấy khổ tâm quá.
Đôi khi, em ước em chưa từng được sinh ra, chưa từng biết yêu, chưa từng có con,.. Kiếp con người, thật kinh khủng.
08:33 SA 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Chị thì nói với em một câu thôi: em sai ngay từ cách chọn chồng và khi nhận ra mình sai thì không đủ can đảm từ bỏ cái sai. Nếu các chị ở đây mà có khuyên em thì em cũng không chịu làm theo đâu, nên tốt nhất em tự cảm nhận từ chính sức chịu đựng của em để mà sống tiếp.
Mình mà cho mình một số vàng bằng số cân của chồng này để phải sống với hắn thì mình cũng bỏ vàng mà chạy :D

Hic. Em cảm ơn chị. Em không thể sửa sai vì em có một đứa con chung với c. Em cũng phải có trách nhiệm với con vì sai lầm của em. Và sai lầm nối tiếp sai lầm.
Đúng là trẻ con cần có 1 gia đình, cần có bố, có mẹ em ạ . Nhưng có 1 người bố như chồng em chị thấy nó sẽ chả cảm thấy hạnh phúc gì . Một người đàn ông ko nghề nghiệp ( à quên, nghề cá độ, ko biết là nghề này có lâu bền được ko ? Chị đã chứng kiến có những người phất lên triệu phú bằng cá độ rồi lại về 0 ), tủn mủn, keo kiệt, bủn xỉn, tính toán với ngay cả vợ con . Đa phần chị thấy những người sống bằng cờ bạc, lô đề mà thắng họ thoáng với vợ con lắm cơ . Một người bố như thế chắc chẳng làm trụ cột gì cho con cái được .
Em may mắn là có bố mẹ khá giả lo lắng cho, chứ nếu ko với thằng chồng như thế này đời em sẽ vô cùng khổ nhục đấy . Chưa nói đến bố như thế thì mai sau giáo dục con cái thế nào, chả lẽ lại dạy con cũng ngồi cá độ cùng bố à ?
Nếu em đủ khả năng tự nuôi con, tự lo cho 2 mẹ con, chỉ cần chồng làm cái mác cho có chồng thì cứ giữ . Nhưng biết tính nó rồi thì cằn nhằn ít thôi kẻo nó đánh cho nhé .

Con gái em mới gần 4 tuổi. Bé chưa phân biệt được cha nó có lối sống như thế là tệ hại. Bé vui khi được cha dẫn đi chơi, mua đủ thứ,... niềm vui trẻ thơ chỉ có vậy thôi.
Nếu vì cái mác có chồng, em không phải khổ sở đến vậy. Em nhịn tất cả để con em được hạnh phúc. Em rất tự do, đã lâu rồi người ta cũng không nhìn thấy em đi với c bao giờ, nên việc một vài người chọc ghẹo vì nghĩ em chưa có chồng, việc em li dị để có tiếp tập 2 là không phải quá khó. Em chỉ sống như thế này chỉ vì hạnh phúc của con.
Cảm ơn chị đã chia sẻ với em khá nhiều. Em thông tin thêm để chị có thể giúp em thay đổi nhanh hơn. Em cảm ơn chị.
08:26 SA 09/08/2011
Các chị cho em xin lời khuyên với
Em mắc nhiều lỗi đến nổi các chị không muốn cho em lời khuyên sao? Em thật sự rất cần lời khuyên của các chị để sống tốt hơn. Thật sự, em rất cần.
01:34 CH 08/08/2011
f
fincute88
Bắt chuyện
549Điểm·1Bài viết
Báo cáo