Tại sao mọi người không nhìn theo một khía cạnh khác là chàng đã chán nàng, muốn hủy đám cưới nhưng để cho nàng là người chấm dứt trước. Rồi sau đó bàn với con nhân tình (rất hòa hợp về cái khoản xxx í) như sau: Hai tên gian dâm xxx xong rồi chụp hình và quay clip (trước đó có thể chưa chụp, chưa quay). Nhân dịp cuối năm chàng giả vờ quên cái điện thoại dưới gầm giường chứa đầy nội dung ve vãn tán tỉnh thật tục tĩu, càng gây sốc càng tốt để cho nàng không còn con đường tha thứ, trừ khi là nàng quá lụy tình hoặc đầu ko có não thì đôi ta sẽ bàn mưu tính kế tiếp. Sau đó thì gần tết ko liên lạc với nàng dù đã hứa, cũng ko về cái phòng có chứa cái điện thoại đó. Nàng thì bản chất ngây thơ lo lắng và đến đấy dọn dẹp trước tết... rồi thì thấy cái đt và tin nhắn, rồi thì shock, và cắt đứt ll... đúng ý tụi nó quá mà. Trong khi nàng vật vã thì hai đứa vừa xxx vừa tình kế bồi thêm vài nhát cho nàng dứt tình luôn. Con kia trang điểm thật đẹp đến gặp nàng, cho thấy nàng ko thể hấp dẫn bằng nó, rồi cho nàng xem hình hay clip kia...tiếc là nàng ko thèm xem, chứ xem có khi lại thèm...Thấy vẫn chưa xi nhê gì nên nó nhắn thêm cái tin là share hàng với nó, cứ làm như thèng kia là con bò đực Tây ban nha giống tốt, thử hỏi có con điên nào chịu đồng ý vậy ko...thèng kia thì vờ vịt nhắn tin ỡm ờ, nào là cố bỏ, tính anh thế nào em cũng biết, gia đình 2 bên để anh lo (trong lòng mong chủ top trả lại cái nhẫn có đính cái hột đá giờ mà bán cũng đc 4 triệu)...Thế là chủ top hết chịu nổi thông báo gia đình 2 bên hủy hôn. Xong!Quá khỏe, đôi ta đỡ phải động não, lên kế hoạch đi Sing ăn chơi cho sướng rồi tính tiếp...
@ Đọc tâm sự của bạn mà như mình đang thấy hình ảnh của mình đang đau, giờ này hắn cũng chưa đến chỗ mình , mấy đêm nay mình chỉ chớp mắt được vài 3 tiếng, cơm thì không nuốt nổi, từ lúc hắn nói đi đến nhà mình từ tối thứ 5 đến giờ thì tắt điện thoại kêu là máy hư, không ai trong gd anh ta gọi được...mình rất uất ức, vì chẳng thà nhạt nhẽo với mình rồi cặp với ai thì không nói đằng này vẫn ngọt ngào hứa hẹn bao nhiêu...mình đã mù quáng tin chứ nếu ngừoi ngoài thì chắc họ sẽ phát hiện ra được...@Mình cũng đang định đi đâu đó du lịch nhưng mình sợ cô đơn, nếu mình đi một mình chắc chắn trong quãng thời gian đó mình chỉ có khóc mà thôi, bề ngoài mình rất mạnh mẽ muốn quên tất cả, nhưng sao giờ đây lại thấy mình quá yếu đuối.
@silent.love: Đàn ông lăng nhăng là bt mà chị. ;;)@Trucy: Em có quyển "Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất". Đọc kg em gửi cho? Tìm đc 1 NY để yêu có phải dễ đâu, tùy mức độ mà xem có thể tha thứ đc hay kg. Nhưng em thấy xu hướng vứt bỏ là thích hợp nhất. Vì tình yêu sẽ chết dần chết mòn theo thời gian... do anh ý làm tổn thương chị càng ngày càng nhìu. Em tin anh ta yêu chị thật lòng. Tình yêu thật lòng khác với tình yêu thực sự.
Thực ra Tết 2011 gái có vào nhà em hỏi khéo (dò hỏi): "X không dẫn bạn gái về à?" (X là ký hiệu cho tên em). Nói chung thái độ của em lạnh nhạt với gái. Sau Tết gái để Y!M status là: "Goodbye mylove" =)) (k biết là goodbye anh nào??). Mãi đến tháng 7/2011 em mới liên lạc với gái, sau 1 năm k nt, gọi điện hay chat chit gì cả. Lúc đó gái hỏi: "Sao tự dưng suốt 1 thời gian dài X k liên lạc với tớ mà bây giờ lại gọi cho tớ?". Nói chung cứ lấp lửng, lờ mờ, khó đoán. Lúc thì cứ cảm giác là gái thích mình, lúc thì gái lại dở trò, lại "ngọt" với zai khác. Hay là gái che đậy cảm xúc nhỉ? Hay dò thử gân cốt của zai nhỉ? Nói chung gái này khó đoán lắm. Em cũng khó đoán. Nt với gái mà gái cứ ngạc nhiên này nọ vì có những cái em nói ra gái ngạc nhiên kinh khủng =))) vì k thể đoán đc zai như em trừ phi e nói ra.Zai nhà chị có cái ý định giống em :(( em cũng định tốt nghiệp ĐH xong mới lao vào cưa gái... Nhưng tình thế thay đổi, bây giờ k nhanh chân thì k kịp... :P
"Tôi và chị ko hề có điểm gì chung. Đúng theo anh ấy nói. Thế nhưng tôi nghĩ cả hai chúng ta đều yêu anh ấy rất nhiều.
Tôi yêu anh ấy. Nhưng ko có cách nào đến được với người tôi yêu. Anh ấy cần ở tôi ko phải là tình yêu, thế nên tôi mới là 1 nhân tình.
Khi phát hiện sự xuất hiện của chị, tôi đã lồng lộn lên đòi gặp mặt chị. Nhưng anh ấy cắm tiệt tôi. Vì thế, tôi lưu số đt của chị vào máy mình chờ khi có cơ hội. Cách đây gần 3 tháng, anh ấy đòi cắt đứt lần nữa. Tôi tự tử hụt lần thứ 2. Tôi cầu xin anh cứ thế này cho đến lúc cưới. Tôi sẽ ra đi.
Tôi ko có tình yêu cao đẹp như chị. Tôi ko phải người phẩm hạnh như chị. Nhưng tôi có tình yêu của tôi.
Chị đau khổ vì việc chia tay, anh phản bội. Thì tôi cũng đau khổ vì việc anh lạnh nhạt, cắt đứt ko lời giải thích.
Anh là người dứt khoát lắm, chị biết ko. Lần này anh bỏ tôi thật rồi.
Anh cũng sẽ đi Sing đấy, dù cho có ai níu kéo. Đừng để anh ấy đi. Tôi thì ko thể giữ anh lại. Nhưng biết đâu chị thì có thể.
Tôi đã trải qua nhiều trong chuyện tình yêu. 2 lần từ bỏ cốt nhục của mình. Tôi muốn hạnh phúc lắm chứ. Nhưng tôi muốn anh hạnh phúc."
Mình đọc đi đọc lại lá thư. Đọc từng con chữ trong đó, chỉ thấy 1 nỗi xót xa. Phận phụ nữ với nhau mình cũng hiểu được phần nào tâm sự của cô ta.
Yêu thì chẳng phải là tội. Tội của cô ta là ko biết yêu thế nào cho đúng.
8h tối hơn, mình tìm đến nhà anh. Thấy anh ngồi thẫn thờ trên ban công. Mình gọi anh xuống nói chuyện, chỉ đứng trước nhà, ko vào trong.
- Cô ta có vẻ là người ko đến nỗi tồi anh nhỉ?
- Cô ta còn dám gặp em sao?
- KO, em hẹn gặp cô ta thôi. Khi nào anh đi?
- 25 tháng này anh đi luôn. Em lại khóc à?
- Ko, em có chuyện này muốn nói, trước khi anh đi.
- ....
- Em biết trong mấy ngày qua chuyện em hành xử với anh có phần lạnh lùng và dứt khoát. Nhưng cho dù có tha thứ, em cũng ko thể quên. Anh là 1 người tốt. Anh có thể làm người khác hạnh phúc. Anh biết ko? Anh qua đó rồi cố gắng học hành và giữ gìn sức khỏe. Khi nào rảnh rỗi thì mail về cho em. Mình chia tay rồi thì vẫn là bạn mà, đúng ko?
- Anh xin lỗi.
- Em hết khóc rồi. Em cũng ko nghỉ việc ở công ty đâu. Em cũng sẽ ko đợi anh về. Có thể sau khi anh đi, em sẽ tìm người khác.
- Lần này em phải chọn thật kỹ đấy.
- Tất nhiên,....
-.....
- Còn chuyện này nữa. ..... Cảm ơn anh trong suốt thời gian qua....Cảm ơn anh rất nhiều.
Em hôn vào mắt anh, có nghĩa là tha thứ. Anh cũng ôm lấy em. Anh thì thầm: "Ngày anh đi đừng ra tiễn em nhé". Em gật đầu đồng ý.
Em đưa lại cho anh bức thư của cô ta. Em nói: "Dù sao người ta cũng yêu anh thật lòng, thôi thì mọi chuyện do anh quyết định"
"Anh đã cắt đứt rồi" .... "Thì ít nhất anh cũng cho người ta 1 câu chia tay trước khi đi chứ"
Em lên xe, vẫy tay chào anh. Anh cười, nụ cười mà mắt đỏ hoe ngân ngấn. Anh sẽ ko bao giờ khóc vì bất kì một ai.
Em nhìn sang kính chiếu hậu, anh cứ đứng đó, rồi xa dần xa dần.
Trên đường về, lòng em nhẹ nhõm hẵng. Giống như vừa được gội sạch mọi thứ.
Thế mà khóe mắt vẫn cứ cay cay.....