Nếu là mình, mình sẽ nghĩ ngay, sao họ không gọi cho ai đó quen thân anh ta (cô ta) ở bên đó để làm thủ tục cho nhanh mà lại gọi cho mình? Không lẽ anh ta (cô ta) chẳng có ai bạn bè thân quen hay sao? Chắc là chưa yêu thương đến mức phải bối rối, sốt sắng đến thế với 1 người quen qua chat.
Chào chị ! Em xin mạo muội trả lời chị nhé ! Có gì chị tham khảo thêm nha ! Em nghĩ nếu chị may mắn được cấp Visa du lịch sang thăm bạn trai chị thì chị có quyền được ĐKKH tại Canada luôn . Muốn xin ĐKKH chị cần phải điền mẫu Marriage Licence Application Form và đem đến toà thị chính (City Hall) nơi ông xã chị ở để nộp . Chị và bạn trai chị phải mang theo hộ chiếu , thẻ thường trú, giấy nhập cảnh Canada với hình để nhận diện . Sau khi hoàn tất thủ tục ĐKKH bạn trai của chị làm đơn xin bảo lãnh chị định cư Canada luôn , nếu trong time xét đơn mà visa chị chưa hết hạn mà được họ đồng ý cho chị nhập cư luôn thì chị khỏi phải về VN lại . Mà nếu vì hoàn cảnh nào đó buộc chị phải về Vn thì hồ sơ bảo lãnh chị không bị gì ảnh hưởng cả ! Mình làm đúng luật lệ họ đưa ra và khai báo chân thật thì sẽ tốt cho hồ sơ của mình ! Em chúc chị mọi chuyện suôn sẽ !:)
Mình không hiểu các ông phía trên kia có ăn ngon ngủ yên không nhỉ ? Hôm qua khi trời mưa to thế thật sự mình không ngủ được cứ lo canh cánh trong lòng ... lo ngập nước, lo kẹt xe ...thương cho con bé đi học mà hôm nào cũng phải vất vả với mẹ chen lấn trong cái môi trường khói bụi mù mịt và nguy hiểm rình rập mọi lúc mọi nơi. Có lẽ mấy ông đó ở nhà cách âm nên ngủ ngon lắm, đâu nghe tiếng mưa rơi ầm ầm, đâu biết dân tình khổ sở quá mức như vậy ... nếu không họ đã có những hành động rồi. Bao nhiêu sự việc đau lòng xảy ra, báo chí tin tức đăng hàng ngày ... vậy mà có thấy mấy ổng lên tiếng ... có lẽ biện pháp duy nhất là im lặng rồi mọi việc sẽ chìm vào quên lãnh thôi. Ông boss của mình nói, người Việt Nam mình thật hiền lành và chịu nhịn giỏi thiệt ... mình chỉ biết cười hì hì mà thôi .:Sad::Sad: :Sad:
Chị cũng biết là trong khoảng time qua em đã chờ đợi rất lâu về vụ...này ! Những tưởng trong giây phút kinh hoàng này đứa con là nguồn an ủi cùng em vượt qua tất cả , nhưng bây giờ con cũng bỏ em ra đi ! Chị biết sao không ? Nhiều người khuyên em nên có con để làm bằng chứng mạnh nhất, chứng minh vợ chồng thật , nhưng thật sự em không bao giờ muốn đem số phận con mình ra để được đi qua đó đâu.Qua đó cũng chỉ vì mình lấy chồng phải theo chồng , chồng ở đâu thì mình phải ở đó thôi , chứ mỗi năm save money bao nhiêu là vào hết vé để bay về thăm vợ , biết bao giờ mới ổn định được cuộc sống ? Ông xã em thì rất muốn em có con , ổng cứ nói anh ao ước...anh ước ao....:Donttella: Nhưng em đã thuyết phục ông xã khi nào vợ chồng đoàn tụ ổn định cuộc sống là em sẽ sinh con liền . Ông xã em đồng ý trong sự miễn cưỡng , nhưng vẫn rình rập chờ cơ hội để đưa em vào thế bị động , thế là sau khi phỏng vấn em biết mình có thai 7 tuần , em năm nay cũng 26t nên em thấy có con năm nay cũng tốt cho vợ chồng em , nên em rất vui mừng chăm sóc con kỷ lưỡng , thấy con không hành nghén em cũng rất lo , em từ bỏ mọi sở thích để tập trung tất cả cho đứa con yêu . Chồng em hớn hở vui mừng đt báo tin cho mẹ chồng em bên đó biết , và bà con bên chồng em , và fax kèm theo thư gởi qua Sing phiếu siêu âm và sổ khám thai của em . Mẹ chồng e cũng viết thư gởi qua Sing xin họ thương tình cấp visa cho em sớm .Đến bây giờ em phỏng vấn hơn 7 tuần rồi mà vẫn chưa có thư trả lời gì cả , em cũng rất trong ngóng thư , chồng em có viết 2 mail gởi cho họ nhưng cũng ko thấy trả lời , chị có thể mail hỏi dùm ông đó về trường hợp pv xong nhưng hơn 7 tuần mà chưa thấy trả lời thì có phải bị rớt rồi không chị ? Chị giúp em nha ! Còn chuyện em bị thai lưu có nên gởi tất cả hồ sơ bệnh án của mình cho họ hay biết ko chị ? Em thấy ai cũng suôn sẽ và sớm đoàn tụ hạnh phúc bên chồng , chỉ có mình em ao ước nhỏ bé mà ước mơ còn xa vời quá ! Em cảm ơn những chia sẽ của chị . Em chúc chị gặp nhiều may mắn và sớm thích nghi bên xứ người...:Kiss::Kiss::Kiss:
@tina: bà ơi bà sao cứ lo nghĩ vẩn vơ, phải lo cho em bé trong bụng chứ, chuyện visa trước sau gì bà cũng có mà, cố gắng lên nha vì cục cưng chứ, cứ vậy hoài bé lẫy là mẹ cứ nghĩ đến ba, còn con ngay cạnh đây mà!!!!!@chico: chị ơi em khám tâm thần cứ dúi 50k tặng bác sĩ thế là bác chỉ hỏi có 2 câu, xã e người Canada nên bác hỏi tiếng Anh luôn, câu 1 "mày tên gì? câu 2 "nhà mày từng có ai bị tâm thần chưa?" thế là xong, cũng phải có miếng trầu làm đầu câu chuyện ạ!!!:Battin ey:
Ồh hôm nay có lẽ đẹp trời nha ! Bắt gặp Mẹ Kin và Chị Cuti ! :Kiss::Kiss::Kiss: ! Cảm ơn hai chị an ủi động viên em nhé ! Tuy em đang đau khổ vì mất mác 1 thứ rất lớn lao nhưng em sẽ cố gắng vượt qua ! Chị cuti nhắc đến chuyện khám tâm thần mà làm em nhớ đến năm xưa chuẩn bị hồ sơ ĐKKH , hai vợ chồng lên STP xin hồ sơ về điền sau đó đi đến Nhiệt Đới khám mà muốn khóc ! Chờ đợi lâu , đến lượt khám thì cũng như không khám gì cả , chỉ hỏi mấy câu tục ngữ ca dao , rồi sở thích , trình độ học vấn ! Lúc chưa khám em cứ tưởng vào đó BS sẽ lấy máu và khám giống các BS khám bệnh , không ngờ thất vọng càng thất vọng , không bệnh cũng thành bệnh mừh , làm lúc đó em bị liệu đọc lộn câu tục ngữ '''Ông BS đọc câu ''1 cây làm chẳng nên non''' rồi tự nhiên kêu em tiếp , em chẳng hiểu gì , ổng nhắc lại ''đọc tiếp câu sau đi , em hoảng quá:28: đọc luôn '''5 cây chụm lại nên hòn núi cao''' . Ông BS hai con mắt hình viên đạn nhìn em , hình như ông í nghi ngờ ...em khìn khìn sao í..rồi cười ! Như hiểu tâm trạng hoảng hốt của em nên ông BS tốt bụng không làm khó dễ mà kết luận cho hồ sơ em là bình thường ! Nhờ sau khi khám trận đó về em mới hiểu cách làm việc của BS tâm thần là như thế nào , mỗi lần nghĩ đến cứ mắc cười . Thấy rắc rối quá nên đến phút cuối ông xã em quyết định đưa hết hồ sơ đang làm dở dang cho DV làm , em thấy tiếc vì cũng làm gần xong , nhưng ông xã nói thấy em gian nan mấy vụ giấy tờ mà xót , thế là có dv nhúng tay có khác , mình chỉ có việc ở nhà chờ lên ký tên vào án tù chung thân thôi !:Laughing:
Em học được cách của 1 chị nào đó cũng trên wtt là để cua vào ngăn đá 1 lát, cua bị lạnh sẽ đờ ra, mình tháo dây buộc rồi lấy bàn chải kỳ cọ sạch sẽ, cho vào hấp:Smiling:
Cám ơn các chị rất nhiều. Em vẫn đang cố làm, cố nuôi đứa bé trong tình thương người mẹ. Cố gắng tất cả vì mọi mọi thân yêu của em :D Cho dù sau này như thế nào mẹ con em vẫn sống tốt ko để những người khác phải coi thường, khinh bỉ
@chico: chị ơi Chợ Rẫy không khám tâm thần kết hôn đâu ạ! OX chị không cần về 2 lần đâu, về 1 lần khoảng 5 tuần là đc rồi, với đk giấy tờ chị chuẩn bị gần đủ hết, về khám tâm thần rồi nộp luôn thôi!
Chị giotmua ơi nếu bây giờ khai ra có con thì làm sao hả chị. Khai man lý lịch như vậy rồi thì bây giờ phải làm sao. Còn nếu như anh ấy ko muốn bão lãnh cũng ko sao cả. Cuộc sống mẹ con em ko đến nỗi tồi tệ mà sống bám vào anh ta. Bây giờ tất cả mọi sự việc chỉ vì tương lai của đứa bé mà thôi
Phát hiện ra ai đây trong box rồi nhá....hehehe...Nhớ oxít ít thôi nha c,nhớ nhìu quá bên kia ko ăn ko ngủ ko work đc thì chít...kekek
Nơi em làm việc có nhiều người nước ngoài gốc Việt, họ sinh ra là lớn lên ở nước ngoài, có cha (hoặc mẹ) là nước ngoài, tuy vậy em thấy họ vẫn nói được tiếng Việt, viết được tiếng Việt và vẫn giữ được ít nhiều nét sinh hoạt Việt Nam mà.
Trả lời cho thắc mắc này của bạn, mình có câu trả lời như sau: nó sẽ rất khôn, có thể trước đó nó bảo rằng trước khi sang VN với bạn, nó có tí việc hoặc họp hành gì đó ở 1 nước khác (gần VN như Sing, Malay, Indo, Phi....) xong việc rồi nó từ đó bay qua với bạn. Và đương nhiên là nó sẽ không đang ở nước của nó.
Thật ra, thủ phạm của những trò này là bọn ở 1 số nước Châu Á, khi nó lên mạng làm quen, nó lấy tên và hình ảnh của 1 người khác (thường là người tóc vàng mắt xanh kiểu như Anh, Mỹ, Canada, ... những nước có thương hiệu ấy). Có những trường hợp sập bẫy rồi thì mới phát hiện ra là không có ai tên đó và hình ảnh như thế cả.
Buồn cười nhất là có những case, nó còn xin email của bạn để gửi email thông báo cho nó mang tính official chứ. Mà địa chỉ mail lại là Yahoo, chỉ cần tinh ý là sẽ phát hiện ra thôi. Trong ngôn ngữ dùng trong các web dating, thì trường hợp này gọi là scam.
Em thấy Tina vậy là giống như có thay đổi 1 chút rồi đó, mà thường thay đổi thế là do sắp có chuyển biến lớn về đời sống, làm mẹ được rồi đó.
chị nói làm em nhớ tới truyện ngắn Sống Chết Mặc Bây của Nguyễn Công Hoan (phải tên tác giả này không nhỉ? em không nhớ chắc):Sad::Sad::Sad:
Sáng nay Chico cũng có kể trường hợp của Tina lúc phỏng vấn kết hôn cho xã nghe, 2 vc lăn ra cười gần chết. Em có bảo là nếu anh vô khám a đừng có trả lời bác sĩ là "Anh yeu em" nha (tại em chỉ ổng tiếng Việt có đc 1 câu đó à):Laughing::Laughing::Laughing:
Thôi tạm thời cứ thế đi, chứ bi giờ có mún nhanh hơn cũng chả được. Bây giờ xa cách nó có cái giá trị riêng, cũng tốt, mai mốt tới chừng thủ tục dồn dập, phỏng vấn nọ kia, rồi tới lúc đó nuối tiếc cuộc sống bên này, bi giờ mình cứ từ từ enjoy vậy. Chứ em cũng rút kinh nghiệm, ơ xa nhau thế mà lại cứ bị căng lên vỉ mấy chuyện thủ tục thì dễ xa cách lắm, thôi cái gì tới nó tới, mình có lo cuồng lên cũng chẳng thể tự tay làm hết.
Sáng nay em kể cho xã nghe vụ án ngập nước điện giật chết người hôm qua ở Tân Bình, xã bảo, sao mà ghê quá vậy?? Em nói thật, cuộc sống sao khôn lường quá, cô gái kia đâu ngờ sáng đầu tuần đi làm là ngày định mệnh đến thế.
Chị Tina vui vẻ trở lại vậy là em mừng ròi. Em cũng có hơi trách xã chị Tina đó nha, bộ ảnh không biết bịnh tình của vợ sao mà cứ ước gì mãi thế, em biết là ảnh thương và muốn có con với chị nhưng làm thế là vô tình tạo sức ép cũng như làm khổ vợ mình. Đề nghị phê bình xã Tina nghiêm túc nhé. Muốn có con thì phải chuẩn bị sức khỏe thật ok, nhất là những người có bệnh mãn tính.
Trời đất ơi, sao mà rủi ro dữ vậy chị??? Hic, thương chị quá, thôi thì bé chắc không có duyên nên bé đi qua nhà khác, thời gian tới bé khác sẽ ghé nhà anh chị thôi. Chị cố lên nhé. Làm mẹ là phải vững vàng, kể cả trong những lúc như thế này, mình có cứng cỏi thì con mới dựa vào mình mà đến với mình.
trùi, em nghi bác sĩ hỏi câu 1 thì trót lọt, tới câu 2 chắc xã em sẽ trả lời là "I don't know":Laughing::Laughing::Laughing::Laughing:
Trời ơi, chị Tina nói làm em cười lăn lộn luôn rồi nè, đi khám Tâm thần mà làm như là đi thi trúc xanh ấy .... hi hi hi
Mà chết thật, xã em người Can, vô bịnh viện Nhiệt Đới mà hỏi mấy câu này làm sao mà trả lời đây chứ ... ổng chỉ biết có 1 câu là "anh yeu em" với 1 câu là "con chao me", rồi hết, chất thật đó, vậy chắc phải khám bên Can hả mấy chị?
Chị Tina ơi, tuy là chị em mình chưa biết nhau nhưng em cũng động viên và chúc chị get over nha chị, không có gì lo lắng cả, cố lên chị nhé.
Cách này có vẻ mạo hiểm nhờ, thế nào là đờ ra, nhỡ nó ứ đờ mà nó giả vờ, mình mó tay vào nó kẹp cho thì toi ... (j/k)
Em là em chắc ăn, cứ còn dây, em chọc 1 phát dao, xong tháo dây chà sạch và cho vào nồi.
Lễ này cũng quan trọng như lễ giáng sinh. Em muốn cùng anh cầu nguyện, cho tình yêu chúng mình mãi bền vững, yêu thương nhau trong xa cách, khó nghèo.
Em ước được đi bộ 500m để ra siêu thị mua đồ với anh, anh cứ hay nói rằng "you are not wife slave, I will go .... will do ... will clean ... with you". Ừ nhỉ, vợ chồng mình cùng làm hết mọi việc, cùng nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời.
Con của em nó sẽ có được người cha thực thụ, tuy không sinh ra nó nhưng yêu thương nó như con đẻ. Rồi em sẽ sinh cho anh, hy vọng là công chúa ha, lúc đó em và anh sẽ là queen và king. Công chúa của mình sẽ tên là Amanda. Và rồi, ngoài giờ làm, anh suốt ngày cứ bị đeo bám lẵng nhẵng bởi 1 thằng nhóc con cứ đòi daddy chơi football, còn 1 con bé gái thì cứ daddy, daddy, và giơ tay bàn tay bé xíu đòi daddy ẵm. Lúc đó chắc là em ra rìa :Crying: đứng xó bếp làm gỏi cuốn Việt Nam chấm tương đen cho anh rồi. Em vẫn nhớ husband thích ăn cái món này mà. Nhớ xã ... không để đâu cho hết.
Đi hay không đi, cũng hãy luôn là người mẹ kiên cường nha mẹ nó.
Hic, sao em xem trong web của STP thấy họ ghi 2 chổ có khả năng khám là CR và Nhiệt Đới, vậy thôi, đi NHiệt Đới khám.
Chị Froggy, em cũng không biết, chắc là tại ngưòi ta thấy có mấy vụ kết hôn Hàn Quốc Đài Loan lùm xùm gần đây đó chị.
trùi ui, nghe mấy chị trên kia nói mà mình cũng nghi nghi anh bạn của chủ topic quá. Thôi giờ chỉ có cách là chị nhìn xem thái độ và hành động của anh ấy. Nếu thật tâm anh ấy nghĩ đến con và muốn mang nó đi thì anh ấy sẽ tự động lo làm thủ tục hết ấy, chị bên này chỉ có chờ ảnh làm rùi người ta kiu nộp gì thì làm theo chứ bi giờ chị có muốn mà anh ta không có ý thì cũng potay.
Em cũng mong là kết quả tốt đẹp còn nếu không thì chị cứ sống nuôi con bình thuờng, ở Mỹ hay Việt Nam mà mình lo cho con mình thì cũng tốt, tương lai cũng sáng lạng chứ sao.
Nếu lúc nộp hồ sơ DKKH mà không về thì cũng phải về để phỏng vấn, lần sau về là để ký tên.
Còn nếu có mặt ở VN để nộp hồ sơ thì ráng xin phỏng vấn sớm, sau đó xã bay đi, khi nào có giấy thì bay về ký.
Theo chị rabbit thì làm hết giấy tờ bên Can, gửi đến bộ ngoại giao Can để chứng nhận, sau đó là LSQ Việt Nam tại Can để dịch và xác nhận. Nhưng em nghe bảo là giấy tờ xác nhận độc thân này kia thì không sao, nhưng giấy chứng nhận sức khỏe mà làm bên nước ngoài, mang vào VN cho dù đã được chứng nhận thì cũng bị STP họ làm khó à. Em nghe nói ai cũng kiu xã qua VN để khám sức khỏe hết.
Túm lại em tính là làm thế này này, nói xã làm hết giấy tờ chứng nhận độc thân và bản sao passport nọ kia, chứng nhận bên LSQ VN xong hết, sau đó xã sang Việt Nam thì hai đứa ra Chợ Rẫy khám tâm thần. Sau đó là đi nộp và xin phỏng vấn sớm. Rồi xã em bay về Can đi làm lại, khi nào có giấy thì bay trở qua để ký. Nếu không kịp thì xin gia hạn 3 tháng.