hihi, lục tung cả tủ mới có bộ đồ công sở lịch sự người nhớn 1 tí để đi cho nó chững chạc đấy ạ. Tình yêu mới của đời em đây các mẹ ơi . Sinh năm 85, doanh thu năm 2013 là 15 triệu USD, có 1 mỏ dầu ở Canada. Ngưỡng mộ ko thể tả. :(( Giời ạ, Anh ấy nói chuyện dễ thương, thân thiện, vui tính vô cùng ạ. Có mẹ nào hôm thứ 7 đi hội thảo Adam Khoo ko ạ? Vào điểm danh làm quen các mẹ ơi.
Đây mẹ nó nhé :
Dùng tinh dầu Tràm Trà phòng chống bệnh sởi1. Nhỏ 1-2 giọt tràm trà vào lòng bàn tay mẹ, xoa đều rồi bôi lên tóc, lên chân con. Bôi tràm trà vào quần áo trẻ. Hoặc có thể bôi trực tiếp lên da đối với người lớn
2. Nhỏ 3-5 giọt vào đèn xông tinh dầu để tinh dầu được khuếch tán làm sạch không khí.
3. Nhỏ vào nước tắm từ 10-15 giọt/bồn tắm.
5. Xông hơi
Ui, thế hả mẹ nó, mình phải tranh thủ order thêm mấy loại tinh dầu nữa mới đc.
| Chức năng sử dụng | |
| | Tinh dầu cho da mụn |
| | Tinh dầu cho da bị thâm nám |
| | Tinh dầu cho da dầu |
| | Tinh dầu trị gầu, chăm sóc tóc |
| | Tinh dầu chăm sóc sức khỏe |
| Mình ko thấy nói là dùng được phòng sởi, nhưng minh sẽ đặt mua coi sao, hi hi. Cám ơn mẹ nó nhiều nhiều vì lời khuyên hữu ích. |
Chào chị Soccon, em đã tàu ngầm chuyện của chị từ p1 đến bi h. Em thực sự bị thu hút bởi cách chị viết, các tình tiết trong câu chuyện và cách chị xử lý các tình huống, bởi em thấy có bóng dáng mình trong đó.
Em cũng là người đã có gia đình, 2 con, vâng, cũng 1 trai 1 gái như chị. Em có may mắn là gia đình nhỏ chưa đến nỗi như nhân vật Minh trong câu chuyện, nhưng em thực sự đồng cảm, bởi nó gợi cho em nhớ tới tình iu đầu của em. Có thể ví von rằng chồng em hiện tại cũng giống như nhân vật Thắng trong câu chuyện, là người đưa em ra khỏi bóng tối của đau khổ.
Em cá là rất nhiều chị em khác đọc chuyện của chị cũng thấy bóng dáng mình trong đó. Nhiều người muốn chị viết tiếp nhưng riêng em thì không. Với em thế là đủ chị ạ. Có lẽ mọi người yêu thích giọng văn của chị, tò mò về mọi thứ mà chị viết ra, vì nó là 1 câu chuyện thực, đời thực. Theo em, dừng lại ở đó là đủ rồi.
Cuộc sống muôn màu. Em nghĩ rằng chị mạnh mẽ được như vậy 1 phần cũng là chị tuân theo lẽ tự nhiên chứ bản thân chị không có tính toán gì trước khi các tình huống xảy ra. Nhưng dù thế nào thì mình vẫn phải sống, sống không chỉ vì mình, không chỉ cho riêng mình, phải không chị?
Em rất hiểu cái cảm giác vừa viết chuyện vừa sống với cảm xúc của nhân vật, vì em cũng từng như vậy. Hi vọng, khi viết ra rồi, lòng chị cũng nguôi ngoai phần nào.
Chúc chị có thêm nghị lực để sống thật tốt, độc lập, tự tin như chị đã, đang và sẽ làm như thế. Em cũng hi vọng nhiều chị em đọc được chuyện của chị cũng tìm được cái gì đó cho riêng mình, để sống tốt hơn, vững vàng hơn. Vì cuộc đời là những chuyến đi. Vâng, nói cách khác, c'est la vie...Cuộc sống sẽ dạy cho ta nhiều điều mà chính ta cũng không ngờ tới.
Chúc chị và 2 con luôn mạnh khỏe, tự tin và độc lập!