images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Hành trình vây bắt nghi phạm thảm sát ở tiệm vàng
Đọc bài này thương quá là thương, híc, híc....
http://hn.24h.com.vn/an-ninh-hinh-su/ke-thu-ac-va-so-phan-2-chau-be-c51a401655.html
Kẻ thủ ác và số phận 2 cháu bé
Thứ Bẩy, ngày 03/09/2011, 13:49
Sau khi bị chém đứt tay, cháu Trịnh Ngọc Bích kêu lên một tiếng thất thanh. Nghe tiếng động của tên cướp và tiếng kêu của cháu Bích, em cháu là Trịnh Phương Thảo, 18 tháng tuổi, đang nằm ngủ giật mình thức giấc, khóc toáng lên. Tiếng khóc của cháu bé khiến tên cướp giật mình, hắn vội vàng chạy ra chui vào trong màn dỗ cháu Thảo: "Nín đi"... Với khoảng cách chưa đầy 2m, Bích nhìn thấy cảnh tên cướp chém em Thảo, nhưng ý thức sinh tồn đã khiến cháu thêm nghị lực, không kêu, không bật lên bất cứ một tiếng rên nhỏ...
An ninh hình sự cập nhật liên tục tất cả các ngày trong tuần
Trong vụ án kinh hoàng xảy ra tại hiệu vàng Ngọc Bích (Bắc Giang), số phận của cô bé Trịnh Ngọc Bích, 8 tuổi, con gái lớn của vợ chồng anh Trịnh Thành Ngọc và chị Đinh Thị Chín đã gây sự chú ý và xúc động đặc biệt cho hàng triệu độc giả.
Sau sự ra tay tàn ác của tên cướp Lê Văn Luyện, cả bố mẹ cháu và cô em gái nhỏ 18 tháng tuổi đã ra đi vĩnh viễn, còn lại duy nhất cháu Bích với sự sống sót kỳ diệu. Hiện giờ, cháu đang hồi phục sức khỏe, bàn tay đã bắt đầu cử động được và có thể đi lại trong phòng bệnh. Mỗi sự hồi phục của cháu là niềm vui lớn của tất cả mọi người xung quanh, từ các y bác sỹ đã tận tâm cứu chữa cháu trong những ngày vừa qua, lực lượng Công an bảo vệ sự an toàn cho cháu và bao ngày đêm truy lùng ra được kẻ thủ ác, đến tất cả mọi người dân khi họ biết và xót xa cho hoàn cảnh của gia đình cháu…
Cháu Trịnh Ngọc Bích, học lớp 3, thông minh, có trí nhớ tốt, thêm vào đó là bản lĩnh hiếm thấy ở một bé gái chưa đầy 10 tuổi. Tuy rất đau đớn bởi bao vết thương, nhưng mọi người ít thấy giọt nước mắt hay sự khóc quấy của cháu Bích. Theo hồi ức của cháu, sau này khá trùng khớp với lời khai của tên tội phạm Lê Văn Luyện, đêm hôm đó, cả nhà cháu ngủ trong phòng ngủ phía sau của tầng 2 (do có máy điều hòa).
Người thân của gia đình cháu Trịnh Ngọc Bích cảm ơn lực lượng Công an tại cuộc gặp với lãnh đạo Bộ Công an và Ban chuyên án.
5h sáng 24/8, giống như mọi ngày, gia đình cháu để chuông báo thức dậy. Anh Ngọc, chị Chín, cháu Bích lần lượt vào phòng vệ sinh tầng 2 để làm vệ sinh cá nhân. Khoảng 20 phút sau, bố cháu lên tầng 3 phơi quần áo ở máy giặt, còn 2 mẹ con xuống tầng 1, chuẩn bị mở cửa ra ngoài mua đồ ăn sáng. Bỗng hai mẹ con Bích nghe thấy tiếng hét thất thanh của bố trên tầng 3. Chị Chín chạy lên, còn cháu Bích đứng dưới chân cầu thang tầng 1 nhìn lên.
Giây lát sau, cháu nghe thấy tiếng mẹ kêu: "Con ơi, nhà mình bị cướp rồi!". Bích chạy lên tầng 2, đến chiếu nghỉ thì thấy bố nằm gục tại đó và có một con dao dài rơi từ tầng 3 xuống. Cháu Bích chạy vội vào phòng ngủ của gia đình, lấy điện thoại di động trên bàn bấm gọi Cảnh sát 113. Nhưng trong suy nghĩ của cháu, cháu chỉ biết bấm 113 chứ không biết rằng gọi bằng điện thoại di động phải bấm mã đầu của tỉnh Bắc Giang là 0240.
Cháu bấm mãi không được, vừa lúc đó, tên cướp (sau này xác định là đối tượng Lê Văn Luyện) cầm dao lao vào. Thấy cháu Bích đang đứng ở góc phòng (gần cửa mở ra ban công), bấm điện thoại di động, tên cướp vung dao chém đứt luôn cánh tay phải của cháu. Cháu ngã xuống, hắn còn tiếp tục vung dao chém một nhát suốt dọc gương mặt cháu và một bên má…
Đau quá, cháu Bích kêu lên một tiếng thất thanh. Nghe tiếng động của tên cướp và tiếng kêu của cháu Bích, em cháu là Trịnh Phương Thảo, 18 tháng tuổi, đang nằm ngủ trong giường giật mình thức giấc, khóc toáng lên. Tiếng khóc của cháu bé khiến tên cướp giật mình, hắn vội vàng chạy ra chui vào trong màn (phía giường gần cửa ra vào) dỗ cháu Thảo: "Nín đi".
Lợi dụng lúc đó, cháu Bích đã chạy, chui vào trốn trong gầm bàn học cạnh giường (phía đối diện tên cướp), đậy chiếc ghế che khuất. Vì điện trong nhà bị cắt nên trong phòng lúc này vẫn tối nhờ nhờ. Tuy cánh tay bị chặt đứt cùng những vết thương trên người đau đớn, nhưng cháu Bích lúc đó nhận thức rất rõ sự nguy hiểm đang rình rập cùng sự hiện hữu của tên cướp. Cháu nằm im trong góc trốn, môi mím chặt, gồng người lên chịu đau mà không kêu rên bất cứ tiếng nào.
Trong lúc ấy, cháu thấy em Thảo vẫn khóc. Bởi cháu Thảo còn nhỏ quá, đâu ý thức được sự việc, cháu không thấy bố mẹ đâu, chỉ có gã người lạ đứng bên giường thì càng khóc to hơn. Sợ tiếng khóc của cháu bé kinh động xung quanh, tên cướp đã tàn bạo vung dao chém cháu Thảo.
Cháu Bích nhìn thấy cảnh tên cướp chém em Thảo, bởi từ gầm bàn học nơi cháu trốn đến chiếc giường em cháu nằm cách chưa đầy 2 mét. Nhưng ý thức sinh tồn đã khiến cháu thêm nghị lực, không kêu, không bật lên bất cứ một tiếng rên nhỏ dù các vết chém vẫn chảy máu, đau lắm.
Nghĩ là cả 2 đứa trẻ đã chết, tên cướp cầm dao bỏ ra khỏi phòng. Lúc này, cháu Bích rất sợ hãi, không dám chui ra. Cháu bảo, không còn nhớ gì nữa cho đến lúc nghe thấy tiếng điện thoại di động reo.
Cháu thấy số điện thoại của chị Vũ Thị Mến, chị dâu của anh Ngọc nhà gần đấy nên bật nghe máy và mếu máo: "Bác ơi, nhà cháu bị cướp, bố mẹ cháu bị bọn cướp gí vào tường". Lúc đó là hơn 9h cùng ngày và là cuộc điện thoại thứ 8 chị Mến gọi cho máy điện thoại di động của nhà cháu Bích.
Theo phán đoán của chúng tôi, lúc trước có thể cháu Bích đã ngất đi và thời điểm này cháu mới tỉnh lại và nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Nghe tiếng kêu cứu qua điện thoại của cháu Bích, chị Mến vội vàng gọi mọi người xung quanh tìm đường vào nhà. Trên tầng 3, họ phát hiện xác chị Chín.
Góc nhà, nơi cháu Bích bị chém đứt bàn tay.
Ở chiếu nghỉ cầu thang tầng 2, mọi người thấy anh Ngọc nằm chết gục. Đau đớn nhất là khi họ vào phòng ngủ, nơi cháu Thảo bị giết. Cháu gái bụ bẫm, xinh xắn là thế, vẫn nằm với tư thế như đang ngủ, 2 tay giơ lên ngang đầu, miệng há ra. Nhưng ở cổ cháu bị chém gần như đứt lìa…
Mọi người vừa òa khóc, vừa cất tiếng gọi cháu Bích thì thấy tiếng thưa yếu ớt từ gầm bàn học cạnh giường ngủ. Mọi người bế cháu ra thì thấy một cánh tay cháu đã bị chặt đứt, trên cánh tay kia và trên mặt cũng có nhiều vết thương. "Bàn tay bị đứt của cháu đâu?" - mọi người cuống quýt hỏi. Đã rất yếu, cháu Bích vẫn chỉ tay về phía góc nhà, nơi cháu bị tên cướp chém đứt cánh tay để mọi người nhặt lên, đem bảo quản trong thùng đá. Ngay sau đó, lực lượng Công an đã có mặt, cùng người nhà cháu Bích đưa cháu đi cấp cứu.
Cho đến lúc này, nhiều người vẫn rất thắc mắc không hiểu vì sao cháu Bích lại có thể sống sót sau khi bị tên cướp chặt đứt cánh tay. Bởi thông thường, một người muốn tự tử, chỉ cần cắt động mạch tay trong khoảng từ 30 phút đến một tiếng là có thể tử vong vì mất máu. Đằng này, từ khi cháu bị chặt đứt tay cho đến khi được phát hiện, đưa đi cấp cứu là gần 4 tiếng.
Sức khỏe cháu Bích tiến triển tốt sau ca đại phẫu nối bàn tay bị tên Luyện chặt đứt. Ảnh: NLĐ.
Giải thích thắc mắc này, các bác sỹ điều trị cho cháu Bích cho biết, mỗi người có một khả năng thích nghi khác nhau. Cháu Bích có cơ chế đông máu thuộc nhóm đặc biệt, vì vậy, ngay sau khi bị chặt đứt tay, máu của cháu chảy ra nhưng đông lại rất nhanh. Chính khi khám nghiệm hiện trường, điều này cũng thể hiện khá rõ. Tại vị trí góc nhà nơi tên Luyện chém cháu Bích, có rất nhiều máu. Thế nhưng, tại gầm bàn, nơi cháu bò vào trốn suốt gần 4 tiếng, chỉ có lấm tấm một vài giọt máu, chứ tuyệt nhiên không có nhiều máu đọng. Có lẽ thời điểm này, máu của cháu Bích đã đông lại nên không bị chảy tiếp.
Chính cơ chế đông máu đặc biệt của cháu, cùng với sự thông minh, bản lĩnh của cô bé, sự cố gắng của các chú Công an trong việc bảo quản an toàn cánh tay cho cháu, sự tiến bộ của y học và sự nỗ lực tột cùng của các y, bác sỹ Bệnh viện Việt - Đức đã tạo nên sự sống kỳ diệu, có lẽ đó là ân huệ của trời đất dành cho gia đình anh Ngọc, chị Chín.
Hiện sức khỏe cháu đang hồi phục dần, tuy vẫn còn nhiều đau đớn, nhưng trong suốt quá trình điều trị tại bệnh viện, ít ai thấy cháu khóc vì đau. Cho đến lúc này, cháu Bích vẫn chưa hề biết bố mẹ và em mình đã chết. Cháu bảo, cháu thấy tên cướp chém em cháu, nhưng chắc em cháu bị chảy ít máu hơn cháu nên không sao. Tuy vậy, ký ức kinh hoàng vẫn in đậm trong trí não của cô bé ấy.
Cháu nói với các chú Công an: "Bây giờ cháu chỉ muốn được ở lại đây. Ở đây cháu thấy mình an toàn, không sợ bị gặp cướp nữa. Cháu nhớ bố mẹ, nhớ em nhưng cháu sợ về nhà…". Câu nói hồn nhiên của cháu bé như cứa vào tâm can những người lớn. Sau này, khi biết được sự thật về nỗi đau gia đình, không biết cháu sẽ ra sao? Chúng tôi chỉ biết cầu mong rằng, với nghị lực đặc biệt của mình, cùng với thời gian, cháu Bích sẽ dần vượt qua và trưởng thành vượt lên những biến cố quá đau thương của gia đình.
Thật may thay, cả người thân, cả CBCS Công an, cả tập thể bác sĩ có tài, có tâm của Bệnh viện Việt - Đức đã cứu sống cháu bé. Dẫu chỉ còn một mình, nhưng mai này cháu sẽ lớn lên được sự đùm bọc của toàn xã hội, sẽ là người tiếp nối sức sống của một gia đình để sống thay cuộc đời của bố mẹ và em gái, để trả ơn cho cuộc đời đã cứu sống cháu sau một nghìn tia hy vọng…
Đêm 1/9, khi tiếp xúc với kẻ thủ ác Lê Văn Luyện trong Trại tạm giam - Công an tỉnh Bắc Giang, chúng tôi có đề cập đến số phận 2 cháu bé, đặc biệt là cháu Trịnh Phương Thảo mới 18 tháng đã bị hắn sát hại cực kỳ dã man. Tôi hỏi hắn:
- Tại sao lại nỡ giết hại một cách dã man cháu bé mới 18 tháng tuổi như thế?
- Tại vì cháu bé khóc to. Lúc đó cháu cũng không biết vì sao mình làm thế, cháu chỉ biết hành động làm sao để thoát thân.
- Sau khi gây án và trong quá trình chạy trốn, anh có nghĩ đến những người mình ra tay sát hại không, đặc biệt là cháu bé?
- Có chứ. Cháu bị ám ảnh. Đêm nào cũng mất ngủ, có lúc nằm mơ thấy cháu bé.
Bị ám ảnh về tội lỗi do mình gây ra, chúng tôi nghĩ, điều đó chẳng loại trừ ai, kể cả những kẻ sát nhân máu lạnh. Đó là sự trừng phạt kinh khủng nhất đối với những kẻ phạm tội, đôi khi còn nặng nề hơn cả bản án tử hình.

TAGS: giet nguoi cuop tiem vang, cuop tiem vang, tiem vang Ngoc Bich, Le Van Luyen, an mang, tin tuc
Theo T. Hòa - P. Thủy (Công an nhân dân)
09:41 SA 03/09/2011
MC Anh Tuấn: “Chưa từng sợ các con quên mình!”
Hả, chàng dẫn chương trình anh Tuấn này đã ly dị vợ hả, trời vậy mình cứ nghĩ gia đình anh này hạnh phúc cơ đấy.
Mình cũng thích anh Tuấn lắm.
04:20 CH 01/07/2011
Tăng Thanh Hà bất ngờ đụng hàng với phu nhân tổng...
Tớ thấy Tăng thanh Hà mặc đẹp hơn vợ tổng thống:Smiling:
04:17 CH 01/07/2011
Có gia đình nào có hoàn cảnh giống mình không?
Tình hình là gia đình mình đang gặp một vấn đề nan giải là: Hai vợ chồng mình đi làm xa lại quá bận rộn, không có đủ thời gian đưa đón con đến trường. Thuê xe ôm thì lo đường xá, mưa nắng... Vì sự An toàn của Con, nên 2vc quyết tâm bàn nhau ký hợp đồng thuê hãng taxi đưa đón con đi học. Nhà mình ở Khương hạ, cho con học tiểu học ở trường Phan Đình Giót trên đường Ngụy Như Kon Tum, HN. Mình muốn hỏi các bạn tư vấn giùm: nên thuê hãng taxi nào có uy tín và giá cước hợp lý. Và có mẹ nào có con đi học cùng trục đường này tham gia share tiền taxi tháng cùng mình không? thank các bạn nhiều. Liên hệ mình: Hương -0947401298

Nhà mình giống nhà bạn ở điểm: cả 2 vợ chồng đi làm xa không có điều kiện đưa đón con đi học, khác ở chỗ bạn thuê taxi cho con đi học, còn nhà mình chỉ thuê xe ôm thôi, vậy mà 1 ngày cũng hết mấy chục ngàn cơ đấy, vì cả 2 lượt đi và về. Tính đến nay đã hết 3 năm rồi không kể những buổi học ngoại khóa. Điều thuận lợi là hàng hàng xóm nhà mình làm xe ôm nên thuê người này luôn, để biết cửa biết nhà. Xã hội giờ nhiều cạm bẫy, mình cần họ chứ họ chả cần mình do vậy cả 2 vợ chồng mình luôn phải mềm mỏng với người xe ôm đó. Nhà bạn có điều kiện thuê taxi cũng tốt nắng mưa con bạn không phải vất vả, có điều là lái taxi chắc chả muốn đưa đón trẻ đi học đâu, bởi mất thời gian lắm, giờ đưa thì đơn giản vì là sáng sớm, nhưng giờ về tớ e là phức tạp, do khách quan đem lại. Nhưng không phải là không tìm được taxi cho con, bạn thử nhờ taxi đậu gần nhà trao đổi nội bộ xem họ có đồng ý không, nếu không thì liên lạc với hãng taxi group, như Mai Linh hay Hà nội là uy tín nhất đấy, hãng này thường ký kết với các công ty, đưa đón công nhân viên đi công tác. Chúc bạn tìm được cách giải quyết phù hợp.
10:31 SA 11/06/2011
Cùng trao đổi học tập của các bé mới vào lớp...
Chúc các bé ngoan và học giỏi:LoveStruc:
07:37 CH 05/12/2008
Trợ giúp về đăng nhập/ password/ email
Tớ hỏi vấn đề này:
Như đã yêu cầu bạn đổi hộ nick Hoa Quỳnh thành 1512( vì lý do riêng tư).
Nhưng hiện tại nick 1512, không gửi được bài khi đó có yêu cầu là check mail, nhưng check mail thì không có nội dung thông báo đã được đổi nick từ diễn đàn.
Xin cho biết lý do tại sao nick mới 1512 lại không gửi được bài.
Tớ xin cảm ơn!
06:18 CH 25/11/2006
Bé 3-4 tuổi ăn uống thế nào là hợp lý?
Con trên 3 tuổi nhà các mẹ thực đơn có gì đặc biệt không, nếu có thì cho mình tham khảo nhé, bởi con gái mình không thích ăn đổ ăn với cơm. Bữa tối gia đình ăn gì bé ăn đó, chủ yếu bé chỉ thích ăn nước rau muống dầm sấu, hoặc vắt chanh thôi a (hay tại mình nấu chưa ngon nhỉ) để xem lại tay nghề nào.
05:55 CH 04/08/2006
78 tụ tập ở đây nhé (Phần 4)
Chẳng biết phần 1,2,3 thế nào, nay tớ thấy phần 4, tớ chính hiệu 78 đây, xin làm thành viên với hội cho đông vui.
Sáng nay đưa con gái đến lớp thấy con mếu máo mà thương, chả là tớ ít được đưa con đi lớp (nhà tớ chủ yếu là anh xã), mấy hôm nay chuyển trường mới cho con gái lên bé chưa quen bạn quen cô, nên bé có vẻ buồn. :20:
05:45 CH 04/08/2006
Webtretho lên báo Tuổi Trẻ nè các mẹ ơi..
Cái máy tính nhà tớ chậm quá mãi mới mở được đường link mà Pigeon gửi lên, đọc xong cũng thấy vui, trang WTT thật hay và bổ ích và được nhiều người biết đến các mẹ nhỉ.
05:07 CH 04/08/2006
1973/1978 - Trâu cày ngựa cởi đi (Chồng 73 vợ 78)
Mình xin là thành viên của hội này nhé, nhà mình cũng là kiếp Trâu- Ngựa đây.
tính ax nhà tớ cũng có khái niệm rất rõ ràng về trang phục là phải "kín cổng cao tường" thì mới cho là đẹp, về ăn mặc thì thế, nhưng khi ra khỏi nhà ax cũng chỉn chu dung nhan lắm, cũng soi gương, trải tóc, chỉnh sửa y phục, mất khá nhiều thời gian lắm đấy.
06:22 CH 29/07/2006
Mua quần ngố ở đâu thì đẹp và chất lượng???
Tớ cũng có ý định mua quần ngố giống 1 bạn trong này:
Công ty sắp cho đi biển, vậy muốn sắm 1 cái quần ngố cho đẹp để diện vào dịp này, và 1 số dịp đi chơi tiếp theo cho gon gàng và duyên dáng, nếu bạn nào biết thêm 1 số địa chỉ nơi bán thì chỉ cho tớ ngay nhé.
06:03 CH 29/07/2006
Làm chữ ký thế nào nhỉ?
Em cũng đã sửa được chữ ký rồi, và tạm thời là bằng lòng, cũng muốn đưa hình Nhím đáng yêu lên nhưng chưa chuẩn bị được, nhà chị Liên ròm có hình rất hay, mà hình động nữa, thật thú vị. :1:
09:03 SA 29/07/2006
Bệnh nhân kêu đau, bác sĩ bảo... giả vờ!
Sao lại có loại người như vậy mà mọi người vẫn gọi là bác sỹ nhỉ, vô lương tâm không có nhân cách, phải xử lý nghiêm minh loại người này kẻo lại thêm bệnh nhân bị chết oan uổng.
07:25 CH 10/07/2006
n
Nhím đáng yêu
Bắt chuyện
792Điểm·2Bài viết
Báo cáo