images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tâm sự khó nói, mong mọi người đọc và tin em...
Có một trường hợp bạn của mình từng bị. Các mẹ cẩn thận.
- Bạn mình bị hack email. Sau đó thông qua những thông tin tìm hiểu từ email này, một người lạ có được nhiều thông tin của bạn mình: Số điện thoại, địa chỉ nhà, hoàn cảnh gia đình sơ sơ, nơi làm việc...
- Người lạ này dùng thông tin đó để đóng vai là người bạn mình, có cả bản scan CMND, mã số thuế luôn nhé (vì trong một email của bạn mình gửi cho người khác từng lưu các dữ liệu này) và tạo nick đi chat, hỏi mượn tiền một bạn khác.
- Số tiền mượn không nhiều, chỉ có 500.000đ, nói là 2 ngày nữa lãnh lương rồi.
- Người bạn thứ hai lúc chat hỏi thăm sơ sơ đủ chuyện, đều thấy đúng cả. Kiểu như hỏi con mày dạo này thế nào thì người lạ kia trả lời rất cặn kẽ là: "Giời ơi, thằng Bi (tên cháu) nó lười ăn lắm mày ạ. Tháng thứ 9 rồi mà tao vật vã với nó ra...". Hỏi tình hình công việc thì bảo: "Tao đến khổ. Cái công ty M. khỉ gió này cứ lương trễ mãi, nên giờ mới phải hỏi mượn tạm mày vài đồng đây này...". Người lạ cũng cố tình tạo niềm tin bằng cách giả vờ gửi cho đứa bạn thứ hai của mình bản scan CMND và Mã số thuế, hỏi vài chi tiết liên quan đến mã số thuế này kia...
Vì toàn bộ những thông tin lúc nói chuyện đều đúng hết, nên đứa bạn thứ hai của mình chẳng mảy may nghi ngờ. Nó bảo: "Thôi 500.000đ sao mày đủ xài, tao chuyển luôn 1 triệu đấy. Mấy bữa nữa có thì trả tao".
Người lạ kia bèn bảo mai tao phải làm cả ngày, tao nhờ đứa em chạy qua mày lấy hộ nhé. Em tao tên X. Ngày hôm sau, có người đến công ty làm việc của người bạn thứ hai, xưng tên X., lấy 1 triệu rồi về.
Bạn mình hoàn toàn không nghi ngờ và không biết gì cả. Chỉ đến khi chờ quá lâu không thấy trả 1 triệu, mới hỏi thăm và té ngửa ra khi biết người đã chat với mình (xưng là bạn) và qua lấy tiền của mình là một người hoàn toàn xa lạ.
Đây là câu chuyện lừa đảo đã xảy ra. Mình không có ý nói ở đây nó được lặp lại, nhưng vì nãy giờ nghe có những chi tiết trùng hợp, gọi lại không phải người kia nên mình sực nhớ, kể lại cho các mẹ tham khảo. Bây giờ lừa đảo rất tinh vi. Vì vậy mình nghĩ khi có ai mượn tiền (người lạ) thì không nên cho mượn, các mẹ đừng động lòng. Nếu xưng là người quen thì cũng phải cẩn thận, tốt nhất mang qua gặp nhau trực tiếp, biết người nhận là người quen của mình rồi hẵng đưa, đừng có cho "lấy dùm".
06:45 CH 04/09/2013
Tâm sự khó nói, mong mọi người đọc và tin em...
Không ngoài suy đoán của mình. :) Cảm ơn conhungniemrieng.
02:17 CH 04/09/2013
Đang có tiền nhàn rỗi khoảng 550 triệu thì nên...
Trước mắt em vẫn nghĩ giải pháp gửi tiết kiệm ngân hàng là an toàn nhất. Cứ tạm "quên" nó đi, đều đặn hàng tháng dư ra thì gửi thêm vào. Thu nhập của chị ổn vậy thì sau khoảng 6 tháng nữa (qua nhanh lắm), khoản dành dụm sẽ dư dả hơn.
Em vẫn nghĩ phương án mua nhà giá vừa vừa rồi cho thuê lại của chị đang làm rất ổn định và rất tốt. Nhà đất đóng băng thì những căn hộ cao cấp mới bị điêu đứng. Chứ căn ở mức trung bình của chị, lại nhằm mục đích cho thuê thì cứ kiên trì chờ đợi, có gì đâu để lo.
Sau 6 tháng nữa, chị có thể mua một căn be bé để cho thuê tiếp rồi. Có thể giữ lại độ 50 triệu, tìm nhập về các kit thêu chữ thập để bán online, song song đó cho người ta ký gửi tranh thêu, rồi học cách chuyển từ ảnh qua tranh thêu để làm cho khách. Chẳng bao nhiêu nhưng vốn ít, không mất công gì nhiều. Chị cũng thong thả rồi. Làm cái đấy vẫn có thêm đồng ra đồng vào, lại vui. Em ước chừng 50 triệu đổ lại thôi là thoải mái rồi.

Chị sẽ suy nghĩ cách Lăng Nghiêm nói. Nếu không tìm được cái gì hay hơn thì chắc lại để dành, đến qua Tết thì lại mua căn nhà bé bé cho thuê. :) Bỏ ra 50 triệu để làm cái tranh thêu như em nói thì chị có thể làm ngay bây giờ cũng được. Đúng là cái đấy chẳng cần vốn gì nhiều nên chẳng sợ. Chị cũng thích thêu. Có khi chị mở thêm cái shop bán kit thêu, tranh thêu thật đấy. Cảm ơn em.
07:37 CH 03/09/2013
Đang có tiền nhàn rỗi khoảng 550 triệu thì nên...
Cho mình hỏi thêm: "Được ủy ban chứng khoán nhà nước bảo trợ" là sao bạn? Có giống như là nếu có chuyện gì thì nhà nước đứng ra trả tiền cho mình không? Mình chưa bao giờ làm mấy cái này nên không rành, bạn tư vấn thêm giúp nhé.
Trước giờ chỉ để dành tiền rồi mua nhà, cho thuê. Lần này muốn tìm cái gì mới mới hơn (ít lời cũng được nhưng an toàn, mình không phải người thích mạo hiểm). Thấy bạn nói cũng hay hay...
07:34 CH 03/09/2013
Tâm sự khó nói, mong mọi người đọc và tin em...
Chị nhận được rồi. Chị thấy em lo ngại những chuyện hơi thừa, vì chắc chắn chẳng có hãng phim nào đi không hợp tác với em nữa chỉ vì em quá kẹt tiền, muốn được xin ứng tiền trước hạn cả.
Em nên suy nghĩ sớm, và gửi thông tin của em cho chị như chị đã nói. Việc xác minh chẳng khó gì hết và cũng chẳng có gì ảnh hưởng "uy tín" em hết. Chị chỉ gọi điện cho bạn thân, nhờ: "Mày check dùm có em tên abc đang viết kịch bản không, kịch bản đó là gì, xong chưa, bên đấy trả được bao nhiêu tiền rồi...?". Nếu những điều em đã nói trong topic này là thật thì chỉ đúng 5 phút là check xong. Lúc đó chị sẽ có cách riêng để nói ứng thêm cho em 5 triệu. Quá đơn giản. Mất 15-20 phút là cùng.
Cái thời gian 1-2 ngày mà chị nói chỉ cần đến khi em có những chi tiết không minh bạch, hỏi đến đâu người ta không biết em là ai đến đấy. Lúc đó mới mệt.

Tiền của mình, xin lấy một khoản nhỏ sớm hơn thì có gì mà ngại?
Chẳng hơn em lên đây, đi xin vay mượn đủ kiểu à? Trên mạng chẳng ai biết em là ai, người ta đọc xong chỉ thấy cẩn trọng và nghi ngờ, lo em lừa đảo chứ ai mà cho em vay.

Giải pháp và cách giúp của chị conhungniemrieng rất lý tưởng cho em.
Nếu là chị, chị nhờ ngay. Xin lấy sớm hơn nhuận bút của mình thì tốt hơn nhiều đi lên một website lập topic vay mượn.
Em xin vay tiền những người lạ không ngại, lại đi ngại cơ hội sẵn sàng 100% để xin lấy tiền (của mình) sớm hơn dự tính thanh toán, lại lấy được gấp đôi số tiền em muốn thì chị cũng hơi lấy làm lạ. Thật đấy!
01:46 CH 03/09/2013
Đang có tiền nhàn rỗi khoảng 550 triệu thì nên...
Hoặc là bạn chưa hiểu hết vấn đề, hoặc là quá trình huấn luyện của công ty bạn có vấn đề.

Trước khi bàn luận về lãi vay, mình có viết rằng không có quỹ nào hay công ty quản lý quỹ nào dám đảm bảo lời lãi cho nhà đầu tư hết, kể cả Warren Buffet nhé bạn. Bản chất của đầu tư là rủi ro, chỉ có mức độ rủi ro khác nhau thôi chứ không có hình thức đầu tư nào mà rủi ro bằng 0 cả, bởi vì đến gửi tiết kiệm ăn lãi hay mua vàng còn có rủi ro, nữa là đi đầu tư dự án. Vì thế, phần lời 2% hoặc 2,5%/tháng mà công ty bạn hứa chỉ là lời hứa hẹn chứ không thể là lời đảm bảo nha bạn. Song song với phần lợi nhuận dự kiến thì nếu sòng phẳng ra bạn hoặc công ty của bạn cần nói rõ phần rủi ro nữa, để xem nhà đầu tư có chấp nhận nổi rủi ro đó hay không. Chứ chỉ hứa hẹn phần lợi nhuận mà lờ đi phần rủi ro là không đàng hoàng!

Ngoài ra, khi nói về đầu tư là liên quan đến tiền bạc của người khác, vì thế bạn cần dùng từ ngữ cho chính xác.
P.S. Thoạt đầu bạn đem cái chức (cựu) chủ tịch HĐQT của công ty chứng khoán Mê Kông ra để nghe cho oai, rồi khi mình chỉ ra rằng công ty chứng khoán đó không phải là một công ty tốt thì bạn lại nói là không liên quan. Nếu không liên quan thì sao từ đầu bạn lại đưa tên của công ty đó ra làm gì?

Cảm ơn những tư vấn rất cặn kẽ của Valley.
Nói chung, mình đọc xong mấy đoạn tranh luận qua lại giữa Valley và bạn kia thì hơi... lùng bùng (hiểu vài chục phần trăm thôi).
Nguyên tắc nhỏ của mình là hiếm khi chọn đầu tư vào cái gì mình không hiểu rõ, không biết... (vd chứng khoán này kia) nên chuyện với cty sao vàng, quỹ đầu tư gì đó sẽ chấm dứt. Mình sẽ không tìm hiểu thêm.
Một lần nữa, rất cảm ơn Valley đã dành thời gian cảnh báo cặn kẽ, rõ ràng giúp mình.
01:22 CH 03/09/2013
Vay tiền tiêu dùng ở ANZ-cẩn thận!!!
Đừng vay ANZ. Thật cẩn thận trước lúc vay. Mình không hài lòng về chỗ này ở tất cả mọi điểm và tức điên từ lúc bắt đầu vay đến khi trả hết nợ. Tất cả mọi thứ đều bắt chẹt khách hàng. Thẩm định tài sản thì lên tới 2.000.000đ (chính xác là 100USD) dù chưa biết có vay được hay không, trong khi nơi khác chỉ có 200-300 ngàn đồng, có nơi miễn phí. Nhân viên thì hứa đủ mọi điều ngon ngọt để mình làm, nhưng chính xác là làm mình tức điên luôn vì sự thất hứa. Cạch chỗ này. Mẹ nào không tin cứ thử đi nhé rồi nếm trải kinh nghiệm đau thương. Các em ý bây giờ liên lạc, cứ khuyến khích mình vay lại (vì mình đã trả rất nhanh và rất tốt), mình luôn bảo làm ơn đừng liên lạc với mình nữa.


Để mình kể chi tiết hơn chuyện của mình, cảnh báo những mẹ nào có ý định vay của ANZ.
Mình có thói quen, cứ để dành được một khoản kha khá là lại tìm một căn nhà / căn hộ để cho thuê (lấy tiền cho thuê làm khoản ổn định dưỡng già). Thu nhập của mình rất tốt (chứng minh dễ dàng trên 50tr/tháng, thực tế là ngoài khoản chứng minh này còn nhiều khoản khác nữa). Vì vậy, mình luôn chọn mua căn cao hơn số tiền mình đã để dành được một chút. Phần thiếu (thường khoảng 30% giá trị căn nhà) sẽ vay ngân hàng. Điều này nhằm tạo động lực cho bản thân để tiết kiệm nhiều hơn thôi, chứ không có mục đích gì khác.
Những lần trước đó, mình làm rất suôn sẻ. Mua đến căn nhà / căn hộ thứ 5 vẫn ổn. Trả tiền hết căn này lại để dành. Để dành gần đủ lại tìm mua căn kia.
Sau đó, cách đây vài năm (thời điểm đó là trước Tết âm lịch), mình ưng ý một căn hộ, giá rất ổn, mình đánh giá khu vực dễ cho thuê, chủ đầu tư uy tín.
Như mọi lần, mình không đủ hoàn toàn 100% tiền mua, thiếu chỉ 350 triệu đồng.
Mình hỏi chủ đầu tư, họ bảo ngay là bên họ có liên kết với hệ thống ngân hàng, cho vay rất dễ dàng.
Mình đồng ý đặt cọc, nhờ chủ đầu tư cam kết vay được mới mua (vì không thì làm sao mình đào đâu ra 350 triệu còn thiếu?). Chủ đầu tư đồng ý.
Bình thường mình vay ACB hoặc Techcombank nhưng các nơi này thường yêu cầu sổ hồng. Lần này, chủ đầu tư lại giới thiệu là họ liên kết với ANZ và căn hộ mình mua có thể dùng thế chấp được (mới có hợp đồng, chưa có sổ hồng), họ gọi điện ngay cho một em gái ở ANZ. Em này hứa ngon hứa ngọt là chỉ cần vài ngày là em xong hết chị ạ, hồ sơ chị okie lắm rồi.
Em này đề nghị mình đóng tiền thẩm định tài sản là 100 đô (thời điểm đó hình như hơn 2 triệu chút xíu). Số tiền thẩm định này là QUÁ CAO so với những ngân hàng khác mình từng làm việc (ACB thẩm định tài sản chỉ thu mình 300 ngàn vào thời điểm ấy, đã từng vay trước đó ổn). Nhưng vì NỂ chủ đầu tư và cái em bán căn hộ cho mình (cực kỳ nhiệt tình, chu đáo và mình vừa ý vô cùng) nên mình VẪN ĐỒNG Ý tốn 2 triệu đồng cho ANZ thẩm định tài sản (với lời hứa rất ngọt ngào của em nhân viên ANZ là em đảm bảo 100% chị vay được mà!).
SAU KHI TỐN 2 TRIỆU TIỀN THẨM ĐỊNH, thì thay vì 1-2 ngày như bình thường, em bên ANZ kéo dài gần 2 tuần lễ của mình. Những hồ sơ trước đó em ấy đã ngọt như mía lùi bảo okie hết rồi chị ạ, bây giờ em ấy đòi hàng mớ các giấy tờ linh tinh khác. Mỗi thứ mất thêm của mình một chút thời gian. MÌNH GẦN NHƯ CÁU KỈNH VỚI CÁI TRÒ BAN ĐẦU THÌ TỎ VẺ TA ĐÂY RẤT DỄ DÀNG NHƯNG ĐẾN GIỜ CUỐI THÌ ĐÒI THÊM HẾT THỨ NỌ ĐẾN THỨ KIA NHƯ THẾ.
Mình khẳng định, mình đã vay nhiều lần trước đó, chưa có bất kỳ cái ngân hàng nào khiến mình nổi điên như ANZ về cái khoản hứa một đằng làm một nẻo này.
Sau 2 tuần hành hạ mình chạy đủ hết các giấy tờ chứng minh thu nhập vô cùng rắc rối (trước đây không nói, giờ mới nói - chẳng hạn như bảng lương không em ấy bảo không đủ, bắt mình lấy phiếu chuyển lương tháng vừa rồi, rồi một mớ gì gì mà chị kế toán trưởng bên mình phải nói luôn là "em ơi, nó bị khùng hả? đã chứng minh lương em bằng này nó còn đòi nào giấy này nào giấy nọ làm gì"), em gái ANZ đó thông báo với mình lý do: "Chị iu ơi, em xin lỗi nhưng bên em không duyệt vay cho chị được vì lý do tài sản chị mua có giá trị dưới xxx triệu đồng - 8-9 trăm triệu gì đó, sổ sách mình còn ghi nhưng giờ mình không nhớ chính xác nữa)". Em gái nhân viên ANZ ngọt như mía lùi nhưng tráo trở trắng đen không thể tưởng tượng được. Trước đó khi xem hồ sơ của mình, em ấy biết thừa giá trị căn hộ mình mua giá gốc vào thời điểm ấy là bao nhiêu, thiếu vài chục triệu mới đến cái "chuẩn" (ví dụ phải mua nhà từ 1 tỷ trở lên mới được vay, nếu nhà có giá trị 960 triệu thì khg được vay chẳng hạn. Mình lấy số tạm để ví dụ nhé, khg phải số chính xác), vậy mà không hề tư vấn một mảy may nào để đẩy mình vào thế kẹt.
Bạn hình dung đi, sát Tết, việc thì nhiều, đầu thì điên lên, các kỳ hạn đóng tiền cho chủ đầu tư đã đóng hết rồi, chỉ còn chờ giải ngân đợt cuối 350 triệu để nhận bàn giao nhà, MÀ GIỜ NÓ BẢO KHÔNG THỂ DUYỆT VAY ĐƯỢC VÌ LÝ DO TÀI SẢN CỦA CHỊ THIẾU VÀI CHỤC TRIỆU NỮA MỚI ĐẾN MỨC CHUẨN GIÁ TRỊ CỦA BÊN EM.
Nếu bây giờ mình bỏ ANZ thì:
1/ Mất 2 triệu tiền đóng thẩm định tài sản vô cùng vô ích.
2/ Mất hơn 2 tuần lễ chạy đôn chạy đáo mệt nhoài với mớ giấy tờ.
3/ Mình không còn thời gian nữa, vì chuyến công tác nước ngoài đã cận kề, và mình muốn nhận bàn giao nhà trước Tết cho được tuổi.
Đến lúc này, em gái ANZ mới thẽ thọt ngọt ngào bảo mình: "Chị iu ơi, hồ sơ của chị tốt lắm, bên em xét vay cho chị 500 triệu cũng được chứ không phải là 350 triệu như chị cần đâu chị ạ. Thôi bây giờ thế này, chị chỉ cần lấy 1 cái sổ hồng 1 căn nhà khác của chị (giá trị hơn nhiều lần căn hộ đang mua), cộng thêm hồ sơ căn đang mua. Thế là bên em xét được ngay trong vài ngày tới chị ạ. Chị đỡ mất công làm lại từ đầu với ACB".
Ôi, có đáng yêu không??????????????? Mình thật sự cảm thấy MÌNH BỊ LỪA từ đầu đến cuối với ANZ. Vì nếu mà nó đòi như thế, thì mình cầm ngay từ đầu cái sổ hồng khác sang ACB, có phải vừa rẻ, lãi suất cạnh tranh hơn, tiền thẩm định ít hơn, bớt bực mình hơn không??? Tại sao chỉ vay có 350 triệu đồng mà ANZ bắt mình THẾ CHẤP 2 TÀI SẢN: Cộng cả 2 căn nhà lại có giá trị mấy tỷ đồng!!!!!!!!
Quá kẹt vào giờ cuối, mình đành chấp nhận. Sau khi đưa sổ hồng thì 2 ngày sau mình được giải ngân.
Tuy nhiên, chuyện... chưa hề hết. Để mình kể tiếp cho nghe nhé!
1/ Em trai khác của ANZ đưa mình đi công chứng. Hồ sơ công chứng đóng tiền là 200 ngàn. Em ấy tự ý bảo mình đưa cho em ấy 300 ngàn. Xong nộp vô, ra không trả tiền thừa hơn 100k cho mình! Mình nói thẳng nhé, mình sẵn sàng trà nước không phải 100k đâu, mà hẳn 300-500k bồi dưỡng khi mình thấy thật sự người ta cực quá với mình. Nhưng khi bị bắt chẹt thì cho dù là chỉ hơn 100k mình vẫn GHÉT như thường.
2/ Suốt quá trình vay, lãi suất không ngừng biến động và tăng lên, vượt mức ban đầu. Tuy nhiên, mình cắn răng nghĩ thầm đằng nào cũng chỉ trả nhiều lắm trong 1 năm là hết nên... ráng chịu. (Các mẹ khác thì chưa chắc "chịu" nổi cái sự tăng đều đặn này đâu, luôn luôn cao hơn ngân hàng bên ngoài).
3/ Đến ngày cuối, em gái ANZ đưa mình đúng 1 tờ giấy ghi con số tiền cần đóng và bắt mình ký, chả hề có một bản giấy tờ gì rõ ràng là vay bao nhiêu, trả bao nhiêu, còn bao nhiêu. Mình căn vặn lại là số này là số gì, em ấy mới chịu miễn cưỡng viết ra... giấy nháp cho mình.
4/ Chưa xong đâu nhen các mẹ. 30 chưa phải là Tết với ANZ. Đóng trả nợ xong hết toàn bộ thì trong tài khoản của mình còn dư lại một số tiền, mình yêu cầu cho mình rút số tiền đó (khoản 4-5 trăm ngàn gì đó thôi) thì bên đó bảo... hết rồi. Mình trợn mắt hỏi hết rồi là thế nào, chắc chắn là còn 4-5 trăm ngàn. Nó bắt mình chờ 15 phút rồi thông báo là tiền đó đã được từ trừ để mua BẢO HIỂM NĂM THỨ 2. Trong khi còn vài ngày nữa mới đến thời điểm kết thúc hợp đồng bảo hiểm năm thứ nhất (mình đã mua khi bắt đầu vay). Điều đó nghĩa là mình BỊ TRỪ TIỀN ĐỂ MUA BẢO HIỂM MỘT TÀI SẢN MÀ MÌNH ĐÃ TRẢ NỢ XONG HOÀN TOÀN TRƯỚC KHI HẾT NĂM THỨ NHẤT, THỜI HẠN BẢO HIỂM CÒN VÀI NGÀY NỮA.
Lần này thì mình thật sự chịu hết nổi (quá chế sau một quá trình mòn mỏi đầy những chuyện quái đản với ANZ mà). Mình trợn mắt gằn giọng bảo em nhân viên: "Chị khg cần biết em trừ hồi nào, hệ thống tự động em ra sao. Em đi báo với người nào có trách nhiệm với chuyện này giải quyết ngay cho chị!". Huhuhu, lần đầu tiên vì có 4-5 trăm ngàn mà mình phải nổi khùng và lớn tiếng như thế.
Em gái này lại chạy đi. Chờ thêm 20 phút, em ấy thông báo tiền đã được chuyển trả vào tài khoản cho mình và mình có thể rút.
Mình khóa ngay tài khoản, hủy toàn bộ tất cả những gì còn sót lại với ANZ, lấy tiền, lấy giấy tờ và ra về.
Suốt thời gian sau đó, ngân hàng này vẫn thường xuyên liên lạc lại và bảo rằng: "chị ơi, chị có cần vay gì nữa không? chị từng vay bên em rồi nên vay lại dễ dàng lắm chị ạ. em hỗ trợ chị 1-2 ngày là xong...", nhưng mình thề, cứ nghe chữ ANZ thì dù là vay hay bất cứ chương trình gì, gửi tiền tiết kiệm, thẻ hay gì gì, mình đều tránh xa 80 thước.
Mình không ác ý với bất kỳ thương hiệu nào. Nhưng với tất cả những gì mà ANZ đã gây ra cho mình suốt 1 năm đó thì mình chân thành khuyên bất kỳ mẹ nào có ý định muốn vay ANZ thật cẩn thận nhé. Chọn tư vấn viên, xem kỹ các em này nghiệp vụ ra sao (đừng chỉ nghe cái kiểu nói ngọt ban đầu). Thử các em bằng vài cái, thấy đúng hẹn hãy làm tiếp. Không thì dẹp ngay. Và thành thật là chẳng đặng đừng, kẹt quá hãy vay ANZ vì trong bao nhiêu lần mình đi vay rồi trả, vay rồi trả để lần lượt mua đến giờ là 7 căn nhà, chả có cái căn nào khoản vay thì ít nhất mà mình bị hành hạ nhớ đời như ANZ. Những ngân hàng khác mà mình từng liên hệ: Ocean Bank duyệt vay cho mình đúng 1 buổi như cam kết, thủ tục rất gọn. Techcombank bỏ hết các thứ phí linh ta linh tinh, vay cũng dễ chịu. Và ACB thì mình vay 3 lần, lần nào cũng đâu vào đó.
Cẩn thận, kẻo như mình lại nhớ đời.
03:39 CH 02/09/2013
Mong các bà mẹ, các chị em phụ nữ giúp em :(
Dạo này trên webtretho nhiều người lập topic hỏi vay tiền nhỉ?
Chị nói em nghe cái này rất thật lòng nè, chị không cần biết em đang cần thật hay giả, nhưng trên mạng không ai quen ai, em đi lên hỏi "cầu may" kiểu này không có tác dụng gì đâu em ạ. 20 triệu không phải là số tiền người nào đó có thể lấy ra cho một cái nick xa lạ trên một website vay mượn. Em hiểu ý chị không?
Ở tuổi của em, mới 19-20, chị không biết em cần số tiền lớn như vậy để làm gì? (Nó bằng học phí 4-5 năm đại học công lập rồi đấy). Nếu gia đình em có việc cần, hãy hỏi mượn ông bà, cô dì chú bác họ hàng. Trường hợp có đau yếu bệnh tật, tai nạn hay gì gì cần gấp tiền mà nhà em không thể xoay nổi (hoàn cảnh quá ngặt nghèo khó khăn chẳng hạn), em hãy liên hệ với tòa soạn báo Tuổi Trẻ hoặc báo Thanh Niên tại Huế. Những tờ báo lớn này đều có quỹ hỗ trợ hoàn cảnh. Tất nhiên phóng viên sẽ xác minh rất nhanh và trong trường hợp thật sự em quẫn bách (một cách hợp tình hợp lý), sẽ không phải là vay mà là tặng.
Còn nếu trường hợp không nghiêm trọng đến thế, thì chị khuyên em nên tập trung ăn học đi. Vì đây sẽ là chuyện mà những người lớn khác trong gia đình tự xoay xở được, chưa cần đến một cậu bé 19 tuổi như em đâu.
Nếu thật sự hoàn cảnh em ngặt nghèo (đừng lừa chị mất thời gian nhé, vì đằng nào chị cũng phải xác minh), nhắn cho chị trong tin nhắn biết đầy đủ thông tin của em. Ngoài chuyện nhờ báo xác minh và nhờ báo hỗ trợ, tụi chị còn có 1 quỹ từ thiện của nhóm. Nhưng chỉ giúp các hoàn cảnh thật sự cần. Em hiểu ý chị ha.
02:02 CH 02/09/2013
Tâm sự khó nói, mong mọi người đọc và tin em...
Chị nghĩ số tiền em cần vay (mượn) không nhiều. Nhưng thật sự đúng như em nói, rất khó khăn để một người lạ chỉ quen biết qua mạng cầm cái CMND của em để giúp. Chị nói ví dụ, hết tháng 9 không thấy em trả (chuyện đó có thể xảy ra, đúng không?), người cho em mượn biết làm thế nào? Không lẽ vì 2,5 triệu đồng mà mất thời gian điện thoại lên chỗ em làm kiếm em, hoặc đi viết bài lên các trang mạng rằng bị em lừa, hoặc viết đơn cho công an (2,5 triệu công an họ cũng chẳng buồn giải quyết nữa em ạ).
Chị nói vậy để em thấy cái khó của người muốn cho em mượn cũng chẳng biết làm sao.
Theo chị đây là những cách hợp lý hơn cho em:
- Đề nghị bên chỗ hãng phim em đã viết kịch bản tạm ứng cho em 2tr5 với lý do em đang không còn đủ tiền sống và đóng học cho con nữa. Chị cũng đi làm chị biết, các sếp dù có khó khăn thế nào nhưng 2tr5 thì hoàn toàn có thể ứng trước (nhất là khi đã chọn mua kịch bản của em).
- Hỏi mượn bạn bè (vì thật ra nếu 1 người bạn của chị mà hỏi mượn trong khoản 5-10tr trở lại là chị giúp được ngay, nhưng điều này chị lại khg ứng dụng với người lạ). Em hỏi mượn bạn, nếu uy tín của em trước giờ tốt, chắc chắn có người cho em mượn 2tr5.
- Lên trường của con xin cam kết nợ học phí 1 tháng. Em có thể viết đơn, giải thích hết mọi lý do và xin cam kết với trường hoặc xin chi hội phụ huynh của lớp giúp đỡ. Không có trường nào nỡ "đuổi" học trò không cho học với lý do chưa đủ tiền đóng học phí, nợ hoc phí 1 tháng đâu em ạ. Một số chi hội phụ huynh như lớp con chị, tụi chị còn có 1 quỹ do phụ huynh đóng góp nhằm hỗ trợ học phí cho các em gia đình khó khăn trong lớp nữa.
- Hỏi mẹ nuôi em. Dù gì cũng là mẹ con mà. Chị chắc chắn người đã đủ sức nuôi 1 đứa con nuôi thì chuyện cho con mượn 2tr5 đến cuối tháng trả không phải là khó.
- Nếu em vẫn muốn mượn người lạ (trên webtretho) thì cần có một cơ sở gì đó chắc chắn hơn để giải tỏa tâm lý cho người khác. Vì chị nghĩ chỉ CMND và số điện thoại thì hơi khó để người khác cảm thấy tin tưởng.
- Cuối cùng: Cầu may vậy em ạ. Biết đâu sẽ có người nào đấy cho em mượn 2tr5 mà không cần bất kỳ sự chứng minh nào để tự thử thách lòng tin của mình với cuộc sống.
Vài dòng cho em. Hi vọng em sẽ giải quyết được chuyện bế tắc của mình.
06:52 CH 01/09/2013
Chủ động hỏi một người đàn ông có muốn mượn tiền...
Đợi lúc vui vui (như đang đi cà phê chẳng hạn), hỏi khéo theo kiểu nửa đùa nửa thật (nhưng thể hiện rõ cho người ta biết là mình thật lòng), ví dụ: "Bạn em mới trả nên có dư một khoản... Nếu sắp tới anh có việc gì cần tiền thì đừng đi vay ngoài phức tạp lắm. Em có sẵn chưa dùng đến đâu...". Đàn ông họ có kiểu nhạy cảm riêng của họ, họ nghe vậy là nắm bắt được ý liền. Nếu thật sự cảm thấy cần, họ sẽ hỏi nghiêm túc.
06:47 CH 27/08/2013
Hai người Việt Nam mua đứt 1 thị trấn ở Mỹ!
Ặc, Sài Gòn có quán CÀ PHÊ rất nổi tiếng là Paris Deli đó. Chữ deli mình cũng hiểu nghĩa là "ngon".
Deli đúng là thường được hiểu là Delicatessen, nhưng gốc của nó lại là từ Pháp. Và trong tiếng Pháp thì nó lại có nghĩa là "delicious foods", khà khà. Ti nhiên nhắc tới Deli thì người ta luôn nhớ đến quán đồ ăn hơn là cafe, ví dụ Tokyo Deli, Seoul Deli, Saigon Deli...
Nhắc đến Delicatessen, tôi lại nhớ đến phin cùng tên của Pháp nói về một cửa hàng bán thịt heo nhưng lại chuyên bán thịt người, haha.
Nó ở đây này:
http://www.imdb.com/title/tt0101700/
04:29 CH 01/08/2013
Cháu ở nhờ, góp 1 triệu/tháng có ít quá ko các bố...
Ừ, bạn tính thế mình thấy được đấy. Nếu chật vật quá thì gói ghém lại bữa ăn, cố để tiền chợ không vượt quá. Mình biết nhiều người hay nghĩ "cứu vật vật trả ơn, cứu nhân nhân trả oán". Nhưng mình chưa bao giờ phải chịu cảnh ấy cả bạn ạ. Mình thấy những sự giúp đỡ, nhất là giúp đỡ cho học trò nghèo để học hành nó mang đến lợi ích lâu dài lắm.
Đến giờ, mỗi năm, vào mùa thi đại học, nhà mình và nhà ba mẹ mình đều có một phòng rộng để đón các em các cháu ở quê vào thi đấy. Không họ hàng gì cả, chỉ là hàng xóm ngoài quê, hoặc chỉ là đồng hương được giới thiệu thôi. Mẹ mình làm việc này cũng đã được chục năm rồi. Mình thì được 4 năm. Mẹ mình làm từ cái ngày nhà mình còn nghèo cơ, chứ không phải được như bây giờ nhà cửa khang trang đâu. Nhưng mà mình thấy giống như cái đức ấy. Mẹ làm thì để lại cho các con. Anh em nhà mình nói thật đứa nào ra đời làm ăn cũng may mắn, mau chóng tậu nhà tậu cửa.
Người ta bảo anh em mình may, mình thì luôn bảo cái đấy là đức của ba mẹ để lại cho con cái đấy. Về quê thì ai cũng thương quý mấy anh em mình. Tết và 20/11 nào (ba mình là giáo viên), nhà cũng chật khách. Nhiều người trong số đó chính là các em đã từng ở trọ miễn phí nhà mẹ mình những lúc vào thi đại học đấy bạn ạ. Giúp rồi thì quên chứ chẳng nhớ. Nhưng các em ấy thì luôn nhớ. Giờ rất hay đến thăm, lễ phép vô cùng. Quý lắm.
10:11 SA 01/08/2013
Cháu ở nhờ, góp 1 triệu/tháng có ít quá ko các bố...
Nếu bạn thấy thật sự kg kham nổi, cứ chia sẻ thẳng thắn với chồng. Xem anh ấy tính thế nào. Còn nếu điều kiện kinh tế dù khó khăn một chút nhưng vẫn kham nổi, thì cố lên bạn ạ. Khg thiệt đâu mà sợ. Nhà ba mẹ mình, suốt giai đoạn trước đây liên tục đón lần lượt các cháu bên nội vào thi đại học và ở học đại học luôn. Hết người này đến người khác. Mà hồi xưa nghèo, các bác mình cũng chỉ gửi vào gạo, đôi khi ít tiền thôi. Cũng chật vật khó khăn lắm. Nhưng các anh chị ai cũng chăm chỉ cả. Giờ thì người làm giám đốc bệnh viện tỉnh, người về quê làm "lớn lớn" trong xã. Ba mẹ mình hay tụi mình mà về quê chơi, mọi người đón cứ như "thượng khách" ấy, ngày nào cũng làm bữa lớn như tiệc để đãi. Ngủ thì nhà nào cũng nhường cho phòng tốt nhất trong nhà (giờ ai cũng khá giả, nhà cửa rộng rãi rồi). Mới đây, mình mua tặng cho ba mẹ một cái nhà nghỉ dưỡng ở quê, cạnh nhà các cô các bác. Bạn biết, mình làm việc ở thành phố, đâu có về quê mà coi sóc được. Thế là các anh chị hồi trước ở nhờ nhà mình đấy, rồi các bác các cô xúm hết cả vào, nào lo giấy tờ, nào coi sóc thợ xây dựng, sửa sang. Ba mẹ mình lúc ở đấy chơi, lúc thì về lại Sài Gòn. Những lúc về lại thì vô cùng an tâm vì mọi người cứ nhiệt tình sang chăm sóc vườn tược hộ cho. Lúc nào nhà cũng xanh mướt như có người chăm ấy. Ba mẹ mình ở đấy mà hơi cảm sốt một tí, thì đã có anh bác sĩ giám đốc bệnh viện ở đấy lo - anh ấy suốt thời sinh viên cũng ở nhờ nhà mình đấy. Mình kế chuyện để bạn nghe và nhìn ra cái lâu dài. Mình hiểu hoàn cảnh bạn khó khăn. Nhưng nói thật là "khéo co thì ấm". Cố một tí mà thành ra được tình cảm rất lâu bền bạn ạ. Đời người, anh chị em họ còn bao nhiêu là dịp giúp nhau.
09:38 SA 01/08/2013
Làm ở NOKIA, dùng điện thoại SAMSUNG?
Bạn mình làm ở Nike, chỉ cần sử dụng cái gì dính tới Adidas thôi coi như xin mời anh... nghỉ việc. Thông thường ở các cty, tập đoàn lớn, họ sẽ cho nhân viên mua với giá cực kỳ ưu đãi sản phẩm của cty, hoặc cấp phát miễn phí. Bạn hỏi xem như thế nào để thuận tiện nhất. Bản thân mình, trong trường hợp ấy mình sẽ cố mua thêm 1 cái Nokia "cùi bắp" cũng được, khoảng 2 triệu, để lắp thêm cái sim mới vào. :)
09:32 SA 31/07/2013
Giúp mình với gấp lắm ah! Có nên làm giấy uỷ...
Trời, sang tên sổ hồng nó dễ ợt mà nhà em nhờ Cò làm gì cho tốn tiền và rắc rối vậy. Em tự đi làm cho mẹ đi. Thủ tục tới công chứng rồi là nhanh lắm. Khg còn mấy tí nữa đâu. Khg như hồi xưa đâu mà sợ.
03:16 CH 25/07/2013
Nhật ký thất nghiệp...
Đợt rồi bộ phận của mình tuyển người. Mình được tham gia trực tiếp cùng giám đốc nhân sự (để tuyển người. Có một điều mình rất băn khoăn là các bạn trẻ bây giờ kỹ năng... làm CV giới thiệu về mình yếu lắm nha.
Vd: nộp đơn xin làm công việc A. (mình tuyển), mà cứ nêu loanh quanh mình có kinh nghiệm B, C, D (chắc các bạn nghĩ nói vậy cho nó "đa năng"?). Mình cần A thì chỉ cần bạn chứng minh thật rõ ràng là bạn làm được A thôi. Những cái B, C, D nào là xuất nhập khẩu, nào là đi làm sales, nào là có khả năng làm trợ lý cho giám đốc... nó hổng có ăn nhập chút gì đến A của mình hết. Trong khi tới phần A thì nó nhạt nhòa lọt thỏm trong cái CV. Cái gì viết cũng chung chung một công thức: "tôi có kinh nghiệm làm A" (cụ thể là gì thì khg nói), "tôi rất sẵn sàng nhận thử thách", "tôi đã làm việc trong môi trường chuyên nghiệp", "tôi xin hứa nếu được nhận sẽ cố gắng thực hiện tốt nhất nhiệm vụ được giao"...
Nói thiệt nha, mình cần 1 cái CV thật là đầu tư, và thật là khác biệt. Vd: Tôi đã từng có kinh nghiệm làm việc tại xyz. Tôi rất sẵn sàng học hỏi, cụ thể là khi được thuyên chuyển qua nhiều bộ phận khác nhau tại xyz trong 3 năm như.............., tôi đều làm ở mức tốt. Khi thực hiện project abc, tôi đã................ và được khen thưởng tại công ty.
Những thứ đó tạo nên sự khác biệt và giúp người tuyển dụng hình dung ra bạn là ai, bạn phù hợp với công việc hay không. Nhưng rất hiếm khi tôi may mắn thấy được 1 cái CV thế này (thấy là chộp lấy mời phỏng vấn ngay). Còn lại, vài trăm cái CV khác viết câu từ rất cao siêu và đúng chuẩn, nhưng thật sự nó giống hệt nhau và tôi cũng khg dám tin thế nào là "tôi có phong cách làm việc chuyên nghiệp", "nỗ lực hoàn thành tất cả nhiệm vụ được giao", "hòa đồng và dễ làm việc nhóm" (bạn chỉ cần nói khi làm việc ở xyz, bộ phận của tôi có khoảng 15 người và tôi có thể phối hợp tốt với mọi người để làm việc. sự phối hợp đó như sau...., là mình hiểu bạn dễ làm việc nhóm rồi).
Những cái trên đây chỉ là "ví dụ", chỉ để hình dung rằng CV nên "khác biệt" thế nào. Chia sẻ chút ít, hi vọng giúp được cho ai đó đang thất nghiệp hiểu tâm trạng và mong muốn của người tuyển dụng.
05:44 CH 22/07/2013
Có ý định chuyển nhà, Xin tư vấn khu vực an ninh,...
Mình đề xuất quận Phú Nhuận nhé, khu giáp ranh quận 1. Mình thấy nhiều cái rất an ninh, yên tĩnh.
04:10 CH 22/07/2013
Có nên xin nghỉ việc
Em còn rất trẻ, nghỉ việc lúc này khg nên.
Nếu em thấy còn rảnh rỗi:
- Tranh thủ học thêm.
- Tranh thủ nhận thêm việc làm ngoài giờ.
- Tranh thủ nộp đơn và đi phỏng vấn.
Dân gian có câu: "Mua được ván mới bán thuyền". Tức là em phải có sự chuẩn bị đầy đủ rồi hãy thay đổi.
Tuổi em hiện tại, việc đi làm liền mạch là rất cần thiết (để đỡ phí thời gian).
Cố gắng lên. Chị nhiều lúc cũng chán kinh khủng nhưng vẫn cố. Thật sự là ở tuổi 35 như chị, lại đã tích luũy đầy đủ tiền bạc để ngồi không vẫn dư tiền để sống, để làm những việc mình thích mà chị còn chưa dám. Chị sẽ đồng ý ủng hộ em nghỉ, nếu như em có thể "trình bày" một cách thật rành rọt kế hoạch của em ngay sau khi nghỉ là gì. :D Đừng để nghỉ việc rồi sau đấy lại vào topic Nhật ký thất nghiệp để than thì tội lắm. Năm nay kinh tế khó khăn đấy, kg dễ xin việc mới tốt đâu.
09:58 SA 17/07/2013
Thất nghiệp tuổi ngoài 30 - Phải làm sao bây giờ?
Các chị em có ai nghĩ đến việc dịch thuật không? Nó là công việc không độ tuổi, không bao giờ sợ "thất nghiệp", lại có khả năng làm tại nhà.
Cho dù đang thất nghiệp hay chưa thất nghiệp, mình nghĩ mọi người cũng nên đầu tư dành thời gian 2-4 năm học 1 ngôn ngữ thật giỏi. Mình tin chắc chỉ cần 2-4 năm đầu tư cật lực cho 1 ngoại ngữ mà bạn thích thì bạn sẽ ở mức khá giỏi để có thể bắt tay vào công việc rồi (sau đó nỗ lực hết sức để học thêm lên tiếp).
Tại sao bạn không thể thất nghiệp nếu giỏi ngoại ngữ:
1. Các nhà xuất bản lúc nào cũng có sách để dịch, trừ khi bạn khg giỏi, nếu bạn giỏi, chỉ cần 1 cái CV và một bản dịch thử khoảng vài trang (1 truyện ngắn chẳng hạn) chất lượng tốt, mình chắc chắc đến trên 90% là bạn có ngay công việc để làm.
2. Phim liên tục phải chiếu trên các đài (từ tiếng Trung, tiếng Hàn, tiếng Anh đều có). Nếu bạn giỏi 1 ngoại ngữ, hãy nộp CV xin cộng tác (ban đầu chỉ cần cộng tác thôi) với 1 đài truyền hình hay 1 cty về phim ảnh, kèm theo là 1 clip (bạn có thể chọn trên youtube và bản dịch của bạn những gì nghe được). Mình cũng chắc chắn đến trên 90% là nếu bạn có 1 bản dịch tốt, chính xác và gãy gọn, bạn sẽ nhận được điện thoại để mời cộng tác ngay. Khi bạn cộng tác tốt, chẳng khó gì việc xin vào chính thức.
3. Bạn có thể chủ động gửi một số bài bạn thấy là hay trên các trang web nước ngoài (gửi đường link bài gốc và bản dịch của bạn) cho các trang báo online, các website... Cố gắng trình bày thật nghiêm túc và làm thật tốt việc này dù ban đầu bạn thấy nó thật vô ích (kg có tiền). Chỉ cần 1 cơ hội đến với bạn khi 1 biên tập viên chú ý, bạn sẽ có ngay cơ hội cộng tác và có trước mắt là nhuận bút cho các bài dịch đó. Sau đấy, hãy tìm kiếm một cơ hội tốt hơn.
Thật sự, đây chỉ là vài gợi ý mà thôi. Ngoài đời bạn còn có thể kiếm được vô số cơ hội khác cần đến ngoại ngữ nữa.
Người nước ngoài họ có 1 quy tắc gọi là quy tắc 10.000 giờ. Nghĩa là họ tin rằng khi bạn đầu tư cho 1 lĩnh vực bất kỳ (trừ các lĩnh vực đòi hỏi quá cao đến năng khiếu như hát chẳng hạn), thì sau 10.000 giờ, bạn sẽ có một trình độ tối thiểu từ khá trở lên với lĩnh vực này.
Hãy cho bản thân mình 1 tấm bùa hộ mệnh. Ngoại ngữ là thứ có thể giúp bạn dù tuổi ngoài 30, dù ngoại hình xấu xí, dù chẳng may bị bệnh hay tàn tật vẫn có thể nổi tiếng, có việc làm, và đảm bảo 1 mức thu nhập tốt cho mình.
Cho nên cho dù bạn có đang thất nghiệp hay không, mình nghĩ bạn vẫn nên ít nhất 1 lần nghĩ đến hướng thoát này. Khi bạn giỏi ngoại ngữ, mình rất khó tin rằng bạn khg thể tìm được việc. Mình thấy chị chủ top nói ngoại ngữ của chị tốt. Mình hi vọng chị thử theo hướng này xem sao.
Mình có cộng tác trong lĩnh vực dịch thuật nhiều năm nên mình có thể khẳng định là tìm việc dịch thuật không hề khó, dù ở tuổi nào. Nếu chưa tìm được việc chính thức thì bạn có thể cộng tác, làm tại nhà và có thể có mức thu nhập 7-8 triệu/tháng trở lên là chuyện bình thường.
11:37 SA 09/07/2013
Từ 25 đến 30 tuổi - bạn đã có những gì?
Sao nhìn lại, thấy bạn bè mình nhiều đứa giỏi khủng khiếp vậy không biết.
Mình có 1 đứa bạn gái, năm 22 tuổi mình tốt nghiệp đại học - bắt đầu có 1 chỗ làm chính thức thì bạn mình lúc ấy vẫn chưa có gì trong tay (học trung cấp chứ kg được đại học như mình, công việc cũng lận đận chứ chưa có chỗ ổn định như mình). Năm 24 tuổi, lương mình kha khá, bạn vẫn chỉ làm mấy chỗ quèn quèn, khg được ký hợp đồng, lương kém hơn hẳn mình.
Cuối năm 24, đầu năm 25, bạn nhảy được vào 1 chỗ cực kỳ "ngon" (khg hẳn vì lương mà vì cơ hội học hỏi). Trong 5 năm từ 25-30 tuổi, bạn sở hữu tài sản khoảng... 6 tỷ đồng!!!!!!! Nói thì trên này chắc khg thể nào tin, và nghĩ rằng khg thể có chuyện đó được. Chính mình còn khg tin nữa là, đến khi mình biết sự thật. 100% sự thật :(( Mà nó lương thiện lắm, chẳng phải thượng đội hạ đạp gì cả, chỉ là có thời, đụng cái gì thì đất hóa thành vàng cái ấy. Đơn giản như ai mà biết rằng vàng có thể bay từ 18tr lên thành 48tr chỉ trong vài năm. Đất, từ một mảnh chơ vơ chẳng ai ngó đến thành đất vàng. Bán xong thì tới phiên đất... "bất động" luôn!!!!
Ngẫm lại, GIỎI + CỐ GẮNG + TRỜI CHO thì từ 1 đứa khg có gì trong tay cũng thành có cơ ngơi vững vàng được. Giờ, mình vẫn còn ngày ngày đi làm thì nó đang lên kế hoạch... nghỉ hưu để đi chơi và làm những gì mình thích!!!!!
10:55 SA 09/07/2013
b
booboocuame
Bắt chuyện
814Điểm·7Bài viết
Báo cáo