Thật mà, thời gian là sát thủ phũ phàng nhưng cũng đồng thời là liều thuốc tốt nhất. Bạn đã bao giờ nghe "Time cures all thing" ?
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêuGiờ đây người đã ra đi,Giận thân trách phận đòi ai bây giờ :))
^ ^ Đừng buồn, rồi thời gian sẽ làm dịu cơn đau và biến nó thành kỉ niệm.
Yêu là chết trong lòng một ít ...
Đầu tuần đọc ngay cái tâm sự của bạn này. Trước hết xin chia sẻ với bạn. Có thể nói là mình có cùng chung hoàn cảnh với bạn vì mình sống cùng chồng mình ( chồng mình cũng đang đi học, còn mình thì đi làm:D:D. Nhưng Việc sống chung của bạn với người yêu thì mình k đồng tình chút nào:o:o. Có thể lúc đầu nó còn mang lại chút gì đó lãng mạn, chút thú vị của tình yêu....:x:x Nhưng sau này nó đâu có như vậy, khi nào sống chung, cuộc sống cái gì cũng có 2 mình ( nó hợp với 2 ng có hôn thú hơn, vì ít nhất 2 ng sẽ phải có trách nhiêm vs nhau, ít nhất là mặt giấy tờ, pháp luật ). Chứ như bạn, giờ bạn sống vs ng đó, bạn như 1 ng vợ hờ, 1 ng mẹ lo cho cái anh đó, còn anh đó? Anh ta có quan tâm bạn k? Đàn ông chỉ hứng thú vs những gì chưa trinh phục đc thôi, chứ đã đạt đc rùi thì hờ hững lắm, :>:> ( Nhận định khách quan của em là thế, chẳng may nói nhầm anh nào tốt thì xin các anh nhẹ tay, đừng quăng gạch nhé;;);;)) Bạn sống như vậy chỉ có thiệt cho bản thân bạn thôi...Người đàn ông của bạn, theo góc độ nhìn nhận của tớ thì có thể là ng ích kỉ, hơi vô tâm chút, còn chuyện qh của anh ta tớ k bàn. Nhưng vs dấu hiệu bạn đã kể, có lẽ anh ta đag cảm thấy nhàn chán, ngột ngạt cái không khí này quá chăng:-?:-?Theo tớ, bạn nên nói chuyện với anh đó, những điều suy nghĩ của bạn, những gì bạn cần ở ng iêu,... xem phản ứng anh ta thế nào, chứ bạn đừng chịu khổ 1 mình. Tuổi xuân của con gái có hạn, mình cần sống vì mình, vì người yêu mình chứ k phải sống cho người mình yêu ( xin lỗi chứ cái suy nghĩ này của tớ nó hơi ích kỉ). Sống vs anh chàng thế này, tớ chia tay lâu rùi:D:DHề, chúc bạn có quyết định chính xác :x:x
Có . Bạn vừa nói mình nghe đó :D , nói thì nói vậy thôi , nhưng để lành vết thương lòng thì thật sự rất là khó
Đòi người đang cười bên trên
Cũng mong là như vậy . Mình đã sống vì người khác nhiều quá rồi ....... chắc đã đến lúc mình sống vì mình ... 2 đêm trôi qua rồi mà lệ vẫn còn rơi ... mình đã quá yếu đuối ..... Nói thì sễ nhưng biết làm sao đây ..........
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Mình cảm ơn bạn đã chia sẽ với mình , anh ấy cũng là 1 người tốt đó bạn. không hút thuốc , không rượu chè . Anh luôn nói là yêu thương mình . Nhưng cái anh thiếu là sự chia sẽ . Mình muốn anh ấy chia sẽ với mình nhiều thứ lắm , nhưng anh ấy thì không thích chia sẽ với mình . Có 1 hôm tụi mình giận nhau , anh ấy đi không về , mình lo lắng cho anh mà mình ngủ không được , sáng đó mình phải nghĩ làm ở nhà để đợi anh về . Sáng anh vừa về tới nhà thì có số điện thoại của con gái điện hỏi anh như thế nào ? chuyện bạn gái anh xong chưa . Lúc đó cảm giác của mình buồn lắm,mình hỏi ai , thì a nói là bạn . rồi mình cũng k hỏi tiếp nữa. Mình sợ lắm , sợ những lúc anh giận mình , mình sợ mình phải sống 1 mình mà không có anh . Có phải mình quá yếu đuối ? Có phải mình quá dựa dẫm vào anh .....