images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cô đơn. Trầm cảm.
Mình đang lâm vào tình trạng giống bạn, nếu có thể monh bạn chia sẻ làm sao để thoát ragiúp mình với. Thanks bạn rất nhiều@

Chào bạn. Không biết bạn đang gặp vấn đề như thế nào nhưng cứ stress hay suy nghĩ không thông cái gì là khổ lắm bạn ạ. Mình cũng bị vậy. Dạo gần đây mình tự đưa mình vào áp lực về tiền bạc để kéo suy nghĩ theo một hướng khác, giống như kiểu mỗi ngày đều phải nghĩ làm sao để có tiền trả tiền nhà, tiền điện, nước xăng xe, rồi ăn uống nữa... cứ vậy thì lại gặp stress cấp tính nhưng loại này cũng tạo ra chất hóa học giúp con người có nguồn năng lượng bạn ạ. Tiếp tới là mình bắt bản thân phải tập thể dục, dù mệt mỏi vì suy nghĩ đủ thứ trong đầu thì đến giờ là mình bắt cơ thể vận động theo bài tập hằng ngày. Bạn ơi, mình đang cố từng ngày để chạy thoát khỏi "con ma" luôn đeo bám, mình biết rằng chỉ cần cơ thể mình yếu đuối là kéo theo suy nghĩ sẽ suy sụp nên mình rất cẩn thận để tránh những hoạt động tiêu cực. Mong rằng bạn sẽ khỏe lên.
05:37 CH 31/03/2018
Cô đơn. Trầm cảm.
Xin hỏi bạn ở đâu vậy.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của phuloc87

Mình ngoài bắc.
11:10 SA 31/01/2018
Cô đơn. Trầm cảm.
Bạn có muốn nói chuyện ko? Minh cam giac B ko ổn đâu! Cần thì tìm mình. Mình sẽ nghe b nói. Đừng viết nữa sẽ rối đấy!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kid.lady

Bạn ơi, cái "kinh nghiệm" ít ỏi của mình lại là thế này, viết ra những thứ lung tung, rối rắm, vô nghĩa.... vẫn tốt hơn là tâm sự với những người không hiểu mình nói gì. Cảm ơn bạn.
11:02 SA 31/01/2018
Tôi đang muốn kết liễu cuộc đời mình. Hãy giúp...
Tôi đã đọc hết tâm sự của bạn và thấy bạn rất giống tôi, đều có vấn đề tâm lý. Cái khác là tôi không giỏi và có nỗ lực trong học tập như bạn, tôi chỉ có mỗi sức lực để chiến đấu với căn bệnh mãn tính, đến bây giờ bệnh vẫn chẳng khỏi mà còn bị trầm cảm. Không biết từ bao giờ mà tôi sợ hãi giao tiếp, sợ môi trường làm việc kinh khủng, luôn mệt mỏi và bất an khi phải phán đoán thái độ và ánh mắt của người khác với mình. Tôi trầm cảm không chỉ một lần mà tái phát nhiều lần, có điều tôi không uống thuốc vì thấy vấn đề của bản thân không giải quyết được nên mới sống bế tắc và cùng quẫn như vậy thôi. Tôi cũng dại dột một lần nhưng không thành công và tiếp tục có suy nghĩ dại dột đó trong gần một năm nay. Tôi nghỉ việc vì sợ hãi cái suy nghĩ khi lái xe đi làm là luôn mong có một chiếc máy bay rơi trúng người mình, sợ hãi việc kiệt quệ năng lương trong và sau mỗi ngày làm việc. Tôi cứ luôn nghĩ rằng, tại sao mình đã khổ sở vì bệnh tật rồi mà còn phải chịu đựng cả đau khổ về tâm lý ntn. Tôi căm ghét số phận, căm ghét những người luôn chỉ đánh giá tôi qua ngoại hình hoặc bằng cấp, căm ghét sự yếu đuối và bất lực của mình, căm ghét những suy nghĩ tiêu cực luôn hoành hành khiến tôi mệt mỏi, căm ghét bản thân ngu dốt, sợ hãi việc mỗi tối không thể ngủ dễ dàng, sợ hãi thức dậy vơí cảm xúc hoảng hoải trống rỗng, sợ hãi về tương lai cô độc không ai yêu thương, tôi sợ hãi việc phải tiếp tục tồn tại.
Nhưng tôi đã sai lầm bạn ạ, cái sai ở đây là tôi dành hầu hết suy nghĩ và sức lực để mà dày vò bản thân, đau khổ vì ánh mắt của người đời. Vấn đề phần lớn là ở tôi chứ không phải người khác. Một cú shock đã kéo tôi trở lại khỏi vực tử. Điều đúng đắn nhất trong giai đoạn trầm cảm này của tôi chính là bắt mình tập thể dục, tôi chắc chắn tinh thần sẽ không tốt được nếu sức khỏe tôi yếu đuối. Cứ cố gắng tập mỗi ngày dù thời gian đầu sau khi tập tôi vẫn có lúc suy sụp nhưng đỡ hơn rất nhiều. Sau đó tôi tao thói quen sau khi thức dậy đó là không suy nghĩ bất kỳ điều gì ngoài tập thể dục. Tôi tự nói với mình: dù đã xảy ra bất kỳ điều gì thì tôi vẫn xứng đáng được khỏe mạnh. Trước khi đi ngủ tôi cũng thôi miên mình: dù đã xảy ra chuyện gì thì mình vẫn xứng đáng được ngủ, cứ ngủ đi đã, đừng dày vò mình nữa, đừng nghĩ tới quá khứ, những chuyện đau buồn cũng quên đi. Khi có suy nghĩ lo sợ tôi cũng tự bảo mình: không việc quái gì phải lo lắng sợ hãi cả, ai nghĩ gì, nói gì thì kệ họ, mình đã đau khổ lắm rồi, mình phải được sống"bất cần". Tôi tìm lại những sở thích trước đây như: uống cafe, đọc sách, học ngoại ngữ...miễn cái gì khiến tôi vui và thấy cuộc đời có ý nghĩa là tôi làm còn những ai hay những việc khiến tôi mệt mỏi và ảnh hưởng tới sức khỏe là tôi tránh luôn, ai nói gì thì kệ, tôi không muốn bất kỳ điều gì ảnh hưởng tới việc tôi đang cứu bản thân. Dần dần, điều tôi muốn làm nhất mỗi ngày là lấy lại sức khỏe và yêu bản thân. Không dày vò mình, không nghĩ tới quá khứ, không nhớ về những người khiến mình tổn thương, không trách móc vì sự ngu dốt và sai lầm trước đây, cái gì qua rồi thì để nó qua.
Bạn ơi, tôi không khuyên bạn nên làm giống tôi vì mỗi người có hoàn cảnh và tính cách khác nhau. Tôi chỉ muốn nói là tôi hiểu những đau đớn bạn đang phải chịu đựng do căn bệnh trầm cảm gây nên. Đừng quan tâm đến những người nói bạn làm quá lên hay sướng còn kêu ca, nhiều người còn bệnh tật hiểm nghèo còn khổ hơn mà vẫn cố sống....Họ không sai và họ cũng không hiểu bạn đau khổ thế nào nên không cần trông đợi sự thông cảm và thấu hiểu từ họ. Phải tự cứu lấy mình bạn ạ, học cách yêu bản thân hơn, sức khỏe quan trọng lắm, thể chất có tốt thì tinh thần mới khỏe được.
Giờ đây khi đang viết mấy dòng này cho bạn thì tôi cũng đã có sự thay đổi khá lớn. Tôi chuyển ra ngoài sống riêng, tự chi trả mọi khoản tiền, đau đầu khi phải chi li từng chút một. Sau một thời gian dài thất nghiệp thì tôi cũng bắt đầu có ý định tìm việc để đi làm và kinh doanh để kiếm thêm thu nhập.
Tôi đang cố gắng để tìm lại cuộc sống, bạn cũng vậy nhé. Tôi nghĩ bạn có sẵn tố chất tài giỏi và sự nỗ lực thời đi học thì sẽ tìm được hướng đi để thoát khỏi trầm cảm và tìm ra cuộc sống mình mong muốn. Chúc bạn luôn khỏe!
05:39 CH 17/01/2018
Tôi có nên chết quách đi khi chị gái tôi bảo tôi:...
chào b! mình cũng bị trầm cảm và bệnh tật kéo dài. mình cũng tự ti và sống khép kín. nhưng mình k muốn đổ lỗi hay trách móc ai vì mình chắc rằng mọi chuyện xảy ra đều có nguyên nhân of nó. lúc trc trầm cảm mình ghét tấc cả mọi người, mình ghét lun bản thân mình. nhưng như vậy chỉ làm mọi thứ thật tệ hại. chỉ có bản thân mình mới biết mình bị gì và phải làm gì,người khác cũng đang vật lộn với khó khăn of họ nên b đừng mong chờ hay trách móc j họ. b ah, hãy tập yoga đi, cải thiện sức khỏe và tinh thần mình đã. khi đầu óc bạn trở nên mệt mỏi hãy tập yoga, b sẽ chìm mình vào 1 không gian thật sự rất tĩnh lặng, mình k pit phải giải thích như thế nào nhưng cái không gian đó khiến mình bình tâm thư giãn hơn rất n. có thể b sẽ thích những môn thể thao khác, b cứ tập những j b thích. b tin mình đi, sức khỏe cải thiện thì tinh thần of b cũng mạnh mẽ và sáng suốt k ngờ tới. hãy đừng bi quan nữa, người khác vượt qua được tại sao mình lại k? mình và b cùng cố găng lên nào. yêu thương bản thân mình trước rồi bạn sẽ mở lòng ra được với mọi người. nếu cả cái chết mình còn k sợ thì mình còn sợ dieu gì nữa? sống thật tốt đón nhận ánh sáng mặt trời hay sầu bi chết mòn trong bóng tối, b hãy chọn đi. cuộc sống là ở cách b chọn. chúc b sức khỏe!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của HuyanLA

Cảm ơn bạn. Hôm nay mình thử tập thể dục thấy ra mồ hôi và khỏe hơn. Chúc bạn luôn vui khỏe nhé.
11:23 SA 02/12/2017
Tôi có nên chết quách đi khi chị gái tôi bảo tôi:...
Bạn ơi, mình cũng từng bị phì lợi, lợi chảy che kín răng, nếu nặng thì lên viện răng hàm mặt điều trị, bs sẽ cắt phần lợi thừa bằng laze, nhanh gọn ko đau đớn chảy máu gì. Các ổ viêm sẽ đc nạo sạch sẽ. Sau điều trị chịu khó kiên trì vệ sinh răng miệng sạch sẽ, 6 tháng đi lấy cao răng 1 lần là tha hồ cười xinh. Còn bệnh polip mũi của bạn mình ko bị nên ko rõ lắm, bạn đã thử lên tuyến Trung Ương cao nhất thăm khám và có hướng điều trị chưa??? Nếu ko thể chữa, thì bạn thử học thêm nghề kế toán, rồi nhận hồ sơ về nhà làm, mình thấy bạn có năng khiếu viết lách, thử apply làm copy writer cũng phù hợp mà. Cuộc sống còn rất nhiều cơ hội, rất nhiều niềm vui, đừng tự ti nữa nhé. Nếu bạn ở HN thì hôm nào mình mời cf nc nhé :)


Cảm ơn bạn! sau khi mình phẫu thuật polip mũi thì phì đại lợi cũng đỡ hơn, không còn sưng đỏ tấy mủ nữa, nhưng cũng chẳng được như bình thường. Bệnh mũi kia thì bs bảo khi nào không thở được thì đi cắt chứ chẳng còn cách nào. Tạm thời mình vẫn trụ được bằng thuốc nên không muốn đến bv. Biết sớm thì mình đã lên đây chia sẻ với mọi người để đỡ suốt ngày u sầu, tự kỷ. Cảm ơn những lời khuyên của bạn, mong được nói chuyện với bạn nhiều hơn!
11:20 SA 02/12/2017
Tôi có nên chết quách đi khi chị gái tôi bảo tôi:...
Cảm ơn chị đã đọc và động viên em. Thật sự lâu lắm rồi mới có người nghe em kể mà không phán xét em, đấy là điều em cần lắm trong lúc này. Em đỡ hơn rồi chị ạ, ít nhất là không nghĩ quẩn nữa.
09:55 SA 02/12/2017
b
buonlam9x
Hóng
224Điểm·2Bài viết
Báo cáo