images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nỗi đau cuộc đời - Số phận trớ trêu. Làm sao vượt...
Em buồn quá không ngủ được các mẹ ơi. Giá như em sinh nở bình thường được, dù chỉ cần có 1 cô con gái, em hẳn đã sung sướng lắm. Chồng vẫn nói với em rất thích đông con, thích có 5 thằng cu. Nhưng sức khỏe của vợ như thế, sợ 1 đứa cũng khó. Thôi thì cố gắng đẻ 1, 2 đứa cũng được, nếu không thì vợ mệt. Thế mà, đằng này, trong mắt chồng và gia đình chồng, em gần như là vô vọng chuyện con cái rồi.

Em buồn vô cùng, sao số phận trớ trêu quá. Em sinh năm 83, chồng 80. Em biết chồng vẫn yêu thương vợ, nhưng vẫn nhẫn tâm âm thầm ra ngoài kiếm con. Rồi sau này có đứa con, nó sẽ làm chồng không còn nhớ đến vợ nữa đâu mà sẽ dẫn chồng đến với người đàn bà khác.

Tử vi của em nói năm nay và sang năm là sóng gió nhất, đỉnh điểm của mâu thuẫn gia đình, không khéo xử lý là tan vỡ. Mà nếu không giữ được cuộc hôn nhân này, em sẽ nhiều khả năng đi lánh đời luôn. Còn nếu vượt qua được, cuộc sống vợ chồng sẽ êm đềm trong thời gian dài. Nghe buồn chán quá các mẹ ơi.

Các mẹ ơi, xin hãy giúp em, cho em lời khuyên để em có thể giữ chồng bên mình với.

Gửi từ ứng dụng di động Webtretho Android

Em chưa lấy chồng cũng chưa từng trải qua bao nhiêu đau khổ như chị đã từng. Nhưng theo em thấy, chồng chị chắc còn yêu chị nhiều lắm, nhiều khi cơm áo gạo tiền, áp lực gia đình công việc và đặc biệt là con cái khiến anh ấy thay đổi như vậy (đúng như câu chị nói, con người xưa của anh ấy đang bị lép vế), mà có khi anh ấy biết điều đó, thì anh ấy cũng không thể làm gì khác, đôi khi em cũng bế tắc quá, em buộc phải làm điều em biết sai đó thôi. Con người thường vậy mà chị. Mà điều quan trọng em nhận thấy là chị rất yêu chồng chị, và sẵn sàng bỏ qua những điều sai đó. Nếu đã giải thoát được trong tâm tư thì chị cố gắng giữ lấy hạnh phúc nha. Theo em, thì em thấy li dị bây giờ sẽ không tốt, vì anh chị sẽ lại lấp lửng như những năm trước thôi, mà lần này thì phức tạp hơn nhiều, đâu có phải nói bỏ là bỏ, nói quay lại là quay lại đâu, như vậy chị sẽ đau khổ lắm, vì chị vốn dĩ yêu chồng , không muốn xa anh ấy mà. còn chồng chị em thấy cần đứa con, chứ cũng đâu yêu ai ngoài chị. Em nói vòng vòng nhưng thực chất em cũng không biết nên làm gì hiện tại, vì em ở ngoài cuộc, chỉ có chị mới biết nên như thế nào, em nói gì cũng thừa. Nhưng mà em thấy, trước mắt chị làm sao cho anh ấy thấy chị là "bến đỗ bình yên" như trước đây, chị cứ nhẹ nhàng, khoan vội vã chất vấn đã, cứ bình tĩnh, an úi, để anh ấy tin tưởng và có thể cùng chị giải quyết mọi thứ như trước đây 2 người đã từng. Vì một mình chị không thể vượt qua cơn bão quá lớn này đâu chị ạ!
07:09 CH 03/07/2015
Em trai của em nó rất vô trách nhiệm trong gia...
Tuổi trẻ nhất là con trai luôn có một thời nổi loạn. Một thì sẽ có chuyện biến tốt nhưng một số số thì ngày càng trượt dài. Mình nghĩ gia đình nên can thiệp, nhẹ nhàng khuyên nhủ trước.

Mình cũng sợ như bạn, sợ nó trượt dài vậy luôn. Rồi sau này nản chí, muốn làm lại cũng không được.Chán ghê, không biết sao.
06:20 CH 30/06/2015
Em trai của em nó rất vô trách nhiệm trong gia...
Bây giờ em bạn vậy thôi, khi bước chân ra đời em bạn sẽ thấy hối hận những việc đã làm à. Vì giờ bản tính bất cần nên khó mà khuyên nhủ được đâu à. Nhưng cố gắng khuyên nhủ vẫn hơn nha bạn.

Gia đình mình cũng khuyên nhủ nhiều lắm, mà thấy nó không thay đổi, mình cũng hi vọng qua giai đoạn này nó sẽ tốt hơn, nhưng cũng sợ nó cứ vậy rồi hư thân, tới khi nhận ra là muộn rồi, không thay đổi gì được. Mình không nên làm sao.
06:18 CH 30/06/2015
Người yêu cảm thấy bị áp đặt. Xin mọi người cho ý...
Kệ, bơ đi mà sống. Càng cấm họ càng muốn làm á! Hồi đó mình cũng thế í mà. Bạn trai đòi đi chơi bạn cứ "uhm, a đi rồi về sớm nha, tiếc là e bận nên không đi cùng anh được......." Bạn cứ xem như bình thường và bạn cứ tìm thú vui nào đó cho khuây khoả lúc hắn đi mà quên k dắt bạn theo hay do bạn bận. Kệ, của mình là của mình, còn k là của mình mình có giữ cũng k được! Nếu k có bạn bè thì lúc hắn đi chơi bạn tranh thủ đi làm móng tay móng chân, đắp mặt nạ, gội đầu.... Mình ở gò vấp nên làm mấy cái đó rẻ lắm làm hết khoảng 80k à. Làm xong bạn thấy chả có gì đáng để bạn phải bận tâm cả, hắn đi chơi mà mãi k thấy bạn gọi hay quan tâm là hắn lại chột dạ cho xem. Đừng mong thay đổi hắn hãy thay đổi mình trước đi!

Mình đang làm giống bạn chỉ nè. Mình sẽ cố gắng bơ. Cám ơn bạn rất nhiều.
06:02 CH 29/06/2015
Người yêu cảm thấy bị áp đặt. Xin mọi người cho ý...
Cám ơn bạn rất nhiều. Lần đầu mình viết lên diễn đàn nên cũng không để ý font chữ, giờ post lại phóng to ra thì lại quá cỡ. (mình cũng pó tay mình) viết thì cứ viết cài lèo cũng không để ý cách đoạn. Cảm ơn bạn đã cố gắng đọc và cho mình ý kiến. Đúng là mình nên thay đổi. Nhưng mà mình thực sự không có hay nhắc nhớ anh ấy mấy chuyện như cơm nước đâu, chỉ là nhiều khi mình hay khó chịu khi anh ấy đi chơi bạn bè thôi. Mà nhiều khi chẳng bao giờ ưu tiên bạn gái, toàn ưu tiên việc gì đó thôi. Chắc mình nên kệ ổng hả.
09:14 SA 27/06/2015
Người yêu cảm thấy bị áp đặt. Xin mọi người cho ý...
Em và bạn trai quen nhau tính đến nay đã 4 năm. Khoảng thời gian yêu nhau đương nhiên có những cãi vả, và đặc biệt sau khi em ra trường và đi làm (ngành của người iu em đến 5 năm rưỡi, nên thời gian này vẫn đi học) , không biết có phải do thời gian gặp nhau không nhiều như trước hay không mà mức độ cãi và sự gay gắt cũng tăng lên. Bản thân em cũng tự nhận thấy em khô khan (em kém trong việc biểu lộ những lời lẽ ngọt ngào, gần đây em đã cố gắng sửa rồi), thứ hai, gia đình em cũng phức tạp nên em dành nhiều thời gian kiếm tiền hơn là cho người iu (nhưng đây là sự cố gắng không chỉ cho gia đình mà còn cho tương lai của cả hai). Người iu em thì...thương em nhiều, nhưng gần đây có một số điều em thấy khó nghĩ quá.
Vài tháng nay, em áp lực khá nhiều, từ chuyện nhà tới chuyện ngoài đường, bạn bè em cũng không nhiều và không thân tới mức để tâm sự, nên quay đi quay lại chỉ có thể kể với người yêu, nói chung anh ấy biết tâm trạng em thời điểm đó, nhưng vài ngày sau ổng thông báo với em là "anh đi Vũng Tàu với chị, 2 ngày 1 đêm" , mà cái ngày ổng đi lại trùng cái ngày hai đứa sẽ gặp nhau (mỗi tuần gặp được 1 lần, mà đi kiểu đó thì cả nửa tháng ko nhìn thấy mặt nhau). Em thấy buồn ghê, cảm giác......nói chung là buồn, nhưng mà thực sự trong lòng em cứ rối loạn, không biết em như vậy là đúng hay sai,…. Nói chung tè lè các thứ suy nghĩ nên em vừa khó chịu lại vừa không biết có nên khó chịu hay không, rồi đơ đơ với ổng vậy, em nói xa xa gần gần là em muốn 1 mình, a cứ đi thoải mái đi. Vậy mà ổng không hiểu, ổng hỏi sao em kì vậy, có gì nói a nghe,…. Thấy thái độ ngu ngơ của ổng, nên em quyết định là bỏ hết mọi suy nghĩ về cái chuyện Vũng Tàu, em coi như mình nghĩ vậy là sai rồi.
Rồi sau đó 1 tuần, ổng kiu về quê 3 tuần (hè nào cũng về hết, nhưng mà hè này là nói với em sẽ không về, vì đi thực tập rồi ở lại sinh nhật với em, nói từ lâu lắm rồi, vẽ ra đủ thứ luôn, nên em cứ nghĩ là sẽ ở lại với mình thôi), em hỏi sao a nói không về mà giờ về, ông kiu là về làm passport cái gì đó, rồi về thăm mẹ và em gái...cái lý do này thì em có quyền gì mà kiu ổng đừng về đâu, nhưng mà nhỏ em ổng rõ ràng nói với em vài tháng nữa nó thi ĐH là vào với mẹ, ở chơi vài tháng, tức là cũng chỉ còn vài tuần àh nên em thấy khó nghĩ lắm, nói qua nói lại một hồi ổng mới nói câu làm em sốc “anh ở đây, em gặp anh được 1 lần 1 tuần, những ngày kia ở đây ăn uống không ra gì, anh muốn về cho thoải mái 1 thời gian” Vậy nên em nghĩ ổng vui thì ở lại, có việc thực tập thì ở lại, không có việc thì đi, chán thì đi. Chứ em vốn dĩ đâu là gì. Em rất cáu và bực…. nhưng mà cuối cùng em cũng chẳng biết mình đúng hay sai, thật lòng mỗi khi cáu với ổng là e cứ rối loạn không biết nên cáu hay không, rồi cuối cùng em biết kiểu gì ổng cũng về thôi, thà là về vui vẻ còn hơn về khi cãi nhau và em tỏ ra vui vẻ nhắn tin là a về quê nhanh vào SG nha.
Lại một chuyện khác, cái này mới sốc tận cùng, ổng bị đau họng, mà thấy nghiêm trọng rồi, nên em cứ thúc đi khám, bữa đó chắc như đinh với em là đi khám, vậy mà đi học xong ổng đi xuống dự lễ tốt nghiệp của con bạn nào đấy, em gọi điện xem khám như nào rồi, mới biết ổng đi với bạn ổng rồi, không thể diễn tả cái sự cáu của em lúc đó nữa, em cáu kinh khủng, (em không phủ nhận cái sự cáu của em nó là cộng hưởng từ mấy đợt V.Tàu và về quê) rồi cãi qua cãi lại, ổng nói đi khám đâu có gì quan trọng mà em làm ghê vậy, ông không đi đó rồi sao???? Rồi ổng khóa máy luôn tới chiều. Chiều chủ động mở máy gọi em ra nói chuyện. Ổng nói là em cáu quá ổng không thèm đi khám cho bõ ghét, chứ thực ra ổng tặng quà con bạn xong là về ngay đi ngủ. Em nghe là biết xạo chắc, ổng ham vui lắm làm gì có chuyện đi về, thề là em tìm hiểu xong biết chắc ổng khóa máy đi chơi với mấy tụi bạn tới chiều luôn.….Thấy em ức quá, tới lúc này ổng mới nói “e áp đặt a còn hơn cả mẹ a, gặp e được 1 lần 1 tuần, các ngày còn lại a chán quá thì a đi nhậu với bạn e cũng ko thích. A đi khám hay không cũng đâu cần thiết cứ phải kể cho e nghe, mình yêu nhau có những cái riêng tư nữa chứ đâu phải cứ lẽo đẽo theo nhau kể hết ra. A về quê 1 thời gian chứ a không đi luôn, ở đây gặp đươc bao nhiêu ngày sao e lại khó chịu. bla..bla…” Đại loại em hiểu ý ổng là em không cho ổng không gian riêng, và mình cũng không có gặp thường xuyên sao mình cứ đòi ổng phải ở lại. Em cũng chẳng biết mình có ích kỉ không khi có suy nghĩ khó chịu như vậy.
Em không áp đặt, em chỉ cảm thấy ổng không quan trọng mình, ổng có thể vì nguyên nhân này mà làm cái này cái kia, chứ tuyệt đối không vì em mà làm gì cả, ông nói buồn quá, nhớ em quá đi nhậu, nhưng nhiều khi đi dạy về lúc 8 – 9h, e ước gì người iu mình chạy qua đây gặp cái, không lẽ giờ mình chạy qua nhà ổng, mà chưa bao giờ ổng làm vậy hết, chỉ đi với bạn thôi, mà không lẽ e nói thẳng với 6ong3 “a àh, e muốn vậy” nói rồi thì còn ý nghĩa gì. và em thấy cho dù em khó chịu hay cáu thì tới cuối cùng em cũng có thay đổi được gì đâu mà gọi là áp đặt. Các chị đối với người iu như thế nào. Em có suy nghĩ như vậy có phải đòi hỏi và áp đặt không. Hay thực sư như người iu em nói là em ích kỉ????
09:05 SA 27/06/2015
Luyện Thi Tuyển Sinh Lớp 9 lên Lớp 10 Môn: Toán -...
Tôi biết về webtretho khá lâu, theo dõi các bài viết nhiều, nhưng gần đây mới chính thức tham gia và như trước giờ tôi vẫn nghĩ web chỉ thiên về gia đình, trẻ nhỏ, tình yêu, không ngờ trên web cũng có rất nhiều thầy cô chia sẽ các kinh nghiệm giảng dạy, điều này chứng tỏ webtretho thực sự là web cộng đồng lớn mạnh trong nhiều lĩnh vực. (Việc xưng hô đúng là điều phức tạp, xưng em hay tôi đều cảm thấy có chút không hợp lý nên mong người có thể bỏ qua nếu có cảm giác "kì" khi đọc bài viết). Xin gửi lời chào ban đầu bằng cách sơ lược tiểu sử giảng dạy của tôi.
Nghề nghiệp đúng như câu "phải có cái duyên với nghề", tôi tốt nghiệp cấp 3 và học lên với chuyên ngành Kinh Tế, trong đầu chưa từng nghĩ qua việc mình sẽ trở thành giáo viên, nếu không muốn nói là hơi bị ghét cái nghề giáo, mà lý do thì tôi cũng không biết tại sao, có lẽ theo xu hướng lúc đó, Kinh Tế là ngành hot, cũng có thể hình tượng doanh nhân mặc váy, ôm laptop thu hút tôi hơn là việc mặc áo dài. (Tại vì 3 năm cấp 3 mặc áo dài đến mắc mệt luôn mà). Rồi tôi cũng đến giảng đường nhưng số trời định cái duyên nghề giáo là lúc tôi được người quen giới thiệu dạy lớp 9 (lúc đó là giữa HK2) cho một thằng ku. Học không giỏi mà là quá dở, nên bố mẹ ku cậu chỉ mong sao đậu lớp 9 rồi ra học nghề. Hai chị - em học chưa biết được nhiêu, nhưng khá hợp cái khoản nói nhảm, nói nhảm rồi nói điên nói khùng tới long trời lở đất, điều đó khiến tôi thấy thích khi dạy nó, mà có lẽ cũng vì sự thoải mái đó khiến nó chịu nghe lời tôi siêng hơn (lúc đó còn nhỏ tuổi nên thằng ku nó kiu cô cô, tôi vẫn xưng chị, nghĩ lại thấy vui vui). Cuối năm,tôi hỏi nó là muốn thi trường nào, nó nói là bạn gái nó thi vô trường Nguyễn Hữu Huân (một trường bậc nhất khu Thủ Đức, tôi cũng không ngờ thằng nhóc này ngu ngu vậy mà thích con bé học giỏi thế, nhất lớp nó luôn), rồi tôi nói "Khả năng của em thi Nguyễn Hữu Huân là 50 - 50, nhưng nếu em đi học nghề thì rất mất mặt với bạn gái em đó, kiểu gì em cũng phải vô Thủ Đức" (trường Thủ Đức thuộc top 2, đợt đó tôi cũng phán đại, chứ trong lòng vẫn không dám nghĩ thằng ku này đậu nổi vào cấp 3 đâu). Nhưng nó đáp lại cho tôi rằng "chị ôn cho em thi Nguyễn Hữu Huân đi" , câu nói của nó với cái mặt vừa quyết tâm , vừa tôi tội khiến trong lòng tôi dâng lên cảm xúc thực sự khó tả, mà tới giờ dù trải qua bao nhiêu thế hệ học sinh tôi vẫn không thể có lại được cảm xúc này. Từ lúc đó, tôi lao đầu vào soạn bài tập, sưu tầm đề thi, đi học ở trường về là chạy sang dạy nhưng vẫn thấy không mệt. Mục đích để thằng nhóc vào được Nguyễn Hữu Huân và hơn thế nữa là tôi thấy phấn khởi khi đi dạy, tôi muốn thử thách bản thân cũng như muốn mở ra cho thằng nhóc một con đường mới. Kết quả cuối cùng, cậu ta đã "rớt" Nguyễn Hữu Huân. Tôi chỉ thấy buồn cười vì cái mặt của nó,mặc dù nó cũng thừa biết đặt nguyện vọng như vậy là liều lĩnh, nhưng vẫn đau khổ kinh khủng cứ như chắc chắn đậu mà rớt vậy đó, còn tôi cảm thấy hãnh diện vì nó vào được Thủ Đức, một kết quả xuất sắc ngoài mong đợi của bố mẹ ku cậu và cả tôi. Sau này, tôi vẫn liên lạc với ku cậu, giờ đã là sinh viên Đại Học Kinh Tế. Còn tôi, lớp dạy đầu tiên này khiến tôi nhận ra mình thật sự thích công việc dạy học, và hơn thế, tôi nhận ra điều vô cùng quý giá cho bản thân tôi trong con đường giảng dạy về sau, đó chính là "Dạy giỏi không phải là dạy thật nhiều hay biết thật nhiều, mà chính là biết cách khơi dậy niềm cảm hứng học tập nơi học sinh của mình". Tôi tiếp tục gia sư cho nhiều em và nhiều em, rồi thành một nhóm học sinh, rồi nhiều nhóm học sinh. Mặc dù các em biết tôi không dạy tại bất kỳ trường nào, các em vẫn tìm đến tôi, vì các em tìm được cảm hứng học và thực sự muốn học. Tôi chưa từng gượng ép bất kỳ em nào phải làm bài tập về nhà, cũng chưa từng xét điểm, nhưng tinh thần tự giác của các em luôn có, nó xuất phát từ chính niềm cảm hứng học tập của các em Tốt nghiệp, tôi thi lấy bằng tiếng anh, tôi bắt đầu giảng dạy tại trung tâm anh ngữ, và một con đường khác mở ra cho tôi, tôi không tốt nghiệp Sư Phạm, nên tôi thi lấy bằng chứng nhận giảng dạy ngoại ngữ. Tôi mở lớp luyện thi Toán và Anh. Điều hối hận trên con đường sự nghiệp của tôi chính là không nhận ra điều mình thích sớm hơn, và tôi chưa từng tiếc nuối khi từ bỏ tấm bằng Kinh Tế để rẽ sang con đường này.Bản thân mỗi con người chỉ có thể làm điều mình thích nhất một cách tốt nhất.
Gửi lời chào đến các thành viên webtretho.
11:32 SA 28/05/2015
Luyện Thi Tuyển Sinh Lớp 9 lên Lớp 10 Môn: Toán -...
Xin chào các bậc phụ huynh và các em học sinh lớp 9! Bài viết có lẽ hơi trễ, vì cuối tuần này các em đã bắt đầu khóa thi vào Phổ Thông Năng Khiếu và khoảng 2 tuần nữa là đến kỳ thi tuyển sinh rồi. Sau đây là một phần kiến thức mà cô nhận thấy hầu hết các em thường sai khi gặp trong đề thi, kể cả thi Phổ Thông Năng Khiếu, Chuyên hay thi thường,cô đã tổng hợp thành các "tip" dễ nhớ nhất. Hi vọng giúp các em thêm tự tin khi làm bài. (Hôm nay cô sẽ post phần Tiếng Anh nhé! Phụ huynh nên in ra cho các em đọc tham khảo, vì lý thuyết ở trường tương đối dài)
I. Sự hòa hợp giữa chủ từ và động từ (nói đơn giản là quan sát chủ từ để biết cách chia động từ)
- Khi gặp dạng chủ từ này, các em luôn chia dạng số nhiều nhé:
S1 and S2 / Both of N / None of N (N này ở dạng số nhiều) / A number of N (N này đếm được) / % N (N này ở dạng số nhiều)
- Khi gặp dạng chủ từ này, các em luôn chia dạng số ít nhé:
Each S1 and each S2 / No S1 and no S2 / Not many S / None of the N (N này không đếm được nhé) / % N (N này số ít) / chủ ngữ ở dạng Ving, to V1, mệnh đề / Tựa đề phim ảnh / The number of N
- Khi gặp chủ từ dạng sau, các em nhớ chia động từ theo S2 nhé:
S1 or S2 / Either S1 or S2 / Neither S1 nor S2 / Not only S1 but also S2
- Riêng S1 as well as S2: chi theo S1 nhé.
II. Trong đề thi tuyển sinh, các em luôn gặp 6 câu Verb form. Các em thường chỉ nhớ một số từ đơn giản, nhầm lẫn các từ có 2 trường hợp Lưu ý các động từ sau cho cô nhé:
used to V1 >< be/get used to Ving
made / let / help + O + V1 >< made / let / help + to V1
advise / permit / forbid + O + to V1 >< advise / permit / forbid + Ving
(Người) need + to V1 (cái này dĩ nhiên bạn nào cũng biết nhé) >< (Vật) need + Ving / to be V3/ed (nhưng cái này thì mấy đứa rất hay quên nhé)
S + be / look / seem / feel + Adj + to V1
have fun / have a good time / have trouble / have difficulty + Ving.
Cant’ help / can’t stand + Ving >< can’t afford / can’t wait + to V1
III. Câu tường thuật, đôi khi không bằng đầu bằng “ I said / told / asked…” , nên các em thường mắc lỗi sai vì ghi thiếu giới từ đi kèm hoặc không ving, nhớ phải lưu ý các cụm sau nhé
S accuse of / s congratulate on / S insist on / S apologize for …+ Ving
IV. Trong mệnh đề quan hệ, em nào cũng biết “that” không được dung sau dấu phầy và giới từ. tuy nhiên, các em cũng phải lưu ý trường hợp bắt buộc phải dùng “that” nhé.
- Danh từ hỗn hợp cả người và vật
- Cụm thay thế có từ so sánh tuyệt đối “first,last” , so sánh nhất. Vd: Yesterday was one of the coldest days that I have ever know.
- Cum thay thế là các đại từ bất định “something, someone, anything….”
- Sau các từ all, only, very (very ở đầy sẽ dịch thành “chính là”). Vd: He was the very man that I would like to see.
- Sau các thành ngữ “It is/was…”. Vd: It was Tom that won the race.
Hôm nay cô sẽ post trước những phần này, nếu các em ủng hộ và hiểu, cô sẽ tiếp tục phần sau.
08:48 SA 28/05/2015
v
VuongLinh178
Hóng
326Điểm·2Bài viết
Báo cáo