images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Cám ơn các bạn đã chia sẻ với mình.
Thời gian vừa qua gia đình mình có nhiều chuyện quá, lại thêm công việc cũng khá bận nên mình không có thời gian on và trả lời các comment trong topic.
Mình cũng đã góp ý với chồng nhiều rồi. Nhưng chồng cũng chỉ được 1, 2 hôm là đâu lại vào đấy. Chẳng lẽ cứ nói mãi, nói hoài sao?
Thời gian gần đây, chồng càng ngày càng quá đáng với mẹ con mình. Tuần trước, hai vợ chồng cãi nhau, đang đêm chồng chửi và bắt mình sáng hôm sau phải ra khỏi nhà: Chỉ được mang theo thằng nhỏ, còn thằng lớn thì chồng bảo để chồng nuôi.
Mình thực sự lúc đó chả cần chồng đâu, nên cũng điên tiết nói:
- ANh thík thì viết đơn đi, tôi ký luôn. Tôi chả cần cái gì, chỉ cần xin anh cho tôi nuôi hai đứa con. Đối với tôi từ lâu anh đã chả là cái gì. Tôi sống, tôi nhịn anh cũng vì hai đứa con
Chồng quay ra nói luôn: Cô chả có quyền lấy hai đứa, mỗi đứa nuôi một đứa.
Mình bảo: Nếu anh nghĩ cho con thì để tôi nuôi hết, tôi k thể xa con được và quan trọng hơn là anh đi làm cả ngày làm gì có thời gian chăm sóc, dạy dỗ + đưa đón đi học được.
Mình đã nói thế nhưng chồng không cho. Hơn nữa, lúc vợ chồng cãi nhau hai đứa con đều ở đó. Đứa lớn thì nói: Bố mẹ đừng cãi nhau nữa, con buồn lắm. Bố mẹ bỏ nhau thì con ở với ai? Làm mình như đứt từng khúc ruột, k dám nói lại chồng nữa.
Mình biết tính chồng nếu sáng mai mà không đi thì chồng sẽ ném hết tất cả quần áo, đồ đạc của mình ra khỏi nhà nên đêm đó, sau khi đợi hai đứa con đã ngủ say. Mình gọi chồng dậy xin chồng cho ở lại nhà để chăm hai con. Nói thật với các bạn, từ lúc mình xin chồng ở lại, mình thấy đời mình nhục như một con chó. Thật sự rất nhục. CHồng đã đuổi đi rồi mà còn xin ở lại nhưng mình không thể xa con được vì hai đứa nhỏ chủ yếu là do một tay mình chăm sóc nên mình k tin tưởng nếu k phải là tay mình tắm cho con, cho con ăn, cho con ngủ....
Lúc đó mình căm thù chồng kinh khủng, chỉ mong tự dưng ông ấy bị tai nạn hoặc bị mất tích và biến mất khỏi cuộc sống của mẹ con mình.
Mình cũng đang chuẩn bị để có điều kiện tốt nhất để ly dị chồng. Nhưng thời điểm hiện tại không phải là lúc thuận lợi nhất. Hơn nữa mình muốn làm thế nào để mình được nhận nuôi cả hai đứa con, đó là điều mình quan tâm và lo lắng nhất.
11:18 SA 09/01/2012
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Em muốn cho con ăn sữa chua, váng sữa và uống sữa tươi hàng ngày thêm nhưng thường là chồng không bao giờ muốn cho các con ăn thêm những thứ này (với thu nhập nhà em hoàn toàn có thể cho con ăn thêm được) . Cứ lấy lý lẽ, cơm gạo là tốt nhất, không cần phải có những thứ đó vẫn ok .
05:49 CH 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Chồng cứ bảo là tiêu pha thoải mái nhưng không vứt đi là ok thế thôi nhưng nhỡ em có tiêu quá nhiều trong 1,2 ngày (do ăn tươi một chút) thì bị nói ngay lập tức là tiêu gì nhiều thế, thế những nhà k có tiền thì người ta lấy đâu ra mà tiêu….
05:45 CH 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Em thấy chồng em rất ky bo theo kiểu nhỏ nhặt, tủn mủn. Có lần đi tham quan với cơ quan chồng (4 ngày) đến nơi thăm quan chồng cho em 500k để tiêu trong những ngày đi chơi ở đó. Có lần em có gia đình phải đi vào Nam (đi máy bay) 1 tuần chồng cho em 1tr để tiêu pha đi đường. Cơ quan em có việc như cưới hỏi, ma chay thì chồng bảo không phải đi, tốn tiền, cơ quan trả lương thấp thì không cần phải quan hệ. Chồng cũng chả bao giờ cho em đi công tác, tham gia các hoạt động văn nghệ hay tham quan cùng cơ quan, lúc nào cũng bắt phải về nấu cơm cho chồng ăn. Có họp hành cũng phải trốn về để nấu cơm…
Lúc nào đi đâu chồng cũng ra rảng nói với mọi người là em sướng nhất, chẳng phải lo cái gì, chỉ suốt ngày tiêu tiền của chồng. Rồi suốt ngày cái giọng đại gia giả: Tiêu pha hợp lý thì không tiếc gì cả, không việc gì phải khổ, có ăn uống, hưởng thụ là để tái tạo sức lao động. Nên nhiều khi không có chồng ở nhà mẹ con em có bật điều hoà, có ăn thịt gà… thì chồng bảo sướng nhỉ, rồi bảo với con là: Mấy mẹ con mày là cái máy đốt tiền của bố…
05:36 CH 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Cám ơn các mẹ đã nghe em tâm sự giờ em phải về đón con đã không thì nguy to. Hôm nay em cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn rất nhiều vì đã nói ra được những điều kinh khủng mà em phải chịu đựng mấy năm nay.
11:27 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Hơ, thế sao bạn ko hỏi chồng là chồng tưởng nuôi osin thì ko phải nuôi ăn và trả lương àh?
Bạn đừng sợ chồng quá thế mà để hắn đè đầu cưỡi cổ coi mình không ra gì. Chẳng cần phải cãi nhau với chồng đâu mà cái gì mình thấy sai thì cứ phản ứng lại. Nói để cho chồng biết là mình không đồng ý như thế chứ không phải giải thích nhiều. Cái gì thấy ko đúng thì không làm.
Giờ bạn nghe lời mọi người, củng cố sự nghiệp thay vì cứ phải phục vụ chồng như thế. Có họp hành công tác thì thông báo cho chồng rồi cứ đi. Chồng nói thì bảo yêu cầu công việc phải đi, không cần phải giải thích nhiều. Lần đầu chắc chắn chồng sẽ quen thói phản ứng ghê gớm chửi bạn đấy nhưng nếu bạn cương quyết thì vẫn cứ làm được vì bạn chẳng làm gì sai trái cả. Còn chồng nói chuyện tử tế, dụ dỗ bạn không phải làm nhiều đã có chồng nuôi thì bạn cũng bảo thẳng chồng khi nào mỗi tháng chồng đưa bạn 15-20 tr để thoải mái chi tiêu trong gia đình không phải lăn tăn suy nghĩ tiền bạc thì bạn sẽ không cần phải lo bon chen kiếm tiền nữa.
Chuyện đối nội đối ngoại cũng vậy. Bạn đề xuất mua gì cho bên nội thì cũng thông báo với chồng luôn là sẽ mua 1 phần như vậy cho bên ngoại. Bên nội thích thì ngoại cũng thích, nội cần thì ngoại cũng cần.
Chuyện chợ búa mua sắm: bạn làm bảng kê chi tiết dự trù số tiền phải chi trong 1 tháng cho mọi khoản chi. Yêu cầu chồng đưa tiền 1 lần. Nếu chồng ko đưa thì yêu cầu chồng tự đi mua. Mỗi ngày liệt kê các hạng mục cần mua cần chi đưa cho chồng. Bột giặt hết thì khỏi giặt đồ, cứ chất đống đấy. Không có nước rửa chén thì không rửa chén cũng chất luôn đấy. Không đi chợ thì bảo chồng đưa tiền mấy mẹ con đi ăn cơm tiệm. Chắc chắn là khi bạn làm thế sẽ có cãi vã ghê gớm nhưng bạn phải cương quyết cho dù chồng có chửi bới thế nào cũng mặt kệ, không giải thích nhiều.
Mà nói thật chẳng hiểu sao bạn sợ chồng đến thế nhỉ? Chồng nói gì cũng phải nghe theo dù sai hay là đúng. Thế chính kiến của bạn đâu? Cứ ai to mồn chửi to là sợ à? Bố mẹ mình sinh mình ra nuôi mình lớn mình còn chẳng phải hầu hạ phục dịch nghe chửi bới và điều khiển cuộc đời mình nữa là chồng.
Đằng nào thì bạn sống cứ như nô lệ với ông chủ, chẳng hạnh phúc gì. Bạn có làm cách mạng thì gia đình cũng ồn ào thêm tí thôi chứ cũng chẳng làm nó tệ hơn được. Thế thì thử làm cách mạng đi xem sao. Ít nhất cũng vì các con. Chứ con cái lớn khôn, nó biết nhiều hơn rồi thì hoặc là bị ảnh hưởng cái tính xấu đấy hoặc là sẽ rất mặc cảm. Ảnh hưởng cả cuộc đời con đấy.
Àh mà bạn chia bớt việc chăm con cho chồng đi nhé. Biểu hiện của chồng bạn là không yêu con. Bạn cho chồng chăm con nhiều hơn thì chồng mới có tình cảm với con và biét xót con được. Bạn lại nhàn nhã có thời gian hơn. Chồng không làm cũng bắt chồng làm, con là con chung, ko phải con riêng để mình bạn chăm.

Nếu chồng mà hiểu được những vấn đề như bạn nói thì tốt biết bao: Quần áo mà không giặt kịp thì có mà lải nhải nhức hết cả đầu, chén đĩa không rửa thì cũng chết, chồng về nhà mà không có cơm ăn lại lấy lý do không có tiền thì có mà ăn đấm vỡ mồm (chồng sẽ bảo là phải đi vay tạm của ai, hoặc mua nợ tạm rồi đợi chồng về lấy tiền sau :((. Nói thật chồng mình rất cục súc và côn đồ. Hơi một chút là khùng lên văng bậy bạ tùm lum rồi chửi cả mình và con là "lũ chúng mày thế nọ, thế kia..." còn mình thì chả bao giờ dám nói bậy, quá lắm thì chỉ là câu anh - tôi. chồng thì sẵn sàng mày, tao, loại nhà mày... mình mà nói lớn chút là xông lên đánh ngay rồi có khi đang nửa đêm sẵn sàng đuổi cổ cả mấy mẹ con mình ra đường. Mình thì thân cô thế cô ở nơi đất khách quê người.
Còn đi công tác á, cứ đi đi khi về thì ăn đấm sưng người rồi vứt quần áo ra đường... mặc kệ con cái ở đó chứng kiến những hành động côn đồ của chồng.
Cho đến thời điểm này, thực sự mình thấy kinh tởm cái con người đó. Mình cũng đã xác định là sẽ không sống chọn đời được nhưng hoàn cảnh hiện tại của mình không thể tách ra riêng được.
11:24 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Nếu muốn thay đổi thì phải hành động, mình nghĩ bạn ở nhà quá lâu, rồi lại đi làm nn, chưa va chạm nhiều, quá phụ thuộc vào chồng, và giờ chồng bạn cực kỳ coi thường vợ, sẵn thêm bản tính ky bo làm cho c/s của bạn như địa ngục.
Với thời buổi này 100k/ngày, gđ 2vc+2 đứa con thì đủ biết ăn tiêu phải tiết kiệm chừng nào.
Vậy giải pháp là bạn có quyết tâm bứt lên, đi làm việc khác, hoặc kiếm thêo thu nhập cho mình, để giảm phụ thuộc vào chồng. Làm trong môi trường NN mà ko quan tâm đối đãi, ko mừng cưới hỏi, ko tham gia đoàn thể, thì chả mấy mà cô lập, ko hiểu rồi làm việc sẽ ra kiểu gì.
Quan trọng là bạn thực sự dám thay đổi

Mình không ở nhà, tốt nghiệp ĐH xong mình đi làm luôn rồi mới lập gia đình (nhưng cũng mất mất năm chưa vào được biên chế nên giờ lương mình mới thấp). Và đúng như bạn nói, mình gần như bị cô lập ở cơ quan. Không phải mình không có năng lực, nhưng để thực hiện tốt được những nhiệm vụ mà chồng giao và tin vào lời chồng "anh lo kinh tế" nên quan hệ với xếp, với đồng nghiệp ở cơ quan mình rất kém. Chỉ dừng ở mức bình thường với tất cả mọi người, không thù hằn hiềm khích gì với ai.
Và đến giờ này, mình thực sự nhận thấy rằng vấn đề của gia đình mình là không bình thường. Cái cách mà chồng quản lý chi tiêu trong gia đình làm mình rất buồn. Mình đã phải chịu đựng trong một khoảng thời gian dài. Lúc nào mình cũng nghĩ về vấn đề của gia đình mình nên mình hay bị đau đầu, hay quên, hay tủi thân. Có người thì không sao nhưng cứ lúc một mình là lại rưng rưng nước mắt luôn. Nếu cứ kéo dài mãi thế này chắc mình thần kinh mất.
11:11 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Đúng là đọc chuyện nhà bạn mà mình choáng. Vấn đề ko chỉ là chồng bạn ky bo mà còn xúc phạm, coi thường bạn. Mà khi đã coi thường, xúc phạm như vậy thì chả còn yêu thương gì được vợ đâu.
Mình nghĩ vấn đề của bạn, nếu muốn bỏ chồng thì cũng cần đảm bảo về kinh tế để tự nuôi bản thân và nuôi con. Còn ko muốn bỏ, chỉ muốn cải thiện tình hình thì với 1 ông chồng như chồng bạn, bạn phải độc lập về kinh tế, mới có tiếng nói trong gia đình. Do vậy, dù định bỏ hay không bỏ, trước hết, bằng mọi cách, bạn phải cố gắng để có thêm thu nhập, hoặc tìm việc khác hoặc kinh doanh buôn bán thêm. Chồng phản đối thì cứ lấy bảo em cũng muốn kiếm thêm tiền, để được như vợ anh nào mà chồng bạn kể ấy, hoặc kiếm thêm tiền để mua lặt vặt cho con mà ko cần xin anh,...
Khi có kinh tế rồi thì làm mọi thứ mới dễ hơn, nói chuyện cũng dễ hơn, quyết bỏ cũng đơn giản hơn bạn ạ.

Thực sự trong khoảng thời gian này mình nghĩ không sống cả đời với con người này (tiền là trên hết, không chút tình người) nhưng mình tự ngẫm nếu bây giờ bỏ nhau, khi ra tòa mình sẽ k được quyền nuôi con (vì thu nhập của mình quá thấp).
Còn vấn đề làm ngoài: bạn có thể vừa chăm hai con (vừa cho ăn, đưa đón đi học, tắm rửa...) mà không có phụ giúp từ phía chồng hoặc ông bà thì bạn có thể kinh doanh thêm được gì không? Hơn nữa 11h mà chưa về nấu cơm cho chồng ăn, 4h mà chưa về đón con thì mình lãnh đủ đấy bạn ạ.
Mình cũng cố gắng nhận thêm mấy việc linh tinh làm thêm ở cơ quan, tháng cũng có thêm tầm 3tr (ăn đứt lương mình đang có) và khoản này mình dấu riêng chồng không hề biết để tích cóp cho kế hoạch "ra riêng" của mình và chi tiêu vào những việc như ma chay, cưới hỏi... ở cơ quan, đỡ phải xin tiền chồng rồi nghe lải nhải mệt tai lắm.
11:03 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Bạn chắc là người yếu đuối, an phận. Chắc là trước khi cưới cũng không yêu đương gì mà chỉ là chồng bạn đến tuổi lấy vợ hỏi bạn bạn thấy ok là lấy phải không? Chia buồn với bạn gặp phải người keo kiệt. Thôi tự kiếm tiền tiêu cho sướng, tiền của mình làm ra tiêu mới sướng.

Đọc comment này mà mình phát khóc. Đúng là mình khi cưới cũng chả yêu đương gì. Thấy chồng đến tán chồng cứ bảo: Anh chẳng cần phải nhiều tiền, giàu có, chỉ cần gia đình hạnh phúc (đánh đúng tâm lý của mình vì gia đình mình không hạnh phúc). Ai ngờ về sống mới thấy chồng là kẻ ham tiền tột độ.
10:56 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Mẹ nó nhịn giỏi thật. Phải nói chồng bạn vừa ky vừa gia trưởng. lấy pải 1 người chồng như vậy chắc chết. Theo mình bạn cứ tính 1 tháng tiêu hết bao nhiêu tiền bảo chồng bạn đưa 1 cục tiền lương của bạn đừng đưa cho chồng nữa cứ viện cớ cơ quan đoàn thể có việc rồi ém dần đi. cứ phụ thuộc thế này sau này chồng có đi theo gái cho gái hết tiền mình cũng chả làm gì được. Bảo ly dị thì cũng chả biết kiếm gì nuôi con. Tốt nhất là tính đường lui cho mình trước. Lại còn 2 đứa nhỏ nữa chứ. Làm con gái đúng là trăm pận khổ.

Còn lâu mới ẻm được lương của mình với chồng mẹ nó à? Lương mình lãnh đầu tháng nộp đủ cho chồng nhưng đến 30 là chồng đã nhắc "chưa có lương à?" Còn lấy lý do cơ quan đoàn thể á? Chết với chồng. Mình đã nói ở đầu rồi: Chồng bảo cơ quan không có màu mè gì không phải quan hệ với ai, không phải tham gia cái nọ, cái kia. Đến bố xếp chết, con xếp cưới chồng cũng k cho đi viếng, đi mừng mà.
10:53 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
đúng là khổ thân bạn thật, có chồng như thế này thì thà single còn sướng hơn. Bây giờ hoặc chẳng bao giờ, bạn phải đấu tranh thôi, phải đấu tranh dành quyền làm chủ tay hòm chìa khóa, hoặc đấu tranh để được quyền đi làm kiếm tiền, có thể sẽ xảy ra chiến tranh lớn giữa 2 vợ chồng, nhưng thà một lần đau còn hơn khổ dai dẳng cả đời.

Đấu tranh mãi rồi bạn ạ, đủ các phương pháp: thủ thỉ, mạnh mẽ.... nhưng mình nghĩ bản tính ky bo đã ăn vào xương, vào tủy và trở thành bản chất không thể sửa được của chồng mình rồi. Chỉ được một vài hôm tốt tốt rồi sau đâu lại vào đấy
10:49 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Trên thế giới này có người đàn ông như vậy, nhưng ko có ông chồng thứ 2 như vậy đâu, vì các bà vợ bỏ của chạy lấy người hết rồi.
Em kể ra một loạt chuyện như vậy, chị đọc mà ngạt thở. Nhưng ngạt thở nhất là em vẫn chấp nhận sống chung với một người chồng như vậy.
Chị mà là em, chị xin đi làm ngoài, hoặc nỗ lực tìm kiếm việc gì đó có thể nuôi được bản thân rồi xách dép mà chuồn. Người bình thường ko ai đáng bị đối xử như vậy.
Tất nhiên trước khi xách dép chuồn thì cũng nên nỗ lực, đặt hẳn vấn đề ra với chồng theo kiểu hoặc anh thay đổi hoặc gia đình mình phải tan rã, ko có lựa chọn thứ 3. Nếu chồng thực sự yêu vợ thương con, anh ta sẽ phải cố gắng thay đổi. Còn nếu chồng vì tiếc tiền mà sẵn sàng mất vợ, đẩy con vào cuộc sống ko có gia đình, thế thì em ở với người chồng như thế để làm gì???
Nhưng nói chung đọc xong các ví dụ của em chị chỉ muốn xui em chuồn gấp. Sống được mấy nỗi mà phải khổ thế? Tuổi xuân trôi qua đánh vèo, em ko nhanh nhẹn tự cứu đời mình thì sau này có muốn cũng chẳng còn cơ hội. Nên chân thành khuyên em là hãy hành động mau và hành động quyết liệt.

Em cũng buồn lắm chị ạ, em cũng 27 tuổi rồi. Em cũng đã tính đến chuyện ly hôn nhưng giờ nếu em ly hôn thì nhà cửa không có phải đi thuê nhà, thu nhập một tháng theo như lời chồng em chửi em lúc cãi nhau "Nuôi mồm cô còn không đủ nữa là nuôi con" thì làm sao mà sống được hả chị?
10:47 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Bó tay với C chị topic, em là em chạy mất dép rồi.Chị cũng đi làm, có thu nhập mà chị còn bị chồng đối xử thế.Lỡ giống em ở nhà thôi thì ko biết ra làm sao nữa?
Chị nên trao đổi thẳng thắn đi ạ, cũng ko nên để C đưa tiền ban phát hằng ngày như thế.Chị cứ tính tầm 1 tháng sh hết bao nhiêu, đầu tháng bảo C đưa 1 lần luôn.VC sống phải tôn trọng nhau mới được chị ơi.

Mình cũng rất lo lắng. Thời gian sống với chồng, mình cảm thấy chồng là người rất bạc, chỉ thích tiền chứ tình cảm không là gì. Mình cũng lo là nếu mình có chẳng may bị làm sao chắc chồng đuổi về nhà bố mẹ đẻ mất.
10:43 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
anhpham2009
Sống phụ thuộc kinh tế nó khổ thế đấy bạn ạ. lấy phải ông chồng thế chấp nhận thôi, dù sao ông ấy cũng lo được nhà cửa, kiếm tiền cho mấy mẹ con là được rồi. Như mình đây này, chồng thì thoải mái lắm. mình thích tiêu gì thì tiêu nhưng bác ấy ứ kiếm ra tiền nên thành ra mình lại đau cái đầu tiêu gì để khỏi hết tiền thành ra quần áo cũng chả dám may nhiều đâu, làm cái gì cũng phải tiết kiệm. Mỗi người khổ một kiểu.
Đúng là mình không phải đau đầu về kinh tế. Nhưng nhiều khi mình nghĩ thà bị đau đầu về kinh tế còn hơn là đau đầu về vấn đề báo cáo tài chính với chồng. Nhất là khi nào chồng chưa hỏi trong khoảng 3 ngày vì mình hay quên lắm (mổ hai bé nên nhanh quên) đến lúc kể thiếu thì chết.
10:09 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Đàn ông thật sự ko thể hiểu hết những việc không tên cũng như những chi phí mà phụ nữ phải chi chả cũng như luôn chân luôn tay. Thế nên bình thường nhà nào cũng thế, chồng đi làm tới ngày lĩnh lương, thưởng thì về gửi vợ, vợ lại dắt ví chồng lại ít tiền để tiêu pha. Nhà tớ như thế 30 năm nay rồi, từ khi tớ chưa sinh ra, bố làm bao nhiêu về đưa mẹ. Còn tớ sau này lấy vợ thì có khi sắp đến ngày lĩnh luơng là vợ ra đứng sẵn ở cây ATM đợi tiền chuyển là rút cái rụp ý chứ
Vấn đề ở đây là chồng bạn không hiểu là có hiểu đc cái điều tối thiểu đó không hay là có hiểu nhưng cố tình ko hiểu, và vấn đề nữa là bạn mới đi làm lại, còn trước chưa đi làm nên phụ thuộc hoàn toàn vào anh ấy, nên ở thế dưới cơ quá nhiều. Bây giờ bạn đã công việc ổn định, thu nhập bao nhiêu chả quan trọng nhưng cũng là người lao động trong gia đình, bạn mạnh dạn trao đổi thẳng thắn với anh về vấn đề phụ nữ nắm giữ kinh tế trong gia đình như bao nhiêu gia đình khác xem nào ? Hay là bạn nhát ko dám nói với anh xã.
Mình tốt nghiệp ĐH xong là đi làm luôn. Nhưng lương nhà nước thì thấp lắm, lại k có màu mè gì. Chỗ chồng may còn có cơ kiếm. Cũng đã nói nhiều với chồng rồi, mỗi lần nghĩ và nc với chồng về chuyện này là mình lại chảy nước mắt, nói mà cứ khóc hoài k nói được nhiều và chuẩn. Buồn ghê.
Tiền chồng có đưa về thì cũng để ở trong ket chứ mình không dấu đi đâu để chồng không lấy được. Chả hiểu trên thế giới này có nhiều đàn ông như chồng mình không?
10:06 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Em chỉ làm ở phường thôi, công việc cũng nhàn, ít phải đi công tác. Nhưng nếu năng động có thể tranh thủ các quan hệ của mình để làm nhiều việc khác. Nhưng chồng không bao giờ cho em đi công tác, đi ăn qua trưa hay đi đám ma, đám cưới…. ai trong cơ quan thì làm sao mà em tạo mối quan hệ được với ai để mà làm ăn hả các mẹ? Chồng cứ bảo: Nếu phải đi ăn, đi công tác… để tạo mối quan hệ để làm ăn tiếp thì hoá ra đi làm bớp à? Khổ thế đấy các mẹ ạ. Chả biết giải thích thế nào cho chồng hiểu.
09:59 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Chồng cũng tích góp được vài trăm, có lần anh trai em có việc cần xiền hỏi vay lại (vẫn trả lãi theo lãi ngân hàng cho vay chứ không phải lãi gửi) nhưng chồng không cho vay. Anh trai em rất uy tín và vay vào mục đích chính đáng chứ không phải chơi bời gì. Nhưng nhà chồng mà có người cần vay, chồng cho vay luôn k tính lãi và còn bảo khi nào có đk thì trả. Gần như tuần nào chồng cũng bắt cả gia đình sang nhà nội ăn cơm (toàn nhà em phải mua thức ăn vào) nhưng chưa bao giờ chồng bảo về quê thăm ông bà ngoại (ông bà các bác lo ăn uống hết k mất cái gì chỉ mất tiền đi lại). Năm cũng chỉ được về 1 lần mà sáng về chiều đi luôn, em bảo là mấy khi về mua cho bà con gà hoặc cái gì đó ngon ngon thì chồng toàn gàn không cho mua với lý lẽ: Ở đó đầy ra, cầm đi làm gì cho mệt. Nhưng khi bảo mua cho nhà nội thì chồng gật đầu ngay, thậm chí còn phải nhắc em mua cái này, cái kia cho nhà nội với lý lẽ: ông bà chắc chả bao giờ dám bỏ tiền ra mua những thứ này mà ăn.
09:56 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Đi làm về chồng chả bao giờ đỡ đần em việc gì chỉ nằm dài ở giường xem tivi hoặc cắm mặt vào cái máy vi tính để mặc em với những việc không tên….. Có đợt thích xem phim thì tranh cái tivi không cho mẹ con em xem cái gì. Đến lúc chán cái tivi thì cắm mặt vào cái máy tính cũng chả cho mẹ con em xem cái tivi. Nói chung ở nhà chồng tự cho mình cái thế là tướng vì kiếm ra tiền mà. Mấy mẹ con em chỉ là ở thế quân – chuyên phục vụ và chấp hành. Mỗi khi vợ chồng cãi nhau thì chồng văng đủ thứ bậy bạ rồi còn chửi: Không ở được thì cút – cái câu này là đau nhất và hay dùng nhất. Hơi khùng một tý là bắt đầu hùng hổ quát em: mày thích gì ông tát cho mày vỡ mồm bây giờ. Rồi chửi con là cả lò nhà mày thế nọ, thế kia….
09:51 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Mình học Đại học chính quy ra. Lúc bình thường chồng cứ luôn mồm nói khéo với mình: Chỉ cần em lo lắng nhà cửa, con cái còn kinh tế anh lo. Nói thế xong được vài hôm lại suốt ngày khoe vợ thằng này kiếm được nhiều tiền, vợ thằng kia kiếm được nhiều tiền cứ như là chửi thẳng vào mặt em ấy.
Vì những chuyện như thế nên mặc dù chồng là người chủ lực kinh tế trong gia đình nhưng em chưa bao giờ nể chồng em vì những chuyện tủn mủn của chồng. Càng ngày em càng cảm thấy coi thường chồng. Nhiều khi về đến nhà, nhìn cái bản mặt là em đã ngứa mắt lắm rồi. Sao trên đời lại có cái loại đàn ông tủn mủn, vụn vặt đến thế.
Dạo gần đây, chồng không để tiền trong ket nữa, hàng ngày đi làm về được bao nhiêu em không hề được biết. Chỉ biết buổi sáng chồng để ở nhà cho lúc thì 100k, lúc thì 200k, lúc thì có một tờ 50k, 4 tờ 10k và khoảng 5,6 tờ linh tinh 1k, 2k, 5k nhàu nát. Không khác gì một ông bố phát tiền tiêu cho con một ngày ấy. Chính vì em không dám tiêu nhiều nên mỗi lần tiện thể chồng và em cùng đi siêu thị, em thường tranh thủ nhặt nhạnh nhanh những vật dụng cần thiết trong gia đình như sữa cho con, bỉm, xà phòng, dầu ăn….. để trồng trả tiền như em thấy rõ sự khó chịu trong ánh mắt của chồng. Em không biết mình phải làm thế nào? Tự đi mua thì chồng nghi ngờ, tranh thủ có chồng trả tiền nhặt những thứ đó thì chồng khó chịu rồi phán cho em một câu xanh rờn “lại tranh thủ”. Em tức quá nói lại: Tại vì tự em đi mua thì anh cứ nghi ngờ rồi bảo em là tiêu nhiều tiền. Đến khi có anh em nhặt đồ anh trả tiền thì anh lại nói em tranh thủ; em không hề muốn như thế nhưng cái cách của anh làm em phải thế không anh lại nói em là tiêu nhiều tiền.
09:42 SA 07/12/2011
Chồng quá ky bo tiếp tục chịu đựng hay bỏ?
Mình đã ghi rồi thì chồng oai tơ bảo là không cần phải ghi như thế. Nhưng không ghi thì chồng về lại hỏi là tiêu gì, hết bao nhiêu, sao tiêu nhiều thế... rồi mấy hôm mà không thấy chồng hỏi thì lại lo lắm vì sợ quên một món gì đó thì chết.
Như hôm qua, hai vợ chồng suýt cãi nhau vì trong 3 ngày mình tiêu mất 1tr nhưng trong 3 ngày đó mình phải mua nhiều thứ linh tinh như: Bỉm, xà phòng (bịch to0, dầu ăn (chai lớn chiết ra dùng dần), nước rửa bát và có 1 hôm nhà có khách nên tiêu mất 300k tiền thức ăn, mua gạo, nộp tiền net 100k. Thế mà đến lúc chồng hỏi quên xừ mất cái khoản gạo và tiền nét 100k (tính ra hai khoản gần 300k) thế là chồng mắng mình và bắt mình thề là ngoài những thứ đó ra nếu mua gì khác thì ô tô đâm chết nhé.
Mình nghĩ chả có chồng nào như chồng mình đâu. Xưa hai vợ chồng k có tiền nhiều chồng không đến nỗi thế. Giờ kiếm được nhiều tiền hơn xưa tưởng thoáng hơn ai dè thế này :((
09:32 SA 07/12/2011
c
chongkybo
Bắt chuyện
561Điểm·1Bài viết
Báo cáo