Gửi chủ top:Không thấy bạn nói chồng bạn có những ưu điểm gì, yêu điểm gì mà dù BM cản cũng không được. bạn thì khóc lên khóc xuống nên BM phải cho cươí?Cưới xong bạn đã ở riêng, cho dù BM bạn có quyền quan tâm, lo lắng cho cs của bạn nhưng để chồng cùng tham gia việc nhà là việc của bạn, sao bạn để BM nc với chồng, với MC dẫn đến chồng phản ứng cứng rắn từ chối sự dạy dỗ của BMV!Gia đình là của riêng vc bạn, bạn phải chủ động thôi chứ đừng chờ BM bạn can thiệp như vậy nưã. Thay đổi thói quen của chồng là rất khó nhưng không phải không làm được, cần bạn có phương cách phù hợp và kiên trì mà thôi.Chúc bạn hạnh phúc nhé!
Thanks lời góp ý của mọi người. Hồi trước khi cưới, vì mình được gia đình bao bọc quá, mà lại chưa biết webtretho :p nên nghĩ chỉ cần 2 đứa yêu nhau là được. Chồng mình được cái ưu điểm là cao to đẹp trai, nói chuyện có duyên, hài hước, 2 đứa lại có nhiều sở thích chung, nên mình chết đứ đừ, bỏ ngoài tai mọi lời khuyên của bố mẹ. Nếu biết WTT sớm hơn, biết là để 1 gia đình hạnh phúc, người ta cần những điều khác nữa, thì chưa chắc đã quyết định như thế :Silly:
Cụ thể hơn, vấn đề xuất phát từ thời gian mình ở với bố mẹ mình. Trước đó, mình chưa bao giờ mang những tật xấu của chồng về nhà kể, để bố mẹ lại mắng là " cá không ăn muối", thậm chí khi bố mẹ lo lắng hỏi chuyện, mình toàn nói dối để bố mẹ yên tâm. Nhưng khi về ở chung, bố mẹ mình chứng kiến cảnh chồng ít giúp vợ chăm sóc con, thường xuyên về muộn mà mình không biết là đi đâu, ít đụng tay vào việc nhà thì quả thật là các cụ khó chịu.
Sau khi mình về nhà riêng, bố mẹ mình vẫn hay chạy qua chạy lại. Có lần con mình ốm, chồng bảo có việc về muộn 1 chút, ai ngờ chồng đi chơi 1 mạch đến gần 10h đêm. Tối đó, mẹ mình lo cho cháu nên ở lại nhà mình định đợi đến khi chồng về thì mẹ sẽ về, nên bố mẹ mới biết là chồng đi về muộn trong khi con ốm. Và mới có cảnh gọi chồng ra mắng, và chồng mình mới bảo là bố mẹ can thiệp.
Cá nhân mình cũng nghĩ là, bố mẹ không cần phải quan tâm đến thế, tự mình nói chuyện với chồng mình được (mặc dù mình không dám chắc chắn là tình hình có thể được cải thiện) Nhưng tai hại là, bố mẹ mình quan niệm, là con cái, nếu làm sai, bố mẹ có quyền mắng, chứ chả việc gì phải nhịn. Ngang tai trái mắt thì có quyền chê trách. Thế nên mình cũng mong các mẹ thông thái tư vấn giúp cách nói chuyện với chính bố mẹ mình. Và làm thế nào để chồng không cãi nếu bố mẹ mình có gọi chồng ra nói chuyện. Mình đang lúng túng trong việc dàn xếp cho êm thấm mối quan hệ của bố mẹ mình và chồng mình, để bố mẹ đừng quá thất vọng về chồng mình, mà chồng mình cũng đừng cho là bố mẹ quá quắt.