images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Dân Sài Gòn vỡ mộng căn hộ cao cấp
\

Mình đồng ý, mình suýt chút nữa thì lấy được 1 căn ưu đãi nhưng bị hụt. Chất lượng xây dựng tốt, gần trung tâm, nói chung là tiện lợi.

Mình cũng đã định mua Carrilon. qua xem tới 3 lần. Nhưng mà đợt mình tới thì đang hòan thiện nhà, bằng mắt thường mình thấy có nhiều cái không kỹ, ko đẹp, ví dụ góc tường vênh, kệ bếp vênh, đội ngũ lắp thang máy trông nó ẩu ẩu, nghiệp dư sao đó... mình cảm giác là chất lượng của nó cũng ko tốt lắm! Và có vài cái mình ko thích nữa là
thứ nhất là nó quá gần sân bay, lỡ có mệnh hệ gì thì tiêu!
thứ 2 là trần nó thấp quá, có 2,68m à.
thứ 3 là hành lang dài mà không thóang, ánh sáng hòan tòan nhờ bóng điện.
thứ 4 là xung quanh thấy có vài nhà xưởng gì đấy, trông khá đổ nát, mình dự kiến là họ cũng sẽ xây lên chung cư, và nếu họ lên chung cư thì bị hạn chế tầm nhìn. ..
12:34 CH 16/04/2014
"Văn hóa" tùy tiện
Vụ cho con tè vào chai thì mình gặp nhiều ở các đồng nghiệp mình rồi. Nhưng bài báo này nói hơi quá. Bố mẹ mà biết cách đặt vị trí chai thì ko thể có chuyện con tè rớt ra ngoài. (sozi, mình nói chuyện hơi ngoài lề tì).

"Bố mẹ biết cách đặt vị trí chai thì con ko tè ra ngoài", nhưng nền nếp cư xử văn minh thì đã bị rớt ra ngoài rồi bạn à, khi mà để bé tụt quần, vạch cái ấy ra điềm nhiên tè trước mặt người khác.
09:32 SA 04/03/2013
Con giỏi hay dốt do cha mẹ, không phải nhà trường
Anh rể tôi có đứa cháu ( trai ) sn 1994, vừa đỗ ĐH ( 26đ chưa cộng điểm ưu tiên vùng miền. Gia cảnh nhà nó : nhà nó ở 1 xã nghèo của huyện An Lão, cách Tp Hải Phòng 30km, bản thân nó học trường thị trấn ( trường làng đúng nghĩa ) mẹ bán thịt lợn ở chợ của xã, bố hay ốm đau, thu nhập của gđ nó rất bấp bênh nên ko có đk cho nó ăn học đầy đủ như gđ nhà khác. Trường nó hs cũng ko học thêm nhiều như trẻ em ở thành thị, gv ở đó thực sự tâm huyết với nghề, họ ko chạy sô như gv ở phố ( làm gì có hs học thêm đâu ).
Nói thêm : Bố nó học hết lớp 5, mẹ nó thì biết đọc biết viết, họ hàng nội ngoại nhà nó có nó là học ĐH ( loại bỏ TH do gen ).

Làm phép ss thì biết ngay là lập luận của bài báo phiến diện.

Mình thấy ví dụ này để nói bài báo phiến diện là ko đúng. Đâu phải cứ bố mẹ học cao mới quan tâm dạy dỗ con tốt? có nhiều ông bà già học thấp, nhưng cách dạy dỗ con cái thì tuyệt vời. Không phải cứ bố mẹ ngồi giảng bài cho con, ép con đi học thêm tối ngày... là tốt cho việc học của con đâu. Có những bố mẹ Cử nhân, Thạc sỹ mà bỏ bê con cái, hoặc chỉ biết ép con học mà không quan tâm tới tính cách, thiên hướng và cũng không tâm sự chia sẻ cùng con thì cũng chả phải là giúp con học tốt ạ.
09:19 SA 18/10/2012
Buổi tối làm gì với trẻ tiểu học?
Con mình học lớp 1 ở quận Phú Nhuận. Cô giáo cũng dặn buổi tối về nhà chỉ có ăn, chơi và đi ngủ. Sách vở để hết ở lớp. Cặp nhẹ! Cái này hợp ý mẹ.
Mình cũng không hề cho con đi học trước ngày nào. Không đi học thêm. Tuần trước còn xin nghỉ 8 ngày để mẹ con về quê và đi chơi lang thang. Khi xin nghỉ học, mình xin cô mang về theo 2 cuốn vở bài tập toán và bài tập TV đi theo để làm. Con làm trong 3 buổi, mỗi buổi khoảng 1h đồng hồ là xong hết bài nguyên tuần.
Con cũng có điểm 6, điểm 7, điểm 5. Nhưng mình thấy vậy là hài lòng. Lớp 1 mà, đường học còn dài, việc học là suốt đời, phải cho con vui vẻ thư giãn để còn yêu thích việc học nữa chứ. Ép con nhiều quá, lớp 1. cấp 1 được điểm giỏi, được HSG, rồi cả đời sợ học thì còn lỗ hơn!
05:44 CH 15/10/2012
Buổi tối làm gì với trẻ tiểu học?
Vào đây bán than với các mẹ một tý. Con mình mới vào lớp 1, học bán trú, cô không cho bài về nhà, trong cặp con chỉ có mỗi cuốn vở dặn dò , tất cả sách vở đều để trên lớp nhưng chương trình học thì mình cảm thấy rất nặng. Về mặt lý thuyết thì con về nhà là chơi, không phải lo gì cả vì mọi thứ đã được giải quyết ở trên trường. Nhưng thực tế thì bữa nào mẹ kèm viết chính tả thì ok, bữa nào mẹ để con tự học thì ngay ngày hôm sau sẽ bị điểm kém ở môn chính tả. Mới đầu tháng 10 nhưng bé đã phải đọc trơn, viết chính tả cả những từ không có trong sách giáo khoa.
Mỗi ngày cháu được đọc 10 từ viết trên bảng con, sau đó cô đọc để viết trên vở, thật sự mới đầu mình rất ngạc nhiên vì sao lại học khó như vậy nhưng khi đi họp phụ huynh thì hỏi thăm mọi người thì không ai phàn nàn cả, đơn giản vì: tất cả các bé đã đọc thông viết thạo cả rồi. Mình không coi trọng điểm số nhưng mình chỉ sợ con đuối không theo kịp các bạn.
Trước đây mình rất phản đối việc học trước, để con phát triển tự nhiên, cho vui chơi thỏa thích, con mình chỉ mới học được 1/2 cuốn sách tiếng việt lớp 1 tập 1 trước khi vào năm học mới. Thôi, từ nay mẹ xin chừa, rút kinh nghiệm đứa thứ 2 mình sẽ cho học chữ từ năm 4 tuổi, hic.
Hiện tại là 2 mẹ con đang chạy để theo kịp chương trình, các mẹ thông thái nghĩ dùm mình: do con mình tiếp thụ chậm ? có phải cho con đi học thêm? (cả 2 mẹ con đều rất ghét chuyện này)

Memeobubu bình tĩnh, bình tĩnh! Con của tớ cũng ko đi học thêm, trong khi cả lớp đã đi học thêm rồi. COn tớ là DUY NHẤT trong 43 HS ko đi học trước! Con tớ cũng bị điểm kém, trong khi cả lớp viết rất nhanh và được điểm cao. Thậm chí, con tớ còn là bé lớn tuổi nhất lớp (vì tớ cho đi học trễ 1 năm, Bé sinh tháng 6 năm 2005 mà mới học lớp 1 đây)
Nhưng Chuyện đó đâu có sao! Con mình cũng có điểm 5, điểm 6, nhưng mình thấy hoàn toàn bình thường. Đường học mới bắt đầu. Từ từ rồi con sẽ khá lên. Nghề nghiệp của mình thường xuyên làm việc với các HS, khi minh hỏi, nhiều bạn HS nói rằng: với các bạn ấy, điểm số hay lời nhận xét của cô giáo không quyết định tới tinh thần các bạn bằng đánh giá của bố mẹ. Nếu cô giáo chê, cho điểm thấp mà bố mẹ vẫn tôn trọng và đánh giá cao, vẫn tin tưởng ở năng lực của con, thì con vẫn thấy yên tâm, vẫn yêu đời.
Đừng ép bé đi học thêm, đừng ép bé thứ 2 học chữ sớm từ 4 tuổi! Mình có biết một thạc sỹ tâm lý ở TP HCM, anh ấy đang âm thầm theo dõi, làm nghiên cứu suốt 6 năm nay với 200 bé về việc đi học trước chương trình lớp 1. Anh ấy bảo, kết luận bước đầu cho thấy những bé đi học trước, chỉ có lợi thế trong 1, 2 tháng đầu tiên. Còn những bé không đi học thì học kỳ hai sẽ bật lên đuổi kịp, và thậm chí còn tiến vượt những bé đi học trước.
11:03 SA 15/10/2012
Mẹo chối khéo không làm bé khóc
Bé nhà mình giờ 2,5 tuổi.
Nhưng mình cũng áp dụng được như bài báo, bé đòi ăn kem, đòi uống bia, hay coca, mình đều bảo con ăn là bị làm sao? bé trả lời, con bị đau họng, bác sỹ tiêm đấy, mũi tiêm to đùng...Hihi, bé k ăn nữa.
Nhà ăn cơm, có mấy món xanh đỏ, bé thích nghịch hoặc đòi ăn mà k đc ăn, mình đều bảo món này cay lắm. Nên giờ con nhớ, món này cay lắm, trà đắng lắm, cafe đắng lắm, mẹ người lớn, mẹ mới ăn được...
Yêu nhất khi con ngứa, mình gãi cho con, con bảo con lớn rồi, con gãi được.
Con trai mẹ đã lớn thật rồi, yêu con nhiều lắm!!!!!!!!!!!!!!

Đừng mang bác sỹ ra dọa con, bạn ạ, rồi sau này khi có bệnh, đi khám, bé lại sợ bác sỹ, sợ tiêm, khi đó lại phải giải bài toán khó hơn à?
Rồi việc dọa món cay nữa, một thời gian sau sẽ mất hiệu quả. Cháu mình, 3 tuổi, có lần cầm gói kẹo, ông nội giả vờ xin. Bé bảo: "Kẹo cay lắm, ông không ăn được đâu". Bé đã hiểu rằng dọa cay chỉ là một cách nói dối để từ chối ai đó.
10:28 SA 04/09/2012
Làm lễ đổi tính, đổi nết cho con, ai biết mách...
Bạn ơi, không có lễ vật cúng bái gì có thể thay đổi tính nết cuả con được. Nếu đơn giản là bỏ tiền, bỏ công sắm 1 cái lễ, rồi con mình sẽ có tính cách như mình mong muốn, thì tớ chắc chắn là chẳng bố mẹ nào tiếc mà không làm.
Hai bé ngược tính nhau là chuyện bình thường. Cha mẹ sinh con trời sinh tính. Nếu bạn muón con trai mạnh mẽ hơn thì cho cháu tham gia những hoạt động mạnh mẽ hơn. Còn con gái, thì học thêm một số kỹ năng để bé khéo léo hơn, từ tốn hơn, chẳng hạn thế.
QUan trọng nhất là bố mẹ phải tôn trọng thiên tính của con, không bẻ ngược nó làm gì. Cứ để con là chính con, và hướng nó đi theo những cách tốt hơn. Tính không đổi được, nhưng "cách" thể hiện ra ngoài thì có thể thay đổi được.
Ví dụ con gái mạnh mẽ, nhưng vẫn lịch thiệp, con trai đa cảm, nhưng vẫn cam đảm... vậy đó!
01:53 CH 05/06/2012
Mẹ và con cùng đi học Tâm lý tuổi vị thành niên...
Tớ sẽ đi cái này, có ai đi cùng ko? Hú tớ nha!
01:39 CH 24/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Hú hú các mẹ có con tuổi teen tại Sài Gòn ơi! Loan tin để rủ nhau đi nha!
Tư vấn tâm lý miễn phí cho teen và Phụ huynh đây!
"Hàng loạt vụ tự tử, bỏ nhà đi bụi, nghiệm game online, những án mạng đau lòng gần đây, càng chứng tỏ teen đang cô độc hơn, lẻ loi ngay cạnh bố mẹ. Khỏang cách thế hệ ngày càng xa. Hầu hết các bố mẹ đều rất quan tâm lo lắng cho con, nhưng do thiếu hiểu biết về tâm lý lứa tuổi, mà sự quan tâm đó nhiều khi như chất thêm stress vào đầu con, và vô tình làm tổn thương con. Các teen thì quá thiếu kỹ năng giải quyết vấn đề, vượt qua áp lực… Nhiều khi muốn nói với bố mẹ, mà không biết mở lời thế nào, không biết đàm phán và thương lượng thế nào cho hiệu quả. Thậm chí, có khi mục đích thì không đạt được, còn bị kết tội hỗn láo, “trứng đòi khôn hơn vịt”… và lãnh đạn không thương tiếc! .
Hè này, đồng hành với trăn trở của bạn đọc teen, báo Hoa Học Trò sẽ làm cầu nối rút ngắn khoảng cách thế hệ giữa bố mẹ, người lớn và teen qua một chuỗi các chương trình tư vấn tâm lý “Gia Đình Thân yêu”.
Buổi đầu tiên sẽ diễn ra tại Sài Gòn vào chiều chủ nhật cuối tuần này, ngày 27/5/2012. Chương trình siêu hấp dẫn lại hoàn toàn miễn phí: Rút ngắn khỏang cách thế hệ - Bí mật tâm lý tuổi teen. Chương trình này sẽ giúp bạn gỡ rối những nút thắt giữa mình với pama. Để gia đình của bạn có nhiều nụ cười hơn. Khách mời siêu dí dỏm, đảm bảo bạn sẽ thích ngay từ lần gặp đầu tiên: Thạc sĩ Trần Thị Ái Liên (Cố vấn chính sách Viện Hàn Lâm Nhi Khoa Hoa Kỳ, từng giảng dạy tại Đại học California và Đại Học Hoa Sen, đã sống và làm việc ở Mỹ 20 năm), và Chuyên gia tâm lý Lê Khanh, (Từng tu nghiệp về Tâm lý trẻ em tại Pháp, trị liệu Tâm Lý gia đình tại Bỉ).
Phụ huynh và HS sẽ được chia làm 2 phòng riêng, cùng sinh hoạt song song với 2 chuyên gia tâm lý, có phần giải đáp những thắc mắc cụ thể cuả các bạn nữa đó. Hòan tòan miễn phí nhé!
Thời gian: từ 2h tới 5h chiều, ngày chủ nhật 27/5/2012 ,
Điạ điểm: Trung tâm ngọai ILA 143 Nguyễn Đình Chiểu, quận 3, Tp HCM (ngay ngã tư với Paster nhé!). Có đủ chỗ ngồi cho 100 gia đình đầu tiên! Book chỗ ngay qua SĐT: 0908634789 nha!"
01:26 CH 24/05/2012
Tuổi 19-game, bỏ học, ương bướng
lamgiang có ở Sài Gòn ko?
Ở SG có nhiều lớp kỹ năng mềm dành cho phụ huynh và HS để giải quyết những vấn đề thế này. Phần lớn là miễn phí. Nếu cần thông tin bạn PM cho mình. mình sẽ gửi cho bạn thông tin những lớp miễn phí, tha hồ tham dự!
Chiều chủ nhật này cũng có 1 lớp nè, bạn nào quan tâm thì tới nhé! Miễn phí!
Tư vấn tâm lý miễn phí cho teen và Phụ huynh đây!

Hàng loạt vụ tự tử, bỏ nhà đi bụi, nghiệm game onlie, những án mạng đau lòng gần đây, càng chứng tỏ teen đang cô độc hơn, lẻ loi ngay cạnh bố mẹ. Khỏang cách thế hệ ngày càng xa. Hầu hết các bố mẹ đều rất quan tâm lo lắng cho con, nhưng do thiếu hiểu biết về tâm lý lứa tuổi, mà sự quan tâm đó nhiều khi như chất thêm stress vào đầu con, và vô tình làm tổn thương con. Các teen thì quá thiếu kỹ năng giải quyết vấn đề, vượt qua áp lực… Nhiều khi muốn nói với bố mẹ, mà không biết mở lời thế nào, không biết đàm phán và thương lượng thế nào cho hiệu quả. Thậm chí, có khi mục đích thì không đạt được, còn bị kết tội hỗn láo, “trứng đòi khôn hơn vịt”… và lãnh đạn không thương tiếc! Haizzzz.
Hè này, đồng hành với trăn trở của bạn đọc teen, báo Hoa Học Trò sẽ làm cầu nối rút ngắn khoảng cách thế hệ giữa bố mẹ, người lớn và teen qua một chuỗi các chương trình tư vấn tâm lý “Gia Đình Thân yêu”.
Buổi đầu tiên sẽ diễn ra tại Sài Gòn vào chiều chủ nhật cuối tuần này, ngày 27/5/2012. Chương trình siêu hấp dẫn lại hoàn toàn miễn phí: Rút ngắn khỏang cách thế hệ - Bí mật tâm lý tuổi teen. Chương trình này sẽ giúp bạn gỡ rối những nút thắt giữa mình với pama. Để gia đình của bạn, nếu có, cũng sẽ chỉ là những “chuyện ly kỳ” nhiều nụ cười. Khách mời siêu dí dỏm, đảm bảo bạn sẽ thích ngay từ lần gặp đầu tiên: Thạc sĩ Trần Thị Ái Liên (Cố vấn chính sách Viện Hàn Lâm Nhi Khoa Hoa Kỳ, từng giảng dạy tại Đại học California và Đại Học Hoa Sen, đã sống và làm việc ở Mỹ 20 năm), và Chuyên gia tâm lý Lê Khanh, (Từng tu nghiệp về Tâm lý trẻ em tại Pháp, trị liệu Tâm Lý gia đình tại Bỉ).
Dự tính khu vực tổ chức sẽ được chia làm 2 phòng riêng. Một phòng dành cho phụ huynh, một phòng dành cho học sinh, cùng sinh hoạt song song với 2 chuyên gia tâm lý.
Chương trình chủ nhật tuần này, ngày 27/5/2012 từ 2h tới 5h chiều, có thời gian để các chuyên gia tư vấn giải đáp thêm những thắc mắc cụ thể cuả các bạn nữa đó. Hòan tòan miễn phí nhé!
Điạ điểm: Trung tâm ngọai ILA 143 Nguyễn Đình Chiểu, quận 3, Tp HCM (ngay ngã tư với Paster nhé!). Có đủ chỗ ngồi cho 100 gia đình đầu tiên! Book chỗ ngay qua SĐT: 0908634789 nha!
Mod cho em quảng bá chương trình này với ạ! Hoàn toàn miễn phí, ko có nhãn hàng nào tài trợ hết ạ. Ko có tôn giáo, chính trị gì hết ạ! Cảm ơn mod rất nhiều!
08:44 SA 24/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Các ông bố bà mẹ tuyệt vời thân mến!
Mình mới mở Hội cho nhà mình ở đây:
http://www.webtretho.com/forum/f140/hoi-bo-me-tuyet-voi-1250513/#post25072454
Các mẹ vào tham gia cho xôm tụ nhé!
Mình xây móng thui, còn đâu xây nhà, trang trí nội thất, sắm sửa đồ đạc.... các mẹ cùng chung tay nhé! :D

Khung long oi, bên đó đóng rồi rồi, nhà mình dọn đi đâu đây?
11:00 SA 23/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Mình mới biết một lớp học dạy con rất hay của chị Trần Thi Ái Liên, thạc sĩ học ở Mỹ về. Các mẹ google công ty "bạn của bé" là biết thông tin. Chị Liên nói thuyết phục lắm.

Đúng đó, mình thích cách giải quyết ấn đề của c Ái Liên lắm. Cụ thể, chính xác khoa học, mà rất hiện đại, nhân văn!
Tối thứ 3 này cậu có tới ko? Tớ thì có! kekekke
10:56 SA 23/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Các mẹ ơi, lại có hội thảo Kỹ năng dạy con tiếp rồi nhé!
Thư mời đây!
THƯ MỜI HỘI THẢO

NHÀ SÁCH MẸ&CON kính mời bạn đọc, phụ huynh và con em tới dự buổi thảo luận chuyên đề : GIÚP CON GẠT BỎ NHỮNG NỖI SỢ HÃI
Trẻ em thường bị ám ảnh bởi những nỗi sợ hãi mà người lớn thường cho là vu vơ, vô lý, thậm chí rất buồn cười. Sợ bóng tối, sợ một con tiếng động, sợ một con gián ... Và nhiều người cảm thấy bất lực , không hiểu những nỗi lo vơ vẩn ấy từ đâu ra, làm cách nào giúp con gạt bỏ chúng.
Liệu có phải một trong những nguyên nhân đó xuất phát từ chính cha mẹ ? Cha mẹ thường lo lắng về tương lai của con cái. Họ lo con sẽ gầy, không cao lớn, không xinh đẹp, không thành công . . . và họ ép con phải trải qua “cực hình” la mắng, ép buộc, dọa nạt để ăn nhiều hơn, để học nhiều hơn . . . Rồi sau đó họ than phiền “sao con tôi nhút nhát quá”, “con tôi hay sợ hãi vu vơ” . . . Nhưng họ quên và có thể không nhận ra rằng chính họ là người đầu tiên gieo vào đầu óc ngây thơ của trẻ những nỗi sợ hãi vô hình “ăn đi không thì ông kẹ đến bây giờ” hoặc là “nè, không nghe lời thì me gọi chú công an đó”.
Buổi thảo luận được tổ chức với hy vọng mang lại cho cha mẹ một cái nhìn bao quát để nhận diện nguồn gốc của vấn đề và từng bước giúp con mình xóa dần những nỗi sợ hãi do chính mình vô tình giới thiệu hoặc do ảnh hưởng từ môi trường xung quanh.
Diễn giả: Ths Trần Thị Ái Liên
- Từng là Cố vấn chính sách Viện Hàn Lâm Nhi Khoa Hoa Kỳ
- Từng giảng dạy tại UNIVERSITY OF CALIFORNIA, Berkeley (USA) và Đại Học Hoa Sen.
Thời gian:
THỨ BA - 29/5/2012 . 18g30 - 20g30
Địa điểm: Nhà sách Mẹ & Con - 46 Lê Lợi, Q1
Liên hệ đăng ký : 38248386
Nếu mẹ nào ko kịp đăng ký, tối đó cứ chạy thẳng qua là được!
Hẹn gặp ở đây nhé!
10:51 SA 23/05/2012
Bố chém đứt cổ con trai chỉ vì miếng tóp mỡ cháy
Bạn nói không chính xác.Chính sự bần cùng hóa mới là nguồn gốc của tội ác.
Không thể đổ tại cho rượu được,khi cuộc sống quẫn bách người ta thường tìm đến rượu.Tệ nghiện rượu chỉ là hệ quả của việc bần hàn,thiếu công ăn việc làm.Bạn xem ở HN,người ta đi làm,đi ăn cả ngày có ai nghiện rượu như ông Lệ này đâu.
Nếu có một biểu đồ so sánh,bạn sẽ thấy nạn thất nghiệp,nghèo khổ tỉ lệ thuận với tệ nạn xh.

Nhìn nhà cửa thì đâu thấy bần hàn gì đâu!
Mình điên nhất là bà mẹ. Điên quá! Làm mẹ mà chỉ vì sợ cái tiếng bỏ chồng mà cam tâm đẩy con cái vào cảnh này. Chỉ vì cái sĩ diện mà ko nghĩ tới con.
Mình biết một người bạn, cũng bị chồng đánh nhiều lần. Giận lắm, nhưng ko ly dị. Nhưng tới 1 lần chồng đánh vợ ngay trước mặt con, thì nó ngay tức khắc li dị luôn.
Mình hỏi tại sao? Nó trả lời: "Ánh mắt kinh hoàng, hoảng loạn của con tớ lúc đó làm tớ ám ảnh. Dù tớ chịu bất kỳ điều tíếng gì, vất vả thế nào, đói nghèo khổ sở thế nào, tớ cũng kiên quyết không để con mình phải hoảng loạn như thế lần nào nữa."
Và nó quyết tâm bỏ là bỏ. Mình ủng hộ!
Đã thấy con bức xức vì thấy bố đánh mẹ, mà còn ko lo cứu con đi, còn nhẫn nhục chịu đựng. Là sao?
05:28 CH 21/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
ý kiến của mình có 10 mẹ ủng hộ thì mở hội nhé!
Giờ có 9 ý kiến rồi! :X

Tớ đăng ký nhé!
Khunglong định mở hội ở mục nào? Giáo dục hay ở Hội nhóm? Lập xong thì hú nhé!
Vì tớ hay đi dự những buổi học kỹ năng với các chuyên gia tâm lý, nên có câu hỏi nào mà các thành viên trong hội ko xử lý được thì tớ sẽ mang đi hỏi các chuyên gia, rồi về sẽ up lên cho cả hội ha. Tớ hào hứng vụ này lắm!
Tớ đi tới đó nhiều, nên cũng quen được nhiều chuyên gia okie lắm, như cô Ái Liên, học và làm việc ở Mỹ 20 năm, cô Thúy tu nghiệp tại Đức, Hồng Anh ở Anh, anh Lê Khanh (ở đâu quên mất rồi, kekeke)... nên họ kết hợp được tinh túy cả văn hóa Đông Tây, nói chuyện cực đã, cực cụ thể và cực nhiệt tình luôn!
03:18 CH 19/05/2012
Xe khách rơi xuống sông: 34 người chết, 20 người...
Đau lòng quá, những 34 mạng người!
Mong các linh hồn siêu thoát, mong người bị thương sớm bình phục!
Các mẹ nào biết cho tớ hỏi, cái cầu 14 này có to k, có được như cầu Chương Dương hay Thăng Long của HN ko, sao chiếc xe có thể va vào lan can đến nỗi rơi xuống sông được? Tớ tưởng Serepok là 1 con sông lớn thì cầu bắc qua nó phải thật vững chãi và an toàn, từ đường ra lan can phải có dải bê tông cách ly, và lan can cầu phải cao tầm 1,5m trở lên chứ? Đọc bài báo thấy xe tông vào lan can mà rơi xuống sông luôn, k hiểu lan can bằng gì? Nếu mà nó được như lan can cầu Thăng Long của HN chắc k có chuyện rơi xuống sông như thế.
Bác Thăng có lẽ nên xem xét những cây cầu kiểu này, nếu lưu lượng xe lớn mà k có biện pháp bảo vệ an toàn thì rất dễ xảy ra tai nạn thảm khốc

Mình copy bên VnEpress sang để trả lời bạn đây. Vừa gõ mà vừa khóc thiệt rồi.
mình sống cách cây cầu này 3km. Nói thật mình chưa thấy con đường nào xấu bằng con đường đi từ cầu serepok lên buôn ma thuột. Mà mình thấy thật buồn cười. Từ thị trấn cách cầu 5km thuộc về tỉnh daknong len tới bmt là 20km đèn sáng trưng. Thế mà cây cầu ranh giới 5 năm 2 tỉnh không bên nào chịu bắt đèn, cũng không chịu sửa chữa. Các bạn thử nghĩ xem không tai nạn sao được. Ah! còn vấn đề tai nạn mình nghe đâu là tài xế né người ăn trộm chó nên mới thế. Các bạn đừng trách bác tài mà tội nghiệp.
anh thiên | 1 giờ 1 phút trước
07:27 CH 18/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Mình hay nói trên top này ko phaỉ là mình dạy con giỏi giang gì đâu. Vẫn có hôm mình ko chịu nổi phải đánh con đấy. Hic.. hic.. hic..
Tuy nhiên mình coi đó là sự cố. Là 1 cú mình không làm chủ được mình. Ví như 1 lần làm bể đồ, hay lần chiên cá cháy... kiểu kiểu thế. Tức là mình biết hôm đó mình sai, chứ ko coi đó là 1 phương pháp dạy tin dùng.
Nói chung là, mình cũng cần nhân từ hơn với chính mình, và nhân từ hơn với con! Kekekke (bao biện tý! hehehe...)
11:08 SA 18/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Mình thấy thế này, không biết ý kiến các mẹ khác thế nào.
Sao mình không lập 1 nhóm đại loại là: "hội các mẹ dạy con không cần roi" chẳng hạn :D
Rồi mình cùng nhau thường xuyên chia sẻ những kinh nghiệm, những thắc mắc ở đây trong lĩnh vực yêu thương và dạy dỗ con cái.
Ngay như trong tóp này mình đã thấy có mấy mẹ rất tâm huyết và nhiều kiến thức trong lĩnh vực này có thể làm hội trưởng hay kiểu như ban quản trị cho hội ý để đảm bảo có người thường xuyên chăm sóc cho tóp của mình.
Ai đồng ý với ý kiến lập nhóm thì like ủng hộ nhé! @};-@};-@};-

khung.long.xinh.xinh à, ở SG tụi mình cũng đang tham gia CLB Cha mẹ tuyệt vời đó, do Thạc sỹ Trần Thị Ái Liên chủ xị. Tụi mình mỗi tháng ít nhất họp mặt 1 lần, ko tôn giáo, ko chính trị, ko kinh doanh, chỉ có một tiêu chí chung là để nuôi dạy con tốt hơn. Bạn mà ở SG thì gia nhập luôn cho vui nha. Sinh hoạt khuyết khích mang bé theo, vì có các tình nguyện viên giữ bé giùm rồi.
Mình muốn nói rõ thêm một tý. Nếu ko đòn roi mà mắng mỏ con, bẻ đồ chơi của con, vứt đồ chơi con yêu thích, dọa cảnh sát bắt, dọa bác sỹ mổ bụng... hay bắt con bò dọc phố như ông bố trên Đắc Nông gì đó... thì cũng cùng bản chất là bạo lực, đều là cách giáo dục dựa trên sự sợ hãi.
Nếu mẹ nào đã muốn dạy con ko đòn roi thì cũng cần phải thôi luôn những cách trấn áp bằng bạo lực kia. Đồng ý không?
11:02 SA 18/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Đọc lời khuyên của các mẹ, hôm qua mình bắt đầu áp dụng lại thấy khá hiệu quả. (Thực ra mình cũng từng áp dụng 1 số cách tương tự, nhg vì ko kiên nhẫn, lúc nào bận rộn lại quên đi mất. Thế mới biết quá trình dạy con cũng chính là rèn luyện cho chính mình). Mình tỏ vẻ buồn bã và nói về lỗi đánh bạn của con là rất xấu. Mình đưa ra 1 số hình phạt (ở trong phòng 1 mình, ko đc ra ngoài chơi, ko xem hoạt hình, ko mua quà bánh) nếu con tái phạm. Mình cũng giao kèo với con về chuyện tự giác ngủ dậy, làm vệ sinh cá nhân và ăn sáng. Nếu làm tốt sẽ đc thưởng (cuối tuần cho đi công viên, mua sách)
Sáng nay, mình chỉ cần gọi lần thứ 2 là cu cậu bật dậy, làm các việc mà mẹ ko cần mỏi mồm nữa, hơi mừng chút, nhg tự nhủ phải tiếp tục kiên trì. Lấy tấm gương dạy con ko cần roi của các mẹ làm đích thẳng tiến. :D

Chúc mừng bạn nhé! Nhớ khen con nhiệt liệt vào nhé! Thưởng ngay, thưởng ngay! Thưởng cho cả mẹ và con nha!
Mình còn được học là cha mẹ phải bàn bạc thảo lậun công khai với con về các hình phạt và thưởng. Coi như cả mẹ và con đều là đại biểu quốc hội, đang bàn về hiếp pháp vậy. Phải dân chủ ngay trong nhà mình! Và khi đã tự xác định những lỗi nào gọi là sai, tự chọn hình thức phạt tương ứng, như thế con mới tâm phục khẩu phục. Nội quy phải được thảo luận, và đồng thuận, ko áp đặt, và ko ngẫu hứng nhé!
07:18 CH 17/05/2012
Trăn trở dạy con không cần roi
Nó ko chịu đứng mà cứ phớt lờ lời mẹ, cứ làm cứ nghịch theo ý nó thì biết làm sao bạn ơi?
Chứ nó mà chịu nghe lời đứng úp mặt vào tường 15p thì tốt quá :(

Mình nghĩ bạn phải kiếm 1 phòng, một góc nhà nào đó ( chú ý an toàn nhé), kiên quyết xách bé vào.
Quan trọng bạn phải tỏ thái độ để bé biết rằng bé đã sai. Bạn có thể tỏ ra tức giận, có thể tỏ ra buồn bã ghê gớm, có thể cắt một điều vui vẻ gì đó của bé, như xem tivi, như ko đi chơi nữa... Còn bé phản ứng thì kệ nó. Ói thì chuẩn bị thau, hộp để ói, khóc thì có khăn để lau nước mắt, Đập đầu xuống đất thì lót đệm, gối vào, nhịch ngợm thì lấy cái đang nghịch đi.... Mặt mình cứ phải tỉnh bơ đi, ko được cuống quýt lên mà bé nắm thóp mẹ ngay.
Bị phạt thì dĩ nhiên là phải chống đối rồi. Mình mà bị cơ quan phạt, trừ lương,trừ thi đua cái gì, mình cũng phản ứng còn ác hơn bé ấy chứ! Nhỉ!
06:06 CH 17/05/2012
m
Me Xu Xu
Bắt chuyện
1.7kĐiểm·23Bài viết
Báo cáo