images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tin “nóng” Hoàng Sa ngày 25.5: Hàng chục tàu...
Vào được rồi thì làm sao nhỉ ? 8-|

Mình có đọc 1 thông tin như sau: dàn khoan sẽ ko khoan được nếu gặp 1 sự rung lắc (rung rinh) từ phía trên, vì chỉ 2 dao động nhỏ sẽ có thể làm gãy mũi khoan. Mà cái mũi khoan thì zất là mắc
05:25 CH 26/05/2014
Soi gương chẩn bệnh - bạn có thể biết gì về sức...
Mình để ý là khi nào hệ tiêu hóa của mình có vấn đề là rất hay bị tróc da dưới móng tay. Mấy hôm bị ngộ độc, da chỗ đó tróc ra đau quá chời.
03:53 CH 15/03/2014
Thú tội của nghi can giết nam sinh vứt xác xuống...
Chuyện này mình được người quen kể lại nhé:
Chú này bị 1 người bạn lừa lấy mất xe máy nên nhờ công an tìm giúp. Công an điều tra ko thấy tung tích kẻ lừa ở chỗ cũ, gọi vào máy thì ko thèm trả lời, cuối cùng gửi 1 tin như sau: sao lâu anh không đến thăm em. Hung thủ này cũng gái gú, bèn trả lời tn, chỉ 1 tin thôi là bị xác định ra nơi ở. CA trong này alo ra ngoài Bắc nhờ tóm dùm và đưa vô đây để xứ lý.
Vụ này ko hiểu tsao lại để tới mấy ngày
04:18 CH 09/03/2014
Mẹ ôm xác con gào khóc thảm thiết

6h15, bà Nguyễn Thị Lệ Thu (ngụ Tân Phú) chở hai con trai lớp 6 và lớp 9 đến trường Hà Huy Tập trên đường Phan Đăng Lưu ở quận Bình Thạnh.

Xe này tống 3
05:30 CH 06/03/2014
Thầy giáo tát học sinh bôm bốp, học sinh đánh trả...
Có ai trong số các vị này từng đứng trên bục giảng mà học viên thì không lắng nghe hay nói chuyện ồn ào không? Cảm giác quí vị như thế nào? Trong trường hợp lớp này là lớp dân lập mà dân lập thì gần như học rớt thì vào. Và hoc sinh đã không tôn trọng người thầy trẻ đó khi anh ta đã nhắc nhở nhiều lần. Đừng có nói là do mình dạy không tốt nên học sinh nó không tôn trọng, vì lớp đó là lớp Dân Lập LÀ TỤ HỌP CỦA BỌN HỌC DỐT VÀ THI RỚT thi đầu của bọn ấy có vấn đề rồi, dạy có giỏi có nhiệt huyết mà đầu dốt thì làm sao mà vào được
Các bạn đang bênh vực cho cái xấu, đang cổ vũ cho cái bạo lực đang cổ vũ cho cái gọi là nhân quyền hay bình đẳng bệnh hoạn. Làm gi có chuyện bình đẳng tay đôi giữa quan hệ thầy và trò ở đây, đặt biệt trong xã hội á đông này

Hỏi cái nè: hồi nhỏ đi học có bao giờ nói chuyện khi thầy cô đang giảng bài ko vậy? nếu ko thì mình nhận là mình gàn dở, còn nếu có thì cho hỏi thêm là lúc đó có bị thầy cô tát bôm bốp vào mặt ko?
Dân lập thì sao, bộ tui là dân lập nên có quyền coi tui như chó mèo, muốn đánh thì đánh muốn chửi thì chửi hả. Vậy tui là chó mèo nên tui cắn lại đó nha.
Học trò nó có quậy tới đâu thì vẫn là học trò, người đứng trên bục giảng phải biết mình hơn các em về khả năng kinh nghiệm sống, được đào tạo về tính mô phạm, mang trọng trách của giới trí thức mà hành xử như côn đồ; thử hỏi, các em học được gì từ những thầy cô đó. Người làm thầy cô, ko biết điều chỉnh cách dạy cho phù hợp với đối tượng học sinh, mà còn lớn tiếng bảo "đó là lớp Dân Lập LÀ TỤ HỌP CỦA BỌN HỌC DỐT VÀ THI RỚT thi đầu của bọn ấy có vấn đề rồi", xin lỗi nói thẳng: nghỉ việc và về nuôi lợn có khi sẽ hợp lý hơn.
Nếu bạn là nhà giáo, bạn có lẽ quên rằng: thầy cô đứng trên bục giảng giống như thần tượng cho học trò, có thể ở nhà bố mẹ nói ko nghe, nhưng thầy cô nhắc 1 tiếng thì nói gì tụi nó cũng nghe. Nghề này là để dạy người, chứ ko phải dạy thú
04:11 CH 21/02/2014
Thầy giáo tát học sinh bôm bốp, học sinh đánh trả...
Có những cái tát làm học sinh nên người

Hai ngày qua, một video clip quay cảnh một thầy giáo trẻ tát học sinh và bị học sinh đánh lại khiến dư luận lại 'dậy sóng' về vấn đề đạo đức nhà giáo lẫn học sinh trong môi trường sư phạm hiện nay. Bản thân tôi là một giảng viên ở trường đại học sư phạm, tôi rất đau lòng khi nhìn thấy những hình ảnh phản sư phạm đó.
Đau lòng khi hình ảnh người thầy trở nên xấu xí trong mắt của mọi người và đặc biệt là các em học sinh. Đau lòng vì sản phẩm của mình đào tạo ra (chính là người thầy giáo trẻ kia) lại là 'sản phẩm lỗi'. Tôi tự thấy mình có trách nhiệm trong 'sản phẩm' đó nên không góp thêm tiếng nói lên án với cậu giáo viên trên dù biết không có lý lẽ gì có thể bào chữa cho hành vi của cậu ấy.
Tựa đề bài viết này dễ làm nhiều người hiểu lầm rằng, tôi đồng tình và cổ vũ cho việc sử dụng 'bạo lực' với học sinh. Tôi khẳng định rõ quan điểm của mình: tôi cực lực phản đối việc trừng phạt học sinh bằng việc sử dụng vũ lực lẫn lời nói xúc phạm nhân cách của các em. Tôi cũng cho rằng, trong nhà trường sư phạm, chúng tôi cũng không bao giờ dạy sinh viên sư phạm - những người sẽ trở thành thầy cô giáo trong tương lai cách hành xử như trong đoạn clip kia với học trò của mình.
Đoạn clip trên làm tôi nhớ đến một câu chuyện của một anh bạn cùng khóa của tôi, khi vừa ra trường cách đây hơn 8 năm. Một hôm, đầu giờ học, anh kêu một em học sinh lên kiểm tra bài cũ, em này không thuộc bài, cũng không giải thích lý do. Anh nhắc nhở em ấy lần sau phải học hành đàng hoàng hơn và cho 0 điểm vào sổ. Khi quay về chỗ, em học sinh ném mạnh quyển vở xuống bàn, lầm bầm phàn nàn. Anh quay xuống lớp, hỏi to:
- Em vừa nói gì? Em hãy nhắc lại cho tôi nghe xem.
Em học sinh ngồi xuống ghế, im lặng nhưng gương mặt đầy thách thức. Anh giận lắm, bước xuống nói:
- Nếu em không thích giờ học của tôi, tôi mời em đứng lên, bước ra khỏi lớp.
Em học sinh đứng phắt dậy, hất cằm, nhìn thẳng anh và nói:
- Đây không thích ra đó, bộ tưởng làm thầy là ngon hả?
Không kìm chế được, anh giáng một bạt tai vào mặt em và quát lớn: Đi ra!
Cả lớp im phăng phắc, gần như bất động nhìn anh lẫn bạn học sinh kia. Anh bạn của tôi ngay lập tức ý thức được hành động bột phát khá nghiêm trọng của mình nhưng tự thấy không thể để học sinh tiếp tục có lời nói vô lễ nên cương quyết:
- Em xuống phòng giám thị đợi tôi.
Em học sinh đó hùng hổ bước ra. Quay lại cả lớp, không giấu nổi nỗi buồn lẫn sự giận dữ, anh gần như sắp khóc, anh xin lỗi cả lớp về hành động không hay của mình và hứa sẽ không bao giờ lặp lại hành động tương tự, cũng nhắc nhở học sinh về thái độ đối với thầy cô, tránh những tình huống như vừa xảy ra.
Hết giờ dạy, anh bước xuống phòng giám thị, qua cửa sổ, nhìn thấy cậu học trò cúi mặt, một bên má đỏ ửng vì cái tát của mình, anh thấy ân hận và xót xa học trò vô hạn. Anh rót ly nước, đặt trước mặt học trò, ngồi xuống, nhẹ nhàng hỏi:
- Lúc nãy thầy đánh em có đau không?
Cậu học sinh dường như chỉ chờ câu hỏi đó của thầy, nước mắt tuôn trào, trả lời:
- Đau chứ sao không đau hả thầy, thầy nhìn mặt em thì biết.
Anh xin lỗi học trò, rồi sau đó giải thích lý lo. Anh cũng nhẹ nhàng hỏi lại cậu học sinh tại sao lại phản ứng vô lễ với thầy. Câu chuyện buồn về gia đình em đã được em chia sẻ cùng anh. 8 năm trôi qua, em học sinh đó giờ đã học xong đại học, vẫn một mực kính trọng và duy trì quan hệ thầy trò tốt đẹp với anh. Cái tát của anh năm xưa như một sự 'thức tỉnh' với cậu sau những ngày tháng cậu tỏ thái độ bất cần, thách thức với người lớn vì cho rằng họ là những người ích kỷ, hẹp hòi, không biết quan tâm đến cảm xúc của cậu.
Câu chuyện trên được anh chia sẻ chi tiết khi anh đến báo cáo kinh nghiệm giáo dục cho các sinh viên sư phạm của tôi. Kể lại ở đây, tôi không có ý định lấy cách ứng xử của anh làm 'hình mẫu' dù cái tát của anh đã giúp em học sinh 'nên người'. Bản thân anh bạn giáo viên của tôi khi chia sẻ cũng nhắn gửi đó là một sai lầm nghề nghiệp và khuyên các sinh viên sư phạm không nên phạm phải. Tôi chỉ muốn nhìn nhận lại: trong thực tế, không phải mọi cái tát đều như nhau. Nói rộng hơn, không phải những hình phạt nghiêm khắc của thầy cô đều đáng bị lên án! Có những cái tát hoặc hình phạt nghiêm khắc rất đúng lúc, thể hiện tình thương, trách nhiệm và mong muốn học sinh tiến bộ của giáo viên và chúng khiến học sinh thức tỉnh, chấm dứt chuỗi hành vi lệch chuẩn của mình.
Trong lý luận giáo dục, trách phạt là một phương pháp cần thiết và có giá trị nhưng trong bất cứ hoàn cảnh nào, trách phạt của nhà giáo dục phải thể hiện mong muốn người được giáo dục phát triển tốt đẹp hơn mà không phải để thoả mãn cơn giận của mình. Dưới góc độ giáo dục hiện đại, việc trách phạt bằng vũ lực phải tuyệt đối né tránh. Do đó, kể cả mục đích của nhà giáo dục có tốt đẹp đến mấy thì cũng không nên dùng cách thức này bởi vì chúng ta có hàng loạt các phương pháp khác cũng đầy sức mạnh giáo dục mà không tổn hại đến thân thể hay nhân phẩm của học sinh.
Makarenco là nhà giáo dục nổi tiếng người Ukraina. Trong suốt 34 năm hiến thân cho giáo dục ông đã thành công trong việc giáo dục hơn 3.000 thiếu niên chưa ngoan, phạm tội trộm cắp, cướp giật, đánh người... Ông khẳng định, trong giáo dục mà loại bỏ trách phạt là thể hiện chủ nghĩa nhân đạo giả dối. Nhân đạo không phải là sẵn sàng bỏ qua những cái sai, cái xấu xa của học sinh mà phải đấu tranh để loại bỏ nó đến cùng với niềm tin học sinh nhất định sẽ tiến bộ.
Makarenko là người khởi xướng phương pháp giáo dục có tên 'Bùng nổ sư phạm', được giới thiệu rộng rãi trong lý luận giáo dục dành cho sinh viên sư phạm. Đó là cách thức nhà giáo dục dùng những tác động mạnh đặc biệt, bất thần tới đối tượng giáo dục, nhằm tạo ra ở họ những chuyển biến về mặt tâm lý, suy nghĩ, phá vỡ những suy nghĩ, thói quen, hành vi xấu, tạo ra những suy nghĩ, những tình cảm, những hành vi mới theo yêu cầu giáo dục.
Trong câu chuyện của tôi kể phía trên, cái tát của anh bạn tôi không phải là tác động 'bùng nổ sư phạm' (vì thế, đừng ai dùng cách này để rồi ngụy biện là dùng phương pháp 'bùng nổ sư phạm' của Makarenko) mà chính câu nói: "Thầy đánh em có đau lắm không?" hay "Thầy xin lỗi em, lúc nãy thầy giận quá!" mới chính là 'bùng nổ' vì cậu học trò có lẽ đang chờ đợi sự la mắng và những hình phạt nặng nề khác từ thầy cho hành vi vô lễ của mình thì lại nhận được sự quan tâm, xin lỗi của thầy. Hành động này ngoài dự đoán của cậu khiến cậu xúc động mạnh và thái độ thách thức cũng biến mất. Sau đó, những biện pháp uốn nắn khác tiếp tục được áp dụng mới khiến cậu học sinh kia thành học sinh ngoan được. "Bùng nổ sư phạm' không đơn giản là một hành động mà phải là một chuỗi hành động giáo dục có chủ đích của giáo viên thì mới mang lại hiệu quả.
Còn rất nhiều lưu ý khác khi giáo viên trách phạt học sinh nhưng tôi không thể trao đổi hết ở đây. Điều lưu ý cuối cùng với các giáo viên là: Không bao giờ đưa ra biện pháp trách phạt học sinh trong trạng thái tức giận! Ông bà xưa nói:"Giận quá mất khôn", còn lý luận giáo dục thì khuyên khi tình huống học sinh có hành vi chưa ngoan, sau khi dừng hành vi đó, giáo viên nên cho mình lẫn học sinh thời gian. Thời gian giúp giáo viên bình tĩnh, tìm hiểu thông tin liên quan và đưa ra biện pháp tốt nhất. Thời gian giúp học sinh qua cơn kích động, suy nghĩ lại hành vi của mình. Thêm nữa, bản thân sự chờ đợi bị trừng phạt (từ phía học sinh) cũng đã là một sự trừng phạt (cho các em).
Có một quan điểm giáo dục nổi tiếng rằng: Không có trẻ em hư, chỉ có những nhà giáo dục tồi. Câu nói này có phần cực đoan vì sự hình thành nhân cách của học sinh không chỉ có yếu tố giáo dục nhưng nó thể hiện niềm tin mãnh liệt vào con người của các nhà giáo dục.
Thiết nghĩ là một nhà giáo dục, phải chăng niềm tin vào bản chất tốt đẹp của con người là điều quan trọng nhất? Nếu không có niềm tin ấy, khi đối diện với học sinh chưa ngoan, làm sao người thầy có đủ sự kiên nhẫn để giáo dục các em?

Nguyễn Thị Thu Huyền
Nguồn: vnexpress.net
06:35 CH 19/02/2014
Thầy giáo tát học sinh bôm bốp, học sinh đánh trả...
Mình cũng đọc nhiều ý kiến nói về " tôn sư trọng đạo". Trọng đạo thì không có gì để bàn, còn "sư" phải thế nào để được "tôn", chứ đừng giáo điều thì thật là khiên cưỡng. Trước mặt thì tôn, sau lưng thì chửi.
04:54 CH 19/02/2014
Thầy giáo tát học sinh bôm bốp, học sinh đánh trả...
Mình làm nghề giáo , hôm qua ngồi ở trường xem clip này cùng với các giảng viên khác, mọi người đều nhận xét: thầy giáo trong clip này bị oánh là đúng :))
Nghề của bọn mình, kiến thức có thể rất giỏi, nhưng để dạy được cho người khác thì cần có chữ "hiểu". Ví dụ như các mẹ, các bố có con nhỏ ở nhà, nếu bắt bé phải ngăn nắp, gọn gàng là điều bất khả thi vì ở cái tuổi đó bé chưa thể kiểm soát được hành vi của mình.
2 cậu học sinh trong clip cũng vậy, tuổi đó rất bồng bột, nông nổi và khả năng kiềm chế rất yếu. Nếu nhớ lại, bằng tuổi đó, chúng ta cũng anh hùng và giang hồ như vậy thôi, chúng ta cũng nghĩa khí với bạn bè, và cái em ấy đang làm, theo cá nhân mình nghĩ là thực hiện đúng điều mà các em được học: chống lại sự bất công, đàn áp, dũng cảm bênh vực bạn bè (đứng ở góc độ của em để hiểu em đang nghĩ gì). Mình ko khen, chỉ là đang phân tích cho mọi người hiểu tâm lý thôi nha.
Bởi vậy, ko phải tự nhiên pháp luật quy định tuổi phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình là 18t trở lên.
Xét trên góc độ người làm thầy, chú này thiếu kinh nghiệm sống và kinh nghiệm giảng dạy, cũng như phần đạo đức của con người (có lẽ do gia đình, hoặc ký ức tuổi thơ). Nhìn chung là nên điều chỉnh lại bản thân trước khi dạy dỗ con người khác, nếu ko sẽ làm hư cả 1 thế hệ.
Em học sinh chỉ cần uốn nắn lại sẽ thành 1 người tốt, còn người thầy...ca này cần nhiều thuốc
04:46 CH 19/02/2014
Thầy giáo tát học sinh bôm bốp, học sinh đánh trả...
Điểm số cho trên lớp có là gì đâu? Chỉ là một phần để đánh giá kiến thức thôi, mà chưa chắc đánh giá đúng nữa.

Tất nhiên điểm số là quan trọng nhưng không phải là tất cả. Điểm nó thể hiện khả năng truyền đạt, giảng dạy của thầy cô, và khả năng học tập của học sinh, nhưng không thể hiện khả năng thành công của một con người. Thật ra học trò bị điểm thấp thì thầy cô sợ nhiều hơn học trò sợ
Nhiều khi học sinh bị điểm thấp, ko phải do em lười mà vì khả năng tiếp thu của em chỉ có vậy (bẩm sinh thế rồi), và có khi em không có khả năng ở 1 môn nào đó. Người lớn nhiều khi ko hiểu, chỉ làm khổ trẻ con.
Khi gắn vào mình 2 chữ "nhà giáo", nhiều người quên rằng họ cũng từng là "học trò"
09:01 SA 19/02/2014
Tết này xin đừng hỏi em khi nào lấy chồng...
Sáng nay mới bị hỏi đây, phải cái hnay trong nười khó ở nên cũng đốp chát lại
" thế lấy chồng rồi có sướng không chị?" :)) :)) :))
thế là "hội phụ nữ" im bặt. Bà nào chả bị vài lần bạt tai, vài lần đập đồ, thế mà cứ xui người khác khổ
11:28 SA 26/01/2014
Vợ chồng ông Obama ly hôn?
Tờ báo lá cải của Mỹ National Enquirer

Báo NLĐ dạo này cũng cải cả vườn rồi đấy
04:28 CH 26/12/2013
Trắc nghiệm bạn có bị trầm cảm
Mức độ nguy hiểm của người bị trầm cảm là có dấu hiệu muốn tự tử. Ko phải do gặp trục trặc hay thất bại, mà bỗng nhiên ko thấy có hứng thú sống
Không biết giải thích sao cho mọi người hiểu nhưng mình từng bị, đến độ trong tủ lúc nào cũng để sẵn 5 vỉ thuốc ngủ. Lôi ra rồi lại lôi vào. Ko đi khám ở đâu cả, nhưng tự nhiên vượt qua giai đoạn đó, mất mấy tháng tự cô lập mình
Bây giờ đang có dấu hiệu bị lại, huhu, ko biết có qua nổi con trăng này ko
05:27 CH 24/12/2013
Hôi bia, hành hạ trẻ mầm non... làm nóng trường...
Chả hiểu cô giáo và mấy cha nội duyệt đề có ăn đủ muối không mà cho chữ "hôi bia" và đề. "Hôi bia" là gì? Dạy văn là dạy các em cảm thụ cái đẹp qua ngôn ngữ, hướng các em đến việc sử dụng từ ngữ chỉnh chu, đằng này lại dùng từ "hôi bia".
Chưa gì đã thấy cô giáo ngu.
05:12 CH 24/12/2013
Trắc nghiệm bạn có bị trầm cảm
123 ko biết thì đừng nói tào lao nha
04:54 CH 20/12/2013
Trắc nghiệm bạn có bị trầm cảm
Khám trầm cảm ở TpHCM thì ở đâu nhỉ?
11:46 SA 19/12/2013
Khám SK tiền hôn nhân + Tiêm ngừa vắc xin trước...
À, mình xét nghiệm ở viện Pasteur. Mình lấy kết quả xét nghệm sau 4 ngày, còn bf mình thì sáng xét nghiệm, chiều có kết quả
04:46 CH 07/12/2013
Khám SK tiền hôn nhân + Tiêm ngừa vắc xin trước...
Cập nhật thông tin cho mọi người nhé
- Mình là xét nghiệm: rubella, công thức máu, nhóm máu, thủy đậu hết 540k
- BF mình xét nghiệm nhóm máu, công thức máu, siêu vi B và cái gì nữa quên rồi hết 490k
Chích ngừa rubella và sởi là 135k, 1 mũi duy nhất, 3 tháng sau mới được có em bé.
Báo cáo cả nhà là như vậy đó
04:43 CH 07/12/2013
Da bị xỉn màu, lỗ chân lông to...em phải làm sao...
Mình có 1 cách khác để bạn tham khảo nhé:
- Hiện trạng: da mình là hỗn hợp thiên về dầu, nước da ko hẳn ngăm mà là vừa ngăm vừa xám (do di truyền), lỗ chân lông toa, trên mặt còn 1 vết bớt khoảng 1 đốt tay. Mình sống ở TpHCM, mà bạn biết ở đây ô nhiễm thế nào rồi đấy. Da mình khi ko trang điểm xấu tệ hại.
Mình rất ít khi sử dụng mỹ phẩm vì cảm thấy mỹ phẩm nào cũng đầy hóa chất, do đó mình "say no" với các loại kem dưỡng da, kể cả serủm hay nước hoa hồng
Và mình có cách chăm sóc da như sau:
- buổi tối, sau khi tắm xong mình dùng 1 ít sữa rửa mặt để làm sạch. Ít thôi vì nếu rửa sạch quá thì da sẽ tiết ra nhiều dầu hơn, chỉ sử dụng vừa đủ để làm sạch bụi bám trên mặt. Mình lấy chỉ khoảng 1 hạt đậu đen.
- Sau đó làm linh tinh gì cho mặt khô hẳn thì lấy sữa chua không đường/ sữa tươi ko đường bôi lên mặt. Mình chỉ lấy tay quẹt quẹt thôi, và bôi xong thì đi xem tv hay lên wtt chém gió, đợi khoảng 20ph thì mặt nạ sẽ khô. Lúc này đi rửa mặt là xong.
Sáng hôm sau ngủ dậy mặt ko nhờn ko khô, lỗ chân lông sạch keng luôn, mịn hẳn và nước da sáng lên thấy rõ.
Vì mình vốn lười nên với mình cách này nhanh gọn lẹ, ko tốn tiền. Ngày nào mình cũng làm vì ko vướng víu hay nhiều công đoạn gì. 1 hũ sữa chua có thể dùng đến 10 ngày, quá rẻ. Mình bôi trực tiếp lên da chứ ko dùng mặt nạ giấy hay gì cả. Và còn điều cuối là ko để "mặt nạ" lâu quá, vì để lâu thì vi khuẩn phát sinh, dễ gây mụn. Lúc mới bôi khoảng 5ph thì sữa/sữa chua chưa khô nên có thể chảy, nên bôi 1 lớp vừa đủ để và có khăn giấy để thấm dưới cằm
04:06 CH 28/10/2013
Vương Thu Phương gây thót tim với váy xẻ
CHân e í vẫn toa
05:50 CH 23/10/2013
Đưa ra nước ngoài đào tạo, trở về làm nông
Mình không hiểu lắm khi: xét về hoàn cảnh của bản thân, mình học qtkd - cái ngành mà nhà nhà người người đều học, ra trường tự đi xin việc, gia đình chả mất đồng nào. KHởi điểm của mình khá thấp, nhưng sau thời gian chịu đựng, bây giờ mình có 1 vị trí khá tốt trong xã hội. Các em mình, bạn mình cũng thế, toàn tự thân vận động mà tìm được việc tốt chứ cũng chả chạy tiền gì, cũng chẳng dựa dẫm vào ai.
Mình thấy ngạc nhiên với các ông bà cử nhân, thạc sĩ cứ gào lên thất nghiệp. Các báo cáo cả trong nước và nước ngoài đều cho thấy VN đang thiếu nhân lực cấp cao và cấp trung, nhất là lao động được đào tạo công nghệ hiện đại, vậy mà bác này và bác gì ở đà nẵng thất nghiệp, vậy thì cũng nên xem lại bản thân mình. Thiên thời, địa lợi rồi đấy, còn nhân có hòa ko thì nên ngẫm lại đi.
04:35 CH 11/10/2013
c
caphe.buoisang
Bắt chuyện
1.5kĐiểm·11Bài viết
Báo cáo