Úi, bệnh khổ dâm là bệnh liên quan đến việc này hả c? E ko biết cái loại bệnh này à nha.Mà vấn đề e cảm nhận được là ở chỗ, tính cách c như vậy nên mọi thứ với c nó cứ nhẹ tựa lông hồng ý, còn như tính cách của e thỉnh thoảng nó lại như đeo đá tảng, ko gỡ ra được. Hehe, mặc dù mình vẫn sống đúng là mình.
@XT: Trong khi lại vẫn cần bà để ở cùng trông con giùm. Trong khi vẫn cần có 1 mối quan hệ tốt với MC thì 2 vc mới êm ấm đến già đc. Trg khi MC vẫn là ng đẻ ra chồng mình, bao nhiêu đức tính tốt đẹp của chồng đều nhờ công mẹ cả.
Mình tin là chủ top còn giữ gia đình đến giờ này là vì còn yêu chồng.
Thời buổi này mà có những cô con dâu tài đảm, giỏi giang lại cam chịu sống trong địa ngục thì tớ thấy hơi lạ.Tớ có đứa bạn, có bà MC ghê gớm như bà mẹ chồng trong miêu tả của bạn ở trên, nhưng nó đã ứng xử rất bản lĩnh và giờ chỉ biết hậm hực trong lòng chứ chẳng dám nói nó một câu nào . Mà bọn nó xử sự cực kỳ đúng phép tắc, lễ nghĩa, được cả bố chồng và chị chồng ủng hộ nữa mới tài. Nên hạnh phúc hay bất hạnh là ở tự thân mình mà ra, đừng đổ lỗi cho mẹ chồng.
Đang định mở phòng xả xì trét cho các mẹ chán chồng, bị chồng "hành hạ". Các mẹ đến đó tha hồ đập bát đĩa, tivi hỏng, đấm bao cát, phi tiêu...mong các mẹ ủng hộ. hí hí
Mình check hộp thư thì thấy có bạn nick "mai ko ra" hỏi mình: "Lấy chồng chán thế sao còn lấy làm gì? Có bao giờ tự đặt câu hỏi ấy ko".
Hôm trước em đã nhắn tin cho chồng, nói thẳng là em cần chồng mỗi tháng đóng góp cho gia đình một khoản cố định từ 4-5 triệu. Chồng em cũng nói là cho anh ấy thêm thời hạn 1 năm nữa, để anh ấy tìm hướng đi phù hợp, còn nếu không được thì anh ấy sẽ nghe em, xin vào làm công ty để có thu nhập ổn định. Em cũng đồng ý.
Việc nhà cửa thì dễ hơn nên em nói trực tiếp với chồng em. Anh ấy cũng nhất trí sẽ chia sẻ nhiều hơn với em việc nhà.
Nói ra xong em cũng nhẹ hơn một chút. Mặc dù lúc nói chuyện tiền nong với em, chồng em phản ứng theo kiểu em là người thực dụng chẳng biết nhìn cái gì xa hơn tiền, làm em cũng tự ái. Nhưng em nghĩ có lẽ đó là một kiểu tự bảo vệ của anh ấy, em cũng bỏ qua không nói gì thêm. Chứ một tháng chi tiêu cho cả gia đình tiết kiệm thì cũng 15-20 triệu, em thỉnh thoảng cũng tính cho anh ấy thấy, anh ấy chắc cũng phải biết em đòi hỏi vậy đâu có gì quá đáng.
Tuy nhiên em cũng hơi buồn vì mặc dù đạt đích nhanh và dễ hơn em nghĩ ban đầu, nhưng em chẳng thấy vui vẻ gì cả. Giá mà em lên đây sớm hơn, đấu tranh sớm hơn. Cũng là lỗi tại em cứ nhịn và cố, cuối cùng để mọi chuyện đi xa đến thế này.
Sáng nay mấy anh em trong công ty ngồi nói chuyện với nhau, em có hỏi một anh là vợ chồng anh ấy đối xử với con như vậy có nghiêm khắc quá không, vì đợt nghỉ mát vừa rồi ai cũng sợ cách vợ chồng anh ấy rèn con. Anh ấy bảo em, khu nhà anh ấy có 3 anh em chơi với nhau, hai anh kia đều thuộc dạng thông minh còn hơn anh ấy, nhưng cuối cùng thì có mỗi anh ấy là thành đạt viên mãn, hai anh kia được mẹ chiều, chỉ quen làm theo ý mình, không có chí phấn đấu, nên bây giờ 40 tuổi mà vẫn chưa đi đến đâu. Em nghe mà nhói trong lòng. Cứ như anh ấy đang nói chồng em vậy.
Em cảm ơn chị Pumkin_Biro và nhà EQ một lần nữa. Chúc các chị và gia đình càng ngày càng hạnh phúc viên mãn.