images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Chị HT lại nói mát đấy ạ? Em chả có tiền nhưng em là người giữ lời hứa. Đã nhận cho ai cái gì là phải cho người ta, kể cả là bố mẹ mình. Bây giờ cho người khác rồi thì đi mua cái khác cho lại cho bố, có gì khó khăn đâu. Bạn ấy có khả năng cho được thì cũng có khả năng mua được chứ. Tính ông bố khó chịu như vậy thì tốt nhất là tránh voi chẳng xấu mặt nào.
Còn với cá nhân em thì em không quan tâm đến cảm xúc của bố mẹ em lắm. Em không thích gọi điện hỏi han nên cho dù các cụ xa lắc em cũng chả bao giờ tự gọi. Toàn các cụ gọi. Không thấy em gọi dỗi thì kệ, hết dỗi lại gọi cho em. Nói chung em chả chiều chuộng ai cả. Vấn đề là từ nhỏ em đã không thực sự có tình cảm với bố mẹ và không sống theo các cụ dạy, nên tình cảm của em với các cụ khá bình thường. Là bố và là mẹ mình thôi. Em không thích là em không thể giả tạo là mình thích được. Em không thích mấy kiểu hỏi han những câu cũ rích. Mà cũng chả thích biếu chác cái gì. Cần cái gì thì bố mẹ cứ nói thẳng, còn không nói thì con chịu.
Bố mẹ em biết tính em vậy nên cũng quen rồi. Nói chung càng chiều thì con người càng lắm chuyện. Với bất cứ ai chứ chả phải các cụ hay chồng vợ hay con cái. Cứ ngang ngang thế cuối cùng chả bao giờ bị mắng cả. Mình là người lớn rồi ai có quyền mắng mình.... Em cũng không một lần hỗn láo, chỉ không thích là không nghe thôi. Đôi khi có những chuyện em hoàn toàn không thích nghe, em sẽ bảo chuyện vớ vẩn con không nghe đâu.
Còn chuyện của cô bé Candy, giờ sai rồi thì nhận lỗi, chứ biết làm thế nào. Chửi mỏi mồm thì cũng phải hết. Có những người thích chửi bới người khác để thỏa mãn cho những hố đen trong bản thân. Thì để họ chửi. Khi họ chửi thì đừng nghe, để bộ não của mình đọc thơ hoặc hát bài Lạc Trôi chả hạn. Cứ dung dưỡng chiều chuộng những sự quái gở thì chỉ nhận lại được những phiền não thôi.
05:13 CH 25/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Đọc bài của bạn meocon_candy gì đó mình thấy hoang mang.
Sao chuyện đơn giản thế mà cũng phải hỏi. Sao phức tạp thế?
Mua được cả cái nhà thì tiếc gì việc chạy đi mua cho ông bố khó chịu của em mấy cái chậu? Giờ lỡ cho rồi, đòi làm gì. Chậu thì người ta bán chồng chất ngoài kia, đắt nhất cũng 200K/ cái to như cái lồng bàn. Ra mua chục cái chậu về dâng ông là được.
Nói thật là mình chịu không nổi với tất cả những người thù dai, nói lắm, chì chiết... Phải tránh xa họ ra, nếu không ở gần họ sẽ lây bệnh của họ.
08:25 SA 25/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Chào buổi chiều ạ, đấy em biết mọi người lại thích mà, hĩ hĩ...

Chị Kysuu: Em chả biết chơi nhạc gì sất cả chị ạ;

Em Linh: Mình ngày xưa trong cơn đồng bóng đã nghĩ đến chuyện mở 1 dạng Homestay nấu ăn cho mọi người. Nhưng sau đó phát nản lên vì phải làm mà không thực sự thích, ai nhờ nấu ăn lại phải chạy đi chợ, bận quá nên lại thôi bạn ạ. Bây giờ không dám post ảnh đồ ăn nữa không các bạn lại nhờ. Mình vẫn có breakfast cho khách nhưng các bữa khác thì không nấu nữa. Mình sẽ không vui khi phải làm những việc mình không muốn, nên im thít chuyện nấu ăn;

Chị HT: Khu nhà em thuộc dạng nhà biệt lập nên mỗi nhà buộc phải có sân vườn và các nhà buộc phải cái nhau 3 mét. Nó chả liên quan đến ai cả nên khi em sửa nhà cũng chả ai rảnh hơi mà quan tâm. Em cứ mời thợ đến làm thôi chẳng có giấy má mà cũng chả có cơ quan chính quyền nào nhìn đến cả. Miễn là nhà em không xây cao quá so với quy định, và là nhà mái chữ A là được.

Chuyện thuê kiến trúc thì hoàn toàn không ạ. Cái áp mái em có mời kiến trúc sư nhưng các bạn ấy toàn bắt em phải chia ra mấy phòng, nên em không nhờ nữa, tự vẽ tự làm hết. Xây cái nhà này em cũng không thuê kiến trúc sư, hoàn toàn tự vẽ và lên kết cấu với bác thợ cả (các bác thợ xây kinh nghiệm lâu năm). Em suy nghĩ đơn giản nên cái nhà của em cũng đơn giản, không hang hốc, cột kèo gì nhiều... Nó chỉ là cái bếp, phòng ăn, chỗ đọc sách, phòng ngủ và nhà vệ sinh, thế thôi ạ.
Em ở đây luôn ạ. Sao chị lại nghĩ là em không ở đây? Hĩ hĩ....Homestay tức là khi bạn dư ra 1- 2 phòng ngủ thì bạn sẽ để cho người ta thuê, và họ sẽ có cảm nhận như chính bạn khi thuê tại đó. Chị có thể tìm hiểu thêm định nghĩa về Homestay trên mạng ạ. Còn có những bạn làm Homestay mà có đến hơn chục phòng nghỉ thì chỉ nên gọi là Hostel thôi :D Ở Việt Nam chuyện đánh tráo khái niệm không là vấn đề to tát.

Anh Tũn: Em sẽ PM cho anh, em e rằng anh sẽ thất vọng thôi ạ vì nó là một Page nhảm nhí toàn chia sẻ cảnh cỏ cây chó mèo và cách bảo vệ môi trường.

Nhà em không có phòng khách. Khách đến ngồi ở bàn ăn thôi ạ.
webtretho
01:37 CH 24/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Hello các mụ và các anh,
Cảm ơn vì đã thích ngôi nhà của em. Nhà em sửa phải vay 1 mẹt tiền, nên em phải cho thuê để kiếm chác lại chứ tội gì. Em làm homestay được hơn 1 năm nay. Tuy nhiên em không vào đây để quảng cáo thô bỉ đâu ạ. Các bác khi nào thực sự set up được thời gian và có ngày đi cố định rồi thì nhắn tin cho em, em sẽ gửi link Facebook của Homestay nhà em cho các bác.
Em cũng khoái cái cuộc sống hiện tại, mọi người nhận xét là thanh bình nhẹ nhõm là đúng thật đấy. Mọi người thích thế thì nên động viên con cái và những người mình yêu quý tốt nhất là học dốt, sống mộng mơ, thích gì làm nấy :)):)):)):)) Đùa tí chứ thực ra em cũng chả biết thế nào đâu, tự cái gì đến sẽ đến, càng đần độn đơn giản ít nghĩ sự thanh bình đến càng nhiều. Trước đây em hay đi rình mò mấy chuyện xã hội rồi chính trị, giờ đây em cũng chán cả rồi. Thấy con người lắm khi cực đoan bỏ mẹ. Nhất là có chuyện gì mới, tự nhiên một đám hung hăng cãi cọ loạn xị trên mạng, đứa nào cũng nghĩ mình đúng, triết lý nhảm nhí, chả mang lại cái gì tốt đẹp. Thế nên em lượn khỏi các vấn đề cãi cọ, chấp nhận quanh co với con cá lá rau, đi chợ xách túi lưới, thỉnh thoảng muốn tí protein thì xách hộp đi mua. Nhà quê vô duyên nhưng quyết tâm tự thay đổi, đi học cách sống sao cho lịch sự, cho nhiều hơn nhận (nhận làm léo gì càng lắm thứ càng béo phì và phải dọn nhiều)... Đấy cứ tiếp nhận ít thôi thì đỡ nhức đầu. Càng lắm thứ càng mệt.
Để em khoe ít ảnh nữa nhé. Sáng nay em dậy lúc 7:30, nhận được tin nhắn của người bạn phương xa dễ thương thấy ấm áp ra phết. Biết các bác ở Hà Nội đang nóng chảy mỡ nhưng nhà em ở núi vẫn lạnh đắp chăn bông mà... Rồi em xuống đun espresso và chiên cơm ăn sáng. Vẫn hộp cơm đậu gà từ tuần trước có nhục không? Rồi cứ đủ thứ việc nhà chạy lên chạy xuống và nghe nhạc chơi ở sân với chó mèo, cho mèo ăn, giặt quần áo và phơi. Cứ vớ vẩn thế mà hết bố nó buổi sáng.
Bạn Ex của em dễ thương (hiện tại thì thế). Thấy em hay chơi ở sân, mua cho em cái loa để khi em uống cà phê ngắm hoa nhặt cỏ em còn nghe nhạc. Chứ nếu mở to nhạc từ stereo trong nhà, thì phải mở cửa sổ và ruồi bay vào nhà em, mà em chả thích ruồi đâu. Đang ăn nó cứ vo ve khó chịu kinh khủng. Nên bạn mua loa. Rồi cài Soundcloud cho em. Cũng vui.
Mà thực ra em thấy với con người như em thì sống ở đâu em cũng vui í. Việc em làm đầu tiên sẽ là vứt mẹ nó hầu hết những thứ không dùng đi, cực kì giản dị, và thay vì những thứ nặng nợ em tha cây về trồng. Góc nhà sẽ có cây xanh, một góc xinh để uống nước, chỗ nóng thì lát sàn gạch xanh và sơn bức tường xanh, với rèm xanh, để điều hòa tầm 27 độ và một cái quạt (nếu màu xanh thì tốt) quay thoang thảng... Đời chỉ cần thế với 1 ông đần thỉnh thoảng có mặt, là vui, lá là la...
(Nhất quyết không đọc lại không lại xóa hết ngay để che giấu bằng chứng điên).
1. Khoe được êu trước đã nhé, êu thì tốt hơn ghét:
webtretho
2. Sáng em ngồi đây một lúc nhưng hôm nay gió mạnh quá nên nửa tiếng phải cắp loa vào nhà, cái quyển sổ là để học từ mới tiếng Anh. Em phải học thêm cho đỡ đần.
webtretho
Bếp của em chụp tuần trước hay trước nữa gì đó, đi từ cầu thang xuống thấy nắng chiếu và đứa mèo lưu manh đang lườm nên chụp một phát:
webtretho
Phòng áp mái sáng nay, em lên dọn dẹp và lại thấy nó xinh như mọi khi:
webtretho
.
webtretho
.
webtretho
Hai phòng ngủ cũ của em sửa lại hết. Chỉ là để thiên nhiên hóa nó thôi.
Đây cái phòng em thương nhất đây. Chả biết tại sao lại thương, chắc vì nó còi nhất nhà nên thương nó. View của nó cũng chả được đẹp như hai phòng kia, hu hu. Ngày xưa còn thấy núi, giờ người ta xây cái khách sạn xấu như ma chắn núi xanh rồi. Nên em thương, em làm cái đèn cây cho nó, để đêm đến cứ như nhìn ra rừng cây.
Em làm 1 cái chỗ ngồi đọc sách rộng 2 mét, 2 người ngồi thủ thỉ với nhau cả đêm được, có đệm êm không bị đau mông. Đêm qua em ngủ ở đây. Trước khi ngủ em ngồi đọc lại Sự im lặng của bầy cừu, rồi nhìn ra màn sương mịt mờ và nghĩ đến đôi mắt đỏ, bờ môi đỏ tươi và cái đầu lưỡi đỏ nhọn của Hannibal Lecter. Em khoái ông í.
webtretho
.
webtretho
Phòng ngủ của em, đập tường làm cái cửa sổ to nhìn ra cây ngọc lan thương yêu, vườn xinh, giàn hoa hồng trắng:
webtretho
.
webtretho
.
webtretho
.
webtretho
Toilet được thay rèm gỗ trắng lâu lắm rồi:
webtretho
Và mèo:
webtretho
Thế thôi nhé. Thật em thấy thích thế này í. Đầy người giàu chết cha chết mẹ em biết, nhưng cứ hấp ta hấp tấp chán bỏ mẹ. Ngày là cơm mai rồi đến cơm chiều, hấp tấp vội vàng thì cũng lăn ra ngủm cả... Tội gì....
08:35 SA 24/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Chị coimovothuong,
Chị ơi, chị đang buồn quá thôi. Cứ nghĩ là chuyện gì cũng giải quyết được, khi con người ta có đối thoại :D
Giờ chị nên ngồi list ra những chuyện mà chồng chị cần làm để chia sẻ gánh nặng kinh tế và con cái.
Chuyện sex siếc thì chị cứ nằm cạnh chồng chị sau khi tắm gội sạch sẽ, xịt body mist thơm nức (nó là cái loại nước hoa sau tắm ấy ạ, giá cũng rẻ tầm 200K/ lọ to đùng hàng Mỹ), là chồng chị sán đến ngay ấy mà. Chăn ga cũng nên thay mới cho thơm sạch.
Chị đang buồn và nghĩ về ông chồng chị như một bầu trời tội lỗi thì lại chả băn khoăn chuyện li dị. Chị ơi, phụ nữ 2 con li dị mà chồng lại kém về kinh tế thì thiệt to đấy chị ạ. Trong trường hợp bị đánh hoặc chồng nghiện hoặc chồng hóa tâm thần thì mới nghĩ chuyện li hôn, chứ li hôn vì thấy mình có khả năng tìm ông khác hoặc li hôn vì cảm thấy chồng kém cỏi là dại đấy ạ.
Chị cứ thẳng thắn với chồng chị thôi, đưa ra đề nghị rõ ràng với anh í, coi như làm lại từ đầu.
Sẵn tiện em hỏi có nàng nào 2 con rồi, li hôn, mà lấy được chồng tốt ngon lành chưa ạ? Em thấy nhiều bạn li hôn, có 1 con thôi chứ chửa nói đến 2, cuộc sống khó khăn lắm, mà hầu hết là ở vậy nuôi con một mình.
À em cũng đang mắc lỗi tin nhắn đây, dở người, hơi bị ngượng.... Trưa em đi ăn trưa gặp một bác Tơi sống ở đây, em biết bác lâu rồi nhưng chửa nói chuyện bao giờ, chỉ xã giao nhảm nhí thôi. Hôm nay quán có mỗi em và bác nên buôn hơi kinh. Đến đoạn bác muốn tặng em mấy quyển truyện tiếng Anh thì em cảm kích lắm... Chiều về bác nhắn tin khen em là "you have a refreshing personality", chả rõ nghĩa là gì, nhưng chắc chả phải chửi đổng mình. Xong bác bảo bác tìm được 10 quyển sách tặng em. Lúc đấy chả hiểu đầu óc em đang quanh quẩn ở đâu mà em nhắn lại "what do you mean?" Đấy thô lỗ thế. Em cũng nhắn tin xin lỗi bảo em đang bận việc nên đầu óc dizzy rồi, mà thấy bác có vẻ buồn, im như thóc. Thôi kệ bác. Cùng lắm thì bác sẽ không tặng sách cho em nữa hê hê.
01:33 CH 22/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Chuyện người chết cũng vui. Hôm em ra Hà Nội ngồi ăn với cả nhà. Ông anh trai quý báu của em nói về việc chuẩn bị mua đất để để lọ tro cốt của bố mẹ, không quỹ đất ở quê hết mẹ nó rồi. Em thủng thẳng bảo tùy, thích làm gì thì làm, với em thì bố cũng là tinh trùng và trứng kết hợp lại, toàn những thứ soi kính hiển vi mới thấy. Tự nhiên khi chết lại phải mua đất mới chả đai chen chen chúc chúc làm cái bỏ mẹ gì? Theo em thì nên thiêu bố mẹ xong rồi đổ cả lọ tro ra sông ra biển là khỏe. Bố còn được đi chu du trong biển xanh xem san hô và cá 7 màu... Bố mẹ em ngồi đấy mặt rất thiểu não vì có đứa con điên, còn các anh chị thì chả thèm bàn luận gì. Chắc do nhắc đến tinh trùng và trứng nên ngượng. Mà cái đó thuộc cơ thể người, có chó gì phải ngượng?
Em chả quan tâm đến chuyện chết. Nói chung bố mẹ không thuộc về riêng em nên em chả có ý kiến. Thích làm gì thì làm.
05:39 CH 21/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
@Nàng Wicket,
Em sống cùng chó mèo nhiều nên bị ảnh hưởng tính cách của chó và mèo, sự trung thực của chó và sự lạnh lẽo của mèo, chắc vậy hĩ hĩ... Nếu không hô hào về việc bảo vệ môi trường hoặc ăn chay thì kệ các bạn. Còn đằng này đã dám đứng ra hô hào để thêm cho mình chút danh rồi khi sống làm ngược lại với những gì mình thể hiện trên mạng - đó là lối sống không trung thực. Em ghét chủ nghĩa cộng sản dởm đời cũng vì nói thì hay nhưng làm như mèo mửa. Đấy cũng là lý do mà em hầu như không sử dụng Facebook, không chịu được việc sống ảo; cũng là lý do mà em ít bạn bè. Nhưng em thích thế hơn là một cuộc sống mà mình khó chịu bỏ mẹ đi được nhưng vẫn phải giơ cái mặt nhăn nhăn tích cực ra để hưởng ứng.
Mấy nay vào lại WTT chơi thì em cũng có cảm hứng chụp ảnh món ăn hơn, em khoe cho vui nhé. Cô Mèo chủ yếu sống 1 mình và những món ăn của cô ấy :D Như câu văn trong truyện Gió qua rặng liễu :D
Bữa này ăn cùng Ex hôm cuối tuần: Salad măng và cá chạch om rau răm. Lần sau em sẽ dùng nghệ tươi già, ngon hơn nghệ bột thế này.
webtretho
Bữa sáng nham nhở hôm qua, nhà còn ít bánh bao ngũ cốc, mấy quả dưa chuột, mẩu pate đồng quê mua trong siêu thị. Hấp bánh bao ăn nốt cho đỡ phí.
webtretho
Bữa sáng hôm kia, có ức gà bỏ lò với khoai tây organic. Khoai ngon như trở lại thủa ấu thơ còn ở Hà Nội, cái khoai mà củ nhỏ, vỏ cứ bị bong ra í, thơm, mịn....
webtretho
Trưa qua em nấu 1 nồi cơm với đậu gà, rồi chia làm 4 hộp nhỏ cất tủ lạnh ăn dần. Luộc thêm miếng thịt nhỏ. Em ăn hết cơm, rau và mắm tôm chua Huế, còn thịt thì chủ yếu là thằng Bonnie ăn giúp.
webtretho
Sáng nay em vẫn thèm cơm. Em lấy hộp cơm đậu gà ra chiên với chỗ thịt hêu luộc hôm qua. Ăn được nửa đĩa và dâng thằng kia nửa đĩa. Nó thích lắm.
webtretho
Sáng nay tự nhiên tỉnh giấc lúc 5:30, em ló mắt ra cửa sổ thì thấy màn sương mỏng như tơ phủ lên thành phố đang mơ màng... Em đần ra nhìn ánh nắng vương trên những ngôi nhà. Đẹp thế này... Lúc đấy em thấy mình mềm như bông.
webtretho
05:29 CH 21/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Cảm ơn cả nhà nhé, được khen thế này lại nổ mũi ra rồi khoe khoang. Em nói thật là khoe thế này em thấy phát ngượng lên í, nhưng cứ cảm thấy nếu không khoe sẽ phụ cái sự quan tâm của mọi người.

@anh Tũn: anh có đất rồi ạ? Tiền xây bây giờ cao đấy anh nhé, tầm 2 tỉ cho 1 căn biệt thự 2 tầng 1 áp mái sẽ hơi tiết kiệm đấy ạ. Tiền nhân công bây giờ đắt ạ (tín hiệu vui cho sự công bằng xã hội). Nên em nghĩ riêng tiền xây tầm khoảng tròm trèm 3 tỉ rồi; Còn nếu anh chưa có đất, mà lại muốn đất cách trung tâm 3- 5km, thì anh cần tầm minimum là 7 tỉ cả đất cả xây; Đất đó cũng không được đẹp đâu, view kém ạ. Ở Bảo Lộc thì em không biết ạ.

Hôm nay em đánh liều khoe mấy cái ảnh nhà em nhé. Thì em cũng chả có gì để tự hào ngoài cái khả năng nói là làm. Nhà em nhờ 2 kiến trúc sư đến làm việc rồi cãi nhau chí chóe và em không thể làm việc cùng các cậu ấy được. Ghét nhất trần đời là bị chèn ép tư tưởng. Họ cho rằng em điên. Họ bảo không ai sửa cái nhà kì quặc như chị cả. Em nhất định không chịu và muốn làm theo đúng ý em. Thế là em mời các cậu ấy về, tự làm việc với các bác thợ hồ, thợ sắt, thợ cửa, thợ mộc...

Ôi thành phẩm mơ màng của em. Hơn 1 năm rồi mà em vẫn sống trong mơ với nó..... I love you my Attic.
Đây là chỗ ngủ này:
webtretho
Phòng này có 1 giường ngủ, 1 chỗ ngắm trăng sao, 1 cái bar để uống vang và làm việc, 1 toilet.
webtretho

Đây là chỗ ngồi nhìn ra thành phố này:
webtretho
Đây là từ chỗ ngủ nhìn ra. Cảm giác nằm ở đây ngó ra núi đồi thành phố đêm long lanh đèn như mình đang bồng bềnh trong lưng chừng trời vậy.
webtretho

Toilet cute và thơm (treo tinh dầu hoa hồng nên thơm vậy thôi hĩ hĩ):
webtretho

Đèn ngủ, cái này em nhờ bác thợ mộc làm khung, tự em đi nhặt cây về cuộn đèn vào đấy:
webtretho


Ảnh em chụp, ở trên là cậu bạn em chụp bằng máy xịn, em chụp bằng điện thoại thì đây:
webtretho
Hôm trước bọn em ngồi đây ôm chó uống vang nè.
webtretho

Đây là áp mái rộng, cãi nhau với kiến trúc sư vì họ cho rằng điên mới cần một cái phòng ngủ rộng 50 mét. Em bảo chị thích điên làm gì nhau. Hê.

Còn 2 phòng tầng dưới em cũng sửa hết rồi. Khoe sau nhé.
Giờ em phải đi chợ để còn nhặt túi nilon về làm túi rác. Bố khỉ moi cả nhà chả còn cái túi nilon nào đủ to để vừa thùng rác, khổ ghê. Em đi chợ mang túi vải và hộp đi, nhà không có nilon, mà em nhất định không mua bất cứ cái nilon khốn nạn nào. Bọn nilon khốn kiếp nó phá hoại màu xanh của biển cả đất trời cây cỏ là những thứ em yêu. Tổ sư nhà bọn nilon cốc nhựa một lần. Căm thù chúng nó. Em chỉ dùng nilon duy nhất để đựng rác phân hủy được, như vỏ chuối rau cỏ, mà mình không thể tái sử dụng thành phân hữu cơ được vì quá nhiều. Thế nên em đi ra chợ nhặt. Đi nhặt rác vui lắm.
05:08 CH 20/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Em nói thật em không tin nổi vào cái giống người, họ không trung thành í. Em xin lỗi vì nói thế hơi động chạm, nhưng con người ích kỉ cực kì. Hôm nay em ra chợ mua rau và nhặt túi nilon, thì gặp con bé quen, nó cũng hô hào bảo vệ môi trường, rồi tham gia các Page Zero waste. Thế mẹ nào mà nó xách đến chục cái túi nilon đựng đồ mới mua. Nào bún nào rau nào cà chua. Em gần như gào lên: Em mà cũng dùng nilon á? Nó bảo ôi em không tiện mang túi kia đi chị ơi, em đi làm mang cái túi ấy to vướng... Tự nhiên bao nhiêu cái quý mến của mình dành cho nó tan biến. Em thấy sao nó tệ hại ích kỉ thế? Nó có học, có gia đình giàu có, và chính nó tham gia những phong trào Zero Waste cơ mà. Bản thân em hôm nào mang thiếu túi là em sẽ đi xin túi cũ để đựng đồ, chứ Không bao giờ em lấy một cái nilon mới nào cả. Gạo em xách thùng đi mua; ớt bột, muối, tiêu, gia vị em xách lọ đi mua. Cầm cái nilon cũ đi ở chợ cũng thấy ngượng.
Em đi siêu thị là mang gần chục cái túi lưới, nó nhỏ xíu nhét vào bằng nắm tay. Riêng mua cá thịt em mang cái túi nilon đựng áo mưa dày í, dùng hàng trăm lần nó chưa rách gì cả. Một số nhân viên Big C rất ủng hộ nhưng cũng có những đứa lườm lườm nhìn mình căm thù, vì mình khác chúng nó, khác người.
Ai đi Đà Lạt gặp một con mẹ xách túi lưới và lổng chổng hộp chính là em đấy. Em cứ đi ra đường là ăn mặc rất cẩn thận, kẻ mắt mèo, giày guốc như đi chụp ảnh ấy, nên cũng dễ nhận ra thôi. Nếu đi cùng Ex thì bọn em sẽ nắm tay nhau và Ex xách đồ. Một đứa như thế là em. Ở chợ họ gọi em là cô Hộp, vì em lúc nào cũng mang hộp đi mua thịt thà cá tôm, và túi để mua rau.
Em không ăn chay, ăn light food thôi, và rau organic. Nhưng ai ăn gì kệ mẹ người ta chứ, sao chỉ trích làm gì? Bọn bạn em (bọn Tơi lông), hầu như toàn ăn chay, chả bao giờ thấy chúng nói gì mình vì mình ăn có cá thịt; Con người ta lấy cái khỉ gì ra để đi phán xét người khác nhỉ? À nói thế em vẫn phán xét bọn ăn thịt chó. Em nghĩ những người ăn thịt chó rất cô đơn, vì họ không bao giờ hiểu được tình cảm của một con chó với người như thế nào. Con người có thể tồi tệ với nhau nhưng chó luôn yêu thương và thật thà với chúng ta. Với em chó mèo nói chung là món quà lớn của Trời tặng cho con người, và với em Bonnie của em chính là thiên thần được Trời gửi tặng em.
Em đồng quan điểm với anh Tũn về việc dân số trái đất giảm đi thì thế giới sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều. Vì ít người thì đỡ đi việc cạnh tranh hơn thua, càng đỡ cạnh tranh càng đỡ hèn, con người ta đỡ phải chạy vạy dẫm đạp lên tự nhiên để bằng hoặc hơn người này, hơn người nọ. Ít người thì chiến tranh sẽ không nổ ra, vì con người trở nên quý giá, ai điên mà cho ra trận để phục vụ cho mấy thằng điên làm chính trị? Nhìn cái xứ này là thấy chả đâu xa, chỗ nào đẻ lắm con đông, là nghèo, là môi sinh ô nhiễm vô cùng, là tệ nạn, là gái điếm, cướp giật...
Nên tốt nhất là nghèo thì đẻ 1 thôi hoặc đừng đẻ nữa, có nuôi được đâu mà đẻ. Giờ miếng cơm manh áo dễ kiếm nhưng hạnh phúc thì khó lắm. Hoặc nếu họ coi cái nhà thuê chật chội chen chúc, trả tiền điện nước net đắt như cướp, sống ngột ngạt nhịn nhục là hạnh phúc thì cứ việc sống... Lên Saigon chơi cứ xanh lè những Grab, toàn cử nhân đi làm cho "công ty nước ngoài"... Nản thật.
Làm sao để con người ta bớt ích kỉ, tôn trọng tự nhiên? Em cảm thấy bất lực với cái xã hội nghèo nàn ích kỉ tệ lậu này. Em tự thay đổi mình trước. Em cư xử với mọi người rất dễ chịu, và lúc nào cũng phải tươm tất, để cho họ thấy rằng một người yêu môi trường, yêu động vật không phải là một kẻ điên lập dị. Trong thâm tâm thì cũng chả thích buôn bán ở chợ ở siêu thị đâu, nhưng em luôn sẵn lòng giải thích lý do tại sao em dùng túi lưới và mang hộp lọ đi chợ, lý do đầu tiên là Bệnh Ung Thư. Em luôn dọa người ta hiểm họa ung thư to tát từ nilon. Dân ta nghe đến môi trường thì chả quan tâm nhưng nghe đến ung thư thì hãi. Nên cứ phải thế thôi.
11:31 SA 20/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Ôi thích cái đèn ngủ cùa Chè Búp quá đi thôi.

Cây ngọc lan của Chè Búp trồng chắc lâu lắm mới lớn vậy há.


Dạ em ấy có 5 tuổi thôi, em mua cây ấy mấy chục nghìn là cái cành èo uột, về trồng bị chó nhai và cho bã sữa đậu nành vào làm phân xanh mà không chịu trộn đất nên úa lá tưởng chết queo. Hai năm nay em ấy lớn như thổi và nhiều hoa khiếp khủng. Ôi yêu và thương vô cùng.
webtretho
08:11 SA 20/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Cảm ơn bạn Dab nhé :D Bạn dhtran, cửa hàng đấy không phải của tớ đâu, tớ đã từng có 1 cái ở Đà Lạt dễ thương lắm nhưng bận nên nghỉ. Tớ không sang lại cửa hàng vì thấy người ta không thực sư yêu như tớ, chỉ vì lợi nhuận thôi, nên tớ dẹp luôn. Cửa hàng Hà Nội là của bạn thân tớ, thỉnh thoảng tớ giúp viết bài quảng cáo thôi, đến Tết thì giúp bạn buôn mấy loại mứt ngon ở Đà Lạt.
Tớ cảm ơn Dab đã thích cuộc sống của tớ. Thì mục đích của tớ là được sống như thế mà. Tớ nhận ra việc mình khó chịu với những thứ "phải phải" của xã hội từ khi tớ còn rất bé, nhưng lúc ấy chưa có khả năng tự quyết cuộc sống của mình. Ví dụ tớ không thích đám cưới đám xin, không thích đẻ con, không bao giờ cho rằng chuyện cưới xin chỉ là 1 lần trong đời nên phải tập trung tiền bạc cho nó, không cho rằng da trắng là đẹp... Đại khái thế... Chắc tớ sinh ra ở trên đời để đi ngược lại tất cả những gì người đời cho đấy là quy định, quy luật.
Tuy nhiên về phần sống theo Pháp luật yêu cầu như không đâm chém, giết người, không phóng xe lạng lách, không gây ảnh hưởng an ninh trật tự là tớ làm theo gương mẫu ghê lắm.
Về việc nhà cửa thì đúng là tớ đang ở trong 1 cái nhà rất dễ thương. Năm ngoái một phần không vào wtt tán láo cũng do bận sửa nhà đấy. Sửa hết chỗ này đến chỗ nọ, những chỗ nào chưa ưng thì sửa lại cho ưng... Eo sửa nhà phát mệt và bẩn bụi ghê lắm. Nhưng cũng bõ công vì mình ưng ý mà. Tớ có một giấc mơ bé xinh về tầng áp mái, nên tớ cố gắng để có 1 cái. Không ngờ nó rất dễ thương... Để tớ up vài cái ảnh căn phòng áp mái của tớ cho các bạn xem. Hôm trước tớ và Ex vừa rủ chó lên uống vang, thích lắm.
webtrethowebtretho
Chiều nay mình vừa hái đĩa ngọc lan để trong nhà cho thơm. Cây ngọc lan của mình cao phải 8 mét rồi, nhiều hoa lắm, thơm lắm.... Thương ơi là thương.
webtrethowebtretho
04:48 CH 19/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Hello các bạn, tớ xin phép không quote nữa nhé.
Thực ra Ex của tớ không làm gì to tát cả, ngoại trừ việc nhiều gái thích bạn í, và bạn í không nhận ra đâu là gái thích và đâu là giúp đỡ bằng tinh thần cho gái. Việc thứ hai, đó là Tớ- tớ muốn ly hôn từ lâu rồi. Vì tớ thích thế chứ chả có lý do gì cả.
Còn việc sống cùng hay dao diếc gì đấy dưới gối tớ chả để ý đâu. Sống cùng bạn ấy thì vui, có người chở mình đi chợ, giúp đỡ việc nhà. Còn chuyện không thấy yêu bạn là tớ cảm thấy thế. Tình yêu tình đương gì đó nó sẽ bộc lộ có hay không khi người ta ở bên nhau, hoặc những chuyện xấu xảy ra thì người ta mới nhận thấy là người ta có yêu iếc gì không. Tớ thì hiện tại mọi thứ đang đều đều, nên chả nhận ra được có yêu hay không.
Tớ cũng chẳng tìm anh nào để cùng tâm thế hoặc hiểu nhau hoặc gì gì đó. Cuộc sống của mình đang rất tốt, tìm làm gì? Đã bảo tớ suy nghĩ đơn giản, thậm chí những gì các bạn viết hỏi tớ còn quá những suy nghĩ của tớ nữa cơ :D Tớ ngai nghĩ lắm, hĩ hĩ... Tớ có mấy anh bạn dễ thương, hay rủ đi ăn trưa cùng, rồi cãi cọ chí chóe chọc ngoáy nhau. Tớ thích mặc váy đẹp và đi ăn ở những nơi xinh xinh, cùng Ex hoặc cùng một - anh - bạn nào đó theo đúng nghĩa. Vì đơn giản là chả có cô bạn nào rảnh rang đi cùng tớ cả. Xứ này vắng vẻ, các cô bạn thường là con cái gia đình, đi làm đi ăn, rảnh đâu mà đi ăn trưa với một mụ điên? Nên tớ có một vài anh bạn để thỉnh thoảng đi ăn trưa cùng thôi. Có một anh đam mê kiến trúc, và hiểu sâu sắc về nó.. Tớ nói chuyện với anh hoài hàng tiếng không chán; Có một anh khác giỏi lắm, nhà tâm lý học, hay chọc ghẹo tớ rất vui. Anh còn lại là Ex.
Nói chung là không có gì khó hiểu đâu. Thôi để dễ dàng giải thích thì tớ là một mụ đọc thân nhưng có bạn trai thỉnh thoảng ở cùng vậy :D Và bọn tớ yêu quý nhau.
09:04 SA 19/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Chỉ vì cách nói của bạn Bằng Lăng không khéo thôi, chứ hoa đẹp mấy mà không phải của mình thì cũng không hái. Em thích hình ảnh của chị Hân, rất xinh đẹp, nhưng tốt nhất là chị cứ chụp hoa trên cây hoặc cây lá trong rừng gì là được rồi.
Còn về cuộc sống của môt cặp đôi đã ly dị nhưng vẫn sống cùng nhau vui vẻ như nhà em, em thấy cũng khó phù hợp với văn hóa Việt Nam. Ex thì rất nice chịu khó giúp đỡ em việc nhà. Em thì sweet với tất cả mọi người trong đó có Ex, hahahahh. Em nghĩ đơn giản là vui vẻ thì tốt hơn là cay cú. Mọi người suy nghĩ nhiều quá. Em ít nghĩ lắm.
webtretho
Mèo của em đấy. Em vừa chơi với cả bầy mèo cả tiếng đồng hồ ở sân. Bao giờ em mới hết được yêu mèo? Vì mèo vì chó mà bao nhiêu chơi bời tự do bị cắt giảm. Kể mà không có chó, không có mèo, không có ngôi nhà này chắc em cũng gật đầu cho một số đổi thay cho cuộc đời dài rồi. Nhưng em suy nghĩ đơn giản, và cảm thấy sống như bây giờ rất được rồi, được yêu được sống thoải mái được chơi với mèo, thôi ham hố chi sự bộn bề nữa mà đổi thay?
Nếu có đổi thay thì phải để ông Thời gian quyết định. Hiện tại thì chưa.
09:23 SA 18/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Nghe chuyện của Chè mình rất rất hiểu cảm xúc của nàng với tư cách là người đã từng trong cuộc. Xe chết máy là cơ hội đi bảo dưỡng đại tu toàn bộ dùng thích hơn đó. Còn xe hỏng hẳn thì thay mới đằng nào mình cũng là người có lợi phải không.

Hello bạn,
Mình không theo dõi nên chẳng biết chị Blue Sky, nhưng tớ nghĩ chị HT nói đúng đấy, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Tớ thực sự chẳng yêu Ex cuồng nhiệt tí nào. Chuyện li dị thì tớ từ xưa vốn đã là kẻ ghét cưới xin hôn nhân ảnh cưới này nọ, eo nhớ cái hôm làm cô dâu nhìn như con điên đến ghét... Nhưng hồi đấy còn bé và ảnh hưởng của gia đình nên phải cưới thôi. Thật là ngu xuẩn khi không thích mà cứ phải làm.
Nói chung thoát được ảnh hưởng của gia đình rồi và truyện sách đọc nhiều nên tớ hướng tới bản ngã của chính tớ hơn. Tớ li dị được 2 năm rồi nhưng cuộc sống rất vui vẻ thoải mái... Nhưng còn về có yêu Ex hay không thì tớ e là bình thường, bạn ấy như thói quen của tớ thôi, chứ chả yêu gì lắm... Bạn đi vắng suốt tớ chả có nhu cầu để bạn về. Không biết tớ có hoang tưởng hay không nhưng bạn dạo này hay rình mò, có chuyện gì là bạn chạy về ngay để tỏ ra là tớ có bạn đây là người yêu rồi đừng léng phéng..
Đi đâu thì bạn vẫn giới thiệu tớ là vợ, tớ thì lúc nào cũng nói đây là bạn trai tao/ em. Nhưng được cái bọn tớ ở bên nhau dễ thương lắm, lúc nào cũng sweet. Tớ thì thích sống như thế cơ. Tớ rất sợ mấy cái trò "Bí quyết giữ chồng"- kiểu như học các kiểu sex siếc để chiều chuộng chồng ấy. Tớ chả chiều ai sất cả, anh thích giữ em thì anh đi học cách mà có được em, còn không mời anh lượn. Bạn biết tại sao không? Vì tớ yêu nhiều quá, tớ có quá nhiều thứ để quan tâm và yêu nên với tớ tình yêu của con người không là chuyện to tát. Tớ có một thế giới muôn màu để yêu và bận rộn, chứ không phải suốt ngày phải cắm cổ vào một con người. Còn lâu.
Ex của tớ thì tình yêu của bạn khá hẹp, bạn lười đọc sách và thích Internet. Được cái hợp là bạn yêu thiên nhiên giống tớ, hai đứa ở trong sân ngắm cây và nói về hoa lá này nọ hàng tiếng cũng được. Bạn yêu chó mèo nhưng không chăm sóc được như tớ. Thôi tớ thấy thế cũng được rồi.
Tóm lại tớ nghĩ chúng ta là những cá thể độc lập đã lớn và tự biết bản thân thích gì. Tớ đôi khi cũng cần ai đó để tâm sự nhưng chưa bao giờ tớ hỏi lời khuyên gì sất cả. Tớ cũng buồn chứ, nhưng thích tự lo cho mình cơ. Anh bạn của tớ có nói trong tớ cái Masculine (nam tính) nó cao quá, chiếm đến 90%, và chửi tớ là đồ đanh đá. Tớ bảo này đấy là việc của em nhé, anh đừng có hi vọng sự thay đổi.
Và tớ cứ thế thôi, hi hi :p:p:p:p:p
07:00 CH 14/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Cảm giác như bạn chưa bao giờ có 1 t.y thực sự.


Ôi, mình chả quan tâm đâu bạn ơi, theo 2 chiều luôn. Thiên hạ không yêu toai thực sự hả? OK fine, tôi chả kì vọng gì; Còn mình thì luôn để tình yêu của mình ở mức lưng chừng với con người thôi, mình yêu mỗi chó mèo cây cỏ là thật, chứ với người mình yêu bình thường. Như bây giờ bạn Ex hay nói yêu mình kiểu dở hơi như trên ảnh mình up đó, nhưng mình hầu như cực kì khó nói yêu bạn. Vì sao? It's not real. Nếu nó thật thì dễ. Chứ đằng này nếu lưng chừng thì là mình nói dối, mình không thật với bạn và không thật với chính mình.. Tội gì mà nói?

Chiều nay mình trà chiều 2 tiếng với anh bạn, nói chuyện rất lâu. Anh ấy là người rất nội tâm và giỏi (thông thạo 5 thứ tiếng phù phù....). Anh có nói anh cảm giác rằng một ngày nào đó em sẽ yêu say mê đấy. Mình bảo: "Em chả quan tâm. Em e rằng không..." Anh bảo mình là đồ ghê gớm.
Sex à, chị em nào chưa thật sự được tận hưởng vui sướng từ sex thì cũng nên xem lại bản thân và nên học hỏi tìm hiểu để hưởng thụ niềm vui mang lại từ sex. Tìm hiểu và nâng cao để bản thân được hưởng thụ đúng nghĩa chứ đừng gán cho cái nhãn vì chồng, chiều chồng bởi thế sẽ giảm/ làm mất đi sự háo hức.
Đấy. Tớ chỉ nói nhẹ thế thôi. Còn thì chuyện ai nấy biết, thân ai nấy sung sướng.


Em nghĩ cái này là hệ quy chiếu của chị đưa vào hệ quy chiếu của "chị em". Thực sự đây là chuyện cá nhân rất khác nhau. Em chả thích sex. Em chả nghĩ gì về nó cả. Nhưng bên cạnh đó em thấy nhiều người thích và hay nói về nó một cách hay ho. Sẽ có những ý kiến cho rằng nếu sex xiếc của bạn không tốt thì bạn nên xem lại mình; hoặc tệ hơn là chê bai đối tác của những người đời sống tình dục mờ nhạt là không biết cách này kia. Em chả hiểu. Cũng phải có những người không quá thích sex hoặc nhu cầu của họ chỉ là 10% trong cuộc sống thôi (như người khác là 80% chả hạn). Tôn trọng sự đa dạng là quan điểm của em ạ.
02:14 CH 14/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Em cảm ơn chị Wicket, ngắn gọn dễ thương...
Đang tưởng yên lành vào EQ này để tán chuyện vui cửa vui nhà, xoạch cái có chuyện, thế là nghỉ mấy hôm. Chuyện chả phải của em, nhưng của người em yêu thương nên em cũng đau lòng. Vẫn là những thứ chán léo chịu được, ngoại tình dấu giếm, rồi lừa vợ lừa bạn, tin gái... Em thấy phụ nữ nhiều bạn rất nhắng, ban đầu cặp kè thì hứa hẹn miên man là sẽ chỉ vui thôi không ảnh hưởng đến gia đình của nhao.. Nhưng cứ sướng được dăm bảy bận là lại tìm cách lôi chàng về với mình. Đúng là động cỡn. Chàng chiếc thì chỉ thích vui, chứ nào thích bỏ vợ bỏ con. Các nàng thì lúc chó nào cũng cho rằng mình tốt hơn vợ của chàng, mình sẽ làm chàng hạnh phúc... Rồi ép iếc chàng làm chàng vãi đái ra. Rồi chàng về rúc vào vợ là nhân tình bé nhỏ giãy nảy lên và tìm cách phá hoại... Rồi chuyện chả ra cái mẹ gì...
Tóm lại sau nhiều chuyện em chả tin ai. Năm rồi em li dị chồng em, giờ gọi là Boyfriend, hoặc là Ex. Lý do là Ex lắm gái theo, còn nhắn tin chửi em nữa. Em cho đi luôn. Em chả quan tâm đến gái, em chỉ quan tâm đến Ex của em mà thôi. Đây nhé, tôi li dị anh nhé, giờ khỏe cho cả làng. Anh mà gái gú vớ vẩn thì tôi mời anh biến ngay, trên giấy tờ rõ ràng rồi, tôi léo có hơi mà ghen tuông, mà tìm hiểu việc của anh. Tôi để anh tự do, thích làm mẹ gì thì làm. Nhưng anh nhố nhăng là anh mất tôi, mất cả chó, cả mèo.
Li dị xong ngoan hẳn ra đấy ạ. Gái giờ đong đưa là im thin thít không dám trả lời nữa. Ex của em thực ra rất ít nói nhưng mà có giọng nói rất dễ chịu và nói năng khá sâu sắc (nhưng con người đấy thực ra rất nông cạn đần độn nhé), không hiểu sao có mấy đứa dở hơi cứ thích. Em thấy có cái giấy được Pháp luật đóng dấu đỏ hay phết. Bọn em vẫn sống cùng nhà và Ex thì hay đi công việc, cuối tuần mới về. Em rất thích chuyện đó vì em chẳng thích ở chung với ai cả. Mơ ước của em là có bạn trai một đời, thỉnh thoảng mới gặp thôi, chứ chẳng thích kè kè bên nhau đâu... Mệt hết cả người.
Mà trần đời đúng dị hợm, yêu nhau và cưới, lúc yêu nói yêu chả ngượng. Cưới rồi chả rặn được ra mấy cái câu ngọt ngào. Em thấy sống mà không ngọt ngào với nhau chán bỏ mẹ. Em thì lúc nào cũng cảm ơn xin lỗi, với tất cả mọi người chứ chả phải với mỗi ex đâu. Hồi còn là vợ chồng, bọn em ngượng chả nói yêu nhau bao giờ. Li dị xong thì nói yêu mới tởm chứ. Nói chung chả ngại gì nữa cả, thích gì nói đấy. Em là thậm ghét cái trò không thích cái gì là im im rồi làm cái thái độ gườm gườm. Không thích thì nói. Em không thích anh vừa ăn vừa xem điện thoại; Anh không thích em nói chuyện với cái thằng đó... Léo gì lắm nữa, cứ bắt phải hiểu nhau, chữ có viết lên trán đâu mà hiểu. Em tự nhận mình ngu si đần độn, không hiểu gì, có gì nói mẹ nó ra, khỏe.
Sau 3 ngày có chuyện của người thân, tức lắm nhưng em cũng chỉ biết ở bên nó và khuyên nó cứ hướng thiện. Đời cứ như trò hề, không thể tin nổi. Khổ nỗi nó lại vướng bận con cái, chứ như em thì chả nói làm gì.
Thôi em phải đi ngủ đây. Nói chung chuyện của người thân làm em chán thêm 1 mớ đời nữa. Mai rảnh em tán tiếp. Khoe mấy cái ảnh vườn sau và bạn Ex gửi lời yêu em sáng nay. Tội gì, gần 4 sọi thì vẫn cần yêu như bình thường. Nhố nhăng thì biến.
webtrethowebtretho
webtretho
06:36 CH 13/06/2019
MC sexy nhất showbiz Việt: Tôi cưới chồng Tây...
Phương Mai yêu mèo, yêu động vật, đó đã là điểm cộng rồi. Mình để ý các bạn Tơi hay thích con gái yêu chó mèo. Các cặp Tơi việt mình biết toàn là bộ sậu gia đình người và chó mèo sống chung. Đàn ông mà yêu chó mèo thì mình chưa gặp ai xấu cả, rất là dễ chịu... Tóm lại khi yêu ai chọn ai, muốn nhanh gọn cứ chọn mấy ông yêu động vật í.
04:27 CH 10/06/2019
EQ Tầng 68 - Hạnh phúc là do chính mình quyết định
Em chào các chị và các anh,
Hai năm trời em mới quay lại Webtretho, mục đọc báo giùm bạn thấy thưa thớt vắng vẻ ít cãi cọ quá thấy cũng lạ... Tò mò vào đây ngó vẫn thấy những nick thân quen từ xưa mà bỡ ngỡ, hĩ hĩ... Em vào tham gia với mọi người nhé. Mặc dù em chả biết khuyên răn ai bất cứ điều gì sất cả, động tí là dọa đánh người, nhưng cũng thêm được vài dấu chấm dấu phẩy cho vui :D
Các chị anh vẫn vui chứ ạ? Em thì niềm vui xen lẫn nỗi buồn, cái gì cũng có cả. Em quyết tâm dùng lại laptop chứ hình như 2 năm nay em chỉ quẩn quanh với smartphone. Dùng laptop nói chuyện thích hơn.
2 năm em thêm 2 tuổi, cuộc sống có một số sự đổi thay nhưng tựu trung lại thì cũng bình thường. Bạn cùng nhà đã chính thức trở thành BF. Hiện tại cuộc sống của em khá ổn định. Nghĩ mãi không ra được nỗi buồn gì để cần tư vấn.
Chúc anh chị vui vẻ.
webtretho
05:01 CH 09/06/2019
Trăm thứ bệnh 'đổ đầu' phụ nữ tuổi 40
Chè búp ở đâu vậy. Đồ dùng quần áo thừa cho mình đi, mình quyên góp cho quỹ từ thiện. Inbox nếu Búp ok. Bên mình đang vận động xây trường cho trẻ em. Quỹ trò nghèo vùng cao bạn ạ. Ai có hảo tâm đóng góp trực tiếp, mình ko nhận đâu. Tuần này túi bụi lo xây trường kịp tụi nhỏ học đầu năm


Mình ở đây những thứ tặng cho trẻ em nghèo được thì mình cũng mang đến nhà thờ bạn ạ, như bát đĩa chăn ga, giày dép... Nhưng váy áo của mình thì trẻ em dân tộc thiểu số không mặc được vì không phù hợp. Mình hay tặng lại cho các bạn mình quen thôi :D Cảm ơn bạn nhé. À mình ở Đà Lạt.
04:42 CH 09/06/2019
Trăm thứ bệnh 'đổ đầu' phụ nữ tuổi 40
Hello Cara, mình vẫn 6 con mèo và Bonnie bé bỏng, có 2 con mèo già thực sự chăm sóc không dễ dàng.. Nuôi chó mèo rất hạnh phúc, nhưng đôi khi không may mắn các con già và không được khỏe, như người già bị bệnh chẳng hạn, bạn sẽ vất vả chăm sóc chúng. Lucky ốm 2 năm nay, mình tận lực chăm con, nó béo tốt khỏe mạnh nhưng có vấn đề ở miệng nên cứ phải tắm hàng ngày, thay giặt gối lót hàng ngày (hàng ngày và hàng ngày); Lu cũng già rồi và cũng có vấn đề về răng, khổ tâm lắm. Cách đây 3 hôm mình ngồi nhìn các con mà nước mắt cứ ứa ra vì thương con và thương cả mình nữa. Nhưng thôi, cũng phải có phần vất vả chứ, vì cuộc sống của mình nhàn hạ quá thành ra dở hơi...
Dạo này mình cũng chuyển sang sống đơn giản và chọn lựa hạnh phúc. Mình chuyển sang sử dụng các sản phẩm thân thiện môi trường như mây tre, đồ cotton và vải thô dễ phân hủy. Mình tặng được 4 tải váy áo và hơn chục cái túi xách không hiểu tại sao lại mua. Có những cái mua bằng được trong khi nó khá nhiều tiền (mình khoái đồ Tory Burch). Dùng một thời gian rất ngắn là chán ngán, rồi giấu vào trong 1 góc, đến khi cho được thấy nhẹ nhõm bao nhiêu. Tuần rồi là những cái váy cuối cùng mình mang đi cho vì thực sự không mặc nữa, nhưng khổ quá chả cho được vì size nhỏ, các bạn đến thử chả vừa nên không lấy, giờ vẫn treo tòn ten ở trong kho... Lười chả buồn đăng bài cho tặng nữa.
Mình bỏ dùng nilon được 1 năm nay, đi chợ khuân hộp và túi vải, túi lưới đi. Thậm chí đi mua cá cho mèo ở Big C mình cũng mang theo cái túi đựng áo mưa dày dặn, để quyết nói không với nilon và nhựa một lần. Cuộc sống dễ dàng không thể tả được. Rác ở nhà cũng phân loại, đâm ra có khi phải 3 ngày mới được lưng lưng thùng rác mà đổ. Nhà càng ngày càng ít đồ, những gì không dùng hoặc ít dùng đem cho sạch.. Mà khoái nhất là cái cảm giác cho xong, sao cứ nhẹ bẫng cả đi.
Nhưng mình vẫn thích 2 thứ, là sách và váy mới. Đúng ra nên dùng Kindle hoặc điện thoại để đọc sách, nhưng mình chịu không nổi cái cảm giác thiếu thốn sự lật trang và mùi giấy mới. Vậy nên mình vẫn mua sách hàng tháng. Dạo này hãi chuyện mắt thâm quầng, nên sách hay mấy cũng không đọc khuya, cứ buồn ngủ là tắt đèn đi ngủ. Vì thế nên cũng đỡ mua, tháng dăm quyển là được.
Váy áo giày dép thì làm mình tự tin nên mình may mua nhiều, chán thì cho. Phấn son mình hạn chế, vẫn trang điểm nhưng tự nhiên hết sức có thể. Da mình ngăm ngăm đen vì xưa nay mình thích tanning mà.
Cuộc sống tình cảm thì vui vẻ, boyfriend giờ thay đổi và bớt đần hơn xưa, cư xử dễ chịu và phương tây hóa trong việc nói năng tình cảm. Tức là có gì thì bộc lộ ra, chứ không kiểu lì lì như ngày xưa. Mình đi chợ hôm nào không có bạn là từ chị bán rau cô bán cá cô bán giò chị bán thịt đến chị bán nấm đều phải hỏi "thế anh kia đâu rồi". Mình thích cái cảm giác mặc váy xinh trang điểm nhẹ nhàng đi cùng bạn ra chợ, nếu bạn không bận xách đồ thì nắm tay nhau, để mọi người nhìn và cười cười... Bf của mình chủ yếu đi làm xa, thỉnh thoảng mới về, cứ mỗi khi bạn về thì cũng vui nhưng lại lo tăng cân, vì mình sẽ đi đủ các loại nhà hàng với bạn... Điều mình không thích ở bạn đó là bạn vẫn khoái dùng điện thoại, nhưng giờ bạn tiết chế được rồi, thực sự là công việc thì dùng thôi. Chứ nếu đang ăn mà cắm mặt vào điện thoại xem tin tức là mình sẽ cực kì cáu.
Khoe khoang nhiều cũng ngại, thực sự rất ngại.... Nhưng mình đang thích cuộc sống hiện tại cực kì. Đây là cuộc sống mà nếu ngày mai nhỡ có lăn ra chết thì cũng không tiếc nuối. Mình được sống thẳng thật, được gần hoa cỏ, được yêu, được khỏe mạnh vui vẻ, có chó cưng mèo cưng... Không lo lắng tiền bạc, không nần nợ ai, ghét ai thì cứ việc nghỉ chơi... Mình thấy vui với cuộc sống này.
Chiều muộn lan man hơi buồn ngủ, tự nhiên viết lăng nhăng cả thế này... Thôi chả đọc lại nữa cứ send vậy. Đọc lại kiểu gì cũng xóa vì ngượng cho xem.
01:47 CH 09/06/2019
c
chè búp
Thông thái
31.7kĐiểm·31Bài viết
Báo cáo