Cảm ơn bạn nhé. Vì ko chắc là lớn tuổi hơn nên chỉ xin phép xưng bạn thôi. Từ ngày ct, a đối xử rất lạnh lùng với mình, rất khác so với trước đây. Mình cũng đã chủ động tìm a, mình nói sẽ cho a thời gian để sn về mối qh của e và a. A đã đồng ý. Thậm chí còn đổi avatar là hình mình nữa. Chưa hẳn là quay lại hoàn toàn, nhưng đó cũng là dấu hiệu tốt. Mình cũng k gượng ép a thời gian này phải như lúc mới yêu, vì dù gì ra quân a mới tl mình. Nhưng 1 tuần sau đó a nói a đã cố gắng rồi, a ko khác được. Mình thật sự ko hiểu, mình ko ép a phải quan tâm mình. Chỉ mong a sn thật kĩ, rồi hãy quyết định. Tính a mau lẹ, làm gì cũng làm ngay, mình sợ a sn k thấu đáo. Rồi mình và a im lặng. Đến gần tết a về, a né tránh mình, mình vô nhà biếu quà tết cho ba má a, a cũng né. Ba má a mời mình dùng tất niên, a có vẻ ko tự nhiên. Anh chị của a rất quý mình, rủ mình và a uống cà phê, a cũng từ chối. Hôm 26 âm a nt, nói tại sao lúc trước a yêu e như vậy, mà giờ thành ra thế này, a cũng ko hiểu nổi, a xin lỗi. Mình lại 1 lần nữa mong a đừng nói gì hết, ra quân gặp e rồi nói. A chỉ nói, uh từ giờ a ko nói gì nữa. Đêm giao thừa a cũng k 1 tn nào hết. A im lặng từ hôm 26 âm đến ngày hqua, a nt nói mình "đưa nhẫn cho chị a dùm a". Nhẫn đó ko giá trị, a chỉ đưa cho ng con gái a lấy làm vợ thôi, a ko muốn mình giữ nữa rồi. Mình im lặng, nhưng từ sau tn đó mình thực sự gục ngã. A đã ko còn 1 chút gì với mình nữa. A ko có người mới. Mình cũng rất muốn giống như bạn nói, nhưng a cứ né tránh mình như vậy, mình phải làm như thế nào đây?
Nhưng mình yêu xa bạn ah..hắn cũng nói hết yêu. Vì lúc quen mình thật sự rất vô tâm. Hắn nói mình không hề trân trọng hắn. Thật ra là mình yêu thì để trong lòng thôi. Từ lúc hắn nói hết yêu đến giờ.. Mình chỉ biết im lặng. Thật sự ko biết làm thế nào
- Cũng co chán rồi, k thiết tha si mê như ban đầu nữa ( tự nhiên chán yêu hoặc vì cãi nhau, mâu thuẫn, bla bla mà chán)
- Nhưng họ sợ chia tay luôn, sau này họ tiếc thì ko còn cơ hội, hơn nữa đang quen có ny, đùng 1 cái dứt ngay, bản thân họ cũng chưa quen, nên bảo là suy nghĩ lại, cũng là cho bản thân họ 1 thời gian để tự quen với việc ko có ny nữa, hoặc sau có muốn quay lại thì vẫn còn ny ở đó.
- Trong thời gian suy nghĩ này họ làm gì :
+ Cũng có suy nghĩ thật, xem có thể sống thiếu nhau ko, nếu thiếu đc thì chia tay luôn sau 1 thời gian suy nghĩ, còn lâu lâu mà vẫn ko quên đc thì lại quay lại ( lúc đó ny vẫn ở đó chưa chạy đi đâu đc )
+ Làm quen tán tỉnh các cô khác . Nếu cô mới ok thì yêu luôn và ctay cô cũ.
+ Có thể vẫn còn nhớ tới ny, nhưng tình cảm ko sâu nặng nữa, và vì có nhiều mâu thuẫn, nên thời gian này là thời gian họ tự tìm cách quên ny đi, tham gia nhiều hoạt động khác hơn.
Túm lại, dù còn yêu hay ko nhưng vì tình yêu ko đủ lớn nên mới có câu suy nghĩ lại. Còn nếu trc sau như 1 thì ko bao h có chuyện chia xa. Ok fine. Thật mừng vì ngày đó họ đã làm như vậy để mình đc xa họ.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của lindy1990 Nhưng nếu như là vì làm tổn thương a ấy quá nhiều thì sao?
Mình thật sự rất quá đáng...đòi ctay hàng trăm lần.,lần cuối cùng thì a bảo uh..thế là mình điên cuồng níu kéo..muộn mất rồi đúng ko
Mình đoán là bạn sẽ nghĩ là a ny của mình lăng nhăng...hi. Nhưng thật sự đều là do lỗi của mình cả
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tam-Su-Voi-Nguoi-La-Tien-Cookie/ZW7O6UDW.html
E ko đọc được tn của a ạ.. Thấy có hiển thị, nhưng ko đọc được.
A là bạn học chung trường thời cấp 2 của e. E và a gặp lại và quen nhau rất tình cờ. E đã tốt nghiệp đh và đang đi làm ở sg. A là chiến sĩ quân dân đang phục vụ trong đơn vị. Lễ 30/4 và 1/5 vừa rồi cả 2 được nghỉ lễ 1 tuần nên cũng đều về quê. Hôm đó là họp lớp cấp 2, a có quen 1 ng bạn trong lớp của e, nên đi cùng. Lúc ban đầu gặp, a nhận ra e trước đây đã học chung với a. A bạo lắm, thì thầm vào tai e: "P càng lớn càng xinh nhỉ, sao nay xinh vậy". Nhưng lúc đó e chỉ nghĩ, trò cua gái rẻ tiền. Sau đó tụi e đi hát, e nhìn ra được là a rõ ràng đang để ý và tán tỉnh e. A hát, mắt không ngừng nhìn e. A hát hay, chết thôi, e không thể ko cảm thấy xao lòng. Nhưng e dặn lòng kiềm chế lại. Từ sau mối tình đầu đau khổ, phản bội, nhiều nước mắt, e đã không còn chút niềm tin nào về đàn ông nữa. Trái tim e vốn đã nguội lạnh. 2 năm sau mối tình đó e đã không còn cảm giác rung động với bất cứ ai đến tán tỉnh mình nữa. Hình như với a thì khác, e ko tự chủ được rồi. A chủ động ngồi cạnh e, a thật dịu dàng. Kết thúc buổi đi chơi là buổi hẹn vào ngày mai của e và a. Thật ra e ko nghĩ nhiều, đơn giản chỉ là đi uống cà phê chung với 1 ng bạn thú vị. E và a nói chuyện rất hợp. E không nghĩ, nó đã làm thay đổi cuộc đời e, đưa e đến hoàn cảnh như bây giờ.
Đêm về, a nt cho e hỏi rằng "đấy không nhớ đây thật hả" vì e ko nhớ ra là có học chung c2 với a. Rồi còn, "đấy ngủ sớm đi, đêm lạnh". Thật tình, nói vậy xong ngủ luôn, không đá động gì tới cuộc hẹn ngày mai hết, tán gái kiểu chi ko biết. E nghĩ, hay tính đùa giỡn với mình thôi, đã thế bà đây không thèm nhá.
Vậy mà mới 6h30 ngày hsau, đã réo e dậy. Chắc a ở trong đó, giờ giấc quen rồi. E thì vẫn đang ngủ nướng, ậm ừ rồi ngủ tiếp. Báo hại a phải gọi e cả chục lần. Từ từ xem nào, hqua dám để bà nt sau mà ko tl rồi đi ngủ luôn thì giờ chịu khó đợi đi. Nghĩ thế e cảm thấy thật thoả mãn. Hình như lâu rồi e chưa vui vẻ như lúc này. Thư thả làm xong mọi thứ, e mới chỉ a đến nhà đón e. E về quê nên ko có xe. Mẹ và a e đều đi làm cả. E còn nhớ ánh mắt a nhìn e khi e bước ra khỏi nhà. A luôn miệng "trời ơi ko sai rồi, đúng duyên số rồi". Khùng, khó hiểu. A hỏi e ăn sáng chưa, a đưa e đi. E cho a ăn hành, nói hnay e ăn chay, mà e khó ăn lắm, a làm sao thì làm. A cũng ko biết phải làm sao, làm khó a, sao khiến e vui thế cơ chứ. Cuối cùng a đưa e đến quán bún xào chay. E ốm, được cái ăn dữ lắm, ăn 1 lúc 3 dĩa. A ăn ở nhà rồi nên chỉ ngồi nhìn e ăn. Mặc kệ, e chẳng ngại. Nhưng đến dĩa thứ 3, được 1 nửa rồi, e lại không ăn nổi nữa, vậy là, a ăn cho. Lâu lắm, sau người yêu đầu, a là người thứ 2 chịu ăn đồ ăn thừa của e. A còn nói, sau này chắc còn phải thế này dài dài. Sao đó, a đang tỏ tình e hay sao. E tự dặn lòng, mình về đây chỉ 1 tuần, cuộc sống của mình là ở sg, a chỉ là một phần trong chuyến nghỉ lễ này của mình thôi, rồi sau đó mỗi đứa mỗi nơi, ko được nghĩ nhiều.
Ăn xong e và a đi uống cà phê, có nhanh quá ko. A tỏ tình e ngay lúc đó. A nhờ chủ quán mở bài, "anh là của e", và nói làm bạn gái P nha.(e và a tên trùng chữ cái đầu). E bất ngờ, chỉ nói được câu "từ từ chứ làm cái gì mà gấp vậy". A cười lớn, còn nói e ngốc. A khẳng định " vậy cho P 1 tuần, 1 tuần P' ở đây, P sẽ làm P' chập nhận a"(từ h P' sẽ là tên e). Khíp, đổi xưng hô nhanh thế. E chọc, "còn 5 ngày thôi, qua với nay là đi đứt 2 ngày rồi". A lại cười. Ghét.
A đẹp trai, mắt đa tình, mũi cao, khoé miệng đẹp. Đừng cười, e chết cho coi. Hic, viết đến đây nhớ a quá.
Hi, chắc cuối tuần nên c chủ top chưa "xuất bản" tập mới đâu.
E ko biết a đã đọc hết câu ch của e hay chưa. E đã kể rõ ra rồi ạ. Và từ ngày 26 âm đến bây h e và a ấy cũng ko hề liên lạc. Ch của e cũng khá dài. Nếu a ko phiền e muốn chia sẻ vz a đc ko ạ. Hi a cũng có thể kể câu ch của a cho e nghe cũng đc. Đôi khi "tâm sự cùng ng lạ" ko tệ đâu a. Nếu a muốn có thể inbox zalo cho e.
Ah, sao a lại hỏi ngày sinh của bạn e vậy?
Dù là 1% hi vọng, e cũng chờ đc a ạ.
10/09/1993 a ạ.. Là tuổi dậu
Chúc chị hạnh phúc.
A là con trai, vậy e xin phép hỏi a, nếu đã hết tình cảm, liệu e quan tâm chân thành, thì có thể làm a thay đổi ko ạ. A đã nói với e, a ko còn cảm xúc, cũng nói với chị a rằng e ko biết trân trọng a, làm a mất cảm giác rồi, chán yêu nữa. Khi e cứ hướng về a ấy như vậy, a ấy sẽ cảm thấy phiền ko ạ? E đã cbi hết tài liệu để a ra quân là ôn thi, nhưng e sợ a lại từ chối. E nghĩ a ấy cũng hiểu e thật sự biết lỗi, chỉ là a ấy ko cách nào có thể tìm lại cảm giác nơi e nữa. A nói với chị a ấy, e là mẫu người thật sự thích hợp làm vợ. Nhưng a.... Vậy thì, e phải làm sao? Im lặng dõi theo a, để 1 ngày a nhận ra e. Hay cứ quan tâm a, nhưng cách này e sợ a thấy phiền. E rất được lòng những ng xung quanh a, thậm chí cả chỉ huy và những ng bạn trên đó của a nữa. Nhưng e ko dám nhờ họ can thiệp, vì nghĩ a mệt mỏi hơn. E nghĩ là e ko từ bỏ được, nên hi vọng có thể khai sáng cho e con đường e nên đi, nhất là khi a cũng là con trai nữa. Bạn bè a ấy nhiều, nhưng thật sự e ko dám hỏi ai cả.
Cảm ơn bạn nhé. Vì ko chắc là lớn tuổi hơn nên chỉ xin phép xưng bạn thôi.
Từ ngày ct, a đối xử rất lạnh lùng với mình, rất khác so với trước đây. Mình cũng đã chủ động tìm a, mình nói sẽ cho a thời gian để sn về mối qh của e và a. A đã đồng ý. Thậm chí còn đổi avatar là hình mình nữa. Chưa hẳn là quay lại hoàn toàn, nhưng đó cũng là dấu hiệu tốt. Mình cũng k gượng ép a thời gian này phải như lúc mới yêu, vì dù gì ra quân a mới tl mình. Nhưng 1 tuần sau đó a nói a đã cố gắng rồi, a ko khác được. Mình thật sự ko hiểu, mình ko ép a phải quan tâm mình. Chỉ mong a sn thật kĩ, rồi hãy quyết định. Tính a mau lẹ, làm gì cũng làm ngay, mình sợ a sn k thấu đáo. Rồi mình và a im lặng. Đến gần tết a về, a né tránh mình, mình vô nhà biếu quà tết cho ba má a, a cũng né. Ba má a mời mình dùng tất niên, a có vẻ ko tự nhiên. Anh chị của a rất quý mình, rủ mình và a uống cà phê, a cũng từ chối. Hôm 26 âm a nt, nói tại sao lúc trước a yêu e như vậy, mà giờ thành ra thế này, a cũng ko hiểu nổi, a xin lỗi. Mình lại 1 lần nữa mong a đừng nói gì hết, ra quân gặp e rồi nói. A chỉ nói, uh từ giờ a ko nói gì nữa. Đêm giao thừa a cũng k 1 tn nào hết. A im lặng từ hôm 26 âm đến ngày hqua, a nt nói mình "đưa nhẫn cho chị a dùm a". Nhẫn đó ko giá trị, a chỉ đưa cho ng con gái a lấy làm vợ thôi, a ko muốn mình giữ nữa rồi. Mình im lặng, nhưng từ sau tn đó mình thực sự gục ngã. A đã ko còn 1 chút gì với mình nữa. A ko có người mới. Mình cũng rất muốn giống như bạn nói, nhưng a cứ né tránh mình như vậy, mình phải làm như thế nào đây?
Cảm xúc của e vẫn còn nguyên vẹn c ah. E và a đã có rất rất nhiều kỉ niệm. E và a giận nhau vào ngày 9/11. 1 tháng giận nhau, e đang ở quê, e bỏ lên sg chơi, e nghĩ mình sẽ thử thách a. Trong 1 tháng đó, a cũng vài lần muốn làm lành. E thì cứng lắm, đợi a phải năn nỉ mới thôi. Kiểu trẻ con, xem ai thắng ai thua. Mà e k biết rằng trong 1 tháng đó, a đã gặp rất nhiều trục trặc, mà ny ko bên cạnh. E nghĩ lúc đó cảm xúc a chết dần rồi. Ngày e về là gần sinh nhật e. Ah e chưa nói là e và a yêu xa, cách nhau chỉ hơn 100km, nhưng a đang là chiến sĩ thực hiện nghĩa vụ công an, ko phải là đi nghĩa vụ quân sự nên tụi e liên lạc thoải mái lắm. Trừ lúc đi gác thì lúc nào cũng có thể nt với skype cho nhau được hết. 1 tháng a về thăm e 1 lần. Trước đó A hứa sẽ xin phép về đón sn e đến noel luôn. Mà vì đang giận nhau, a về, e cũng sg về, mà ko đứa nào nói nhau câu nào. Trước sn e 1 ngày, e bị té xe. E tủi thân và nhớ a. E nt cho a lúc 7h tối. Lúc đó e cũng biết a về rồi. A k nhắn lại. E ngủ sớm. Thì sáng hsau thấy 4 cuộc gọi nhỡ và 2 tn của a lúc 12h khuya. E nt lại, hẹn gặp. Rồi đi chơi, và như chưa hề giận nhau. Nhưng mọi ch thay đổi khi a vô lại đơn vị. A nói khi gặp e, cảm xúc của a ùa về, nhưng sao bây giờ a ko thấy nhớ hay mong tn e như trước nữa, a ko hỉu chính mình nữa. E nói, vậy thì mình cho nhau thời gian, đợi a ra quân, lúc đó mình hãy qđ. A đồng ý. Đầu tháng 3 này a ra quân. Nhưng hôm trước tết a về ăn tết, thì lại kiên quyết ko gặp, và nói ko cần thời gian nữa, a qđ rồi, a ko khác được đâu. E thật sự rất suy sụp. E ko nghĩ mình đánh mất nhanh như vậy, e thậm chí còn tự tin chắc chắn a sẽ quay về bên e thôi, bởi vì e đã thật tâm xin lỗi và hứa sẽ thay đổi. Nói thêm e ngoài ngang bướng nhõng nhẽo với a thôi, nhưng e rất biết điều. Anh chị và ba má a rất quý e, xem e là người trong nhà. E xinh vừa đủ, đảm vừa đủ, công việc cũng ổn định. A nói cuộc đời này đúng đắn nhất là yêu e. A có 1 quá khứ ăn chơi kinh khủng. Từ lúc quen e ai cũng nhận thấy a thay đổi hẳn. Trách nhiệm hơn. Bạn bè a, a e kết nghĩa của a, ai ai cũng mong được như a, quen được người như e. Thậm chí bây giờ họ biết e và a ct, họ rất giận a. Mặc dù e luôn nói lỗi là ở e, nhưng họ vẫn bênh e. Điều làm e lo nhất bây giờ, là từ khi ct e, a lại bắt đầu ăn chơi nhậu nhẹt hút cần sa, làm bạn với những ng bạn mà theo e là không được đàng hoàng. A lại bắt đầu đổ đốn. Đợt rồi lính mới tuyển vô, a càng đi nhiều, a bỏ đơn vị. E nhờ anh chị khuyên a, a mặc kệ. Chị hỏi a với e là ntn, a chỉ nói chán yêu. Mà trước đó a luôn nói với tất cả mọi người, ng a muốn lấy làm vợ, chỉ có e. Giờ đây e thật sự bế tắc, e thương a, vì e mà thành ra thế này. Tháng 3 ra quân, a mà không lo ôn để thi, thì a còn hi vọng gì vào tương lai nữa. A nói quen e a còn có động lực cố gắng, giờ thì a chẳng thiết nữa. Bây giờ a tuyệt tình với e lắm. E nói cứ để e ôn thi với a như mình hứa trước đó a cũng không chịu. E cảm giác như giờ a chỉ chán ghét e thôi. Con bạn thân khuyên e, m như vầy mà sợ ko có a nào khác ah. Nhưng c ơi, giá như e có thể từ bỏ thì tốt biết bao. E ko mặc kệ a lúc này được, nhưng lại không cách nào giúp a. A xem e ko bằng người dưng. C ơi e đau lắm. E mãi mất a rồi đúng ko c?
Cảm ơn c đã chịu khó đọc câu ch của e, cảm ơn lời khuyên của c. E mặc dù đau khổ, nhưng cũng ko bỏ mặc bản thân, vẫn sống tốt. Hnay thật sự khó ngủ nên mới thức tới giờ này. May là ngày mai e off. Trong lòng e đã có lựa chọn cho mình, đó là chờ a quay về. Chỉ sợ, e ko biết phải chờ đến khi nào. 1 ng đã hết tc, khả năng quay lại là bằng 0, e rất sợ. Nhưng tâm e k buông được, vẫn rất lo cho a.
Đúng là sau khi đọc chia sẻ của c, e đã khóc thật nhiều. Từ lúc ct đến giờ, e luôn cố gắng như ko có ch gì xảy ra. Thật ra e đã rất suy sụp, và cực kì stress. Con bạn thân ở sg, e cũng ko tiện tâm sự, e càng ko thể khiến mẹ lo lắng. E vì a, từ bỏ công việc đang tốt đẹp ở sg, e vì a, về quê bắt đầu lại từ đầu. Mẹ từng ngăn cấm ko cho e quen a, e vì a, cố gắng thuyết phục mẹ. E chứng minh cho mọi ng thấy a là lựa chọn đúng đắn của e, bây giờ e ko cách gì tìm 1 ng để nói rằng, e đang rất đau, đau đớn vô cùng. Mẹ đã lấy chồng, cũng có cs riêng của mẹ, e ko muốn ảnh hưởng đến mẹ. E thật sự ko có nơi nào để dựa vào. E từng nói rằng, cuộc đời e sau này, chỉ cần có mẹ và a bên cạnh, là e mãn nguyện rồi. Bản thân e hiểu rõ, e và a không thể nào được nữa. Nhưng thâm tâm e, e vẫn mong chờ 1 ngày nào đó, a sn lại và quay về bên e. Bây giờ ý nghĩ duy nhất khiến e có can đảm sống tiếp, là hi vọng a quay về thôi. E hiểu như vậy là yếu đuối, ngu ngốc, nhưng e k thoát ra được. Bất cứ câu ch nào chia tay rồi quay lại e đọc được, e đều hi vọng, hi vọng thạt nhiều. Nhưng điểm chung của những câu chuyện đó đều là cả 2 còn tc. Mối tình đầu e rất dễ buông tay, vì ng như vậy e ko có gì luyến tiếc. Còn a, e trao cho a tất cả niềm tin, e chỉ ít thể hiện với a thôi, nhưng thật ra e đã nguyện gắn bó với a cả đời r. C ơi, giờ nói e buông, e ko làm được. C ơi, a đã rất yêu e mà c, a làm gì cũng nghĩ cho e. A thuộc lòng mọi thứ về e, size quần áo, size giày dép, e thích gì, k thích gì, chỉ cần nghe giọng nói, nhìn sắc mặt e, a biết ngay e cần gì, thậm chí còn biết trước khi e biết mình cần gì. C, làm sao e quên 1 người dám đối mặt với mẹ e, nói rằng "con sẽ ko bao giờ đánh mất P đâu", làm sao e quên được ng mà khi e chỉ cảm nhẹ, bỏ đơn vị, bắt xe về trong đêm, chỉ để xem rằng e ổn, r lại bắt xe ngược về lại ngay trong đêm đó. Làm sao e quên được ánh mắt tự hào khi a giới thiệu e cho gia đình và bạn bè a. Làm sao e quên lần đầu tiên e nói e yêu a, a đã bất ngờ và vui sướng như thế nào. Làm sao e quên được a chỉ vì e thích, đều làm theo mọi điều e nói. Làm sao e quên được, cách a vuốt ve nâng niu e khi 2 đứa ân ái với nhau, dù e không phải người đầu tiên của a, a nhẹ nhàng, dịu dàng, trân trọng e. làm sao e quên, trong giây phút đó, a ko tự chủ được mà thốt lên a yêu e. E làm sao quên được giọt nước mắt a quay đi khi e và a buộc phải ctay để a vào đơn vị. Làm sao e quên được những đêm a khóc cùng e, khi e gặp áp lực cv mới, a khóc vì bất lực nghe e khóc mà ko làm được gì. Làm sao e quên được những hôm đi chơi vz đồng nghiệp về, a bắt e phải đeo tai nghe nc với a suốt dọc đường để a yên tâm dù chỉ mới 9h tối. Làm sao e quên được giây phút a cặm cụi cắt móng tay cho e, sợ e đau, làm sao e quên khoảnh khắc a giặt đồ cho e, cẩn thận, tỉ mỉ chỉ vì e dặn coi chừng hư bộ đồ của e. Làm sao e quên ngày e lên thăm a, trời đà lạt giữa khuya lạnh giá, a phải đi khắp tp để tìm mua cháo gà chỉ vì e nổi cơn thèm. Làm sai e quên a chỉ vì e bị say xe, ko cho e về xe đò, mà mượn xe máy chở e về r lại quay ngược trở lại thậm chí ko kịp nghỉ ngơi. Làm sao e quên món quà đầu tiên e tặng a, nhỏ thôi, nhưng đã khiến a cười thật hạnh phúc như trẻ con được quà, trong khi a tặng e ko biết bao nhiêu thứ. Làm sao e quên được khi e giận a, a ôm e ko buông, nói đừng bao giờ rời xa a. Làm sao e quên giây phút a gặp lại ng yêu cũ của a, a ko nói gì, chỉ siết tay e thật chặt. Làm sao e quên cái ngày e biết ng yêu cũ của e lấy vk, e đã nghẹn ngào tâm sự với a, e biết a buồn nhiều, nhưng sao a ơi a vẫn vỗ về e mà ko hề trách e như thế. Làm sao e quên nụ hôn dưới mưa của 2 đứa mình. Làm sao e quên những đêm khó ngủ, a ôm đt ra ngoài trời sương giá rét chỉ để hát ru e vì trong phòng ng ta ngủ hết. Làm sao e quên a biết e lười uống nước mà hàng ngày đều đặn nhắc e, khiến e khó chịu. Làm sao e quên e sụt chỉ nửa kg a cũng nhìn ra rồi bắt e phải ăn thật nhiều. Làm sao e quên a ko có nhiều tiền nhưng vẫn mua đồ đẹp cho e chỉ để bản thân e ko thiệt thòi vì yêu xa, a lại ko mua gì cho mình. Làm sao e quên cách a gọi e âu yếm heo của a, pass tất cả ứng dụng của a cũng là anhyeuem,heo. Làm sao e quên bức tranh a vẽ e chỉ dựa vào trí nhớ của a, a vẽ đẹp lắm. Làm sao e quên đôi mắt ướt, sóng mũi cao, khoé miệng đẹp của a, a đẹp trai lắm. Còn rất rất nhiều nữa. Sao giờ, a ko nhớ gì hết..
Xin lỗi c khi phải đọc những ch lan man của e..hnay e mới được trút ra hết như vậy. E có lỗi với a, có lỗi vz ty của a, chỉ nhận mà ko cho. Thử hỏi, e làm sao, mà buông được...
Mình nghĩ có lẽ vì bạn là ng chủ động nên họ làm giá tý đó mà. Mình thì vừa ctay, mong được bạn chỉ giáo cái giai đoạn làm sao để quay lại vz a ý.
Ch của mình hay ch của bibi ạ..bạn có thể tư vấn cho mình k?
Nhưng mình yêu xa bạn ah..hắn cũng nói hết yêu. Vì lúc quen mình thật sự rất vô tâm. Hắn nói mình không hề trân trọng hắn. Thật ra là mình yêu thì để trong lòng thôi. Từ lúc hắn nói hết yêu đến giờ.. Mình chỉ biết im lặng. Thật sự ko biết làm thế nào