Tôi vào WTT chủ yếu đọc và rất ít comment nhưng qua topic này, mạn phép comment một vài dòng. Chỉ riêng cách bạn kể truyện thôi đã thấy cảm xúc của bạn dành cho chồng cũ còn nhiều thế nào. Tôi cố gắng tìm hiểu người bạn trai mới của bạn thế nào nhưng xét về lượng chữ bạn dành cho người bạn trai mới thì có thể thấy rất là khiêm tốn nếu như không muốn nói chẳng là gì so với chồng cũ. Mối quan hệ của chồng cũ và bạn chưa bao giờ là mối quan hệ hai chiều về tình yêu do đó nó không bao giờ là "quá khứ" theo cách mọi người nói, nó chưa từng là "gương" để mà vỡ sau li dị đứng từ phía anh ta nhìn lại. Với anh ta, bạn chưa bao giờ là "quá khứ" nên nếu bây giờ anh ta có yêu bạn thì cũng là "lần đầu tiên". Tôi nhận xét khách quan qua cách bạn kể về chồng cũ thì anh ta là người đàn ông tốt, tính cách như thế cũng thuộc vào hàng "chất lượng cao" trong cái xã hội đảo điên này. Một người đàn ông như anh ta mà xuất hiện tình yêu sau tình nghĩa thì tôi tin, đó sẽ là một thứ tình yêu lớn vì không chỉ là thứ "tình yêu thuần khiết" rất đỗi bình dị giữa các cặp yêu nhau mà trong nó còn chứa đựng những yếu tố tình cảm khác.Tôi không biết bạn trai mới của bạn thế nào vì những gì bạn kể về bạn trai mới quá ít, chưa đủ để hiểu anh ta ra sao.Tôi chỉ thấy hoàn cảnh hiện tai chưa có gì rõ ràng. Bạn cứ thoải mái đi gặp chồng cũ, cũng là để xem anh ấy muốn gì. Chắc gì anh ta đã yêu bạn như bạn nghĩ? Mối quan hệ giữa anh ta và gia đình bạn không phải là chứng cứ đủ lớn để khẳng định anh ta yêu bạn. Nếu tôi ở vị trí anh ta, tôi nghĩ cũng không có vấn đề gì khi duy trì mối quan hệ với gia đình vợ cũ khi mà ta mang ơn cô ấy đúng một đời người!
Thứ 1 đàn ông gia trưởng rất ko muốn khi đang riêng tư với bạn bè mà lại làm phiền thái quá, mà em còn gọi cho bạn thân ck làm anh ấy phải nói thế nào nhỉ - mất mặt.Thứ 2 là Có thể em không xử sự khéo léo nên chăng anh ấy nóng tính + bia rượu thì khó kiểm soát, 1 người cương thì 1 người phải nhu, không thể cả 2 cùng cương dc, như vậy thì chỉ đàn bà chịu thiệt thôi em. Do em không kể chi tiết cs của vk ck nên ko thể tư vấn kỹ dc. Có phải cs em không hp ck cặp bồ bịch về quát tháo vợ, hay do tính cách 2 người ko hòa hợp ko có tiếng nói chung nên vậy, hay do anh ấy là người gia trưởng hay áp đặt lên cs gia đình làm em thấy mệt mỏi khó chịu. Bình thường thì chồng có lớn tiếng như vậy ko.Hiện giờ mọi thứ đang bất lợi cho em, nếu em rời khỏi ngôi nhà đó thì đúng là sẽ khổ mẹ khổ con, khổ bố mẹ em nữa. Nhưng nếu ở lại thì em cũng sẽ mệt mỏi, bị dày vò, rồi những lần cãi vã kèm theo những trận đòn. Đường nào cũng khó, nhưng không phải ko thể mở...hãy bình tĩnh nếu em đã xác định ra đi thì hãy nhún ck trong thời gian này,hãy làm mới lại mình, cố gắng tìm 1 công việc phù hợp, có thể nhờ những mối quan hệ của em đẻ giúp thêm, việc thì có nhiều nhưng người có làm hay không thôi, chứ ai chả mong việc nhẹ nhàng, lương tuy ko cao nhưng nếu tính bù trừ thêm bớt mà đủ thì hãy cố làm. 1 thời gian khi đã cảm thấy có thể lo được cho cs của mình và con, có thể dựa vào bố mẹ để có 1 nơi ra vào chứ ko được dựa vào bố về vật chất nhé.Nếu em muốn tha thứ, muốn gđ hàn gắn thì hãy bình tĩnh suy xét mọi thứ, về mình, về ck, về tính cách ck, cách xử sự của em và của chồng, vợ chồng đã ngồi lại để nói chuyện và đả thông tư tưởng cho nhau chưa hay chỉ cứ giữ mãi trong lòng để khi bức xúc lại bật hết ra và nhận lại những cái tát. Nghĩ kỹ nhé...Còn mấy chị #2, #3 nếu đã không thể tư vấn cũng ko nên xát thêm muối chứ, cùng phũ nữ với nhau ko thấu hiểu đồng cảm cùng nhau mà còn đâm thêm nữa - hài thật.
Nếu bạn vs cô H kia đã giải quyết xong, ny bạn vẫn k biết gì thì bạn k nên nói gì, xem như đó là 1 sự cố để đời. Là con gái lại thuộc tuýp ng chung thuỷ t hiểu suy nghĩ con gái khi biết chuyện đó sẽ ntn, và chuyện này có thể sẽ là cái cớ để gây ra nhiều chuyện về sau nếu 2 bạn sẽ lấy nhau. Tốt nhất bạn nên giữ kín và đừng lặp lại lần nữa.Chúc bạn hạnh phúc!
Anh/chị ơi, em k trọng bằng cấp nhưng cái em coi trọng là sự nhận thức của con ng. Em biết đầy ng học đh ra nhưng cũng k biết kiếm sống thì chẳng bằng ng k được học hành gì mà biết tự lập. Có điều trình độ của con ng thể hiện ngay trong giao tiếp hàng ngày, rồi sẽ có bất đồng trong tiếng nói chung. Hic.
chắc cái bạn 86 này sợ tấn công kiểu dồn dập làm cái cô 88 sợ. mà mời đi ăn luôn thì phải thân lắm mới đi riêng được.chứ đang mới như này mà mời chắc gì cô kia đã nhận lời đi
Ca này fail rồi bác ạ, tìm mối khác đi, em ấy đã nói trắng ra thế còn gì, chúc bác may mắn lần sau, đừng cố đấm ăn xôi nữa, em nó càng ghét :)Sent from my IM-A870L
Ờ, thế này thì hiện tại khó rồi đấy. 1. Cảm giác cô này có người yêu rồi. Nếu chưa có thì cũng sắp có. 2. Anh chưa đạt tiêu chuẩn :D
Tôi thì thấy ở đâu cũng thế thôi, chủ yếu là do con mắt của bản thân nhìn mọi người như thế nào. Mình nghèo mãi rồi, không có nhiều đam mê kiếm tiền, lắm khi bình thản nhìn mọi thứ xung quanh trôi qua "sắc sắc không không" vậy thôi.Thế giới mạng có nhiều cái rất khác với đời thực. Như tôi chẳng hạn, trên mạng thì cư xử với mọi người rất tình cảm, trước khi gửi bài thì lúc nào cũng cân nhắc suy nghĩ. Chứ ngoài đời thì đâu có được như vậy, lạnh lùng đa nghi khô như ngói :D
Mình vẫn thích các anh có tính chững chàng, đàn ông. Mình tò mò về các đối tượng nên cố tìm hiểu xem con trai tán tỉnh như thế nào. Mấy bạn trẻ thì lãng mạn hơn nhưng hay dỗi như con gái. Mình cũng thấy mấy chiêu trò của bạn trẻ trâu ngộ lắm. Hồi còn đi học, mình hay đổ vì mấy chiêu này, nhưng giờ già rồi, hiếu thắng là chính.Nhiều khả năng vậy. Gặp phải những thằng thế này, em có mỗi lo khác là nó đã có người yêu, sợ nhất là có vợ rồi nhưng vẫn thik đi chinh phục. Khi còn đi học, môi trường toàn sinh viên học sinh thì không sao. Bây giờ lớn rồi, em thấy phải thận trọng. Nó nhiều mối thì mình cũng có mối khác. Tán tỉnh vì hiếu chiến nên em chưa muốn anh ta đi mất, cứ cân sức là được. Điều khó là làm sao nắm được sự chú ý của nó, cái này em chưa tu luyện được.
chào các anh các chị trên webtretho ! Nhân tiện một chiều chủ nhật rảnh rỗi em muốn kể về câu chuyện của mình :) mong mọi người ghé qua đọc thì cho em lời khuyên chứ em ko biết mình nên làm gì và phải giải quyết như nào cả @};-@};-@};- em một con nhóc mới 20 tuổi ...... Và là một con bé khốn nạn ;;) và sau đây em xin bắt đầu câu chuyện : Phải làm sao khi một người rất thành đạt có thể cho mình tương lai nhưng lại luôn bận rộn chẳng có thời gian dành cho mình, còn một người chỉ là nhân viên văn phòng bình thường nhưng luôn bên cạnh cho mình cảm giác ấm áp hạnh phúc ??? '' lăng nhăng '' là cái chuyện em sợ và khinh bỉ nhất từ bé tới giờ nhưng có lẽ sự đời là vậy cái gì mình ghét thì nó sẽ ập đúng vào mình :) sát ngày noel 2013 em đã tưởng rằng ông trời thật tốt bụng khi trao cho em một người đàn ông gần chuẩn với mẫu hình lý tưởng của e . Anh ấy là người hàn quốc, hơn em 14 tuổi biết nói tiếng việt vì đã ở việt nam 8 năm '' thành đạt, chín chắn, trưởng thành, biết cảm thông và an ủi '' là những gì anh ấy có. Anh ấy làm về quản lý dự án xây dựng nên rất rất bận, luôn phải đi tiếp khách rồi lao đầu vào những con số tính toán bởi vậy ko có thời gian dành cho em, mỗi ngày chỉ hỏi thăm được 2,3 câu rồi anh ấy lại đi họp hành, gặp khách.Cứ ngờ rằng noel năm nay có gấu rất vui thì anh ấy lại phải bay vào hà tĩnh để công tác làm việc vậy là noel lại lủi thủi một mình ( đến giờ chưa biết bao giờ mới về ) ... Em là một con người cần tình cảm rất cần tình cảm nên có chút tủi thân ... Em và anh ấy đang trong thời gian tìm hiểu mới cảm thấy thích thích nhau em bảo để xem thế nào có hợp nhau ko đã rồi mới quyết định làm bạn gái anh ấy :embarrassment::embarrassment::embarrassment: Em thấy rất thương anh ấy vì 1 mình ở xứ người bao năm đơn độc vì quá yêu công việc mà 30+ chưa lấy vợ mỗi ngày em đều nhắn tin, quan tâm, hỏi han anh ấy cho dù nhiều khi chẳng thấy tin nhắn trả lời lại, em hiểu rằng anh ấy bận rật bận ... Em cảm nhận được rằng anh ấy có thể cho em một tương lai tốt, một người em cần lấy làm chồng và phải lấy làm chồng .... Cho đến khi ....Haizzz nếu mọi chuyện cứ như mình muốn vậy thì chẳng gọi là đời anh chị ạ !!!Mấy ngày sau khi bắt đầu mối quan hệ với người mang tên '' thành đạt'' thì một người mang tên ''hạnh phúc'' xuất hiện... Rất tình cờ và bất ngờ dù mới nói chuyện nhưng chúng em cảm thấy dường như đã thân quen từ lâu, nói chuyện rất hợp anh này hơn em 6 tuổi ^^ khi đi chơi em cũng tâm sự cho anh ấy biết về cuộc sống gia đình em, và cuộc tình em mới quen .... Anh chẳng nói gì cả chỉ bên cạnh cho em bờ vai dựa vào mỗi khi em cần đến, người mang sự ấm áp thật sự cho em lại là con người này ... Mỗi ngày đi qua là bọn em lại thân thiết hơn nói chuyện tình cảm hơn , quan tâm nhau hơn vì thế tình cảm của em với người thành đạt cũng giảm dần . Nhưng em ko cho phép mình yêu anh ấy vì gia đình em, cuộc sống của em rất phức tạp và rắc rối ... Sẽ chẳng có gia đình việt nam nào chấp nhận con cái họ lấy 1 người có gia cảnh như gia đình em :) ( mẹ em sắp lấy chồng thứ 3, và bố em thì đang yêu một người có tiền án tiền sự buôn ma túy '' haizzzz chính vì thế em cần kiếm cho mình 1 người có kinh tế vững chắc ... Thứ em ghét nhất và hận nhất trên đời này chính là '' tiền '' vì nó khiến cho gia đình em khốn đốn và tan nát nhưng thứ bây giờ em cần và ham muốn nhất lại chính là nó em ko muốn về sau lấy chồng chỉ vì kinh tế mà mệt mỏi cãi nhau . Em mong muốn lấy được 1 người chồng '' chưa giàu nhưng ko được mãi mãi nghèo '' 1 người có nghị lực, khát vọng, tham vọng làm giàu,.... Và ngừoi đó chẳng ai khác đó là người thành đạt nhưng người đó rất bận lúc nào cũng chỉ biết tới công việc cả ngày ko thể dành cho em 5 phút để trò chuyện .Mọi người có thắc mắc tại sao như vậy mà vẫn có người thích em ko ??? Vì tính cách của em :):) em ko xinh nhưng luôn mạnh mẽ, cá tính , dù cho trời sắp sập xuống khó khăn như nào thì em luôn mang trên môi nụ cười tươi như hoa, lạc quan em ko hư nhưng cũng chẳng ngoan em là một con người sống biết điều .. Vậy mà lại có lúc em cảm thấy hổ thẹn với bản thân như này hôm qua em và người '' hạnh phúc' đã thống nhất với nhau tụi em sẽ ko bao giờ gọi mối quan hệ là tình yêu. Cứ vậy thôi, lấp lửng ko rõ ràng chỉ là dành cho nhau những cái ôm khi mệt mỏi, những nụ hôn khi cô đơn, bờ vai thật vững chắc khi buồn bã ... Anh ấy thật tốt chỉ vì ko muốn cho em phải lo nghĩ nhiều mà chấp nhận một mối quan hệ chẳng ra đâu đấy cả ...Em ko biết phải làm gì nữa .... :|:|:| tự dưng cảm thấy mình khốn nạn quá, tham lam quá nhưng lỡ bước chân vào rồi ko thể dứt ra được... Em ko muốn làm ai bị tổn thương ... Em phải làm sao đây... Em biết em sai nhưg em ko muốn buông tay ai cả ??? Tại sao ông trời đẩy em vào tình cảnh oan trái vậy ....
sao đồng chí anh này nhiều topic vậy? Chỉ cái bên kia là đủ rồi. Tùy người chứ không phải ai cũng theo kiểu con gái hiền thích trai nghịch như anh nói. Nếu đó là một cô gái khá nội tâm, ít giao tiếp, thì chắc chắn cô ấy phải lựa chọn (tuổi này là lựa chọn rồi chứ không bát nháo nữa nhé) một đối tượng nghiêm túc, cảm thấy tin tưởng được, có thể đủ vững để dựa vào. Hiện tại anh có sự nhiệt tình, điều này là rất tốt đối với một mối quan hệ mới. Nhưng cũng không nên dồn dập quá làm người ta sợ, cũng không được bỗng dưng đứt quãng làm người ta thấy nghi ngờ anh sử dụng chiêu trò này nọ. Thể hiện bằng hành động luôn và ngay!
Không có cảm giác là a 86 luôn :D.Nếu bạn ấy nói "A ơi đừng mời em uống nước nữa nhé..." dù phía sau nó là lý do gì thì anh cần biết là đang vào thời kỳ thoái trào rồi :)) Có lẽ là do bạn ấy ít nói, a cũng không nói nhiều khi đi uống nước với nhau nên cảm thấy nhạt, không có triển vọng. Trong trường hợp này em nghĩ là anh cần phải thể hiện sự nhiệt tình hơn, đừng có mời hay nói trước cái gì mà không làm được. Con gái vào tuổi này chọn bạn trai phải là người cảm thấy an ổn được khi ở bên cạnh, cảm thấy đủ chắc chắn để ... sang năm lấy chồng :D. Anh sẽ phải xem tương quan giữa hai người và tính đến những yếu tố này nữa. Goodluck!
http://vuisong.net/song-khoe/tuyet-chieu-tri-hoi-nach-hoi-chan-hoi-mieng-that-don-gian.html