Gửi chocolate0802 và những bạn thắc mắc về tomato, về “rape our daughters”
Nếu, tối nói một chữ "nếu" to đùng nhé- Nếu Dan bị một cậu người Việt Nam lừa và quote câu này, liệu các bạn có nghĩ Dan là nạn nhân của một trò bẩn liên quan đến câu này hay không?
Vấn đề ở đây là phân biệt giữa "cái mình muốn/có" và "cái người ta muốn/có", "cái mình có quyền kiểm soát/ý kiến" và "cái không thuộc quyền hạn của mình". Đúng là ở nước nào cũng có người mong được lập gia đình, được có con (như con bạn Phần Lan của mình, lúc 25 tuổi đã có 2 con), và cũng có người thích cuộc sống không con (như mình, da vàng chính hiệu Việt Nam). Cái khác nhau là ở các nước phát triển (trừ những vùng xa lắc xa lơ, kiểu rural America ra) mọi người được sống đúng với bản thân mình mà không ai nói ra nói vào hay khuyên bảo nhau khi không được hỏi.Chuẩn hơn Lê Duẩn. Toàn các chị gái VN ngồi phán Tây thế nọ thế chai. K biết có tâm sự cả con Tây nào chưa nhỉ. Nói thật xã hội nó khác. Người già k có con xã hội nó nuôi. Ở Vn già k có con xem ai chăm sóc khóc tiếng mán luôn ngồi đó mà phán như đúng rồi.
Tây nó mà k cần có con hay quan trọng trai hay gái thì mấy thẳng bác sỹ IVF nó ế hết à? Chúng nó Còn bỏ ra tiền nghìn để trọn trứng gái hay trai theo nguyệt vọng.
Ngay cả công ty google Còn có trường trình cho các nhân viên nữ trữ đông trứng lúc Còn trẻ khoẻ phòng trường hợp mải làm việc mai sau lớn tuổi muốn đẻ k đuợc tịt mẹ nó luôn.
Bạn thân tôi toàn là Tây chưa thấy đứa nào nó coi chuyện lấy chồng đẻ con là chuyện giời ơi k quan tâm. Mới hôm nọ con bạn 40 khóc sưng mắt vì tội giáng sinh cô đơn k chồng k con bị bà chị gái cho 1 bài về tội hồi trẻ k chịu lo đi cứ tưởng đàn bà lúc nào cũng có giá giờ quá muộn rồi.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của BambinoEmily
cám ơn chị đã hiểu ý em, chứ không sồn sồn lên chửi như mấy đám bin bin kia. mình ăn nói rất khoa học và hiểu biết, chừng mực ko hiểu sao mấy mụ ý cũng cứ phải sồn sồn lên như đỉa phải vôi vậy
Chị nói rất phải, chỉ đến khi về già mới bắt đầu thấy hối hận thì lúc đó đã muộn rồi
Bây giờ em không biết chồng em muốn gì?
Liệu rằng sắp tới khi em làm xong thẻ xanh cho anh, anh sẽ viện cớ để bỏ 2 mẹ con em đi? Hay tồi tệ hơn là dùng chính thẻ xanh đó để bảo lãnh cho cô kia sang?
Liệu rằng lời nói của anh với em là thật hay với người cũ là thật?
Em phải làm sao để anh nhận ra sai lầm đây?
Mình thấy lỏng lẻo hay không còn phụ thuộc vào người lắp ghép nữa. Tất nhiên đồ IKEA ít khi có gỗ tự nhiên 100% mà đa số là particle board/fiber board (ở Việt Nam gọi là "ván ép"?), nhưng chất lượng và kiểu dáng so với số tiền phải bỏ ra mình cho là hoàn toàn hợp lý.Mừng quá.
Từ đây người vn sẽ có hàng chất lượng cao, mẫu mã đẹp đa dạng. Giá cả ( hy vọng) sẽ hợp lý. :)
Mẫu mã đẹp thôi chứ đâu có chất lượng cao. Đồ gỗ lỏng lẻo kiểu gì ấy và giá cao
Gởi từ ứng dụng Webtretho của minhphuongnam
Mình không giận đâu hihi. Đây là hình chụp email của bên Heineken (thông tin cá nhân của mình và của Mr. Wilson đã được che đi):
Nếu muốn cảm ơn Heineken để họ thấy có nhiều người theo dõi vụ việc này, các bạn có thể gởi email đến contactvn@heineken.com với nội dung đại khái là:
Mình thấy như vậy là lịch sự mà lại có ý là "không phải lần 1 lần 2 là xong nhé, chúng tôi sẽ tiếp tục phản ánh những scandals tương tự trong tương lai".
Mình cũng muốn correct a misconception là ở các nước phát triển như ở Mỹ thì quấy rối tình dục là tội hình sự. Thật ra quấy rối tình dục (sexual harassment) không phải là criminal offense (trái với sexual assault, bullying, stalking, revenge porn etc.), nếu chỉ dừng ở mức độ như Phạm Anh Khoa. Nạn nhân của quấy rối tình dục có thể kiện người quấy rối ra tòa dân sự để đòi bồi thường, và các công ty lớn cũng có chính sách rõ ràng với quấy rối tình dục, với điều kiện nạn nhân không báo cáo sự việc quá chậm and/or có đầy đủ records những lần bị quấy rối (ví dụ như ghi lại vào ngày, giờ này, hắn làm những việc này, nói với tôi thế này). Nếu có ghi âm thì càng tốt, nhưng có nhiều bang có two-party consent law, nghĩa là ghi âm chỉ có giá trị pháp lý nếu cả 2 bên đồng ý được ghi âm. Một điều quan trọng nữa là để có nền tảng kiện bọn quấy rối tình dục ra tòa dân sự, thì người kiện phải chứng minh được rằng hành động của kẻ quấy rối là "unwelcome misconduct" (hành vi sai trái bị phản đối), nghĩa là nạn nhân đã thể hiện rõ sự không đồng tình, đã kể với người khác hoặc phản ánh với nhân sự công ty vv.
Ở nước ngoài chỉ có cái lợi là khi sự việc được công khai rộng rãi, nạn nhân sẽ có sự ủng hộ lớn hơn, vì giáo dục gia đình và ở trường học tốt hơn ở Việt Nam (dù có nhiều bà mẹ vẫn bênh thằng con bệnh hoạn chằm chặp và đổ lỗi cho nạn nhân, mà chúng ta hay gọi là victim shaming). Vậy nên mình mong rằng các bố mẹ sẽ đóng góp cho sự thay đổi trong xã hội bằng cách trao đổi với con cái, gia đình mình để củng cố tư tưởng không nhân nhượng với quấy rối/tấn công tình dục, và cũng nghiêm khắc với chính người thân/bản thân về hành vi ứng xử của mình.
Còn việc vợ chồng Phạm Anh Khoa đòi kiện Phạm Lịch tội vu khống hay bôi nhọ danh dự thì bọn nó phải chứng minh được Phạm Lịch cố ý lan truyền tin tức trái sự thật để xúc phạm danh dự nó. Vậy nên defamation suits là dạng khó ăn nhất, cả ở VN và ở nước ngoài. Đằng này Phạm Lịch đã kể với Lý Minh Châu trước khi lên báo, có cả tin nhắn, thì hai vợ chồng nhà nó kiện đằng trời.
Mình phải đi dắt chó nhà bạn đi chơi vì hứa với em nó cả tuần rồi, nên mình chốt lại bằng câu nói rất hay của ngài Dalai Lama: "A genuine change must first come from within the individual, only then can he or she attempt to make a significant contribution to humanity".