có 1 cục tức từ hôm qua đến giờ, mình lên đây để thông báo cho bà con biết kẻo lại bị lừa như mình.Các mẹ có thấy Siêu thị điện máy Media Mart đang quảng cáo bán hàng giảm giá, khuyến mại rất rầm rộ ko? Nhà mình ở ngay bên cạnh Siêu thị điện máy Media Mart 56 Nguyễn Chí Thanh, thấy quảng cáo hấp dẫn quá nên trưa hôm qua ghé vào xem, biển quảng cáo to tướng ở cửa hàng và tờ rơi đều có in: "Máy điện thoại để bàn Panasonic giá 390k, tặng quà 500.000" (ko tin các mẹ cứ qua đấy mà kiểm chứng lại). Mình cẩn thận hỏi 1 em bán hàng "em ơi, sao hàng có 390K mà khuyến mại tận 500K?" em ấy trả lời rất hồn nhiên, "đáng yêu": "vâng, khuyến mại mà chị". Yên tâm, chiều đi làm về mình rẽ vào mua cái điện thoại ấy. Lại hỏi lại câu hỏi về quà khuyến mại thì em nhân viên quầy điện thoại trả lời "lỗi in ấn chị ạ chứ thật ra chỉ có 50K như ở bảng giá của gian hàng thôi chị ạ". OK, thôi, thông cảm lỗi in ấn. Sau khi chờ rất lâu để em nhân viên đi lấy hàng tận trong kho, nhận hàng rồi, mình hỏi lại quà khuyến mại, em ấy lại bảo "chị thông cảm, lỗi in ấn, 50.000 cũng ko có đâu ạ". chán như con gián, mình bảo em ấy "50K ko là cái gì nhg như thế là kinh doanh ko trung thực. lừa đảo khách hàng" Em ấy lại chạy đi gọi điện thoại đi đâu đó, chắc là để xin chỉ thị rồi cuối cùng lại chạy về "chị ơi thông cảm..."Còn nữa, siêu thị ấy quảng cáo điện thoại NOKIA (đời gì đó mình ko để ý) giá hãng 600K, giá khuyến mại giờ vàng >300K (mình cũng ko nhớ chính xác). Hỏi nhân viên 1 thì bảo hết rồi chị ạ, 1 người khác thì bảo "phải 17g chị bốc thăm rồi mới được" mà lúc đấy đã 17g10 rồi. chả biết họ kinh doanh kiểu gì mà lại làm ăn như thế nữa. tung chiêu "khuyến mại", "giảm giá" để câu khách thôi chứ ko giữ chữ "tín". thật đáng ghét!!!
Em thì ko ưng cái hàng giầy second-hand đầu phố PBC tẹo nào, cái hàng nằm ngay góc cua ấy ạ. Em chưa cả kịp nhìn ngó xem giày ở đây nó đẹp đẽ ra làm sao, nhưng em vừa bước chân vào CH thì trao đổi với em bán hàng như sau:- Cho chị xem đôi kia được ko?- Nó là hàng hiệu đấy chị ạ.- (Em sững cả người. Chết chửa, có khi đây lại giống dưới KL, hỏi giá trước khi thử). Hiệu là nhiêu tiền hả em? - (ko nói gì)- (đúng lúc dó thì nghe chị chủ hàng này đang trầm trồ khen 1 chị khách khác đi đôi 9west "Ôi quá đẹp rồi chị ơi, hàng hiệu của em đấy). Hiệu thì chắc cũng chỉ 2-3 triệu chứ mấy (Bốt 9west mới tinh tươm cũng chỉ có giá này)Bà chủ chắc nghe được mỗi câu này, bèn quay ra bảo em, "Thì em cứ mua đi rồi chị nói giá"Ô, đang hỏi đi thử thì bảo là hiệu, đến khi hỏi giá thì bảo mua mới nói giá. Em là em rất muốn nói "ơ, thế có người bảo chị nhắm mắt lại và há miệng ra, chị có làm thế không?" nhưng em sợ bà ấy lên cơn chợ búa chửi cho 1 trận, em đi thẳng ra cửa.
Mình ăn bánh Thu Hương từ ngày còn ở Lý Nam Đế. Lúc đấy, thấy sao mà ngon thế. Chuyển sang Phan Đình Phùng, trong những năm đầu, mình vẫn thấy ngon. Nhưng càng ngày, nhất là 1-2 năm gần đây, mình càng thấy tệ. Bánh cứng quèo, thái độ phục vụ thì chán. Năm ngoái, mình đặt bánh số nhân dịp sinh nhật con trai. Mình thấy em nhân viên lăm lăm cái bút (kem), mình đã dặn em í là viết cho chị cẩn thận nhé. Em í vâng vâng rồi xoẹt... 1 cái, lem nha lem nhem, rồi lại chỉnh sửa tên con mình vì viết thiếu nét. Từ đấy, mình cạch bánh Thu Hương.Bánh Nguyễn Sơn, nhà mình cũng ăn từ hồi mới chỉ có 1 cửa hàng ở Phan Bội Châu. Hồi đấy, mình thấy Nguyễn Sơn và Thu Hương đều ngon. NS ngon cái này, thì TH ngon cái kia. Nhưng dạo này, bánh NS ngày càng đắt. Chất lượng không những không giữ được khi giá bánh tăng lên mà còn giảm đi. Bánh hay bị cứng.Bánh Anh Hòa mẫu mã y chang bánh Thu Hương. Có bánh Tiramizu ngon.Các mẹ mua bánh ngọt, sau 17h30 hàng này đến khách sạn Horizon, Press Club, Melia... mà mua, được giảm giá 50% đấy. Không đắt hơn so với Anh Hòa, Thu Hương, Nguyễn Sơn mà chất lượng thì khỏi phải bàn. Chẹp chẹp... nói đến lại thèm.
thêm 1 điều ức chế nữa kể cho các mẹ ạ. Chuyện cũng khoảng 1 năm rồi, em ức chế mất 1 thời gian dài cơ ạ. Hôm đó vừa đi còn vừa khóc nữa (tất nhiên là cũng do tính em hơi đa cảm, cãi nhau là khóc)Hôm đó, bạn em nhờ đi in tài liệu., vì hôm sau anh ấy thi nâng bậc. em cầm thẻ nhớ ra 1 cửa hàng photo đối diện hiệu sách tiền phong ở dốc Ngọc Hà, cửa hàng to nên các mẹ rất dễ nhận ra.Cái này minh chứng cho việc "trông mặt mà bắt hình dong"Em đi xe đạp, ăn mặc khá trẻ trung (nhưng lúc đấy em cũng tầm 24t ạ), sau khi nói chuyện với người in, như thế nào ý rồi em quay ra bảo 1 "thằng" cũng tầm tầm ngang mà có khi còn it hơn tuổi em , em nói "in cái bìa màu này, màu kia" (Đại loại em k nhớ rõ, nhưng đó chỉ là 1 câu yêu cầu công việc. Không phải là người đầu tiên em bảo in, nhưng trục trặc ji ý, nên phải in qua máy photocopy)Và lúc đầu tiên vào thì em có gọi là "anh ơi", nhưng sau khi đứng đấy 1 hồi để người copy từ thẻ nhớ sang máy, em thấy cũng toàn bọn trẻ thôi, đứng máy copy mà,nên câu in đậm kia em k xưng anh em gì. Nhưng nó mang tính trao đổi, nói thêm yêu cầu chứ k phải vừa bước vào cửa hàng mà nói trống không.Thế mà nó quay ra "nói với ai thế, mấy tuổi mà ăn nói thế, phải nói anh nọ anh kia chứ"đấy nó nói thế ạ, em rất bất ngờ và ức chế nên em cũng bảo bao nhiêu tuổi mà bắt bẻ thế. thì nó cứ lải nhải điệp khúc như kiểu là em Vô lễ, bố láo gì ý ạ.Lúc đấy toàn mấy thằng nhân viên thôi, chứ k có chủ. Mà văn bản này em biết là quan trọng với bạn em. có in đầy đủ tên tuổi công ty, số dt, địa chỉ của bạn em, nên thật sự em không muốn gây rắc rồi gì cho bạn em nên em cũng chờ lấy cho xong tài liệu về cho kịp. Chứ nếu là photo cho em thì em cũng gửi nó làm kỉ niệmức chế kinh khủng.
em không rõ là như thế nào. trước răng cửa mẹ em thưa lắm. tự nhiên đi 1 lúc. chiều về bảo với em là đi làm răng ở nhà cô gần nhà. có mất 150k, em giật mình. cô ấy làm cái gì em không rõ. bg gần 4 năm rồi. vẫn đẹp lắm. mà hồi xưa đã thấy mọi người nói đi làm mất tiền triệu.
Nhà em cũng vừa đi ĐS tháng trước. Công nhận là có cảnh cò mồi đi xe máy theo mình, nhưng ko kinh dị đến thế này đâu. MÌnh chỉ làm mặt lạnh ko tiếp chuyện nó và nói ngắn gọn là có chỗ ăn chỗ nghỉ rồi thì nó đi luôn.
cũng đang quan tâm nên em search vài mẫu cho chị em nhà mình ngắm rồi học tập, sáng tạo và ứng dụng tý cho mùa đông thêm xinh tươi, hì:Drooling:Mà quần tất với legging đưa cho em thì em biết cái nào là cái nào chứ xem hình em chịu vì báo nhà mình chỗ gọi là quần tất, chỗ đánh là legging. Em nghe được từ 1 chị trong diễn đàn mình quần tất ko có đường may còn legging có đường may nên em mới phân biệt được, chứ nhìn hình thì chịu chêt. Dù sao em vẫn thấy quần tất trông mỏng hơn legging, hì, ngu lâu khó đào tạo nó thế
Mình cũng bị y như này. Trong khi nhớ rõ 1 năm vừa rồi, vì có thẻ giảm VIP giảm % nên vừa mua cho bản thân vừa cho bạn bè mua nhờ nữa mua bao nhiêu luôn ấy (lần nào đi mua cũng 1-2 triệu, mà mua bao nhiêu lần) - nhưng tất nhiên cũng cái bài của NV là bọn e lưu trên máy rồi, k phải tíc tót j nữa. Thế rồi đến đợt đổi thẻ vừa rồi, NV giở sổ ra kêu k có tên mình trong danh sách ra hạn. Chán. Và bôi bác. Đành rằng là kinh tế khó khăn, từ chiến lược nhập hàng đến kinh doanh của L'oc đều phải tính toán lại, k thể tràn lan như trước, nhưng có cần phải "chơi bẩn" thế k nhỉ?
Ngoài các TMV vớ vẩn vỉa hè, thì mình mới chỉ đến 2 nơi là V-Medical và Pamas thì thấy như sau:1. V-Medical:Chưa từng làm DV nhưng thấy NV không chuyên nghiệp, chị tư vấn cho mình từ trang điểm qua quýt đến tư vấn đều tỏ ra không có kiến thức. Chị ấy chỉ nói với mình vài câu chung chung như mụn của em thì dễ điều trị, điều trị nhanh thôi... nhưng bây h bên chị không có ai làm... Có lẽ chị ấy nghĩ mình là SV, không có đủ tiền trị mụn nên không cần mất thời gian chăng? Thôi thì mình lại đi tham khảo nơi khác.2. PamasNhân viên cũng nhẹ nhàng như nhiều spa khác, nhưng quả thực nó không phải là spa đúng nghĩa, vì ở đây chủ yếu là điều trị. Các dv khác thì mình cũng mới chỉ nghe nói đến thôi, chưa thực sự tìm hiểu vì không có nhu cầu, nhưng mình vote 1 phiếu cho trị mụn và triệt lông, còn chị họ mình thì vote cho trị nám.Đúng như mọi người nói, trị mụn còn do cơ địa, chẳng thế mà mình chạy sô từ BV này sang BV kia, từ TMV này sang TMV kia mà mụn còn khiếp hơn, tốn khối tiền. Cái mặt tiền của mình, đến đi trên đường mọi người nhìn còn ái ngại, hỏi sao con gái mà không chữa mụn đi hả cháu? Có lần mình đi bộ trên vỉa hè, có cô còn kéo lại hỏi han và bảo sao ko vào BV Da liễu, BV BMai mà chữa đi???Hehe, mình cũng đã vái tứ phương rồi đấy chứ, nhưng mặt thì vẫn hàng trăm cục mụn mủ to tướng, tím bầm. Cả thời gian dài, ngày nào mình cũng "tay cầm bông, tay cầm kim" để nặn mụn :mad:.Nghe lời chị họ của mình (chữa nám ở Pamas), mình mon men đến thử xem. Quả thực là cơ sở vật chất ở đây đẹp, NV nhẹ nhàng, mình thấy mỗi lần đến điều trị đều có 1 bộ khăn mới, từ ga trải giường, khăn đắp, vỏ gối, áo kimono... đều thay mới tinh tươm ngay trước mặt mình. (Chẳng bù cho chỗ khác, mỗi lần đến chữa mụn mình đều thấy ghê ghê nhưng biết làm sao :Sad:). Tất nhiên là tiền nào của ấy, mình cũng mất gần 20tr cho cái khuôn mặt của mình, đã bao gồm khoảng gần chục loại mỹ phẩm cầm về.Quá trình chữa trị cũng chẳng phải là sung sướng gì, mụn ban đầu còn lên khiếp hơn (mất 1 -2 tuần), hichic, lúc nặn mụn thì mình chỉ muốn :Crying: vì đau, nhưng chắc vì thấy thế nên các chị ấy không nặn mụn nhiều. Hồi ấy chưa dùng MP bao h, thế mà mỗi ngày 2 lần hì hụi bôi cả mớ MP lên da, mình càng oải. Hết 3 tuần thì trộm vía là mình đã sạch mụn, nhưng mặt thì không khác gì lưng con... chó đốm. Thâm xỉn xìn xìn. May là mình vẫn còn tiền nên chỉ đóng thêm khoảng 5tr nữa là mặt mình ngon nghẻ, hết sạch cả vết thâm (2 tuần/ lần), ai cũng bảo trông da sáng sủa, xinh ra. Chuyện! Có mỹ phẩm đắp lên mặt nó cũng phải khác chứ. Bi h mình vẫn còn giữ cái ảnh trước và sau điều trị làm kỷ niệm "1 thời để nhớ". :LoveStruc:So với gần 10tr mình khám, uống thuốc ở các BV và vài lần đi chữa mụn ở những nơi khác thì mình thấy rất hài lòng, tất nhiên là đắt nhưng phí dịch vụ cũng đáng, thôi thì cứ coi như thỉnh thoảng được đi KS 5 sao vậy. :Angel:Bi h thì mình dưỡng ở đó 3-4 tuần/ lần, mỗi lần mất khoảng 1,5tr. Mình mới phát hiện ra có 2 chị cùng cơ quan mình (1 chị người Hàn Quốc, 1 chị người Nam Phi) thì trước hay làm dịch vụ DMK ở Mỹ và Úc, bi h cũng đang làm DV trẻ hóa ở đây. Chị người Nam Phi còn làm đến lần thứ 3 rồi - chị ấy bảo mỗi năm làm 1 đợt khoảng 3 tháng, nghỉ 9 tháng rồi lại làm. Chị người HQ thì cũng làm giống mình nên làm quanh năm luôn, chị ấy bảo "Da tao chẳng có vấn đề gì, nhưng có chăm sóc tao thấy nó sáng mịn hơn hẳn, nên tao cứ làm dưỡng lâu dài, sau này đỡ phải chữa."
èo, sao lại có kiểu làm ăn hãm thế! nghe như chuyện đùa í :D