E là nữ, sn 1987,cao 1m64, nặng 54kg, là một người mẹ đơn thân dở dang...bây giờ 1 thân 1 mình...đôi khi tủi thân vô cùng...E cần tìm một nửa, không biết ở đây có ai hiểu và thông cảm cho E không nữa...chứ bên ngoài E sợ quá, đàn ông bây giờ chỉ tính toán cho riêng mình...hoặc tìm mọi cách đưa phụ nữ lên giường, thậm chí tán tỉnh mình mà giấu giấu diếm diếm...E mạn phép đăng tin của E lên đây, có mẹ nào có ai giới thiệu cho E , hoặc bố nào muốn thật sự có 1 gd ổn định thì nc nhé, năm nay đang hợp tuổi E cưới mà :)à. mà E ở ngoại tỉnh thôi ạ, bố nào muốn lấy vợ Hà Nội thì biết trước cho đỡ nhầm aksdt của e : 0963936401E viết rất chân tình, muốn có 1 hp thật sự, nên các bố mẹ đừng ném đá nhé. Cảm ơn các bố mẹ rất nhiều
oke!khi nào rảnh mình sẻ cafe !
Ôi ôi ôi ..... buồn quá chẳng thèm nói nữa . thôi đi ngủ :) . hé hé . chúc cả nhà ngủ ngon !
cả nhà tự làm quen nhau đi chứ bác chủ top lập top xong đi đâu mất rùi ý :D
Đàn gì cũng như nhau hết, nó là do tính của từng con người mà thôi, nhiều đàn bà có chồng giỏi cũng ABC nữa nói gì đến đàn ông.
Vậy là Anh đã ra đi khi chúng mình đám cưới chỉ vỏn vẹn có 3 ngày. 3 ngày - em chưa kịp làm bổn phận của một người con dâu, một người vợ, thậm chí vệt phấn son ngày cưới vẫn còn in dấu trên mặt em. Cởi chiếc áo cô dâu, em vội vàng khoác lên người chiếc áo tang mà chưa kịp nhận ra cuộc đời nay đã rẽ về hướng khác, Anh đã không còn đứng bên cạnh mình.Ba mẹ Anh ôm em vào lòng, cố nuốt nước mắt vào trong, để xoa dịu người con dâu bạc phận. Mọi người nói, Chúa đã gọi Anh về, bông hoa tươi đẹp nhất thì Chúa cất đi, sợ những lầm lỗi trần gian làm vẩy đục. Em cũng cố tin vào điều đó, vì đó là sợi dây tinh thần duy nhất nối liền em & linh hồn Anh - nếu có. Em cắn răng để thôi rơi nước mắt, mà sao nó cứ kéo nhau về. Em chưa từng đau đớn đến thế. Có thật sự có một Đấng Linh Thiêng nào đó ko Anh ? Sao Đấng ấy tàn nhẫn với chúng ta như thế. Chúng ta còn cả một cuộc đời dài phía trước, một tương lai rộng mở... Em thèm cảm giác Anh như một người đàn ông bội bạc, cũng trăng hoa, cũng rượu chè, cũng ích kỷ... Nhưng rõ ràng Anh toàn vẹn quá, trong suốt gần 2 năm mình yêu nhau rồi cưới nhau, em cố tìm cũng không ra một lỗi nào trong Anh.Chị em nói, vì Anh dành cho em một tình yêu hoàn hảo quá, không chút tỳ vết nào. Mà, cái gì trên đời mà chẳng có khiếm khuyết. Vì không có khiếm khuyết nên em phải chấp nhận cái khiếm khuyết to lớn nhất.Em biết mình là tình yêu đầu tiên và duy nhất của Anh. Em biết mình đã hưởng một tình yêu vô cùng trọn vẹn từ Anh. Và bây giờ, Anh mang tình yêu ấy đi về một nơi rất xa, nơi mà em chẳng thế đến, nơi em chỉ biết khóc mà ko thể ôm Anh vào lòng, không thể gục đầu vào vai Anh, không hít thở thứ không khí quen thuộc vây quanh Anh.7 ngày qua, em cứ tưởng mình sẽ gục ngã mà chẳng hiểu sức mạnh nào vẫn bắt em phải sống, phải đau, phải tồn tại... Em nhìn đâu cũng thấy Anh, làm việc gì cũng nhớ đến Anh. Có lẽ số phận em đã là thế. Bạc đến nỗi Anh đi, mà chưa kịp để lại trong em mầm sống nào...Cố viết tiếp nhưng cứ nghẹn ứ cả cổ. Vài lời tâm sự với các anh chị và các bạn. Mong rằng tất cả mọi người đừng phải chịu cảnh đớn đau như mình. Thà rằng Anh ấy hạnh phúc với một ai đó, ở một nơi nào đó, còn hơn như mình bây giờ....
http://www.webtretho.com/forum/f126/nguoi-ra-di-1764314/
Xin chân thành cảm ơn.
Xem thêm: http://www.webtretho.com/forum/f126/cau-lac-bo-cac-ong-bo-ba-me-don-than-ha-noi-1734632/index17.html#post30991974
Nguồn: Webtretho.com
Xem thêm: http://www.webtretho.com/forum/f126/cau-lac-bo-cac-ong-bo-ba-me-don-than-ha-noi-1734632/index17.html#post30991974
Nguồn: Webtretho.com
xin chân thành cảm ơn mọi người
Chúc bạn sớm tìm được một nửa còn lại như ý.Bạn còn rất trẻ,vần còn nhiều cơ hội,vấn đề là thời gian và một nửa còn lại là ai thôi
nhất trí, cứ nhắn cho mình bên face nhé.
nghe nhạc đã bác ơi ! ngủ chi sớm vậy ? ngủ sớm nhanh già đấy :D
Lại một mùa đông nữa đang đến,cái cảm giác lạnh lẽo này không thích chút nào.Lại bị nẻ môi nữa, ra đường thì lạnh đến cay mắt,cắt da thịt.
[-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-([-(:((:((:((:((:((
Bác ý đánh trống song rồi bỏ cả rùi lẫn trống cho mọi người tự thân vận động
Bác nói chuẩn không cần chỉnh, em like ủng hộ quan điểm này.
Đọc câu chuyện của bạn, mình không biết nói gì hơn, xin được chia sẻ những đau thương, mất mát mà bạn đang phải trải qua. Hãy nghị lực lên bạn nhé, thời gian sẽ là xoa dịu vết thương của bạn. Mình tin ông trời sẽ có sự bù đắp xứng đáng cho bạn. Mong bạn sớm vượt qua !
Có phải những cái tôi lớn không thể dung hoà được với nhau ? Đúng !.
Có phải hạnh phúc là một mảnh chăn hẹp ?Quá Đúng !.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Mẹ Hương hãy cố lên nhé, hãy học cách quyên đi nữa, quyên con người đó đi.