images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Lâu lắm k vào nhà EQ. Đúng là k có thời gian luôn. Đi làm rồi, về chăm 2 đứa con, công việc bù đầu, k có thời gian nghỉ ngơi luôn.
Mấy hôm nay lại đau đầu quá, lên nhà mình thư giãn một lát, lại muốn kể lể đôi điều. K biết các mẹ có nhớ mình nữa k? Và có vui vẻ tư vấn đôi điều nữa k?
Vấn đề của mình đến giờ vẫn chưa đâu vào đâu. Chồng kí đơn rồi nhưng giấy tờ mình tìm k thấy. Đã gọi chồng về nói chuyện thẳng thắn, bảo chồng đưa giấy tờ để làm thủ tục, nhưng chồng vẫn k đưa, tìm cách gây khó khăn.
Chồng có nhờ bmc, đồng nghiệp thân của mình can thiệp, chuyển lời tới mình mong muốn của chồng là mình giúp chồng trả nợ để ổn định cuộc sống gia đình. Nhưng những điều đó chồng k trực tiếp nó với mình, khi vợ chồng nói chuyện mình đều yêu cầu li dị, nói chuyện khác là mình gắt gỏng ngay. Chồng bực tức bảo muốn sao cũng dc và bỏ đi, giấy tờ vẫn k đưa.
Vấn đề là chồng vẫn chơi bời nhậu nhẹt, vẫn k về nhà. Có vẻ là chồng thích thú với cuộc sống tự do, thoải mái, muốn làm gì thì làm,k bị ai quản lí như vậy. Điều này làm mình cũng rất khó chịu. Nếu k muốn li dị lẽ ra chồng phải về nhà, phải ở nhà, giúp vợ chăm con...để thuyết phục mình chứ?
Các mẹ ném đá mình cũng dc, chỉ trích mình cũng dc, hãy giúp mình phương án giải quyết ông chồng ham chơi và giúp mình củng cố quyết tâm li dị với ah.
05:57 CH 28/04/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Xin lỗi mẹ Wicket nhé, đọc quen miệng nên đánh sai.
08:15 SA 27/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Mình rất đồng cảm với bạn, mình nghĩ hầu như ai li hôn cũng từng trải qua giai đoạn như bạn. Triết học (mặc dù rất buồn ngủ nhưng mà rất đúng) đã đưa ra quy luật Lượng đổi Chất đổi. Sự chán chường, các rắc rối phải đến một đỉnh điểm thì mới làm thay đổi "chất" của gia đình, chuyển từ trạng thái "kết hôn" sang "đơn thân". Ngày trước khi mình còn ở trong tình trạng của bạn, mình hay lẩm bẩm: cứ từ từ, chán nhau đến tận cổ rồi sẽ đến lúc li hôn :).

Bạn ạ, như mình đã nói trong bài trước, các rắc rối hiện tại của bạn vẫn còn sau khi li hôn. Anh ấy sẽ vẫn thỉnh thoảng đến (không đến bạn còn gọi điện nhắc í chứ, trước kia không về nhà 1 đêm là người chồng ham chơi vô trách nhiệm, li hôn xong đến thăm con hàng ngày lại là người bố quá trách nhiệm và yêu con:), bạn có thấy vô lý không?), vợ con đau ốm anh ấy vẫn không biết và bạn chả muốn/chả dám gọi, con trai vẫn thảng thốt vì tiếng xe máy trong đêm, lại hay hỏi về bố đâu, sao bố không về nhà, đồng nghiệp vẫn tiếp tục hỏi thăm .... Bạn định giải quyết thế nào? Bạn nõi rõ cho mọi người cùng biết là bạn sẽ làm thế nào được không?

Phụ nữ chúng ta khi chán chồng 1 thời gian, có ý định li hôn, thường nói rằng mình đã chuẩn bị từ lâu rồi. Thực chất với những câu chuyện mà bạn kể ra ở đây, sự chuẩn bị của bạn còn thiếu nhiều lắm. Mình phải nói rất thật lòng là nếu bạn đã chuẩn bị từ lâu thì các băn khoăn (in đậm ở trên) của bạn là chuyện nhỏ, nhỏ như vậy mà còn chưa giải quyết được thì làm sao quản lý và phát triển cuộc sống của mình sau khi li hôn. 1 tờ giấy li hôn không làm các rắc rối đó tự nhiên mất đi, mà bạn sẽ có động lực xử lý nó theo cách khác. Điều mình muốn nói với bạn suốt từ các bài viết trước là bạn hãy xử lý nó ngay từ bây giờ.

Mình nói trước là các biện pháp của mình sẽ làm cho quyết tâm li hôn của bạn trở thành hiện thực. Còn nếu bạn vẫn muốn giữ gia đình, bạn hãy đọc kỹ trước khi vận dụng và nên xin tư vấn theo hướng giữ gia đình. Bạn cứ suy nghĩ kỹ đi, lấy tờ giấy chỉ ra các ưu điểm, nhược điểm đối với từng phương án, các vấn đề phải đối mặt và cách giải quyết. Khi quyết định theo hướng nào, mọi người sẽ tư vấn theo hướng đó.

Bạn hãy gạt các vấn đề mang tính cảm tính như ưu phiền, hận, chán chường, buồn khổ... sang một bên, chỉ để lại các vấn đề lí tính như: nợ nần của chồng, con ốm đau, thiếu tiền, công việc trục trặc... , có thể bạn sẽ nhìn rõ hơn. Bạn hãy đặt câu hỏi là li hôn mình sẽ nuôi cả 2 con hay 1 con, 3 mẹ con ở đâu? có phải chuyển nhà chuyển trường cho con không? tài chính như thế nào?...

P/S 1: Quan điểm cá nhân của mình là bạn chưa nên li hôn (chắc khác nhiều mẹ trong này:)). Mặc dù cuộc sống sau li hôn của mình ổn, mình không nuối tiếc gì về quyết định đó, nhưng mình thấy hoàn cảnh của bạn chưa đủ để li hôn. Ban cần 1 thời gian chuẩn bị tốt hơn.

P/S 2: lần sau nghiên cứu kỹ thủ tục rồi hãy đưa chồng ký đơn nhé. Đơn từ là việc rất nhỏ, ngày đến tòa nộp hồ sơ mình viết cũng được. Cái quan trọng là đàm phán với chồng để tránh tranh chấp và hoàn thiện bộ hồ sơ nộp cho tòa. Giấy tờ chồng đang giữ thì bạn đến tòa lại bị đuổi về thôi, còn lâu mới li hôn được.:)

Cảm ơn chị Refresh, Chắc chị hơn tuổi e và hơn cả kinh nghiệm sống nữa. E đã đọc đi đọc lại bài của chị rất nhiều lần, tự đặt vào trường hợp mình thấy rất đúng.
Cuộc sống gđ e đúng là k hạnh phúc từ lâu. E luôn mong muốn làm sao để chồng tốt dần lên nhưng e lại k làm dc, vì thế thường trực trong e luôn là hai luồng suy nghĩ: giữ chồng và bỏ chồng. E đã từng đặt ra các giả thiết và phương án giải quyết nếu k sống chung với nhau nữa. Nhưng khi đứng trước ngưỡng cữa li hôn, e lại gặp khó khăn trong việc xử lí tâm trạng của mình, mặc dù bề ngoài vẫn tỏ ra cứng cỏi: làm công tác tư tưởng cho con, công tác chuyên môn, ứng xử với đồng nghiệp, nói chuyện với BMC, quản lí việc nhà...
Đúng là cách đây k đầy một tháng, e cũng đã thiết tha muốn giữ chồng, muốn chồng thay đổi. Các mẹ trong top cũng đã tư vấn cho e một số cách thức để hàn gắn gia đình, nhưng e đã k làm dc. (Xin lỗi mẹ Pinkhold nhế, các cách của bạn rất hay và thiết thực nhưng mình đã k làm dc, mình đã k thể mở miệng dc, mỗi khi chồng về chỉ biết im như thóc, dù vẫn cơm nước bình thường. Chồng cũng im như thóc, làm vài việc cá nhân rồi lại đi. Có lẽ cả hai đều chán.)

Rồi trong mấy ngày mẹ đau con ốm thay nhau nằm viện, ngẫm trước nghĩ sau, e lại muốn li dị cho yên thân. Chứ cuộc sống li thân như hiện giờ e cũng k thể chịu nổi. Bình tĩnh nhìn lại các vấn đề hậu li hôn và xem xét các phương án có thể xảy ra lúc này e thấy:
1. Quay về phương án giữ chồng, có hai khả năng:
- Gọi chồng quay về: Đồng nghĩa với chấp nhận trả nợ cho chồng, chấp nhận cảnh chồng tiếp tục chơi bời, đi sớm về khuya; chấp nhận thêm tâm lí chồng càng coi thường/k ngại vợ vì đã chơi bời như thế, bỏ đi như thế.. nhưng vẫn cần chồng, vẫn phải tìm cách gọi về. Cứ cho rằng khi gọi chồng về sẽ kiên quyết đưa ra một số điều khoản, vận dụng mọi EQ để cảm hóa chồng từ bỏ các thói hư tật xấu... Nếu có dc cũng chỉ một thời gian ngắn, rồi chồng vẫn sẽ "ngựa quen đường cũ". Cuộc sống này e k muốn trải qua nữa.
- Tạm thời li thân, (chủ yếu để "cảnh cáo" chồng): Sẽ tạo cơ hội cho chồng đi chơi nhiều hơn, k bị ràng buộc gì; cộng thêm nguy cơ nợ nần tăng lên theo cấp số nhân. Tình cảm vợ chồng phai nhạt. Bản thân thì khổ sở vì trằn trọc đêm hôm, đau đầu vì k biết chồng đang làm gì ở đâu tình hình nợ nần ra sao, đau lòng vì con cái cứ ngóng trông ba... Tác dụng "cảnh cáo" k hiệu quả vì thâm tâm chồng cho rằng vợ chắc k dám li dị, về mà thấy vợ k nói gì thì đi tiếp cho khỏe thân, một thời gian rồi đâu sẽ vào đó. Cuộc sống này e cũng k muốn trải qua nữa, nó quá mệt mỏi.
2. Li dị. Cũng sẽ có 2 khả năng:
- Chồng quay về. Đây là khả năng tươi sáng nhất (và cũng ít xảy ra nhất). E nghĩ rằng chồng e cũng k đến nỗi cạn tàu ráo máng, ít nhiều cũng nghĩ tới con cái,(lần này chồng bỏ đi lâu vậy vì vốn dĩ cũng đang trách vợ thấy chồng nợ nần khó khăn mà quay lưng ngoảnh mặt nên cũng bỏ đi cho vợ "biết tay". Chồng e cạn nghĩ lắm, tự cho rằng lần này là chuyển cho họ chứ k chơi, họ nợ mình k trả dc nên mình mới gay, vợ "giúp" cho ít tiền đến khi họ có sẽ trả lại. Đơn giản vậy đó.). Cộng với tác động từ phía đồng nghiệp của chồng (nếu e nhờ họ giúp đỡ). Chồng ham vui nhưng cũng dễ bị thuyết phục, cũng có chí tiến thủ trong công việc, hơi kỳ lạ nữa là cũng có uy tín nơi công tác. Với lại khi hiểu ra nguy cơ bị mất gia đình thật sự, chồng sẽ buộc phải lựa chọn và sẽ thay đổi. Nếu xảy ra theo hướng này thì tốt quá dù e k hy vọng gì nhiều nên cũng k tính các phương án để giải quyết tình huống này. Cộng thêm khoản nợ phải gánh nếu hòa hợp dc cũng khiến e ngán ngẩm.
- Cắt đứt hoàn toàn. Vợ chán chồng cộng với tâm lí chồng cũng đang chán vợ, nghĩ rằng vợ muốn thế nào sẽ theo thế ấy (như hiện giờ e đề nghị li thân và chồng làm đúng như thế) thì khả năng này là rất cao. khó khăn nhất với e là làm sao để cân bằng cảm xúc để k bị rơi vào tình trạng khủng hoảng về tâm lí, k phải e quá yêu chồng hay quá phụ thuộc vào chồng đến nỗi k đứng vững nổi sau li hôn, nhưng bản tính e yếu đuối dù bề ngoài luôn tỏ ra cứng cỏi. Về những vấn đề lý tính xảy ra sau li hôn e dự tính như sau:
+ Con cái e sẽ nuôi hết, mỗi tháng chồng đưa 1/3 số lương hiện giờ là dc. e đang lên tìm hiểu xem số tiền nuôi con nếu muốn tăng lên khi chất lượng cuộc sống tăng lên thì nên đưa ra yêu cầu thế nào, ghi vào đơn ra sao... Làm cho chặt chẽ vậy thôi chứ e cũng k hy vọng gì khoản trọ cấp này sẽ dc đưa đầy đủ.
+ Làm công tác tư tưởng cho con về cuộc sống k có ba. Hiện giờ e cũng đã làm rồi như nói ba k về ngủ cho rộng, ba về mẹ mắng ba con có thích k, ba đi công tác, đi học xa...
+ Nếu ốm đau xác định tự lo cho bản thân. E có một vài đồng nghiệp tốt có thể nhờ giúp đỡ những lúc quá cần thiết và họ rất nhiệt tình. K dựa vào BMC, chỉ báo nếu cần để họ đến thăm cháu, k yêu cầu BMC chăm sóc để tránh phụ thuộc, chồng biết lại tưởng mình có ý đồ gì.
+ Tiền nong mình tự lo hết. Hiện tại lương của e đủ lo cho hai đứa cúng k đến nỗi thiếu thốn gì, e cũng tích lũy dc một ít mà chồng k biết. Sau này sẽ tiết kiệm hơn.
+ Tạm thời sẽ vẫn duy trì nơi làm việc, chỗ ở và chỗ học của con nhưng sẽ tìm hiểu một nơi khác khi thích hợp sẽ chuyển đi và k cho chồng biết nơi ở mới. Nếu chồng quá làm phiền sau khi đã li hôn thì sẽ chuyển ngay lập tức.
+ Về Ba mẹ của mình e sẽ k báo, để li hôn xong họ mới biết cũng dc vì họ cũng ở xa, biết sớm chỉ tội đau đầu buồn phiền sớm. BMC thì cũng vậy, mà BMC có biết cũng k ngăn cản dc e.
+ về nợ nần đứng tên ai người đó trả, tức là chồng trả hoàn toàn e k có nợ ai.
+ Về tài sản cũng k có gì nhiều để chia, cơ bản là cái gì trong nhà thì để lại cho vợ để phục vụ con cái, xe chồng chồng đi, cái gì chồng chồng lấy ...
Khó khăn nhất hiện giờ của e là nói sao với chồng bây giờ, thực tình e k muốn nói chuyện, chỉ nt hỏi số CMND, hộ khẩu nhưng chồng k nhắn lại, tìm thì k thấy. Hôm đưa đơn chỉ bảo "xem rồi kí cái" rồi chồng ki. Vẫn chưa ai nói gì với ai cả.
Khó khăn thứ hai là vấn đề tâm lí. Cái này e đang vật lôn từng ngày để cân bằng cảm xúc.
Mọi chuyện e cũng chỉ mới nghĩ dc đến đó. Mong chị Refresh và các mẹ chỉ dẫn thêm, nhất là làm sao để ổn định tâm lí. E muốn hỏi chị Refresh về quá trình li hôn và các vấn đề nảy sinh trong quá trình li hôn cũng như làm sao để tâm trạng của mình k ảnh hưởng quá nhiều đến các quyết định của mình.
P/S 1: Tầng 1 EQ k có quá nhiều người xuất hiện, người có giọng văn + câu cú + tư duy như chị càng k nhiều, người có hoàn cảnh gđ cận li hôn càng rất ít. E có hơi thắc mắc tí tẹo rằng chị là ai trong số người ít ỏi đó?
P/S 2: Nhân nói về EQ tầng 1, mình muốn bày tỏ chút lòng cảm phục tới mẹ Wecket, chỉ có Wecket là trường kì kháng chiến đến từ tằng hầm nhà EQ đến tận giờ. Mình hiểu lập trường của Wecket như case của mình là bỏ quách từ lâu rồi cho nhẹ nợ. hi
08:12 SA 27/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
(Tiếp nhé)

Bạn hãy tin mình là những rắc rối hiện tại của bạn không chấm dứt ngay lập tức khi bạn li hôn nhưng các rắc rối khác thì lại đến ngay lập tức. Từ vấn đề tài chính, chỗ ở, học hành của con, quan trọng nhất là tâm lý của cả mình, cha mẹ và con cái. Những vấn đề đó đến quá dồn dập trong bối cảnh tâm lý không vững vàng thì rất dễ bị khủng hoảng, mà đã khủng hoảng thì xử lý lại càng sai.

Mình nghiệm ra rằng để không bị rơi vào trạng thái tồi tệ, cần có thời gian chuẩn bị cần thiết cho tất cả mọi việc. Bước đệm cho cuộc sống li hôn là bạn hãy coi như là đã li hôn, hãy tách bạch trách nhiệm, nghĩa vụ, tài sản, nợ nần, hãy âm thầm chuẩn bị mọi điều kiện cho mình và con; làm công tác tư tưởng cho cha mẹ và con cái. Khi được sự ủng hộ của gia đình mình, mọi việc sẽ dễ thở hơn rất nhiều. Để làm được điều này, bạn hãy gạt những rắc rối của chồng sang một bên, tập trung chỉ ra các rắc rối mình sẽ gặp phải và tìm cách giải quyết. Trong quá trình bước đệm, bạn và chồng sẽ có cơ hội nhìn nhận rõ ràng hơn. Nếu vượt qua giai đoạn này, bạn sẽ thấy yên tâm hơn rất nhiều với quyết định li hôn. Nếu bạn không vượt qua được thì phải tìm cách sống chung với lũ thôi. Nhưng cũng là 1 dịp bạn nhìn nhận lại rằng chồng mình không hoàn toàn vứt đi, vẫn có điểm nào đấy mình có thể tin tưởng và níu kéo.

Bạn hãy chỉ li hôn khi bạn muốn làm điều đó và tin tưởng mình có thể xắp sếp được cuộc sống của mình ở mức bình thường.

Cảm ơn mẹ Refresh rất nhiều vì bài viết rất hữu ích đối với hoàn cảnh cũng như tâm trạng của mình hiện giờ.
Thật ra mình đã chuẩn bị tâm lí để li hôn từ lâu rồi nhưng cảm thấy bản thân k thể vượt qua đc tất cả các rắc rối ập đến một lúc nên k dám quyết định, lại thương con, rồi nghĩ đến ba mẹ, rồi k chịu nổi cảm giác tan vỡ, rồi đồng nghiệp dư luận... Bây giờ quyết tâm li hôn, hồ sơ cũng đã làm gần xong, lại nhận thấy chống chếnh chênh vênh quá...
Mình cũng đã xác định sẽ li thân một thời gian để cả hai cùng suy nghĩ. Nhưng cuộc sống li thân cũng làm mình khổ sở. Chồng thích về thích đi lúc nào cũng dc, vợ đau con ốm biết cũng như k, nửa đêm con trai mình cũng thức giấc vì một tiếng xe máy vô tình chạy qua, thỉnh thoảng đồng nghiệp hỏi thăm... Mình muốn dứt điểm cho xong, như có mẹ nói vết thương nếu k dũng cảm cắt bỏ thì để càng lâu càng nhức nhối. Dù đúng là mình chưa thất sự chuẩn bị tâm lí đầy đủ cho một cuộc sống hậu hôn nhân.
Hiện tại chồng đã kí đơn nhưng lại k đưa sổ hộ khẩu gia đình và số cmnd cho mình.
Tự dưng giờ lại thích nghe bài "Chênh Vênh" của Lê Cát Trọng Lý.
05:26 CH 25/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@Mamacoi: Từ lâu rồi mình đã k muốn nói chuyện bạn ah, cũng k biết nên nói thế nào để k xúc phạm hay làm tổn thương nhau. Với lại quan điểm giờ cũng đã khác nhau nhiều: với chồng là giúp trả nợ rồi mới về nhà, còn trách nhiệm với vợ con, đi sớm về khuya, chơi bời nhậu nhẹt... chắc cũng k thực hiện dc; còn với vợ thì ngược lại. Nói chung đã quá khả năng hàn gắn rồi. Nhìn thấy nhau hay k, nói chuyện hay k thì cũng làm mình đau lòng như nhau thôi.
05:01 CH 25/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@Wannabe: Mình vốn dĩ cũng k nghĩ như chị Saudau, chỉ muốn nói là mục đích cuối cùng cũng như chị ấy thôi, cũng là k muốn ba mẹ và con cái đau lòng, dù sâu xa bên trong còn là vì k muốn bản thân phải chịu cảnh bất hạnh bơ vơ khi mái ấm gia đình k còn nữa....
Mình cũng k muốn phủ nhận vì mình chọn chồng sai, dù rằng mình k phải tuyp người dễ dàng trong tình cảm. NĂm 4 đại học mới yêu, người đầu tiên cũng là chồng mình bây giờ. yêu 7 năm mới cưới. Mình cũng k phải là người mù quáng trong tình yêu. TRong suốt thời gian yêu nhau chồng cũng k chơi bời nhậu nhẹt hay cá cược đề đóm gì. Đôi khi tự lý giải chồng hiền lành thật thà nên dễ bị lôi kéo, dễ sa ngã, chồng đơn giản vô tâm nên k thể hiểu những hậu quả để lại về tinh thần... Dẫu biết rằng đó là đang tự lừa dối bản thân thôi.
Có lần mình đọc trong cuốn "Mẹ thông minh dạy con thông minh" có câu: "Một người mẹ thông minh là biết chọn cho con mình một người cha thông minh". Mình đã ngẫm nghĩ rất nhiều về câu đó. Cuốn sách đó k bao giờ mình đọc tiếp nữa, mình muốn trốn tránh, k muốn thừa nhận sai lầm của mình, sai lầm vì đã k chọn dc cho con mình một người cha thông minh.
Mình đã từng muốn sữa chữa sai lầm đó bằng cách cos gắng thay đổi chồng, nhưng mình k làm dc. Mình rơi vào bi kịch của người phụ nữ ra ngoài xã hội thì khéo léo tháo vát, về nhà thì bế tắc với chính gia đình mình. Và rồi vợ chồng cứ xa nhau, xa nhau...
04:46 CH 25/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Mình cũng muốn dc như Saudau, cũng muốn ba mẹ con cái dc bình yên. Nhưng hoàn cảnh của mình khác Saudau lắm, dù mục đích cuối cùng cũng là như nhau thôi.
Ba mẹ mình già rồi, lại hay suy nghĩ. Mỗi khi có chuyện gì ba mình thường uống trà thâu đêm ngồi trầm ngâm mái róc bạc rũ xuống, mẹ nhìn xuôi, bờ vai mẹ gầy gầy với cái nhìn âu lo... Mình lại lấy chồng xa, mọi chuyện của mình ba mẹ cũng chưa có biết. Ba mẹ vốn dĩ vẫn tự hào về đứa con gái học hành giỏi giang, công tác tốt, cư xử khéo léo. BÌnh thường ba mẹ cũng thường thương xót đứa con gái sức khỏe kém lại lấy chồng xa, khi mẹ đau con ốm biết xoay sở thế nào. Nay bỗng nhiên li dị k biết ba mẹ có chịu nổi cú xốc này k?
Hai đứa con mình còn nhỏ lắm. Đứa lớn trầm tính, ít nói nhưng lại là đứa hay suy nghĩ. Đôi lúc nó buột miệng nói những câu mình nghe cũng k khỏi đau lòng. Đưa nhỏ mới hơn 5 tháng, có đôi mắt trong veo, nhín ai cũng cười...
Li dị. Đi đến quyết định này đối với mình k phải là dễ.. Nhớ trong "Cuốn theo chiều gió" có câu "Cái gì đã vỡ là vỡ, ...thà chấp nhận nhặt những mảnh vỡ, còn hơn cố chắp vá lấy dc để rồi suốt đời phải nhìn thấy những vết rạn". Nhưng để vượt qua cảm giác tan vỡ k phải là dễ.
Phía trước của mình liệu có con đường nào để đi qua mà bàn chân k nhức nhối hơn k?
Ước gì sau 2 năm, mình lại có thể nói dc như Saudau bây giờ!
05:57 CH 24/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Nói thật với saudau và Urmyangle, chồng tớ mà nói với tớ trong hoàn cảnh giống saudau là tớ cáu ngay

Lý do:

Nghĩ được thế và có thể rao giảng như thế với vợ thì đừng làm chuyện có thể gây ra kết cục này mới đúng chứ. Tớ cực kỳ ghét người mở miệng sợ con tổn thương nhưng lại là nguồn cơn gây ra cái khả năng đó, nhưng lại muốn phụ nữ hy sinh chịu thiệt để sửa chữa cho họ. Nếu người phụ nữ ko làm vậy thì họ bảo phụ nữ ích kỷ, chỉ biết bản thân

Thà rằng chồng bạn bảo là "khi em làm được điều đấy là em mạnh mẽ chứ không phải hèn nhát và yếu đuối. Em đã mạnh mẽ vượt qua mọi thứ để giữ gìn gia đình" thì tớ còn cảm thấy là ừ, ông ý biết mình đã phải khó khăn thế nào để vượt qua cái tôi, vượt qua mọi dằn vặt đau đớn để giữ gìn gia đình chứ ko phải ông ý nghĩ là mình nên cân nhắc lợi lại bản thân và con mình để bỏ qua cho ông ý (dù có thể đúng như vậy)

Nhiều khi tớ ghét bản thân tớ vô cùng vì cái tội cứ nhìn ra "tâm địa" của đàn ông. Đôi khi cứ tin vào lời hoa mỹ đời có lẽ đẹp đẽ hơn chăng? :(

P/s: bản sắc bản thân? Thú thật là mình chưa bao giờ tự suy nghĩ xem bản sắc của mình là gì, hehe, xí hổ quá. Hôm nào phải tự nhìn nhận lại bản thân thôi :D

Mình cũng hay nhìn ra dễ dàng "Tâm địa" của đàn ông, lại nói nhiều. Khi yêu cũng nghĩ yêu người hiền hiền ít nói bản chất thật thà chút cho dễ sống... Khi lấy về rồi biết chồng bài bạc cá độ lại cũng tự nhủ bản chất anh ấy hiền lành, tâm địa k xấu xa nhỏ nhen độc ác gì, chẳng qua là tại ham vui thiếu bản lĩnh, từ từ khuyên nhủ răn đe giúp đỡ chồng sẽ thay đổi...Vậy rồi dần dần vợ chồng cứ xa nhau mãi bởi những cãi vã nhỏ nhoi, những giận hờn k dc xoa dịu, những ấm ức chịu đựng k dc giải tỏa, những căng thẳng k thể hóa giải, những dằn vặt, muộn phiền k dc thấu hiểu. Cuối cùng ai cũng trách nhau: vợ giận chồng vô trách nhiệm, ham vui, coi thường gia đình; chồng trách vợ hờ hững lạnh nhạt hay đòi hỏi trách nhiệm này kia. Vợ trở nên ngày càng vô cảm k quan tâm, chồng lại càng chơi bời liên miên xa rời gia đình vợ con. Cái giá của ngày hôm nay là hậu quả của tất cả những khúc mắc tích tụ hàng tháng trời, và suy cho cùng là bởi sự nhầm lẫn giữa "Tâm địa" và "Vô tâm".
Hôm nay đã làm đơn li dị rồi, chồng về "tắm rửa ngả lưng" (Chữ của Pinkhold) dc 30p sau 4 ngày k về, trc khi đi vợ chìa ra cái đơn li dị, chồng liếc qua k đầy 5s, kí cái rẹt, k nói k rằng, lại đi. Đứa con lớn hỏi "Ba đi đâu thế?", chồng bảo "Ba đi công chuyện". Mình biết "Công chuyện" của chồng là ở quán caphe, quán nhậu, quán bida, ở quán nét nơi có Web cá ngựa... Mình biết đẩy chồng vào tình thế này cũng có phần lỗi của mình: đã k kiên quyết ngăn chặn khi biết chồng cá độ ngay từ đầu, k mềm mỏng khôn khéo hơn trong cuộc sống hàng ngày để chồng có thể vui vẻ hơn khi ở bên vợ con... Mà thôi, cũng là cái giá phải trả cho cái tính quá tự tin, tự cao của mình.
Hơn một tháng k nói chuyện, hơn 6 tháng k dc ôm chồng ngủ, nửa đêm giật mình thức giấc vẫn thấy khổ sở hoang vắng vô cùng. Cảm giác trống trải cô đơn đó chồng mình k thể hiểu. Cũng như mình k thể hiểu khi cầm cái đơn trên tay chồng suy nghĩ gì mà kí nhanh thế: chồng thực sự k cần gia đình, chồng trách vợ k quan tâm lại còn cố tình đẩy chồng ra khi chồng nợ nần khó khăn, hay chồng vẫn cho rằng mình vốn dĩ k dám li dị?
Li dị. Dù đã hạ quyết tâm lắm rồi, dù đã hiểu k thể làm gì tốt hơn nữa rồi... nhưng sao mình vẫn thấy hoang mang quá. Thực sự gia đình đã tan vỡ từ bên trong rồi, tâm hồn cũng đã rã rời hư hao quá rồi, những yêu thương cũng đã chết dần chết mòn từ lâu lắm rồi, mà cảm giác tan vỡ vẫn làm mình đau đớn quá. Cả nhà ơi!
05:28 CH 24/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chào cả nhà. Vừa rồi mình bị đau, rồi con lại bị đau, mẹ con thay nhau nằm viện, giờ mới hơi ổn ổn về sức khỏe.
Vừa rồi case của mình đã nhạn dc sự tư vấn rất chân tình của các chị Về Nguồn, Pinkhold, Wannabe, Thiên Thần, và rất nhiều các mẹ khác nữa.. Cảm ơn cả nhà nhiều lắm. K biết các mẹ có trách mình tự nhiên nhảy vô kêu ca om xòm rồi lại tự dưng lặn đâu mất tiêu k?
Đợt vừa rồi nằm một chỗ, mình có thời gian suy nghĩ nhiều hơn về vấn đề của bản thân, và cũng có thời gian nghiền ngẫm sâu hơn từ lời khuyên của các mẹ. MÌnh hiểu ra rằng thay đổi một con người là điều hoang đường nhất, mà tiếp tục sống chung với chồng, sẽ lại phải tiếp tục chịu đựng con người vô trách nhiệm, đi về thất thường, lại bài bạc cá độ nợ nần đó, rồi sẽ lại rơi vào tình trạng bế tắc như Pink đã phân tích mình cũng sẽ k thể chấp nhận nổi nữa. Giờ mình quyết tâm li dị, xem như giải thoát cho cả hai. Nếu dc như Thiên Thần kì vọng, một ngày nào đó chồng nhận ra vợ con là quan trọng và tu tâm dưỡng tính may ra các con của mình mới có dc một gia đình.
Ba ngày vừa rồi mình dc về nhà, chồng cũng dành thời gian ở nhà nhiều hơn, nhưng vợ chồng mình vẫn chưa nói chuyện gì với nhau. Thực ra tình cảm của mình với chồng đã nguội lạnh từ lâu lắm rồi. Bao nhiêu ấm ức, chịu đựng, dồn nén kéo dài quá nhiều đã bào mòn tất cả dù bọn mình đến với nhau vì tình yêu. KHi chồng về nhà, ở nhà mình vẫn nấu nướng bình thường, nhưng k thể nói chuyện gì với chồng dc. Bây giờ mình k biết nên bắt đầu như thế nào, và nói thế nào để k tổn thương nhau, k dẫn đến cãi vã dằn vặt nhau. Thực tâm mình cũng hy vọng chồng mình biết quý trọng gia đình mà quay đầu, nhưng mình k muốn làm kiểu đánh trống bỏ dùi, đưa đơn li dị để dọa chồng. Có cách nào để chồng thực sự hối hận mà quay về, còn nếu k mình thà chấp nhận tan vỡ. Mong cả nhà tiếp tục tư vấn giúp mình.
05:24 CH 16/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chị Về Nguồn: em biết điều đó chị ạ vì họ hàng em có người dính vào cờ bạc mà. Vậy nên em mới hỏi và vạch rõ ra cho bạn chieulanh tự suy nghĩ. Bạn ý còn mơ mộng là có cách nào đấy để chồng bỏ luôn cờ bạc thì là điều không thể

Bạn chieulanh ko phải tuýp người muốn cứu vớt người khác mà tuýp yếu đuối sợ cô đơn. Vì sợ nên bạn ko dám là căng ko dứt khoát, cứ nương theo chồng nên chồng ko biết sợ, ko biết quí trọng gia đình, ko coi trọng vợ vì biết vợ ko dám bỏ mình.

Bạn chán chồng và mệt mỏi nhưng cũng ko dám bỏ chồng. Vì thế bạn thể hiện ra mọi suy nghĩ đó với chồng nhưng thấy chồng đi lâu lại sợ chồng bỏ, sợ mất chồng.

Còn chồng bạn đang nghĩ gì? bạn biết không? Bạn đã đưa tiền tiết kiệm cho chồng trả nợ, khi đưa bạn nói gì, bạn làm gì? Khi từ chối đưa chồng sổ lương, bạn nói sao? Mỗi khi chồng ghé nhà tắm và ngủ, bạn và con thái độ thế nào?

Bạn kể chi tiết một chút thì mọi người mới hiểu rõ bạn hơn để tư vấn cho bạn

Mình cảm ơn cả nhà đã xúm tay vô phân tích và tư vấn giúp mình. Đúng là trước đó mình hoang mang thật, giờ cũng đã hình dung rõ hơn về vấn đề của mình và hiểu nên làm gì cho đúng hơn. Các bạn đều nói đúng. Mình vốn dĩ vẫn tự tin vào bản thân, sống cũng tương đối "biết điều" nên bạn bè người thân cũng thương và nể. Nhưng đối với chồng mình k thể dứt khoát "anh phải thế này, a phải thế kia... nếu k thì chia tay" dc. Đúng là mình k dám li dị, mình sợ tan vỡ, sợ là người thất bại trong hôn nhân, và chồng biết điều đó dù mình chưa bao giờ thừa nhận với chồng.
Chồng thường đi về vô giờ giấc, mình toàn phải gọi dt gọi về. Thường thì chồng giải thích đang bận này bận kia rồi về liền sau đó vài chục phút, nhưng cũng có những lần (20%) đang dở vui k về liền, gọi thêm nữa thì tắt máy. Khi về mình tỏ vẻ tức giận thì giải thích đang lỡ cuộc vui k về liền dc (Toàn là nhậu nhẹt thôi-k chính đáng gì cả). Sau đến giờ mình k dt nữa thì đi một mạch thoải mái luôn, khuya mới về, vợ giận cũng coi như k vì biết trước sau gì cũng hết chuyện. Mình im lặng một tuần chồng cũng im lặng một tuần, và đi thoải mái hơn.
Chồng hay nói dối, lúc đầu mình vạch rõ cho chồng thấy mình biết chồng nói dối, biết k giấu vợ dc nữa thì chồng im lặng. Nhưng sau lại vẫn nói dối, k chừa dc. Từ đó chuyện gì mình biết chồng sẽ nói dối mình k hỏi nữa.
Chồng k quan tâm vợ con, mình phân tích cho chồng thấy trách nhiệm của chồng với gia đình như thế nào, nói rõ nếu chồng k giúp vợ sẽ phải vất vả ra sao, k bày con học sẽ ảnh hưởng đến kiến thức hoặc phương pháp học của con sau này thế nào, đi qua đêm k về hoặc về muộn vợ sẽ thao thức ra sao, nửa đêm con dậy k có người lớn bên cạnh sẽ khó khăn thế nào...Chồng ậm ờ tiếp thu, sửa đổi dc vài bữa, giúp dc vài việc nhà mà k toàn tâm toàn ý đâu, dc vài bữa rồi đâu lại vào đấy. Chồng toàn có lí do để đi, ít khi có lí do để ở nhà. NGuyên nhân bởi bản tính ham vui lại thiếu bản lĩnh, chơi bời k biết giới hạn. Chồng mình giống cái đồng hồ báo thức, lâu lâu phải lên giây cót một lần.
Đó là cuộc sống trc khi chồng "vỡ nợ", k thật suôn sẻ êm ấm nhưng là đang tốt dần lên so với trc, và mình cũng đang muốn cố gắng từng tý một, dù có nhưng lúc cũng rất mệt mỏi muốn li dị quách cho xong. KHi mình sinh con, chồng dính vô đề đóm cá độ như cả nhà biết. Về những vấn đề bạn
pinkhold đề cập, mình cũng xin trình bày như sau:

1. Chồng mình vô trách nhiệm với gia đình nhưng chắc cũng k muốn gia đình tan vỡ, tự bản thân chồng cũng biết là có lỗi với vợ con. Chồng k về một phần giận vì mình k cầm sổ lương, một phần k thích không khí căng thẳng trong nhà, sợ ở lâu vợ sẽ càu nhàu trách móc; phần nữa có những hôm phải cắm xe k về dc. trong suy nghĩ của chồng bây giờ chắc cho rằng mình "ác" vì mình k "giúp"
2. KHi đưa tiết kiệm cho chồng là thời điểm sát tết, chỉ còn 4 ngày nữa là tết, cả nhà cần yên ổn đón tết, còn nội ngoại hai bên nữa. KHi đó chồng nói là mượn tạm, vì mấy đứa đánh nợ chồng mình, chồng lại nợ chủ cao nợ cao hơn. (Chồng mình làm trung gian ăn hoa hồng). Chuyện chồng làm trung gian mình chắc chắn, chuyện những ai nợ chồng mình bao nhiêu mình cũng biết rõ và mấy người đó cũng thừa nhận với mình và hứa sau này xoay dc sẽ trả. Mình yêu cầu chồng cung cáp bằng chứng, gặp những người kia, xác định rõ những chuyện đó là đúng mới đưa tiền, và nói với chồng chuyện này mình k thích, bây giờ phải chấp nhận trc mắt nhưng sau phải đưa lại vì đây là tiền lo cho cả nhà lỡ khi có chuyện gì (dù mình k tin sẽ lấy lại dc), và phải giải quyết triệt để k dc để dây dưa lâu dài chuyện nợ nần này.
2 Chồng chỉ trả dc một phần nợ, còn lại khất ra sau tết. KHi chồng nói cầm sổ lương cũng nói với mình như vậy, vì mấy người kia k xoay dc tiền trả hết cho chồng mình, chỉ đưa dc một ít, mà chủ nợ cứ đe dọa chồng. Mình k chấp nhận, bảo chồng thế thì nói bọn chủ nợ đua XHD đến đòi những người kia. Chồng mình bảo bọn chủ nợ cũng nói thế nhưng k làm thế dc, làm vậy thì mặt mũi đâu, mình bảo "mình thương họ thì ai thương mình?", nhưng chồng chỉ im lặng. Hôm sau chồng đi dạy nhắn tin về dặn mình cầm sổ lương, mình nhắn lại là k, lương để nuôi con k cho mượn, chồng im lặng từ đó đến giờ k nói gì nữa. Cũng có người đang nợ chồng hứa sẽ trả cho mình hàng tháng theo tiền ngân hàng nhưng mình k chịu, mình nói chồng mình mình còn k tin thì mình càng k tin người đó dc.
3 Trong các khoản nợ đó, mình biết có cả của chồng nữa dù chồng k thừa nhận, luôn nói chỉ chuyển cho mấy đứa. Nhưng người vốn có máu cờ bạc, lại sẵn cơ hội trong tay sao k chơi dc. Nếu thu dc khoảng 3/4 số nợ của những người kia sẽ giải quyết xong nợ. Nhưng những người kia cũng giống như chồng mình, có những người cũng là GV, k thể xoay sở nổi, chỉ xoay dc khoảng 1/3 số nợ là hết đường, hết cách., anh em bạn bè cũng k giúp, lương cũng cầm ngân hàng rồi.
4. Bây giờ chồng mình khoảng 3-4 ngày ghé nhà một lần, chủ yếu tắm rửa ngả lưng. Khi về có bồng đứa nhỏ à ơi một lát (không dầy 5p), có hôm hỏi han đứa lớn có hôm k, vợ chồng k ai nói với ai câu gì. Mình k nhìn k nói đi làm việc nhà, con nhìn ba cũng k dám nói gì, hôm nào ba mà hỏi thì nó có vẻ vui lắm.
Vậy đó cả nhà ạ.
01:21 CH 08/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Các mẹ phân tích đúng lắm, mình đọc xong chỉ muốn khóc thôi. Cảm hóa một người chồng bài bạc, dúng là nuôi ảo tưởng phải k ạ? Nhưng mình cũng đã từng làm dc 1 lần, chồng mình đã đỡ hơn trong khoảng 3 năm qua, lương bổng đã đưa cho mình giữ, (và đến giờ mình vẫn đang cầm thẻ lương của chồng). Thế rồi lại quay lại bài bạc cá độ. Mình biết mình cũng đang tự ảo tưởng và tự lừa dối mình, Kể cả bài bạc, cả cái tật ham vui, chơi bời, đi về k đúng giờ giấc, hay nói dối,... tất cả những điều đó làm sao chồng có thể từ bỏ dc, dù là cần rất nhiều thời gian. Đêm đêm nhìn hai đứa con, đứa lớn thì tự học bài, đứa nhỏ nằm ngậm tay cười toe toét, mình rất đau lòng. Con mình chắc nó cũng hiểu, nó có vẻ buồn, có hôm trước khi đi ngủ nó dặn "lát ba về mẹ nhớ mở cữa nha." Mình chỉ biết ngậm ngùi.
Mình hiểu trước mắt cứ để chồng đi thế đã, nợ nần mình sẽ k liên quan. Nhưng tình trạng này rồi sẽ dẫn tới đâu? Mình có thể làm gì tốt hơn k?
05:22 CH 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@ chiều lạnh : lúc gõ xong mà lỗi ko gửi được bài thì lát sau bạn chọn cái mục auto restore saved gì gì đó là nó có lại bài đó, hệ thống nó có tự động lưu bài thì phải.

ah, mình cảm thấy tâm trạng bạn vẫn là tha thiết muốn giữ gđ này, có thể cho bọn mình biết lý do vì sao ko ? Vì bạn ngại dư luận ? vì các con bạn quá yêu quý bố ? vì bạn quá yêu chồng, vắng anh ấy thì bạn nhớ mong ?.... Vì sao?

Mấy năm gần đây chứng kiến vài người bạn thân ra đi về thế giới bên kia nên mình hiểu được cuộc sống ngắn ngủi và mong manh lắm, thời gian không chờ đợi ai cả, vậy đừng bao giờ phải sống khổ sống sở, đừng ai đem cuộc đời mình đi chịu trách nhiệm thay cho một người khác, đừng qúa yêu đến mù quáng làm gì, đúng không bạn ?

Mình muốn có một gia đình, một gia đình vui vẻ yên ấm. Con mình mới sinh dc 5 tháng, mình k muốn tước mất gia đình của con, mình muốn cố gắng hết sức lần nữa. Mình hiểu rằng để con lớn lên chứng kiến ba nó cờ bạc càng k tốt nhưng mình vẫn muốn cho con một gia đình với một người ba tốt đẹp hơn. Mình cũng k muốn trở thành một người thất bại trong hôn nhân vì ngày xưa cũng khó khăn lắm mới đến dc với nhau. Mình cũng muốn tin vào bản tính hướng thiện của chồng. Mình k muốn buông tay khi chưa cố gắng bằng tất cả khả năng. Nhưng cụ thể phải làm những gì, phải có thái độ hành động ra sao cho đúng để đi đến được điều đó thì mình k biết. Mình cũng biết cuộc sống này ngắn ngủi và hạnh phúc thì mong manh lắm, nên mình k muốn phải hối hận về sau vì những quyết định vội vàng.
03:56 CH 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chiều lạnh ạ. Mình nghĩ những người nghiện cờ bạc họ như mắc một cơn bệnh, không tư chủ được, như một đứa bé. Thường bé khóc vòi quà lần đầu mẹ cho. Lần sau mẹ không cho, Bé sẽ khóc lâu thêm 5 phút nữa, mẹ mềm lòng lại cho. Lần sau khóc 10 phút, 15 phút.... đi tìm ranh giới sức chịu đựng của mẹ.
Bé sẽ chăng bao giờ nín nữa vì biết mẹ sẽ cho khi mẹ mệt mỏi. Để vẽ ranh giới mẹ chỉ có cách nhất quyết rõ ràng ranh giới là đâu và nhắm mắt không xê dịch, lời nói không bằng hành động.


Trước khi hành động với chồng, bạn thử vẻ ranh giới đi. Ranh giới của bạn chắc chắn sẽ khác hơn ranh giới của mình, của hồng cầm, của thiên thần..., chả sao. Nhưng nó chỉ hiệu nghiệm nếu nó là của bạn.

Mình hiểu điều đó, mình đã từng có ranh giới khi chồng lại trở lại cá độ: k dc để ảnh hưởng đến kinh tế gia đình, đến con cái. Có việc gì tự làm tự chịu. Tốt nhất là k nên làm nữa. Vài đồng "tiền màu" k đáng để mất uy tín, danh dự và thời gian cho nó. Đáng ra lúc đó mình nên quyết liệt hơn, cứng rắn hơn nhưng mình lại chủ quan nghĩ rằng sẽ khuyên giải từ từ vì mình mới sinh e bé k ở chung với chồng một thời gian.Và giờ mọi chuyện nó đã như thế
03:40 CH 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@chieulanh: may quá bạn chưa cầm sổ lương và chưa có khoản nợ chung nào dính dáng với chồng.

Theo mình thì cố gắng thoát hoàn toàn khỏi anh chồng này đi bạn ạ, giờ bạn đã khổ thế rồi, dây dưa thêm lại dính thêm nợ nần nữa thì sợ đến lúc đấy có muốn thoát cũng khó, ngắc ngoải, mệt lắm.

Thoát đi, dồn sức nuôi con, sau này anh ấy mà có sửa đổi tính tình, làm ăn nên nổi thì bảo anh ấy lo cho các con là được. Bạn mà còn dây dưa là dần dần anh ta và XHĐ gây sức ép, bạn lại vay mượn, cầm cố sổ lương,... lúc đó có muốn thoát cũng không thoát nổi.

Mình thấy con người quan trọng nhất là dám làm dám chịu, trước khi làm việc gì phải dám chắc là đủ khả năng chịu được các rủi ro có thể xảy ra rồi hẵng làm. Khi xảy ra thì dám chịu trách nhiệm, ghét nhất mấy người cứ làm vầy rồi đổ vấy cho người khác dọn.

Bạn nói đúng vấn đề của chồng mình đấy ah. Và mình vẫn luôn nói với chồng thế. Bình thường thì im lặng, khi vui vẻ thì k biết vợ con đâu, khi có chuyện thì bắt đầu đổ hết lên đầu vợ. Mà k thì biết làm sao, anh em bạn bè ai người ta cho chồng mượn tiền đâu. Bạn cũng nói đúng dự tính trước mắt của mình là đôc lập với chồng, tự mình nuôi con (dù trước giờ vẫn thế). Nhưng về lâu dài thì mình chưa biết nên bước những bước tiếp theo như thế nào, đêm đêm mình vẫn mất ngủ, lo lắng k biết chồng xoay sở sao rồi. Chồng thì vẫn vậy, đi biền biệt, k liên lac nhắn tin hay nc gì, đôi khi đáo qua nhà một lát hoặc ngủ qua đêm rồi lặng lẽ đi tiếp.
11:21 SA 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Con người chồng mình đúng là có nhiều điểm xấu: Vô trách nhiệm, k quan tâm đến vợ con, kể cả khi vợ sinh hay con đau ốm, con học hành, có làm gì cũng qua loa cho xong chứ k để tâm sức vào đó. Bản tính lại ích kỉ, ham vui, sao cũng dc, miễn là bản thân thoái mái vui vẻ là được, nếu k đc thì khó chịu ra mặt. K thích ở nhà, thích tụ tập bạn bè quán xá nhậu nhẹt ba hoa chi địa. Bạn bè cũng thượng vàng hạ cám ai cũng chơi dc k có một tình bạn nào tốt đẹp lâu dài. sống lại k có kế hoạch đến đâu hay đó. Cũng k quan tâm mấy đến anh em họ hàng. Xấu vậy nhưng mình thực tâm k muốn li dị. Mình hy vọng chồng sẽ hướng thiện. Bản chất chồng mình cũng hiền, ít khắt khe với vợ con, co môi trường công tác tốt có thể tác động phần nào đến chồng (Là giáo viên ạ). Mình vẫn muốn có một gia đình và chồng sẽ tốt dần lên, dù là chờ đợi lâu cũng dc. Vì vậy mình mới nhờ gia đình EQ tư vấn giúp để mình có thể đi đúng hướng nhất.
11:11 SA 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Mình gõ gõ nãy giờ, đến khi gửi lên đúng lúc báo mạng lỗi gửi k dc, quay lại thấy mạng dc rồi thì lại k thấy cái văn bản mình vừa gõ gõ đâu nữa. híc!
Bạn
pinkhold nói đúng những điều mình vẫn lo láng mà chưa biết xử trí sao cho ổn thỏa. Khi gửi đồ đi, Mình đã nhắn tin (vì k có cơ hội nc trực tiếp) với chồng tạm thời li thân đi, đừng để thấy mặt nhau nữa, mình cũng nói tâm trạng mệt mỏi của mình vì quanh năm nợ nần túng thiếu nhậu nhẹt chơi bời k thoát ra dc, chồng chỉ im lặng k trả lời. Một vài lần có về ngả lưng tắm rửa cũng k ai nói với ai câu gì. Bế tắc vậy đó cả nhà ah.
11:01 SA 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
pinkhold : Vấn đề của mình hiện cũng đang rối rắm. Thực ra giai đoạn hiện giờ mình gửi đồ đạc của chồng đi để tỏ thái độ dứt khoát về chuyện tiền nong cũng như mình k muốn nhân nhượng khi chồng cứ bỏ đi biền biệt. Vấn đề này như mình đã nói, lặp đi lặp lại nhiều lần, mỗi khi chồng đi k về, mình thường rất khổ sở. Chồng cũng biết vậy nên được thể đi luôn để gây áp lực cho mình. Mỗi khi mình giận, mỗi khi gia đình căng thẳng chồng đều đi 2-3 ngày, nếu mình k gọi thì k bao giờ liên lạc trc. Đến khi về cũng lặng lẽ coi như k có gì xảy ra. Mình có nói cũng gì cũng lặng lẽ k nói. Lần này mình kiên quyết cho đi dc thế nào thì cứ đi, kết quả là hơn 2 tuần rồi chưa về nhà bạn ạ.
Tuy nhiên thâm tâm mình vẫn muốn duy trì cuộc gia đình này. Nên mình chưa biết các bước đi tiếp theo nên như thế nào cho đúng nhất. Vì vậy mới lên đây nhờ các bạn góp ý thêm.
Xem thêm:
http://www.webtretho.com/forum/f188/eq-and-hanh-phuc-nguoi-phu-nu-kheo-giu-lua-va-hanh-trinh-xay-to-am-tang-20-a-1856857/index4.html
Nguồn: Webtretho.com
Mẹ nói đúng vấn đền
10:06 SA 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chiều lành (hay lạnh?), trước tiên là không cầm lương cho chồng trả nợ. Nhất quyết không.

Đôi khi mình cảm tháy rất cô đơn nên đã lấy nick là Chiều lạnh mẹ Về Nguồn ah. Cảm ơn góp ý của mẹ. Điều này mình cũng đã kiên định rồi.
09:52 SA 07/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chào cả nhà! Mình đang rối bời quá. Cả nhà giúp mình với! Chuyện của gia đình mình tương đối dài dòng, mình sẽ cố gắng ngắn gọn để cả nhà hiểu.
Vợ chồng mình đều là công chức nhà nước, lấy nhau dc 8 năm, hiện mình mới sinh con thứ hai dc 5 tháng. Chồng mình là người hiền nhưng k lành, ít đòi hởi, k khắt khe với vợ con, nhưng ham chơi, vô tâm lại ham bài bạc cá độ. Chính vì tật này của chồng mà gia đình mình thường xuyên k êm ấm, thậm chí nhiều lần đã làm đơn li dị, lấy nhau 8 năm cũng chưa tích lũy dc gì. Mình cũng k hiểu làm sao mình đã có thể vượt qua dc quãng thời gian ấy.
Do mình rất cố gắng (dù vô cùng gian nan và tủi thân) để duy trì gia đình, trong khoảng 3 năm lại đây chồng mình đã đỡ hơn rất nhiều, dù vẫn ham chơi (nhậu nhẹt, bia...) nhưng cuộc sống gia đình cũng đã đỡ hơn rất nhiều. Chồng mình k còn bài bạc nữa, cũng đã bắt đầu quan tâm đến gia đình hơn, chịu khó giúp vợ một số việc nhà, tập trung nhiều hơn cho công việc, dành thời gian ở nhà nhiều hơn, tặng quà vợ các ngày lễ, thường kể chuyện cơ quan đồng nghiệp một cách vui vẻ, chuyện giường chiếu cũng hào hứng hơn... Trừ những hôm chồng đi chơi quá đà dẫn đến chiến tranh nóng, chiến tranh lạnh..., còn thì cuộc sống gia đình đã tương đối ổn định. Mình cũng đã tích lũy dc một ít (k đáng kể).
Trong khoảng 6 tháng trở lại đây chồng mình lại dính vô đề đóm, cá độ. Trước mình hơi nghi ngờ thăm dò thì chồng chối, mình cũng có bóng gió ngăn cấm. Sau mình có chứng cớ chắc chắn thì chồng nói chỉ chuyển cho họ để ăn hoa hồng (trong giới gọi là "tiền màu"). Đó cũng là thời điểm mình mới sinh em bé nên k dám làm ầm ĩ, cũng định bụng sẽ từ từ khuyên chồng. Chồng mình cũng khẳng định chỉ chuyển cho họ chứ k đánh, nhưng làm sao mà k dc khi chồng vốn đã từng bài bạc cá độ một thời gian dài trc đó, chỉ có điều mình k có bằng chứng. Cũng bắt đầu từ đây chồng mình lại bắt đầu đi về k có giờ giấc, quanh năm từ sáng sớm tới tối khuya, mình có gọi điện hoặc phàn nàn thì về một lát rồi lại đi, kể cả thứ 7 chủ nhật. Hôm nào đang vui thì vợ gọi cũng k về, rồi k cầm máy hoặc tắt máy k liên lạc dc. Hầu như ngày nào cũng nhậu nhẹt say xỉn liên tục. Mình chất vấn thì nói phải đi thu tiền, nộp tiền cho họ, còn nhậu nhẹt là vì họ trúng bóng trúng đề nên khao... Việc nhà, chăm con, bài vở của con... một tay mình lo liệu. Những lúc thuận tiện (Rất ít vì thời gian ở nhà của chồng hầu như k có) mình đều phân tích thiệt hơn dặn chồng nghỉ đừng làm việc đó nữa, cũng đừng để ảnh hưởng đến vợ con, đến kinh tế gia đình,..., chồng chỉ ậm ừ cho qua, rồi đâu lại vào đó. Phần vì chồng ham khoản "tiền màu" có đc, k nhiều nhưng ít ra cũng đỡ phải ngửa tay "xin" tiền vợ mỗi khi cần. (Lương chồng mình giữ). Mình cũng chưa từng lấy một đồng từ tiền đó của chồng.
Nửa tháng trc tết chồng mình bị vỡ nợ, khoảng 150 triệu, đó là số tiền rất lớn với gia đình mình. Chồng nói họ ghi nợ chồng, chồng lại nợ người ta, người ta đã thuê xã hội đen đến để đòi và đe dọa. Chồng mình chạy ngược chạy xuôi, khoản tiền tích lũy ít ỏi của mình cũng ra đi, nhưng vẫn chả thẫm vào đâu so với số nợ. Có những hôm chồng đi 2-3 ngày k về, cũng k liên lạc cho vợ, mình gọi hỏi thì bảo mệt lắm, xoay xở k ,ra đòi nợ k dc nên k có tâm trí đâu mà điện về, mình to tiếng thì chồng tắt máy. Anh em cũng k ai giúp vì chồng vốn có "tiền án" với chuyện cá độ. Gân đây chồng bảo mình cầm sổ lương để giúp chồng trả nợ. Lúc đầu mình cũng xuôi xuôi vì thấy chồng cũng rất tội, nhưng sau mình k đồng ý vì lương mình còn phải lo cho hai đứa con, mình k muốn đến bữa ăn, bát cháo, hộp sữa của con cũng rơi vào tình trạng bấp bênh. Từ đó chồng mình đi biền biệt cả tuần k về, nếu có về cũng chỉ để thay quần áo, tắm rửa, lăn ra ngủ, rồi đi. K ai nói với ai câu gì, con cái cũng k nhìn đến. Mình có cái tật đêm chồng k về là trằn trọc cả đêm k ngủ dc, lại thêm con nhỏ hay quấy khóc buổi tối nên tâm trạng mình vô cùng khó chịu. Nhưng lần này mình cũng vô cùng mệt mỏi. Mình xác định k li dị chồng, nhưng cũng kiên quyết k nhân nhượng chuyện tiền nong, và cả chuyện chiến tranh lạnh nữa.Trước đây mỗi lần mình giận, cả tuần k nói năng gì, chồng cũng mặc kệ càng được thể đi nhiều hơn, cuối cùng mình lại phải làm lành trước.
Hiện tại vợ chồng việc ai nấy làm, con cái mình lo từ đầu đến cuối, chồng thi thoảng mới về nhà chỉ để ngủ, mình cũng k gọi điện, k ai nói với ai câu gì, có việc cần thì nhắn tin qua điện thoại, mình cũng đã gửi quần áo chồng đến nhà trọ của chồng gần cơ quan. Nhưng mình phải làm sao để lôi kéo chồng trở về với gia đình, sống có trách nhiệm với vợ con, và từ bỏ chuyện cá độ đề đóm đi. Cả chuyện nợ nần của chồng nữa, phải làm sao, có nên gánh vác tiếp k? (để cho chồng thì chắc chắn chồng k lo dc, chắc lại tiếp tục cá độ hy vọng có tiền trả nợ.)
Mình có tình nóng nảy, ăn nói lại sắc sảo và có phần lấn lướt chồng. Do đó chồng rất ngại mỗi khi phải "nói chuyện" với vợ. Thường là vợ nói, chồng im lặng, vợ cáu, chồng to tiếng, rồi cãi vã nhau, cuối cùng vấn đề k giải quyết triệt để dc, chồng ham chơi vài bữa vẫn quay lại ham chơi. Sau mình tiếp thu nhà EQ, k to tiếng nữa, lựa thời điểm vợ chồng vui vẻ đưa ra nói, nhẹ nhàng, phân tích trước sau. Chồng ậm ừ cho xong việc, nhưng rồi cũng đâu lại vào đấy k thay đổi gì.
Mình mong các mẹ phân tích, tư vấn giúp cho mình có một hướng đi, một thái độ, một hành động đúng đắn. Mình k ngại thời gian dài hay ngắn. Mình đã cố gắng kể ngắn gọn và toàn diện, nếu các mẹ có gì cứ hỏi mình thêm. Mong các mẹ tư vấn càng sớm càng tốt. Mình cảm ơn tất cả các mẹ! Cảm ơn gia đình EQ!
03:52 CH 06/03/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chào cả nhà! Mình đang rối bời quá. Cả nhà giúp mình với! Chuyện của gia đình mình tương đối dài dòng, mình sẽ cố gắng ngắn gọn để cả nhà hiểu.
Vợ chồng mình đều là công chức nhà nước, lấy nhau dc 8 năm, hiện mình mới sinh con thứ hai dc 5 tháng. Chồng mình là người hiền nhưng k lành, ít đòi hởi, k khắt khe với vợ con, nhưng ham chơi, vô tâm lại ham bài bạc cá độ. Chính vì tật này của chồng mà gia đình mình thường xuyên k êm ấm, thậm chí nhiều lần đã làm đơn li dị, lấy nhau 8 năm cũng chưa tích lũy dc gì. Mình cũng k hiểu làm sao mình đã có thể vượt qua dc quãng thời gian ấy.
Do mình rất cố gắng (dù vô cùng gian nan và tủi thân) để duy trì gia đình, trong khoảng 3 năm lại đây chồng mình đã đỡ hơn rất nhiều, dù vẫn ham chơi (nhậu nhẹt, bia...) nhưng cuộc sống gia đình cũng đã đỡ hơn rất nhiều. Chồng mình k còn bài bạc nữa, cũng đã bắt đầu quan tâm đến gia đình hơn, chịu khó giúp vợ một số việc nhà, tập trung nhiều hơn cho công việc, dành thời gian ở nhà nhiều hơn, tặng quà vợ các ngày lễ, thường kể chuyện cơ quan đồng nghiệp một cách vui vẻ, chuyện giường chiếu cũng hào hứng hơn... Trừ những hôm chồng đi chơi quá đà dẫn đến chiến tranh nóng, chiến tranh lạnh..., còn thì cuộc sống gia đình đã tương đối ổn định. Mình cũng đã tích lũy dc một ít (k đáng kể).
Trong khoảng 6 tháng trở lại đây chồng mình lại dính vô đề đóm, cá độ. Trước mình hơi nghi ngờ thăm dò thì chồng chối, mình cũng có bóng gió ngăn cấm. Sau mình có chứng cớ chắc chắn thì chồng nói chỉ chuyển cho họ để ăn hoa hồng (trong giới gọi là "tiền màu"). Đó cũng là thời điểm mình mới sinh em bé nên k dám làm ầm ĩ, cũng định bụng sẽ từ từ khuyên chồng. Chồng mình cũng khẳng định chỉ chuyển cho họ chứ k đánh, nhưng làm sao mà k dc khi chồng vốn đã từng bài bạc cá độ một thời gian dài trc đó, chỉ có điều mình k có bằng chứng. Cũng bắt đầu từ đây chồng mình lại bắt đầu đi về k có giờ giấc, quanh năm từ sáng sớm tới tối khuya, mình có gọi điện hoặc phàn nàn thì về một lát rồi lại đi, kể cả thứ 7 chủ nhật. Hôm nào đang vui thì vợ gọi cũng k về, rồi k cầm máy hoặc tắt máy k liên lạc dc. Hầu như ngày nào cũng nhậu nhẹt say xỉn liên tục. Mình chất vấn thì nói phải đi thu tiền, nộp tiền cho họ, còn nhậu nhẹt là vì họ trúng bóng trúng đề nên khao... Việc nhà, chăm con, bài vở của con... một tay mình lo liệu. Những lúc thuận tiện (Rất ít vì thời gian ở nhà của chồng hầu như k có) mình đều phân tích thiệt hơn dặn chồng nghỉ đừng làm việc đó nữa, cũng đừng để ảnh hưởng đến vợ con, đến kinh tế gia đình,..., chồng chỉ ậm ừ cho qua, rồi đâu lại vào đó. Phần vì chồng ham khoản "tiền màu" có đc, k nhiều nhưng ít ra cũng đỡ phải ngửa tay "xin" tiền vợ mỗi khi cần. (Lương chồng mình giữ). Mình cũng chưa từng lấy một đồng từ tiền đó của chồng.
Nửa tháng trc tết chồng mình bị vỡ nợ, khoảng 150 triệu, đó là số tiền rất lớn với gia đình mình. Chồng nói họ ghi nợ chồng, chồng lại nợ người ta, người ta đã thuê xã hội đen đến để đòi và đe dọa. Chồng mình chạy ngược chạy xuôi, khoản tiền tích lũy ít ỏi của mình cũng ra đi, nhưng vẫn chả thẫm vào đâu so với số nợ. Có những hôm chồng đi 2-3 ngày k về, cũng k liên lạc cho vợ, mình gọi hỏi thì bảo mệt lắm, xoay xở k ,ra đòi nợ k dc nên k có tâm trí đâu mà điện về, mình to tiếng thì chồng tắt máy. Anh em cũng k ai giúp vì chồng vốn có "tiền án" với chuyện cá độ. Gân đây chồng bảo mình cầm sổ lương để giúp chồng trả nợ. Lúc đầu mình cũng xuôi xuôi vì thấy chồng cũng rất tội, nhưng sau mình k đồng ý vì lương mình còn phải lo cho hai đứa con, mình k muốn đến bữa ăn, bát cháo, hộp sữa của con cũng rơi vào tình trạng bấp bênh. Từ đó chồng mình đi biền biệt cả tuần k về, nếu có về cũng chỉ để thay quần áo, tắm rửa, lăn ra ngủ, rồi đi. K ai nói với ai câu gì, con cái cũng k nhìn đến.
Mình có cái tật đêm chồng k về là trằn trọc cả đêm k ngủ dc, lại thêm con nhỏ hay quấy khóc buổi tối nên tâm trạng mình vô cùng khó chịu. Nhưng lần này mình cũng vô cùng mệt mỏi. Mình xác định k li dị chồng, nhưng cũng kiên quyết k nhân nhượng chuyện tiền nong, và cả chuyện chiến tranh lạnh nữa.Trước đây mỗi lần mình giận, cả tuần k nói năng gì, chồng cũng mặc kệ càng được thể đi nhiều hơn, cuối cùng mình lại phải làm lành trước. Hiện tại vợ chồng việc ai nấy làm, con cái mình lo từ đầu đến cuối, chồng thi thoảng mới về nhà chỉ để ngủ, mình cũng k gọi điện, k ai nói với ai câu gì, có việc cần thì nhắn tin qua điện thoại, mình cũng đã gửi quần áo chồng đến nhà trọ của chồng gần cơ quan. Nhưng mình phải làm sao để lôi kéo chồng trở về với gia đình, sống có trách nhiệm với vợ con, và từ bỏ chuyện cá độ đề đóm đi. Cả chuyện nợ nần của chồng nữa, phải làm sao, có nên gánh vác tiếp k, để cho chồng thì chắc chắn chồng k lo dc, chắc lại tiếp tục cá độ hy vọng có tiền trả nợ.
Mình có tình nóng nảy, ăn nói lại sắc sảo và có phần lấn lướt chồng. Do đó chồng rất ngại mỗi khi phải "nói chuyện" với vợ. Thường là vợ nói, chồng im lặng, vợ cáu, chồng to tiếng, rồi to tiếng cãi vã nhau, cuối cùng vấn đề k giải quyết triệt để dc, chồng ham chơi vài bữa vẫn quay lại ham chơi. Sau mình tiếp thu nhà EQ, k to tiếng nữa, lựa thời điểm vợ chồng vui vẻ đưa ra nói, nhẹ nhàng, phân tích trước sau. Chồng ậm ừ cho qua nhưng rồi cũng đâu lại vào đấy k thay đổi gì.
Mình mong các mẹ phân tích, tư vấn giúp cho mình có một hướng đi, một thái độ, một hành động đúng đắn. Mình k ngại thời gian dài hay ngắn. Mình đã cố gắng kể ngắn gọn và toàn diện, nếu các mẹ có gì cừ hỏi mình thêm. Mong các mẹ tư vấn càng sớm càng tốt. Mình cảm ơn tất cả các mẹ! Cảm ơn gia đình EQ!
01:15 CH 06/03/2014
c
chieulanh
Hóng
476Điểm·1Bài viết
Báo cáo