images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
E chào các mẹ thông thái ạ.
E còn ít tuổi, thiếu kinh nghiệm sống, đang bầu bí, thất nghiệp, ở nhà ăn bám chồng và có những sóng ngầm với nhà chồng. Mong các chị chỉ giáo cho e ngộ ra với ạ.
E phải cư xử ntn với nhà chồng e cho tròn chữ hiếu được các chị ơi?
E ở chung với bố mẹ chồng, bà nội chồng và cô e chồng học đại học xa nhà thỉnh thoảng về. Từ ngày lấy nhau đến giờ tất cả những lần cãi nhau giữa 2 vợ chồng đều do e ko thể hòa hợp cũng như thấu hiểu đc mẹ chồng e!
Mẹ chồng e rất hiền lành, cực chăm chỉ, chịu khó các chị ạ.NHƯNG phải cái ko biết nấu ăn(nấu rất thập cẩm, ko món gì ra món gì), rất bảo thủ, rất ngang, cái gì liên quan đến gia đình bà đều là nhất còn toàn xã hội là bét hết hoặc đứng sau 1 bậc. Đặc biệt mẹ chồng e tin người 1 cách mù quáng, ai nói gì cũng tin, thậm chí làm theo cái sai và RẤT THÍCH TÂM SỰ, KỂ LỂ THÀNH RA BUÔN DƯA LÊ. E khổ tâm lắm, ngày đầu mới về làm dâu ko biết cũng cứ tâm sự mẹ con hiểu nhau, ai ngờ e nói gì, mà ko phải mỗi e đâu. Cứ ai nói gì là hôm sau mẹ chồng e tua lại ko sót 1 chữ, ko sai 1 từ. Giống kiểu người này nói với người kia dặn " Thôi biết thế chứ cấm ko đc nói với ai nhé", đấy kiểu kiểu vậy ạ. E hoảng luôn từ đó ko bao giờ e kể chuyện gì cho bà nghe nữa cả.
Khổ nỗi bố mẹ chồng và bố mẹ đẻ e làm cùng cơ quan, cứ thỉnh thoảng e về nhà bố mẹ đẻ e lại hỏi " Sao hôm qua có người ABC này hỏi bố mẹ chuyện nhà mình, người ta còn biết rõ giờ giấc, diễn biến ra sao con ạ". E ko dám nói gì vì e biết chắc đài phát ra từ đâu. E ko đặt điều, vu khống cho mẹ chồng đâu vì chuyện trong nhà bố chồng e hay để ý, ghê gớm lắm nhưng cực ít nói, kiệm lời, ko bao giờ ông nói thật với ai, toàn nói 1 đằng làm 1 nẻo, vợ chồng e thì ko ai gặp người ở cơ quan bố mẹ e mà nói cả.Đã vậy có những chuyện mẹ chồng e nghe ko ra đầu, ra đuôi, ko biết thực hư ra sao mà vẫn đi buôn với người khác theo cốt truyện sai mới chết dở. Vài lần đến tai e, người ta nói rõ mẹ chồng e kể vậy.
E đang bức xúc nên e nhận e bất hiếu, con dâu nói xấu mẹ chồng.
Bố mẹ chồng e làm nhà nước, có lương hưu đàng hoàng, nhà mặt đường, giữa thành phố luôn ấy ạ. Mẹ chồng e còn có thời gian đi tây bao nhiêu năm xuất khẩu lao động cơ. E nói để các chị hiểu nhà ko phải rừng rú hẻo lánh gì, phương tiện thông tin đại chúng đầy rẫy mà mẹ chồng e kém hiểu biết lắm ạ. Bà chẳng biết gì chuyện xã hội, ko đi được xe máy và chỉ biết đường đi làm, ra chợ. Đường về quê thăm mẹ đẻ để tự đi 1 mình bà còn lạc.E bầu mua rau ngót về nấu để e ăn cho tốt dạ!!!
E bị dọa sảy, ngu dại nghỉ việc ở nhà dưỡng thai là chuỗi những ngày tháng e bất mãn với mẹ chồng. E tự nhận e xấu tính, e để ý vặt, mẹ chồng làm gì e cũng thấy ko vừa mắt vì thực sự bà ở bẩn,e xin lỗi chứ bà phơi đồ lót xoắn như ruột mèo, chỉ ngoắc vào cái móc chứ ko rũ ra, có hôm áo rét chưa lộn hết ống tay, e lại hì hục phơi lại.lúc nào cũng cho mình là đúng, là nhất. Bạ đâu nói đấy,ko cần để ý cảm xúc người đối diện.E bảo chồng, chồng nói mẹ ruột ngựa, chẳng suy nghĩ gì đâu. À thế nhưng hay dỗi, ưa nịnh, ưa ngọt, ưa tình cảm lắm mà e thì thuộc dạng ko biết nịnh nọt, ko ngọt đc, chỉ toàn mắm thôi.huhu.E cũng thích điều chỉnh người khác sống theo quan điểm của e nên có lẽ dẫn đến những điều âm ỉ trong lòng.
Vợ chồng e đưa bà 4 triệu/tháng. Chẳng thấm gì nhưng hiện e thất nghiệp, mỗi lương chồng nên tưng ấy là cả gia tài với e lúc này. Mà từ hồi e bầu đến giờ, thật sự chưa bao giờ bố mẹ chồng mua cho e cái gì ngon ngon gọi là bồi dưỡng cho cháu cả. Vợ chồng e ngoài tiền đưa ra vẫn mua thức ăn về cho cả nhà, có gì ngon là mua về. E nghén e thèm ăn nhưng có đc ăn 1 mình cái gì đâu.Nhà thì đông người, ăn khỏe, bao nhiêu cũng hết. Lắm hôm e để dành, hôm sau tìm ko thấy thì hóa ra mẹ chồng phải ăn cố tưởng e ko ăn nữa, để lâu nó hỏng.E mua sữa tươi để tủ lạnh tẩm bổ, mẹ chồng e hồn nhiên uống, thấy e đi xuống bếp ngại nên mời e. Ban đầu e còn thấy bình thường nhưng lâu dần chỉ thấy e mua về mà chẳng thấy bà biết ý mua cho e gì cả, đâm ra e chán, e cắt luôn ko mua nữa.Bữa ăn lắm khi chỉ có rau, đậu với tí thịt thôi các chị ạ.Mẹ chồng e cứ đc mấy bà ở chợ tâng cho mấy câu là thích lên giời, mua đồ ko ngon về cũng cứ ngon lắm, ngon lắm. Bà bảo " mẹ ra chợ người ta toàn bảo bà này ăn khôn, toàn mua chỗ ngon, chắc mua về cho con dâu chửa".Ôi e thề nhà ăn sao e ăn vậy, mang tiếng e quá. Mẹ đẻ e xót con, thỉnh thoảng lại mua cua biển, tôm gọi e về ăn. Nếu mua đồ ăn sang cũng mua cho cả nhà chồng e, nhiều lần như vậy nhưng nhà chồng e chỉ biết nhận chứ ko biết cho đi. Đỉnh điểm là đợt tết vừa rồi, mẹ chồng e bảo " xem thế nào đi tết các bác, các cậu đi chứ chị X( chị gọi mẹ chồng e là dì ruột) đi tết hết rồi đấy"," à còn nhà dì Y, nhà cậu Z nữa", bà có biết đâu là vợ chồng e đi trc chị ấy đến vài ngày rồi, cái e bực là bà chỉ chăm chăm đằng nhà đẻ ra bà thôi, nhà nội đẻ ra bố chồng bà mặc, nhà đẻ e bà cũng ko đc 1 câu nói xem tết nhất 2 đứa lo bên ông bà thông gia ntn. Bà ko đc 1 câu hỏi thăm chứ đừng nói là quan tâm gì. E tủi thân đến phát khóc. E béo lên mấy kg phải mua quần áo bầu mặc thì bà hỏi xin của ai hay lấy ở đâu ra. E cũng ko hiểu nổi trường phái của mẹ chồng e, phải đến 10 năm nay bà ko mua quần áo mới bao giờ, toàn mặc lại đồ các chị cháu ruột cho và đồ từ hồi mẹ chồng e còn trẻ. Mà thực sự ko phải thiếu thốn gì, lương hưu bà cao, giờ bà còn đi làm thêm nữa. E với e chồng ko mua thì bà chẳng mua. Tiết kiệm lắm, rồi câu cửa miệng là " Sau này cũng của chúng mày tất( tức vợ chồng e) chứ của ai".Tính e khó chịu thật nhưng tùe nhỏ e đã tự lập, e ko cần và e ko muốn dựa dẫm vào ai nên nghe câu đấy e thấy gợn lắm.
Chuyện mẹ chồng e thì e kể mãi ko hết đc, chung quy lại bà hay buôn, buôn linh tinh làm e mệt óc. E vừa giận dỗi chồng cũng vì bà xúi.Bà ko hiểu gì thì đúng hơn chứ ko phải hiểu sai ý e nói, rồi bà tâm sự luôn với chồng e, với bố chồng e là nó nói thế. Vậy có khổ e ko cơ chứ. Rồi cả nhà nghĩ e là cái giống gì. Làm chồng e cũng bậm bịch với e nhưng sau khi nghe e giải thích có vẻ xuôi xuôi.
Chồng e thì gia trưởng, lười làm việc nhà vô cùng, mặc định là ko làm gì hết.A ấy luôn coi e ko quan trọng, kiểu bỏ mày tao lấy đc người khác, còn bố mẹ tao chỉ có 1 trên đời. E có to nhỏ tâm sự, tỉ tê là đấy mẹ thế này, mẹ thế kia là a ấy ko vui, a ấy giận e ra mặt. E chỉ muốn thông qua a ấy để mẹ chồng e biết cũng có những điều e ko hài lòng, e muốn mọi chuyện tốt lên. Thế mà chồng e bổ vào mặt e " E là con dâu chứ ko phải mẹ dâu mà đòi hỏi, e đã làm đc cái gì cho nhà chồng chưa mà đòi lên tiếng, con nhà lính, tính nhà quan". Trong khi đó e tự thấy e dễ nuôi, ăn uống e nấu ăn ngon hơn mẹ chồng và biết nhiều món hơn nên e toàn đứng bếp. Kể cả khi yêu đến khi cưới e ko đòi chồng phải chu cấp hay quà cáp cho e bất cứ thứ gì, cũng chẳng tặng e đc cái gì luôn.
23 tết bầu bí e vẫn trèo lên ghế lau mấy khung tranh, dọn nhà,lau nhà, lau hết bộ tràng kỷ, thu đống đồ mẹ chồng quanh năm suốt tháng ko động đến nhưng cũng ko bao giờ vất đi. Mẹ chồng e hay tha lôi, nhặt nhạnh đồ bỏ đi về nhà lắm, nhiều lúc như đồng nát ấy ạ.
Về dự lễ mừng thọ cho các cụ ở xã mẹ chồng e còn xin hoa hồng người ta chơi mấy ngày tết nở toe toét, héo quắt cả cành về cắm xen với bó cúc mua thắp hương còn thừa thì các chị biết là ntn rồi đấy.
Vậy mà e đã ăn vài cái tát, vài cái bạt tai của chồng vì chồng cho rằng e bố láo, e mất dạy. Chồng e còn tuyên bố ko phải đang chửa thì gãy hết răng rồi.Ngoài lúc cơn điên nổi lên thì chồng e cũng yêu vợ, cũng thương vợ đấy nhưng sống chết chồng e vẫn phải cứu bố mẹ trước rồi mới đến e.
Cô e chồng của e mặt xinh, da trắng, chân cũng dài mà lười như 1 con hủi. E còn tự hỏi ko biết nó lấy đâu ra lắm tiền để mua quần áo, mua cái nọ cái kia trong khi bố mẹ chồng e cho 2 triệu/ tháng cả tiền nhà, tiền ăn SV trọ học. Nó có cả Ipad dùng, hỏi thì bảo của bạn cho mượn, fb up ảnh nào túi, nào giày, quần áo chắc người yêu tặng. Lần nào về nó cũng kể đi ăn buffet, đồ Hàn, các kiểu toàn ăn ghẹ, cá basa,vân vân và mây mây, những thứ xa xỉ bố mẹ chồng e chẳng đc ăn bao giờ, cứ há hốc mồm nghe, ko phản ứng, cũng ko dạy bảo gì.
Nó ngủ trương mắt lên đến 10h sáng, dậy hỏi có gì ăn ko nó đói rồi đợi trưa ngồi vào mâm mặc cho con chị dâu xoay xở bữa trưa, bữa tối. Ăn xong phủi ...ít lên tầng lướt fb, chơi rồi e lại cặm cụi dọn rửa bát. Tuyệt nhiên bố mẹ chồng e ko đc 1 câu nói nó làm đỡ cho e hay gì cả. Tối cũng thế 5h lững thững đi tắm rồi đợi bữa tối. Dần e quen, chai lỳ, nó làm hay ko làm e đều vui vẻ vì chồng bảo " coi như nó ở trọ đi, nó lười thì chó lấy nó thế là xong", vâng thì cũng xong. Nhưng e ức chế là nó đã ko hộ e nấu nướng gì, e đứng bếp xào nấu, rồi đi đi lại lại dọn bàn ăn, thiếu cái này, thiếu cái kia e đứng lên, nó thản nhiên ngồi ăn ko mảy may suy nghĩ, ko thấy hóc nghẹn tí nào. Nó ko cả chia cái bát, cái đũa và ko bao giờ mời người lớn ăn cơm!.
Hôm vừa tồi cúng rằm tháng giêng, e làm mâm cỗ bao nhiêu là món,(e nấu ăn cũng khá, ko phải dạng chém to kho mặn đâu) chẳng ai khen đc câu nào cho sự nỗ lực của e mà buông ngay câu " sao nấu lắm thế?", e chồng thì bảo " ngày gì mà chị nấu lắm món thế?". Ô hay lạ thật, kể cả ko ai ăn e cũng vẫn cứ nấu đủ món cỗ cúng mà nhiều cũng đúng thôi vì mẹ chồng chỉ đạo làm theo ý mẹ chồng rồi có mấy món chẳng cúng, mọi người khều vài miếng. E còn đang lúi húi xào nấu lại cho nóng, cả nhà chưa ai ngồi vào mâm, đều tất bật sắp món, dọn đồ ăn thì cô e chồng vô tư ngồi gắp thịt gà, gắp chả nem ăn ngon lành. E quá uất, thằng làm còn chưa đc miếng nào đã có thằng chơi chén hộ. Lúc đấy e chỉ muốn hất tung mâm cơm đi rồi muốn ra sao thì ra. Kết quả e đã ko dám làm gì, đêm đấy e bại hông ko thể đi lại được, đau ê ẩm người và còn tè luôn ra giường được do ko di chuyển nổi.E chán!. Chán vô cùng. Chồng e ko chia sẻ được với e, e nói toàn bị chửi mắng thôi. Nhiều lúc e nghĩ cứ ko chia sẻ, ko thấu hiểu và ko tâm sự đc với nhau, e chán chồng, e chẳng còn yêu nổi a ấy nữa thì bọn e sẽ ra sao?. Chắc chỉ có nước ly hôn thôi. Mà cứ sống như này e ko chịu đc. Trc khi lấy chồng e cũng là đứa nhanh nhẹn, hoạt bát, e tự thân vận động, tự xin việc, tự lập lắm chứ mà giờ e trở thành đứa phụ thuộc, ăn bám thế này. Buồn và nghĩ ngợi nhiều. E thương con e, e cố vì con e sinh ra khỏe mạnh nhưng e càng ngày càng bế tắc.
E đã tự nhủ sau này e trai mình lấy vợ, biết đâu e dâu cũng sẽ nói về bố mẹ chồng nó tức bố mẹ đẻ mình như mình đang để ý, soi mói, nói xấu bố mẹ chồng.Nên lại xoa dịu rồi phiên phiến cho qua hết đi để sống, nhưng mà tính cách và sự ích kỷ thì làm sao có thể thay đổi đc. Vài ngày, vài tháng nó lại bùng lên những con sóng ngầm. E phải tìm lối thoát và ứng xử như thế nào cho phải đạo bây giờ?. Các chị cho e xin lời khuyên và kinh nghiệm sống tốt, giúp tình cảm vợ chồng đi lên với ạ. E cảm ơn cả nhà nhiều.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của bocapvuive
07:36 CH 18/02/2017
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Có lẽ 10 năm nữa khi ở độ tuổi của chị @Dab và của các anh chị khác trong diễn đàn e sẽ có tư duy, suy nghĩ khác đi.
E còn quá trẻ để hiểu về cuộc đời này. E sống để trải nghiệm chứ ko sống chỉ vì phải sống.

Bớt để ý, thôi than phiền, thôi phàn nàn,tích cực nhiều hơn trong suy nghĩ, lao động. Tự kiếm ra tiền nuôi sống bản thân, nuôi con và độc lập tự chủ trong cuộc sống, ko phải phụ thuộc bất cứ ai hết.

Có thể 10 năm sau e sẽ phấn khởi khoe rằng e đã tự mình ra riêng, khiến mọi người có suy nghĩ tốt về mình hoặc cũng có thể chồng chán, chồng chê rồi bỏ béng con vợ lắm chuyện, ích kỷ như e từ đời tám hoánh nào rồi. Nhưng dù như thế nào e vẫn sẽ cố hết sức có thể.

Cảm ơn cả nhà đã cho e nhiều góp ý, nhiều lời khuyên bổ ích, chân thành ạ.
Chuyện của e cũng chẳng có gì to tát để phải ầm ĩ lên, phần nhiều lỗi do e.

Chúc mọi người nhiều niềm vui và luôn luôn hạnh phúc trong cuộc sống ạ.
E cảm ơn mọi người nhiều!
07:21 CH 18/02/2017
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Đọc bài em bọ cạp mệt nhề. Hoặc em lựa chọn cách hiệu quả, nhàn nhanh nhất là nghe theo chị wicket và me Bống, hoặc em chọn lựa theo cách vất vả khốn nạn như trâu cày trăm mẫu ruộng của chị Dab như bài viết dưới đây.

Bài chia sẻ về cách sống chung với nhà chồng, chị viết bài này mô tả cái hồi bắt đầu về làm dâu cách đây hơn 10 năm , hoàn cảnh chả khác gì em cả cũng MC ND ngược lối sống, mà chị còn ko hề ăn bám như em nhé. Dài lắm lắm, nếu thành tâm cầu thị thì đọc cho kĩ vào rồi tự quyết định OK.


Cảm ơn chị!
Thực ra e đọc nghiền ngẫm hết bài này rồi mới quyết định lên đây chia sẻ, e thấy có những cái giống hoàn cảnh của e. E cũng học làm theo nhưng e thấy chả xi nhê gì, đâu vẫn hoàn đó, E cứ cố hy vọng biết đâu mọi chuyện sẽ khác. Và e cứ hy vọng thôi ạ.:(
Chuyện ra riêng chồng e ko cho chị ơi. Bây giờ e làm sao thay đổi đc a ấy. Mà e cũng mới ở nhà 3 tháng đầu thai kỳ thôi ạ. Chứ từ trước e vẫn có việc làm, chỗ cũ xin đi làm lại vẫn được vì họ đang thiếu người nhưng e ko quay lại.
Giờ ổn ổn rồi, có chỗ bà cô họ bên chồng bảo tạo điều kiện cho e đi làm đến lúc đẻ, e cũng biết thế. Còn ko thì e cũng tự xin đi làm dịch vụ đc, khổ là chồng một mực ko cho đi làm, cứ "ở nhà a nuôi đc, sinh đẻ xong muốn làm sao thì làm",
E đi làm tư nhân nghỉ đẻ ko có lương nhưng e nhờ đóng bảo hiểm xã hội nên vẫn có tiền bỉm sữa nuôi con ko phải phụ thuộc 100% vào chồng. Thỉnh thoảng e bán ít đồ các thứ rồi ai có việc gì e làm kiếm ra tiền là e vẫn làm mà.
E cũng ko vô tích sự lắm thế nhưng cứ bị luẩn quẩn, ko thoát ra đc.
04:41 CH 18/02/2017
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Bò Cạp: bạn nhớ cho mấy nguyên tắc nho nhỏ này cho dễ sống:

1. Cái gì cũng có nhân-quả của nó hết.

Trong một mối quan hệ, ví dụ như của bạn và mẹ chồng, một đầu ''có biến''', thế thì đơn giản là bởi vì trước đấy đầu kia có biến. Mẹ chồng bạn phản ứng gì đó với bạn là ban đầu bởi vì bạn có phản ứng với mẹ chồng. Mẹ chồng cười với bạn là vì trước đó bạn cười với mẹ chồng. Mẹ chồng khó chịu với bạn là vì trước đó bạn làm mẹ chồng khó chịu.

Bạn muốn giải quyết được vấn đề - cái ''quả'' khó chịu mà bạn đang phải chịu đựng - thì đầu tiên bạn phải nhìn ra được cái ''nhân'' của nó nằm ở đâu.

Trong một mối quan hệ 2 người, khi người kia ném quả khó chịu vào mình, thì khả năng rất lớn là bởi vì trước đó mình đã tạo điều kiện để người ta có quả ném mình. Thế nên, mình phải tra xét chính mình chứ đừng có tìm ở chỗ khác làm gì, mất công.

Ví dụ:

Mẹ chồng bạn đi kể lể chuyện nhà bạn - đó là quả. Quả đấy ko tự nhiên mà mọc ra. Nó mọc ra từ cái nguyên nhân là bạn đem chuyện nhà bạn ra kể với mẹ chồng. Bạn không kể thì bà lấy đâu ra chuyện mà buôn, đúng ko?

Nếu bạn nghĩ rằng bởi vì bạn ko biết mẹ chồng có tính buôn dưa lê thế nên mới đem kể --> thế thì cái ''nhân'' ở đây chính là bạn chưa tìm hiểu về mẹ chồng mà đã ''giao trứng cho ác''. Chấp nhận kể chuyện riêng tư cho một người mình chưa hiểu rõ, thì cũng nên chấp nhận khả năng là họ sẽ đem chuyện đó đi buôn, nếu tình cờ mình gặp đúng người thích buôn.

Nếu bạn thích tăng tình đoàn kết mẹ con, chiều theo sở thích tâm sự kể lể của mẹ chồng --> bạn lôi chuyện phim ảnh chó gà lợn mèo, các chuyện vô thưởng vô phạt ra mà buôn. Hoặc bạn hỏi cho bà kể, thế cũng là buôn. Buôn như thế sẽ ko ảnh hưởng đến ai.

Chứ còn gặp đúng người thích buôn chuyện, mà lại lấy chuyện riêng tư của mình ra buôn cho họ nghe, thế thì phải chấp nhận là chuyện riêng của mình sẽ được phát sóng toàn thị xã.

Nguyên tắc 2 là: tự làm tự chịu

Khi không ai bắt mình phải làm việc A việc B, mình tự ý làm vì mình thích làm, hoặc theo quan điểm riêng của mình là mình nên làm như thế,... thế thì mình phải tự chịu trách nhiệm cho hành động của mình.

Như chuyện nấu cỗ chẳng hạn. Nhà chồng bạn quen ăn uống xuê xoa, làm cúng đơn giản. Tự bạn thích bầy biện --> thế thì bạn mệt là do bạn, chứ đâu phải do nhà chồng bạn, đúng ko?

Chuyện nhà chồng ăn cơm trước trong khi bạn còn đang bận dưới bếp --> thói quen của họ là thế rồi, nếu bạn muốn ăn với họ thì bạn nên chấp nhận ăn nguội. Còn nếu muốn ăn nóng lại thức ăn thì phải chấp nhận là mọi người sẽ ăn trước mình.

Nguyên tắc 3: chấp nhận sự khác biệt

Nói chung cuộc sống mỗi người một tính cách, mỗi người một lối sống, khác biệt là chuyện bình thường.

Nếu bạn khó chịu vì sự khác biệt của mọi người so với bạn (vd mẹ chồng không biết phơi quần áo, em chồng không chờ chị dâu đã ăn cơm trước, mẹ chồng buôn chuyện....), bạn có bao giờ nghĩ là có khi mọi người cũng khó chịu với sự khác biệt của bạn không (ví dụ: quần áo phơi kiểu gì chẳng khô, sao nó phải cầu kỳ; cơm cúng làm đơn giản thôi sao nó cứ thích phức tạp, bữa ăn phải ngồi vào mâm ăn cùng cả nhà, cứ chạy đi chạy lại làm gì....).

Nếu bạn không chấp nhận được sự khác biệt của mọi người, bạn sẽ luôn cảm thấy khó chịu. Bạn sẽ trở thành nạn nhân của chính mình.

Còn nếu bạn thấy việc đó khó chịu quá, không chịu được, thì còn một cách nữa là bỏ béng chú chồng này đi, kiếm chú khác có gia đình có nếp sống vừa ý mình hơn mà cưới.


E cảm ơn những chia sẻ sâu sắc của chị ạ.
E biết là chị đang ví dụ cho e hiểu ra vấn đề nhưng e cũng xin nói rõ hơn ko mọi người lại nghĩ e quái thai, e toàn tự mình làm rồi tự mình kêu ca, phàn nàn.
Tất cả mọi việc từ ngày e sống ở nhà chồng e đều làm theo chỉ đạo của bố mẹ chồng hết, e ko tự ý làm cái gì đâu ạ.

E ăn đồ ăn nguội cũng được nhưng do bố chồng cực thích ăn đồ nóng sốt nên e chiều ý ông. Mà e ko làm chẳng nhẽ để ông bà phục vụ mình.
Lễ cúng thì mẹ chồng chỉ đạo làm món này, làm món kia. E có góp ý là có canh rồi thì thôi nấu miến chẳng hạn, bà một mực khăng khăng ko đc, cứ nấu đi, nấu mỗi thứ 1 tí là đc, đến lúc nấu ra thì chẳng ai ăn.
Mà ko phải e quái thai, dị hợm đâu. Ko phải cả nhà ngồi mâm rồi e còn đứng lên lăng xăng đâu. Cả nhà chưa 1 ai ngồi vào mâm ấy ạ. Ví dụ bố chồng mải lấy rượu, mẹ chồng mải hóa vàng, e đun nấu thì nhõn cô e chồng ngồi vào mâm chén trước, vô duyên ko ạ?.
Kể cả hôm nhà có khách, bày biện hết rồi, chỉ đợi khách đến là ăn, e cũng ko phải chạy đi chạy lại gì thì cô e chồng chễm chệ ngồi 1 mình 2 mâm gắp thức ăn, ăn còn kiểu bới chọn miếng ngon cơ ạ. Mà ở dưới bếp nó cũng ăn vã rồi chứ có phải ko cho nó ăn đâu.
E ko buôn chuyện nhà đẻ e cho mẹ chồng đâu ạ. Ví dụ là tình cờ e gọi điện cho bố đẻ hỏi chuyện nhà cô X mời đám cưới xem tình hình gửi mừng hay đi ăn ntn để e biết, bà nghe được và thế là đi buôn, rồi cứ gặng hỏi e, e ko nói lại tỏ ra khó chịu. Hay họ hàng bên nhà đẻ e ko biết tính mẹ chồng e hay buôn lại nghĩ đơn giản thông gia, 2 gia đình là một nên kể chuyện, bà nghe sai cả nội dung hôm sau cũng đi buôn sai như thế. Lại cùng cơ quan, lắm khi có chuyện gì người cùng cơ quan họ nói cho mẹ chồng e biết, về bà buôn lại như thế chứ e còn ko biết chuyện luôn.
E đã cố gắng hòa hợp mà, đã cố gắng thật nhiều rồi mạ.hic
04:37 CH 18/02/2017
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
E viết lúc đang ức chế với chồng nên cũng chả đâu vào đâu.E xin lỗi ạ.
Tóm tắt là:
- Mẹ chồng e ưa ngọt,nghe nịnh cứ tưởng thật, thích tỉ tê tâm sự.Chuyện gì cũng muốn biết tường tận chi tiết. Nhưng ko bao giờ giữ bí mật, vì thích tâm sự nên nó biến tướng thành buôn chuyện. Gặp ai cũng kể lể và mẹ chồng e buôn cả chuyện ko liên quan đến mình.
Mẹ chồng bảo e ở nhà chẳng nói chuyện với bà, ý là cũng phải hùa theo câu chuyện của bà mà thực sự toàn chuyện e ko biết. E nói gì mai bà tua lại ko thiếu chữ nào.E chỉ vâng vâng, dạ dạ thì bảo e lầm lì.
E ví dụ: vợ chồng e đi có việc, đến nhà sếp chẳng hạn hoặc giả dụ là đi chạy việc chưa đâu vào đâu bà hay hỏi đi đâu vậy?. gặp ai?. làm gì?. ở đâu?. sao phải gặp người ta?.E nói chung chung cho bà đỡ hỏi thì bà dỗi.Mà nói hết thì mai bà đi buôn.Đến bà bán rau ngoài chợ gọi là hay mua hàng cũng biết nhà e xây nhà.
- Cô e chồng lười thôi e cũng chẳng nói nữa. Cái e ko chấp nhận đc là con gái nhưng nó ko biết ý.Ko biết nấu ăn, ăn ko mời, đến bữa cứ để bố mẹ già đứng lên lấy bát đũa, sắp bữa cho nó thản nhiên ngồi ăn.Thích ăn ngon, mặc đẹp nhưng lười lao động.Muốn sống trên sự bao bọc của người khác chứ ko phải tài sản do mình làm ra. E là chị dâu e ngại ko dám nói thẳng nhưng đến bố mẹ, a trai cũng ko nói gì chắc do e lạc loài trong nhà.
- Ko phải e cố tỏ ra dâu ngoan, dâu hiền đâu ạ. E biết nếp gia đình như thế nên e cố hòa hợp. Bản thân e tự thấy cái gì cần e sẽ làm, e ko cố sĩ diện hay gì đâu.
Lễ tết vợ chồng e đã có tính toán từ trước phải đi tết ntn rồi. Có điều mẹ chồng hay thích xen vào chuyện vợ chồng e, thích chỉ đạo làm theo ý bà. Kể cả việc ăn, ngủ nghỉ cũng phải theo ý bà nhưng ý bà có phải lúc nào cũng đúng đâu.
E ko ngại việc. Việc gì e cũng làm. E dọn nhà chẳng phải sĩ diện mà nhà bẩn quá, e ko chịu được kiểu bừa bãi, cầm chỗ nọ để sang chỗ kia.
Ví dụ : Ở nhà đẻ e có thói quen ăn xong rửa bát đũa luôn. Về nhà chồng e nghĩ làm vậy cũng sạch sẽ nhưng bố chồng chỉ đạo ăn xong cứ ngâm bát đũa đấy, gần ăn thì rửa.Đến lúc trương mỡ lên kinh lắm.Giẻ rửa bát lấy lau bàn ăn luôn.
- Chồng e gia trưởng, nhân lúc vợ chồng tình cảm e góp ý bảo e thấy nhà sinh hoạt như thế thì e muốn làm theo ý e cho sạch sẽ, gọn gàng hơn. E ko hề có ý điều chỉnh bắt mọi người làm theo, e làm hết, e chỉ muốn mọi người đừng bày bừa ra thôi.
Hay chuyện nấu ăn nhà chồng e cứ cho phứa gia vị, rau thơm vào mặc cho nó có phải vị ko vẫn cứ ăn đc. E 0bảo có những món e ko ăn đc kiểu hỗn hợp vậy e nói mẹ chồng để e nấu thì cả nhà ăn khen ngon, khách quan chứ e ko tự cao nhưng được vài bữa rồi mẹ chồng chỉ đạo e nấu theo cách của bà mà bà có biết nấu ăn đâu, nó ko giống cách phổ thông mọi nhà vẫn nấu luôn ấy ạ.
- E to nhỏ nhiều lần chuyện ra riêng nhưng chồng e nói nhất quyết ko. Chồng nói nhà có,bà, bố mẹ ở đây ko đi đâu hết.Ở chung chồng e ỷ lại hoàn toàn vào bố mẹ chồng e, ko tự lập, cái gì cũng gọi bố mẹ, lắm khi e chỉ là con ở cùng thôi chứ ko có nghĩa lý gì với chồng.
Của đáng tội chồng sợ cảnh đi thuê nhà, sợ khổ ạ. Nhà riêng vợ chồng e chưa đủ lực tự mua, có 1 ít tiết kiệm thôi mà giá nhà đất như bây giờ vẫn chưa mua đc. Bố mẹ đẻ e có ý hỗ trợ 1 ít nếu sau này ra riêng mà chồng e cứ bơ đi. Bố mẹ chồng có cả cái nhà cơ nhưng ông bà lấp lửng, ko nói gì đến cho. E cũng ko màng lắm vì trên tinh thần tự lập, có người hơn 50 tuổi mới xây được cái nhà, vợ chồng e còn trẻ để phấn đấu.
Nhà đẻ e gần nhà chồng nhưng e ko được về đâu ạ. Chồng ko cho về. Bố mẹ đẻ e ngại nhà thông gia, sợ mang tiếng, mà chồng e cũng ko cho ở nên thương con vẫn đuổi e về, ko cho ở nhà đẻ. Chồng chỉ cho e 1 tháng về nhà 1 lần. Nhà thì ngay gần đấy,đầ ngõ với cuối ngõ thôi ấy, e có bảo 1 tuần phải cho e về 1 lần. Chồng e còn kiểu ko muốn sang nhà vợ, có việc bắt buộc phải sang thì sang thôi.
- Vấn đề của e là e ko khéo ăn, khéo nói. E muốn các chị tư vấn cho e cách cư xử với ạ. Ko thể nhờ chồng làm cầu nối vì chồng e ko thông cảm cho e, còn chửi e thêm nữa cơ.Ví dụ như mẹ chồng e tính cách vậy e phải làm sao để được lòng bà mà ko mang tiếng hay buôn chuyện, rồi các thứ, các thứ?
Nhà chồng bừa bộn, bẩn làm cách nào kéo mọi người cùng chung tay dọn dẹp với mình?.Rồi việc nọ việc kia ko phải 1 mình đơn độc chiến đấu nữa.
Hay những quan điểm sai lầm ăn sâu mấy chục năm qua làm sao để cải thiện dần mà mình cũng dễ sống ạ?. Ví dụ như chỉ nhà mình là nhất, nhà người khác là bét hết thì e thấy suy nghĩ vậy ko tốt mà.Rồi chỉ chăm chăm bên ngoại của mẹ chồng còn các bên khác, bên nội, thông gia thông giáo chả cần quan tâm cũng ko được hay cho lắm đúng ko ạ?.
Chữ hiếu e muốn hỏi là để e ko bị cho là láo toét, mất dạy trong khi e chưa 1 lần chửi rủa nhà chồng, e cũng ko cãi nhau, ko to tiếng gì với bố mẹ chồng. E sợ giờ e nói thẳng hoặc góp ý gì sẽ bị cho là bất hiếu ngay lập tức.
Mà sống kiểu sóng ngầm âm ỉ thế này e nghĩ ngợi, mệt mỏi quá ạ
Gởi từ ứng dụng Webtretho của bocapvuive
03:54 CH 18/02/2017
Cám ơn em vì đã rời xa anh :)
tại sao biết đểu,biết khốn nạn,biết là người ko tốt vẫn cứ đâm đầu vào yêu và cưới?.nó còn ở 1 chữ duyên và số phận nữa a ạ.
a có thể search bài viết " chuyện ở đời đừng vội phán xét ai". đọc cho mình thanh thản hơn 1 tí
e cũng chưa 1 lần liên lạc lại làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người ta
e hoàn toàn có ý tốt khi chia sẻ với a.thì như cách e và a đã làm đấy,là ko kể lể,ko tâm sự nhiều,chỉ cần 1 vài người bạn cho ta lời khuyên tốt là đc.
gia đình ex e cũng ko hay biết lý do chia tay.mà e chẳng rõ 1 ngày hay mấy ngày nữa.:))
khóc chán,mệt lả rồi ngủ.giờ đến lúc mạnh mẽ đứng dậy bước tiếp vì cuộc đời này còn rất dài,dài lắm
01:21 CH 13/06/2015
Cám ơn em vì đã rời xa anh :)
ôi ông a ơi.e nói có thể a ko thik nghe nhưng a sai thật rồi đấy.
a đang vì cái sĩ diện của mình mà tức tối với những con người làm tổn thương a.
e ko nói hay vì e cũng rơi vào hoàn cảnh như a. bọn e có ti tỉ bạn chung,học cùng cấp 3 mà.lúc yêu nhau up stt,up ảnh fb thắm thiết lắm.ai cũng ngưỡng mộ.giờ chia tay rồi,e xóa hết,ẩn hết,thậm chí block luôn.mình chả có quyền gì nữa mà yêu cầu người ta phải làm thế này,thế kia dù là 1 yêu cầu rất nhỏ như a muốn.
chuyện xấu tốt gì giữa bọn e trừ 1 vài người bạn thân thiết biết rõ sự tình ra thì ko ai biết.e cũng chẳng nói,người kia có kể lể gì ko e ko quan tâm.mặc dù e biết thừa là có nói,nói nhiều là đằng khác.người ngoài ko thông cảm đâu,họ sẽ xem chuyện của a như theo dõi 1 vở kịch,đứa nào ko ưa nó còn nghĩ thầm chúng m bỏ nhau t thấy hả lòng,hả dạ lắm.
nói chung e thấy a còn sai vì cứ im lặng với tất cả mọi người,thay vì trách ex đăng stt các kiểu thì a cũng có fb.a nhẹ nhàng thông báo bằng 1 cái stt lịch sự,nhã nhặn rằng đã chia tay,chúc người ta hp chẳng hạn.mọi người hỏi bao giờ cưới,ko đi cùng nhau,cứ hỏi e người kia đâu,e trả lời là chia tay rồi.thế là xong,ko ai hỏi thêm đến câu thứ 2,ví như làm sao mà chia tay,ai bỏ trc,lâu chưa,...ko ai để ý đâu a nhé.
và điều nữa là tại a dại dột tin lời ex nói sẽ ko yêu ai,sẽ tạm thời muốn thoải mái 1 mình. e cũng từng tin vào lời ex bảo sẽ ko yêu ai,vẫn còn yêu e,trong thời gian 1-2 năm tới ko yêu ai.cuối cùng thì sao?.3 tháng chia tay người ta quen đc ối người.thấy thích thích,chưa yêu nhưng cũng là phũ với e rồi.
đấy người ta có người mới trc.thế mà e vẫn hi vọng,trông ngóng như 1 con ngu.đến lúc biết hết mọi chuyện e ko có ý định lên tiếng,cũng sợ đến 1 ngày yêu người khác rồi sẽ bị đánh giá à con này nó bội bạc,nó phản bội,nó có người khác.nên điều tốt đẹp nhất e sẽ làm cho bản thân là sớm cho các bạn chung biết bọn e đã chia tay.hạn chế post biếc các kiểu lên fb,nó 2 mặt lắm.
cứ sống tốt là đc.chẳng ai lôi chuyện của mình ra nói và bàn tán mỗi ngày đâu.
mong a sớm gỡ bỏ đc cục tức ra khỏi người.:)
12:02 CH 13/06/2015
Nghe Boy già kể chuyện đời: Đi gặp “vợ tương lai”...
Boygia đẹp trai,thông minh,khéo ăn nói,văn phong dí dỏm nhưng sau mỗi câu chuyện lại là những suy tư man mác buồn. E đọc gần như hết các tác phẩm a sáng tác.Kết nhất là "Ra mắt gia đình ex" ( cả phần ngoại truyện nữa),"Rể mới","Ký sự đòi nợ"."Ranh con tên Ly" hơi thích 1 tí."Những chuyện bựa thời sinh viên" thì dã man bựa.:))
Nói chung ủng hộ và sẽ mua truyện của a.^^
06:29 CH 12/06/2015
Cám ơn em vì đã rời xa anh :)
vì còn yêu nên khi người cũ có người mới bản thân vẫn thấy ghen tức thôi a ạ.
vậy mà người e yêu cũng đã quen cô gái khác,trẻ trung,xinh đẹp hơn e khi vừa chia tay e đc 3 tháng. thấy tủi thân quá
06:21 CH 11/06/2015
Quên đi mối tình đầu thật sự quá khó...
e cũng có mối tình đầu 6 năm. vừa chia tay cách đây đc 3 tháng. e ko quên nổi. khóc suốt. còn người kia đã kịp quen cô khác khi chia tay e đc 1 tháng.ở đây thấy mấy a con trai day dứt, vương vấn quá. ko biết 1 phút giây nào đó người ta còn nhớ tới kí ức đã từng có e hay ko ...
04:50 CH 09/06/2015
Là người yêu cũ của 1 ai đó. Và có thể sẽ là...
Chuyện của mình thì chẳng có gì gọi là éo le cả... chỉ có điều người yêu cũ của người yêu mình, đã chia tay, đã lấy chồng 3 năm rồi, vậy mà cứ giữ liên lạc với người yêu mình, luôn là người chủ động gọi điện hoặc nhắn tin - dù người yêu mình chỉ trả lời rất hời hợt vì phép lịch sự. Đã vậy chị còn đòi add facebook và đòi xem mặt mình (nhưng người yêu mình đều không cho). Mình tự hỏi chị lấy quyền gì?
Mình lại là một đứa hay suy nghĩ nhiều. Chị cứ như vậy, nhỡ (không may) gia đình chị ko êm ấm, chị lại quay lại dựa dẫm vào người yêu mình, thì mình biết làm sao? Mình đã yêu cầu người yêu mình ko giữ liên lạc với chị nữa, nói với chị là mình không muốn quá khứ làm ảnh hưởng đến hiện tại của bọn mình. Từ đó thấy ít liên lạc đi, nhưng chưa dứt hẳn... Haiz


Mệt mỏi chị nhỉ?. E thì quan điểm đã là quá khứ thì ko bao giờ làm lại đc nên cái gì qua nên để nó qua đi. E cũng từng như chị, mà người yêu e mới chỉ gọi là cảm mến chứ chưa hề là cái gì của nhau nhé. E làm mọi cách để 2 người đó phải chấm dứt liên lạc, ko thì ngày nào e cũng réo, cũng nói cho điếc tai thì thôi. Giờ nghĩ lại thấy mình vừa quá quắt vừa như con dồ ấy. Nhưng cảm giác ghen tị của con gái đúng là kinh khủng.
Vì nhiều lý do, e cũng thành người yêu cũ của người ta rồi. Chia tay mà cả 2 vẫn còn yêu, người ta thì chưa có người mới, ko biết đến lúc có ai khác e sẽ như thế nào. Vậy nhưng e cũng ko 1 lần liên lạc, đứt là đứt hẳn, ko gây phiền nhiễu đến cuộc sống của nhau. Mãi mãi sẽ là kỷ niệm cần đào sâu, chôn chặt...
09:25 SA 14/05/2015
Lời chưa nói: Nếu một ngày gặp lại người yêu cũ...
Ðưa người yêu qua nhà người yêu cũ
Rơi cơn mưa ban trưa
Thấy hồn mình tách thành hai nửa
Nửa ướt bây giờ nửa ướt xa xưa.
Bài thơ " Không đề " - Thi sĩ Nguyễn Thụy Kha
08:20 SA 09/04/2015
Khánh Thi mang bầu 5 tháng
có con là niềm hạnh phúc mà.làm single mom cũng ko dễ.nhưng cá nhân e nghĩ ko nên giấu con cái chuyện bố nó là ai,nhỡ sau ra ngoài xã hội anh em nó ko biết lại...
mà mấy ông có con riêng,phản bội vợ con thì tự thú,nhận tội đi.chứ đừng " a sẽ chôn chặt cho đến lúc chết mới nói ra".xã hội bây h lắm thể loại,ko nói trc đc điều gì
09:10 SA 11/03/2015
Chào anh nhé! 4 năm và một đời...
Làm thân con gái khổ quá các chị nhỉ?.E thì 6 năm yêu đau đớn vật vã.vừa bước sang năm thứ 7 đc mấy tháng...8/3,lẽ ra chúng ta sẽ nhận đc lời chúc,nhận đc yêu thương thì món quà đó bây giờ là nỗi đau và nước mắt.
Tạm biệt a.Mối tình đầu của e!
11:08 SA 07/03/2015
Thất tình, cảm giác khủng hoảng cực độ, ai có thể...
nếu đt vẫn còn sống sót thì bạn tải phần mềm SMS back up về và restore tn,cuộc gọi,ảnh thì chắc cũng đc luôn.nó sẽ up vào gmail của bạn.:-).tớ đã làm và thành công.cái này free trên CH play.trong tgian điên cuồng tớ đã tìm đc phần mềm này.yên tâm nhé.
còn chia sẻ 1 chút thì nó dư lày lày.:cool:
chúng mình bằng tuổi nhau.bạn mới bị bỏ rơi 2 lần.số lần tớ bị bỏ rơi gấp đôi bạn trong vòng 6 năm qua.lần nào cũng đau tưởng chết.mà toàn bỗng dưng ct thôi.
các anh chị khuyên bạn hết rồi nên chắc tớ chả khuyên nữa.cứ nghĩ là ko làm đc nhưng rồi sẽ làm đc thôi.với tớ thì đau quá nên phải buông.:)
mới có 10 ngày thì khó bt lắm.khi bình tâm rồi,bạn sẽ thấy mình đủ mạnh mẽ vượt qua.bạn cũng chưa bị phũ bằng tó,ít nhất bạn còn cái gọi là lằng nhằng với nhau.nhưng tớ hận lắm.cả cuộc đời này tớ ko tha thứ đc cho con người đó.dù sau này hết yêu hay đi lấy chồng rồi tớ cũng rất hận!
vui vẻ sống tốt lên,đâu phải chỉ có ty,còn gia đình,bạn bè và công việc nữa.phải thật xinh đẹp vào
06:21 CH 20/01/2015
Mẹ nào đã đi cầu duyên chưa?
Thông báo với cả topic 1 tin vô cùng là vui.
Chủ nhật em vừa đi lễ tạ, chiều nay "bạn" ý nhắn tin liên lạc luôn với em ý ạ. Nghe giọng điệu thì vẫn còn yêu nhiều lắm. Nhưng có thể đang trong thời gian làm lành nên chưa thể hiện và nói nhiều.
Tình hình thế nào em sẽ update cho cả nhà bít nhé ạ :x

chúc mừng chị nhé.^^
mà e ko hiểu lễ tạ là khi nào chuyện mình xin với mẫu thành rồi thì quay lại chùa.hay là lễ tạ cũng như những lần đi lễ bt thôi
06:01 CH 13/01/2015
Đọc Bài Tarot miễn phí
mình ko ở HN.bạn xem online cho mình đc ko?.mà xem online là phải chat webcam hay ntn hả bạn?.vì lap mình cháy mất webcam,rất muốn xem nhưng chưa biết làm cách nào.:-(.hic
02:50 CH 07/01/2015
Mắt bên 2 mí, bên 1 mí thì cắt ở đâu đều và đẹp?
^^.thank c.e đang ngâm kíu để có đôi mắt đẹp.hihi
07:41 CH 18/12/2014
Mắt bên 2 mí, bên 1 mí thì cắt ở đâu đều và đẹp?
hết nhiều xiền ko hả c?.cho e hỏi thủ tục vào viện ntn với
06:43 CH 17/12/2014
Em cần một lời khuyên vào lúc này
hoàn cảnh của bạn giống tớ quá!.rất thông cảm với bạn và tớ cũng đang ko biết nên làm gì.mệt mỏi lắm,muốn buông xuôi nhưng tình cảm vẫn còn nên ko thể.mà cố gắng thì càng đau khổ,người ta càng phũ phàng với mình.bạn thử để người yêu bạn tĩnh tâm 1 tgian rồi hãy nc xem có thay đổi đc gì ko.cố lên nhé
03:40 CH 27/11/2014
b
bocapvuive
Hóng
432Điểm·2Bài viết
Báo cáo