Chào em, đọc những trải lòng của em mà chị tự hỏi không biết em bao nhiêu tuổi mà lại có lối suy nghĩ độc lập và trưởng thành đến thế. Cái cảm nhận về cuộc sống của em làm cho người xem cảm giác gần gũi và thân thiện lắm. Em làm chủ bản thân thật tốt cô bé ạ ^_^.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Meomapuuuu
ko!đang trong giai đoạn chơi vơi.vui khi mình đã về tới nhà.trời mưa khiến ngta hay nghĩ về qua khứ và tiếc nuối nó hơn là tưởng tượng về tương lai.chợt nhớ ngày xưa năm lớp 8 có đứng dưới mưa với một bạn cùng khối.hâm thật.nhưng vẫn muốn diễn lại.mới thế mà cả chục năm ròng chứ ít đâu.
hôm trc 8-9 giờ đêm vẫn phải mò mẫm trên đoạn Xuân Thuỷ - Cầu Giấy khi trời đang mưa tầm tã.tệ thật.có lẽ mình cần mua oto.^_^.đoanj đg ấy thậy tệ.mấy năm rồi vẫn chưa làm xong.chán.khi nào bạn về hn.mình sẽ dẫn bạn đi một vòng hn.cho xem cảnh tắc đg và bon chen.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của AnniePanda
16:07pm 27-05-2016
Hà Nội, chiều lại mưa...
chiều lại mưa
mưa rất lâu
rơi vào tim thêm chút hưu quạnh
dù mưa cứ thế e ko cần mưa...
Gởi từ ứng dụng Webtretho của AnniePanda
E kể tiếp đi, C đọc :)comment by WTT mobile view
E 95, cũng mới đi học được gần một năm rưỡi thôi, em cũng không hẳn là nhớ Việt Nam lắm, mà đúng ra là nhớ bố mẹ vs người thân ấy ạ, còn bạn bè em thì chúng nó lúc nào cũng facebook update suốt nên không lưu luyến lắm :) chị ơi chị không lo ế đâu, là chưa tìm được người phù hợp thôi ạ :))
Gởi từ ứng dụng Webtretho của les.petits.pieds
hey girl.kể về cái bàn tay ấy đi! ;)
Gởi từ ứng dụng Webtretho của AnniePanda
E cũng du học sinh xa nhà, mà e ở Maroc nên lệch tận 7 tiếng :((( e cũng hay viết nhật ký kiểu như c này, mà e toàn post trên tumblr, kín hơn :) e có phần nào hiểu cuộc sống của c bây giờ, một mình ở một đất nước xa lạ có bao giờ dễ dàng đâu ? Ai rồi cũng khác, mặc dù nhớ quê hương lắm...nhưng đến khi có dịp về nước rồi, không hiểu sao mình cũng trở thành người lạ luôn, chỉ có gia đình là vẫn luôn luôn không thay đổi :(
Gởi từ ứng dụng Webtretho của les.petits.pieds
ko.Hà Nội dạo này đang nắng nóng khủng khiếp.tay mình đã ra hai ngấy từ lâu và rõ lắm rồi.mình và mn cũng đang mong chờ cơn mưa rào ngày hè.mà khó.ở bên đấy ko biết tn vậy cô gái?
Hà Nội, 21-26.23-05-2016
Gởi từ ứng dụng Webtretho của AnniePanda
cứ ngỡ cô ấy viết về ngày mai.té ra khác nhau về địa lí.
Hà Nội 01:30am 23.05.2016
hí hí
Gởi từ ứng dụng Webtretho của AnniePanda
Been a long time since my last diary.
The last two weeks were tough on me.
They are gone.
All of the people who came to this peaceful-but-bored city with me have finally gone back, without me.
Although I tried to keep myself busy around and they said they might come back for the graduation ceremony, I couldn't help feeling being left behind. It's like I'm gonna stay in a whole new place, once again.
I did think I could handle it, as I've been through even the worst situation, but that's not true. I can't believe I'm still this weak person when it comes to goodbye and loneliness.
I have never been a fan of social communication. I don't like creating new bonds since I'm always afraid I would not be able to keep all of them strong. Hence, every time I come to make friends with others, I'm afraid of losing them as well. I have experienced enough that relationships between people are so fragile that we won't know how to hold on when someone and us no longer stick together.
Anyway, I'm well aware that everything will be fine after all. The last 3 days staying at home helps me a lot in balancing myself and dealing with my emotions. It finally gets better now.
At this point, I'm still unsure if my friends and I could keep our bonds strong or not, but no matter what, I will always appreciate every single time they came for me and picked me up from all the messes I'd gotten into. Our time together is more than precious to me.
They were, are, and will always be one of the best parts of my life.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của LittleDoYouKnow