images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Phạm Lịch tố đích danh Phạm Anh Khoa gạ tình bằng...
Mẹ nó đừng giận nhưng có thể chụp ảnh mail của bên đó gửi không? Mình muốn xác thực để stop vụ kêu gọi tẩy chay với hãng.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của bluenight_vn

Mình không giận đâu hihi. Đây là hình chụp email của bên Heineken (thông tin cá nhân của mình và của Mr. Wilson đã được che đi):
webtretho
Nếu muốn cảm ơn Heineken để họ thấy có nhiều người theo dõi vụ việc này, các bạn có thể gởi email đến contactvn@heineken.com với nội dung đại khái là:
"Chúng tôi được biết công ty đã có động thái tích cực đối với phản ánh của chúng tôi về sự việc của Phạm Anh Khoa, chúng tôi cảm ơn các bạn đã lắng nghe và mong các bạn sẽ tiếp tục lắng nghe ý kiến của người tiêu dùng để luôn được người tiêu dùng ủng hộ".

Mình thấy như vậy là lịch sự mà lại có ý là "không phải lần 1 lần 2 là xong nhé, chúng tôi sẽ tiếp tục phản ánh những scandals tương tự trong tương lai".
Mình cũng muốn correct a misconception là ở các nước phát triển như ở Mỹ thì quấy rối tình dục là tội hình sự. Thật ra quấy rối tình dục (sexual harassment) không phải là criminal offense (trái với sexual assault, bullying, stalking, revenge porn etc.), nếu chỉ dừng ở mức độ như Phạm Anh Khoa. Nạn nhân của quấy rối tình dục có thể kiện người quấy rối ra tòa dân sự để đòi bồi thường, và các công ty lớn cũng có chính sách rõ ràng với quấy rối tình dục, với điều kiện nạn nhân không báo cáo sự việc quá chậm and/or có đầy đủ records những lần bị quấy rối (ví dụ như ghi lại vào ngày, giờ này, hắn làm những việc này, nói với tôi thế này). Nếu có ghi âm thì càng tốt, nhưng có nhiều bang có two-party consent law, nghĩa là ghi âm chỉ có giá trị pháp lý nếu cả 2 bên đồng ý được ghi âm. Một điều quan trọng nữa là để có nền tảng kiện bọn quấy rối tình dục ra tòa dân sự, thì người kiện phải chứng minh được rằng hành động của kẻ quấy rối là "unwelcome misconduct" (hành vi sai trái bị phản đối), nghĩa là nạn nhân đã thể hiện rõ sự không đồng tình, đã kể với người khác hoặc phản ánh với nhân sự công ty vv.
Ở nước ngoài chỉ có cái lợi là khi sự việc được công khai rộng rãi, nạn nhân sẽ có sự ủng hộ lớn hơn, vì giáo dục gia đình và ở trường học tốt hơn ở Việt Nam (dù có nhiều bà mẹ vẫn bênh thằng con bệnh hoạn chằm chặp và đổ lỗi cho nạn nhân, mà chúng ta hay gọi là victim shaming). Vậy nên mình mong rằng các bố mẹ sẽ đóng góp cho sự thay đổi trong xã hội bằng cách trao đổi với con cái, gia đình mình để củng cố tư tưởng không nhân nhượng với quấy rối/tấn công tình dục, và cũng nghiêm khắc với chính người thân/bản thân về hành vi ứng xử của mình.
Còn việc vợ chồng Phạm Anh Khoa đòi kiện Phạm Lịch tội vu khống hay bôi nhọ danh dự thì bọn nó phải chứng minh được Phạm Lịch cố ý lan truyền tin tức trái sự thật để xúc phạm danh dự nó. Vậy nên defamation suits là dạng khó ăn nhất, cả ở VN và ở nước ngoài. Đằng này Phạm Lịch đã kể với Lý Minh Châu trước khi lên báo, có cả tin nhắn, thì hai vợ chồng nhà nó kiện đằng trời.
Mình phải đi dắt chó nhà bạn đi chơi vì hứa với em nó cả tuần rồi, nên mình chốt lại bằng câu nói rất hay của ngài Dalai Lama: "A genuine change must first come from within the individual, only then can he or she attempt to make a significant contribution to humanity".
07:01 CH 07/05/2018
Phạm Lịch tố đích danh Phạm Anh Khoa gạ tình bằng...
Cảm ơn ironfoot, mình đã gởi email thay mặt các bạn đến ông Frans Eusman, Vice Chairman, và ông Leo Evers, Managing Director của Heineken với nội dung như sau:
"Subject: Consumer Complaint: Please take down Tiger and Heineken ads with Pham Anh Khoa in them
Dear Mr. ,
My name is , and I’m writing on behalf of the men and women who have been enraged by the recent sexual harassment allegations against Pham Anh Khoa, one of Tiger and Heineken’s brand ambassadors. Even though Tiger’s spokesperson announced recently through the media that your company no longer collaborates with Pham Anh Khoa in any campaigns, and all the advertisements with Pham Anh Khoa as the ambassador will no longer be broadcasted, we still see them on TV as of today (May 5th 2018).
We are angry because Pham Anh Khoa, while being married with two children, allegedly sexually harassed Ms. Pham Lich multiple times when coaching the dancer in “Troi Sinh Mot Cap” (It Takes 2), a popular TV-show that is currently running. We are enraged because of the recently released philandering text messages Pham Anh Khoa sent to Ms. Nga My, another dancer who was on a national tour with him in the beginning of 2018. But mostly, we are infuriated by the lukewarm reactions of the companies that hired Pham Anh Khoa as their brand ambassador and/or singer of their advertising background music. We are especially focusing on Heineken's actions, because Vietnam is one of your largest markets in the world. Had these scandals broken out in the U.S. or in Europe, would the companies’ reactions have been the same?
We think the copy in your company’s campaign ads sends a very positive message:
“We all had a humble start
For me, life is not complete without passion
Innovate to differentiate
Break all the rules
Strong as tigers
That’s the way I'm bringing Vietnamese music to the world
(Tiger) Wake up your tenacity”
However, with Pham Anh Khoa in them, we cannot associate Tiger and Heineken with positive passion, strength and tenacity. We think Pham Anh Khoa has been tenaciously philandering and harassing women with a passion, and we hope you would do anything in your power to stop this negative association between his distasteful behaviors and your brand images by completely taking down the currently broadcasted ads and not considering him as an ambassador/endorser in any of your future campaigns. We truly hope this would be done before angry Vietnamese consumers start boycotting Tiger and Heineken’s products due to Heineken's inaction.
Here is a link to the discussion about this matter on Webtretho, one of the most popular forums in Vietnam:
https://www.webtretho.com/forum/f26/pham-lich-to-dich-danh-pham-anh-khoa-ga-tinh-bang-loi-le-tuc-tiu-2659212/
Thank you and have a good day.
Sincerely,
"
Mình sẽ chờ xem phản ứng của Heineken như thế nào. Nếu vợ chồng Phạm Anh Khoa thật sự kiện Phạm Lịch hoặc Nga My thì mình sẽ đóng góp cùng các bạn để 2 em có luật sư giúp đỡ. Chúng ta phải chung tay cùng nhau cho các vị đàn ông (và đàn bà) hư hỏng và coi thường phụ nữ ở Việt Nam thấy xã hội này đã đổi thay rồi. Không biết chừng hành động này sẽ giúp nhiều nạn nhân của Phạm Anh Khoa và những con dê già khác cảm thấy an ủi và không còn cô đơn.
Cố lên các bạn :).
07:51 CH 06/05/2018
Phạm Lịch tố đích danh Phạm Anh Khoa gạ tình bằng...
Chào các bạn, mình vừa ngủ dậy mắt nhắm mắt mở thì thấy email trả lời từ Heineken's Corporate Affairs Director:
"Dear ,

Thank you for your emails to Leo Evers and Frans Eusman. Leo and Frans have asked that I personally respond to you on their behalf.

We are aware of the very serious allegations against Pham Anh Khoa. As you will appreciate, given the allegations concerning Pham Anh Khoa are subject to legal proceedings, we are not able to comment directly on the allegations themselves.

What I can confirm to you is that Pham Anh Khoa is not an Ambassador of the Tiger brand (nor Heineken) but does feature in a Tiger TV commercial. I can confirm to you that the reports you read are correct – we will no longer be airing the TV commercial featuring Pham Anh Khoa on any media (TV or digital). Unfortunately the statement that you read about this was referring to no new TV commercials being scheduled, but already scheduled commercials (such as the one you saw last night) could not be removed in time from pre-existing broadcast schedules.

I apologize for the confusion this caused and can confirm to you that there are no more such spots scheduled – in other words- this commercial will no longer air in any format.

Thank you very much for your support of our brands and company and I trust this clears up why you saw the commercial still run yesterday evening.

Kind regards,
Matt Wilson"
Vậy là Heineken/Tiger sẽ không còn chiếu quảng cáo có Phạm Anh Khoa trong đó nữa, và có thể sẽ không bao giờ mời hắn ta đóng quảng cáo hay đại diện thương hiệu trong tương lai. Khi công ty đã có động thái tốt như thế này, mình mong các bạn đừng tẩy chay sản phẩm hay tuyên truyền thông tin tiêu cực về họ nhé.
Mình thấy nếu các bạn muốn đấu tranh quấy rối tình dục thì nên làm thế này:
- Cử 1 đại diện gởi thư đến ban giám đốc các công ty đang hợp tác với Phạm Anh Khoa hoặc các con dê khác, chờ xem động thái của công ty thế nào trước khi tấy chay sản phẩm của họ (thể hiện chúng ta là những người reasonable)
- Giáo dục con cái (và em/cháu nếu được) về quấy rối tình dục, cách bảo vệ bản thân, cách phản ứng khi bị quấy rối vv.
- Tuyệt đối không cười giỡn hùa theo khi chính mình bị quấy rối/trêu chọc thô thiển ở công ty/những nơi công cộng
- Tuyệt đối không trêu trọc bất cứ ai bằng những từ ngữ nhạy cảm, và không đụng chạm cơ thể người khác một cách cố ý
Còn một việc nữa là mình thấy có bạn nói 2 em Phạm Lịch và Nga My xinh nên hèn gì bị Phạm Anh Khoa quấy rối. Mình không đồng ý với bạn, vì những người không xinh cũng bị quấy rối, và suy nghĩ "xinh thì mới bị quấy rối" khiến họ cảm thấy không nên kể với ai, không nên nói ra vì sợ bị dè bỉu thêm. Suy nghĩ này cũng khiến những thằng bệnh hoạn dễ thoát thân khi nó có thể chối rằng: "Con đó xấu như ma cấu/mập như heo tao quấy rối nó làm gì". Bọn này còn hay trả treo lại với những người lên án hành vi của chúng rằng chỉ có những người xấu không ai tán mới cho rằng hành vi của chúng là tội ác. Với mình, nhan sắc chỉ làm tăng xác suất bị quấy rối tình dục, chứ không phải là điều kiện quyết định. Điều kiện quyết định của quấy rối tình dục là một con người bệnh hoạn muốn thể hiện quyền chiếm hữu của mình, nghĩ người khác chỉ là sexual objects, hoặc bị nghiện tình dục, thế thôi.
03:36 CH 06/05/2018
Phạm Lịch tố đích danh Phạm Anh Khoa gạ tình bằng...
Mình không ở Việt Nam nên không biết chính xác 100% công ty nào thuê Phạm Anh Khoa làm đại diện thương hiệu ngoài Heineken do các bạn nhắc ở topic này, có bạn nào có thể cho mình 1 danh sách các công ty cũng như link to the video ads để mình tìm hiểu trước khi gởi complaints đến giám đốc các công ty đó không? Hiện nay mình đã tìm được email address của ông Managing Director của Heineken Vietnam, nhưng mình muốn xem quảng cáo đó tận mắt để đánh giá hình ảnh và từ ngữ của nó trước khi email, vì email với nội dung khách quan, thể hiện rõ "I understand what I'm talking about" sẽ mang đến hiệu quả cao hơn. Mình không đưa các email addresses này lên đây, vì nếu quá nhiều người email cùng 1 nội dung thì sẽ thành spam, khi đó lại phản tác dụng.
Trước khi có chia sẻ của Nga My, mình chưa muốn tham gia vào vụ việc này, vì cho đến lúc này ngoài những gì Phạm Lịch kể ra, thì chưa có hard evidence nào được đưa ra từ phía Phạm Lịch cả. Sau khi đọc tin nhắn của Nga My, thì mình quyết định sẽ góp 1 tay giúp các bạn thành công trong chiến dịch loại bỏ 1 con người đáng ghê tởm ra khỏi những quảng cáo giờ vàng mà nhà nhà đều (phải) xem.
Các bạn hãy xem vụ việc này là 1 cách hay để đánh giá bản chất những người đàn ông và phụ nữ xung quanh bạn. Những ông/bà nảo cho rằng việc quấy rối tình dục người khác hay liên tục nhắn tin gạ gẫm phụ nữ vào đêm hôm khi người ta đã cố lảng tránh là chuyện bình thường, mình nghĩ các bạn nên tránh xa, và cũng đừng để con cái mình bị ảnh hưởng những suy nghĩ bệnh hoạn đó.
Thay vì so sánh xã hội phương Tây thế này, VN mình thế này, thì chúng ta nên tìm cách thay đổi suy nghĩ của người thân và dạy con cái rằng tố cáo cái sai không có gì là xấu hổ, và bất cứ việc gì con không muốn và không thích thì con có quyền lên tiếng. Nếu có con (cả trai cả gái), mình mong các mẹ hãy dạy con rằng thân thể và nhân phẩm của con là 2 thứ không ai có quyền xâm phạm. Nếu con bị quấy rối, hãy thể hiện rõ sự bất bình, hãy la to lên để mọi người nhìn thấy. Nếu có điều kiện, hãy cho con học võ để nâng cao khả năng tự vệ của con, phòng khi con đã la to mà mọi người bàng quan mặc kệ. Như có lần về VN đi chợ với mẹ, mình bị 1 thằng điên đi ngang qua vuốt má khen: "Người đâu mà đẹp dữ vậy trời", mình hét vào mặt nó: "Đi ra, đồ mất dạy" thì bị các cô các bác xung quanh "kỳ thị": "Nó vuốt má có sao đâu, chửi nó nó đánh cho bây giờ", còn mẹ mình thì cũng có vẻ hơi đồng tình với các cô, kiểu "làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta trêu".
Mình chỉ ước cái câu chết tiệt kia được biến thành: "Trộm hoa, trêu gái, vêu mỏ, què tay".
01:32 CH 05/05/2018
Trung Võ lên tiếng dằn mặt “Thầy” Dan Hauer vì...
Gửi chocolate0802 và những bạn thắc mắc về tomato, về “rape our daughters”


Nếu, tối nói một chữ "nếu" to đùng nhé
- Nếu Dan bị một cậu người Việt Nam lừa và quote câu này, liệu các bạn có nghĩ Dan là nạn nhân của một trò bẩn liên quan đến câu này hay không?

Chị Mèo Lười, em cảm ơn chị đã tranh luận rất văn minh, nhưng em thấy chị không hiểu được cái sarcasm trong câu comment của thằng Dan này, rồi tốn công mổ xẻ phân tích ý nghĩa các loại pronouns cho em hiểu rồi ạ. Em không tự hào là mình giỏi tiếng Anh, nhưng ở công ty em mọi người toàn ngạc nhiên khi em nói em sinh ra ở Việt Nam vì họ bảo em không có accent, và toàn được sếp nhờ viết procedure docs cho bộ phận. Anyhow, đây là screenshot chị requested:
https://www.webtretho.com/forum/wttshowpost.php?p=36411551&postcount=163
Nguyên văn là thằng Dan post trong group, bảo là chắc mọi người cũng biết cà chua VN không được ngon, rồi hỏi có ai biết chỗ nào bán cà chua ngon. Xong có 1 đứa comment bảo đại loại là chờ haters find something to hate about this post, thì thằng Dan mới giả giọng haters trả lời lại bạn nó, kiểu sarcastic để giễu cợt người Việt Nam.
Em nghĩ chị sống ở nước ngoài lâu vậy, thì có lẽ sẽ hiểu sarcasm tốt hơn người bình thường chứ ạ? Nếu chị vẫn quả quyết câu đó là do 1 người VN chửi thằng Dan, rồi dụ nó quote lại, thì em cũng không muốn giải thích nữa, vì không phải ai cũng hiểu được sarcasm hoặc satire, kể cả người bản xứ.
Em cũng đồng ý với chị là không nên phê phán cái sai bằng những từ ngữ vô văn hóa. Ngay cả em despise Trump nhưng em cũng không đánh giá cao những đứa chửi Trump bằng name calling hay xúc phạm đến cha mẹ con cái của ông ấy. Nhưng xin phép cho em gọi thằng này bằng từ "mất dạy".
Mất dạy vì cái lối giả tạo trịch thượng White supremacist của nó, mất dạy vì compare a local favorite food with a 7yo's dirty underwear, mất dạy vì lôi người quá cố vào trò đùa thôi bỉ của nó, mất dạy vì nó dám làm "ông nội" người ta khi bảo "I would like to remind everyone that American football is so much more entertaining than what everyone else around the world calls football." "I would like to remind everyone" (tao nhắc cho bọn mày nhớ) không phải là cách bày tỏ quan điểm (I think, in my opiniok, I feel that etc.), mà là cách phát biểu ăn trên ngồi trước, muốn mọi người xem lời nó nói là sấm truyền. Nó đã quen kiểu lên Youtube nói gì bọn trẻ trâu cũng đồng ý, cũng tin, cũng cho rằng đúng, nên nó quen thói. Kiểu như 1 bạn trên này từng tranh cãi rất máu lửa với em rằng người bản xứ không ai nói: "I'm in here" vì thằng Dan nói vậy.
Nó vừa truyền bá tư tưởng White supremacy, vừa dạy sai ngữ pháp, câu cú nó viết cũng sai spelling khá nhiều (không ai nói neocolonials mà phải là neocolonialists), nếu ủng hộ nó tiếp tục lối sống của nó, có phải là sai không?
Em không biết chị và một số bạn khác làm ở đâu mà nhân viên nói xấu sếp, nói xấu công ty bằng ngôn ngữ thô tục, chứ những công ty em từng làm thì chẳng có ai như vậy cả. Em nghe lời cụ Aesop: "A man is judged by the company he keeps." Công ty em mà ăn nói linh tinh kiểu sexist hay racist hay xúc phạm người khác, ngay cả trên trang FB cá nhân, là bị đuổi việc ngay, vì đó là vi phạm code of conduct, chả liên quan gì đến the First Amendment cả.
08:39 SA 30/01/2018
Trung Võ lên tiếng dằn mặt “Thầy” Dan Hauer vì...
Đưa ra mấy cái jokes của bọn Anh Mỹ về so sánh 2 thứ khác nhau, rồi ai hiểu tiếng Anh thì tự judge lấy: * What do a penis and a Rubik’s Cubes have in common? - The more you play with it, the harder it gets.* What do the Mafia and pussies have in common? - One slip of the tongue, and you’re in deep (thằng nào nói cái joke này ở Ý chắc bị bắn chết =))))) * What’s the difference between a G-spot and a golf ball? A guy will actually search for a golf ball* What’s the difference between your boyfriend and a condom?Condoms have evolved: They’re not so thick and insensitive anymore.* What’s the difference between your dick and a bonus check?Someone’s always willing to blow your bonus.
Mình thấy thái độ của bạn nganga, chị Winter và bạn autumnleaf rất là condescending, ở chỗ các bạn cho rằng ai chửi thằng mất dạy cũng là những người không "am hiểu" tiếng Anh sâu sắc, không "get it" như các bạn. Các bạn cho rằng người bản xứ thì sẽ chấp nhận kiểu "đùa" thô bỉ của thằng Dan vì họ hiểu culture của họ? Kiểu so sánh "A to B is like C to D" là rất common trong tiếng Anh, nhưng dùng những từ ngữ tục tĩu để so sánh thì không common tí nào cả, và phần đông những người được giáo dục tử tế không ai lại đem balls/penis/dick/pussy ra nói đùa trên social media hoặc giữa bạn bè họp mặt, vì người ta có khối cách tinh tế để làm người khác cười. Không tin các bạn canh lúc bạn Tây của các bạn đang ăn cái gì đó rồi "đùa" kiểu này:- "Do you know the difference between your food and crap?"- ... (bạn Tây sẽ nghĩ bụng WTF is wrong with you)- The difference is crap can at least be made into fertilizer (xong cười hahaha).Thử xem nó có:(a) tát cho vêu mỏ(b) chửi cho(c) từ mặt(d) all of the above?Một ví dụ nữa, ở Phần Lan có kẹo salmiakki, là loại kẹo mặn khó ăn cực kỳ, hoặc ở Anh có marmite mặn chát để ăn với toast. Bạn gặp người bản xứ đang ăn món này, "đùa" với nó là: "Salmiakki/marmite to Finns/Brits is like poop to catfish" (Salmiakki/marmite đối với người Phần Lan/người Anh như cứt đối với cá tra"), thử xem họ phản ứng thế nào? Sẽ giving you weird looks and telling you to stay the f*** away, hay là gật gù bảo mày đùa vui ghê, tao thấy rất đúng?Mình không bàn đến chính trị ở đây, mà chỉ nói đến nhân cách và văn hóa của 1 thằng mất dạy có 1 triệu subscribers (chắc đa số là người Việt) trên Youtube. Một thằng mà khi tưởng tượng người Việt Nam sẽ chửi nó như thế nào, nó không ngại type ra: "Oh yeah, well why don't you tell us all about how great the tomatoes are in your great country the United States of Merka? Ya know, the country that bombed Vietnam and raped our beautiful daughters and sprayed defoliants on your crops and stole our delicious bánh chưng? Or maybe you neocolonials can teach us how to grow your wonderful red Capitalist tomatoes, and while you're at it teach us how to talk about our Vietnamese crops in nice, proper white English voices!" Bạn Winter, nganga, autumnleaf cho mình hỏi, câu nói trên của nó "vui" ở chỗ nào, và nó bị "hiểu lầm" ở chỗ nào? Nếu là người Việt, đọc xong câu nó viết ở trên mà không thấy 1 tí tức giận nào, thì chắc các bạn thuộc vào nhóm người "bị khinh mà không biết bị khinh thì nó khinh cho là đúng rồi" (câu này không phải của mình mà của 1 bạn nào comment ở những trang trước).
05:19 CH 29/01/2018
Trung Võ lên tiếng dằn mặt “Thầy” Dan Hauer vì...
Bố ai bênh thằng Dan mất dậy, chỉ thấy mấy mẹ dở hơi lôi cả chủ nghĩa dân tộc và để chửi 1 thằng dở hơi.
Bạn gì nói Tây biết cụ Giáp ... bọn nó biết về Giáp nếu nó thích đọc lịch sử, nhưng không phải đứa nào cũng nghĩ VNG là siêu đẳng, đáng tôn thờ. Nó biết về VNG cũng như nó biết về Hitler, Stalin, Mao Trạch Đông v..v...
Bạn này lại cũng mắc bệnh nan y của dân Việt hạ đẳng là thích quy chụp nhận định của người khác với lòng "tự trọng" của họ. Mình vẫn nhớ hồi còn đi học, có 1 thằng dở hơi nào đó học kém bị giáo sư cho fail thesis. Nó tức giận đến phòng giáo sư chửi giáo sư ngu nọ kia.. Ông giáo chỉ bình thản nói "Yeah, if you think so". Sau đó ổng kể lại với mọi người hết sức bình thường, còn cười nữa. Theo như bạn chắc ông giáo cũng thiếu lòng tự trọng. Cơ mà level cao nó ko bao giờ thèm care mấy cái mà tự họ nhận thức được là rất vớ vẩn.
Còn cái ý sống bên Tây vẫn sống được của bạn, thiếu gì người Việt sống ở nước ngoài, từ làm nail, quét rác, buôn lậu v..v.. ai chả sống tốt, ai chả hòa nhập được tốt. Mấy mẹ chửi sồn sồn ở đây thì ra nước ngoài vẫn sống được thôi.
Bạn nhầm khái niệm "nhận định" và "hành động" rồi. Ông giáo sư của bạn bị thằng sinh viên chửi, ông ấy NHẬN ĐỊNH là thằng sinh viên này lười học, dốt và vô lễ, cũng NHẬN ĐỊNH là mình đã đánh rớt thesis của nó rồi (nghĩa là chết mày, đừng hòng tốt nghiệp nghen con), dẫn đến HÀNH ĐỘNG là kệ nó. Chứ nếu ông nhận định là việc nó chửi mình là acceptable, ai bênh nó là okay, thì đúng là thiếu lòng tự trọng chứ còn gì nữa. Cũng giống như những đứa con gái NHẬN ĐỊNH là con trai có tiền cho mình thì nói gì mình cũng nghe, thì là loại thiếu tự trọng. Khi bạn còn không phân biệt được khái niệm này, thì bạn không có quyền gọi ai là "người Việt hạ đẳng" cả. Mình assumed bạn đang ở một nước tự do phát triển, chứ không phải Germany những năm đầu thập niên 40, mà có lũ người cho rằng mình là thượng đẳng và những người khác mình là hạ đẳng.
Thằng Dan này, các bạn nói có gì đâu, nó xin lỗi rồi, các bà cứ lắm chuyện. Nói thật, nó chỉ sorry for getting caught chứ chẳng sorry vì những gì nó đã nói ra ở cái group kia đâu. Maya Angelou có câu: "When someone shows you who they are, believe them the first time." Thằng này hết lần này đến lần khác chê bai dè bỉu những thứ thuộc về Việt Nam và văn hóa Việt, thì đúng là nó khinh Việt Nam như chó. Tại sao nó làm video khuyên người Việt đi Tây nên ăn uống thế này thế nọ theo Tây, mà sống ở Việt Nam lại ghét người Việt gắp gà chặt miếng còn xương cho nó? Không ăn được bánh Trung thu thì bảo tao không ăn được, vì nó mặn mặn ngọt ngọt không giống pastries ở bên tao, chứ lại ám chỉ bánh không có giá trị bằng quần lót bẩn của trẻ con, thì xứng đáng bị chửi, group kín hay mở gì cũng vậy.
Mình là đứa neutral like Switzerland, không thần tượng ông Giáp, cũng lại không biết Hà Anh là ai, mà đọc comment của thằng mất dạy giả giọng người Việt chửi nó ở cái post về cà chua của nó, xong đọc bài Hà Anh viết, thì mình thấy sự căm phẫn và tức giận của cô ấy là có lý do chính đáng. Những vụ thảm sát, hiếp dâm, thả bom, thả chất độc, gas chamber trong chiến tranh không phải là trò đùa, dù có là lính Mỹ, lính Pháp, Nazis, hay lính Việt Nam cũng vậy thôi. Bên Mỹ này đứa nào thật ngu, thật vô văn hóa, hoặc muốn gia nhập KKK mới đem Holocaust ra đùa. Đem những mất mát không thể nói thành lời của hàng ngàn người khác ra làm trò đùa, thì thằng này không đáng làm người, chứ đừng nói làm thầy giáo.
Mẹ nào bảo nếu có con học thầy này thì vẫn tiếp tục cho học, mình chia buồn cùng con cái các mẹ. Bản thân mình mà nghe đứa nào đem genitals ra đùa chơi thì còn tránh nó như tránh hủi, đây lại muốn đem con giao cho nó dạy. Tưởng tượng có 1 ngày con về nhà, mẹ đang ăn món gì có nước mắm, con phán cho một câu: "My teacher said that sauce smells worse than his piss." Anyway, go with whatever floats your boat.
08:05 SA 27/01/2018
Hỏi người khác 'bao giờ lập gia đình' là... thiếu...
Chuẩn hơn Lê Duẩn. Toàn các chị gái VN ngồi phán Tây thế nọ thế chai. K biết có tâm sự cả con Tây nào chưa nhỉ. Nói thật xã hội nó khác. Người già k có con xã hội nó nuôi. Ở Vn già k có con xem ai chăm sóc khóc tiếng mán luôn ngồi đó mà phán như đúng rồi.
Tây nó mà k cần có con hay quan trọng trai hay gái thì mấy thẳng bác sỹ IVF nó ế hết à? Chúng nó Còn bỏ ra tiền nghìn để trọn trứng gái hay trai theo nguyệt vọng.
Ngay cả công ty google Còn có trường trình cho các nhân viên nữ trữ đông trứng lúc Còn trẻ khoẻ phòng trường hợp mải làm việc mai sau lớn tuổi muốn đẻ k đuợc tịt mẹ nó luôn.
Bạn thân tôi toàn là Tây chưa thấy đứa nào nó coi chuyện lấy chồng đẻ con là chuyện giời ơi k quan tâm. Mới hôm nọ con bạn 40 khóc sưng mắt vì tội giáng sinh cô đơn k chồng k con bị bà chị gái cho 1 bài về tội hồi trẻ k chịu lo đi cứ tưởng đàn bà lúc nào cũng có giá giờ quá muộn rồi.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của BambinoEmily

cám ơn chị đã hiểu ý em, chứ không sồn sồn lên chửi như mấy đám bin bin kia. mình ăn nói rất khoa học và hiểu biết, chừng mực ko hiểu sao mấy mụ ý cũng cứ phải sồn sồn lên như đỉa phải vôi vậy
Chị nói rất phải, chỉ đến khi về già mới bắt đầu thấy hối hận thì lúc đó đã muộn rồi
Vấn đề ở đây là phân biệt giữa "cái mình muốn/có" và "cái người ta muốn/có", "cái mình có quyền kiểm soát/ý kiến" và "cái không thuộc quyền hạn của mình". Đúng là ở nước nào cũng có người mong được lập gia đình, được có con (như con bạn Phần Lan của mình, lúc 25 tuổi đã có 2 con), và cũng có người thích cuộc sống không con (như mình, da vàng chính hiệu Việt Nam). Cái khác nhau là ở các nước phát triển (trừ những vùng xa lắc xa lơ, kiểu rural America ra) mọi người được sống đúng với bản thân mình mà không ai nói ra nói vào hay khuyên bảo nhau khi không được hỏi.
Như mình, ngồi cạnh đồng nghiệp có 1 bé gái rất đáng yêu, và bạn ấy đang tính có thêm bé nữa trong năm nay. Mình rất hay mua quà và váy áo cho con bạn, nhưng chưa bao giờ thấy nó nói là mình sao mình không có con đi rồi tha hồ mua váy áo cho nó (ở VN chắc chắn sẽ có "người quan tâm" kiểu này). Ngược lại, khi mình email bạn bảo hôm nay tớ work from home vì bị dị ứng mỹ phẩm, bạn gọi cho vợ, vợ bạn sắp xếp cho mình vào khám và cho mình topical emulsion để bôi ngay mà không tính một xu nào. Quan tâm đến người khác, theo mình, không phải là tra hỏi người ta đã có người yêu chưa, có chồng chưa, khi nàp cưới, có bầu chưa, có đủ trai đủ gái chưa vv... Quan tâm là luôn ở một khoảng cách đủ gần, để khi người đó gặp khó khăn, hay cần hỏi ý kiến mình, mình sẽ có mặt bên cạnh họ, chứ không phải săm soi cuộc sống của họ, rồi cố "nhào nặn" nó bằng lời nói để họ giống với mình.
07:12 CH 04/01/2018
Lợi dụng vợ con để có thẻ xanh Mỹ ?

Sáng hôm sau, em đã nói chuyện này với gia đình anh. Mẹ anh ngay trưa hôm đó cũng đã gọi điện qua cho cô kia để nói chuyện. Bà yêu cầu cô kia hãy im lặng và rút lui và xác thực chuyện là bà đang mua sắm chuẩn bị cho đứa bé chào đời. Còn về chuyện thẻ xanh thì bà nói là cho dù thật sự 2 người họ có toan tính bà cũng không để cho em làm thẻ xanh cho anh đâu nên đừng mơ tưởng nữa. Bà hỏi cô là cô đang có ý gì mà làm như vậy. Cô kia trả lời rằng cô ấy không biết chuyện anh đã có con nên mới nói như vậy. Nhưng giờ cô đã biết rồi nên xin lỗi và nói là sẽ không làm phiền anh nữa. Hiện tại em chưa biết nên làm gì tiếp theo.

Bình thường chị ít vào WTT nhưng đọc tâm sự của em, trả lời xong rồi, chị cứ ngóng em có vào lại topic này không để biết tình hình em thế nào. Chị mừng là em chưa làm hồ sơ sponsor green card cho chồng em, và em có mẹ chồng rất hiểu biết, thấu tình đạt lý.
Điều quan trọng nhất bây giờ là em sinh em bé an toàn, khỏe mạnh, chăm sóc cho bản thân, yêu bản thân mình để bớt nghĩ đến chuyện của chồng em. Em có thể đi ăn uống, mua sắm với bạn bè, người thân, đồng nghiệp. Em cũng có thể đăng ký lớp học cho parents-to-be ở bệnh viện phụ sản gần nhà, rồi hai vợ chồng cùng tham gia. Nói chung, từ giờ đến lúc sinh con và đi làm lại, em không cần nghĩ đến chuyện tài trợ green card cho chồng, cũng như con điên kia, vì nó không xứng đáng để em hao tâm tổn sức.
Em có yêu bản thân không? Có phải không? Em có yêu con em không? Cũng có đúng không? Mỗi lần em bắt đầu nghĩ đến chuyện chồng em và con kia, bắt đầu thấy buồn bực, đau khổ, thì em tự nói với bản thân: "I love myself. I love my baby. I don't want to do this to myself. I deserve better. My baby deserves better. They are not worth it." Repeat it over and over again, fake it if you must, and fake it until you make it. Bé con của em sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào em, em phải mạnh mẽ, phải vui vẻ, thì con em mới hạnh phúc được.
Từ giờ đến lúc sinh con, em hãy tạm thời đừng xem emails hay tin nhắn của chồng em nữa. Mỗi lần tay chuẩn bị sờ vào điện thoại/máy tính chồng, thì tự đánh vào tay, và nhắc lại câu ở trên. Em hãy lên kế hoạch những việc em thích làm, và yêu cầu chồng làm cùng, ví dụ như trang trí phòng cho con, đóng nôi cho con, xem phim, ăn uống, etc.
Em hãy xem chồng là người yêu để hẹn hò, là bạn để trò chuyện, "người góp vốn" để hai đứa có em bé, xem chồng là handyman giúp em sửa đồ trong nhà, là trợ lý giúp em mang vác đồ nặng, chứ đừng xem chồng là lẽ sống, hoặc là một đứa không ra gì đang lợi dụng em. Thái cực nào cũng xấu cả.
02:16 CH 19/11/2017
Lợi dụng vợ con để có thẻ xanh Mỹ ?

Bây giờ em không biết chồng em muốn gì?

Chồng em muốn có thẻ xanh dạng unconditional (2 năm đầu là conditional, sau đó có thể nộp đơn xin tháo gỡ điều kiện đi kèm, ngay cả khi 2 em đã ly hôn nhưng hôn nhân của 2 em không phải là hôn nhân giả), sau đó bỏ em và đón người yêu sang. Em đọc thêm ở đây nhé:
https://www.uscis.gov/green-card/after-green-card-granted/conditional-permanent-residence/remove-conditions-permanent-residence-based-marriage

Liệu rằng sắp tới khi em làm xong thẻ xanh cho anh, anh sẽ viện cớ để bỏ 2 mẹ con em đi? Hay tồi tệ hơn là dùng chính thẻ xanh đó để bảo lãnh cho cô kia sang?

Dựa trên thái độ và nhân cách của chồng em, câu trả lời là YES... 99% F***ING YES. Xin lỗi em, đọc tâm sự của em mà chị phát điên với thằng chồng em và giận em nữa. Nó cầu hôn em mà gia đình ba mẹ nó chưa sang, đám cưới ở Việt Nam chưa tổ chức để giới thiệu họ hàng, tiền nó không có để đưa em về thăm nhà, mà em cũng đồng ý? Chị đọc bài của em thấy em viết câu chữ chỉn chu, nói năng lễ độ, có vẻ hiền lành, chứ có phải đui què sứt mẻ vô duyên đâu, sao lại để nó đối xử với em như vậy?

Liệu rằng lời nói của anh với em là thật hay với người cũ là thật?

Chị không biết là nó có lừa dối con kia để dây dưa không, nhưng chắc chắn những gì nó nói với em là không thật. Một người đàn ông yêu vợ thương con không bao giờ đi tán tỉnh, nói lời yêu thương với người đàn bà khác khi vợ đang bụng mang dạ chửa. Chị không phải là người có con mắt nhìn người xuất sắc, cũng không phải là thầy bói, nên chị luôn "take everything at its face value". Chồng em lừa dối em trước khi cưới, và ngay cả khi hai đứa mới cưới được vài tháng, có nghĩa là không thật sự yêu em. Chồng em hứa với người yêu "cho anh vài năm nữa", không phải "vài năm nữa" là vừa đẹp để nó có thẻ xanh, đủ lông đủ cánh bỏ em và quay lại với người yêu nó hay sao?

Em phải làm sao để anh nhận ra sai lầm đây?

Chị kể cho chồng chị nghe chuyện của em, chồng chị bảo: "Tell her to run." Nếu chị là em, chị sẽ:
- Rút đơn tài trợ thẻ xanh cho chồng em (trong đơn gởi USCIS em có thể giải thích là hôn nhân của em đang có vấn đề, và cả hai đang cần thời gian suy nghĩ lại và giải quyết khác biệt giữa hai bên - cái này không ảnh hưởng đến khả năng em reapply cho chồng em sau này, với lại 2 đứa đã có con, thì hôn nhân khó bị cho là giả, "solely for an immigration benefit" hơn. Em đọc thêm ở đây: https://www.uscis.gov/ilink/docView/AFM/HTML/AFM/0-0-0-1/0-0-0-2872/0-0-0-3047.html).
- Bắt nó kiếm việc làm để được tài trợ H-1B hoặc green card dạng employment-based. Nếu nó quá hạn xin OPT thì bắt nó change status to F-1, học thêm rồi nộp đơn xin OPT.
- Chị sẽ nói với chồng rằng anh đã làm tổn thương em rất nhiều, em muốn anh chứng minh anh yêu em và con, và có thể cố gắng vì em và con. Xin anh hãy chứng minh anh yêu em, chứ không phải yêu cái thẻ xanh mà em có thể mang lại cho anh.
Nếu nó nổi điên trở mặt với em thì there you go, you have your answer. Nếu nó không kiếm được việc làm, thì nó là thằng bất tài vô dụng - là chị thì sẽ đá nó vì chị không hơi đâu nuôi báo cô một thằng đàn ông trưởng thành. Nếu nó kiếm được việc làm, nhưng không được tài trợ H-1B, hay không được chọn trong H-1B lottery, thì em hãy nộp lại đơn tài trợ green card cho nó, vì nó đã cố hết sức rồi.
Chị là phụ nữ, mà lấy chồng, có continuous residence permit rồi vẫn bỏ để đi Mỹ, để không ai nói chị lấy chồng để được ở lại châu Âu, nói chị lợi dụng chồng, vì chị rất yêu anh ấy. Học ở Mỹ xong thì lại lục cục kiếm việc để được tài trợ H-1B, H-1B không được chọn thì lại cố gắng làm việc như trâu bò để sếp tài trợ green card. Chị cao có hơn 3 mét bẻ đôi vài centimet, sức khỏe kém, mà còn làm được, thì không có lý gì một thằng đàn ông có sức nhắn tin xoen xoét với gái lại không làm được cả.
Em nên suy nghĩ thật kỹ và nghiêm túc về hôn nhân của em, vì càng để lâu, con càng lớn, thì càng phức tạp, và nỗi đau lại càng sâu.
09:08 SA 18/11/2017
Bị vợ NS Xuân Bắc "chỉ mặt đặt tên", diễn viên...
Đíu mẹ tự nhiên bị con đũy KO nhảy vào chửi như thế mà ngồi yên được thì tôi cũng ạ! Cần đ gì phải giữ gìn cho ai. Chửi lại thẳng mặt CON CHÓ CHUYÊN ĐI TƠ BẬY là chuẩn dồi hahahaha. Vì thực tế ngoài đời nó chuyên đi bậy bạ mà!
Lần này vote cho Hồng Nhung 1 phiếu nhá!
Mạng xã hội là con dao 2 lưỡi, mặt tốt của nó là chúng ta được kết nối rộng rãi và học hỏi/hóng nhiều thứ hay ho, mặt xấu là nó khiến chúng ta quên mất hiện thực cuộc sống: quan tâm đến chuyện mình có được "xã hội" và người dưng ủng hộ/tung hô mà quên mất cái quan trọng nhất là gia đình hạnh phúc và mình được người thân yêu thương ủng hộ.
Chửi đứa đã chửi phong long mình trên FB, ăn thua đủ cho thiên hạ giải trí thì có ích gì? Nếu mình là cô Nhung, thấy con kia chửi mình như vậy, mình kệ cha nó, rủ chồng con đi chơi, post hình gia đình hạnh phúc và tự hào về chồng con, "mẹ đã có tình yêu của hai bố con Bi béo thì không có trở ngại nào mẹ không vượt qua được". Xong chọn một cái hình thật là tình cảm của 2 vợ chồng, dụ chồng lấy làm profile picture luôn, xong vào comment: "Anh nào mà đẹp trai thế này nhỉ, yêu anh". Tối ngủ ôm chồng hôn chíu chíu, thủ thỉ rủ rỉ tâm sự nhẹ nhàng. Cứ tình cảm yêu thương nhau, gia đình bền chặt thì con nào dám xía vào?
Chị này ngay từ đầu livestream kể lể khóc lóc chuyện bị trường chèn ép là đã sai và dại rồi. Xem video thì thường người ta chỉ nhớ những đoạn người ta thích thôi, nên dùng livestream tố cáo thì sẽ khó trôi chảy và truyền tải đầy đủ bằng chứng. Nếu chị có bằng chứng, ảnh chụp phòng học tồi tàn, sinh viên ngồi lên dép học, công văn trường không cho chị chấm thi BÊN CẠNH nghị định của chính phủ về việc giáo viên giảng dạy phải được chấm thi (nếu có) thì đã không đến nông nỗi này. Người ta thích chèn ép mình kiểu gì thì chèn, mình chỉ nên ra mặt tố cáo khi có đầy đủ bằng chứng họ làm trái pháp luật thôi, còn dựa vào cái "tình" thì xã hội tráo trở mấy ai bênh cho mình.
Mong chị Nhung dừng lại trước khi quá muộn. Những việc thế này ảnh hưởng đến tinh thần lắm, rồi lại mất hết những gì đáng phải giữ gìn thì hối hận cả đời.
03:22 CH 18/10/2017
Ikea sắp mở cửa hàng tại Việt Nam
Mừng quá.
Từ đây người vn sẽ có hàng chất lượng cao, mẫu mã đẹp đa dạng. Giá cả ( hy vọng) sẽ hợp lý. :)

Mẫu mã đẹp thôi chứ đâu có chất lượng cao. Đồ gỗ lỏng lẻo kiểu gì ấy và giá cao

Gởi từ ứng dụng Webtretho của minhphuongnam
Mình thấy lỏng lẻo hay không còn phụ thuộc vào người lắp ghép nữa. Tất nhiên đồ IKEA ít khi có gỗ tự nhiên 100% mà đa số là particle board/fiber board (ở Việt Nam gọi là "ván ép"?), nhưng chất lượng và kiểu dáng so với số tiền phải bỏ ra mình cho là hoàn toàn hợp lý.
Ở Mỹ đi vào furniture stores cũng toàn đồ mass produced từ Trung Quốc hoặc Việt Nam chất lượng kém, đồ mua sẵn mắc tiền thì kiểu dáng xấu, đồ đặt thiết kế theo phong cách Bắc Âu thì siêu siêu mắc (1 công ty quote cho mình giá hơn $20k cho 1 bộ tủ sách và 3 cái cabinets) không thích hợp cho 1 gia đình cứ 1 năm lại thay đổi nội thất như nhà mình.
Vậy nên mình thích IKEA lắm, thích thiết kế hiện đại và modular concept của nó. Lâu lâu muốn thay đổi diện mạo nhà cửa thì lật tủ sách Kallax 180 độ hoặc thêm 1 cái Kallax là thành "tường ngăn" giữa phòng ăn và phòng khách, chỉnh khoảng cách giữa những kệ của Billy bookcases để đặt đồ/sách mới vào, rồi thích thêm cửa kính, hay xoay cánh cửa từ bên phải qua bên trái đều được. Không thích nữa thì đem donate hết rồi mua đồ mới, không đắt tí nào. Có lần mình search high and low để tìm một cái bathroom cabinet để đặt vào hốc tường 1 cái bathroom nhà mình, cuối cùng tìm được cái Silverån màu kem, có chân để dựa vào tường, fit like a glove, sướng tít mắt hết mấy ngày.
Cứ có 1 công ty quốc tế nhắm đến Việt Nam là mình mừng vì người tiêu dùng có nhiều lựa chọn hơn và các công ty trong nước cũng phải thay đổi để theo kịp thị trường. Mong là IKEA về VN thì customer service trong cửa hàng vẫn tuyệt vời như ở châu Âu và Mỹ. Đồ mang về hư hỏng gì đem ra store là được đổi ngay cái khác luôn, dù có vài tháng sau khi mua. Với lại IKEA có cái apple lingonberry sparkling drink rất ngon mà mình và bạn bè ai cũng thích, mong là sẽ có ở VN :).
02:18 CH 16/10/2017
Vũ Thu Phương tiết lộ từng bị 'ông trùm...
Đọc bình luận của Binbinphan làm mình nhớ lại ông sếp đầu tiên của mình ở một công ty hơn 10,000 nhân viên. Thằng cha này mập như heo, ăn như hạm, kéo bè phái/nói xấu người khác như điên, nói chuyện dùng từ ngữ phản cảm, hay make inappropriate comments về việc chả thích cách ăn mặc của mình, hay la hét chửi bới xúc phạm nhân viên. Để nhân viên không phản ứng, thằng chả phủ đầu tất cả nhân viên mới và cũ là chả thân với Senior VP Human Resources, hay mời bà SVP này từ HQ đến office của chả tám cả tiếng đồng hồ, lấy đó để thầm nhắn nhủ với nhân viên là đừng có dại mà tố cáo complain gì tao, vì tất cả những gì chúng mày kêu la đều đến tai tao cả, trong khi công ty năm nào cũng có training about how to deal with harassment (including sexual harassment) and hostility at work. Mình chân ướt chân ráo bước vào môi trường Corporate America, bị thằng cha này tạo cho ấn tượng xấu đến mức cứ nghĩ đến là buồn nôn, sau 4 tháng mình chuồn thẳng, dù thằng chả năn nỉ mình ở lại với lời hứa sẽ sponsor H-1B visa, sẽ cho mình write my own job description, mua cho mình work laptop xịn, mình muốn có software gì là có ngay cái đó (hồi đó Tableau còn mới mẻ mà mình là người duy nhất có license ở trong cả division).
Mình là một trong số ít không chịu được nên thôi việc, còn những người ở lại thì chấp nhận vì họ nghĩ đi đâu cũng vậy, ở lại thì còn có công việc ổn định, không lo đi xin việc khác. It is what is is, but does it have to be?
Tại sao chúng ta phải chấp nhận rằng người có địa vị, quyền lực, là có quyền đòi hỏi những người phụ thuộc/cấp dưới của mình phải chịu đựng những yêu cầu bất hợp lý, hoặc đánh đổi bản thân để làm cho họ vui và hài lòng thì mới giữ được sự nghiệp? Tại sao người thấp cổ bé họng không có cách nào nói ra sự thật mà không bị vùi dập? Tại sao khi nạn nhân quấy rối tình dục mở miệng tố cáo the perv thì họ lại trở thành nạn nhân một lần nữa của victim shaming? Tại sao lại chấp nhận một ngành công nghiệp (không phải mại dâm) mà người ta thay vì vì thăng tiến bằng tài năng thật sự thì lại thăng tiến bằng đường thân xác?
Mình thấy nhà báo nói láo ăn tiền, viết quá lên, chứ phản ứng của Vũ Thu Phương là hoàn toàn bình thường và hợp lý: VTP được hứa hẹn vai thứ chính, đã lỡ thông báo với truyền thông, rồi khi phim ra mắt chỉ xuất hiện trong phim có 2 giây -> Xấu hổ muốn chết lần 1. Đến khi được thằng cha này mời đi qua Hollywood ra mắt phim và bàn về dự án mới, tất nhiên VTP sẽ thấy tràn đầy hy vọng, nhưng khi thằng mọi rợ này hiện rõ bộ mặt thú tính của nó, VTP nhận ra rằng mình đã bị dụ dỗ và chỉ có 2 con đường: 1 là nghe theo rồi tiếp tục being his bitch, 2 là từ chối và dẹp luôn giấc mơ của mình -> Muốn chết lần 2. Nói như Binbinphan thì ví dụ cô A vào công ty nào làm mà sếp bảo hẹn hò với anh đi, anh sẽ tăng lương/thăng chức cho em, cô A đồng ý, thì đó nên được cho là vụ giao dịch sòng phẳng. Câu hỏi nên đặt ra không phải là ai đúng, ai sai, ai lời, ai lỗ, mà là: Tại sao thằng sếp được cho phép có đề nghị mất dạy như vậy ngay từ ban đầu, và tại sao chúng ta lại bình thường hóa những vụ trao đổi kiểu này cơ chứ?
Nếu có bạn nào đang ở trong hoàn cảnh tương tự và phân vân nên tìm việc mới hay tiếp tục chịu đựng, mình khuyên bạn là đừng đánh đổi bản thân hoặc giá trị đạo đức của mình bằng bất cứ giá nào, dù "thằng mất dạy" có hứa hẹn gì chăng nữa. Nếu hôm nay mình đánh đổi 1 ít, ngày mai sẽ mất thêm 1 ít, rồi đến 1 lúc nào đó mình chẳng còn làm chủ được bản thân mình, vì đã bị lũ "mọi rợ" kia sở hữu mất rồi. Ngày mình xin nghỉ việc, thằng cha đó còn nói với mình: "You know this will probably close your door to our company forever, right?" và nhiều câu "nắn gân", dọa dẫm nữa. Ngày mình nghỉ việc, mình nhờ chồng đến dọn bàn làm việc và trả lại đồ công ty mua cho mình, thì vài tiếng sau nhận được tin nhắn của thằng chả: "I thought I would see you one more time today. I'm terribly disappointed." Mình nghĩ thầm: "Who the f*** cares?" rồi bắt đầu internship ở công ty mới, trong lòng lo lắng là nếu không kiếm được full-time job, không được sponsor work visa thì mình đi đâu đây. Kết quả là mình được sếp mới cho lên làm full-time, nhưng xui xẻo không được chọn trong H-1B visa lottery. Đang buồn thối ruột thì sếp quyết định sponsor green card cho mình, khỏi cần H-1B nữa. Mình luôn giữ lòng biết ơn sâu sắc cho sếp hiện tại, vì nhờ có ông mà mình biết cảm giác làm việc ở một môi trường bình thường, không ai la hét ai, không ai sexually harass ai, không ai săm soi ai là như thế nào. That is how it should be :).
07:14 CH 15/10/2017
Lộ ảnh cưới của giám đốc VTV24 Quang Minh và nữ...
Mình cũng thích Quốc Khánh, hình như là dân đh ngoại ngữ như Long Vũ, nhìn duyên, ăn nói gãy gọn nhỉ?

Uh, mình thích anh đấy lắm, đời tư rất chi là kín đáo chỉ biêt năm 2015 thì chia tay với vợ thôi, cũng có 1 con gái 10t rồi, vợ thì là người yêu lâu năm. Những thông tin và anh đó chỉ biết có nhiêu vậy thôi á.
Mình không có ý kiến gì chuyện 2 người trong cuộc quyết định ở lại hay chia tay, vì ai chưa có con cái hay ở nước ngoài tự do tự tại rất khó hiểu được nỗi khổ của những ông bố bà mẹ thương con. Ở Việt Nam, bố mẹ chia tay, mà bố hoặc mẹ yêu hết người này đến người khác thì làm sao con chống chọi lại với miệng đời, với mấy con mụ hàng xóm nhiều chuyện kéo con lại "hỏi thăm". Bố mẹ có ở bên con để bảo vệ con 24/7 được đâu, mà không lẽ bắt con phải gai góc đáp trả, hay cam chịu im lặng trước miệng đời, khi con chẳng có lỗi gì cả. Ngày xưa bà cô mình kéo mình - 1 đứa 5 tuổi - lại hỏi: "Mày biết bố mày có bồ không?", mình sốc chưa kịp nói gì, bả thêm vào: "Mẹ mày không nghe lời bị vậy cũng đáng". Câu nói đó giờ nghĩ lại còn làm mình đau vì chuyện bố mẹ mình sống không hạnh phúc là góc tối duy nhất và đau khổ nhất trong đời mình, mà bố mẹ mình toàn nghĩ con nít nghe là quên, biết gì. Khi chồng bà cô ngoại tình rồi li dị bả, mình chỉ nghĩ thầm: "Karma is a bitch".
Cái mình thấy đáng chê trách trong là cách chịu trách nhiệm sau khi hôn nhân đã đổ vỡ, thay vì cố gắng bù đắp và làm con hạnh phúc thì vợ chồng lại xâu xé chửi bới nhau, hoặc phủ nhận tôi đã từng kết hôn hay yêu người đó, như trường hợp ông MC này. Nếu thật sự ông này đã có 1 đời vợ và có con, thì mình đánh giá là loại đàn ông ngu và hèn khi để vợ mới mua 1 loạt bài khoe đám cưới, rồi thì "MC được giải oan bởi nhà văn xinh đẹp thông minh", rồi thì "xoá tan tin đồn anh đã từng có vợ con". Nếu có con hơn 10 tuổi thật, không biết lỡ con đọc những bài báo này có tổn thương không. Hèn hạ đốn mạt cả đôi đến thế là cùng.
06:50 CH 22/09/2017
Lộ ảnh cưới của giám đốc VTV24 Quang Minh và nữ...
Nhưng hình như đối tác không thích phối hợp chút nào,cho là " nhảm nhí". Hình như ( lại hình như, tại mình không giỏi phân tích tâm lí đàn ông lắm) họ thích phụ nữ có đức tính " hy sinh" cho chồng con, lấy nhau rồi đừng có mà lén phén riêng với chả tư, cái gì cũng nên đặt chồng con lên vị trí thứ nhất, lợi ích phụ nữ nên sau cùng. Cho nên mình bổ sung thêm vô cái bí quyết đó 1 câu nhé: Phải biết hy sinh tuyệt đối, đặt quyền lợi của chồng hơn bản thân.
Brotchen," chắc chỉ có thể lí giải thế" là lí giải thế nào bạn? Nghĩ mà không biết lí giải của bạn nghĩa là gì?

Mình không nói được hết cho tất cả phụ nữ có chồng, nhưng với mình, trong hôn nhân chẳng có cái gì gọi là "hy sinh" cả, mà là một sự "trao đổi" để cả hai cùng vui vẻ và thỏa mãn. Mình chiều chồng chuyện ăn uống, thì chồng chiều mình chuyện dọn bàn dọn bếp sau khi ăn. Mình chiều/đồng ý tham gia/initiate chuyện giường chiếu với chồng 99% of the time, thì chồng chiều mình bằng cách làm hết việc nhà cho mình. Mình áp dụng "radical honesty" với chồng, không giấu nhau bất cứ việc gì, thì chồng cũng thoải mái chia sẻ hết bí mật lớn nhỏ, và mọi suy nghĩ của chồng với mình. Mình tập tành để khỏe mạnh săn chắc, thì chồng cũng chạy bộ, tập gym với bạn để quyến rũ thì vợ mới yêu. Mình chăm sóc da và tư vấn cách ăn mặc cho chồng, mua quà cho gia đình chồng mỗi khi đi du lịch, thì đổi lại, mình thích mua sắm gì cho bản thân hay cho bố mẹ ở VN, chồng cũng luôn ủng hộ. Còn nhiều cái nữa, nhưng nói chung là mình chả hy sinh vì ai, và những việc mình làm là do mình thích và làm mình hạnh phúc. Còn chồng mà đòi hỏi mình hy sinh hết, quên bản thân đi, tôi không muốn làm gì cho cô hết, thì mình đá ra khỏi cửa, tiễn vong luôn (mà có khi đã đá từ lúc còn hẹn hò). Mình cưới nhau để làm đối tác của nhau as long as possible, chứ không phải để trở thành chủ - tớ. Hơn nữa, nếu sống không tình yêu không tình dục thì không nói làm gì, còn nếu mình đã chán chồng đến tận cổ, nhưng vẫn phải cởi đồ ra để "chiều" một người mình không còn yêu hay ham muốn, thì có phải là đang bạc đãi, bạo lực bản thân không?
Lúc mới kết hôn mình như Binbinphan vậy đó, cứ nghĩ là hết yêu là chia tay, anh ngoại tình là tôi đá anh ngay, tôi tìm người mới 30 giây cho anh tiếc. Nhưng sống cùng chồng bao nhiêu năm, mình trở nên đằm thắm hơn nhiều, và không còn nghĩ rằng một ngày nào đó tình yêu kết thúc thì mình đi yêu người khác. Mình nhận ra là để tình yêu lớn lên từng ngày, thì phải cố gắng rất nhiều: học cách trao đổi với nhau để người kia hiểu ý mình, học cách giải quyết bất đồng để không giận nhau, học cách làm hòa để không bao giờ đi ngủ khi hai người còn ôm cục tức trong lòng, học cách làm mới tình dục, học cách "quay chồng như quay dế" để chồng luôn đoán xem vợ sẽ làm gì cho chồng tiếp theo vv.. Tuy không "vồ vập" nhau như những người mới yêu, tình yêu của những người ở bên nhau lâu năm thể hiện qua cách chỉ nhìn nhau là biết người kia muốn gì, hoặc cùng laugh at an inside joke mà trừ hai đứa ra chả ai hiểu gì cả, hoặc ngồi xem TV với nhau vợ nằm lên ngực chồng, chồng nghịch tóc vợ, nghe nhịp tim người ta đập, ngửi mùi thân quen thấy yêu nhau hơn biết bao nhiêu.
Điều lớn nhất mình học được là, thay vì nói với chồng rằng: "Anh ngoại tình là mình chia tay", mình đã giao hẹn là khi một trong hai người say nắng, thì phải có decency mà nói cho người kia biết để cả hai cùng ngồi lại nhìn nhận lại tình yêu và cuộc hôn nhân này, nếu sau vài tháng mà không thay đổi được gì, thì sẽ chia tay. Mình nói vậy là vì từ lúc say nắng/để ý nhau đến lúc lên giường không phải là ngày một ngày hai, nên nếu trân trọng tình cảm vợ chồng thì phải cho cả hai một cơ hội để sửa chữa những gì có thể sửa, "because we owe each other that much." Khi mình say nắng người khác (nghĩ về người đó nhiều hơn mức bình thường, thích nhắn tin với người đó, thích gặp người đó), mình đã làm đúng như lời mình nói, và vợ chồng mình đã vượt qua giai đoạn đó mà không "trầy xước tình cảm" gì, lại còn yêu và hiểu nhau hơn.
Tóm lại, mình chỉ khuyên các bà vợ thay vì "hy sinh" thì nên "trao đổi". Chẳng có ý nghĩa gì khi "giữ một gia đình" mà lòng mình đã tan nát, lòng tự tôn của mình đã về số 0, và tình yêu cũng như lòng tin của mình đã cạn kiệt. Chúng ta là con người, là phụ nữ, là những người đẹp đáng được trân trọng - nếu không bởi người khác thì ít nhất cũng phải bởi chính bản thân mình.
04:17 CH 20/09/2017
Từ Anh trở về, tôi không dám đi ăn tiệm sang ở...
Nói chung mình đồng ý với mẹ Bống là nếu cô Huyền này không hám danh, thì chẳng ai dư hơi mà chê trách cô ấy, có điều cô ấy đã công khai đăng báo và FB, thì tất nhiên phải nghe bình luận từ những người không đồng tình với cô ấy. Điều làm mình không đồng tình nhất là thói soi mói vào đời sống riêng tư và cách người khác xài tiền của cô ấy, cũng là điểm chung của rất nhiều người Việt Nam.
Mỗi lần mình đi chợ Việt, mình không thích nói tiếng Việt và không cho ai biết mình là người Việt. Nguyên nhân là mình không thích bị soi. Ví dụ tiêu biểu: mình thích ăn ổi, nên khi nào có ổi ngon thì mình sẽ mua mà không đắn đo giá cả gì, một ngày nọ mình mua 9lbs giá $3.99/lb là hơn $30, lúc tính tiền cân ra thì có một bà chỉ mặt mình hỏi: "Du Vinami?", mình nói: "Yes, I am", thì bả thò tay vào túi ổi của mình lấy ra 1 trái, hỏi: "Nhiu 1 ký?", mình nói: "Dạ $3.99 một pound", bả liền lè lưỡi rồi quay ra cười hi hí với mấy người đứng chờ tính tiền, nói to ơi là to: "Trời ơi con này ăn ổi không mà hết hơn 30 đồng." Và còn nhiều encounters "thú vị" với những ông bà anh chị thích soi mói nữa, nhưng bà này mình đánh giá là vô duyên hạng nhất trong những bà vô duyên.
Mình được may mắn được gặp và chơi với bạn bè từ khắp nơi trên thế giới, nên rút ra những kinh nghiệm sau đây cho bản thân để đảm bảo đi đâu cũng ít bị ghét:
- Được rủ đi ăn/đi chơi: Luôn tìm hiểu chỗ mình sẽ đi về những mặt mình quan tâm nhất, không thích thì từ chối lịch sự với bạn, hoặc đưa ra lựa chọn khác. Nếu không có tiền thì nói luôn là mình đang cháy túi, hoặc mình không afford nổi, bạn tốt chả đứa nào cười, bạn xấu cười mình thì cạch mặt nó, càng tốt. Hồi còn học đại học mình và bọn bạn thay nhau thừa nhận: "I'm totally broke" hoặc "I can't afford it now", nếu cả 2 cùng cháy túi thì mình nấu mì Hảo Hảo 2 đứa ăn, chưa thấy đứa nào nghỉ chơi vì bạn nghèo cả.
- Không bàn bạc lương bổng, thu nhập của nhau, trừ khi rất thân, hoặc lương mình thấp muốn tham khảo ý kiến của bạn làm sao để tăng thu nhập.
- Không đưa ra nhận xét hoặc lời khuyên cho ai, về bất cứ vấn đề gì (thu nhập, tiêu xài, ăn mặc, nhan sắc vv.), nếu không liên quan trực tiếp đến mình hoặc không được hỏi ý kiến.
- Nếu thích làm từ thiện và muốn người xung quanh tham gia cùng thì chỉ hỏi 1 lần là tao chuẩn bị đi ABC làm XYZ, mày có muốn đi cùng/đóng góp không? Bạn nói không thì cảm ơn bạn anyway, tuyệt đối không rao giảng, không nhắc lại lần 2.
- Sống trung thực, có gì nói đó, làm sai thì nhận sai, việc mình mình làm, không bàn tán về người khác, không tạo drama để mọi người xích mích với nhau.
- Cuối cùng là có gì ăn ngon thì chia với bạn bè và đồng nghiệp, đứa nào cũng thích ăn cả :)). Đừng nghĩ nó chưa bao giờ cho mình cái gì thì mình cũng ứ cho nó, xởi lởi trời cho mà.
08:12 SA 17/09/2017
Từ Anh trở về, tôi không dám đi ăn tiệm sang ở...
@Ironfoot: Thế để mình trích dẫn đầy đủ context ra, coi có khác gì không nhé:
Sinh viên của chị Huyền: Đọc mấy bình luận trái chiều và em thấy thất vọng về tư duy và thái độ của rất nhiều bạn trẻ VN mình kinh khủng. Thiếu cả khả năng nhìn nhận, đánh giá và không hề có đủ nhận thức để tôn trọng người có quan điểm khác mình.
Chị Huyền: Thôi, bây giờ cô chỉ quan tâm tụi em thôi. Các em thấu hiểu là được. Những hành xử không phù hợp của các bạn ấy thì hãy để cuộc đời trừng phạt các bạn ấy!

Trừng phạt chứ không phải dạy dỗ nhé. Tại sao có mấy chữ mà bạn luôn đọc sai đọc sót thế? Bạn có thể đặt nhiều giả thuyết tích cực về chị Huyền như vậy, sao chị Huyền không nghĩ các bạn trẻ đó giỏi giang năng động, thu nhập cao, bố mẹ giàu có nên ăn tiêu thoải mái? Bạn lúc nào cũng tiêu chuẩn kép.

Bão số 10 đang đến rồi, không biết tân thủ tướng Phan Anh chuẩn bị giải ngân 1tr$ quyên góp + lãi NH cho bà con vũng lũ chưa?
Bạn thích ghép tiêu chuẩn kép vào mồm tớ , tớ cóc thèm thích mà giờ lại tiếp. Xin mời đọc lại cm tôi viết trc đó, tôi có chửi cả đứa nào rảnh háng chửi tui vì tội sao ăn sang mà ko dành tiền từ thiện . Tôi từ đầu nói nhiều lần là cả 2 đều sai. Còn cái lũ mà nghĩ mời bạn đi ăn xong chửi ng ta ky bo , thô lỗ vì ko gọi món đẳt như m tui cũng chửi luôn. Rõ là chính qdiem sỹ diện hão và ko chấp nhận khác biệt đó mới ép ng ta phải ăn tiêu quá lố. Tui thiệt tình ở nc ngoài câu đầu tiên ng ta hỏi là m ăn món gì? Mịa đâu có kiểu default fai gọi Kem v?? Thế mà ko hiểu sao rất nhiều ng hùa vào cho rằng cô này cần gọi Kem?
Thiệt tình đọc topic này xong cũng sợ xanh mẳt. Thiên hạ giờ ghê gớm quá, kem 70k chứ 700 k tui cũng đành goi, kẻo mắc công ăn chửi. Cơ mà nếu kem dát vàng 7 trẹo thì thú thật tui vẫn phải nghĩ. Tui ko có cạo giấy ra tiền tỷ đc như ng ta.
Chị ironfoot à, bạn cô này rủ đi ăn kem, cô không muốn ăn kem mà muốn ăn thứ khác thì miệng đâu không nói? Bạn nó có dí súng vào đầu, kề dao vào cổ bắt bao nó ăn kem đâu? Bạn nó chọn quán xong, tính mình tiết kiệm thì tay đâu không gõ Google tìm menu xem đắt rẻ thế nào? Cái đáng phê bình ở đây là cái thái độ, chứ không phải là việc không chịu bỏ tiền ra ăn kem giá cao.
Đừng nói lương 5 triệu chứ thu nhập của mình đủ xài không cần quá tính toán thì đi ăn bên ngoài vẫn luôn check menu trước để xem có món nào vegan mình muốn ăn không, hoặc gọi hỏi trước họ có thể làm vegan version của món mình thích không. Không thì chọn quán khác, chẳng sao, còn hơn đến đó giở giọng chê bai sao chúng mày sát sinh, nhà hàng cao cấp mà không accommodating gì cả, tao nhất định không ăn gì của chúng mày. Hoặc bạn mình có khi bảo bạn thấy nhà hàng A đắt, mình lại ok chọn ngay nhà hàng B hoặc C hoặc đến nhà mình cùng nấu ăn, play pool, xem phim, chơi với 2 con mèo lười. Như vậy cả hai bên đều vui mà cũng chưa làm mất lòng nhau bao giờ.
Nói về làm từ thiện, bản thân mình không bao giờ tin tưởng tổ chức từ thiện nào mà người sáng lập không có "skin in the game", không có năng lực tài chính, lại còn không đủ ăn với thu nhập hơn 5 triệu/tháng, nhưng lại tham vọng cao và thích "dạy đời" người khác. Một người đã từng làm việc lương cao nhưng từ bỏ để làm từ thiện sẽ rất khác với một người chưa bao giờ kiếm được nhiều tiền nhưng thích giáo điều rằng tôi mà có nhiều tiền tôi sẽ dành phần lớn cho từ thiện. Mình và gia đình mình đã từng gặp rất nhiều người (phải đến hơn 90%) lúc nghèo khó thì hiền lành, hứa hưu hứa vượn, lý tưởng sáng ngời, được giúp đỡ khá lên rồi thì quay ngoắt 180 độ, phản bội mình ngay. Cho nên với mình "nếu như" chẳng có giá trị gì cả, làm được rồi hãy nói.
Nói thêm là mình không bao giờ đóng góp cho tổ chức non-profit lớn nào mà program expenses (số tiền dùng để trực tiếp giúp đỡ đối tượng cần giúp) dưới 88%, còn administrative và fundraising expenses hơn 12%. Tổ chức nhỏ hơn thì program expenses phải lớn hơn 95% mình mới đóng góp hàng tháng, không thì chỉ góp case-by-case thôi. Tiền mình chăm chỉ làm ra không thể đóng góp cho những người ăn còn không đủ mà mong họ dùng tiền mình giúp người khác trước khi thỏa mãn nhu cầu cá nhân họ.
Đã viết bài để tạo tiếng vang cho bản thân mà tầm không tới, tiếng vang bị dội ngược thì phải chịu chứ kêu gì? Chính cô Huyền là người đem mác du học sinh về nước làm lương 5 triệu/tháng ra cho mọi người biết để chê chi phí sinh hoạt ở Việt Nam đắt đỏ, chê người khác tiêu xài phung phí, đi so nhà hàng sang trọng ở Việt Nam với sinh viên nghèo tuần ăn £26 ở Anh, thì những người thu nhập cao hơn có quyền chê cô ấy kém cỏi, không làm gì ra được thu nhập cao hơn để hiện thực hóa các ước mơ vĩ đại của cô ấy.
Marcus Cicero có một câu nói rất hay: "I criticize by creation, not by finding fault." Nhìn thấy problem và tìm ra solution cho nó luôn tốt hơn là soi mói, chê bai và than thở. Tệ hơn nữa là công khai trên mạng xã hội để mong mọi người xúm vào chê cùng mình.
08:23 SA 14/09/2017
Từ Anh trở về, tôi không dám đi ăn tiệm sang ở...
Giờ các bạn phân tích từng câu chữ thì mình mới để ý chị này nói chuyện câu trước đá câu sau y như đấu bò Tây Ban Nha nhỉ. Đoạn trên thì:
Tôi nói thẳng với bạn của mình và bạn đi cùng là tôi sẽ không ăn kem mà chỉ uống trà với giá 38.000 đồng vì kem quá mắc, tôi thấy không đáng phải bỏ ra số tiền ấy cho bản thân. Hai người có thể ăn và tôi sẽ trả tiền...
Nếu mức thu nhập như tôi hoặc nhỉnh hơn một chút lâu lâu vào quán với mức giá như trên "cho biết với người ta" thì ổn, nhưng tôi thấy nhiều bạn trẻ vào các kiểu hàng quán đó như cơm bữa. Chưa kể, khi tiêu dùng quá mức, bạn cũng tự đặt áp lực cho bản thân là phải kiếm tiền bằng mọi giá? Liệu có nguy cơ đẩy bạn vào những việc không đúng?

Đoạn dưới thì:
Tất nhiên, những băn khoăn trên được tôi cất giấu trong lòng. Tôi không phán xét cách xài tiền trên là xấu hay tốt. Đó là quyền của mỗi người! Tôi cũng không lên án các thương hiệu kia đã bán giá "cắt cổ" vì có thể họ phải bỏ ra chi phí đầu tư lớn.

"Tôi giấu băn khoăn trong lòng" bằng cách viết một bài thật dài đăng lên FB, ai chê tôi thì tôi phản ứng như đỉa phải vôi. Rồi lại:
Trong khi đó, ở Việt Nam, với mức lương 5 triệu/tháng dành cho giảng viên như tôi (phải dạy khoảng 270 tiết/năm, chưa kể coi thi, soạn bài, họp hành và nghiên cứu) thì chỉ đủ tiền ăn cho bản thân trong tháng, không thể chi dùng cho bất cứ việc gì khác.

Ngay sau đó thì:
Trên tất cả, tôi muốn dành phần lớn thu nhập để đầu tư vào việc học hành, giúp đỡ gia đình và những đứa trẻ kém may mắn.

Lương 5 triệu/tháng, tiêu xài ngày 100k, trừ tiền thuê nhà và các loại hóa đơn thì chắc còn hẳn 500k/tháng, gọi là "phần lớn thu nhập" để đầu tư học hành, giúp đỡ gia đình và các em bé kém may mắn? Chị Huyền có thể cãi là bây giờ tôi chỉ đủ ăn, tôi tính là tính cho lúc tôi thu nhập cao hơn bây giờ thì tôi mới đóng góp abc xyz, tức là chị chưa đóng góp tiền của được gì nhiều, chị chỉ nuôi thân, và những gì chị rao giảng về chi tiêu tiết kiệm để từ thiện chỉ là "nếu như" với lại "giả sử" mà thôi, vì chị có muốn xài nhiều hơn cũng không có.
Em đồng ý với chị Taiuong là mỗi người có một nhu cầu sống khác nhau. Tiền ít, tiền nhiều, miễn biết thu vén, thấy đủ, thấy hạnh phúc, bình an là được.
Trong trường hợp của cô Huyền này, em không cho rằng sống như vậy là "đủ" hay là "hạnh phúc", vì cô ấy còn phải nhìn ngó xung quanh xem người ta xài tiền của người ta như thế nào, thắc mắc rằng người ta làm sao có số tiền đó, và ai mà trẻ hơn, bị cho là trình độ kém hơn mà tiêu xài thoải mái thì bị cho là "xài tiền của bố mẹ" hoặc "chắc nó kiếm tiền bằng mọi giá". Nếu bản thân đã xác địch muốn làm nhiều việc "vĩ đại" hơn là tự nuôi ăn bản thân, thì phải nhìn lại xem khả năng tài chính và tiềm lực của mình đến đâu, trước khi mở miệng thắc mắc cách sống của người khác, và muốn mọi người tung hô cách sống của mình.
Các bạn ủng hộ cách sống của cô Huyền thử nghĩ mà xem, nếu bạn có 1 đứa bạn THÂN, bạn rủ nó đi ăn kem để đưa nó tiền đóng góp cho quỹ từ thiện của nó, nó nói BẠN CHỌN QUÁN ĐI, xong bạn bỏ công chọn quán, báo nó, nó CHẲNG NÓI GÌ, đến ngày đến giờ vẫn vác mặt đến. Xem menu xong, nó xị mặt ra, nói thẳng là kem này quá mắc, nó thấy không đáng phải bỏ ra số tiền đó để ăn kem cho bản thân nó, bạn thích thì có thể ăn, nó trả tiền cho. Sẵn tiện nó nói luôn quan điểm của nó là không ăn ở những nơi nó cho rằng không đáng đồng tiền bát gạo, dù nó trả hay bạn trả cho. Lúc này bạn có còn muốn ngồi ăn không hay lost appetite rồi chỉ muốn hét vào mặt nó: "Mày điên à", rồi bỏ đi về cho khỏi tức? Mình không cho rằng chuyện như thế này là chuyện nhỏ, và đánh giá cô này chỉ có thể rơi vào 1 trong 2 trường hợp: keo kiệt bẩn tính hoặc bị hâm. Mình ghét bọn keo kiệt bẩn tính, và không có thời gian chơi với bọn hâm, nên gặp bạn như cô này thì sẽ tránh như tránh hủi.
07:09 CH 13/09/2017
Từ Anh trở về, tôi không dám đi ăn tiệm sang ở...
Đề nghị chị Lu kéo rèm môi xuống. Mặc váy chưa qua chạc ba thì cố gắng kiễng chân nghiêng đùi khép háng gọn vào b-)

Chị có tin là những kẻ sẵn sàng "chỉ trích" người khác là "ti tiện" "bẩn tính" vì họ ko xài tiền như chị, chính là những kẻ giỏi xài tiền của người khác nhất ko? Vì thực tế là những người phải đổ mồ hôi sôi máu mắt thực lực kiếm tiền, dù có kiếm được nhiều, họ cũng ko có cái kiểu dạy thiên hạ cách tiêu tiền toang hoác bố đời như chị :>

Mình thấy bạn lady_in_blue đâu có chỉ trích cô Huyền vì cô ấy không xài tiền như mình mà sao bạn phải xúc phạm bạn ấy như vậy? Có ai nói là ăn uống tiết kiệm là "ti tiện" và "bẩn tính" đâu, nhưng khi đã đồng ý đi ăn với bạn, đã không tìm hiểu trước về chỗ mình sẽ đi, đến nơi lại chê bai giá cả rồi thể hiện thái độ thì đúng là bẩn tính thật chứ còn gì. Chẳng thà dùng kinh nghiệm "nghiên cứu sinh" mà nghiên cứu giá cả, rồi đưa ra lựa chọn khác cho bạn, vì dụ "hay là mình đi quán X đi, giá cả có vẻ hợp lý hơn mà reviews cũng rất tốt", thì ai chê trách được.
Mình thấy một số bạn nghĩ từ thiện và hưởng thụ là 2 khái niệm mutually exclusive (Google dịch là loại trừ lẫn nhau - chắc cũng đúng), kiểu tôi ăn quán lề đường để có thể chia sẻ với người khác, hoặc tôi thích hưởng thụ còn mặc kệ từ thiện. Okay, nếu thu nhập của bạn thấp, bạn không có cách nào tăng thu nhập và bạn có lòng tốt muốn chia sẻ, thì rất đáng hoan nghênh. Nếu bạn có lương cao thích tiêu xài mà không làm từ thiện, thì việc bạn mua sắm cũng góp phần tạo ra công ăn việc làm, cũng tốt. Nhưng bạn có quyền chỉ trích những người ăn ở nhà hàng sang trọng hay chỉ trích người thích làm từ thiện không? Không, vì đó là tiền của họ, công sức của họ, nếu bạn chê trách họ là rất vô duyên.
Mình làm data scientist ở ngân hàng, thường mỗi ngày mọi người sẽ thấy mình tung tăng váy vóc đi làm, du lịch khắp nơi thì Google chỗ nào có nhà hàng có menu chay ngon thì đắt mấy mình cũng ăn, thượng vàng hạ cám gì mình cũng "chơi" được. Trái với hình ảnh một đứa thích du lịch, thích mặc váy đẹp đi làm là những ngày mình mặc cái áo cũ nhất, cái quần cũ nhất để đi đóng gói thức ăn cho người nghèo ở nhà kho Open Door Mission, cũng có ngày công ty cho nghỉ làm đi giúp xây nhà cho Habitat for Humanity, lúc đó thì từ một đứa chồng cưng như trứng không cho làm gì cũng lăn lộn sơn tường, đóng đinh, mặt mũi lấm lem, áo vắt ra nước, thấy mảng tường sơn khô lại cũng đẹp đẹp thì tự hào ghê gớm. Trái với hình ảnh một đứa thích mua đồ ăn ở Whole Foods, mỗi lần grocery shopping là thích tít mắt, là một đứa cứ thấy hoàn cảnh chó mèo bị bạo hành là chip in $50-$100 từ tiền để dành mua sắm, đi fundraising cho Big Brothers Big Sisters được $600 mà vui cả tuần.
Bạn nghĩ số mình sướng, có sẵn tiền xài dễ dàng nên thích phán xét người khác? Mình "khởi nghiệp" làm graduate assistant lương "thiếu đói" $1,300 tháng để khỏi trả tuition và bảo hiểm sức khỏe, nhiêu đó không đủ xài, thì cố làm thêm internship để lương tăng hơn 2 lần, vừa đi học 2 bằng song song full-time vừa làm grad assitant 20 tiếng/tuần và làm intern 20 tiếng/tuần, lúc nào cũng chạy như ma đuổi, thức đến 3-4 giờ sáng để làm bài, mặt mũi xuống sắc xấu như ma cấu. Rồi sau khi tốt nghiệp có việc làm chính thức thì mình luôn cố gắng làm việc hiệu quả và chăm chỉ, nếu nhiều việc thì làm 10-14 tiếng/ngày chứ không đùn đẩy cho người khác. Sức khỏe mình kém nên muốn có thêm thu nhập thì không làm thêm việc bên ngoài được, vậy thì mình cố gắng làm thật tốt công việc của mình để được thăng chức/tăng lương, và kiếm spot bonuses ($1,500/lần), cộng thêm chồng mình cũng giống vậy, nên tụi mình đủ cover tất cả những dự định cho gia đình nhỏ VÀ đóng góp công sức tiền bạc cho charities. Mỗi tháng gia đình mình chi 40% thu nhập cho tất cả những gì liên quan đến ăn ở bảo hiểm xe cộ, còn lại thì chia ra đầu tư, để dành cho các quỹ khẩn cấp, du lịch, mua sắm, quà tặng người thân, và giúp đỡ động vật/người nghèo.
Những người như mình, không thích sống cực khổ, không thích chi li tính toán, lại không thích mặc kệ những người hoàn cảnh khó khăn, không thích những người "ti tiện bẩn tính" thì có phải là người xấu không?
05:19 CH 04/09/2017
Từ Anh trở về, tôi không dám đi ăn tiệm sang ở...
Các mẹ tổ lái vấn đề quá nhiều. Mình k biết chị trong bài báo có thật hay k, nhưng mình thấy đúng về tỉ lệ lương - chi tiêu cho ăn uống ở VN chênh lệch rất nhiều so với các nước phát triển. Thật, thấy nhiều mẹ comt cũng ở Âu Mỹ nhiều thì các mẹ cũng nhận thức được vấn đề đấy chứ nhỉ. Cứ đánh vào các khía cạnh nhỏ nhặt như giọng điệu hay lương nhà nước chị này khai là thật hay chém gió làm gì. Mình chưa sống ở Âu Mỹ bao giờ nên k rõ lắm, nhưng đã từng học và làm việc ở Nhật vài năm. Mình công nhận giá cả ở Nhật khá đắt đỏ, nhưng so với mức lương trung bình của đất nước này thì vẫn chấp nhận được. Với mức lương TB của svien mới ra trường khoảng 15-17 man, tương đương 30-34 triệu, thì mình khẳng định là họ vẫn thấy 1 viên kem 70k là đắt, khi đi mua sắm quần áo, họ luôn canh đồ sale Gu, Uniqlo,... với mức 100 - 400k 1 món đồ. Đi siêu thị mình để ý rất nhiều người đến từ khoảng 7ruoi tối, và họ đợi đến 8h để nhân viên đi dán tem giảm giá vào các hộp thịt, rau rồi họ múc luôn. Ý mình là gì, là với mức thu nhập tương đối ổn thì họ vẫn chi tiêu tiết kiệm, còn ở VN nếu lương tầm 8 triệu đổ lên với 1 người độc thân, thì hầu hết mọi ng tiêu sài khá xông xênh.
Mình nghĩ mọi người không muốn bàn đến vấn đề vĩ mô vì ai cũng thừa biết chính sách kinh tế xã hội của Việt Nam theo chế độ hiện nay muốn thay đổi chỉ có đợi đến đời sau hay đời sau nữa, chứ nói hoài nói mãi ai chả biết ở Việt Nam chất lượng sống không cao bằng nhiều nước đang phát triển khác, chứ chưa nói đến đã phát triển. Nhưng mà than vãn chê bôi mãi thì thay đổi được gì? Mình và rất nhiều người tham gia diễn đàn này là kiểu người không thích nói nhiều, không thích cái gì là thay đổi, không thay đổi được thì mặc kệ, không mặc kệ được thì tập yêu thích nó, thế thôi.
Ví dụ hồi nhỏ mẹ đánh, mắng chửi, bắt mình làm việc nhà vì "con gái phải biết làm để sau này đi lấy chồng người ta không chửi mẹ", còn anh mình chơi không, vì "con trai sau này làm việc lớn". Mình có ở lại Việt Nam làm lương 5tr, lấy chồng mediocre rồi hết giờ làm sấp ngửa về dọn dẹp nấu cơm không? Không. Mình đã chứng tỏ cho mẹ thấy là con gái cũng có thể đi năm châu bốn bể, làm hết việc nhỏ việc lớn, nhưng "việc nhỏ" thì hơi lười nên chọn 1 anh chồng chăm chỉ, thích dọn dẹp, do laundry, gánh hết việc nặng cho vợ, đi làm lương cao, thích khoe với bạn là "my job is to make money and her job is to spend the money I make". Cô này đi nghiên cứu sinh ở Anh, không được ở lại làm việc, về Việt Nam cũng không kiếm được việc có lương cao, lâu lâu đi với bạn thì nhăn nhó xót xa 70k tiền 1 viên kem, thử hỏi cô ấy đã làm gì để cải thiện hoàn cảnh sống xung quanh mình, hay chính tính cách tạo nên số phận con người?
Mình nhắc lại là không phải chỉ có ở Việt Nam thì mới có chênh lệch giàu nghèo, và có những nhu cầu thiết yếu đắt hơn so với các nước phát triển. Bạn nào không tin thì check cái individual income percentile calculator dành cho nước Mỹ ở đây:
http://graphics.wsj.com/what-percent/
Đây là số liệu 2014 công bố bởi cục thống kê Mỹ, tổng hợp bởi The Wall Street Journal. Trang này để sẵn mức thu nhập $27,000/năm là median (50th percentile) của nước Mỹ, có nghĩa là 50% người lao động Mỹ có mức lương này hoặc thấp hơn. Lấy chỉ số lương tăng trung bình ở Mỹ theo công bố hàng tháng của Bộ Lao Động Mỹ là 3%/năm, thì hiện nay mức median đó là khoảng $29,500, tức là 50% người dân Mỹ có gross income ít hơn $2,500/tháng, sau khi trừ bảo hiểm, thuế, rent/mortgage, tiền trả nợ sinh viên/xe/nợ tiêu dùng/nợ thẻ tín dụng/nợ y tế, các loại bills, thì chẳng còn bao nhiêu hết để mà có thể "thoải mái muốn ăn gì thì ăn" như một số bạn đã nêu. Chưa kể mỗi lần có chuyện phải khám sức khỏe thì dù có bảo hiếm y tế từ employer cũng phải trả deductible vô cùng cao, trừ khi họ mua bảo hiểm PPO có deductible thấp thì premium lại rất cao. Như mình hồi nghi bị thyroid cancer, đi khám rồi ultrasound có 30 phút mà về trả bill hết hơn $1,000. May mà vợ chồng mình may mắn có công việc ổn định, có để dành, chứ như người thu nhập thấp mình kể ở trên, thì làm sao trả cho bệnh viện?
Thức ăn ở Mỹ trừ khi mua organic, còn lại khá nhiều rau củ quả cũng đầy thuốc sâu. Vợ chồng mình ăn chay trường, thuần chay, ráng mua bánh mì và vật liệu nấu ăn organic hết, mà tiền thức ăn (chưa tính ăn ngoài) 1 tháng đã hết hơn $800, không có thịt cá trứng sữa gì. Ở Việt Nam muốn mua bông cải xanh organic có phải bỏ ra $3.99/450g (1lbs) không? Muốn ăn đậu hũ ngon có phải trả $2.99/450g không? Chưa kể, ở Việt Nam lương 5tr đi thuê phòng trọ 1tr (20% thu nhập) còn có chỗ ở với những gia đình lao động khác hoặc share phòng, chứ ở đa số thành phố size trung bình hoặc lớn ở Mỹ, thu nhập $2,000 đi thuê phòng $400 (cũng 20% thu nhập) thì ai cho thuê? Chỗ nào cho thuê thì cũng là loại room by day hoặc room by week, mà những chỗ đó xác suất hàng xóm là người vô gia cư, gái mại dâm, tội phạm là vô cùng cao.
Mình so sánh tủn mủn vậy để cho thấy sự so sánh nào cũng khập khiễng. Sống ở đâu cũng có mặt tốt, mặt chưa tốt, và mặt xấu. Chỉ có người thích nghi tốt thì mới phát triển được, còn những người tài năng không bao nhiêu mà hay than thở thì họ chỉ xứng đáng với những gì họ đang có mà thôi.
06:17 CH 02/09/2017
c
chocolate0802
Bắt chuyện
3.4kĐiểm·5Bài viết
Báo cáo