images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Những thực phẩm bổ nhưng cực nguy hiểm
Đổi hàu nướng mỡ hành thành hàu phô mai hoặc cháo hàu là ko lo vụ tái, chín
Những món khác thích vừa vừa nên dịn đc
10:17 SA 23/12/2012
TP.HCM: Bị cướp chém gục tại chỗ, cướp xe
. Mình cũng mới vào sg đc 1 tháng, ngay gần khu 3-2 nữa, hic

Dọc đường 3-2 tiếng là khu chợ trời mà ngày nào mình cũng đi làm ngang qua đôi lượt lại chưa gặp chuyện gì, nhưng bên đường Nguyễn Trãi đã thấy 2 vụ tụi nó tạt hẳn sang đường bên đối diện giựt túi xách, khổ chủ vừa la cướp vừa quay xe ngược lại đuổi thì cướp chạy khuất rồi - hình như kiểu của tụi nó hay sao đó, tạt kiểu đối đầu cho người bị giựt quay xe lại đuổi ko kịp
09:04 SA 23/12/2012
TP.HCM: Bị cướp chém gục tại chỗ, cướp xe
Trời, mình mới vào SG vài tuần nên hay mời bạn qua nhà chơi, 9-10h tối đang đông vui bạn nào đòi về lại cứ bảo "đang sớm, làm gì đến nỗi loạn thế"
Đọc xong bài này, cứ nhập nhoạng tối là thỉnh bạn về thôi :(
08:39 SA 23/12/2012
Muôn nẻo đường đời - Lo toan cuộc sống - Chia và...
Thía sao nít vưỡn ko ngoan.... Nà sao nà sao? Con cá trê chui ống á??? :o

Ngoan ngoãn phải kèm khiêm tốn - nên, thi thoảng em mí thể hiện kí sự ngoan ra thôi :10:
06:32 CH 26/12/2011
Admin hãy giải thích lý do khóa topic, khóa nick...
Lục mấy chiếc nick lận lưng - thấy bé Way_ngoan này nom mặt mũi sạch sẽ đường hoàng nhất nên cách cử Way ta đi oánh trống công đường kêu oan
Sự là diễn biến thế này - một sáng đẹp giời sét đánh giữa giời xanh mây quang gió tạnh - 2 nick Zu_ca và 4j1time của em bỗng chết đứng như Hải Từ
Nhập gia tùy tục, xưa giờ vẫn tâm niệm thế mà chả hiểu sao lại vẫn thành ra thế - nhờ Min xem lại lý do khóa nick Zu_ca và 4j1time có hợp lý ko!
Cảm ơn Min @};-
10:02 SA 27/11/2011
Hành trình vây bắt nghi phạm thảm sát ở tiệm vàng
Thẳng nghiệt tử này kéo theo cả gia đình, họ mạc nhà nó vào vòng lao lý rồi:
Thêm nhiều đối tượng liên quan đến vụ thảm sát tiệm vàng
Tính đến thời điểm này, ngoài đối tượng chính trong vụ thảm sát tiệm vàng Lê Văn Luyện bị bắt giữ, đã có 7 đối tượng liên quan đến vụ trọng án này. Đáng nói là các đối tượng đều là người thân của hung thủ, là bố, mẹ, bác, cô, chú, anh họ... biết hung thủ phạm tội nhưng không tố giác tội phạm mà cố tình che giấu, và tiếp tay giúp hung thủ trốn chạy.

Từ lời khai của Lê Văn Luyện, CQĐT đã thu được thêm 1 lượng vàng tại nhà cô ruột của y, bà Lê Thị Định.
Trao đổi với VnMedia, đại tá Nguyễn Văn Dư, Phó Giám đốc Công an tỉnh Bắc Giang cho biết, việc Lê Văn Luyện có phải là hung thủ duy nhất của vụ án hay không còn căn cứ vào việc xác minh, xét hỏi của CQĐT.
Theo thông tin của VnMedia ngay sau khi tiếp quản đối tượng Lê Văn Luyện, cơ quan điều tra công an tỉnh Bắc Giang sẽ tiến hành truy xét, lấy lời khai phục vụ quá trình điều tra vụ án.
Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật thông tin đến bạn đọc.
Lam Nguyên
12:42 CH 01/09/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Nhớ xưa chuyên là mang nhông tay nhông chân wần đùi sơ vin ba lỗ ra dọa các em gái quễ hiền lành :10:
12:18 CH 01/09/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Các thị cứ là chả vờ lơ thơ thế cho mà hám chứ tưởng bở lớ rớ lại chả đc lệch mẹt ngay í à - nhể, đầu mấu Bâu nhể :o
12:12 CH 01/09/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Chị Bi đc chéc lão lúc nầu mà dám khẳng định giới tính lão rõ rành thế hể :Smug:
12:07 CH 01/09/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Uây h này còn hiên ngang nhể!
Chúc cả nhà ngủ ngon (icon tym đây dồi)

Đợt khách đầu đến - đá em ra khỏi giường ngủ, cho sang ở phòng làm việc - ko sao, vẫn có giường
Đợt khách thứ 2 đến - đá em ra khỏi phòng lv, sang sofa mà ngủ - ko sao, vẫn có máy tính
...........
Ngày đầu, ngày 2 khách vui chơi, ngày 3 khách bắt đầu nhớ ra là ngoài nhu cầu vui chơi khách còn cần làm việc - mà bé Vaio hịn của khách thì "ko nhanh bằng máy mưng", thế, thế là - khách đá em ra khỏi máy tính của em :Crying:
............
Mấy ngày nay, đi làm thì chớ, hễ về đến nhà là phải đợi khách xài xong máy tính - hài lòng với mọi yêu cầu và chĩnh chện ngồi xem TV rồi em mấy đc rờ đến
Nên, lắm lúc - khách mở oép ra khách duyệt nên nít em on nhai mà thực chính chủ thì đâu có đc món mén mon men :Crying:
12:01 CH 08/08/2011
Vải thiều Việt Nam tại Trung Quốc: 300.000đồng/kg

Cuối tháng 7.2011, trong chặng dừng chân quá cảnh ở sân bay Bạch Vân, Quảng Tây, Trung Quốc, chúng tôi ghé thăm 2 cửa hàng bán trái cây và thật bất ngờ khi nhìn thấy vải thiều ghi giá 48 nhân dân tệ (RMB hay CNY) một cân Trung Quốc (bằng 1/2 kg).

Ở sân bay thì cái gì mà chả đắt
Mà sao sân Bạch Vân lại chạy sang Quảng Tây vậy ta :Laughing:
11:08 SA 08/08/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
"Lại khoe bu" :Smug:
"Đi suốt cuộc đời con vẫn là con bé tỵ của bu" - các bu nhở :p
10:35 SA 08/08/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Đường làng quê em taxi không đi được anh Ku Uây ạ,
Mí cả em đang tét kẹm, đi xe moáy cho nó dôi...:Laughing:...

Phét nhá - Lâm Gia Trang đường đôi thênh thênh rộng nhá
Tiết kệm đc đôi chăm mà để con zai phải nhắp nhỏm thế á :Nottalkin:
11:38 SA 06/08/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Tình củm nhể - chắc giống bu nên hay có tính quan tâm mọi người thế?
Kêu taxi chở cho con zai đỡ phải lo đi, bu cháu ạ :Rose:
Hay là bu cháu thích chả vờ - nũng cháu tý ty?
11:23 SA 06/08/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
:Laughing:
Chỗ chị mưa rồi :Laughing:
Có mang "gà rang" ra nữa hông ????????:Drooling:

Đã hông mang gì lại còn phải gẫm phải hỏi sao cho chúng hài lòng chúng mấy chịu măm nữa chứ :Worried:
10:09 SA 06/08/2011
Chuyện hàng ngày (n2)
Ôi, ko chiến đấu nữa - thật là sung sướng nhẹ nhõm khi buông giáo đầu hàng :10:
Sáng vừa lơ mơ thì bị bọn cháu nhấn chuông ầm ĩ gọi cửa - dậy chơi mí chúng 1 lúc rồi cả bọn lại khoèo ra ngủ
Giờ, mí là được thư thư 1 tỵ ... kia mà - mai, mai, mai, lại đương có tên nhóc bé nhất hồ hởi gọi điện báo mai cháu xuống :Worried: - hứa hẹn nhà cửa tan hoang cho em đây... :Crying:
09:57 SA 06/08/2011
Những giả thuyết ngây thơ
Day dứt Hà Nội

Tác giả: Debra Efroymson

Hà Nội đang đứng trước những thách thức và cơ hội để trở thành một đô thị có nhiều điều kiện sống tốt...
LTS: Bà Debra Efroymson (Giám đốc vùng Quỹ HealthBridge của Canada) đã từng có 14 năm làm việc tại Hà Nội trong lĩnh vực nghiên cứu các chính sách và chương trình hành động xây dựng thành phố sống tốt vì sức khỏe cộng đồng. Bà cũng là tác giả của nhiều công trình nghiên cứu, bài viết có giá trị về chủ đề quy hoạch, giao thông và đô thị. Mới đây, bà Debra Efroymson có bài viết gửi cho Tuần Việt Nam. Xin trân trọng đăng tải bài viết của bà dưới đây.

Khí thải và sự nguy hiểm...
Tôi đã dành rất nhiều thời gian ở Hà Nội trong 14 năm qua và có nhiều cảm xúc mãnh liệt về nơi này, tất nhiên không phải tất cả đều là tích cực. Quay trở lại năm 1994, tôi có thể đi bộ cùng với nhóm bạn vào lúc 10h tối dọc theo các con phố gần như không có xe cộ vào mùa đông.
Đó là những ngày tôi thường rong ruổi ít nhất 2 lần 1 ngày trên chiếc xe đạp. Những ngày đạp xe hàng giờ ra ngoại thành, những ngày được hít thở không khí trong lành mà không cần đến khẩu trang che bụi.
Thời đó, một nửa các chuyến đi là bằng xe đạp và việc đạp xe dường như là cách hợp lý nhất để di chuyển. Tại sao lại phải sử dụng nhiên liệu một cách không cần thiết? Tại sao lại không kết hợp việc luyện tập, vui chơi giải trí và đi lại, tiết kiệm thời gian và tiền bạc trong khi vẫn có được thời gian thoải mái? Việc đỗ xe rất tiện lợi và an toàn ở mọi nơi trong thành phố.
Nhiều năm qua, Chính phủ Việt Nam đã nới lỏng hàng rào nhập khẩu xe máy. Giá xe giảm và phần lớn xe đạp trong thành phố được thay thế bằng xe máy. Xe máy di chuyển nhanh hơn xe đạp, nhiều ngưởi tưởng nó sẽ làm giảm ách tắc đô thị. Nhưng ngược lại, xe máy chiếm nhiều diện tích hơn, cả khi di chuyển lẫn khi đỗ lại, và mỗi khi tắc đường, chúng thải ra rất nhiều khói.

Trước kia người dân cùng lắm chỉ thỉnh thoảng rung chuông xe đạp, giờ họ liên tục bấm còi xe máy trên đường. Những đường phố trước kia khá yên tĩnh và không bị ô nhiễm- có thể thỉnh thoảng bị tắc do quá nhiều xe đạp- giờ trở nên ồn ào và ô nhiễm. Chưa bao giờ ùn tắc giao thông lại xảy ra nghiêm trọng đến thế.

Năm 2008, Việt Nam gia nhập Tổ chức Thương mại thế giới, và thuế nhập khẩu ô tô giảm. Khi ô tô bắt đầu tràn ngập thị trường, bãi đỗ ô tô tràn lan khắp nơi. Rất nhiều vỉa hè đã được chiếm dụng để làm bãi đỗ xe máy, ô tô. Ô tô chiếm nhiều không gian hơn xe máy rất nhiều nên tình trạng tắc nghẽn chỉ có thể trở nên trầm trọng hơn.
Một trong số những vấn đề mà tôi nhận thấy ở Hà Nội là điều kiện đi bộ thường rất tồi. Người dân đi xe máy, ngay cả khi đến những địa điểm rất gần, ngay cả với khoảng cách chỉ khoảng 1 km hoặc ít hơn cũng thường phải dùng đến nhiên liệu. Điều đó thật là phí phạm, góp phần vào ùn tắc, ô nhiễm và tạo ra những sự khó chịu trong thành phố.
Nhà nước đã thực hiện một số sáng kiến tích cực trong những năm gần đây. Đó là cải thiện dịch vụ xe buýt , nhưng không may, do xe buýt chiếm dụng không gian nhiều như ô tô, lại chủ yếu đi chung vào làn đường với các phương tiện khác, chúng cũng bị mắc kẹt trong giao thông như những phương tiện khác. Và trong lúc tạt vào những điểm chờ hay rẽ từ điểm chờ ra đường, chúng gây nguy hiểm cho con người.

Một hệ thống hợp lý hơn rất nhiều là các tuyến xe buýt nhanh, hoặc phục hồi lại hệ thống xe điện trước đây. Hệ thống này có đường đi riêng, không lo bị tắc nghẽn và hầu như không gây nguy hiểm cho người khác trên đường phố.
Ở nhiều tuyến phố, ,việc đi bộ không mấy dễ chịu. Các vỉa hè hẹp và thường có nhiều xe máy đỗ. Việc cấm xích lô có nghĩa là loại bỏ đi phương tiện giao thông không gây ô nhiễm. Những làn đường dành cho xe đạp- vốn đã rất ít ỏi, trở thành vô nghĩa, do chúng thường bị chiếm dụng bởi xe máy và ô tô đang di chuyển hoặc đỗ lại. Nếu tất cả đường phố có đường đi riêng dành cho xe đạp, người dân lại có thể muốn đạp xe trở lại.
Với tình hình hiện nay, khí thải và sự nguy hiểm là những trở ngại quá lớn. Trong khi đó, càng dành nhiều không gian hơn cho ô tô, không gian còn lại cho những người khác càng ít đi.
Hy sinh môi trường để theo đuổi mô hình không hiệu quả
Thật nực cười rằng, khi các thành phố ở châu Á trở nên đông đúc hơn, họ lại chọn các hình thức giao thông kém hiệu quả về không gian nhất. Với mục tiêu làm gia tăng tốc độ, họ gây ra ùn tắc giao thông. Với mục tiêu thỏa mãn nhu cầu của con người, họ dành những khoản tiền lớn cho các cơ sở hạ tầng chỉ phục vụ cho một vài người.
Họ dỡ bỏ hệ thống xe điện đáng ra có thể phục vụ tốt cho thành phố, và cấm các phương tiện tiết kiệm không gian và cần ít nhiên liệu. Họ không quan tân đến người đi bộ, do họ đang phải lo thỏa mãn nhu cầu đi lại bằng phương tiện cơ giới, mặc cho thực tế là những người đi bộ cần được khuyến khích bởi chính họ là những người cần rất ít hoặc gần như là không cần nhiên liệu (ngoài thức ăn và nước uống) cho sự đi lại của mình. Xe đạp, trước đây là phương tiện giao thông chính, đang bị lãng quên.
Trong khi đó, thành phố New York dự kiến xây dựng 4,000 km đường dành cho xe đạp. Copenhagen hy vọng rằng một nửa chuyến đi lại vào năm 2015 sẽ bằng xe đạp. Và London đang đầu tư hàng triệu đô vào cơ sở hạ tầng để trở thành thủ đô đi xe đạp trên thế giới.
Các thành phố châu Âu, vốn giàu có có hơn rất nhiều so với những nền kinh tế đang phát triển ở châu Á, lại đang trở lại khuyến khích việc đi bộ. Nếu những thành phố có nhiều tiền nhất và có mật độ dân cư thấp nhất còn thấy cần phải khuyến khích các phương tiện có hiệu quả về không gian và kinh tế, tại sao những thành phố ở châu Á lại có khuynh hướng đầu tư thêm về tiền bạc và hi sinh cả môi trường để theo đuổi những mô hình không hiệu quả, tốn kém nhất và ô nhiễm nhất?

Một vài thập kỷ trước người ta đã chứng kiến nhiều thay đổi tiêu cực ở những thành phố châu Á về mặt làm gia tăng tắc nghẽn giao thông, ô nhiễm và chi phí đi lại.
Nhưng những chính sách thông minh có thể góp phần đảm bảo rằng thời gian tới sẽ là thập kỷ của những thành phố đầy người đi bộ và đi xe đạp, cùng với hệ thống giao thông công cộng trên mặt đất hiện đại.
Ở những thành phố như vậy, người dân có thể hít thở không khí trong lành, qua đường một cách an toàn, và họ có thể tự hào khi được sống trong một thành phố tập trung vào sự thân thiện và các điều kiện sống tốt trong khi vẫn giải quyết được những nhu cầu cơ bản khác.
Hà Nội đang đứng trước những thách thức và cơ hội để trở thành một đô thị có nhiều điều kiện sống tốt. Cùng với những mong mỏi của người dân sống trong đô thị, những người làm chính sách có thể tận dụng các cơ hội hiện nay để giải quyết vấn đề giao thông, đô thị, cố gắng tránh những bài học đắt giá mà các quốc gia khác đã phải trả.

Các thành phố châu Âu, vốn giàu có có hơn rất nhiều so với những nền kinh tế đang phát triển ở châu Á, lại đang trở lại khuyến khích việc đi bộ. Nếu những thành phố có nhiều tiền nhất và có mật độ dân cư thấp nhất còn thấy cần phải khuyến khích các phương tiện có hiệu quả về không gian và kinh tế, tại sao những thành phố ở châu Á lại có khuynh hướng đầu tư thêm về tiền bạc và hi sinh cả môi trường để theo đuổi những mô hình không hiệu quả, tốn kém nhất và ô nhiễm nhất?

http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/2011-06-25-day-dut-ha-noi
01:22 CH 29/06/2011
Những giả thuyết ngây thơ
Nhân vật đình đám nhất của The Roaring Twenties bên Mỹ là William Randolph Hearst. Ông tạo lập một gia tài khổng lồ qua sự thiết lập và thu tóm hơn 30 tờ báo chính tại các thành phố lớn (New York, San Francisco, Chicago, Los Angeles..), 8 tạp chí (Cosmopolitan, Good Housekeeping...) vài đài phát thanh và một phim trường ở Hollywood. Ông cũng từng là dân biểu, nghị sĩ, nhưng thất bại trong việc ứng cử vào chức Thị Trưởng New York, bàn đạp cho Tòa Bạch Ốc.
Ông là king-maker (kẻ tạo vua chúa) trong rất nhiều cuộc bầu cử vì ảnh hưởng khủng khiếp của mạng truyền thông trong xã hội Mỹ. Ông lại có một cuộc sống xa hoa với tiệc tùng và scandal, gây ra không biết bao nhiêu câu chuyện hấp dẫn cho đám đông luôn thờ phụng những nhân vật nổi tiếng (celebreties).
Khu lâu đài của ông ở San Simeon California vẫn là một trung tâm thu hút bao du khách ngày nay. Trên hết, Orson Welles dùng ông như là một cảm hứng để tạo nên cuốn phim Citizen Kane, mà nhiều nhà phê bình cho là phim hay nhất qua mọi thời đại của lịch sử điện ảnh.
Một trong những scandal tiêu biểu trong năm 1924 là chuyện ông bắn chết một người bạn trên du thuyền tại một bữa tiệc sinh nhật vì ghen tuông và vì lầm tưởng anh ta là Charlie Chaplin, danh hề của những phim Charlot. Chaplin đang ái ân vụng trộm với cô đào nổi danh Hollywood, Marion Davies, hiện là nhân tình số một của ông. Nhưng ông không bị điều tra hay kết tội gì về vụ giết người này: dù sao, ông cũng là W.R. Hearst, người vừa giúp Tổng Thống Mỹ Calvin Coolidge đắc cử hai tuần trước đó.

HBO thỉnh thoảng đang chiếu phim về William Randolph Hearst, trailer phin:

William Randolph Hearst (29 tháng 4, 1863 – 14 tháng 8, 1951)

Hearst sinh tại San Francisco trong một gia đình triệu phú ngành mỏ. Bố mẹ ông là George Hearst và Phoebe Apperson Hearst. Ông nội ông, John Hearst, từ bắc Ireland di cư đến Mỹ năm 1766. Sau khi học dự bị tại trường St. Paul ở Concord, New Hampshire, ông ghi danh vào Đại học Harvard năm 1885. Ông trở thành thành viên của nhiều câu lạc bộ danh tiếng trong trường trước khi bị đuổi học vì đã gửi tặng các giáo sư những chiếc bô với tên của họ được sơn bên trong.
Sự nghiệp xuất bản

Năm 1887, tìm kiếm một công việc, ông đã nắm quyền quản lý của tờ báo mà cha ông đã mua năm 1880, tờ San Francisco Examiner. Với phương châm lớn là "Vua của các tờ báo ngày", ông đã đưa về tờ báo những thiết bị tốt nhất và những tay viết giỏi nhất thời đó, bao gồm Mark Twain và Jack London. Tự xưng là một người theo chủ nghĩa dân tuý, Hearst liên tục công bố những bài viết về đời sống đô thị và các cuộc bê bối tài chính. Trong vòng một vài năm, tờ báo của ông thống trị thị trường San Francisco.
Năm 1896, nhận được sự hỗ trợ tài chính từ mẹ ông, Hearst mua tờ báo sắp phá sản New York Morning Journal, thuê những tay viết như Stephen Crane và Julian Hawthorne. Bằng hành động này, ông đã lao vào cuộc chiến phát hành trực diện với Joseph Pulitzer, chủ nhân của tờ New York World. Ông "đánh cắp" từ Pulitzer nhiều nhân lực, bao gồm Richard F. Outcault, cha đẻ của truyện tranh màu, và toàn bộ nhân viên tờ báo Chủ nhật. Tờ báo của ông là tờ báo lớn duy nhất của bờ Đông nước Mỹ ủng hộ William Jennings Bryan và chế độ tiền tệ hai bản vị. Sau đó, giá bán của tờ Journal (sau đổi thành New York Journal-American) được hạ xuống 1 cent.
Điều này cùng với những hàng tít bắt mắt và những bài viết giật gân về tội phạm hay những tin tức đội lốt khoa học đã khiến tờ báo nâng con số phát hành lên một mức độ chưa từng thấy.
Để hỗ trợ một phần cho tham vọng chính trị của mình, Hearst đã mở một số toà báo ở các thành phố khác của nước Mỹ, trong đó có Chicago, Los Angeles và Boston. Việc ra báo ở Chicago do Ủy ban Quốc gia của đảng Dân chủ yêu cầu và Hearst sử dụng việc này như một cái cớ để mẹ ông chuyển cho ông khoản tiền cần thiết giúp việc gây quỹ ban đầu
. Đến giữa thập niên 1920, ông đã có một chuỗi 28 tờ báo trên toàn quốc, trong đó có Los Angeles Examiner, Boston American, Atlanta Georgia, Chicago Examiner, Detroit Times, Seattle Post-Intelligencer, Washington Times, Washington Herald, và tờ báo đầu tiên San Francisco Examiner. Ông còn nắm giữ cổ phần của hai dịch vụ tin tức, một công ty sản xuất phim tên là Cosmopolitan Productions, nhiều bất động sản của khu vực mở rộng của thành phố New York, hàng ngàn acres đất ở California và Mexico, cùng nhiều lợi tức trong ngành khai thác gỗ và khai mỏ.
Đế chế truyền thông của Hearst đạt đến đỉnh điểm phát hành cũng như doanh thu vào năm 1928, nhưng sự sụp đổ kinh tế của cuộc Đại khủng hoảng và gánh nặng của việc mở rộng quá mức khiến ông phải trả giá. Không thể thanh toán những khoản nợ đến hạn, tập đoàn Hearst đối mặt với một cuộc tái cơ cấu do toà án chỉ định vào năm 1937. Từ thời điểm đó, Hearst chỉ là một nhân viên, thừa hành mệnh lệnh của một người quản lý bên ngoài. Báo, tạp chí và các tài sản khác phải thanh lý, công ty phim đóng cửa, ngay cả các tác phẩm nghệ thuật và đồ cổ cũng được mang ra đấu giá công khai. Sau Chiến tranh Thế giới thứ 2, trong khi số phát hành và doanh thu quảng cáo bắt đầu phục hồi, Hearst lại không còn đủ sức lực nữa. Ông qua đời vì một cơn đau tim vào năm 1951, ở tuổi 88, tại Beverly Hills, California, và được chôn cất tại Cypress Lawn Memorial Park ở Colma, California.
Tập đoàn Hearst (Hearst Corporation) tiếp tục hoạt động như một công ty truyền thông tư nhân lớn với trụ sở chính ở New York cho đến ngày nay.
01:04 CH 26/06/2011
Đau lòng lăng mộ 3 vị vua Trần trên đỉnh núi
Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn

Trần Hưng Đạo là danh tướng thời nhà Trần và cũng là danh tướng trong lịch sử Việt Nam, có công lớn trong ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông. Ông cũng là tác giả của bộ "Binh thư yếu lược" (hay "Binh gia diệu lý yếu lược") và "Vạn Kiếp tông bí truyền thư" (đã thất lạc). Ông còn được người dân Việt tôn sùng như bậc thánh, nên còn được gọi là Đức thánh Trần.
Thân thế
Ông tên thật là Trần Quốc Tuấn (陳國峻), là con trai của An Sinh Vương Trần Liễu, cháu gọi vua Trần Thái Tông bằng chú, quê ở làng Tức Mặc, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định). Năm sinh của ông không rõ ràng, có tài liệu cho là năm 1228, có tài liệu thì cho là năm 1230 hay 1232.
Ông có vốn tài quân sự, lại là tông thất nhà Trần, do đó trong cả 3 lần quân Nguyên - Mông tấn công Đại Việt, ông đều được vua Trần cử làm tướng chống trận. Đặc biệt ở kháng chiến chống Nguyên - Mông lần thứ 2 và thứ 3, ông được vua Trần Nhân Tông phong làm Tiết chế các đạo quân thủy bộ. Dưới tài lãnh đạo của ông, quân dân Đại Việt chiến thắng ở Chương Dương, Hàm Tử, Vạn Kiếp, Bạch Đằng, đuổi giặc ra khỏi nước, được phong tước Hưng Đạo Vương.

Chân dung Trần Hưng Đạo trên tờ tiền 500 đồng của chính quyền Việt Nam Cộng hòa.

Sau khi kháng chiến chống Nguyên - Mông lần thứ 3 thành công, ông về trí sĩ ở trang viên của mình tại Vạn Kiếp. Tuy nhiên, các vua Trần vẫn thường xuyên đến vấn kế sách.
Ông mất ngày 20 tháng 8 năm Canh Tý (tức ngày 5 tháng 9 năm 1300), thọ 74 tuổi. Nhân dân đương thời lập đền thờ ông gọi là Đền Kiếp Bạc.
Các điển tích
Qua những câu chuyện dưới đây, có thể thấy ở ông một sự hy sinh quyền lợi cá nhân rất cao để phục vụ cho mục tiêu của cả dân tộc cho dù ông là người có tài thao lược và nắm nhiều quyền bính trong tay.
Thiếu thời
Đại Việt sử ký toàn thư có chép:
Lúc mới sinh ra, có một thầy tướng xem cho và bảo: "Người này ngày sau có thể giúp nước cứu đời".

Khi lớn lên, ông có dung mạo khôi ngô, thông minh hơn người, đọc thông hiểu rộng, có tài văn võ. An Sinh Vương Trần Liễu trước đây vốn có hiềm khích với Chiêu Lăng (tức vua Thái Tông Trần Cảnh), mang lòng hậm hực, tìm khắp những người tài nghệ để dạy Trần Quốc Tuấn. Lúc sắp mất, An Sinh Vương cầm tay Trần Quốc Tuấn, trăng trối rằng: "Con không vì cha lấy được thiên hạ, thì cha chết dưới suối vàng cũng không nhắm mắt được." Do An Sinh Vương Trần Liễu lấy người chị của công chúa Lý Chiêu Hoàng, còn Trần Cảnh cưới Lý Chiêu Hoàng khi bà mới 7 tuổi. Sau này Lý Chiêu Hoàng không có con (khi chỉ mới 13 tuổi) nên Trần Thủ Độ bắt vợ của Trần Liễu lúc ấy có thai ba tháng về làm vợ Trần Cảnh (chị thay cho em). Chính vì lẽ đó mà Trần Liễu oán giận Trần Cảnh. Quốc Tuấn ghi điều đó trong lòng, nhưng không cho là phải.
Cướp ngôi hay không
Đến khi vận nước lung lay, quyền quân quyền nước đều do ở mình, ông đem lời cha trăng trối để dò ý hai gia nô thân tín là Dã Tượng và Yết Kiêu. Hai người gia nô bẩm rằng: "Làm kế ấy tuy được phú quý một thời nhưng để lại tiếng xấu ngàn năm. Nay Đại Vương há chẳng đủ phú và quý hay sao? Chúng tôi thề xin chết già làm gia nô, chứ không muốn làm quan mà không có trung hiếu, chỉ xin lấy người làm thịt dê là Duyệt làm thầy mà thôi.".
(Lấy từ tích cũ: Sở Chiêu Vương chạy loạn ra nước ngoài, có người làm thịt dê tên là Duyệt đi theo. Sau Chiêu Vương trở về nước, ban thưởng cho Duyệt. Duyệt từ chối và nói: "Nhà vua mất nước, tôi không được giết dê, nay vua về nước, tôi lại được làm nghề giết dê, tước lộc thế là đủ còn thưởng gì nữa".)
Quốc Tuấn cảm phục đến khóc, khen ngợi hai người. Một hôm Quốc Tuấn vờ hỏi con ông là Hưng Vũ Vương Trần Quốc Hiến: "Người xưa có cả thiên hạ để truyền cho con cháu, con nghĩ thế nào?"
Hưng Vũ Vương Trần Quốc Hiến thưa: "Dẫu khác họ cũng không nên, huống chi là cùng một họ!"
Trần Quốc Tuấn ngẫm cho là phải. Lại một hôm Trần Quốc Tuấn đem chuyện ấy hỏi người con thứ là Hưng Nhượng Vương Trần Quốc Tảng. Trần Quốc Tảng tiến lên thưa: "Tống Thái Tổ vốn là một ông lão làm ruộng, đã thừa cơ dấy vận nên có được thiên hạ."
Trần Quốc Tuấn rút gươm mắng: "Tên loạn thần là từ đứa con bất hiếu mà ra" và định giết Quốc Tảng, Hưng Vũ Vương hay tin, vội chạy tới khóc lóc xin chịu tội thay, Quốc Tuấn mới tha.
Sau đó, ông dặn Hưng Vũ Vương: "Sau khi ta chết, đậy nắp quan tài đã rồi mới cho Quốc Tảng vào viếng."
Năm Ất Dậu, Thiệu Bảo năm thứ 7, 1285, thế giặc bức bách, hai vua ngầm đi chiếc thuyền nhỏ đến Tam Trĩ nguyên (sông Ba Chẽ, tỉnh Quảng Ninh ngày nay), sai người đưa thuyền ngự ra Ngọc Sơn (mũi biển thuộc châu Vạn Ninh, gần Móng Cái, nay thuộc tỉnh Quảng Ninh) để đánh lừa giặc.
Lúc ấy, xa giá nhà vua phiêu giạt, mà Trần Quốc Tuấn vốn có kỳ tài, lại còn mối hiềm cũ của An Sinh Vương, nên có nhiều người nghi ngại. Trần Quốc Tuấn theo vua, tay cầm chiếc gậy có bịt sắt nhọn. Mọi người đều gườm mắt nhìn. Trần Quốc Tuấn liền rút đầu sắt nhọn vứt đi chỉ chống gậy không mà đi. Còn nhiều việc nữa, đại loại như thế.
Sử gia Ngô Sĩ Liên viết: "Bậc đại thần ở vào hoàn cảnh bị hiềm nghi nguy hiểm, tất phải thành thực tin nhau, sáng suốt khéo xử, như hào cửu tứ của quẻ Tùy (xem Kinh Dịch) thì mới có thể giữ tròn danh dự, làm nên sự nghiệp. Nếu không thế thì nhất định sẽ mang tai họa. Quách Tử Nghi nhà Đường, Trần Quốc Tuấn nhà Trần đã làm được như vậy."
Quan hệ với Trần Quang Khải
Trước kia, Trần Thánh Tông thân đi đánh giặc, Trần Quang Khải theo hầu, ghế tể tướng bỏ không, vừa lúc có sứ phương bắc đến. Thái Tông gọi Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn tới bảo: "Thượng tướng đi theo hầu vắng, trẫm định lấy khanh làm Tư đồ để tiếp sứ phương Bắc."
Trần Quốc Tuấn thưa : "Việc tiếp sứ giả, thần không dám từ chối, còn như phong thần làm Tư đồ thì thần không dám vâng chiếu. Huống chi Quan gia đi đánh giặc xa, Thái sư theo hầu mà bệ hạ lại tự ý phong chức, thì tình nghĩa trên dưới, e có chỗ chưa ổn, sẽ không làm vui lòng Quan gia và Thượng tướng. Đợi khi xa giá trở về, sẽ xin vâng mệnh cũng chưa muộn."
Một hôm, Trần Quốc Tuấn từ Vạn Kiếp tới, Trần Quang Khải xuống thuyền chơi suốt ngày mới trở về. Trần Quang Khải vốn sợ tắm gội, Trần Quốc Tuấn thì thích tắm thơm, từng đùa bảo Trần Quang Khải: "Mình mẩy cáu bẩn, xin tắm giùm", rồi cởi áo Trần Quang Khải ra, dùng nước thơm tắm cho ông và nói: "Hôm nay được tắm cho Thượng tướng." Trần Quang Khải cũng nói: "Hôm nay được Quốc công tắm rửa cho."
Trước đây, hai ông tuy một là Quốc công tiết chế, một là Thượng tướng thái sư nhưng do lo lắng về mối thù của Trần Liễu để lại mà có mối hiềm nghi xa cách. Sau khi được Trần Quốc Tuấn tắm cho, hai ông trở nên thân tình, tin tưởng nhau, tình nghĩa qua lại giữa hai ông ngày càng thêm mặn mà. Trong việc giúp đỡ nhà vua, hai ông đều đứng hàng đầu.
Quyền phong tước
Vì có công lao lớn trong cả 3 lần chống Nguyên nên vua gia phong ông là Thượng quốc công, cho phép ông được quyền phong tước cho người khác, từ minh tự trở xuống, chỉ có tước hầu thì phong tước rồi tâu sau. N
hưng Quốc Tuấn chưa bao giờ phong tước cho một người nào. Khi quân Nguyên vào cướp, Quốc Tuấn lệnh cho nhà giàu bỏ thóc ra cấp lương quân, mà cũng chỉ cho họ làm lang tướng giả chứ không cho họ tước lang thực, ông rất kính cẩn giữ tiết làm tôi.

Tài dụng binh
Ông lại khéo tiến cử người tài giỏi cho đất nước, như Dã Tượng, Yết Kiêu là gia thần của ông, có dự công dẹp Ô Mã Nhi, Toa Đô. Các người nổi tiếng khác như Phạm Ngũ Lão, Trần Thì Kiến, Trương Hán Siêu, Phạm Lãm, Trịnh Dũ, Ngô Sĩ Thường, Nguyễn Thế Trực vốn là môn khách của ông, đều nổi tiếng thời đó về văn chương và chính sự, bởi vì ông có tài mưu lược, anh hùng, lại một lòng giữ gìn trung nghĩa vậy. Xem như khi Trần Thánh Tông vờ bảo Trần Quốc Tuấn rằng: "Thế giặc như vậy, ta phải hàng thôi". Trần Quốc Tuấn trả lời: "Bệ hạ chém đầu tôi trước rồi hãy hàng". Vì thế, đời Trùng Hưng, lập nên công nghiệp hiếm có. Tiếng vang đến phương bắc, chúng thường gọi ông là An Nam Hưng Đạo Vương mà không dám gọi thẳng tên.
Sau khi mất rồi, các châu huyện ở Lạng Giang hễ có tai nạn bệnh dịch, nhiều người cầu đảo ông. Còn có lời đồn rằng, mỗi khi đất nước có giặc vào cướp, đến lễ ở đền ông, hễ tráp đựng kiếm có tiếng kêu thì thế nào cũng thắng lớn.
Trần Quốc Tuấn từng soạn các sách như Binh gia diệu lý yếu lược (quen gọi là Binh thư yếu lược) và Vạn Kiếp tông bí truyền thư để dạy các tỳ tướng, dụ họ bằng bài Hịch tướng sĩ.
Trần Quốc Tuấn từng soạn sách để khích lệ tướng sĩ dưới quyền, dẫn chuyện Kỷ Tín chết thay để cứu thoát Hán Cao Tổ, Do Vu giơ lưng chịu giáo để cứu Sở Tử. Ông dạy đạo trung như vậy. Nhân dân Việt Nam vô cùng kính trọng ông do công lao 2 lần lãnh đạo đất nước chống lại được họa Thát Đát (Mông Cổ).
Dưới vó ngựa của Nguyên Mông, các nước Hồi giáo hiếu chiến ở Trung Á, các công tước của Moscow, Novogrod (nước Nga ngày nay)cũng không thể nào bảo vệ được nền độc lập của mình. Lãnh thổ của Nguyên Mông, theo chiều ngang, kéo dài từ Viễn Đông (gồm cả Triều Tiên) đến tận Mátxcơva, Muhi (Hungary), Tehran, Damascus; chiều dọc từ Bắc Á xuống hết cả Ấn Độ, Miến Điện. Trong cơn lốc chinh phục của họ, chỉ có Thái Lan (Sukhothai) thoát khỏi họa diệt vong nhờ sách lược cầu hòa, Nhật Bản may mắn nhờ 1 trận bão biển làm thiệt hại bớt tàu của Mông Cổ, và Đại Việt nhờ khả năng lãnh đạo của Hưng Đạo Đại Vương mà giữ được bờ cõi.

* Ghi chú: Mông Cổ không xâm chiếm được Ấn Độ, họ chỉ tiến được đến biên giới miền bắc Ấn ngày nay và bị chặn lại. Họ cũng chỉ vào được miền bắc Myanmar trong một thời gian ngắn rồi phải rút lui.

Ngoài Đại Việt đánh bại được đế chế Mông Cổ còn có Java (Indonesia), Ai Cập, Ấn Độ, tuy nhiên chiến công của Đại Việt là hiển hách nhất
Các đền thờ Hưng Đạo Đại Vương có thể thấy ở khắp nước Việt Nam.
Lấy dân làm gốc
Tháng 6 năm 1300, Hưng Đạo Vương ốm. Vua ngự tới nhà thăm, hỏi rằng:
"Nếu có điều chẳng may, mà giặc phương Bắc lại sang xâm lược thì kế sách như thế nào?"

Hưng Đạo Vương trả lời:
"Ngày xưa Triệu Vũ dựng nước, vua Hán cho quân đánh, nhân dân làm kế thanh dã, đại quân ra Khâm Châu, Liêm Châu đánh vào Trường Sa, còn đoản binh thì đánh úp phía sau. Đó là một thời. Đời Đinh, Lê dùng người tài giỏi, đất phương nam mới mạnh mà phương bắc thì mệt mỏi suy yếu, trên dưới một dạ, lòng dân không lìa, xây thành Bình Lỗ mà phá được quân Tống. Đó lại là một thời. Vua Lý mở nền, nhà Tống xâm phạm địa giới, dùng Lý Thường Kiệt đánh Khâm, Liêm, đến tận Mai Lĩnh là vì có thế. Vừa rồi Toa Đô, Ô Mã Nhi bốn mặt bao vây. Vì vua tôi đồng tâm, anh em hòa mục, cả nước góp sức, giặc phải bị bắt. Đó là trời xui nên vậy. Đại khái, nó cậy trường trận, ta dựa vào đoản binh. Dùng đoản binh chế trường trận là sự thường của binh pháp. Nếu chỉ thấy quân nó kéo đến như lửa, như gió thì thế dễ chế ngự. Nếu nó tiến chậm như các tằm ăn, không cầu thắng chóng, thì phải chọn dùng tướng giỏi, xem xét quyền biến, như đánh cờ vậy, tùy thời tạo thế, có được đội quân một lòng như cha con thì mới dùng được. Vả lại, khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước vậy."
Khi sắp mất, ông dặn con rằng:
"Ta chết thì phải hỏa táng, lấy vật tròn đựng xương, bí mật chôn trong vườn An Lạc, rồi san đất và trồng cây như cũ, để người đời không biết chỗ nào, lại phải làm sao cho mau phục".

Trần Quốc Tuấn giữ Lạng Giang, quân Nguyên hai lần vào cướp, ông liên tiếp đánh bại chúng, sợ sau này có thể xảy ra tai họa đào mả chăng. Ông lo nghĩ tới việc sau khi mất lại là vì vậy.
Mùa thu, tháng 8, ngày 20, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn mất ở phủ đệ Vạn Kiếp, được tặng Thái sư thượng phụ thượng quốc công Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương.
Vua Trần Thánh Tông có soạn bài văn bia ở sinh từ của Trần Quốc Tuấn, ví ông với Thượng phụ (Lã Vọng ngày xưa bên Trung Quốc).

Sau khi mất, Trần Hưng Đạo được thờ phụng ở nhiều nơi, trong đó lễ hội lớn nhất ở đền Kiếp Bạc thuộc huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương ngày nay, nơi ngày xưa là phủ đệ của Ngài. Ngài được người dân bao đời sùng kính phong Thánh tức là Đức thánh Trần, đây là điều hiếm hoi trong lịch sử chỉ dành riêng cho vị danh tướng nhà Trần. Ngày lễ chính thức được tổ chức vào ngày Ngài mất (20 tháng 8 âm lịch hàng năm). Nhân dân không gọi trực tiếp tên của Ngài mà gọi là Hưng Đạo Vương, Hưng Đạo Đại Vương, Đức thánh Trần, hoặc gọi là Cha (Tháng Tám giỗ Cha, tháng Ba giỗ Mẹ).

http://www.cannao.com/home/detail.php?iCat=279&iCha=83&iNew=1522&module=news
12:37 CH 23/06/2011
Đau lòng lăng mộ 3 vị vua Trần trên đỉnh núi
Đau lòng lăng mộ 3 vị vua Trần trên đỉnh núi

(VTC News) - Câu hỏi lớn nhất, cứ vảng vất theo tôi mãi, đó là tại sao, một khu lăng mộ vua lớn như thế này, lại bị người đời quên lãng một cách thảm hại?

Phạm Ngọc Dương
http://vtc.vn/394-288780/phong-su-kham-pha/dau-long-lang-mo-3-vi-vua-tran-tren-dinh-nui.htm

Ý kiến độc giả phản hồi phóng sự này:
Con cháu nhà Trần cũng thật đáng trách- 12/06/2011
Tôi không đồng tình với chính quyền sở tại vào các nhà khoa học bởi cách cư sử của họ sau khi khai quật mộ ba vị Vua Trần .Lẽ ra sau đó họ phải kiến nghị và có các biện pháp trân trọng và bảo tồn những ngôi mộ này ,nếu chưa có điều kiện xây to đẹp hoành tráng thì cũng không thể để thực trạng như vậy được . Nhưng điều làm tôi băn khoăn và bức xúc là con cháu họ trần ở đâu ,chẳng lẽ họ không biết cả mộ của những vị vua đầu tiên của nhà trần oanh liệt .... Hàng ngày họ cứ đứng ở bàn thờ và vái ..rồi xin phù hộ để được lên lương lên chức ... vậy mà họ để mộ của cha ông họ như vậy ! Thật đáng trách !
(Nguyen Huy Cong)

Nhìn mà đau lòng- 08/06/2011

Đọc xong bài viết mà đau lòng quá. Mộ các vị vua Trần chỉ là một đống đá bừa bộn. Nơi thờ tự chỉ là miếng tôn rách gác lên 4 cành cây. Thử nghĩ chúng ta nhớ đến công ơn của các vị Vua Trần như thế nào. Nào là dân ta phải biết sử ta, ghi nhớ công ơn những người có công với đất nước. Vậy mà mộ người có công của đất nước lại ra như thế này. Cần có biện pháp khôi phuc, bảo vệ. Nếu nhà nước không làm thì các dòng tộc họ Trần Việt Nam sẽ quyên góp xây dựng lại. Không thể để một thời hào hùng của dân tộc bị lãng quên.
(Trần Trung Tiến)

chuyện quá đau lòng- 07/06/2011

ai học cũng biết về lịch sử nước ta. Một đất nước đã trải qua bao nhiêu áp bức của những cuộc chiến tranh. Các vị vua thời ấy đều đáng để mọi người trân trọng. Và vị vua nhà Trần cũng thế đều đáng để chúng ta trân trọng. Đã có người biết vậy mà cũng chẳng ai xây sửa lại vùng thờ đó. Thật là buồn. Nếu như các người bạn trên khắp thế giới mà đọc được những bài báo này thì các nước trên thế giới nghĩ về những chuyện sai lầm. Ví dụ: " Các vị vua thời ấy của Việt Nam hình như làm việc xấu nên không được người dân kính trọng". Các bạn cứ nghỉ xem, nếu như những ai quan tâm đến nền văn hóa và coi trọng những vị vua thì xin có biện pháp xử lý.
(Mai Hiên)
Con dan Dai Viet- 07/06/2011
Nhin nhung hinh anh ve lang mo cac vua Tran ma dau long qua. Thiet nghi chung ta co mat tren the gian nay la do cong suc cua cac bac tien nhan di truoc. Mot trieu dai nha Tran huy hoang trong lich su . vay ma......... Bay gio noi an nghi cua cac Ngai chi la dong dat hoang vu, cay coi ram rap. ko nguoi biet toi, Chung ta suot ngay nghe ve bao ton di tich , hoc mon lich su de biet ve cha ong Dai Viet The ma......... thu hoi cac em hoc sinh khi nhin nhung hinh anh nay se nghi gi.hay chi la nhung loi khoa truong tren sach vo.chang trach the he tre ko biet toi lich su nuoc nha. Cac ban nganh. so van hoa , cac cap chinh quyen , con dan nha Tran dau het ca roi........ Dau long qua! Cac ban nganh hay nhanh chong vao cuoc de trung tu di tich mac du da muon mang! HAO KHI DONG A!!!!!! VIET NAM -DAI VIET
(giac tam)
đau lòng- 07/06/2011
Thật đau lòng quá. Các vị vua oai hùng là thế mà nơi an nghỉ lại quá thảm hại như vậy. Nhà nước ta sao lại để như thế dc nhỉ. Như vậy là uống nước nhớ nguồn sao????
(Quyên)
Thật nhẫn tâm! - 07/06/2011
Thật quá nhẫn tâm! Mộ các vua mà còn bị đối xử như vậy thì thử hỏi người đời được coi trọng và đối xử ra sao? Các nhà khoa học đã từng đến khai quật họ là ai? Là nhà khoa học sao để những cảnh này đến tận ngày nay? Họ không có ý kiến hay ý kiến của họ không được quan tâm?
(MrTran )
Lịch sử trên giấy- 07/06/2011
Tôi thật sự bất ngờ khi đọc bài viết này, là một người thích tìm hiểu lịch sử nước nhà, tôi cứ nghĩ rằng Lăng Mộ của các vua Trần phải trang hoàng lắm. Thiết nghĩ 1 trong những triều đại phong kiến huy hoàng nhất lịch sử mà giờ như thế này. "Đừng đá quả bóng trách nhiệm đi đi lại lại như vậy nữa". Mong Bộ Văn hóa - Thể thao và du lịch sớm có biện pháp!!!
(Hà Quang Hưng)
AI ĐÃ LÀM VỤ NÀY THÌ TỪ CHỨC ĐI- 06/06/2011
Lăng mô của vua chúa làm ăn kiêu gì thế không biết.khai quật xong thì phải bảo tồn giữ gìn chứ.Cơ quan chức năng đâu hết rồi.Bầu các bác lên để ngồi ăn không à.Không làm được thì nghỉ đi
(HOA MOC LAN)
cần phải tìm ra người chịu trách nhiệm- 06/06/2011
lúc nào cũng nói dân ta phải biết sử ta vậy mà để cho sử ta bị chính người của ta giày xéo thế này à ?trách nhiệm này thuộc về bộ ngành nào?
(NGUYỄN DUY HƯNG)
Không thể tin được.- 06/06/2011

Nhìn những hình ảnh trên, tôi rất buồn và không thể tin được đó là sự thật. Thiết nghĩ ta vẫn giáo dục con trẻ lòng yêu nước và tự hào dân tộc, về lịch sử vẻ vang của dân tộc qua mấy nghìn năm lịch sử. Thậm chí những bài học lịch sử về triều đại nhà Trần vẫn con nguyên trong SGK lịch sử,...Nếu sử dụng hình ảnh này thêm vào bài giảng trên lớp, học sinh sẽ nghĩ gì về việc bảo tồn văn hóa, truyền thống dân tộc của chúng ta,... Tôi cho rằng chính quyền địa phương và Bộ VHTT nên xem xét lại. Thực sự quá đau lòng và xót xa cho các vị vua Trần.
(Lê Hà)
qua buon- 06/06/2011
Than oi gio thi con da hieu cha co ong ho tran nao lam to dc, nhung bac tien nhan nha ta dang oan trach con chau thi phai!
(tran vien duong)
xây lăng mộ đi- 06/06/2011
Bác Sen Bia Đại Việt Đâu nhỉ?????lên tiếng đi để mộ mả dòng họ mình thế hả???xây được cái lăng to nhất Việt Nam mà bỏ rơi mấy ông này là không được à nha
(hihi)

các nhà khoa học ăn lương nhà nước mà làm cái gì thế- 06/06/2011

Các vua trần đã có công lao rất to lớn trong việc xây dựng và giữ nước vậy mà các nhà khoa học đang làm cái gì đây.Chúng tôi là con cháu của họ trần cũng như bao thế hệ của họ trần nay nhìn được thảm cảnh như thế này thì rất là đau xót cho muôn dân trăm họ.Không thể tin nổi được là nơi An nghĩ của các bậc tiền bối lại nằm ở nơi này.Các nhà khoa học chỉ lo có thật nhiều đồ gốm quý giá và nhiều dự án công trình nhà thờ thật to để trình chính phủ chứ đâu biết thờ những ai.Qua đây xin chân thành cám ơn nhà báo Phạm Ngọc Dương.Chúng tôi đề nghị trưởng ban LL Họ trần cần phải lên tiếng ngay.Chúng tôi là muôn dân của nhà trần vì vậy dù ở nơi đâu chúng tôi cũng có mặt,
(Trần đình khoa)
Phải bảo tồn và xem lại cách cư xử của người đời- 06/06/2011
Chúng ta cần bảo tồn và gìn giữ cho thế hệ mai sau, nhìn hình ảnh tôi thấy người đời đã quên lãng lịch sử và công lao đóng góp to lớn việc xây dựng bảo vệ đất nước Việt Nam của các vị Vua Trần, đồng thời tôi cũng đề nghị các cấp chính quyền có sự quan tâm sâu sắc hơn nữa .
(Trần Lưu Vinh)
http://vtc.vn/394-288780/phong-su-kham-pha/dau-long-lang-mo-3-vi-vua-tran-tren-dinh-nui.htm
12:23 CH 23/06/2011
w
Way_ngoan
Bắt chuyện
2.8kĐiểm·7Bài viết
Báo cáo