images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Ứng dụng Bé Học Chữ giúp các bé học chữ thật vui
Các bé học xong chữ cái thì có thể chuyển sang học ứng dụng Bé Học Vần các mẹ ạ.
Ứng dụng Bé Học Vần rất đầy đủ và chi tiết, nhiều trò chơi đa dạng và hay hơn,
các bé có thể vừa học vừa chơi mà vẫn tiếp thu bài hiệu quả.
Toàn bộ các vần được trình bày trong 2 bảng, các vần trong cùng 1 hàng có cùng nguyên âm đầu,
các vần trong cùng 1 cột có cùng nguyên âm cuối, cuối mỗi hàng có trò chơi ô chữ ôn tập lại
các vần có cùng nguyên âm đầu, các bé vừa chơi vừa học hỏi thêm kiến thức mới.
Trang 1:
webtretho
Trang 2:
webtretho
Các bài học được trình bày dưới dạng đồ họa nên các bé có thể hình dung dễ dàng
webtretho
Các ví dụ gần gũi, dễ hiểu, đi kèm với hình ảnh và âm thanh minh họa sinh động
webtretho
Cuối mỗi bài đều có câu minh họa cho cách dùng vần, dùng từ trong câu
webtretho
Các trò chơi tương tác dưới nhiều hình thức khác nhau giúp bé hứng thú học
Trò chơi xếp chữ giúp các bé vừa ôn lại các chữ vừa ôn lại vần vừa học.
webtretho
Trò chơi tìm vần còn thiếu giúp phân biệt các vần dễ gây nhầm lẫn một cách dễ dàng hơn. Đây là một dạng bài tập khó thường xuyên có trong sách giáo khoa của cả lớp 1, lớp 2.
webtretho
Trò chơi ô chữ cuối mỗi hàng giúp các bé ôn tập lại tất cả các vần có cùng nguyên âm đầu. Đây là một trò chơi rất thú vị và bổ ích, bé vừa học vừa bổ sung những kiến thức mới thông qua các câu đố và câu trả lời.
webtretho
Và còn nhiều trò chơi khác giúp các bé học một cách vui vẻ, thoải mái mà lại tiếp thu kiến thức một cách tự nhiên. Phụ huynh chỉ cần hướng dẫn bé để bé tự học hàng ngày, bé sẽ có thể nắm vững phần học vần là phần khó nhất trong tiếng Việt.
Phụ huynh có thể tải ứng dụng và dùng thử miễn phí tại đây:
http://goo.gl/epwvjX.
04:16 CH 05/05/2015
Ứng dụng Bé Học Chữ giúp các bé học chữ thật vui
Cảm ơn các mẹ. Các bé thích và học tiến bộ là tốt rồi.
04:03 CH 05/05/2015
Ứng dụng Bé Học Vần giúp các bé học vần dễ hơn
http://xahoithongtin.com.vn/san-pham-tham-gia-hoi-tu-2014-be-hoc-van-d22415.html
Bài viết về ứng dụng Bé Học Vần trên trang xahoithongtin.com.vn, trang bảo trợ thông tin của cuộc thi Hội tụ 2014.
04:57 CH 23/11/2014
Ứng dụng Bé Học Vần giúp các bé học vần dễ hơn
http://hoitu.org.vn/tin-tuc-bao-chi/ket-qua-so-khao-cuoc-thi-hoi-tu/#.VG8MysnYjX0
Vui quá, ứng dụng Bé Học Vần lọt vào vòng chung khảo cuộc thi Hội tụ 2014 do Hiệp hội Internet Việt Nam và Microsoft Việt nam tổ chức, chứng tỏ ý nghĩa xã hội và sự hữu ích của ứng dụng. Các mẹ có thể tải về và cho con dùng thử miễn phí tại http://goo.gl/epwvjX, ứng dụng rất dễ sử dụng, nhiều trò chơi nên các bé có thể tự học, các mẹ sẽ không cần phải ngồi kèm con học nữa. Ứng dụng cũng không cần kết nối Internet, các mẹ chỉ cần tải về là sau đó cho con học lúc nào cũng được, ở đâu cũng được và mỗi ngày chỉ cần 15-30' là con có thể học được nhiều vần rồi.
12:19 CH 21/11/2014
Các bé học bán trú tiểu học ăn ngủ thế nào nhỉ?
Con mình cũng học bán trú, mà trường lại không có bếp ăn nên mua suất ăn công nghiệp. Hix, con đã lười ăn rồi nên ăn bán trú chắc chẳng ăn bao nhiêu. Buổi trưa thì xếp bàn lại, một số bạn ngủ trên bàn, một số bạn trải chiếu ngủ, các bạn gái dồn sang một lớp, các bạn trai dồn ang một lớp, phòng học chỉ có quạt. Mà không đưa đi đón về buổi trưa được nên chịu thôi.
05:25 CH 05/10/2014
Không cho con làm việc nhà là "hỏng"!
Con mình là con trai nha, vậy mà mình cũng rèn con từ hồi 4-5 tuổi cho tập làm việc nhà rồi, vì mình sợ lớn mới rèn sẽ lười. Giờ bé biết làm một số việc vặt như phụ mẹ rửa bát, rửa cốc, gấp quần áo, phơi quần áo, lau nhà, lau bàn, móc quần áo lên móc, giặt giày của bé nhưng bé là con trai nên không tự giác như con gái, khi nào mẹ bảo làm mới làm không thì thôi hoặc phải nịnh nọt mới làm. Chứ mình sợ nó lười, không biết làm gì đến lúc lớn không ai phục vụ nó được, kể cả vợ nó đi nữa mà phải phục vụ nó cũng bực chứ đừng nói ai. Mình là mẹ mà nhiều lúc còn muốn thỉnh thoảng có ai thay mình làm việc nhà nấu cơm cho mình chứ quanh năm thấy mình phải lo việc nhà cửa ngán lắm.
06:08 CH 04/10/2014
Nên cho con học những ngoại ngữ gì và nên học...
Học ngoại ngữ thì phải dùng đến mới không quên các mẹ ạ, chứ nếu không dùng đến là quên hết, nên chỉ nên cho con học ngôn ngữ nào cần thiết nhất thôi, mình nghĩ tiếng Anh tốt là đủ rồi. Mình học tiếng Nga từ cấp 2, học đến lớp 11 mới thôi nhưng giờ không dùng đến nên quên hết. Hồi học xong đại học, ông anh làm cho Đài Loan nên bảo mình học thêm tiếng Trung, học nửa năm xong đi làm không học nữa giờ cũng quên sạch. Hồi công ty định mở rộng thị trường sang Nhật bản nên mở lớp tiếng Nhật, mình cũng học một thời gian, sau không dùng đến cũng quên tuốt. Giờ chỉ nhớ mỗi tiếng Anh vì dùng hàng ngày.
Mà mình thấy cho bé học thêm tiếng Anh cũng tốn nhiều thời gian rồi, các mẹ làm sao cho con học 2 ngoại ngữ liền lúc được hay vậy. :)
05:39 CH 04/10/2014
Làm con ở Việt Nam khổ quá
Hix, con mình không bị những cái khác, nhưng vì còi mà lại lười ăn quá nên vẫn hay bị quát khi ăn, bởi vì nếu không quát, không ép thì bé chỉ ăn cho lửng dạ rồi thôi. Nhiều lúc ăn xong phải đi ra chỗ khác tránh ngồi cạnh bé để khỏi quát vì nhìn nó ăn ngán cực kỳ á.
05:08 CH 04/10/2014
Những kỹ năng sinh tồn nhất thiết phải dạy con!
Mình mới dạy con học bơi và nhớ số điện thoại của bố mẹ, và không mở cửa cho người lạ khi ở nhà một mình thôi (trong trường hợp mẹ chạy ra ngoài chút xíu), phải lưu lại để dạy con dần dần mới được.
05:04 CH 04/10/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 10)
Đúng là năm nay bắt đầu không chấm điểm toàn bộ các lớp tiểu học rồi, chỉ còn 2 kỳ thi học kì 1 và học kì 2. Mình thì thấy kiểu nào cũng có cái hay, cái dở của nó. Chắc tại phụ huynh và trường nặng về thi đua quá, cứ chăm chăm xem con được bao nhiêu điểm mà không xem con mình có thực sự hiểu bài không, rồi con học xong bán trú lại học tiếp 2 tiếng nữa ở nhà cô, thấy thương cho tụi nhỏ bây giờ.
04:44 CH 04/10/2014
8 điều khi nuôi dạy con trai mọi bà mẹ phải biết
Nhóc nhà mình là con trai, ui luôn chân luôn tay cả ngày ấy, không lúc nào yên kể cả khi đi ngủ. Lúc đi ngủ cũng phải nhảy uỳnh uỵch trên giường một lúc mới ngủ, nhưng được cái con rất vui vẻ, lúc nào cũng nhảy chân sáo, rồi hát hò luôn miệng cả ngày. Mình cũng dạy con phụ mình một số việc nhà nhưng nói chung vẫn lười lắm, phải bắt hoặc nịnh chứ không tự giác như con gái đâu.
04:36 CH 04/10/2014
Từ chuyện mẹ cho con ăn trứng cóc lại nghĩ về kỹ...
Hồi nhỏ mình còi dí còi dị, mẹ mình cũng hay bắt cóc cho mình ăn, mà hồi đó mẹ mình đã biết chỉ lấy mỗi 2 cái đùi với tí thịt ở mình thôi còn là bỏ đi hết mà. Mỗi lần làm cho mình ăn là mẹ mình phải bắt được 3-4 con to, băm ra được chút xíu thôi. Mà buồn sao đến giờ tận 30 năm sau mà dân mình vẫn nghèo thế nhỉ, vẫn có 1 con cóc cho cả nhà ăn. Hix.
04:26 CH 04/10/2014
Hỏi về trò chơi trên smartphone cho bé
Ừ, chắc vì nhiều hình ảnh, hình động nên dung lượng lớn đó bạn. Không nên cho bé xem nhiều đâu bạn, giới hạn dưới 2h/ngày thôi. Bé nhà mình bị giới hạn mỗi lần chơi 1h, sau đó chuyển sang học đàn, đọc sách hoặc chơi đồ chơi, có thích hơn nữa cũng phải cất.
03:59 CH 04/10/2014
6 Học sinh bị đuối nước khi đi dã ngoại
Hix, đọc tiêu đề thôi không dám đọc tiếp nữa. Mình cho con mình đi học bơi từ 5 tuổi, giờ
có thể nhảy ùm xuống nước rồi ngoi lên rồi. Chắc lại khởi động lại chiến dịch học bơi cho
con thôi, học tới khi nào giỏi thì thôi.
05:28 CH 02/10/2014
Con yêu sớm! bé trai 5 tuổi suốt ngày nói chuyện...
Hồi con mình học lớp 1, cu cậu với cậu bạn cùng lớp suốt ngày nói chuyện bạn gái này yêu ai, bạn gái kia yêu ai, mình yêu ai, bạn yêu ai, nghe chết cười luôn ấy. Nhưng cứ vài hôm lại "Mỹ Duyên không yêu con nữa rồi" hoặc "Mình không yêu ai nữa cả", nghe như thật ấy. Giờ sang lớp 2 chả ủ ê gì chuyện yêu đương nữa cả, lại quan tâm đến cái khác rồi. :D
05:16 CH 02/10/2014
3 tuần vật lộn với cơn ho mà không cần kháng sinh
Con mình 1 năm rưỡi nay nếu chỉ ho và sổ mũi nhẹ thì không cần kháng sinh, chỉ cần mật ong nước ấm, nước muối sinh lý và thuốc ho PH. So với thời cứ con ho là vác con đi khám rồi uống cả đống thuốc thì nhẹ hết cả người. Hồi trước con mình uống kháng sinh nhiều thành quen, khi nào cần uống thuốc nó cầm nó bỏ tọt vào mồm rồi uống nước. May mà mình gặp bác sĩ này điều trị theo phương Tây, kiên trì theo cách này mà con mình giờ ho vài ngày là khỏi đấy. Mấy cái này mình học từ bác sĩ, không tự tham khảo linh tinh hoặc không bịa ra ở đâu nhá, share cho các mẹ tham khảo
- Ho hoặc sốt có thể có 2 loại: nhiễm virus hoặc nhiễm khuẩn, nhiễm virus thì không cần thuốc cũng tự khỏi, nhiễm khuẩn thì phải uống kháng sinh mới hết được. Nên nếu ho hoặc sốt siêu vi, chỉ cần chăm sóc đúng cách thì không cần kháng sinh vẫn khỏi.
- Khi bé sổ mũi, phải thường xuyên nhỏ mũi cho bé để mũi chảy xuống họng, nhỏ 5-6 lần một ngày, mỗi lần nhỏ khoảng một nửa lọ NatriClorid thì nó mới đủ để mũi có thể chảy xuống họng được, vài ba giọt không đủ làm loãng cái dịch mũi ấy ra.
- Khi bé có đờm, cho bé uống mật ong pha nước ấm (1 thìa mật ong pha một chút nước ấm), uống ngày 3 lần cho long đờm ra. Vì có đờm nên ngứa cổ, ngứa cổ nên bé ho, ho là phản ứng có lợi, nó đẩy vi khuẩn ra khỏi cơ thể hoặc làm long đờm. Khi bé ho nhiều rồi ói, bé ói ra đờm được là sẽ bớt ho.
- Cái này bác sĩ không dặn, nhưng mình uống thuốc ho PH thấy cũng dễ chịu mà mau khỏi ngứa cổ nên mình hay cho bé nhà mình dùng
- Khi bé sốt, ngay ngày đầu tiên sẽ không phát hiện được ngay la sốt do virus hay vi khuẩn đâu mà thường sau 3 ngày mớ biết, nên nếu bé sốt nhẹ thì mình có thể theo dõi ở nhà, chăm sóc bình thường, nếu ho và sổ mũi thì lại cho mật ong và nước muối như trên. Nếu bé sốt cao, mệt mỏi, không chịu ăn uống, hơi thở gấp gáp thì đi khám ngay.
- Khi bé sốt hoặc ho, nếu bé vẫn chạy nhảy, chơi đùa như bình thường thì không đáng ngại, mình có thể yên tâm theo dõi và chăm sóc như trên. Còn có các dấu hiệu nặng thì tất nhiên là phải cho đi khám chứ không được chủ quan.
- Một đợt ho cảm bình thường có thể kéo dài từ 2 - 3 tuần, và trong thời gian đó có lúc bé phải ho nhiều lên rồi mới khỏi, nên nếu thấy bé sau chừng 1 tuần ho nặng lên thì có thể sau đó bé sẽ khỏi. Trẻ em dưới 6 tuổi trung bình có thể ốm 10 lần 1 năm là bình thường, nghĩa là trung bình 1 lần/tháng.
- Nếu có lúc bé ho nhiều sau đó bé muốn nôn (ói) , đừng lo lắng quá. Bé ho nhiều là do vướng đờm, ho nhiều đờm long ra rồi bé sẽ muốn nôn chỗ đờm đó ra, bạn khum tay lại vỗ lưng cho bé hoặc nhắc bé khạc đờm ra sẽ tốt. Nôn (ói) xong bé sẽ dễ chịu hơn.
- Nếu bé bị viêm phổi thì khi thở nó sẽ co rút ở lồng ngực, còn nếu nghe tiếng khò khè và thấy rút ở cổ là do bé bị ngạt mũi không thở được. Nếu thở co rút lồng ngực thì đi khám ngay, còn thấy khò khè ở cổ thì có thể theo dõi tiếp và đi khám nếu thấy nặng hơn. Mình ghi chú cái này vì có khi mẹ nghe khò khè, rít rít là đang tối hoặc đêm cũng vác con đi khám ngay mặc dù không nghiêm trọng lắm. Có lần mình cứ nghe con thở rít rít, cứ chong chong tai lên nghe, hôm sau đi bác sĩ khám bảo không sao rồi chỉ mình như vậy.
Tất cả những điều này bác sĩ chỉ cho mình sau nhiều lần đi khám. Thời gian đầu đúng là con mình phải 2-3 tuần mới hết ho, ho từ nhẹ đến nặng rồi dần dần hết. Sau đó giảm xuống còn 10 ngày, 7 ngày, bây giờ chỉ còn khoảng 3-4 ngày. Thường bé sốt kèm theo ho, thời gian đầu cũng phải sốt vài ngày, dần dần giảm chỉ còn sốt 1-2 ngày sau rồi có khi sốt nhẹ 1 đêm thôi. Khoảng 1 năm rưỡi nay con mình nếu chỉ ho và sốt nhẹ thì hầu như không phải uống kháng sinh gì cả, sốt siêu vi cũng không uống tí nào. Chỉ có đợt vừa rồi bé bị viêm tai giữa thì uống thuốc 10 ngày là khỏi, mà bác sĩ cũng theo dõi rồi mới cho uống chứ không uống ngay.
Trên thực tế mình đã áp dụng cho con mình và bản thân mình thì ho hoàn toàn có thể tự khỏi mà không cần kháng sinh. Thời gian đầu mình vẫn phải theo bác sĩ để bác sĩ theo dõi, nhưng sau một số lần vác con đi khám rồi lần nào cũng "Viêm hô hấp do siêu vi" thì mình có thể tự chăm sóc con theo bác sĩ hướng dẫn. Mẹ nào chưa yên tâm thì có thể theo bác sĩ một thời gian đầu, rồi giảm dần về sau. Không phải cho con uống kháng sinh, không lo lắng thái quá mỗi khi con ho cảm, nhẹ cả người ấy các mẹ ạ.
06:52 CH 21/01/2013
Chịu tiếng mẹ 'ác', trị con mè nheo
Chả có gì phải mang "tiếng ác" ở đây cả, đó là nghiêm khắc với con để dạy con đấy chứ. Con mình tầm 2 - 3 tuổi đi siêu thị hoặc chỗ nào có đồ chơi là sờ sờ rồi hỏi "Con có được mua cái này không?" rồi bỏ xuống nếu mẹ nói không. Sau này có lần buổi chiều mình hay có cái kẹo cái bánh cho con, nên chiều con hay hỏi "Hôm nay mẹ có mua gì cho con không?" nên mình phải tìm cách chấn chỉnh ngay. Mình không mang về cho con nữa. Mình bảo con một tuần con được mua một lần, cuối tuần mẹ sẽ mua cho con. Thế là giờ cu cậu biết nên hỏi "Khi nào cuối tuần mẹ mua cho con bánh nha?". Khi nào đòi đồ chơi, mình bảo "Con có đồ chơi ở nhà rồi, một tháng con được mua một lần, một tháng mẹ cho con mua sách một lần". Thế là cu cậu hỏi "Một tháng là bao lâu hả mẹ?" hoặc "Con đã được mua đồ chơi chưa?". Khi đi đường cu cậu vẫn chỉ "Đồ chơi kìa" khi nhìn thấy đồ chơi nhưng không có màn lăn ra khóc lóc ở siêu thị hoặc giãy nãy đòi mua thứ này thứ kia. Nhưng cuối tuần mình cho con đi chơi, đi công viên thì mình cho con chơi trò chơi, hoặc đi bơi thì mình không tiếc. Nhưng mè nheo khóc lóc đòi nhèo nhẹo là mình dẹp ngay. Đồ chơi chơi xong không dọn là mình bảo mình quét bỏ vào thùng rác. Nhưng nói chung cũng phải kiên nhẫn và kiên quyết một thời gian dài thì mới được vậy, chứ không phải ngày một ngày hai mà làm được ngay. Các mẹ đừng có sợ nào mang tiếc ác hay tiếng gì, mình làm thế nào tốt cho con thì làm, có ai nuôi dạy con mình hộ mình đâu mà phải sợ họ nói này nói kia. Nuông chiều con để nó muốn gì được nấy mới là hại con ấy, để đến lúc nó lớn thành thói quen rồi thì khó nắn lại lắm.
09:37 SA 22/08/2012
Số phận những đứa con được "đẻ thuê" trong nhà bố...
Những người làm cha làm mẹ như vậy mà không thấy tự xấu hổ với lòng mình sao nhỉ. Tìm mọi cách để có con, rồi thuê người này người kia đẻ con, tức là vì cái mong muốn có con của mình mà làm ảnh hưởng đến ít nhất là 2 người, người họ thuê đẻ và đứa trẻ sinh ra mà rồi cuối cùng lại cư xử như vậy. Họ thuê người ta đẻ con, dù người ta không muốn, là đã đẩy người đó đến một sự lựa chọn đau đớn là sinh con ra mà phải dứt con ra, dù trứng và tinh trùng của ai đi nữa. 9 tháng 10 ngày mang cơ thể nhỏ bé ấy trong bụng là bao nhiêu tình cảm chứ ít gì, sao mà không có tình cảm, không yêu thương. Đến khi có bằng được đứa con rồi thì mang tâm lý con nuôi, con đẻ mà hắt hủi, phân bì đứa trẻ đó. Đứa trẻ đó đâu có được chọn họ làm bố mẹ, họ chọn đứa trẻ đó đấy chứ, vậy thì lỗi đầu tiên là lỗi của họ khi chọn đứa trẻ làm con, rồi lỗi thứ 2 là họ phân biệt con nuôi, con đẻ. Trẻ con nó đâu đã tự bảo vệ được mình, số nó run rủi thì nó phải chịu, nhưng chắc là nó là buồn lòng lắm. Tại sao những người làm cha, làm mẹ không suy nghĩ kỹ trước khi quyết định chọn đứa trẻ, sinh một đứa con ra là một quyết định dài cả đời người, đâu phải chuyện ngày một ngày hai hay 9 tháng mang nặng đẻ đau không đâu.
Nuôi một đứa con bao nhiêu là công sức, mình thấy rất nhiều người Việt nam mình chỉ nghĩ đến chuyện sinh con ra thôi mà không nghĩ đến những khó khăn, vất vả khi phải nuôi dạy con. Cứ lấy nhau là ai cũng giục sinh con, sinh một đứa rồi giục sinh 2 đứa, không hề ai nói động đến việc nuôi con sẽ vất vả tốn kém thế nào. Thế nên nhiều người sinh con ra đấy nhưng không hề chuẩn bị. Họ chỉ nghỉ đến những lúc vui mà không hề chuẩn bị cho những lúc buồn, những lúc mệt nhọc, những mâu thuẫn khi nuôi dạy con cái. Đáng tiếc là những vất vả, mệt nhọc, lo toan ấy không hề ít hơn những lúc buồn, nhất là nếu kinh tế khó khăn, khi phải đối mặt với tình trạng y tế, giáo dục hiện tại.
09:23 SA 22/08/2012
Cứu vợ rồi mới cứu mẹ đang sắp chết đuối
hôm qua em cũng vừa hỏi bạn trai em câu này và hắn cũng trả lời rất khôn ai gần thì cứu trước

Tốt nhất là các chị em nên đi học bơi thật thành thạo để không bao giờ phải hỏi bạn trai câu này. Và có con thì cũng cho con đi học bơi sớm vì đó là một kỹ năng sống quan trọng. Hồi mình đi học bơi có mấy người trên dưới 50 tuổi vẫn đi học, và vẫn bơi được, chả việc gì phải ngại.
06:06 CH 30/07/2012
'Chú lính chì' Thiện Nhân lại lên bàn đại phẫu
TT - Đó là nguyên tắc của Roberto De Castro - bác sĩ tiết niệu hàng đầu thế giới - trong chuyến sang Việt Nam thực hiện chương trình “Tái tạo bộ phận sinh dục cho trẻ em không may”.

Bác sĩ Roberto De Castro
Áo thun đen, quần kaki xám, mái tóc dài xõa ngang cổ áo, râu quai nón muối tiêu lún phún, nụ cười hiền lành thường trực trong mắt, trên môi... nom Roberto De Castro tuổi 50 giống một nghệ sĩ nhiều hơn là một bác sĩ tiết niệu hàng đầu thế giới.
>> Hành trình Thiện Nhân: Không dừng lại
Chỉ có thể chứng kiến bác sĩ Roberto thật sự là một “tiên ông”, có thể thay đổi số phận một đứa trẻ như thế nào khi theo chân ông vào phòng khám, đến phòng mổ.
Làm tất cả cho các cháu...
Xuống Nội Bài sau chuyến bay dài hàng chục ngàn kilômet, về khách sạn, vừa kịp nhăn mặt với cái oi bức của mùa hè Hà Nội thì bác sĩ Roberto đã đi bộ sang ngay Bệnh viện Nhi trung ương, nơi đã trở nên quen thuộc với ông sau hơn một năm song hành cùng Hành trình Thiện Nhân. Mở cửa, lặng lẽ bước vào hội trường đang đông đúc, ồn ào với gần 90 gia đình bệnh nhi mới, ông nhẹ nhàng cầm micrô nói một lời cam kết: “Tôi không dám chắc sẽ chữa trị được cho tất cả bệnh nhi, nhưng tôi hứa sẽ làm tất cả những gì tốt nhất và nhiều nhất cho các cháu”. Nói vậy và nở một nụ cười, bác sĩ Roberto mỉm cười cúi chào rồi đi thật nhanh ra ngoài. Giờ khám bệnh đã bắt đầu.

Bác sĩ Roberto De Castro với bé Thiện Nhân tại Hà Nội - Ảnh: Tự Trung

"Kỹ thuật này cũng do may mắn mà tôi tích lũy được, chuyển giao cho các bác sĩ VN thì có thể giúp được nhiều bệnh nhân hơn. Hai tay tôi ngắn lắm "
Bác sĩ Roberto De Castro
Phòng khám chật, thiếu tiện nghi. Bác sĩ cười: Không sao. Lùi ra để thêm chỗ cho bác sĩ Việt Nam, phiên dịch, người chụp ảnh để ghi lại bệnh án, tình nguyện viên lấy tư liệu cho chương trình. Bác sĩ cười: Không sao. Bệnh nhi khóc thét, vùng vẫy trong tay mẹ khi thấy bóng áo trắng, giường sắt trắng vì đã quá sợ bệnh viện. Bác sĩ cười tươi hơn nữa, hai tay xòe ra đón cháu, cố uốn môi nói một câu tiếng Việt: “Chào, không sao đâu”.
Nhẹ nhàng đeo găng tay, nhẹ nhàng thăm khám những tổn thương, khiếm khuyết của đứa trẻ, nhẹ nhàng giải thích và kiên nhẫn chờ từng lời của người phiên dịch, thảo luận sôi nổi với các cộng sự về lộ trình điều trị, một ca khám bệnh của bác sĩ Roberto kéo dài đến cả 15-30 phút. Bác sĩ và bệnh nhi, cha mẹ các bé không nói chuyện trực tiếp được bằng lời, nhưng vẻ trìu mến pha lẫn xót xa trên gương mặt bác sĩ, ánh đau đáu đợi chờ trong mắt những ông bố, bà mẹ thì không cần đến ngôn ngữ.

Bác sĩ Roberto luôn tạo được sự thân thiện với bệnh nhi - Ảnh: Tự Trung
Bé Thảo Nhi bị hẹp bàng quang, rò đường tiểu, đã phẫu thuật đến năm lần ở các bệnh viện nhi TP.HCM. Vừa cầm bệnh án, các nhân viên đã nói ngay: ca này không nằm trong chương trình “Tái tạo bộ phận sinh dục”. Cô bé ngơ ngác, nước mắt người mẹ trẻ lập tức trào ra, bác sĩ ngay lập tức hiểu vấn đề. Ông quay lại với các cộng sự nói bằng vẻ khẩn nài nhưng cương quyết: “Đừng đóng cánh cửa cơ hội của họ”. Sau thăm khám bên ngoài, Thảo Nhi đã được bác sĩ xếp lịch hẹn khám gây mê sâu. Và một cánh cửa cơ hội đã lại mở.
Bé Nhi Hậu bị dị tật lỗ tiểu thấp, sau khi thăm khám, lại một cuộc tranh luận nổ ra: theo thỏa thuận của chương trình “Tái tạo bộ phận sinh dục”, bác sĩ Roberto sẽ chỉ trực tiếp cầm dao mổ với những ca đặc biệt phức tạp, còn các ca như bé Hậu, các bác sĩ bệnh viện nhi sẽ thực hiện. Nhưng danh sách phẫu thuật “lỗ tiểu thấp” ở Bệnh viện Nhi trung ương đã được xếp tới năm 2017. Thêm một lần nữa sau rất nhiều lần trong ngày, bác sĩ Roberto nhỏ giọng thuyết phục: “Bé nên theo điều trị tại Việt Nam để còn được theo dõi và chăm sóc hậu phẫu tốt hơn. Tuy nhiên nếu cương quyết muốn theo chương trình của chúng tôi thì phải chờ một chút...”.
Chờ một chút là vì danh sách hồ sơ gửi đến chương trình “Tái tạo bộ phận sinh dục cho trẻ em không may” của Quỹ Phòng chống thương vong châu Á đã lên đến hàng trăm.

Rất ngưỡng mộ
Trong phòng phẫu thuật, vừa thao tác như múa trong ca phẫu thuật tế vi, bác sĩ Roberto vừa hướng dẫn, trao đổi từng chút với các đồng nghiệp Việt Nam.
Đứng cùng êkip phẫu thuật với ông, bác sĩ Lê Anh Dũng, phó trưởng khoa ngoại tiết niệu Bệnh viện Nhi trung ương, hào hứng: “Chúng tôi rất vui và rất cảm ơn bác sĩ Roberto De Castro và Quỹ Phòng chống thương vong châu Á đã chọn viện nhi để hợp tác. Có vậy chúng tôi mới được chiêm ngưỡng và học hỏi kỹ thuật mổ điêu luyện của ông. Trước đây, chúng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tái tạo bộ phận sinh dục. Khi bác sĩ Roberto đến và trình diễn phẫu thuật tái tạo hạ nắp từ da bụng này, rất nhiều bác sĩ tiết niệu cả nước đã đến tham quan và tỏ ra rất ngưỡng mộ”.
Ông luôn kết thúc một ca khám bệnh bằng những câu hỏi: “Anh/chị ở đâu tới đây? Đi đến đây bằng gì?” và gật đầu mỉm cười hài lòng khi nghe ai đó trả lời “Đi máy bay”, nhăn mặt ái ngại khi nghe dịch “Đi xe khách”. Lập tức ông hỏi tiếp: “Từ đó đến đây bao xa?”. Sáng hôm sau, trước giờ vào phòng phẫu thuật, sau khi hội chẩn ca mổ bác sĩ Roberto còn lục ra trong tập hồ sơ hai trường hợp ông đã ghi chú và đề nghị bác sĩ viện nhi cho phép sắp xếp bổ sung khám sâu gây mê, vì: “Bệnh nhi này được đưa đến từ miền Nam rất xa xôi, gia đình lại rất nghèo”.
Mối duyên Việt Nam
Hỏi bác sĩ Roberto vì sao lại nhận lời đến VN để lao động cật lực mà không lấy một đồng nào, ông mỉm cười chỉ cậu bé đang thoăn thoắt nhảy một chân xung quanh: “Vì muốn tiếp tục được điều trị cho Thiện Nhân, vì muốn gặp lại Thiện Nhân và Mai Anh, những bệnh nhân đã trở thành bạn rất thân thiết của tôi sau ca mổ”.
Ông bảo trước đó chưa biết VN, nhưng biết gia đình Thiện Nhân đã vắt kiệt sức để lo chi phí đưa bé đến Bologna (Ý), lại nghe Mai Anh kể ở VN còn một số bệnh nhi khác. “Nhưng cả tôi và Mai Anh đều không ngờ là có tới hàng trăm”, ông lại cười. Và bác sĩ đã gặp bệnh nhân thì làm sao có thể chối từ. Ông gật đầu, mở ra cánh cửa của hi vọng và cơ hội. Rồi ông lại lo nữa: “Bệnh nhân nhiều quá vì VN có dân số đông, lại là nơi có nhiều người bị tai nạn. Tôi chỉ có hai tay, lại còn không có thời gian nữa. Phải có cách khác giúp bệnh nhân”. Ông chủ động đề nghị tổ chức hội thảo khoa học để trình bày, trình diễn kỹ thuật tái tạo bộ phận sinh dục hòng mong “các bác sĩ VN có thể tiếp tục cứu thêm nhiều cuộc đời”.
Ôm Thiện Nhân vào lòng, bác sĩ Roberto thầm thì như ông là một người cha VN thật sự: “Các căn bệnh, khiếm khuyết khác lộ ra ngoài, bệnh nhân sẵn sàng chia sẻ nên được chú ý hơn. Các khiếm khuyết về bộ phận sinh dục không chỉ tổn thương thể xác mà cả tâm hồn, thường bị che giấu, lặn vào trong nên ít được cộng đồng biết đến, giúp đỡ. Nó làm người ta tuyệt vọng, cuộc sống không còn ý nghĩa. Nhờ có Thiện Nhân, những bệnh nhân ấy ở khắp mọi miền của VN mới biết họ còn hi vọng, cái đã mất còn có thể tái tạo, bệnh nhân và bác sĩ được gặp nhau. Tôi rất biết ơn bé...”.
Ngày thứ bảy, khám liên tục từ 8g-20g, bác sĩ Roberto mỉm cười thở ra: “60 bệnh nhân một ngày quả là quá nhiều, tôi cũng chưa bao giờ khám nhiều như vậy. Nhưng nếu điều trị tốt, so sánh với 60 thanh niên khỏe mạnh chúng ta sẽ có sau này thì có phải là quá ít không?”.
Đến ngày phẫu thuật, đúng 8g sáng đã thấy ông xuất hiện ở khoa ngoại A3. Vẫn chiếc áo thun quen thuộc, thêm cái balô sau lưng. Bên trong là những con dao mổ đặc biệt và những ống thuốc đặc trị ông tự mua bằng tiền túi và mang từ Ý sang. “Tôi sắp được trả cho một bệnh nhân cuộc sống của họ, tôi rất hạnh phúc” - bác sĩ Roberto lại cười. Và trước khi vào hẳn phòng phẫu thuật, ông còn quay lại hỏi: “Hôm qua đội Ý đá trận đầu có thắng không nhỉ? Sợ không tập trung được vào ca mổ, tôi đã không dám thức để cổ vũ đội nhà”.

Tôi chỉ có hai bàn tay
Đến VN lần này, bác sĩ Roberto trọ trong một khách sạn chỉ cách viện nhi 200m, sáng sớm đi bộ sang khám, phẫu thuật đến tận tối mới về, lại lao ngay vào máy tính để ghi lại bệnh án từng trường hợp. Không ngày nghỉ, không lịch tham quan mới kịp khám cho 90 bệnh nhi và mổ 29 ca, có ca dự kiến kéo dài cả 10 tiếng.
Bác sĩ Roberto xòe bàn tay trước các nhà báo: “Rất tiếc tôi chỉ có hai bàn tay này để đến đây, và chỉ có thể cố hết sức để một ca phẫu thuật tại VN có giá thành bằng 1/50 ca phẫu thuật tương tự tại châu Âu, châu Mỹ (tức chỉ khoảng 30 triệu đồng VN - NV). Chương trình vẫn chưa hoàn tất nhiệm vụ quyên góp tài chính. Tôi mong mọi người VN hãy chung tay để các bệnh nhi của chúng tôi có được một vé đến trưởng thành”.
PHẠM VŨ
05:58 CH 22/06/2012
m
MeInyeu
Bắt chuyện
2.3kĐiểm·3Bài viết
Báo cáo