nhà em dự định làm sàn gỗ tầng 1, S = 60m2. Tính toán tài chính thì chọn Inovar của malai, ( ko đủ sức làm gỗ tn). Mình ở thủ đức, có bác nào thi công sàn gỗ ở tp hcm báo giá mình với.
mail: thanhhau85qb@yahoo.com.vn
(báo giá cầu thang bậc gỗ, thành cầu thang gỗ-sắt luôn bác nha)
Bạn cho mình xin điạ chỉ showroom hoặc đại lý chính hãng của sàn gỗ Malaysia INOVAR, ROBINA và JANMI với. Nhà mình cũng đang tìm hiểu về sàn gỗ malay cho căn nhà mới. Hiện tại nhà mình cũng đang dùng sàn KRONOTEX được 8 năm rồi. Về chất lượng mặt sàn thì đợt Hà nội bị mưa đá cửa sổ bị tung ra, nước ngập lênh láng tầng 3, sàn gỗ bị phồng lên, nhưng sau đó sàn khô đi thì cũng hết phồng. Tuy nhiên nẹp gỗ chân tường bị mọt gần hết rồi. Sang căn nhà này, bọn mình cũng đang cân nhắc không biết nên dùng lại KRONOTEX hay loại sàn gỗ Malaysia.
Lâu lắm mới vào lại Wtt, lần đọc lại những tâm sự đã post cách đây gần 6 năm. Sáu năm, 1 quãng đời đủ dài để thay đổi hoàn cảnh. Mình của 6 năm trước thật đáng thương, đáng trách. Một phụ nữ cô độc, tội nghiệp với quá nhiều tâm tư, uất ức và hoang mang, dù cũng có tỏ đôi chút rắn rỏi. Cạnh đó là hình ảnh một ông chồng rất ích kỷ, thủ thế cùng tiền, hơi lăng nhăng, có đôi chút thô bạo, nhưng rất yêu quý chăm con.
May mắn là cuộc đời đã sáng hơn. Nhờ có quyết tâm kiếm tiền với mong mỏi được vững vàng về tài chính để bảo vệ tương lai của 3 mẹ con, mình lao vào tìm kiếm cơ hội làm ăn, và đã có chút thành quả nhờ may mắn và sự kiên nhẫn chịu đựng vất vả. Có thành quả, lại càng ham làm, ít quan tâm tới chồng hơn và không thèm bực bội với ông chồng nữa. Và thậy kỳ diệu là gần đây bản thân ông chồng cũng trở nên dễ thương hơn nhiều trong mắt mình, ít sân si hơn, biết đối nhân xử thế hơn, và vẫn là 1 ông bố tốt rất thương con.
Có 1 điều không thể phủ nhận, dù rất ngại nói ra vì sẽ gây phản cảm, nhưng là thực tế: Trong gia đình, người kiếm được nhiều tiền sẽ có tiếng nói mạnh hơn, được tôn trọng hơn. Người luôn bận rộn với công việc và đam mê thì cũng không có nhiều thời gian để mà xét nét, cố chấp gì. Thế nên cuộc sống dễ thở hơn.
À, mà hiện tại thì, từ đó đến nay, chồng đi làm có lương, thưởng, thu nhập gì cũng tự giữ, tự quản, tự giác đóng góp 1 số tiền cố định = khoảng 1/3 lương, áng chừng 50% tổng chi tiêu sinh hoạt gia đình (thực ra CF sinh hoạt gđ tăng lên mỗi năm mà khoản đóng góp này vẫn vậy mấy năm nay nên cũng giờ chỉ khoảng 30-35% tổng chi tiêu thôi - nhưng không vấn đề gì)
CF hiếu hỉ bên nội chồng lo, bên ngoại vợ lo, bao nhiêu tùy túi tiền, không ai ý kiến được. Lâu lâu ai thích ngoại giao với nhà sui thì cứ tùy hỉ cho đẹp lòng nhau.
Xe vợ đi vợ mua, xe chồng chồng mua. Xe ai nấy đi, muốn mượn phải hỏi. Shopping, theo nhu cầu và khả năng mỗi người không ai được cản. Thỉnh thoảng mua tặng nhau nếu thấy vui.
Du lịch xa tốn tiền hoặc mua sắm vật dụng gđ nhiều tiền, chi lớn cho con...có 1 khoản quỹ chung đến từ việc cho thuê căn nhà của chung 2vc đã mua được từ khi còn mặn nồng.
Vợ thiếu tiền làm ăn hỏi mượn chồng, chồng thiếu mượn vợ. Rất dễ dàng, nhiệt tình, tức thì. Miễn là trả đủ, đúng hẹn.
Đi du lịch gần, ăn nhà hàng, coffee, ai rủ đi người ấy trả.
Vợ chồng như bạn thân, chia sẻ chuyện trò được mọi vấn đề. Lâu lâu có bực tức nhau, nhưng không có xung đột lớn, không nghĩ đến chia tay như trước kia, ngại xung đột sợ tâm bất an.
Mấy năm trời lăn lộn vất vả, vợ giờ già đi nhiều, xấu đi nhiều, nhưng đã đủ tiền mua căn nhà riêng, nhờ mẹ đứng tên cho yên tâm là về già có khoản hưu từ tiền cho thuê cái đã. Dự định cuối năm mà trời thương, mua được căn nữa thì để tên 2vc cho công bằng, dù sao chồng cũng vẫn cùng chia sẻ việc chăm con.
Hóa ra trong hôn nhân, cứ độc lập sòng phẳng thế mà cũng có điểm hay, miễn là người trong cuộc thấy bằng lòng.