images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
yeah, mong ngóng đến ngày off quá chị ơi
05:12 CH 19/01/2017
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
Bạn ở saigon hay hnoi

Gởi từ ứng dụng Webtretho của tronxinh8x


Mình ở Sài Gòn
06:25 CH 20/12/2016
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
nhóm mình có offline thì cho mình tham gia với nhé
11:55 SA 19/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
Cảm ơn cả nhà đã chia sẻ, động viên trong thời gian rất khó khăn của mình. Sau những nỗ lực và thiện chí của mình thì ck mình không đáp lại, vẫn muốn chia tay vì không còn tự tin để làm lại và không hy vọng vào tương lai. Và mình cũng đã chấp nhận điều đó. Âu cũng là duyên nợ của 2 người đến lúc phải kết thúc. Mình sẽ phải cố gắng để quên đi anh ấy và sống một cuộc sống mới. May mắn là giờ đây gia đình luôn ở bên mình, mình sẽ có thêm động lực để bước tiếp và hy vọng vào tương lai tươi sáng.
Mình xin đóng topic tại đây.
06:55 CH 15/12/2016
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
Đừng em. Nơi đây toàn người tâm trạng, lại 1 lần đổ vỡ nên có thể gọi là "tâm trạng u ám" và có suy nghĩ khá bi quan về hôn nhân. Em tìm bạn đồng trang, chưa gia đình mà chơi cho vui vẻ, lạc vào chốn u sầu này hỏng mất suy nghĩ em à.


Mình cũng đang có “tâm trạng u ám” và suy nghĩ bi quan về hôn nhân đây, xin gia nhập nhóm với hy vọng được chia sẻ bởi những người đồng cảnh ngộ, biết đâu tìm lại được niềm tin trong cuộc sống.
Nữ, sống tại Sài Gòn, 34 cái xuân xanh, đang ly thân, chưa có con, sống tình cảm. Nếu ai muốn tâm sự thì inbox để kết bạn zalo, viber nhé.
11:52 SA 15/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
Thương bạn quá, có lẽ việc chưa có bé là nguyên nhân chính giữa 2 vợ chồng bạn, nếu có bé rồi, mọi thứ về người bạn đời của mình đều có thể xuề xòa và bỏ qua vì con hết. Đứa con là sợi dây gắn kết khăng khít và là sợi dây ràng buột chặt chẽ nhất giữa 2 vợ chồng (vậy nên nhiều người phụ nữ vì thương con, muốn con có bố mà không dám bỏ chồng là vậy).

Qua những gì bạn kể, bạn còn rất yêu chồng, bạn nhìn vào điểm tốt của chồng để yêu thương anh ấy. Mọi người đều nói đóng cánh cửa này thì sẽ có cánh cửa khác mở ra, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng vậy đâu bạn ạ. Và cũng không chắc cánh cửa khác mở ra tốt hơn cánh cửa này. Vì vậy, hãy cố gắng cho mình thêm 1 cơ hội nữa, đến khi bạn nhìn thấy chắc chắn không còn cơ hội thì hãy từ bỏ để sau này thế nào đi nữa bạn cũng sẽ không phải hối hận vì đã không làm hết sức mình.

Giờ 2 bạn mới ly thân thôi, hãy kiếm cớ trì hoãn với anh ấy một thời gian và sống tách nhau ra cho anh ấy một khoảng lặng để suy nghĩ xem có thực sự cần mình hay không. Còn bạn hãy tranh thủ chăm sóc, làm mới và làm đẹp bản thân, giao lưu với gia đình, bạn bè cho khuây khỏa và cũng là cơ hội để mình mở lòng và tìm kiếm những cơ hội mới cho mình.

Sau khoảng thời gian này mà tình hình vẫn thế, mình nghĩ tốt nhất 2 bạn nên dừng lại và hãy nhớ rằng không bao giờ có độ tuổi quá muộn để làm lại từ đầu, vấn đề là mình có muốn hay không thôi.

Chúc bạn sáng suốt!

Bạn đã nói ra đúng những suy nghĩ của mình, mình vẫn muốn cố gắng hàn gắn thêm 1 lần nữa, để rồi dù kết quả thế nào sau này mình ko phải ân hận. Nhưng ck mình vẫn khăng khăng giữ quyết định chia tay. Tính ck mình ko hay tâm sự chia sẻ nên mình không thể hiểu thực sự anh ấy nghĩ gì. Anh nói là chỉ còn tình thương chứ tình yêu thì có lẽ ko còn, và ạnh ko thể làm cho mình hạnh phúc. Mình tự hỏi ko biết có phải qua những lần vc cãi vã anh đã mất niềm tin vào việc có thể xây dựng lại hạnh phúc?
Ra ở riêng là việc ko bao giờ mình mong muốn nhưng m ko còn con đường nào khác vì mình cảm thấy cô đơn và lạc lõng trong ngôi nhà của vc mình. Bên nhà ck khuyên mình ko nên đi, vì đi đồng nghĩa với việc khó để quay trở lại, là kết thúc. Mình nghĩ ck mình khó mà thay đổi ý định vì anh nói rằng anh đã buông xuôi, anh ko muốn suy nghĩ nữa, anh muốn kết thúc cho xong. Làm sao để ck mình suy nghĩ lại và có thể bước tiếp với m đây?
09:32 SA 09/12/2016
Có nên cưới chồng yếu sinh lý.
Vâng em cảm ơn cả nhà. Em đã quyết định hủy hôn rồi ạ. Ai cũng khuyên em nên bỏ. Tình hình này nếu lấy nhau về trước sau cũng không hạnh phúc. Đau 1 lần còn hơn đau cả đời.


Chị nghĩ là quyết định đúng đắn đấy em, đau 1 lần này thôi, còn hơn cả đời phải sống trong dằn vặt. Chuyện ấy rất quan trọng với hạnh phúc gia đình, giúp “giữ lửa” cho tình yêu. Không có chuyện ấy, thì vc sống với nhau chỉ như 2 người bạn, nhạt nhẽo lắm. VC hòa hợp trong chuyện ấy, thì cho dù có chuyện j xảy ra cũng nhớ nhau, muốn gần nhau và về bên nhau. Như vc chị đây, chăn gối lạnh lùng nên giận nhau là khó lành lắm.
12:04 CH 08/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
Chào chị ! Chị có thể tâm sự rõ về hoàn cảnh 2 vc chị ko? Chị có con chưa? Theo như chị tâm sự thì em thấy chị vẫn chưa muốn ly hôn. Chị càng lưỡng lự bỏ mặc cho thời gian quyết định thì ng khổ là mình .Chị ko thể đứng ở hoàn cảnh ly thân nữa , phải hành động thôi. 1 là cố gắng hàn gắn tình cảm vợ chồng , 2 là làm lại cuộc sống mới . Về hàn gắn tình cảm em chưa biết chuyện vợ chồng chị như thế nào nên cũng ko thể đưa ra lời khuyên.
Còn câu hỏi "liệu có còn cơ hội cho mình khi đã bước đến tuổi 34 ". Theo em tuổi tác không ảnh hưởng đến cơ hội làm lại cuộc đời , mà chính là tư duy , suy nghĩ , quyết tâm mình có dám bỏ chồng để làm lại cuộc đời. Hãy nghĩ theo 1 cách khác , đừng chạy theo cái định nghĩa hạnh phúc theo số đông: phải là có vợ có chồng ,con phải có cha, phải có đầy đủ thanh viên mới là gia đình . Hãy tự tạo ra hạnh phúc cho riêng mình , chỉ cần trên hành trình cuộc sống mình cảm thấy vui vẻ là mình đã chinh phục được hạnh phúc rồi. Có một công việc tốt để nuôi sống bản thân , không được quên vẻ bề ngoài của mình, mở rộng các mối quan hệ, đi chơi nhiều hơn, lúc ấy mình tạo được giá trị cho bản thân hạnh phúc sẽ chạy theo chị. Đánh bóng giá trị bản thân không phải là xấu . "Bạn là người thuộc đẳng cấp nào thì sẽ gặp được người ở đẳng cấp ấy." Và đó cũng là hành trình em đã và đang thực hiện .Nên chị hãy tự tin vào bản thân người xứng đáng sẽ đến vs mình.


Cảm ơn em rất nhiều. Chị sẽ cố gắng để suy nghĩ và hành động một cách dứt khoát, cố gắng làm được những điều như em nói. Em chắc hẳn là 1 người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ, chị sẽ nhìn em để học tập. Chúc em luôn hạnh phúc nhé.
10:39 SA 08/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
ko thể cứu vãn thì đừng tiếc nuối bạn. cửa này đóng cửa khác mở ra. 34t vẫn còn trẻ chán. đừng nhìn vào con số roài ráng ép mình vào 1 cuộc sống ko hạnh phúc.

mình tin là chỉ đau 1 2 năm roài bạn sẽ đủ dũng cảm bước tiếp. còn hơn là cả đời sống trong chán chường và tuyệt vọng vì hôn nhân ko hạnh phúc.

chúc mọi việc tốt đẹp.


Cảm ơn bạn đã động viên mình, mình cũng muốn được mạnh mẽ như vậy. Nhưng mình yếu đuối lắm, chính vì mình còn yêu ck nên cảm thấy khó khăn để chia tay bạn ạ.
10:32 SA 08/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
em vừa đọc 1 bài của 1 chị, đã ly dị chồng, một mình nuôi mấy đứa con, chăm chỉ làm việc và kiếm sống nuôi con, thấy chị ấy post bài lên nói về 1 người đàn ông mới, yêu thương chị ấy nhưng chị ấy vẫn lẩn tránh chưa sẵn sàng...Tuổi nào cũng có tình yêu hết chị ạ. Đọc những dòng anh kia nhắn tin cho chị ấy em thấy tình yêu vẫn đẹp vẫn lung linh lắm, chị ấy có mấy con rồi mà ngta vẫn yêu cơ mà. Chị cũng tự tin lên nhé. (em comment trên quan điểm hôn nhân của chị k thể cứu vãn nhé)


Chị thì chưa có con nên nếu quyết định chia tay sẽ ko vướng bận chuyện con cái. Nhưng chị khá nhiều tuổi rồi và lại khó khăn để có con nên ko đủ tự tin em à
10:28 SA 08/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
Cho mình ôm bạn một cái nhé, đồng cảm với bạn. Phụ nữ sau kết hôn và đặc biệt khi có con rồi có nhiều thiệt thòi lắm. Một thân một mình đi làm vợ, làm dâu rồi chăm sóc con cái vất vả cực nhọc. Nếu thực sự người chồng hiểu được điều đó, chưa cần chia sẻ về vật chất và chỉ cần là chỗ dựa cho mình về mặt tinh thần thôi đã là động lực cho mình cố gắng hơn nhiều rồi.

Bạn không nói bạn có em bé chưa, nếu có em bé rồi thì bố nó có quan tâm đến con hay hời hợt. Nếu bố nó vẫn chăm sóc, yêu thương nó thì có lẽ việc li dị bạn nên suy nghĩ lại vì con cái sẽ phát triển tốt nhất khi có cả bố lẫn mẹ. Nhưng nếu bố nó có cũng như không thì bạn nên nghĩ cho bản thân mình. Đôi khi, sống một mình độc lập lại tốt hơn bạn ạ, vì khi đó mình sẽ thoải mái về mặt tinh thần mà mình có vui vẻ thì mình mới khỏe mạnh để nuôi và dậy con thật tốt bạn ạ.

Ai trong cuộc sống cũng vậy, chẳng ai muốn cô đơn, ai cũng muốn có người chia ngọt sẻ bùi với mình, nhưng khi người bạn đời của mình không muốn như vậy, càng sống bên nhau càng thêm hận thù thì có lẽ chia tay là giải pháp tốt nhất.

Mình viết cho bạn cũng như mình đang viết cho mình vậy, mình cũng đang cân nhắc, vấn đề của mình là đợi khi nào thích hợp thôi. Dù bạn chọn lựa thế nào mình cũng mong bạn hạnh phúc.


Mình cảm nhận được cái ôm của bạn, vì bạn cũng đang ở hoàn cảnh giống mình nên có thể hiểu phần nào cảm giác của m. M chưa có con nên chưa nếm trải được nỗi vất vả chuyện con cái. Nhưng m lại khó khăn trong việc có con, nên m cần nhiều hơn sự yêu thương, chia sẻ từ ck, cần 1 chỗ dựa tinh thần để m có thể đứng lên bước tiếp. Tại sao ck m ko làm được điều đó? Có thể tình yêu a ấy dành cho m chưa đủ lớn và đã bị làm nhạt đi theo thời gian và cuộc sống hôn nhân nhiều khó khăn.
Và 1 trong 2 con đường m phải chọn, m đều e sợ: nếu tiếp tục m sợ sẽ chìm đắm trong cuộc hôn nhân nhạt nhẽo, ko hạnh phúc, luôn cảm thấy cô đơn. Nếu dừng lại m sẽ sống 1 mình thế nào? làm sao để quên anh ấy và quên tất cả để làm lại từ đầu? và m ko tự tin vì tuổi cũng đã lớn, chuyện con cái lại khó khăn, liệu có tìm được người thực sự yêu thương mình để chia sẻ hay không? mình vẫn đang trong nhiều suy nghĩ, cảm xúc lẫn lộn như vậy đó.
M rất cảm ơn bạn và hy vọng bạn cũng sẽ có quyết định sáng suốt nhất cho mình, cùng cố gắng vượt qua nhé!
10:20 SA 08/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
Ngoài những điểm khó chấp nhận trên đây, thì ck mình cũng có những điểm tốt, và về cơ bản a ko phải là người xấu. Vì vậy m mới ko thể dứt khoát để chia tay được.
- Trong cuộc sống hàng ngày a rất hiền lành, thật thà, yêu trẻ con và được trẻ con yêu, ko to tiếng với vợ; đối xử với bạn bè tốt, có thể chịu thiệt cho bản thân mình (ví dụ cho bạn mượn tiền ko trả).
- Anh không ham chơi bời bù khú bạn bè, làm xong là về nhà, thi thoảng cafe và chơi thể thao thôi.
- Anh để mình tự quyết định những việc trong nhà, tự quản lý tiền bạc, ko chi ly tính toán (nhiều lúc m cũng chán vì ck ko có chính kiến, và m nghĩ a lười suy nghĩ nên để m quyết).
- Việc duy nhất a tự nguyện làm và thích làm là nấu cơm cho m vào buổi tối (vì mình làm về muộn).
Người ngoài nhìn vào ai cũng nhận xét a là người tốt. Nhưng đối với m, m cứ thấy thiếu, m tự hỏi sao a ko thể cố gắng hơn, thay đổi 1 chút để làm m vui, để cs vợ ck hạnh phúc hơn? Hay do m quá đòi hỏi ở ck mình? Nếu các bạn đặt vào trường hợp của m, các bạn cảm thấy thế nào?
10:05 SA 08/12/2016
Ly hôn khi đã 34 tuổi, liệu có còn cơ hội làm lại...
Mình cảm ơn các chị em rất nhiều vì đã chia sẻ suy nghĩ và cho mình lời khuyên, mình cảm thấy ấm lòng hơn rất nhiều. Chuyện của mình dù không phải quá là nghiêm trọng, nhưng cũng thật khó khăn cho người trong cuộc để quyết định nên làm gì. Mình ước có thể tâm sự thật chi tiết để mọi người hiểu hơn về tình trạng của mình, nhưng như thế sẽ làm mất nhiều thời gian của mọi người. Vì vậy mình kể tóm tắt những nguyên nhân chính dẫn đến việc vc mình như hiện nay:
1. Vợ chồng mình cưới nhau hơn 7 năm, vì hiếm muộn nên chưa có con, mặc dù đã điều trị rất nhiều cả Đông và Tây Y. Chuyện con cái, mình nghĩ là một nguyên nhân lớn khiến cho vc mình (nhất là mình) bị căng thẳng, mất niềm tin và ảnh hưởng đến tình cảm, cuộc sống của 2vc rất nhiều. Mình vẫn luôn tích cực điều trị vì khát khao cháy bỏng được làm mẹ, còn ck thì vk muốn gì ck theo nấy. Nhưng bao nhiêu lần hy vọng là bấy nhiêu lần thất vọng, bấy nhiêu lần mất niềm tin. Và thời gian gần đây ck m đã nản nên không nhiệt tình với việc điều trị nữa, chuyện vc cũng vì thế mà nhạt hơn, vc mình dần bị lãnh cảm.
2. Ck mình có những tính xấu mà mình muốn cải thiện nhưng ko được: Thứ nhất là lười và bừa bộn, ck mình rất lười vì là con út, từ nhỏ được nuông chiều ko phải làm việc gì. Vì vậy ít khi ck chia sẻ việc nhà với m (chỉ có một việc là ck hay nấu cơm buổi tối vì m về trễ hơn). Nhà mình là vc son cũng ko nhiều việc nhưng do m đi làm rồi đi học hay về muộn, ck không giúp việc nhà nên nhiều lúc m thấy mệt mỏi, khó chịu và cằn nhằn ck, rồi vc giận nhau. Thứ hai là ck mình ko quan tâm đến gia đình nhà vợ, thậm chí thái độ còn ko coi trọng gia đình mình, cưới nhau hơn 7 năm nhưng không bao giờ anh tự hỏi han, quan tâm nhà vợ, nhiều lúc mình cảm thấy anh đối với nhà mình còn không bằng bạn bè, người quen của anh. Thi thỏang mình rủ lên nhà mẹ m chơi thì anh đi nhưng lên rồi thì ôm đt, không chuyện trò gì cả. Cũng vì tính ck vậy nên m cũng bị họ hàng giận vì thiếu quan tâm và ít khi thăm hỏi. Lúc mới cưới m cũng buồn vì chuyện này lắm và cũng có tsự với ck mong ck thay đổi, nhưng cũng ko thay đổi được gì. Ck mình sống theo bản năng hơi nhiều, cái gì thích thì làm, ko thích thì thôi, ko ai ép buộc được. Mình cảm thấy bất lực vì ko thể tđổi ck.
3. Đối với m ck hơi vô tâm và ít khi thể hiện tình cảm, trong khi m là người sống nội tâm, cần tình cảm. Từ lúc cưới đến nay chưa bao giờ sn mình hay dịp lễ gì m được tặng hoa, tặng quà (trước lúc cưới thì có vì lúc đó đang tán tỉnh mà J ), chỉ có vài lần ck chở đi mua đồ, cũng có thể do sở thích 2vc khác nhau và m hơi khó tính trong việc chọn đồ, nhưng chỉ cần 1 bông hoa hay chiếc bánh kem là đủ thể hiện sự quan tâm rồi. Nhiều lần m tủi thân vì
4. Lòng tự tôn của ck rất cao. Khi vc có mâu thuẫn, cãi vã, ck không bao giờ lớn tiếng với m mà ngược lại luôn im lặng, ít khi nói ra suy nghĩ của m để giải quyết mâu thuẫn. Nếu m giận thì ck cho giận luôn, để mặc mình, ko chủ động làm lành, không giải thích, không trò chuyện để hiểu nhau hơn, ko xin lỗi cho dù ck có sai. Mình luôn là người phải lên tiếng trước để làm hòa. Chính vì vậy mà mỗi lần vc giận nhau là 1 lần m mệt mỏi vô cùng, trăn trở, suy nghĩ để bước qua cơn giận và làm hòa với ck. Sau những lần đó bên ngoài vc m vẫn vui vẻ bình thường nhưng bên trong mình thì cảm thấy ko được thỏa mãn, mình làm lành vì m yêu ck, nhưng nguyên do của mâu thuẫn thì ko giải quyết được. Chuyện cãi vã giận hờn m nghĩ vc nào cũng có, nhưng nếu sau đó cả 2 suy nghĩ, nhìn thấy cái sai cái đúng của nhau, chủ động nói chuyện để giải tỏa những khúc mắc thì chắc ko xảy ra vấn đề gì. Vc m thì khác, nếu m cứ im lặng thì ck cũng im lặng và mãi mãi như thế, nên chuyện ko nghiêm trọng cũng dần trở nên nghiêm trọng hơn.
Lần này chuyện cũng ko có gì là nghiêm trọng, nhưng với tính tự tôn cố hữu của ck, đã đẩy 2 vc xa nhau hơn. Chuyện là m bực bội và nói ck vì ck không chia sẻ việc nhà với m, ck chỉ im lặng, m buồn và ức nên ngủ riêng, ck mặc kệ, m qua nhà mẹ ở cuối tuần, ck cũng ko hỏi han đoái hòai. M ức chế quá nên kêu ck nói chuyện, ck bảo bản tính ck vậy khó thay đổi, sống với a mình chỉ có khổ thôi, nếu m không chấp nhận được. M bảo nếu ck yêu vk thì có thể làm được hết, mà đâu phải m bắt a làm những việc quá khó khăn, chỉ là mong a suy nghĩ để nhận ra cái chưa tốt và thay đổi cho tốt hơn lên. M nói rất nhiều nhưng ck vẫn ko chịu hiểu, 2 vc ko thể tìm được tiếng nói chung, nên m nói chỉ còn cách chia tay, ck mình đồng ý. M định chuyển qua nhà mẹ mình ở luôn nhưng mẹ ck và chị ck ngăn cản, khuyên bảo nên m ở lại. Mẹ ck và chị ck bảo mình cần có thời gian gần gũi, tỉ tê tâm sự, chăm sóc ck để ck hồi tâm chuyển ý. Nhưng dù m có cố gắng, ck mình vẫn như vậy, còn lạnh nhạt hơn trước, ck bảo anh đã thay đổi, a chấp nhận việc chia tay rồi, và tcảm của a ko còn như trước, vậy nên tốt nhất là chia tay để m ko phải khổ nữa. Ck nói ck ko thể làm cho m hạnh phúc đâu, m hãy chịu đau 1 lần biết đâu sau này cs lại thỏai mái, hp hơn.
M thì vẫn còn yêu ck rất nhiều, và m cũng đã suy nghĩ nhiều, m có thể thay đổi suy nghĩ để sống thỏai mái nhẹ nhàng hơn, sẽ cố gắng chăm sóc ck tốt hơn, để nhen nhóm lại tcảm vc, vun đắp cho gđình nhỏ. Mặc dù trong lời nói, hành động hàng ngày vẫn như 2 vc bình thường, vc vẫn kể chuyện gia đình, cv cho nhau nghe, nhưng khi đi ngủ, m ôm ck, ck cứ đơ đơ, mình hỏi thì ck bảo ko còn tình yêu với m, chỉ còn tình thương, nếu m tiếp tục sống với ck thì m sẽ khổ, và ck vẫn muốn chia tay, đau 1 lần còn hơn đau dai dẳng. M thực sự buồn và tủi thân vì lời nói đó của ck. M đã qua nhà mẹ mình ở được mấy hôm. Ck mình định đưa đơn cho m ký để đưa ra toà nhưng m bảo để 1 tgian cho nguôi ngoai rồi làm thủ tục, anh đồng ý.
Thực sự m vẫn còn suy nghĩ muốn quay lại, nhưng ck mình đã dứt khoát rồi (m ko hiểu thực sự a ấy có suy nghĩ như vậy ko? Hay a vẫn còn tcảm với m nhưng sợ m khổ tâm khi sống với a nên nói thế để m bỏ cuộc???). Chỉ cần ck mình nói 1 tiếng, m sẽ quay về, nhưng khả năng ấy chắc chỉ có 0,1% (mà mình vẫn đang chờ đợi và hy vọng a chuyển ý). Nếu quay về liệu m có hạnh phúc hơn ko hay rồi m cũng lại chìm đắm trong suy nghĩ và sự cô đơn khi ko được ck thấu hiểu và chia sẻ?
Còn nếu thực sự ko thể về bên nhau, m phải tiếp tục cuộc sống thế nào đây? M sẽ vẫn day dứt vì còn yêu ck. M ko đủ tự tin cho một mối quan hệ mới vì tuổi cũng ko còn trẻ và khó khăn trong chuyện con cái nên sẽ khó tìm được người khác thực sự thương yêu, hiểu, đồng cảm và chấp nhận mình. Mình bế tắc quá!!!
09:52 SA 08/12/2016
c
codon0412
Hóng
281Điểm·1Bài viết
Báo cáo