Viêm gan cấp, viêm gan mạn. Tiền sử gia đình có viêm gan nặng, nhất là viêm gan do thuốc. Quá mẫn với valproate sodium. Porphyria.
Thận trọng :
Thực hiện việc kiểm tra sinh hóa về chức năng gan trước khi khởi đầu điều trị và theo dõi định kỳ trong 6 tháng đặc biệt là những bệnh nhân có nguy cơ cao. Ở trẻ dưới 3 tuổi, chỉ nên dùng Dépakine đơn liệu pháp khi đã đánh giá lợi ích điều trị so với nguy cơ bị bệnh gan. Xét nghiệm máu (công thức máu bao gồm cả đếm tiểu cầu, thời gian máu chảy và xét nghiệm đông máu toàn bộ) cần được thực hiện trước khi điều trị, cũng như trước phẫu thuật hay trong trường hợp có vết bầm máu hoặc chảy máu tự phát. Trong trường hợp suy thận, cần lưu ý đến sự gia tăng nồng độ acide valproique tự do trong huyết thanh và khi đó phải giảm liều. Khi có hội chứng đau bụng cấp, cần định lượng amylase máu trước khi nghĩ đến phẫu thuật vì đã có báo cáo về những trường hợp hiếm hoi bị viêm tụy cấp.
Như vậy, ảnh hưởng của Depakine đối với gan là chủ yếu ! Sau đó là thiếu máu hoặc suy thận ! Các bạn có thể tham khảo thêm ở chính bác sĩ điều trị. Đừng ngại hỏi hoặc nêu thắc mắc với bác sĩ, vì bác sĩ cũng cần biết những điều thể hiện trên bệnh nhân khi dùng thuốc để có phương án điều trị thích hợp. Kể cả việc xét nghiệm máu để biết bệnh nhân có bị ảnh hưởng xấu bới thuốc hay không. Hy vọng tôi đã góp chút ít thông tin hữu ích cho những anh chị, cho các bà mẹ có cùng hoàn cảnh như tôi.
Mình cảm ơn me lep bep đã hỏi thăm. Và, trong khả năng có thể, cũng như kinh nghiệm riêng, mình sẵn sàng trả lời những thắc mắc của mẹ nào muốn hỏi để tham khảo. Vậy nhé. Kể từ hôm nay, mình sẽ vào đây thường xuyên hơn để chia sẻ những gì mình đã trải qua. Hy vọng sẽ giúp được ít nhiều cho những bà mẹ có con bị bịnh này.Thân mến.
Cũng gửi cho em koaica2014, muathu_hn
Hoạt chất:
Valproate sodium
Chỉ định:
Động kinh toàn thể hay từng phần :toàn thể nguyên phát, cơn vắng ý thức (cơn nhỏ), rung giật tăng trương lực (cơn lớn), rung giật cơ, mất trương lực, các thể phối hợp; động kinh từng phần : với triệu chứng đơn giản hay phức tạp, thứ phát toàn thể hóa.
Co giật do sốt cao ở trẻ em : trẻ nhũ nhi hay trẻ nhỏ có nguy cơ cao và đã có ít nhất một cơn co giật. Tic ở trẻ em.
Liều dùng:
Liều khởi đầu thường là 10-15 mg/kg/ngày và tăng dần đến liều tối ưu. Liều tối ưu khoảng 20-30 mg/kg/ngày. Tuy nhiên, nếu không kiểm soát được cơn động kinh với liều này, thì có thể tăng liều lên đến trên 50 mg/kg và bệnh nhân phải được theo dõi cẩn thận.
Trẻ em : liều thông thường là 30 mg/kg/ngày.
Người già : dược động học của Dépakine có thay đổi, do vậy liều được điều chỉnh dựa vào việc kiểm soát được cơn hay không.
Tác dụng phụ:
Tổn thương gan, đã có những trường hợp hiếm hoi bị viêm tụy đã được báo cáo, trạng thái lú lẫn và co giật.
Một số bệnh nhân, khi khởi đầu điều trị, có những rối loạn tiêu hóa như : buồn nôn, đau dạ dày, mất sau vài ngày điều trị mà không cần phải ngưng thuốc.
Một vài tác dụng phụ thoáng qua và phụ thuộc liều : rụng tóc, run rẩy với biên độ nhỏ, giảm tiểu cầu, tăng ammoniaque máu mà không có sự thay đổi các xét nghiệm sinh hóa về gan. Vài trường hợp có hiện tượng giảm riêng rẽ fibrinogène, kéo dài thời gian chảy máu mà thường không có biểu hiện trên lâm sàng.
Giảm tiểu cầu, có vài trường hợp thiếu máu, giảm bạch cầu hay giảm cả 3 dòng máu.
Tăng cân, mất kinh hay kinh nguyệt không đều.
Chống chỉ định:
Viêm gan cấp, viêm gan mạn. Tiền sử gia đình có viêm gan nặng, nhất là viêm gan do thuốc. Quá mẫn với valproate sodium. Porphyria.
Thận trọng :
Thực hiện việc kiểm tra sinh hóa về chức năng gan trước khi khởi đầu điều trị và theo dõi định kỳ trong 6 tháng đặc biệt là những bệnh nhân có nguy cơ cao.
Ở trẻ dưới 3 tuổi, chỉ nên dùng Dépakine đơn liệu pháp khi đã đánh giá lợi ích điều trị so với nguy cơ bị bệnh gan.
Xét nghiệm máu (công thức máu bao gồm cả đếm tiểu cầu, thời gian máu chảy và xét nghiệm đông máu toàn bộ) cần được thực hiện trước khi điều trị, cũng như trước phẫu thuật hay trong trường hợp có vết bầm máu hoặc chảy máu tự phát.
Trong trường hợp suy thận, cần lưu ý đến sự gia tăng nồng độ acide valproique tự do trong huyết thanh và khi đó phải giảm liều.
Khi có hội chứng đau bụng cấp, cần định lượng amylase máu trước khi nghĩ đến phẫu thuật vì đã có báo cáo về những trường hợp hiếm hoi bị viêm tụy cấp.
Như vậy, ảnh hưởng của Depakine đối với gan là chủ yếu ! Sau đó là thiếu máu hoặc suy thận !
Các bạn có thể tham khảo thêm ở chính bác sĩ điều trị. Đừng ngại hỏi hoặc nêu thắc mắc với bác sĩ, vì bác sĩ cũng cần biết những điều thể hiện trên bệnh nhân khi dùng thuốc để có phương án điều trị thích hợp. Kể cả việc xét nghiệm máu để biết bệnh nhân có bị ảnh hưởng xấu bới thuốc hay không. Hy vọng tôi đã góp chút ít thông tin hữu ích cho những anh chị, cho các bà mẹ có cùng hoàn cảnh như tôi.
Bệnh động kinh và thuốc
Động kinh là một bệnh của hệ thần kinh và cụ thể hơn là bệnh của thần kinh trung ương, đó là não bộ. Cho đến nay, nhóm thuốc này đã có nhiều loại thuốc ra đời (trong đó có thuốc Depakine) nhưng nhìn chung chúng chỉ là những thuốc điều trị triệu chứng mà không phải là thuốc điều trị nguyên nhân. Nghĩa là thuốc chỉ cắt cơn co giật mà không kể tới nguyên nhân co giật là gì. Đó cũng là vì người ta chưa tìm ra được nguyên nhân khả dĩ nào chịu trách nhiệm gây ra bệnh động kinh.
Những tác dụng phụ cần lưu tâm Tác dụng phụ đầu tiên cần phải lưu tâm đó là trên gan mật. Những thuốc chống động kinh gây viêm gan nặng nề, nhất là với đối tượng không dung nạp thuốc, người bị dị ứng, người bị đồng nhiễm virut hay nghiện rượu. Biểu hiện của viêm gan là người mệt mỏi, kém tiêu hóa, người bệnh hay bị tiêu chảy. Ngoài da, người bệnh thấy vàng da, vàng mắt. Tác hại này sẽ xuất hiện sau khoảng 1-3 tháng dùng thuốc. Cần phải làm xét nghiệm để xác định tình trạng này. Trên các thông số xét nghiệm, người ta thấy tăng lên rõ rệt các enzym nằm trong tế bào gan vẫn hay được gọi là men gan bao gồm: GOT và GPT (hay AST và ALT). Khi có một trong các biểu hiện người mệt mỏi, đã nghỉ ngơi mà không hết vàng da, vàng mắt, đi tiêu lỏng thường xuyên thì cần phải đi khám hệ thống gan mật ngay tức khắc dù chưa đến thời điểm bác sĩ hẹn tái khám.
Thứ hai là tình trạng thiếu máu. Thiếu máu trong việc sử dụng thuốc chống động kinh là do thuốc này làm giảm hấp thu axit folic, giảm hấp thu vitamin B12 nên người bệnh sẽ bị giảm cả hồng cầu và bạch cầu. Với người bình thường thì số lượng tế bào hồng cầu của họ phải khoảng 4x1012 tế bào trong một lít máu, bạch cầu phải khoảng trên 7x109 tế bào. Khi người bệnh bị thiếu máu sẽ thấy cơ thể mệt mỏi, da xanh xao, hay bị hoa mắt, chóng mặt khi thay đổi tư thế, yếu sức cơ. Vì vậy, khi dùng thuốc chống động kinh có một trong các biểu hiện trên đây thì người bệnh cần được khám lại hệ thông máu và cơ quan tạo máu.
Bệnh nhân phải làm gì ?
Với những tác dụng phụ trên, cả bác sĩ và người bệnh hãy sử dụng thuốc đúng và an toàn. Đó là, người bệnh nên đi tái khám định kỳ theo hẹn vì không những kiểm soát được phương hướng trị bệnh mà còn sớm nhận ra những tác dụng phụ không mong muốn. Khi có bất kỳ một hiện tượng nào của viêm gan, thiếu máu, thì người bệnh cần đi khám lại ngay và nói cho bác sĩ của bạn biết những biểu hiện bất thường ấy. Bác sĩ cần ước lượng được những nguy cơ có thể gặp để có phương án sử dụng thuốc chống tác dụng phụ sớm cho người bệnh. Trong tiến trình điều trị, có thể phải bổ sung vitamin D, canxi, axit folic để đề phòng thiếu máu.
BS Lê An Viên
(báo Sức Khỏe và Đời Sống)
Vì thuốc chỉ điều trị chứng chứ không điều trị căn nguyên nên việc hít thở chính là phần bổ sung trong quá trình điều trị. Một trong những lý do có thể gây ra cơn động kinh là não thiếu oxy, cho nên khi cần gấp một lượng oxy để "sống", não đã huy động thêm ở những tổ chức còn lại, chẳng hạn như tay chân, các cơ bắp vốn "tàng trữ" một lượng oxy chưa dùng tới, vì vậy xảy ra co giật, do các nơi đó tiếp ứng oxy cho não. Việc tập hít thở đều đặn chính là cung cấp thường xuyên cho não lượng oxy cần thiết ! Cũng từ một lần tình cờ tìm tài liệu về bệnh động kinh, tôi đã đọc thấy chi tiết này và trong những dịp đi thực tế viết bài về trẻ tự kỷ, tôi được chứng kiến việc rèn tập hít thở cho các bé để chống cơn động kinh. Tôi đã áp dụng cho con mình. Và, kết hợp với thuốc thật hiệu quả. Khi nói chuyện, trao đổi với bất cứ ai, tôi luôn nhắc đến việc tập hít thở là vì vậy.
Tôi cũng muốn nói cho rõ, tôi chỉ là một người mẹ có chút kinh nghiệm điều trị bệnh động kinh cho con (và may mắn nhờ trời phật phù hộ, con tôi cũng đã gần như khỏi bệnh, hiện cháu vẫn đi học bình thường và đang uống thuốc Depakine liều rất thấp) nên cũng chỉ có thể trao đổi một số điều với những người cùng cảnh ngộ trong phạm vi hiểu biết rất hạn hẹp của mình. Tôi là người hoàn toàn không có chuyên môn gì về điều trị bệnh này. Tôi không phải là bác sĩ. Cho nên những tranh luận này khác mang tính chuyên môn, tôi không có khả năng và mong các bạn có nhu cầu như vậy hãy hỏi thẳng bác sĩ hoặc các chuyên gia. Tôi cũng vậy, trong quá trình điều trị cho con, tôi hoàn toàn dựa vào bác sĩ. Có khác chăng là tôi không ngại nêu thắc mắc về tình trạng của con bất cứ lúc nào để được bác sĩ chỉ dẫn cách thức phù hợp hoặc cho tôi những giải thích để tôi yên tâm.
Chân thành chúc các mẹ có đủ bình tĩnh, sức khỏe và sự kiên trì để cùng con vượt qua bệnh tật.
Chị bớt chút thời gian chia sẻ với e chị nhé, hôm vừa rồi lên lại diễn đàn thấy thêm nhiều phụ huynh mới có con bị, đang hoang mang mà thấy buồn quá chị ạ. Chị cho e xin luôn bài tập hít thở của chị nữa nhé. Cảm ơn chị nhiều. Chúc chị và gia đình luôn mạnh khỏe!... "
Chị thân mến chào em laihailoan (chủ nhân của lá thư nêu trên). Con chị, đến khi học lớp 7 mới bị động kinh và chỉ là biểu hiện thế này :đang chơi giỡn tự nhiên bị xịu xuống, không điều khiển chân tay gì được, vài giây sau thì tỉnh lại, hoạt động bình thường. Tình trạng này vẫn xảy ra nhưng cô giáo ở trường cũng như vợ chồng chị (và những ai từng chứng kiến cháu bị như thế) đều nghĩ là chắc do cháu mệt, học hành căng thẳng, hoặc do thiếu ngủ. Dần dần, cháu gặp cơn lớn : gồng cứng người, tay chân căng quíu, miệng nghiến chặt, mắt trợn lên, chảy nước dãi, thậm chí tiểu ra quần. Con chị thường gặp cơn vắng ý thức hơn, chẳng hạn khi đang ngồi ăn cơm, tự nhiên mặt đờ ra, tay không gấp thức ăn được, mắt vẫn mở nhưng chẳng nhìn thấy gì, khi ba má kếu cháu cũng không nghe. Vài giây sau tỉnh lại. Có lúc, khi đang chơi cầu lông với các bạn, tự nhiên đứng phắt lại, không nhúc nhích, tay chân đang ở tư thế nào thì bị "đứng hình" ở tư thế đó, kèm theo chảy nước miếng ràn rụa. Đôi lần, trong lớp học, khi vui quá, tức giận quá, cháu lại bị như vậy, và tội nghiệp hơn nữa, là có cả chuyện tiểu ra quần ! Em biết đó, như vậy thì bạn bè trêu chọc mắc cỡ lắm. Nhưng cũng may, cháu cũng có bạn tốt, hết lòng giúp đỡ khi xảy ra chuyện. Vì chị cũng có nói cho một vài đứa bạn của cháu biết, và cũng nói với một số phụ huynh quen thân, để kịp thời giúp đỡ cháu, lúc không có ba má ở kề bên. Cơn lớn thì cháu chỉ gặp 3 lần, và lần nào cũng phải đưa vào Nhi đồng 1 cấp cứu. Sau này, điều trị bằng thuốc Depakine, cơn vắng ý thức bớt dần, có lúc ổn trong suốt cả một năm, rồi hai năm. Nhưng, do thần kinh nhạy cảm và sức khỏe cũng không tốt (bị cảm, bị sốt, quá mệt...) nên có lúc cháu cũng bị lại. Mỗi lần bị lại thì rất sợ và buồn, nhưng vì theo dõi con sát sao nên chị cũng dễ nhận ra nguyên nhân, nên cố gắng cùng con hết sức giữ gìn. Và, tình trạng ngày càng tốt lên cho đến nay. Qua theo dõi sức khỏe của con, chị có cảm nhận là việc dừng thuốc đột ngột sẽ dễ gặp lại cơn, con chị cũng bị như vậy đôi ba lần, nên chị đã không còn nôn nóng nữa. Mà yên tâm với việc giảm liều từ từ cho đến lúc = 0. Hiện nay, với liều 1/2 viên Depakine cách 4 ngày mới uống một lần thì rất thấp, nhưng chị cũng cho cháu tiếp tục, cứ 3 tháng thì giảm liều xuống, nếu cháu không có vấn đề gì xảy ra. Chị cho cháu giảm liều bằng cách kéo dài thời gian uống thuốc, thí dụ như đợt uống thuốc 3 tháng tới sẽ là 5 ngày mới uống 1/2 viên Depakine. Thật là công phu tính toán và kiên trì phải không em ? Nhưng, nhất định phải như vậy, em ạ. Không gấp gáp được. Con chị khi đo điện não đồ không có sóng động kinh. Khi chụp MRI cũng không thấy gì bất ổn. Mà cháu nó vẫn bị động kinh. Vậy mới khổ. Chị sẽ chia sẻ với em bài tập hít thở vào thư sau, nhé ! Giờ chị phải làm việc đây. Bắt tay em ! Mong em hãy bình tỉnh để cùng con vượt qua căn bệnh "khó chịu" này !
Tôi xin nói ngay trường hợp của con trai tôi để các bạn vững tâm : con tôi phát biện bệnh năm 2007 (cháu học lớp 7) cho đến nay đã 7 năm và vẫn còn đang uống Depakin (liều rất thấp : 1/4 viên Depakin 500, cách 4 ngày mới uống một lần). Cháu vẫn uống Depakin từ lúc mới phát bệnh từ viên 200 lên 500, từ 1 viên/ngày đến 2viên/ngày... Cho đến lúc đạt liều lương phù hợp thì cháu hoàn toàn cắt cơn, không còn bị nữa (cháu bị cơn vắng ý thức). Trong 4 năm đầu, có 3 năm liền cháu cứ bị trở đi trở lại, đến năm thứ 4 cơn vắng ý thức thưa dần một cách đáng kể, chỉ khi nào cháu bị lo lắng hoặc học hành căng thẳng thì cháu mới bị lại. Năm cháu học 12, may quá, dù rất lo vì phải thi tốt nghiệp cấp 3 và đại học nhưng cháu vẫn ổn, hoàn toàn không gặp lại cơn. Cả năm nhất đại học, cháu cũng ổn. Và, bây giờ, sức khỏe của cháu khá tốt. Cháu còn đang luyện tập thể hình nữa.
Việc điều trị của con tôi đều dựa vào thuốc Depakin, theo đúng liều lượng của BS, việc tăng giảm liều cũng theo lệnh BS, tuyệt đối không tự ý làm. Tôi không cho con tôi uống bất kỳ loại thuốc nam, thuốc bắc nào. Tôi cũng tìm tài liệu để đọc về Depakin và biết đây là loại thuốc điều trị bệnh động kinh thân thiện nhất với người bệnh, không có tác dụng phụ đáng kể nào lên trí não. Con tôi vẫn học hành bình thường như bạn bè của nó và năm nào cũng đạt học sinh giỏi. Khi là sinh viên thì lại luôn đạt học bổng của trường.
Tất nhiên, bên cạnh việc dùng thuốc, tôi luôn có chế độ chăm sóc đặc biệt dành cho con. Các bạn đọc lại bài viết của tôi ở trang 11 hoặc 12 thì sẽ rõ. Với các bé còn quá nhỏ, vài tháng tuổi hoặc dưới 5 tuổi, tôi không có kinh nghiệm, vì các bé này chưa chia sẻ được gì với ba mẹ. Nhưng những bé từ 6 tuổi trở lên, ba mẹ có thể cùng con nói chuyện về bệnh này và cùng con tập thể dục hít thở mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, để cung cấp thêm oxy cho não. Bất kể là các cháu được chẩn đoán động kinh ở thể loại nào, việc tập hít thở đều đặn là rất tốt. Có thể nói đây là một liệu pháp hỗ trợ tích cực nhất cho bệnh nhân nhanh chóng phục hồi, nhanh chóng hết bịnh. Con tôi trong suốt thời gian 7 năm điều trị, việc hít thở đặt ngang bằng với việc uống thuốc. Khi cháu còn học phổ thông, ngoại trừ lúc ở trường, bao giờ học ở nhà, cứ mỗi 30 phút, tôi buộc cháu phải đứng lên hít thở 30 cái (hít vào-thở ra được tính là 1 cái hít thở). Bây giờ, là sinh viên, mỗi tuần cháu có 3 buổi tập thể hình, việc tập luyện này cũng không ngoài mục đích hít thở nhiều và đều để cung cấp oxy cho não.
Như vậy, các bạn thấy, điều trị bệnh động kinh không tính bằng ngày, bằng tháng mà tính bằng năm. Và, mức tối thiểu để có thể đạt được chút hiệu quả ban đầu là... 4 năm trở lên ! Tôi không ngạc nhiên khi nghe một số ông bố, bà mẹ than thở rằng, đã được BS cho ngưng thuốc rồi, nhưng cháu lại bị trở lại, sau 2 năm dường như ổn định ! Con tôi cũng vậy ! Hiện nay, cháu vẫn đang uống Depakin liều rất thấp nhưng chưa ngưng. BS nói sẽ ngưng dần dần cho tới khi liều thuốc = 0 !
Điều quan trọng, tôi muốn nhắn với các bạn rằng, đừng quýnh quáng lên mà thay BS, thay thuốc xoành xoạch, thực tế đó sẽ có thể làm cho con của bạn trở thành bệnh nhân của bệnh động kinh kháng thuốc, việc điều trị càng thêm khó khăn. Cần hết sức kiên trì, nhẫn nại, cùng BS, cùng con khắc phục cái bệnh dễ sợ này. Rất mong kết quả từ con trai tôi sẽ giúp cho các bạn thêm sức mạnh, thêm niềm tin, thêm hy vọng vào việc điều trị cho con yêu. Tôi sẽ quay trở lại để nói chuyện tiếp với các bạn, những gì có thể nói được, trong khả năng hiểu biết của tôi. Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết này.