images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
@ meomap: Half hiểu rõ bạn thế nào, chứ bạn mà tuýp hừng hực khí thế woman leader như Half ví dụ thì làm gì có chuyện lên đây luẩn quẩn thế này. Bạn nên đọc kỹ lại bài Half viết, chứ cứ ba chớp ba nhoáng thế thì lên đây xin lời khuyên làm gì.

Mình đã kết bài và cảm ơn phía trên, mong bạn không nhắc lại bài của mình nữa. Kết bài rồi chứ không ba chớp ba nhoáng gì cả bạn ơi, vì lời khuyên tư vấn của các mom, mình đã chọn lọc và mình thấy như thế là đủ. Mời bạn lịch sự ra khỏi chủ đề của mình, và xây dựng tích cực cho diễn đàn. Cảm ơn bạn
04:54 CH 15/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
@ Half cảm ơn mom đã chia sẻ với mình, Mình làm sếp nhỏ thôi, không có khí chất lãnh đạo như Mom nghĩ đâu với mình may mắn là môi trường mình làm cũng khá thoải mái nhẹ nhàng, chị em cũng dễ chịu lắm, nhìn mình không ai nghĩ mình làm sếp đâu ho ho, vì kiểu chẳng hừng hực khí thế, hay nữ đại gia sồn sồn đâu, trái ngược toàn bộ với suy nghĩ của mom, bánh bèo là phần nhiều, hừng hực thì sút chồng cũng lâu rồi hi hi... với chỗ mình kể cả sếp tổng cũng cu te lắm, ko khốc liệt hay phân biệt sếp xó nhân viên oán hận gì ghê gớm như Half nghĩ đâu. May mắn công việc là vậy, nên mỗi ngày đến Công ty còn vui vẻ, yêu đời.
@ mẹ Dab, Har, Crystal, nhất là mẹ @ Babagaga cảm ơn các mom đã chia sẻ và lan tỏa tích cực cho mình. Hiện mình đã vạch 1 số kế hoạch của mình để đi tiếp, nếu kết quả tốt, mình sẽ tiếp tục chia sẻ để lan tỏa sự tích cực cho các mom khác.
12:20 CH 12/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Cảm ơn các mẹ góp ý nhé, mình đọc hết comment của các mẹ, thấy các mẹ rất nhiệt tình chia sẻ, các mẹ cũng thấy là tự mình đã quá gồng rồi tự mình than vãn đúng không? Thực sự như mẹ @ Wick đã nói được tiếng lòng mình là bởi vì cố gồng mình lên hy sinh (trong khi người khác không muốn gồng, và không muốn chịu trận cùng với cái gồng rướn ấy) thì mình quá kiệt sức, trở nên ích kỷ, cáu bẳn, tính toán, xấu xa. Mình có chuỗi ngày chạy trả nợ mất ngủ và trầm cảm khoảng gần nửa năm. Ngày ngày vẫn đi làm tối về chăm con quấy.
@ chị Half
Lý do mình ăn ở là như này, hằng tháng chồng đưa mình khoảng 8tr (giữ lại 8) nhưng lấy lại 1, 2 triệu vài lần, đi chơi du lịch hay đi đám cưới đều lấy lại tiền mình. Vì mình đã chi 20tr tiền lãi và 5tr giúp việc, tiền ăn 9tr 1 tháng, sữa bỉm và các khoản khác của con, thì hết sạch tiền lương. Đó là lý do, mình khó chịu khi cứ chi này chi nọ cho cả bên gđ chồng, như góp giỗ, cưới xin, tiền tàu xe cho bên chồng lên chơi, ăn uống, mua sắm.
Ông bà nội, với tâm thế con dâu làm ra tiền nên cũng thường hay gợi ý, như thôi nấu ăn làm gì con, ra ngoài ăn, hoặc mẹ thích mua cái váy này nọ kia... những lúc như vậy thì chồng tảng lờ đi chỗ khác. Mình cũng không biết khéo léo từ chối như nào? Mình không hẹp hòi cái này, nhưng vì mình đã gồng chi quá nhiều cho gđ nhỏ của mình rồi, thử hỏi nếu cứ chi mãi, mình lấy tiền đâu ra? Hay mom cũng nói tại mình ngu nốt?
Còn chuyện đòi hỏi chồng chăm bố vợ, ý mình không phải vậy, ý mình là có qua thì có lại, bố mình bị tai nạn không ai mong muốn cả, anh chị mình ở ngoài quê, khi chuyển viện vô đây chỉ nhờ được 2vc mình, mình lại mới cấn bầu (mình hiếm muộn, bầu khó) nên mình nhờ anh ấy cùng dìu bố đi bệnh viện thôi, nhưng anh ấy đi tập Gym và mặc kệ mình, mình phải nhờ cô hàng xóm đi cùng và trả cho cô ấy 200k. Thiết nghĩ một người bình thường như anh taxi cũng có thể giúp khiêng người bệnh mà mom? Mình buồn là chỗ đó, vì lúc anh em chưa thể lên kịp, có chồng mà nhờ chồng không được, mom nghĩ sao?
@ Dab, bố mẹ chồng lên chơi hay lên khám bệnh, hay đi mua thuốc, thì em gái chồng đều chở, nếu nó bận thì mình chở, lý do sao thì mình cũng không biết, mình nói thì chỉ nói mình là anh lười lắm, đợi khám lâu lắm. Nên vụ bắt quan tâm nhà mình chắc không được, mình lâu qồi cũng AQ là tính người thế có muốn cũng không hơn được,.
Chồng mình không cờ bạc, nhưng trai gái thì có, và nhiều lần người ta gọi or nhắn tin làm phiền mình rồi. Nhưng mình không có tính ghen hay làm um sùm. Cũng có lần, bố mình lên chơi, thay vì ăn cơm với cả nhà, thì tới nhà bạn gái ăn cơm, đi uống cafe. Sau này mình đọc tin nhắn mới biết thôi. Vụ đấy cũng lâu rồi.
Tóm lại cảm ơn tất cả các mom chia sẻ, mình lựa chọn mình sẽ phải chịu trách nhiệm với quyết định của mình, mình cũng có lỗi rất nhiều trong chuyện này, điển hình là bắt người khác làm theo ý mình, trong khi người ta không muốn, mình cũng chẳng hoàn hảo gì, nhưng mình không ác tâm. Có lẽ thất bại của mình là vì tự làm cho mình hoặc ảo tưởng là supermen nên cố gồng gành để rồi tự dàn vặt, chán nản.
06:01 CH 11/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
À, hình như bà giúp việc lương tháng 5 triệu là bác gái của chồng vào giúp cơ, tớ thấy bạn Mèo nông nổi tợn luôn. Thật!
Chỗ này cho mình hỏi thật lòng là không nên đúng không mom? Vì case này mình cũng vì nể bố mẹ chồng thôi, bố mẹ nói bà không có gia đình không con cái, nên lúc cu nhà mình còn bé, bà nội phải về chăm ông và buôn bán, nên để bà chăm bé tới giờ luôn, cộng với tâm lý bạo hành trẻ em lúc đó nên bố mẹ mình dắt bà lên thay cho bà nội. Mình thấy cũng yên tâm vì bà dù sao cũng là người nhà.
Chỗ không ổn có phải vì mom sợ là sẽ rầy rà nhiều chuyện hả?
05:26 CH 11/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
@ kyssuu mom đọc không kỹ những com của mình.
10:15 SA 11/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Hôn nhân của những người trưởng thành – Liệu hôn nhân của em còn có thể cứu vãn không các mẹ?
Mình viết bài này trong tâm trạng cực kỳ mệt mỏi sau những đêm dài mất ngủ liên tiếp, suy nghĩ trăn trở nhiều về hôn nhân, cộng thêm vài bệnh vặt văn phòng, mình như muốn kiệt quệ về tinh thần và sức khỏe. Mình rất muốn các mẹ cho mình những lời khuyên tích cực để mình nhận ra và quyết định vấn đề của mình cho thật sáng suốt.
Mình lấy chồng được 5 năm, ở tuổi 28-29, cái tuổi cũng đã gần như ổn định về sự nghiệp và trưởng thành trong suy nghĩ thì mình kết hôn với một người cùng tuổi thua kém mình về sự nghiệp. Sinh ra ở miền Trung, trong 1 gđ không có mấy hạnh phúc tuổi thơ, kinh tế gđ khó khăn vất vả, mất mẹ sớm, nên mình luôn cố gắng học hành và nỗ lực vươn lên hết mình. Hiện mình cũng là trưởng phòng của 1 công ty nước ngoài, thu nhập tạm ổn đủ để nuôi mình và con trai 3 tuổi.
Nhưng lấy chồng 5 năm, là 5 năm mình gồng đôi vai bé nhỏ của mình lên để kiếm tiền, lo lắng nhà cửa, chồng con. Đến bây giờ mình gần như kiệt sức và muốn buông xuôi, trước khi bước vào cuộc hôn nhân này, mình mặc dù ở tuổi trưởng thành nhưng thực sự ngẫm lại vẫn thấy mình vội vàng và cũng như đánh cược 50-50 và câu nói của Bố đẻ mình đúng “ Bố thấy thằng đấy nó không được khôn ngoan con ạ, bố tầm này tuổi rồi nhìn người không sai đâu”.
Những điều mình làm được là đã cố gắng thay đổi chồng rất nhiều, nỗ lực vun đắp, chồng chỉ học hết cấp 3, học trung cấp xây dựng nhưng bỏ dở không bằng cấp, mình dạy tiếng anh, dạy cách làm CV, dạy cách phỏng vấn xin việc và cuối cùng thì dần dần cũng có công việc và theo hướng đi của mình, chồng đã có công việc ở công ty nước ngoài lương bằng ½ mình.
Mình đi làm tích cóp nên bỏ tiền 50% ra mua đất để dành, phần còn lại chồng trả nợ trong 3 năm được 100tr, khi đất sốt, mình tiếp tục trả thêm tiền để lấy sổ trong ngân hàng, rồi bán thu về được 1 khoản tiền đủ mua được 1 căn chung cư.
Mình và chồng khác xa nhau về trình độ, hiểu biết và nhận thức xã hội, mình lúc nào cũng hướng đến tương lai, dạy con cái theo cách văn minh khoa học nhất. Mình cũng dạy (nói dạy nghe rất chói tai nhưng thực sự nói khuyên cũng không đúng) chồng cách ăn nói đối nhân xử thế, với bố mẹ chồng, với các em
NHƯNG, CHÍNH VÌ MÌNH NỖ LỰC VÀ LO TOAN NHIỀU QUÁ nên chồng mình RẤT LƯỜI, Ỷ LẠI, không bao giờ chơi với con, đi làm về ngoài việc hút thuốc, lướt điện thoại, xem tivi, thì không đụng chân tay vào 1 việc gì cả.
Mỗi tháng chỉ đưa mình 1 khoản tiền rồi phó mặc mọi thứ cho vợ, lâu dần mình như 1 cái cây ATM. Anh đưa thì ít nhưng lấy lại có khi hơn số đã đưa, rồi tiền ăn, sữa, giúp việc, bỉm, hiếu hỉ ma chay, chi tiêu sắm sửa, rồi cả nhà chồng lên chơi, đi chơi, ăn uống, dã ngoại, đều phải là mình móc tiền ra chi. Đi đâu làm gì, anh cũng không bao giờ mang theo bóp.
Vì có tiền dư giả mình cố gắng vay thêm để mua thêm tài sản để dành, cái này mình biết mình không nên , nhưng vì tính chồng chỉ biết hôm nay ăn nay, mai ăn mai, rảnh ra là ngủ,,nên mình lại chặc lưỡi cố gắng thêm. Một mình tự chạy vạy, vay tiền ngoài, vay tiền ngân hàng, 1 mình đi mua, 1 mình kéo cày trả lãi ngân hàng CHO 1 cái tài sản chung của cả 2 đứa.
Về đối nhân xử thế, thì thực sự rất tệ, lúc mình vừa cấn bầu con trai , bố đẻ mình bị tai biến , mình có nhờ 1 lần cùng mình chuyển viện cho bố, hay lúc về nhà nhờ chở đi tái khám, hắn không làm và nói là chưa từng chăm bố mẹ đẻ nên không có chuyện chăm bố mình, mặc kệ vợ xoay sở. Chưa bao giờ anh hỏi thăm gđ mình, ko 1 cuộc điện thoại, thờ ơ phớt lờ , về nhà nếu không có mình cùng về, thì không bao giờ ghé thăm bố mình. Nói chung là chỉ là người dưng (còn thua người dưng).
Tính tình nóng nảy hồ đồ, cục súc thô lỗ, hở ra là mày tao, chửi thề, đmm, nọ kia, mình cưới đã 5 năm chưa bao giờ mình chửi thề hay nói 1 câu gì có ý xúc phạm. Về quan hệ gđ bên chồng, bố mẹ chồng rất chiều và thương con, nên có lẽ điều này, tạo ra một con người sống nhạt nhẽo, hời hợt, không biết quan tâm đến ai.
Hay nói năng thảo mai, nhưng kỳ thực không hành động và cũng không làm, cũng không quan tâm đến uy tín của mình, hay nói dối, mà kiểu nói dối ra ai cũng biết, đi làm bạn bè cũng ít, đồng nghiệp cũng ít người chơi cùng, vì đụng chuyện là cư xử, chửi tục chửi thề, cục súc, chửi thề với cả sếp. Không chấp nhận cái sai và luôn tìm cách đổ lỗi.
Anh hầu như không chơi với ai, không muốn tiếp xúc với những người văn minh giỏi giang hơn mình, mình cũng không hiểu lý do tại sao.
Mình hay nói với chồng là, anh cố gắng thay đổi bản thân hoàn thiện dần, vì mái ấm cho con, nói nhiều cãi nhau, nhưng cố gắng thay đổi đi, ngay cả người nhà anh đều nói với mình, sao nó ko quý con, không thích chơi với con. Mình đi làm, cấp bậc như mình ở 1 tầng lớp khác, cư xử rất nhã nhặn, và đều khéo léo khuyên chồng. Gần đây mình thấy anh nhắn tin với gái tình cảm nọ kia, nhưng vì chưa có gì, mình chỉ nói là làm gì làm, đừng để chồng người ta thấy, tạt cho ca axit rồi hỏng cả cuộc đời, đùa vui thế đủ rồi và mình vẫn vui vẻ bình thường.
Mình khuyên rất nhiều là đi học để trau dồi hơn, nhưng không được, không vướng bận con cái, nhà cửa, mình khuyên đi tập thể dục, nhưng anh cũng không đi, thứ 7, CN ngoài ngủ với hút thuốc ra, mình cũng không thấy anh làm gì, nhất là không chịu chơi với con. Chỉ ôm cái đthoai suốt ngày.
Nhìn vào gia đình mình, có lẽ ai không hiểu sẽ thấy rất ấm êm, hòa thuận, nhưng thực sự trong mình là những ngày tháng đầy bão giông gồng gánh, sống với 1 địa vị như 1 người chồng, làm trụ cột kinh tế, nuôi dạy con, có những đêm con quấy mệt lử nhưng sáng sớm vẫn dậy lo cơm nước, cháo cho con cho bà rồi mới đi làm, thực sự mình có rất ít hoặc hầu như không có thời gian cho bản thân. Nhưng chồng cứ nằm đấy, ngáy o o, phó mặc mọi chuyện cho vợ. Bàn bạc chuyện gì to lớn anh đều không muốn nghe, đều né đi chỗ khác. Hoặc cách bàn của anh rất buồn cười trẻ con, cái mà bố chồng thường nói là chỉ bằng từ nhà ra dến ngõ là hết.
Mình cảm thấy bất hạnh, chán nản, kiệt sức, khi không được sống đúng với vai trò của người phụ nữ, chồng chỉ coi mình như 1 cái máy ATM, và mặc nhiên như thế. Mình muốn thoát ra khỏi nó, không muốn gồng đôi vai bé nhỏ của mình lên nữa.
Các mẹ cho em lời khuyên, nên đi tiếp hay dừng lại, nếu đi tiếp thì cứu vãn hôn nhân như thế nào, nhiều lúc trong đầu lóe lên suy nghĩ làm mẹ đơn thân, rằng chỉ nuôi mình và nuôi con, tài sản tự làm thì tự hưởng, không phải lo thêm cho chồng và các chi phí bên nhà chồng nữa có khi lại dư giả mà không phải suy nghĩ nhiều, nhưng lại trăn trở về cố gắng cho con có 1 mái ấm làm mình lại thôi.
06:37 CH 10/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Chồng lười nhưng giỏi đúng không chị? hi hi
11:17 SA 10/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Có lẽ mình đã rướn quá đúng không ? Có lẽ vậy, tự mình làm cho mình trở nên mệt mỏi. Thực ra con mình còn nhỏ quá, và nó cũng không quý Bố, mình ở với bác ruột chồng (bác ấy là giúp việc của mình) bác ấy luôn nói chồng mình là, ai đi lấy chồng cũng mong được nhờ chồng, nó đã lo kinh tế, sao mày ko chơi với con, bác nói sợ giận chứ chồng mày con nó mà sao nó không quý. Đi làm về con dang tay ra đòi ôm, bố cũng phớt lờ, mở tivi xem cái đã, hoặc kiếm cái gì ăn.
Em út bạn bè của anh ấy cũng không ai quý mến hay muốn đến nhà chơi. Kể cả em gái, nó sống như nào kinh doanh ra sao, cũng mặc kệ, bố chồng lên chơi, cũng không muốn chở bố đi khám bệnh, kêu vợ chở đi, (em há mỏ luôn) hoặc gọi em gái qua chở. Nên chuyện nhà ngoại thì coi như là đứng ngoài không biết gì.
Quả thực đúng như các chị nói, chồng mình rất rất nhiều khuyết điểm, cư xử ăn nói cũng hay trống không với người lớn, hay đập đồ lớn tiếng ăn nói hồ đồ không suy nghĩ. Nhưng mình vẫn chọn = mình ngu. Khi nhận ra sự mệt mỏi và nặng nề về hôn nhân lúc này đã muộn rồi vì mình đã có con. Nên mình cố gắng để sửa ngu. Mình cũng tự thấy bản thân mình ngu.
Xung quanh bạn bè mình ly hôn cũng nhiều, 1 vài đứa đều có gia đình ngoại hậu thuẫn phía sau, động viên tinh thần, nhưng mình, bố mình già yếu và hầu như mất sức sau tai nạn. không có sự hậu thuẫn tinh thần mình sẽ ntn. Cứ như thế, mình cứ gồng.
Mình không biết thế nào để cứu vãn thêm hôn nhân của mình, liệu con mình có hạnh phúc không, nhìn sự ngây thơ của con, mình lại chậc lưỡi, thôi kệ hay là cứ tới đâu hay tới đó cho con có mái ấm đủ đầy. Đúng là những chuỗi ngày thở dài thượt của mình.
11:15 SA 10/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Thế nếu chồng lựa chọn là đằng nào cũng ăn canh rau muống thì ngả mẹ lưng nhàn tản cho sướng thì Mèo mập nghĩ thế nào? Tuyên ngôn đưa ra thì nên rõ ràng, em muốn anh chung lưng đấu cật để không phải ăn rau muống thì mới trung thực với bản thân chứ nhỉ.

Ngoài ra, bạn nên review lại các lựa chọn của mình. Rõ ràng cần một anh chồng chăm chỉ, tự chủ, quyết tâm phấn đấu trong sự nghiệp, nhưng lại chọn một ông chồng trình độ thấp, lười biếng, ỷ lại, nghĩ ngắn từ lúc ban đầu thì khác nào vác chuối đi làm cột dựng nhà xong gào lên em có cần cột chạm trổ cầu kì đâu, em chỉ cần cột giữ cho nhà vững thôi mà.


EM cảm ơn chị góp ý, nếu chị đọc bài em phía trên em cũng đã nói là, em đã giúp anh ấy từ không có công việc, em đã dạy tiếng anh, và giúp soạn Cv tiếng anh, và anh ấy cũng cố gắng có 1 công việc ở công ty nước ngoài mặc dù không có bằng cấp. Đó, chính cái đó làm em nghĩ rằng mình có thể thay đổi con người này theo chiều hướng tích cực. Thì bọn em cũng có ngày ăn cả ngày mì tôm với rau muống để có ngày hôm nay mà, nhưng bây giờ, anh ấy không muốn phấn đấu gì cả, phó mặc mọi thứ lên vợ. Thậm chí bây giờ nhiều lúc em bận con cái, nhờ mua đồ ăn sáng cũng khó chịu cằn nhằn. Trong khi đó mua cho con, mua cho mình ăn nữa. Và về nhà chỉ 1 là hút thuốc, 2 là lướt đthoai, 3 là ngủ, và ngủ là khủng hoảng nhất, có thể ngủ cả ngày chị ơi.
Em là người có thể là vì hoàn cảnh, nên không dám lười và không thể lười, có thể nó cũng là 1 phần bản chất, nên với 1 mớ bòng bong xoay vần, thì quá sức đối với phụ nữ. Nên em mới hỏi các chị có còn cứu vãn được không và bằng cách nào để em suy nghĩ sáng suốt nhất cho những quyết định tiếp theo của mình.
10:12 SA 10/07/2019
Hôn nhân của những người trưởng thành – Liệu hôn...
Khuyên bạn thật lòng.nếu đọc đc cái coment này thì viết đơn gửi tòa li hôn luôn. Với công việc của bạn có thu nhập khá cao, bạn bỏ đc ck 1 cái là cs của bạn thay đổi hoàn toàn ngay. Bạn sẽ. Thấy cs thật bình yên , tinh thần sẽ vui vẻ thoải mãi. Chúc bạn sớm đưa ra quyết định bỏ chồng.


Cảm ơn chị rất nhiều, có 1 điều lúc này khiến em buồn và trăn trở nhất là cho con có 1 mái ấm đủ đầy, vì em cũng thiếu mái ấm như vậy. Thương con lắm, nên không dám dũng cảm bước tiếp.
09:58 SA 10/07/2019
Hôn nhân của những người trưởng thành – Liệu hôn...
Cảm ơn bạn rất nhiều, mình đã 33 tuổi rồi, mình đã cố gắng thay đổi anh ấy rất nhiều, từ 1 người không nghề nghiệp, không nhà cửa, trở thành 1 người có cv tạm gọi là ổn. Chính vì điều đó, trước cưới, mình luôn nghĩ anh ấy sẽ vì mình mà thay đổi hơn nữa, nhưng mình đã lầm đúng như bạn nói, có những lúc chạy xe ngoài đường mình muốn òa khóc vì cảm thấy sao mình phải gồng lên từng ngày khổ sở lo toan tất cả.
Mình sẽ suy nghĩ nhiều và thật kỹ, cảm ơn bạn rất nhiều.
09:54 SA 10/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Tài sản và nợ chung sau hôn nhân các chị ạ. Nợ nhiều, giờ BĐS đứng nên không thể bán, Tài sản chủ yếu là tiền của em tích cóp, thưởng Tết và trả nợ để mua, chồng chỉ góp rất ít hoặc không muốn góp.
09:50 SA 10/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Việc gồng gánh là như vầy, Bố mẹ chồng hỏi mượn tiền khi khó khăn, đã từng là người khó khăn, nên mình không thể không cho mượn,
Rồi bố mẹ chồng lên chơi, dẫn bố mẹ đi ăn, chồng không mang tiền, bây giờ biết cư xử làm sao? Không lẽ nói bố mẹ trả tiền.
Có nhiều cái nó cứ vào sự đã rồi, hoặc không thể không chi
09:45 SA 10/07/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Cảm ơn bạn @kysuu2009, đó chính là những gì mình mới lên diễn đàn để hỏi, nhiều lúc bản thân mình nghĩ, mình cứ như thế để làm gì, tháo vát sốc vác, nhưng không ai cần đến, nhất là chồng, anh ấy không có nhu cầu phải chung lưng đấu cật để làm điều gì đó to tát. Liệu mình quá cầu toàn quá tham vọng hay bởi vì mình suy nghĩ quá khác xa chồng,
Mình nói phía trên, hoàn cảnh gia đình mình rất vất vả, mẹ mất sớm, 3 chị em ở với Ba, nhưng Ba đi bước nữa rồi cũng đứt gánh lại đẻ thêm 1 em cu, chị 2 thì cũng chỉ đủ ăn, anh kế mình ham chơi bài bạc, nên từ khi sinh viên mình đã làm thêm và bươn chải rất sớm rồi, chỉ có điều mình không ranh ma, ranh mãnh (làm việc gì lương thiện nhất có thể) nên có lẽ là trong cv mình có phần thuận lợi, vì là ham học nên cũng không khó khăn để tìm việc tốt, với cũng thăng tiến ổn, lương gọi là tạm ổn, cho nên mình không cho phép bản thân mình nghỉ ngơi phấn đấu, lúc nào cũng nỗ lực hết mình.
Thời sinh viên mình đi học mỗi lầng gọi về nhà, mình rưng rưng, lúc nào cũng nghĩ rằng, mình phải làm gì để giúp bố thoát nghèo, vì quá thương bố. Dần dần mình có tính cách cầu toàn, vượt khó, nghị lực nhất có thể, nên đúng như bạn nói, mình không hài lòng về cách sống của chồng,.
Mình không sợ chồng nghèo, hay không xứng tầm, sợ nhất sự lười biếng, ỷ lại và lười ý chí phấn đấu, mong anh cu Tũn gì đó hiểu cho. Mình nghĩ đó là mong nghĩ bình thường của 1 con người thôi. Nếu cùng chung lưng đấu cật, ăn canh rau muốn vẫn ok với mình, vì xuất phát điểm của mình rất thấp.
09:42 SA 10/07/2019
bé 14 tháng mọc răng rối loạn tiêu hoá sụt kg các...
Ít nhất phải 11kg phải ko mẹ nó? Bé bìn thường ko bệnh ăn cũng ko đc nhiều đang bú meiji mà
Cứ ròm đi hoài luôn

Gởi từ ứng dụng Webtretho của comeomap
11:10 SA 29/07/2018
Bé trai 21 tháng tuổi biếng ăn quá. chỉ chiụ uống...
Bé nhà mình 14 tháng đang mọc răng hàm cũng biếng ăn đi tước rối loạn T hoá người độ nhiên ốm nhom gầy xương mẹ xót xa lắm, nhưng mình vẫn ko ép bé ăn. Mình tôn trọng bé bé ăn nhiêu kệ bé. Mình cùng cố gắng mom nhé
Gởi từ ứng dụng Webtretho của comeomap
04:48 CH 27/07/2018
Bé mắc bệnh Thalassemia dạng nhẹ
Bé nhà mình đi xét nghiêm máu, bác sĩ chỉ yêu cầu làm 3 chỉ số này để khẳng định HbA, HbA2, HbF, chỉ số là 84.4, 4.7 và 10.7. Bác sĩ bảo thể nhẹ, chỉ cần ăn uống đầy đủ, nhưng mình có một vài thắc mắc:

- Tại sao bác sĩ không test các thành phần khác của máu
- Thể nhẹ có thể trở thành thể năng không
- Hemoglobin của thể nhẹ có thể tăng không hay chỉ dậm chân tại chổ hoặc suy giảm?

Mọi người ai có thông tin gì thì giúp mình với nhé. Cảm ơn cả nhà.[/Q
Theo kiến thức tự nghiên cứu của em ở khắp các bài báo và tham khảo bác sĩ em xin phép được trả lời mẹ nó :

Bệnh thalas chẩn đoán bằng cách làm điện di Hemoglobin trong đó các chỉ số HbA, HbA2, HbF, HbE được bác sĩ quan tâm nhất nên bác sĩ sau khi có kết quả công thức máu, bác sĩ mới cho làm điện di nếu thiếu máu hoặc có gì đó bất thường nên khi làm điện di rồi thì không XN thành phần khác của máu nữa vì chỉ có mấy thành phần trên như mẹ nó đề cập mới liên quan đến bệnh Thalas
Thể nhẹ là thể nhẹ không trở thành thể nặng, thể nhẹ là người lành mang gen bệnh
Hb có thể tăng nếu uống thuốc kết hợp dinh dưỡng nhưng không tăng hơn ngưỡng quy định được đâu ạ, chỉ là có cải thiện thí dụ ăn uống sinh hoạt hợp lý da dẻ hồng hào, ngủ ngon chẳng hạn..


Bé nhà mẹ nó thể nhẹ thì không đáng lo lắm đâu nhé. Cứ yên tâm và chăm sóc tốt dinh dưỡng cho bé
09:16 SA 29/12/2016
Bé mắc bệnh Thalassemia dạng nhẹ
Các mẹ thông thái cho em hỏi, nếu các mẹ đã có kinh nghiệm đọc kết quả điện di. HbA2 68%, HbE 28% HbF0,8% và HbA2 3,7% em được chẩn đoán là alpha Thalas hay beta Thalas?
Rất mong các mẹ, mẹ nào có kiến thức giải thích giúp em với? 2vc em đều thiếu máu hồng cầu nhỏ, em đang mang thai 18 tuần, cũng đang đợi kết quả xét nghiệm gen xem có mang gen không rồi cân nhắc nhưng chờ đợi mòn mỏi quá. Hu huh u. Em đang mang thai bé đầu, rầu rĩ quá vì 2vc em mãi mới có mụn con. Các mẹ chia sẻ cho em với là xác suất bệnh này bao nhiêu bé thì có 1 bé bị thể nặng? Hay là ngay bé đầu đã bị hả các mẹ…
09:08 SA 29/12/2016
Lương kế toán trưởng
Minh 30 tuoi lam ke toan tu nam 22 tuoi, lam ktt cho 1 Cong ty NHat Ban luong gross la $ 1250 minh dang dinh di hoc them CMA hoac ACCA nhung minh thich lam CFO hon la KTT nen muon hoc CMA. Ma noi chung cac me KTT muon luong cao co gang hoc them 1 bang cap phu nao do va biet ngoai ngu thi luong cung ok mac du lam ktt nhieu luc rat chan.
06:20 CH 03/08/2016
[CMA - Kế toán quản trị Mỹ] Hỏi và đáp
Cong ty tai tro cho minh khoang 50-60% hoc phi, nhung thay CMA khong popular lam o vIet Nam
06:17 CH 03/08/2016
c
comeomap
Hóng
0Điểm·14Bài viết
Báo cáo