Hà Phương có tai thẩm âm rất tốt. tiếng đàn lại rất tình cảm. Nhưng học gia sư thường giáo viên hay dạy cường độ rất chùng nên chậm lắm. Nếu học giáo viên chuyên dạy trẻ em của nhạc viện, thì cường độ căng hơn, mau tiến hơn, nhưng bắt buộc phải tập đàn hàng ngày. Nếu đã học thì nên chọn giáo viên phù hợp rồi học cho giỏi, bõ công học. Trình độ 2 năm (8 tuổi) thì đánh được bài này :
Học guitar hay piano, nếu cần cù mà không có năng khiếu thì sau 5-3 năm vẫn có thể đánh đàn kha khá trong hội nhóm không chuyên. Riêng violin nó rất kén người học, nếu bạn không có tai nghe âm nhạc, tiếng đàn của bạn sẽ mãi mãi phô, mãi mãi hành hạ lỗ tai người khác khi bạn cất tiếng đàn lên. Mình chứng kiến nhiều cô gái rất bướng bỉnh theo học thật cần cù 6-7 năm, đánh được những bài concerto khó, nhưng tiếng đàn vẫn cứ phô.
Hai năm đầu chương trình nhạc viện còn nhẹ, có thể học bán trú đến 4:30pm, rồi thoả thuận với thầy cô nhạc viện giờ học buổi tối. => Funnymommy cho con học nhạc viện trễ lại 2 năm (hệ 9 năm nhận đầu vào 9-12 tuổi), hết lớp 5 thi vào NV, Lớp 6, 7 ứng với 2 năm đầu NV. Vậy là có vẻ khả thi.
- Cách cầm đàn kiểu Hà Phương là kiểu con nít, khi mới học đàn phải nhìn vào tay trái để bấm, nhìn vào tay phải để kéo archet, nhìn vào bản nhạc. Khi quen đàn rồi không cần nhìn tay trái, tay phải nữa, lúc đó đưa đàn lên vai, qua trái.
- Bạn nên chọn một trong hai, hoặc nhạc viện hoặc ams, đừng nên ép quá phản tác dụng đấy, con lớn lên sẽ rất yếu về thể chất.
- Chị lớn thích học violin mà đã có nền tảng piano thì chỉ học 1,2 năm là thi vào nhạc viện hệ 7 năm được rồi. Vấn đề là có quyết tâm hay không.
Con mình học lớp chuyên anh 1 buổi, còn nhạc viện phải mất 4 buổi/tuần.
Ngày xưa, con mình đòi học violin, mình rất thích nhưng giả vờ nói, ngày xưa, ba bị cô hàng xóm hành hạ suốt 6 năm trời vì tiếng đàn phô, giờ ba sợ lắm. Nếu con thật sự thích học, thì học piano trước, được 6 tháng mà tiến bộ thì cho học violin. Con bé có động lực học, học piano rất khá từ đầu năm lớp 1 đến giữa năm thì mình cho học violin.
Nếu đã yên tâm với thầy nhạc viện rồi thì không nên can thiệp vào cách dạy của thầy. Thầy với chuyên môn của mình sẽ thấy khi nào cần thiết, cái gì cần thiết để dạy học trò.
Mình ko biết AMS học 1 buổi hay cả ngày, nếu cả ngày thì chắc là không thể vừa AMS vừa nhạc viện rồi.
Mình không quan niệm học văn hoá quan trọng hơn hay âm nhạc quan trọng hơn.
Cái nào cũng quan trọng cả, không bắt đầu thì thôi không bàn.
Trước khi bắt đầu học hay làm gì thì phải tự cân nhắc xem có đủ nghị lực để theo đến cùng không.
Giống như mình gợi ý và giúp cho con dọn mâm cỗ nhiều món ngon do con tự nấu,
không nấu thì thôi, đã nấu thì phải nấu cho thật ngon,
sau này lớn muốn ăn món gì tự chọn lấy,
mà chắc chắn được một điều,
món nào cũng ngon.
Hà Phương có tai thẩm âm rất tốt. tiếng đàn lại rất tình cảm. Nhưng học gia sư thường giáo viên hay dạy cường độ rất chùng nên chậm lắm. Nếu học giáo viên chuyên dạy trẻ em của nhạc viện, thì cường độ căng hơn, mau tiến hơn, nhưng bắt buộc phải tập đàn hàng ngày. Nếu đã học thì nên chọn giáo viên phù hợp rồi học cho giỏi, bõ công học. Trình độ 2 năm (8 tuổi) thì đánh được bài này :
Đây là bài Canon in D của Pachelbel, một bài classic rất phổ biến mà ai mới tập nghe đều yêu thích. Bạn tìm thêm piano version của George Winston hoặc biến tấu của David Lanz nghe đi.
Eccles Sonate
và vẫn còn chơi piano
Bây giờ không còn hệ sơ cấp 11 năm dành cho trẻ học hết lớp 1 nữa.
Chỉ có hệ trung cấp 9 năm cho trẻ hết lớp 3.
Vẫn học văn hóa bình thường ở trường tiểu học khác.
Vẫn có thể học văn hóa 2 buổi bán trú nếu thỏa thuận được giờ học với giáo viên chuyên môn của NV.
Con mình học chuyên môn tuần 2 lần, 1 tiết/lần và
1 buổi hợp xướng thiếu nhi, 1 buổi ký xuớng âm (hợp xướng và ký xướng âm học chung 2 khoa piano, violon).
Lên cấp 3 muốn học văn hóa của NV cho nhẹ gánh thì mới có hệ văn hóa cấp 3.
Cha mẹ định hướng bằng tạo cho con thói quen tập đàn mỗi ngày, dù nắng dù mưa dù bận hay gì thì vẫn tập mỗi ngày.
Chỉ khó năm đầu tiên thôi, lúc đó con còn đánh phô, mình nghe và nhắc nhở. Sang đến năm thứ 2 là hết phô.
Con mình đang học nhạc viện chính quy năm thứ nhất hệ 9 năm. Giờ đang hoàn chỉnh kỹ thuật rung, thế 2, thế 3.
Để hôm 19/2 con đi biểu diễn bài concerto thi học kỳ 1, mình sẽ post clip lên.
Dù là học chuyên nghiệp nhưng cả mình và con xác định đây là nghề phụ, học để thông minh về mặt giai điệu, điều khiển tay chân, và luyện tính kiên trì. Con vẫn học giỏi chính khóa và định hướng trở thành nhà khoa học.
Cám ơn bác.
Nếu bạn ở SG thì Trung Tâm Khuyến Nhạc cũng khá, họ có 3 địa diểm, cung văn hóa lao động, nhà văn hóa Phú nhuận, Bùi Bằng Đoàn Q7.
Học phí thì tùy theo giáo viên 120.000 VND đến 30 USD 1 tiết. Phổ biến là 150-200k.
Mua đàn ở Tiến Violin đầu đường Nguyễn Thiện Thuật, 2.500.000 1 cây tạm được. Đừng mua đồ TQ vứt đi giá 1tr - 1,5tr.
Phải làm công tác tư tưởng cho con vì học đàn này khó và cực khổ hơn piano nhiều, nếu con ko thích thì chỉ 3-6 tháng là bỏ=> phí công, phí tiền. Học món này nếu ko có tai âm nhạc thì có cò cưa 4-5 năm tiếng đàn vẫn cứ phô chối tai.
Học chơi thì thường người ta học theo bộ Suzuki, nhưng suzuki không có etudes, học hết quyển 1 là vướng, hầu như ít người khá lên được tới quyển 3 quyển 4 nếu ko tập etudes.
Xem thêm quá trình download DVD1-DVD50 ở
http://www.hdvietnam.com/diendan/116-phim-tai-lieu-documentaries/126457-disney-magic-english-2010-dvd-48-dvd-trong-bo-55-dvd-2.html
mất thêm 5.000đ cho ông VNPT.
Nếu bạn đang xài cáp quang down hết 80 GB này mất 8 tiếng, ADSL mất 20 tiếng.
Tiếc 10.000 đ mà down từ hôm bữa đến giờ chả được gì, what a pity!
Original links : http://romania-inedit.3xforum.ro/post/265559/16/Disney_s_Magic_English/
Local miror : http://mega.1280.com/folder/THH13BBHFT
Về cách học : mẹ motchongbacon có những nhận định rất sắc sảo, để mình bổ sung nhé. Cái mà mẹ ấy gọi là điểm oải thì thật ra như thế này. Ngón đàn của người học phụ thuộc vào hệ thống hệ thống các bài etudes mà người đó đã chơi được. Thông thường các thầy cô dạy không chuyên, lại dạy trẻ con nên ít quan tâm tới etudes. Phụ huynh thì cứ nghe con đánh ra nhạc ra bài là sướng rồi. Có thầy cô cũng cho tập etudes, nhưng chỉ là cho bài tuần trước rồi tuần sau khảo bài, đánh trôi chảy thì thôi, lại cho bài mới, bỏ quên luôn bài cũ, các kỹ thuật ngón của bài cũ tập xong quên luôn, lại như chưa tập. Vậy cũng chưa ổn đâu ạ. Mỗi 1 bài etudes phải nhai đi nhai lại từ non-legato thật chậm để chỉnh sửa các ngón tay, rồi mới tăng dần tăng dần tốc độ, rồi mới qua legato, staccato. Một bài phải tập cả tháng thậm chí cả 6 tháng. Học bài mới rồi vẫn tiếp tục tập bài cũ. Rồi còn phrasing (nhấn giọng ở những phách mạnh - cái này mình không biết thuật ngữ âm nhạc gọi sao nữa).
Chính vì vậy nhiều khi học 5-3 năm vẫn không tới đâu. Những kỹ thuật cơ bản không đáp ứng thì vào bài mới phải học như mới, luyện bài dễ bài khó đều cứ lọng cọng. Nhóc mình học piano gần 2 năm (có 2-3 tháng học cả organ), violon 1 năm rưỡi, mình cho học cơ bản 90% luyện etudes. Nhưng nếu cho thị tấu bài lạ (nhìn nhạc chơi luôn) nhạc thiếu nhi kiểu như "Bài ca đi học", "Chú ếch con" là chơi được cả bằng organ cả bằng violon luôn.:) Có hôm còn sung quá 888 điện thoại với bạn bè, chơi nhạc theo yêu cầu qua điện thoại. Dù vậy, mình không khuyến khích chơi nhạc nhiều, hỏng tay, dành thời gian luyện etudes.
Cho con đi học sớm (cấp 1), chỉ là phát hiện xem trẻ có năng khiếu hay không nếu có ta bồi dưỡng ngay từ nhỏ. Còn nếu không thì phí công cha mẹ, gây stress cho cả bố mẹ con cái. Vì học đàn đòi hỏi sự kiên trì nhẫn nại để luyện sức bền, sự uyển chuyển của ngón tay, bàn tay, cánh tay và luyện đôi tai, nếu muốn chơi ở mức đẳng cấp pro thì chắc chắn phải luyện từ nhỏ. Còn học giải trí thì nên để đến cấp 2, khi đó trẻ tự có đam mê, nghị lực để luyện đàn mà không cần bố mẹ phải khổ công theo dõi.
:)Nhờ cho con đi học đàn, rồi theo dõi sát, mình luyện được đôi tai âm nhạc ngon lành. Con gõ một nốt bị vẹo, âm thanh bị mờ là mình phát hiện ngay, bắt tập lại.