images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nên mua bảo hiểm của cty nào thì tốt hả các mẹ
Alo alo, bạn ơi... Giờ bên bảo việt còn mua nhóm được không vậy bạn? Mình không rành... đang muốn mua bảo hiểm sức khỏe cho con mình (2 tuổi)_ Bạn tư vấn giúp mình nhanh nhanh với (Số phone của mình: 093 ba hai ba bốn bốn năm năm, bạn cho mình thông tin liên lạc với)
07:08 CH 17/02/2016
Nên mua bảo hiểm của cty nào thì tốt hả các mẹ
Bạn ơi, bạn còn mua nhóm bảo hiểm nữa không? Mình đang muốn mua cho con mình (bé 2 tuổi)
07:04 CH 17/02/2016
Tiểu thuyết 3 tập : 50 sắc thái
Ban ơi, bạn còn nguyên bộ sách 3 cuốn (Xban: 2013) không, nhượng lại cho mình đi, mình ở tphcm (HP: 093.323.4455) Tks
04:41 CH 26/08/2015
Tiểu thuyết 3 tập : 50 sắc thái
Mình muốn mua lại bộ 3 cuốn (xuất bản năm 2013) về đọc, nếu bạn có nhu cầu thì để lại cho mình nhé (093.323.4455). Tks bạn. Mình ở tphcm
04:38 CH 26/08/2015
Vượt cạn đau đến mức nào?
"....Tôi từng chứng kiến một chị sinh con khó, sau khi đã kích đẻ các kiểu nhưng không thành công, chị đau đớn đến mức chỉ muốn “nhảy xuống lầu cho rồi”. Sau đó, chị được đưa lên bàn mổ, nhưng thời gian chờ đợi khá lâu do phòng mổ đã kín hết, chị vừa nằm thở vừa khóc lóc, la mắng, rên rỉ và vật vã năn nỉ bác sĩ...."
Y chang như trong hoàn cảnh của mình . Minh nhớ hoài không quên cái đêm hôm đó, 12h khuya tại BV Từ Dũ. Phòng chờ sinh (như tui mình thường hay nói là 'nhập trại') chật kín giường, ngoài đôi dép nhựa và chiếc áo BV phát, mình hoàn toàn cách ly với môi trường bên ngoài...bóng đèn le lói, mùi tanh máu/nước ối và tiếng kêu gào làm mình sởn gai óc giống như đang xem phim kinh dị vậy.... Để có 1 chỗ nằm, mình phải ngồi trên 1 băng ghế với 1 cái bụng to đùng, chờ đợi xem mẹ nào rời giường đi sinh thì mới có chỗ để vào nằm chờ (cũng có trường hợp 1 giường lại ghép 2 mẹ nằm cùng). Với mình, chờ đợi lâu trong đêm làm mình k thể chịu nổi... đành phải xin nằm cùng
Trong suốt thời gian đến sáng, cơn đau chưa khiến mình phải suy nghĩ nhiều bằng việc xung quanh biết bao nhiêu bà bầu đang kêu gào, van xin cứu giúp kèm theo tiếng nạt nộ của 1 số điều dưỡng tỏ thái độ bàng quang. (cứ đúng giờ, các bác lại thăm khám 1 đợt, cứ y như khám heo vậy, rất nhanh và thẳng tay)
:-S
Đến sáng, BV cho các phụ sản ra thăm người nhà chừng 15ph và ăn sáng sau đó cách ly vào trong. Đây mới thời điểm khiến mình không thể nào quên trong cuộc đời minh... Bác sỹ đọc tên phụ sản ".....Linh", yêu cầu chuyển giường. Khi đó mình chẳng biết chuyện gì sắp xảy ra... chỉ biết cuộn bọc bánh ngọt (giấu vì BV không cho phụ sản mang thức ăn vào phòng chờ) và bịch đồ cá nhân (trong đó có BVS và Quần chip) BV phát .. và chuyển sang giường mới.
Tại đây, bác sỹ thông báo chích thuốc tăng co và tiến hành ràng đai bụng để theo dõi nhịp tim em bé (minh nhớ là 8h sáng). Và y nhưng bài viết của admin,
mức độ của
cơn đau chuyển dạ được mô tả
tăng theo cấp số nhân...
Không giống như chị nằm bên cạnh, chi ấy kêu la thảm thiết, van nài, chửi bới ... nhưng kết quả không được gì lại thêm mất sức. Riêng mình, mình chỉ im lặng, đầu chỉ niệm A di đà phật và tưởng tượng đến tiếng khóc của phòng bên ngoài là tiếng con của mình sẽ sớm chào đời... Cơn đau khiến mình tưởng tượng đơn giản như 1 cơn đau bao tử, ... như 1 cơn sóng cuộn ... (thoạt đầu từng cơn cách không lâu, nhưng dần dần cơn đau liên tục đến và nhân lên, nhân lên), 1 cơn sóng cuộn trong bụng mình chừng 1 m, rồi 2 m, rồi 3 m, rồi như 1 cơn bão, như một cơn sóng thần. Mức độ đau, mình cảm nhận tử cung mình như 1 túi nilon... ban đầu, như bị tạ lăn trì qua, rồi như 1 chiếc ô tô cán qua, rồi xe tải, xe container, và rồi giày xéo tứ bề xuôi ngược lên xuống... đỉnh điểm là mình hoàn toàn không thể tưởng tượng hoặc nghĩ đến bất cứ 1 điều gì ngoài việc tất cả các dây thần kinh và cơ bắp mình phải hoàn toàn gượng để cơn gò, cơn đau chóng qua (để lại nhận 1 cơn gò kinh khủng khác)... Lúc đầu, mình đau đơn giản và cũng nghĩ theo đúng quy trình rằng tử cung mình sẽ co giãn để bé sẽ dần dần ra dễ hơn..nhưng sau, mình hoàn toàn không thể làm chủ được chính mình. Mình như 1 đứa điên nằm trên giường chờ với cái bụng bị nịt và không thể cử động.
Đến 12h, theo quy định của BV, người nhà vào thăm phụ sản. Mình đã nhớ rằng chồng mình đã đứng cạnh mình, và nói 'em cố lên, không sao hết'... chỉ nghe loáng thoáng nhưng mình không thể nói được gì, chỉ rên đau, đau ... nhưng không thốt nổi.
Đến 14h, các bác thăm khám nhưng thấy không ổn vì dù đã bấm ối nhưng mình vẫn chưa có dấu hiệu được sinh thường....Lại thêm, cứ mỗi 1 khoảng thời gian nhất định, mình lại bị chích thêm liều tăng co để kích thích nở âm hộ. Nhưng rồi cuối cùng vẫn là 2 phân, hoàn toàn không thể sinh thường mà sức mình thì cạn kiệt. Bác sỹ yêu cầu sắp xếp phòng để chuyển mình sang phòng mổ... lòng mừng thầm vì sắp được giải thoát tình thế đau đớn này.
Mình theo yêu cầu của các nữ hộ sinh, tự xuống giường, lên xe đẩy, vào phòng thay đồ, tự thay đồ rồi vào phòng vệ sinh cá nhân để được làm sạch...(trong khoảng thời gian đó, cơn đau vẫn khiến mình như 1 người sống dở chết dở) Mình nhớ, khi đó chiếc giường để y tá thăm khám vệ sinh cho mình khá cao. Để lên chiếc giường đó, mình phải leo lên bậc 2 cấp. Đau vô cùng, ráng đứng dậy và leo lên giường, chân gác cao và dạng ra 2 bên... sau đó, lại tự leo xuống và ra ngoài hành lang ... nằm lên chiếc giường khá cao và cuối cùng là chờ xem phòng sinh nào trống thì mới đến lượt mình.
Cớ thể mình ướt nhẹp vì nước ối và mùi tanh máu, tóc và cơ thể thì quện đầy mồ hôi, mình nằm mà đầu chỉ biết lắc qua lắc lại để kềm lại cơn đau... Không một ai quan tâm, chỉ một mình mình nằm ngoài hành lang chịu đựng...
Và rồi, tin vui đã đến...thông báo phòng mổ đã trống. Mình nghe văng vẳng tiếng, phụ sản ".... Linh" bước xuống, qua phòng mổ. Nhưng ngặt 1 nổi, ngay lúc đó... cơn gò kinh khủng lại làm mình điên đảo, mình thều thào nói "Chị ơi, chờ em 1 tí, em đang bị gò...". Lời đáp lại rất ngắn gọn..."không xuống thì khỏi đẻ..."
Tức lắm, ức lắm nhưng rồi cũng ráng lết xuống. Qua đến phòng mổ, các bác bảo mình lên giường, cởi đồ và ngồi quay lưng để tiêm thuốc tê. Cảm nhận cuối cùng của mình là 1 chút nhói ở giữa sống lưng nhưng dần rồi cơn đau dần tan biến... mọi thứ như yên bình trở lại, mình nằm như là thư giãn trong lúc các bác tiến hành phẩu thuật. Và rồi điều kỳ diệu đã đến, chỉ nhanh thôi... nghe cảm nhận "phụt" một cái gì đó như thoát khỏi bụng mình, rồi OA OA OA rất to, nguyên cả dây rốn... mình đã thấy con mình, 2 hàng nước mắt mình trôi xuống, mình như khóc nghẹn lại như ráng kiềm chế. Và rồi cuộc phẩu thuật đã thành công và kết thúc.
Mình được chuyển sang phòng hồi sức, nằm cách ly và theo dõi, thuốc tê vẫn còn nên mình chưa cảm nhận được sự đau sau khi vượt cạn mà chỉ cảm thấy lạnh vô cùng, răng mình đánh liên hồi dù rằng đã được đắp 1 tấm khăn. Tại đây, mình lại chứng kiến 1 cảnh 1 người phụ nữ chừng 45 tuổi bị cột tay và chân nằm sát bên mình và hình như cô ấy cũng giống mình - Vừa sinh mổ xong, tuy nhiên không hiểu sao cô ấy lại liên tục hét to, mắt trợn ngược và như muốn vung ra khỏi giường, răng nghiến lại và gào thét đau đớn... Mình sợ hãi vô cùng, vì mới mổ xong, mình chỉ sợ cô ấy vùng dậy và va vào mình nữa thì ..khổ .... Rồi cuối cùng sau 1 tiếng (có lẽ vậy), mình được thông báo chuyển ra hành lang và chờ về phòng riêng (nơi mà mình sẽ gặp lại người thân_mẹ mình, chồng mình và cả con trai bé bỏng của mình)
:x
Nằm chờ mãi, 3 chiếc giường kê dọc hành lang chờ chuyển đi... họ đã dần đi hết, chỉ còn lại chiếc giường của mình. Mình nôn nao, sốt ruột, nhớ nhung khó tả...
Rất lâu sau, :o sao 'con của mẹ' lại được cô điều dưỡng chuyển tới ngay giường mẹ, đặt giữa 2 chân, cô bảo... bé trông đẹp trai lắm, 2 mí, lún đồng tiền.... Mình vui không tả nổi, chỉ muốn ngồi dậy nhìn con, dù rằng không thể. Cô điều dưỡng đẩy giường hai mẹ con về phòng... gặp được mẹ, chồng, mình như được tự do, trở về cộng đồng sau 1 đợt tù túng.
Suốt mấy ngày nằm trong BV, mình lại tiếp tục chích thuốc tăng co để hồi phục trở lại... đau lắm, mình lại cảm thấy đau như hồi mình đau chuyển dạ, mình không thể tiếp ai, không nói chuyện, các hoạt động vệ sinh đều nằm tại chỗ. Ráng được 3 ngày, mình hết bị chích nhưng lại qua 1 đợt khác là phải xuống giường tập đi (để tránh bị vết thương dính ruột). Ôi thôi, đau và lại rất khó chịu và đau khi di chuyển và gập người.... nói chung là đau.
Đến ngày xuất viện, mình được về nhà nhưng khốn khổ, không hiểu lý do vì sao mà mình lại không thể tự ngồi dậy trong hơn 1 tháng đầu, mình đau lưng kinh khủng đến nổi không thể trở người và tự ngồi bật dậy, rồi cũng không hiểu vì sao mình lại bị triệu chứng trĩ... đến nỗi phải lên BV Đại học y dược để được khám. Rất hay và rất may mắn, mình hiện giờ đã hồi phục và theo như mình tìm hiểu thì một số triệu chứng trên, các sản phụ cũng rất hay bị mắc phải, mình thật sự phục các bác si - Những người đã giúp đỡ và hoàn thành xuất sắc công việc của mình.

Cuối cùng: Tuy đây là 1 trải nghiệm sâu sắc nhưng mình cũng vẫn sẽ cố tìm thêm 1 bé út để vui đùa cùng chú nhok nhà mình. Hiện giờ nhok nhà mình cũng chừng được 16 tháng, mình rất rất yêu và thương bé đặc biệt là khi trải qua cơn đau lớn như vậy. (Kinh nghiệm đứa sau của mình là mình sẽ tiếp tục sinh mổ và chỉ nhận 1 cơn đau duy nhất đó là đau mổ mà thôi, O:-) ... không muốn bị đau đẻ nữa, sợ lắm roài :-S :D
11:50 SA 17/07/2015
Tảo spirulina ở Nhật mua nhãn hiệu nào tốt nhất
Nếu bạn không yên tâm về chất lượng và giá cả, bạn có thể search địa chỉ nhà phân phối chính thức tại Việt Nam để mua nhé. (Nhưng giá họ sẽ không mềm như dạng xách tay mang về đâu nhé vì họ sẽ cộng ngoài giá hàng sẽ thêm giá nhập, CP Quản lý v.v... nữa nhé) O:-)
09:40 SA 02/02/2015
Con không theo mẹ :(
Buồn quá, lên đây tâm sự với mấy mẹ... cứ tự giận mình, giận con và cũng chẳng biết đỗ tại ai...
Bé nhà mình 10mont, vợ chồng mình tạm thời ở cùng ngoại (nhờ ngoại trông cháu hộ). Cách đây 2 ngày cho đến giờ, kể từ khi Bé Bill mình xuất viện. Mình không hiểu sao con quay lưng 180* với mình luôn...không cho bồng, hễ bồng là khóc hét lên, oằn người làm mình cảm thấy tủi thân vô cùng...có lúc mình tức giận không biết làm sao chỉ biết quát lớn và nhất quyết giằng co cùng con phải bồng cho được, Bé thì cứ đòi ba - đòi ngoại, ngoại xót cháu cứ lẽo đẽo theo mình muốn bồng lại... Ba thì xót con bảo mình đừng hành hạ con nữa. Mình buồn, khóc mấy lần... không hiểu vì sao, có khi mình nghĩ bậy.. hay tại ba nó?!! Sao con đối xử với mẹ như vậy...
Đêm mình trằn trọc, buồn mãi hay tại vì mình không bồng bế con nhiều (do mình cấp cứu sinh thường khó nên chuyển qua sinh mổ, đk sk không cho phép bồng con sớm) cộng thêm Bill lại không chịu bú mẹ (sợ sữa mẹ ra nhiều, mẹ phải dùng máy bơm thường xuyên để lấy sữa cho con mum, đến giờ vì con không chịu ti mẹ nên mẹ cũng đành ngừng sữa cho con luôn, rồi lại thêm sáng dậy mẹ loay hoay cơm nước, chiều về lại lau nhà + nấu ăn + rửa chén + ... loay hoay mãi đến khuya thì bồng con không được là bao...
Mình cũng tự trách mình vì mình thường bị viêm họng, thường xuyên đau khi nói nhiều nên rất ít khi đùa nghịch cùng con; Rồi khi mình ôm được con trong tay, mình lại không đùa nghịch mạnh tay, đu đưa, võng bế (giống ba nó) vì sợ ảnh hưởng đến sk con...
Mình giận mình nhiều lắm, và thêm 1 điều nữa... Mình không hề muốn con sinh hư vì biết được ông bà (nội - gần nhà), bà ngoại, ba nó cưng chiều (Chắt trai đích tôn), mình luôn răn và nghiêm với bé... Mình rất lo, nhỡ sau này, mình nghiêm với con... chắc con sẽ không thèm thương mẹ nữa, chắc con không theo mẹ ... HAIZZ, buồn... Rõ ràng, ngoài ngoại ra thì ba nó gặp nó ít hơn má nó... nhưng sao má nó cứ nhưng người dưng nước lả vậy trời... :(
11:40 SA 30/01/2015
10 điều khủng khiếp nhất của đàn ông Việt
Đúng là phụ nữ thường bị áp đặt vào những thế... đã rồi! .. phải thế này, như thế kia, ... đủ điều kiện. Tôi đồng ý với câu: "
tất cả mọi người vợ đều yêu chồng, đều muốn gia đình êm ấm hạnh phúc cho tới khi không duy trì nổi điều đó nữa..."
03:44 CH 30/12/2014
Xin ý kiến các mẹ về dầu Bio Oil chống rạn da,...
Mình ở Bình Thạnh, shop bạn ở đâu... có ship hàng được không vậy shop?
10:14 SA 27/11/2014
Món miến xào Jab Che Hàn Quốc, chỉ dẫn cụ thể...
Mẹ nó ui, nguyên liệu trên tương ứng cho bi nhiêu người eng dzị mẹ nó :) Mình đang mún đong đếm để làm nhìu mâm đây... jup mình nhé ...
05:04 CH 19/11/2014
Download flashcards tiếng Anh dạy bé
Chào mẹ, mình cũng đang có nhu cầu cho bé học phần mềm này. Mẹ còn share không, liên hệ mình với. Tks mẹ nhìu :)
08:56 SA 17/11/2014
Vừa trông bé vừa luyện tập eo gọn gàng
Cho mình hỏi, sinh mổ sau bao lâu thì có thể tập được bài tập này vậy ad???
05:15 CH 03/10/2014
Mẹ nào dự sinh Tháng 3/2014 vào đây để giao lưu...
O:-) Vậy là tìm đúng tầng để '8' roài...hi
Mình cũng dự sinh tháng 3 đây, giờ đã là 35w rồi nhưng cảm thấy trong người không khỏe chút nào, thường xuyên ngộp thở. Đứng, ngồi, nằm gì lâu cũng cảm thấy chóng mặt và khó thở. Và hôm qua mình mới phát hiện thêm là mình bị thốn cửa mình mỗi khi bé ngọ nguậy (mà bé ngọ nguậy cả ngày đêm lun ah), mỗi lúc như vậy mình chỉ bậm môi, ngoéo chân, tay bợ dưới bụng cho bé đỡ ngoáy để bớt thốn. Cảm giác cứ như bé rướn người muốn ra vậy... có vẻ như bé đang xuống nên nhiều khi không buồn tè mà vẫn cứ muốn đi vì cảm giác khó chịu...
20/3 ngày là dự sinh rồi, mình cũng mong rằng bé ngoan ngoãn cho mình đi làm đến 05/3 rồi nghỉ ngơi ở nhà chờ ngày lên đường. Vì sinh lần đầu, nhiều người nói mình bụng gọn... không biết có phải lý do đó không mà mình cảm thấy ăn không nhiều và không ngon miệng, lại thêm chứng ngộp thở cứ như thân thể mình bị bé nó chi phối hết vậy. Mà cũng lo thêm một điều nữa là bé mình khi 34w bác sỹ bảo #2500gr là to, bảo mình hạn chế ăn tinh bột vì sợ bé lớn khó sinh... ui trời, mình thì xanh lè như tàu lá, chẳng thấy mập miếng nào, mà con thì trộm vía... lấy hết chất của mẹ... làm mẹ nó vật lên vật xuống... khổ gê!!! Nói chung có bé cũng vui nhưng trong người không khỏe nên dễ cáu và có lúc cũng giận bé nó vô cớ nữa :-S
09:48 SA 17/02/2014
Nhật ký ngày vượt cạn (tầng 2)
Cảm thấy mệt mỏi trong tháng cuối cùng của tháng thứ 9...

Chào các mẹ, mình hiện 35w rồi nhưng cảm thấy mệt mỏi vô cùng, chân sưng vù...mấy hôm nay cảm thấy thở khó vô cùng, ngủ bên nào cũng cảm thấy mệt và mỏi, chân - lưng và hông luôn thấy mỏi, ăn thì cảm thấy buồn nôn chẳng ăn nổi cơm. Một cảm giác tệ khác nữa là từ hôm qua, mình cảm thấy hay thốn ở cửa mình mỗi lúc bé ngọ nguậy (mà bé ngọ nguậy lại thường xuyên nữa chứ) cứ cảm thấy như bé muốn rướn người chui ra vậy. Mỗi lúc như vậy mình chỉ biết ngoéo chân, tay bợ bụng giữ lại cho qua cảm giác thốn. :((

Mình mang thai lần đầu, và ai ai cũng bảo bụng mình nhỏ gọn dù rằng bé vẫn đang phát triển rất tốt (thậm chí còn có nguy có bị thừa cân nữa). Mình nghĩ hay do bụng mình nhỏ nên bé hành mình như vậy không, liệu rằng bao tử và phổi của mình bị chèn ép quá do tử cung nở ra...??? Có mẹ nào giống mình không...

Còn có vài tuần nữa thôi (dự sinh ngày 20/3) mình lo gê gứm, đọc chia sẻ kinh nghiệm của các mẹ mà mình không khỏi rùng mình, sao sợ quá không biết nữa. Mà đau như vậy nhưng mình vẫn thấy có rất nhiều mẹ vẫn ráng sức thêm đứa thứ hai, haizz sao mọi người giỏi quá, không biết tới lượt mình thì như thế nào đây (đúng là phụ nữ khổ thật, luôn là người chịu đau ít nhất một lần trong đời) 8-|
09:08 SA 17/02/2014
l
Linhvu3005
Hóng
440Điểm·2Bài viết
Báo cáo