Thôi bạn me_namkiu ơi, bạn đừng làm mất thời gian của mọi người với trò đùa của bạn nữa. Tớ cá tiền đây là tác phẩm mẹ nó đi cóp về, vu cho là tâm sự của mình, chỉ có mục đích của bạn là gì thì tớ chịu. 1. Ai hay loanh quanh bên ĐBGB chắc chả lạ gì me_namkiu đâu, bạn ý chỉ giỏi những chuyện liên quan đến sex he he, cứ cái top nào liên quan đến sex hoặc các thể loại của quý bị thế lọ thế chai, tâm sự chồng yếu chồng khỏe chồng chưa ra chợ đã hết tiền bla bla... bạn ý không là người mở top thì cũng là người hưởng ứng tích cực. Chuyện đó cũng chả có gì xấu, có điều bạn ý nổi tiếng đến độ có bạn mở 1 top có đề tài kiểu thế, ở phần tái bút còn thêm một câu: "nhặt nhạnh hộ me_namkiu":Laughing: 2. Ai mà hay đọc phải bài của me_namkiu thì đều hiểu bạn ý chả có khả năng viết được đoạn tâm sự trên đâu. Văn chương câu cú ngữ pháp của bạn ý còn lâu mới đạt đến độ ấy hê hê...Dẫn chứng ngay này: cả đoạn tâm sự đi cóp thì văn vẻ rất mượt mà, đến câu cuối tự bạn ý viết thêm là có lỗi chính tả ngay:Laughing::Laughing:. Đây này:nữa này Đấy, thần tượng Cáo tồ của mình ít khi lên tiếng mà cũng nhiệt tình nhảy vào tư vấn khuyên can:Silly:.3. Còn nếu đây đúng là tâm sự của bạn me_namkiu (dù thành thật mà nói có đánh chết tớ tớ vẫn chả tin) thì cho tớ xin lỗi nhá. Thời buổi thật ảo lẫn lộn, mục tâm sự WTT đầy rẫy xì-căng-đan này tớ có quyền nghi vấn đúng không?
Bác này quả là số đen như đít chảo. Lại còn đăng báo và đăng luôn quả hình nữa chứ.:Laughing:
Kể chuyện va chạm trên các diễn đànXn phép nói tí góp vui nha: Dân giang hồ chia làm nhiều loại, chẳng hạn như loại (1) mới bước vào giang hồ thì máu lắm tức là loại đâm thuê chém mướn, hoặc tay sai. Loại này không có nghề, hoặc có tí ti (nếu có nhiều, chắc không phải loại này), nên kiểu đánh của chúng búa xua, túi bụi, bị đòn, chịu đòn, liều, dám chém, dám giết, không coi trọng tình nghĩa nhiều. Tóm lại, đó là bọn lưu manh, côn đồ. Không nên thù nghịch với loại này, và cũng đừng làm bạn chúng. Loại này không có chiến thuật, chiến lược. Chúng chỉ bạ đâu đánh đó. Đánh lén, và cắn trộm là sở trường; chuyện ngày xưa có Quan Vân Trường rất giỏi "chước đà đao", đánh nhau với Bàng Đức giả vờ thua, quay đầu bỏ chạy, Bàng Đức không đuổi theo, đứng lại cười lớn "ngươi định dùng chước đà đao, không lừa được ta đâu" vậy "chước đà đao" là đao pháp gì ?... Các bác xin đừng coi thường loại này.Chúng thường đi tập thể, từ 2, 3 có khi đến 50 thằng. Động cơ thúc đẩy của chúng là tiền, mồi, gái, địa bàn, tiếng, v.v...
giá khám bao nhiêu vậy bạn, sợ giá mắc chưa dám vào
Sáng ngày 30 tết, nhà người ta mua sắm măng, miến, mộc nhĩ, bánh chưng, giò, chả,nấu nướng um sùm và người ta nói thẳng là em về nhà đi, tết nhất chị không thể để em ở lại.
Vậy là cả ngày 30 vào phòng làm việc để ở trọ, lay lắt cho đến đêm. Cũng may ngày tết, không còn ai ở trong đó, chứ nếu có đồng nghiệp hỏi thì biết trả lời sao với cái mặt sưng húp này?
Tối, không tiền bạc, phải tìm về nhà, hy vọng là cả nhà đã về quê chồng, em quay lại ngủ đêm cuối cùng trong căn nhà của mình. Căn nhà này từ xưa lúc chưa cưới, nó xấu xí, cũ kỹ như thế nào. Em đã nói anh sửa chữa lại. Đưa tất cả tiền bạc giành dụm được. Ngày ngày đến trông thợ sửa, không sót buổi nào vì em làm ca đêm, ban ngày được nghỉ.
Sáng mùng một tết, ra sân bay, chưa có vé máy bay trong tay, không có quần áo ấm, mặc dù về Bắc biết rằng trời rất lạnh. Nhưng cũng cảm ơn trời phật, em về được đến nhà bố mẹ , cho qua 3 ngày tết.
Sáng mùng một tết, có rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi từ gia đình các anh chị và các cháu nhà chồng, nhưng em không trả lời . Có ai hiểu được hết những mối uất hận chất chứa trong lòng em dâng cao đến như thế nào? khi phải lang thang ngoài đường những ngày này? trong lòng đau đớn nghĩ về đứa con trai hơn 4 tuổi, chưa 1 lần rời vòng tay mẹ, thì mới có thể thông cảm cho em được.
Sáng mùng 3 tết, phải quay lại SG để đối diện với thực tế. Em phải thuê phòng ở một khách sạn trên đường Vũ Tùng, gần chợ Bà Chiểu, hy vọng vẫn được ở gần nhà, gần con.
Xin cảm ơn những người bạn chưa hề biết mặt, đang chia sẻ câu chuyện này cùng em.