Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nỗi đau mất con và những điều cần đối mặt
B ơi, sau khi b bị như thế thì gd ck b ntn? Họ có nói j ko? Còn cả họ hàng, anh em bà con nữa, mình đang rất sợ phải đối mặt với hàng chục ng, hàng trăm câu hỏi làm mình đau lòng!
03:06 CH 12/12/2014
Mang thai sau thai lưu (tầng 9)- Đã đánh là thắng...
[QUOTE=
Thầy Duẩn hà nam . Nếu b k đi tới bắt mạch đc thì gọi điện thầy gửi thuốc cho sdt của thầy bạn sang bên chuẩn bị mang thai sau thai lưu lấy nhé.
B ơi thầy này ko cần bắt mach mà vẫn bốc thuốc đc ah? Hình như thầy có vẻ nổi tiếng nhỉ, kinh nghiệm thầy thế nào vậy b?
02:56 CH 12/12/2014
Nàng Dâu hãy vào đây tâm sự về mẹ chồng nào, Vấn...
Mình đã gắn bó với trang web trẻ thơ này đã hơn 4 năm rồi, từ hồi mình còn đi học, rồi yêu đương, rồi lấy chồng, rồi theo dõi các mẹ để học cách chăm lo cho gia đình và hơn hết là làm sao để dễ có thai, để gia đình hp hơn khi có tiếng cười trẻ thơ.
Bây giờ mình đang cô đơn với nỗi đau mất con và nỗi lo đối mặt với mọi người.
Mình lên đây để trải nỗi lòng cho nhẹ nhõm và mong nhận được phản hồi từ các mẹ đi trước.
mình ko thông minh và cũng ko có j nổi trội. Chỉ đc cái là hiền và biết nhẫn nhịn. Mình là chị cả trong gd 3 chị em nên từ nhỏ mình đã phải gánh vác mọi việc, mình đc khen nhiều và bị mắng chửi cũng rất nhiều vì ba mình là ng rất khó tính nên dần dần mình học đc cách mặc kệ những lời ng khác nói, ai khen mình thì mình cảm ơn, ai chê bai hay mắng chửi j mình đều im lặng, ko cãi lại cũng chẳng thanh minh làm gì.
Rồi mình đi học đại học và yêu chồng mình bây giờ, sau 4 năm yêu nhau thì chúng mình kết hôn.
Mình đã biết trc là làm dâu ở nhà ck rất khó vì bố mẹ ck rất đáng sợ. Sợ ko phải vì họ hay cằn nhằn hay xoi mói mình như các nàng dâu khác thường kể về bố mẹ ck của họ. Bố mẹ ck mình đáng sợ ở chỗ là vui vẻ hay bực bội chuyện j cũng chỉ im lặng và im lặng, cộng thêm cái vẻ mặt lúc nào cũng lạnh tanh âm u đáng sợ. Từ ngày về làm dâu cuộc sống của mình rất mệt mỏi, ngày đi làm, chiều tối về thì cơm nc, dọn dẹp, rồi còn phải chăm nom mấy đứa em ck học hành. Mà khổ nỗi mỗi lần mình làm sai việc j, làm bố mẹ ck phật lòng chuyện j là ông bà ko nói năng j đâu, mà cứ để đến lúc tâm trạng ông tồi tệ cực độ là ông lại lôi mình ra chửi bới từ việc nọ sang việc kia như kiểu để cho hả giận ấy. Bởi thế mình mới sợ.
Rồi mình có thai sau 2 tháng kết hôn, lúc thai đc 6 tuần mình bị sốt cao và bị sảy thai. Sau lần đó m lại càng áp lực hơn mỗi khi về nhà nhìn mặt bố mẹ ck.
Sau 3 tháng kiêng cữ mình lại mang thai, lần này mình cẩn thận hơn, làm j cũng nhẹ nhàng. Nhưng đc hơn 1 tháng thì bị động thai, mình phải uống thuốc, tiêm thuốc để giữ thai, rồi cắt thêm thuốc bắc về uống nữa, quan trọng hơn là mình phải nằm im trên giường.
Mình bàn với chồng chuyện thuê ng giúp việc vì giờ mình ko thể làm việc nhà, trong nhà lại chỉ có mình và mẹ ck là phụ nữ, mẹ ck mình chỉ lo việc buôn bán chứ chả động tay vào việc j. Nhưng khi ck bàn với bố mẹ thì ông bà gạt đi, nói rằng việc nhà ông chỉ cần khua tay 1 cái là xong việc j phải thuê ng, mình cần nằm 1 chỗ thì cứ việc nằm yên trên đấy ko phải làm j hết, ông khắc lo đc. Uh thì ông bà nói thế thì mình biết thế, mình chỉ lo nằm yên dưỡng thai, còn cái nhà 3 tầng này để xem ông khua tay kiểu j.
Mình nằm trong phòng 1 tuần, ck mình cơm bưng nc rót phục vụ, mấy đứa em đi học về thì vào phòng nc với chị, còn riêng bm ck thì ko hề hỏi han lấy một câu, ko hề bước chân vào phòng xem mình thế nào. Mỗi lần ck ăn cơm xong lên phòng mình lại hỏi bố mẹ có hỏi j em ko? Lúc nào ck cũng trả lời ko làm mình thấy tủi thân ghê gớm.
Sau 1 tuần mình đi ktra lại thì bsi nói thai đã giữ đc, nhưng vẫn phải giữ gìn cẩn thận, tốt nhất ko nên ngồi xe máy. Mà nhà mình cách cty cả chục km, ko đi xe mÁy thì biết đi bằng gì. Cuối cùng mình đành làm đơn xin nghỉ phép dài hạn ko hưởng lương để ở nhà giữ con.
Mới có 1 tuần thôi mà cái nhà ko khác j bãi rác, mình nhìn mà rợn hết cả ng cuối cùng vẫn phải cố gắng bắt tay vào mà dọn dẹp.
Bữa cơm nào cũng diễn ra trong không khí ảm đạm, ko ai nói với ai câu nào. Nhìn sắc mặt bm ck mình ăn cũng ko nổi.
Khi thai đc tròn 12w mình xin bố mẹ ck đi sg khám và làm các xn cần thiết nhưng ông bà ko cho đi.
Việc j xin mà ông bà ko đồng ý thì có năn nỉ chỉ tổ bị chửi nhiều hơn, thế nên mình chỉ ra bsi gần nhà sâ và kq thai là 1 bé gái đang phát triển bthg, vì vui quá nên mình ko lăn tăn j chuyện đi khám nữa mà cố gắng vui vẻ để em bé khỏe mạnh.
Mỗi khi mình đặt lưng xuống giường là mình cảm nhận đc em bé đang cựa quậy trong bụng.
Rồi cách đây 1 tuần mình ko cảm thấy thế nữa, ngc lại đôi khi mình thấy khó thở, tay run rẩy và luôn có cảm giác bất an. Sáng mình ra bsi sâ thì ko nghe tim con đập nữa. Bsi kết luận thai đã ngừng phát triển và lưu 5 ngày rồi. Mình nge như trời đất sụp đổ, mình chưa tin lời bsi và ngay lập tức bắt xe xuống bv từ dũ (nhà mình cách sg 70km). Xuống đến nơi bsi cho sâ và cũng kết luận là thai đã bị lưu, mình đc yêu cầu xuất trình kết quả xét nghiệm lúc 12w thì mình nói là mình chưa làm xn nào cả.
Bsi yêu cầu mình làm thủ tục xn máu để tìm ngnhân và hút thai ra càng sớm càng tốt.
Sau khi xn bsi cho biết mình bị hội chứng kháng APS khiến thai bị lưu. Mình có hỏi kỹ bsi về bệnh đó và bsi cũng giải thích khá chi tiết.
Có một điều khiến mình nuối tiếc là nếu lúc thai 12w mình đi xn double test thì đã phát hiện và điều trị kịp thời.
Sau khi bỏ đi đứa con xấu số mình thuê một nhà nghỉ để nghỉ ngơi. Ck mình đi làm chủ nhật này mới về, mình cũng ko muốn gọi báo cho ck biết sợ ck lo lại bỏ dở cviec.
Khi mình ở trên xe xuống sg mình đã có gọi điện nói với mẹ ck, nhưng bà chỉ ừ 1 cái rồi cúp máy. Bây giờ mình cũng ko muốn gọi cho ông bà nữa.
Mình gọi cho mẹ mình và kể mọi chuyện trong nc mắt. Đc mẹ an ủi và động viên mình thấy đỡ hơn một chút.
Bây giờ tâm trạng mình đang rất hỗn loạn, mình ko biết khi nge tin ck mình sẽ thế nào, bm ck sẽ phản ứng ra sao.
mình đa vẽ rất nhiều viễn cảnh có thể xảy ra, tốt có xấu có nhưng mình ko đủ can đảm để đối diện! Cứ nghĩ đến vẻ mặt lạnh như tiền của bố mẹ ck mình lại ko dám quay về đó nữa. Mình vừa cảm thấy hận lại vừa thấy sợ.
Mọi người ơi, có ai đã từng trong hoàn cảnh như em ko? Ai đã từ sẩy thai hay mất con và thái độ của gd ck ntn ạ? Bây giờ mình phải làm sao mới đúng đây??
02:48 CH 12/12/2014
Mình bị thai lưu và đang rất rất buồn
Cảm ơn mọi ng! Mình đã bàn với ck nhiều lần nhưng đều ko đc. Ck mình là con trưởng, các em ck còn nhỏ nên bố mẹ ck ko đồng ý. Mà ck mình cũng sợ bm y như mình ấy. Mình đang tính về nhà mẹ đẻ 1 tgian để ổn định tâm lý đã.
10:29 SA 12/12/2014
không biết làm thế nào để vợ nghe lời mình nhỉ
thế tại sao vợ a lại hay cằn nhằn? và cằn nhằn chuyện j?
02:04 CH 24/11/2014
c
congai_taynguyen_90
Hóng
375
Điểm
·
3
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Thầy Duẩn hà nam . Nếu b k đi tới bắt mạch đc thì gọi điện thầy gửi thuốc cho sdt của thầy bạn sang bên chuẩn bị mang thai sau thai lưu lấy nhé.
B ơi thầy này ko cần bắt mach mà vẫn bốc thuốc đc ah? Hình như thầy có vẻ nổi tiếng nhỉ, kinh nghiệm thầy thế nào vậy b?
Bây giờ mình đang cô đơn với nỗi đau mất con và nỗi lo đối mặt với mọi người.
Mình lên đây để trải nỗi lòng cho nhẹ nhõm và mong nhận được phản hồi từ các mẹ đi trước.
mình ko thông minh và cũng ko có j nổi trội. Chỉ đc cái là hiền và biết nhẫn nhịn. Mình là chị cả trong gd 3 chị em nên từ nhỏ mình đã phải gánh vác mọi việc, mình đc khen nhiều và bị mắng chửi cũng rất nhiều vì ba mình là ng rất khó tính nên dần dần mình học đc cách mặc kệ những lời ng khác nói, ai khen mình thì mình cảm ơn, ai chê bai hay mắng chửi j mình đều im lặng, ko cãi lại cũng chẳng thanh minh làm gì.
Rồi mình đi học đại học và yêu chồng mình bây giờ, sau 4 năm yêu nhau thì chúng mình kết hôn.
Mình đã biết trc là làm dâu ở nhà ck rất khó vì bố mẹ ck rất đáng sợ. Sợ ko phải vì họ hay cằn nhằn hay xoi mói mình như các nàng dâu khác thường kể về bố mẹ ck của họ. Bố mẹ ck mình đáng sợ ở chỗ là vui vẻ hay bực bội chuyện j cũng chỉ im lặng và im lặng, cộng thêm cái vẻ mặt lúc nào cũng lạnh tanh âm u đáng sợ. Từ ngày về làm dâu cuộc sống của mình rất mệt mỏi, ngày đi làm, chiều tối về thì cơm nc, dọn dẹp, rồi còn phải chăm nom mấy đứa em ck học hành. Mà khổ nỗi mỗi lần mình làm sai việc j, làm bố mẹ ck phật lòng chuyện j là ông bà ko nói năng j đâu, mà cứ để đến lúc tâm trạng ông tồi tệ cực độ là ông lại lôi mình ra chửi bới từ việc nọ sang việc kia như kiểu để cho hả giận ấy. Bởi thế mình mới sợ.
Rồi mình có thai sau 2 tháng kết hôn, lúc thai đc 6 tuần mình bị sốt cao và bị sảy thai. Sau lần đó m lại càng áp lực hơn mỗi khi về nhà nhìn mặt bố mẹ ck.
Sau 3 tháng kiêng cữ mình lại mang thai, lần này mình cẩn thận hơn, làm j cũng nhẹ nhàng. Nhưng đc hơn 1 tháng thì bị động thai, mình phải uống thuốc, tiêm thuốc để giữ thai, rồi cắt thêm thuốc bắc về uống nữa, quan trọng hơn là mình phải nằm im trên giường.
Mình bàn với chồng chuyện thuê ng giúp việc vì giờ mình ko thể làm việc nhà, trong nhà lại chỉ có mình và mẹ ck là phụ nữ, mẹ ck mình chỉ lo việc buôn bán chứ chả động tay vào việc j. Nhưng khi ck bàn với bố mẹ thì ông bà gạt đi, nói rằng việc nhà ông chỉ cần khua tay 1 cái là xong việc j phải thuê ng, mình cần nằm 1 chỗ thì cứ việc nằm yên trên đấy ko phải làm j hết, ông khắc lo đc. Uh thì ông bà nói thế thì mình biết thế, mình chỉ lo nằm yên dưỡng thai, còn cái nhà 3 tầng này để xem ông khua tay kiểu j.
Mình nằm trong phòng 1 tuần, ck mình cơm bưng nc rót phục vụ, mấy đứa em đi học về thì vào phòng nc với chị, còn riêng bm ck thì ko hề hỏi han lấy một câu, ko hề bước chân vào phòng xem mình thế nào. Mỗi lần ck ăn cơm xong lên phòng mình lại hỏi bố mẹ có hỏi j em ko? Lúc nào ck cũng trả lời ko làm mình thấy tủi thân ghê gớm.
Sau 1 tuần mình đi ktra lại thì bsi nói thai đã giữ đc, nhưng vẫn phải giữ gìn cẩn thận, tốt nhất ko nên ngồi xe máy. Mà nhà mình cách cty cả chục km, ko đi xe mÁy thì biết đi bằng gì. Cuối cùng mình đành làm đơn xin nghỉ phép dài hạn ko hưởng lương để ở nhà giữ con.
Mới có 1 tuần thôi mà cái nhà ko khác j bãi rác, mình nhìn mà rợn hết cả ng cuối cùng vẫn phải cố gắng bắt tay vào mà dọn dẹp.
Bữa cơm nào cũng diễn ra trong không khí ảm đạm, ko ai nói với ai câu nào. Nhìn sắc mặt bm ck mình ăn cũng ko nổi.
Khi thai đc tròn 12w mình xin bố mẹ ck đi sg khám và làm các xn cần thiết nhưng ông bà ko cho đi.
Việc j xin mà ông bà ko đồng ý thì có năn nỉ chỉ tổ bị chửi nhiều hơn, thế nên mình chỉ ra bsi gần nhà sâ và kq thai là 1 bé gái đang phát triển bthg, vì vui quá nên mình ko lăn tăn j chuyện đi khám nữa mà cố gắng vui vẻ để em bé khỏe mạnh.
Mỗi khi mình đặt lưng xuống giường là mình cảm nhận đc em bé đang cựa quậy trong bụng.
Rồi cách đây 1 tuần mình ko cảm thấy thế nữa, ngc lại đôi khi mình thấy khó thở, tay run rẩy và luôn có cảm giác bất an. Sáng mình ra bsi sâ thì ko nghe tim con đập nữa. Bsi kết luận thai đã ngừng phát triển và lưu 5 ngày rồi. Mình nge như trời đất sụp đổ, mình chưa tin lời bsi và ngay lập tức bắt xe xuống bv từ dũ (nhà mình cách sg 70km). Xuống đến nơi bsi cho sâ và cũng kết luận là thai đã bị lưu, mình đc yêu cầu xuất trình kết quả xét nghiệm lúc 12w thì mình nói là mình chưa làm xn nào cả.
Bsi yêu cầu mình làm thủ tục xn máu để tìm ngnhân và hút thai ra càng sớm càng tốt.
Sau khi xn bsi cho biết mình bị hội chứng kháng APS khiến thai bị lưu. Mình có hỏi kỹ bsi về bệnh đó và bsi cũng giải thích khá chi tiết.
Có một điều khiến mình nuối tiếc là nếu lúc thai 12w mình đi xn double test thì đã phát hiện và điều trị kịp thời.
Sau khi bỏ đi đứa con xấu số mình thuê một nhà nghỉ để nghỉ ngơi. Ck mình đi làm chủ nhật này mới về, mình cũng ko muốn gọi báo cho ck biết sợ ck lo lại bỏ dở cviec.
Khi mình ở trên xe xuống sg mình đã có gọi điện nói với mẹ ck, nhưng bà chỉ ừ 1 cái rồi cúp máy. Bây giờ mình cũng ko muốn gọi cho ông bà nữa.
Mình gọi cho mẹ mình và kể mọi chuyện trong nc mắt. Đc mẹ an ủi và động viên mình thấy đỡ hơn một chút.
Bây giờ tâm trạng mình đang rất hỗn loạn, mình ko biết khi nge tin ck mình sẽ thế nào, bm ck sẽ phản ứng ra sao.
mình đa vẽ rất nhiều viễn cảnh có thể xảy ra, tốt có xấu có nhưng mình ko đủ can đảm để đối diện! Cứ nghĩ đến vẻ mặt lạnh như tiền của bố mẹ ck mình lại ko dám quay về đó nữa. Mình vừa cảm thấy hận lại vừa thấy sợ.
Mọi người ơi, có ai đã từng trong hoàn cảnh như em ko? Ai đã từ sẩy thai hay mất con và thái độ của gd ck ntn ạ? Bây giờ mình phải làm sao mới đúng đây??