images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tôi có nên ký “hợp đồng hôn nhân”?
Mình ủng hộ HĐHN.
Tài sản trước hôn nhân thì mọi người cũng phân tích rồi.
Còn trong hôn nhân, thì tùy trường hợp cụ thể mà hai bên thỏa thuận thôi. Nếu cả hai vc đều lương khá thì thống nhất mức chi tiêu, vd hàng tháng cần 30tr chi tiêu, tiết kiệm chung; mỗi bên góp một nửa, số còn lại ai tiêu gì thì tùy. Nếu có con thì tăng khoản chi tiêu chung lên, mà nếu chị vợ thấy mình phải sinh con, chăm con thiệt thòi thì đề nghị chồng góp 20tr, mình 10tr. Mình nghĩ nếu 2 vc cùng nhìn nhận đúng đắn thì chẳng có gì khó ở đây cả.
Nếu vợ lương 5tr, chồng lương 50tr thì mức chi tiêu chung là 20, 30 hay 40tr cũng là do thỏa thuận, trên cơ sở tự nguyện của chồng. Mình nghĩ với mức này thì dù ít, dù nhiều chị vợ cũng là có số hưởng từ chồng rồi. Chị vợ cũng có thể trích 1-2tr/tháng tiết kiệm riêng cho mình. Mà nếu chồng đã đưa 30tr/tháng rồi thì mình có làm việc nhà nhiều hơn, chăm con nhiều hơn cũng đừng suốt ngày kể công nữa. Trường hợp vợ lương làng nhàng, nhưng chồng lại có công ty riêng, cổ phiếu riêng, hay buôn bán bất động sản nữa thì HĐHN cũng có gì sai?
Một vấn đề nữa mà chị em phụ nữ hay dựa vào là con. Mình thấy trừ số ít thằng là quá tệ bạc thôi chứ đàn ông ai chả thương con. Nhưng chị em cứ vin vào cái cớ là giữ cho con. Nói thật, bản thân mình là con, bố mẹ có điều kiện cũng chả dám đòi hỏi bố mẹ phải cho con cái này, cái kia; tiêu gì, cho gì là quyền của ông bà chứ có phải cứ là con là đương nhiên được hưởng hết tài sản của bố mẹ đâu; thế thì lý do gì mà các cô vợ lại cứ khư khư đòi giữ tiền cho con. Đàn ông tốt, nếu có giữ tiền riêng thì cũng không để vợ mình, con mình phải thiệt đâu. Còn nếu đã tệ, chả có cái HĐHN thì các bà vợ cũng khốn đốn rồi.
Mình ủng hộ HĐHN, nhưng không có nghĩa quay lưng lại với gia đình truyền thống. Dù theo cách nào, miễn cả hai bên đều cảm thấy thoải mái là được. Nhưng dù thế nào, chuyện tiền nong cần phải được bàn bạc nghiêm túc trước hôn nhân.
À, điều cuối muốn nói, nếu làm HĐHN thì cũng nên làm thêm cái bảo hiểm nhỉ? Nếu ít nữa có vấn đề gì thì ít ra bảo hiểm nó nuôi sống mình cho đỡ tủi, chứ nói ra thì có HĐHN hay không HĐHN đi nữa, đến lúc mình hoạn nạn cũng khó đo được lòng người lắm.
12:24 CH 19/08/2014
Lá thư "gây bão mạng" của nữ nhà báo đang ở tâm...
Các mẹ đừng mất lòng tin về vắc xin ở VN thế, dù mình cũng biết qua báo chí một vài vụ việc xảy ra.
Cách đây 3 năm mình cho con tiêm vắc xin (miễn phí) ở phường theo chương trình tiêm chủng mở rộng. Khi con mình sang Pháp, vì từ VN sang nên họ yêu cầu đưa con mình đi xét nghiệm máu xem vắc xin có thực sự phát huy tác dụng không, và kết quả là CÓ. Mình chỉ kể trường hợp của mình thôi, không có ý tranh luận gì cả đâu.
12:22 CH 27/04/2014
Con không ăn thì bỏ: Vớ vẩn!
Hehe, còn nếu cho rằng con còi là do mẹ lười với không biết chăm con thì con không giỏi xuất sắc là do mẹ không biết dạy nhé, con 2 tuổi chơi mà đánh bạn là do bố mẹ bạo lực nhé...:o)
09:49 SA 23/11/2013
Con không ăn thì bỏ: Vớ vẩn!
Có một sự nhầm lẫn nhẹ chỗ đậm đậm.
Thứ nhất, nhu cầu đạm của trẻ theo tuổi khác nhau khá nhiều
Tháng tuổi của trẻ.......Nhu cầu chất đạm (g/kg/24h)......Nhu cầu trung bình (g/24h)
< 6 tháng.....................................3 - 3,5........................................20 - 22
6 -12 tháng................................2,5 - 3..........................................23 - 25
1 - 3 tuổi.........................................................................................28 - 30
4 - 6 tuổi..........................................................................................36 - 40
7 - 9 tuổi..........................................................................................40 - 45
> 10 tuổi..........................................................................................50 - 60
Thứ hai, các bạn lưu ý đấy là số g ĐẠM nhé, không phải là số g thịt/cá/thực phẩm nhé. Tỷ lệ đạm trong một số loại thực phẩm như sau:
Tên thực phẩm..............................Số gam đạm trong 100g thực phẩm
Gạo tẻ..........................................................................7,6
Thịt lợn nạc.................................................................19,0
Trứng gà......................................................................14,8
Trứng vịt.......................................................................13,0
Thịt bò loại 1................................................................21,0
Thịt gà ta......................................................................22,4
Cá chép.......................................................................16,0
Cá diếc .......................................................................17,7
Đậu phụ........................................................................10,9
Đậu xanh hạt.................................................................23,4
Sữa bột..........................................................................24,2
Nghĩa là để có khoảng 20g đạm, bé phải ăn hết 100gr thịt heo nạc hoặc bò nạc. Mình lấy theo số liệu của Viện dinh dưỡng.
Ăn hết 100gr thịt đối với trẻ con 1-3 tuổi là hơi bị khó, đơn giản là vì khó nuốt, vị không ngon (theo trẻ). Bé nhà mình gần 3 tuổi, đi học rồi, mà theo mình đánh giá thì thực đơn ở trường không đủ cung cấp nhu cầu dinh dưỡng cho bé nên buổi chiều về mình cho bé ăn thêm 1 bát cháo đặc với thịt và rau băm nhuyễn để đảm bảo dinh dưỡng. Chứ còn cho ăn mì thì tình trạng y như bạn ở trên, bé sẽ ăn hết và chừa thịt lại. Tất nhiên mình cũng đổi bữa cho con (bánh kẹp, bánh mì, phở...), nhưng số bữa cháo đặc vẫn nhiều nhất.
Tip cho mẹ nào có con ko chịu ăn thịt là bạn có thể hầm bằng nồi áp suất chung với một số rau củ, thịt sẽ mềm, nhai không bị xơ, bé ăn dễ hơn. Hoặc bạn băm/quết như chả, lấy hết những gân ra bé ăn dễ hơn... hoặc bạn lựa thớ thịt mà cắt thái sao cho cái sớ thịt nó không bị dài, bé nhai nuốt dễ hơn. Chúc bé nhà bạn ăn giỏi.

Mình thì nghĩ 100gr thịt với trẻ từ 1-3 tuổi là quá nhiều, nếu tính thế thì trẻ 5 tuổi phải ăn 300gr thịt/ngày? và người lớn thì là bao nhiêu?
Tài liệu mình đọc được thì trẻ từ 1-3 tuổi chỉ cần khoảng 30g đạm, tương đương khoảng 3 thìa cà phê thịt hoặc 1 quả trứng/ngày. Đạm còn được lấy từ các nguồn thực phẩm khác như ngũ cốc, các sản phẩm từ sữa. Và đạm từ thịt thường khó tiêu hơn từ các nguồn khác.
08:43 SA 23/11/2013
Mẹ NSND Lê Khanh, Lê Vân, Lê Vy hạnh phúc trong...
Đọc bài này thấy nhớ mẹ em quá. Mẹ em điều kiện kinh tế cũng có mà mất bao năm mới dám quyết định xây nhà mới, vì bà quá lưu luyến với ngôi nhà mà cả 2 vợ chồng hồi trẻ đã vất vả và tâm huyết lắm mới xây xong, nơi in đậm dấu ấn của cả gia đình (giờ bố em mất rồi, các con cũng không ở đấy nữa). Ngày người ta phá nhà, bà xuống nhà em chơi mấy hôm mà người cứ ngẩn ngơ, bà bảo bà không dám ở nhà để thấy bao kỷ niệm của bà sập xuống :(. Ngay cả em cũng vậy, giờ về ngôi nhà to rộng cũng thấy xa lạ thế nào ấy, nhớ vô cùng căn phòng bé xíu trên tầng 2, mở cửa ra là có cành ổi chĩa thẳng vào :((
11:16 SA 05/07/2013
Con gái diễn viên Chiều Xuân gây sốt "Giọng hát...
Mình không hiểu sao nhiều mẹ lại không thích trẻ con tự tin nhỉ. Chả lẽ cứ phải rụt rè, nhút nhát thì mới được gọi là trẻ con sao? Mình chỉ không thích trẻ con "khôn lỏi" thôi, mà hình như các bé này lại hay được khen, nhất là các bà hay có kiểu khen cháu này, cháu kia "khôn" lắm.
Phải chăng vì thế nên người Việt trưởng thành khi ra nước ngoài đa số là thiếu tự tin (kể cả các bạn giỏi nhé).
10:36 SA 18/06/2013
'Thu nhập 3.000 đô, tôi vẫn rửa bát cho vợ'
Ô, sao nhiều người lại nghĩ chồng đi làm vài ngàn $ thì về mệt bở hơi tai chứ lấy đâu sức mà làm việc nhà? Chồng em thì bảo đi làm stress lắm rồi, về nhà rửa bát, lau nhà lại thấy vui vui, và bảo đấy cũng là một cách để cân bằng cái tress trong công việc đấy ạ. Hay hắn nói điêu?
09:50 SA 18/06/2013
Gặp lại Nam của 'Phía trước là bầu trời'
Trai tài hay đi với gái xấu nhỉ? :))

Vì trai tài người ta đủ thông minh để biết giá trị của người phụ nữ không phải ở nhan sắc bề ngoài em ạ. Với lại ở đây hiếm có người vô duyên như em, nên đàn ông người ta chọn vợ để được yêu thương và chia sẻ - để được hạnh phúc; chứ không chọn vợ để làm vừa lòng những người như em đâu @};-
PS: Với mình thì bạn H không hề xấu
08:31 SA 21/05/2013
Bắt bị can thứ 6 vụ xác chết dưới mương nước #31
Mình chỉ thắc mắc cô tiểu thư có đến nỗi nào không mà ai đó phải cố gồng mình dung túng cho thằng con rể? Cẩn thận có lúc nó quay lại đâm cho con mình nhát thì khổ.
10:27 SA 21/03/2013
Nấu ăn khó gì!
ko đúng ah, đã đam mê thì nấu cho ai cũng ngon chị ah

Dạ cái này chắc chỉ đúng với những ai chuyên nghiệp như chị Thị Kún Kín thôi ạ. Em thì gần như đồng ý hoàn toàn với chị taiuong là chỉ nấu cho người mình yêu mới ngon được, đặc biệt là những món đơn giản ăn hàng ngày ấy ạ. Nhà em ăn nhạt, không dùng mỳ chính hay bột nêm mà chỉ dùng muối tinh thôi, thế nên nhiều người không ăn được bảo nhạt toẹt à. Nội cái khoản ngọt nhạt chua cay mỗi người cũng đã khác nhau rồi, chưa kể đến các loại rau gia vị mà mỗi vùng 1 khác nữa ạ. Nên theo em chủ yếu là hợp khẩu vị từng nhà :)
05:01 CH 24/02/2013
Pháp: “Quả bom hẹn giờ" giữa lòng châu Âu
Rau riếc trái cây thì khó so hơn nên bỏ qua.

Hic, cái quan trọng nhất thì bạn lại bỏ qua. Mình thấy tiền rau củ trái cây tốn xấp xỉ tiền thịt cá ấy bạn ạ, (hay nhà mình ăn nhiều quá nhỉ 8-}). Trong khi đó rau quả ở VN thì rất rẻ (đừng bạn nào so với giá táo Mỹ nho Úc ở VN nhé).
Mình cùng quan điểm với bạn bepnhaminh và bạn chuot8, nếu so tương đồng thì ăn ở đây không thể rẻ như ở VN, chỉ có an toàn hơn thôi. Nhà mình 2vc với 1 con nhỏ, tiền ăn 1 tháng khoảng 400e mà thấy vẫn phải tính toán khá chi li, trong khi số ấy ở VN ăn tôm, cá, hải sản tương đối thoải mái.
01:01 CH 22/11/2012
"Muốn có việc làm phải phá thai!"
Thà mình mất việc còn hơn phải phá thai, cơ hội này ko tới thì còn có những cơ hội việc làm khác tốt hơn...còn con cái, có những người chỉ phá thai 1 lần duy nhất mà phải ôm nỗi dằn vặt cả đời.

Mình cũng đồng ý với bạn, thà mất việc còn hơn phải phá thai. Nhưng vấn đề là làm sao lại để có thai trong khi đã ký cam kết với nhà tuyển dụng, để rồi phải băn khoăn để hay phá? Như thế là coi thường kỷ luật bạn ạ. Tất nhiên là có những trường hợp ngoại lệ như có bạn mong mãi mới có con, hay do các điều kiện khách quan khác thì người ta lại chọn ngay con mà chấp nhận mất việc, nhưng ở đây mình muốn nói đến các bạn mà cố tình hoặc 'lỡ' ấy. Sao các bạn lại tự đẩy mình vào thế khó, rồi lúng túng không biết giải quyết như thế nào. Điều này hoàn toàn có thể lên kế hoạch và chủ động được mà. Tại sao lấy chồng xong cứ phải có con ngay? sao quyết định có con mà lại còn chuyển việc? sao biết điều kiện người ta đặt ra thế mà vẫn cố tặc lưỡi, cứ đẻ đã rồi đến đâu hay đến đấy? sao lại để 'lỡ' (nói thật là mình sợ nhiều chị em nhà mình lắm ạ, chẳng chịu dùng biện pháp tránh thai an toàn nên khi có thai là cứ cuống hết cả lên, để hay bỏ? hỏi các mẹ mà ở các nước không cho phá thai thì các mẹ làm thế nào?). Còn cái chị trong ví dụ có thai mà cứ cố giấu để được ký hợp đồng thì chẳng phải chị ấy đang lừa dối người khác sao.
Mình cũng phản đối việc DN bắt chị em phụ nữ ký cam kết không có con trong mấy năm đầu, nhưng khi mình đã không thay đổi được tình hình thì cũng cần phải biết lập kế hoạch để sống chung với điều đó chứ, nếu không thì chỉ thiệt thòi cho chính bản thân mình thôi.
02:12 CH 05/08/2012
Bếp của hội Châu Âu
Các chị hướng dẫn em cách làm gỏi cá hồi với ạ? Mình phải mua loại cá nào, và về phải chế biến như thế nào thì đảm bảo vệ sinh ạ? Em thích món này mà ra hàng mãi thì tốn quá ạ :((
12:37 CH 05/08/2012
Rèn con ngoan, dạy con giỏi
Con của chị lúc chưa biết nói, nó không thích, sợ và nó đã quyết liệt nắm 1 vật gì đó giữ nó lại để cho mẹ khỏi dẫn đi, vì chưa biết nói nhưng hiểu được vì mẹ nói mẹ sẽ ẵm con tuột qua ống nước hay là mình đi thuyền vào hang động của cướp biển. Nếu ghì không được nó khóc thê thảm và nếu có cơ hội nó sẽ chạy. Cả hai đứa con chị đều như vậy.

Dạ cái này là bé biết biểu hiện ra là mình sợ, ý em là bé phải biết trình bày với mẹ là vì sao con sợ thì mẹ mới dễ tìm cách giải quyết. Ví dụ con không thích trượt vì sợ độ cao, thế thì ok mẹ con mình không trượt nữa, còn nếu vì đông bạn quá, vì cầu trượt bẩn... thì lại có một hướng giải quyết khác ạ. Các bé còn nhỏ thì chưa biết trình bày nguyên nhân rõ ràng như vậy.

Chị thì nghĩ nhút nhát: biết làm nhưng không dám thử sức vì sợ một điều gì đó khác với con tự ti và làm con tự tin hơn. Con chị ngày nhỏ nó nhát nên không dám trèo dây thừng vì sợ té. Lớn lên nó rất dở món trèo leo, ném, chuyền (gross motor skills) và nếu biểu nó làm nó nói luôn con rất ngại làm vì con dở, và con làm không đúng con té bạn cười hay là mẹ không vui, chứng tỏ nó tự ti và sau đó là nỗ lực trong vòng 2 năm để tăng phần tự tin (boost confidence) của con lên.

Dạ còn cái này em sẽ phải tìm hiểu thêm xem khái niệm nhút nhát chính xác là gì, chứ em vẫn nghĩ nhút nhát là biết làm nhưng không dám làm vì e ngại điều gì đó ạ. Còn việc bé không dám trèo dây thừng vì sợ té thì em lại nghĩ là 'nhát gan' (dạ từ này em cũng không biết dùng có chính xác không nữa) chứ không phải nhút nhát, tức không dám mạo hiểm ấy. Cái này thì em lại không để ý đến nhiều lắm ạ.
PS: Em biết bé Liên là con gái, bé Tú là giai ạ, nhưng mà em gọi trẻ con là bé hết ạ, hihi. Các bé lớn rồi nên biết bày tỏ ý kiến, chứ em không có ý là bé Liên nhút nhát ạ, hihi.
Các ý khác trong bài trước em vẫn giữ nguyên quan điểm ạ.
12:23 CH 05/08/2012
Rèn con ngoan, dạy con giỏi

Chị thì không nghĩ rằng gốc rễ của vấn đề lúc nào cũng là sự thiếu tự tin. Có thể bé thấy không thoải mái, hoặc bé không thích, hoặc bé sợ, hoặc bé cần thời gian để tìm hiểu thật kĩ xem nó là cái gì trước khi thử nghiệm nó... Ngay như ví dụ con nhà mẹ Liên ròm đó, bé thoải mái làm việc này nhưng lại không thoải mái làm việc khác. Ngay cả người lớn cũng vậy, ta có thể giao tiếp 1 cách tự tin chỗ đông người, nhưng việc ta có thích làm việc đó hay không lại là chuyện khác. Cho đến khi ngôn ngữ bé đủ tốt để có thể diễn đạt đầy đủ cho mình biết lí do bé không làm việc đó thì chị nghĩ mình không nên áp đặt chủ quan rằng bé thiếu tự tin.

Chị ơi, thế chắc khái niệm nhút nhát của em với của chị hơi khác nhau rồi. Theo em thì nhút nhát là khi bé biết làm một việc nhưng lại e ngại điều gì đó nên không dám làm, thế nên cách của em chỉ là giúp bé tự tin để 'dám' làm thôi. Còn việc thích hay không thích (hoặc thoải mái hay không thoải mái) lại là việc khác ạ, trẻ con buồn cười lắm, nó không thích chào nhiều khi chỉ vì không thích cô ấy đeo kính thôi ấy. Tiện thể nói đến việc 'thích', cho em nói luôn quan điểm của em ạ: với em việc 'thích' chỉ được tự do trong sở thích của con thôi, con thích chơi cái này, con không thích ăn cái kia, con thích vẽ, không thích đá bóng... chứ khi đã là quy tắc xã hội, (và kể cả quy tắc trong gia đình) thì không thích con cũng phải làm. Với việc chào hỏi, đến một độ tuổi nào đó thì không còn chuyện giải thích với khuyến khích đâu ạ, không chào thì khi về nhà sẽ bị phê bình luôn ấy.

Về chuyện thực hành
....
Cái này thì em biết là mình hơi cực đoan ạ, nhưng quan điểm của em là chỉ giúp con hiểu được vấn đề chứ không giải quyết vấn đề giúp con.

Về trò chơi tập thể. Thể thao thì dĩ nhiên là rất tốt rồi. Nhưng bé không thích chơi cầu trượt có thể vì bé sợ độ cao, sợ cảm giác tuột nhanh cái vèo xuống đất. Như chị đã nói ở trên, thì bây giờ mình chưa biết được lí do. Vậy thì bên cạnh việc khuyến khích bé chơi cầu trượt, sao không để bé chọn môn thể thao bé thích? Còn nhiều cách khác để giúp bé biết chơi tập thể, biết làm việc nhóm, chứ không chỉ là thể thao. Chị thấy chẳng có lí do gì để bắt bé phải chơi cầu trượt chỉ vì mọi đứa trẻ khác đều chơi. Bắt bé làm 1 việc bé sợ/ không thích trong khi mình chưa hiểu rõ căn nguyên nỗi sợ/ không thích đó thì có khi chỉ làm tình trạng tệ đi mà thôi.
Cái này chắc cả 2 chị em mình đều đã không hiểu nhau. Em thấy chị lấy vd Nghé không thích chơi cầu trượt khi đang nói về vấn đề nhút nhát nên em nghĩ Nghé không thích cầu trượt vì nhút nhát (sợ đám đông). Còn cái việc làm quyết liệt của em không phải vì bé không thích trượt mà bắt bé phải thích trượt, ý em là bé còn nhỏ, mình còn chưa biết bé làm sao mà không thích nên phải tìm mọi cách cho bé tiếp cận, nếu vì nhút nhát thì phải tìm cách khắc phục, chứ em không chỉ thấy bé không thích là thôi luôn (tất nhiên 'quyết liệt' theo hướng vui vẻ chứ không phải ép buộc). Em làm 'quyết liệt' với tất cả các môn tập thể, tìm mọi cách để cho bé tiếp cận, rồi thỉnh thoảng lại cho tiếp cận lại, hay có cách gì mới là lại rủ rê bé chơi. Tất nhiên như bé nhà em sẽ có nhiều môn bé thực sự không thích mặc dù được tiếp cận nhiều như trèo tường trèo núi, hay nhún nhảy trên dây..., nhưng ít ra em không hối hận vì đã không để bé thử. Và với kinh nghiệm đến thời điểm hiện tại thì em thấy chơi thể thao là cách hòa nhập tập thể tốt nhất ạ. Không biết lớn lên thì có khác gì không.
To chị Liên: Dạ tại bé Tú với bé Liên lớn rồi nên biết bày tỏ ý kiến, chứ mấy bé nhỏ như bé nhà em thì có khi trong đầu bé còn chưa định hình được là vì sao sợ, vì sao không thích chứ nói gì đến việc trình bày ra được với mẹ ạ :D
01:18 CH 02/08/2012
Rèn con ngoan, dạy con giỏi
Chị nghĩ là em sai ngay từ cách tiếp cận này đấy. Nhút nhát không phải là điểm yếu cần khắc phục, không phải là lỗi lầm cần phải sửa. Đó là tính cách của con, làm nên con người con, sẽ theo con suốt cả cuộc đời này, và mẹ phải chấp nhận con với tính cách như vậy thôi, đừng cố ép con phải mạnh dạn, hòa đồng như những bạn khác. Cái mà chúng ta có thể làm là giúp con đương đầu với những tình huống khiến con cảm thấy sợ và e ngại (VD như là gặp người lạ).
Nghé nhà chị cũng nhút nhát kinh khủng, chị vẫn hay đùa là bé bị bệnh "sợ người" - trong khi rất nhiều thứ khác như bóng tối, các con vật bé nhỏ, các bạn khác sợ thì Nghé lại không sợ. Nghé cũng rất nhạy cảm, mẹ chỉ hơi nặng lời một chút là mặt méo xệch đi rồi òa lên nức nở.
Trước đây chị cũng khổ sở vì cái sự nhút nhát ấy của con lắm. Nhất là khi đến nhà người khác chơi (hoặc có khách đến nhà chơi), Nghé cứ bám chặt lấy mẹ, không chịu chào hỏi, không chịu chơi với ai hết. Nhưng rồi trong lúc tìm hiểu cách khắc phục tính nhút nhát của con, chị đọc được 1 câu thế này, không có đứa trẻ nào nhút nhát cả, chúng chỉ cần "more time to warm up".
Chị như là được "khai sáng" vậy. Từ đó chị thay đổi hẳn cách tiếp cận đối với con, trong bất kì tình huống nào cũng luôn tâm niệm 1 câu, con chỉ cần "more time to warm up".
Những việc chị đã làm với con thì thế này, nhiều cái cũng rất giống cách em làm:
- Không bao giờ chê bai con vì con nhút nhát. Thậm chí cũng không được nói với người khác trước mặt con là "ôi nó nhát lắm" (thường chúng ta hay nói thế để giải thích cho người khác khi con mình không chịu chào hỏi, cứ bám lấy mẹ)
- Luôn luôn chuẩn bị tư tưởng trước cho con về tình huống sắp xảy ra. Hướng dẫn con cách làm, và cùng con thực hành, làm đi làm lại vài lần. Ví dụ như sắp đến nhà ai đó chơi thì hôm trước đã nói với con là ngày mai mình đến nhà bác X chơi nhé. Bác X là bạn bố mẹ đấy, giống như bạn A là bạn ở lớp con đấy. Đến đó có người này, có trò chơi kia... Rồi hỏi con đến đó thì mình làm gì nhỉ, con chào bác thế nào, chào thử cho mẹ xem. Có thể bày trò chơi đóng vai nữa, mẹ là bác X, hai bác cháu chào nhau... Đến sáng hôm sau lại luyện lại. Rồi trong lúc ngồi trên xe lại dượt lại lần cuối. Chị thấy việc thực hành là rất quan trọng.
- Khuyến khích nhưng không ép con. Lấy tiếp vd trên, nếu đên nhà bác X mà con vẫn sợ, không chịu chào thì thôi (con cần thêm thời gian để khởi động mà), cứ cho con vào chơi như bình thường, một lúc sau hỏi xem con có muốn chào bác không.
Thực ra trong khi trẻ tỏ ra nhút nhát chính là lúc trẻ đang "suy nghĩ" xem người đó, trò chơi đó, hay mối quan hệ đó, có đáng để mình thử hay không. Vậy thì cứ cho bé thời gian để bé nghĩ và quyết định.
- Làm mẫu cho con, nhưng không ép con phải làm theo. Mẹ cứ làm mẫu cho con cách cư xử lịch thiệp, tôn trọng, chào hỏi quan tâm đến người khác, riết rồi bé sẽ nhận ra đó là hình mẫu cần theo.
- Dạy con cách nói với người khác để thể hiện ý kiến, và cùng con thực hành, làm đi làm lại nhiều lần. Như Nghé nhiều khi bị Bê tranh đồ chơi hay Bê đánh, thì cứ ngồi đó khóc ầm lên. Chị bảo con là nếu con không muốn Bê làm như vậy thì con phải nói cho Bê biết, rồi hỏi xem con sẽ nói thế nào, hướng dẫn con cách nói đúng, cho con nói thử với mẹ vài lần, rồi dắt con ra chỗ Bê, bảo con nhìn thẳng vào Bê và nói lại.
- Cho con một món đồ để khích lệ tinh thần. Cách này là chị học theo phim Mỹ :). Nghé nhà chị rất thích truyện đầu máy Thomas. Chị kiếm được cho bé 1 cái đầu máy Thomas bé xíu, cầm được trong lòng bàn tay. Chị bảo bé là khi nào con thấy sợ thì cứ nắm thật chặt bạn Thomas, bạn ấy sẽ bảo vệ con. Và đi đâu chị cũng bỏ bạn Thomas vào túi quần con, dặn con khi nào thấy sợ thì nắm chặt lấy bạn Thomas.
- Khen ngợi con khi con có tiến bộ, dù là rất nhỏ.
- Khuyến khích con giúp đỡ bố mẹ làm việc nhà, hay giúp đỡ các bạn, giúp người khác. Như Nghé nhà mình thì thường xuyên giúp mẹ nhặt rau, cất quần áo, dọn mâm bát, dọn dẹp nhà cửa. Người ta đã chứng minh được là những trẻ biết quan tâm giúp đỡ người khác thì sẽ phát triển kĩ năng xã hội tốt hơn.
Thực ra những bé nhút nhát thường là rất nhạy cảm, rất tình cảm và trìu mến. Có hôm chị giận chồng, ra ban công ngồi khóc. Bạn Bê thì rất nhanh, chạy ra hỏi han mẹ ơi sao mẹ khóc, nhưng hỏi xong lại chạy đi chơi ngay, trong khi Nghé chẳng nói chẳng rằng, đến ngồi cạnh ôm lấy mẹ, ngồi yên vậy đến gần 15 phút.
Nghé cũng không thích những trò chơi vận động như cầu trượt, xích đu. Nghé chỉ thích chơi xúc cát trồng cây, câu cá hay tô tượng. Chị tôn trọng sở thích đấy của con chứ không ép. Mình có thể khuyến khích con vận động ở nhà bằng những trò chơi khác.
Hiện giờ thì chị thấy Nghé đã cải thiện được rất nhiều. Cải thiện không có nghĩa là con mạnh dạn hơn, hoạt bát hơn, vì chị vẫn xác định nhút nhát là tính cách của con, không thể thay đổi được. Con vẫn không thích gặp người lạ, không thích chỗ đông người, không thích trò chơi vận động. Nhưng con biết cách xử trí với những tình huống đó mà không cần phải bám chặt lấy mẹ nữa.

Có lẽ chị đã quá chú ý đến từ 'khắc phục' mà không đọc kỹ bài của em chăng? Em cũng thừa nhận nhút nhát là một phần tính cách của bé, và cũng không kỳ vọng bé sẽ hòa đồng được như các bạn mà. Em nghĩ các cách chị đang làm cũng là đang khắc phục cái phần nhút nhát đó của con đấy chứ? Với em, nhút nhát không phải là lỗi lầm cần sửa chữa, nhưng vẫn là điểm yếu cần khắc phục. Mỗi bé đều có điểm mạnh và điểm yếu, và với những điểm yếu thì cần có sự nỗ lực hơn các bạn khác, không phải để bằng hay vượt các bạn khác mà để tiến bộ hơn so với chính bản thân mình.
Như chị nói, nhiều cách làm của chị cũng không khác của em. Em chỉ có ý kiến về mấy điểm sau thôi ạ:
- Cái mà chúng ta có thể làm là giúp con đương đầu với những tình huống khiến con cảm thấy sợ và e ngại (VD như là gặp người lạ): Cái này thì em có cách tiếp cận khác chị. Em nghĩ cái gốc của sự nhút nhát là không tự tin, có thể bé còn e ngại điều gì đó, thế nên em luôn tìm mọi cách để con tự tin vào bản thân mình, ngay cả khi không có mẹ ở đó, và với em thì đây là yếu tố quan trọng nhất, chứ không phải những tình huống cụ thể.
- Hướng dẫn con cách làm, và cùng con thực hành, làm đi làm lại vài lần... Rồi hỏi con đến đó thì mình làm gì nhỉ, con chào bác thế nào, chào thử cho mẹ xem. Có thể bày trò chơi đóng vai nữa, mẹ là bác X, hai bác cháu chào nhau... Đến sáng hôm sau lại luyện lại. Rồi trong lúc ngồi trên xe lại dượt lại lần cuối. Chị thấy việc thực hành là rất quan trọng.
Thực ra thì cái này em thấy hơi lạ: Vấn đề không phải là bé không biết chào, mà là bé không thích người đấy, hoặc là bé e ngại điều gì. Vì với người quen hay ai mà bé thích thì bé sẽ tự giác chào. Và nếu đóng vai với mẹ thì bé sẽ không còn sự e ngại đấy nữa. Em thì chỉ giải thích cho con biết chào hỏi là một thói quen tốt (và chắc chả người lớn nào là không làm cả chị nhỉ), những người xung quanh con cũng là người tốt, ai cũng yêu quý con cả, còn việc chào sẽ phải do bé chủ động theo cách của bé chứ không phải sự thụ động, có thể học mẹ hoặc học theo bất cứ ai xung quanh.
- Riêng về việc chơi tập thể, em làm quyết liệt hơn. Em phải cùng con ra cầu trượt cái thời gian mà không bạn nào còn chơi ở đấy nữa, để tập cho con chơi, lúc đầu mẹ trượt, rồi mẹ ôm con trượt, rồi để con tự trượt. Đến khi bé thích sẽ tự biết xếp hàng cùng bạn để được chơi, tất nhiên ban đầu sẽ có sự trợ giúp của mẹ. Các trò khác cũng thế, em giúp con cách tiếp cận và cách chơi cùng bạn. Em nghĩ chơi tập thể là một kỹ năng quan trọng, để rồi con lớn có thể không khôn khéo khi giao tiếp nhưng phải giỏi khi làm việc nhóm. Và các môn thể thao thì không cần nói nhiều, nhưng sự phối hợp lại vô cùng cần thiết.
Quả thật là đến tận bây giờ, em vẫn không nghĩ là mình đã sai chị ạ :)
03:56 CH 24/07/2012
Rèn con ngoan, dạy con giỏi
Có 1 việc này em muốn chia sẻ với các mẹ, hôm nay trường cu Sóc tổ chức tổng kết năm học, Sóc được biểu diễn 2 tiết mục, nghe các cô nói là con tập ở lớp rất tốt. Nhưng hôm nay lúc trên sân khấu nhìn thấy ở dưới đông các mẹ, cu Sóc khóc ầm lên gọi mẹ. Em đợi lâu quá con không nín nên đành lên bế con. Từ lúc đấy cu Sóc bám dính lấy mẹ không chịu dời. Các bạn trong lớp cũng mếu máo 1 tí rồi mẹ và cô dỗ là lại biểu diễn như thường. Riêng cu Sóc thì nhất định không chịu lên sân khấu lại dù em lên đứng cùng con. Em biết cu Sóc nhà em thuộc diện trẻ nhạy cảm (có thể xếp vào nhóm high need baby), có mẹ nào có con cũng nhạy cảm như thế không? Có cách nào cho con hòa đồng giống các bạn? Em cũng rất cố gắng đưa con đi chơi ở chỗ đông người, cu Sóc cũng đi học khá sớm, nhưng ở nhà thỉnh thoảng không thấy mẹ đâu cũng đi tìm loạn lên.

Con mình cũng giống bạn Sóc, thậm chí còn tệ hơn nữa cơ. Mình thì không quá kỳ vọng rằng con sẽ hòa đồng được giống các bạn mà chỉ cố gắng giúp con tự tin hơn ở chỗ đông người. Quả thật là đến giờ mình cũng phải chấp nhận coi đó như một phần tính cách của con, và cũng chú ý coi như là một điểm yếu cần khắc phục của con.
- Nhút nhát: Con mình vào dạng cực nhút nhát, đang chơi mà có người lạ chào một câu cũng quay ra mếu máo rồi. Mình cũng tích cực cho con đi chơi chỗ đông người (công viên, trung tâm thương mại, chỗ chơi trẻ con...) nhưng không ép con chơi, nếu con thích thì tự ra, mẹ có thể ra chơi cùng nếu con muốn nhưng nếu con không thích thì 2 mẹ con chỉ ngồi nhìn các bạn chơi thôi. Với bé nhà mình, ép sẽ chỉ càng làm bé sợ thêm và lần sau càng không muốn chơi nữa. Dần dần bé sẽ cảm thấy được an toàn và yên tâm khi chơi với bạn. Dù có thế thì vẫn nhát so với các bạn khác (không dám tranh đồ chơi, thậm chí đồ chơi của mình mà bị tranh mất cũng đi chơi thứ khác chứ không dám đòi lại). Cái này chắc phải dạy con từ từ.
+ Khi người lạ chào hoặc hỏi thăm, mình phải mất công giải thích với bé rất nhiều lần là những người đó quan tâm, quý mến con thì mới hỏi chứ không có gì phải sợ cả, không ai có ý xấu hay làm con đau đâu... blah blah blah, tất nhiên là giải thích khi ở nhà và trong tâm trạng cả mẹ và bé đều vui vẻ. Cũng phải mất vài tháng con mình mới không khóc khi gặp người lạ đấy (có thể khi đó lớn đã hiểu hơn rồi), còn đến bây giờ nếu không thích bạn ấy vẫn quay mặt đi chứ không chịu chào đâu, mặc dù thỉnh thoảng mới thế. Mình cũng chả ép, về nhà lại thủ thỉ blah blah blah.
+ Riêng đến chỗ đông người có chủ đích (tụ tập bạn bè, đi sinh nhật, sum họp họ hàng, cưới hỏi...), mình sẽ chuẩn bị tâm lý trước cho con khoảng 2 ngày, thỉnh thoảng nói đến chuyện hôm tới nhà mình sẽ đi chơi, sẽ gặp bà X, chú Y, bạn Z, sẽ có cô hát, có bạn thổi nến, có ông bà hỏi thăm con, có trò chơi này kia... vừa tạo sự hứng thú để con thích đi chơi, vừa để con dễ thích ứng với một số việc có thể xảy ra. Mình thấy chuẩn bị tâm lý trước, nếu bé có chưa tự tin thoải mái như ở nhà thì cũng không đến nỗi sợ hãi hay quá khép kín. Nhưng đã đến nơi thì mình chỉ khuyến khích chứ không ép bé nếu bé không thích, kể cả việc bé chỉ loanh quanh bám lấy mẹ thì mình cũng chấp nhận.
Bé nhà mình đã khá hơn rất nhiều so với hồi nhỏ, có lẽ do lớn nên bé cũng hiểu được nhiều hơn.
- Nhạy cảm: Bé không sợ tối, không sợ các trò chơi mạo hiểm, khá là nghịch ngợm nhưng cứ bố mẹ quát to là mếu máo, thêm câu nữa là khóc :((. Thỉnh thoảng đang chơi mà bố mẹ vô tình nói câu gì là cũng tủi thân, xị mặt. Thế nên mặc dù rất nghiêm nhưng mình ít khi quát mắng to, phạt nặng cũng ít, đánh thì càng không. Với bé nhạy cảm như bé nhà mình, mình chỉ có thể nhẹ nhàng nhắc nhở khi sai, động viên khi cố gắng, khen ngợi khi cần thiết. Cố gắng để con tự tin hơn chứ như bé nhà mình càng phạt nặng hay quát to nó lại càng sợ, càng thêm nhút nhát và khép kín hơn. Nói thế thôi chứ có lúc vẫn điên lên đấy 8-}
Hiện tại mình cũng chưa tiếp cận được tài liệu gì về tính cách này của con, chỉ biết chia sẻ với các mẹ có con tương tự như con mình. Nếu mẹ nào có thì xin chia sẻ với các mẹ với nhé, kể cả kinh nghiệm của 2 mẹ con nhà các mẹ. Sắp tới con tròn 2 tuổi mình định cho con đi bác sỹ tâm lý một buổi, nếu có thông tin hay tài liệu gì mình sẽ chia sẻ ngay với các mẹ.
02:23 CH 08/06/2012
Tổng hợp thực đơn ăn dặm kiểu Nhật (Chi tiết giờ...

Chị ơi nếu chườm thì chườm nóng hay chườm lạnh ạ?

Chườm ấm bạn ạ, bé sốt nhưng cơ thể bé cảm thấy lạnh nên không được chườm nước lạnh nhé, chườm nước ấm - ít hơn nhiệt độ cơ thể bé khoảng 2°C, cái này mình nhớ không chính xác lắm nhưng sờ khăn thấy ấm tay, không nóng là được.
Tài liệu mình đọc được thì khi sốt cần mặc cho bé ấm nhưng thoáng, tốt nhất là để nhiệt độ phòng ổn định ở 22°C (ở VN chắc phải để cao hơn) rồi chỉ mặc bộ quần áo dài tay cho bé. Bé sốt vẫn nên tắm (ngày xưa mình được cô y tá khuyên ngâm bé vào chậu nước ấm thấp hơn nhiệt độ cơ thể bé 1°C là cách giảm sốt tức thì nhanh nhất), chỉ chú ý tránh để bé bị lạnh thôi.
02:58 CH 21/05/2012
Tư vấn chế độ ăn, cách sắp xếp bữa ăn và những...
mình thấy ko cần thiết phải cho bé ăn về lượng nhiều quá như vậy, ăn thế bé sẽ chóng chán và biếng ăn là điều dễ hiểu, cho các bé ăn vừa phải để còn cảm thấy ngon miệng mà muốn ăn bữa sau chứ. ngày 3 bữa cháo bát ô tô thế bé nào mà chịu nổi

Em à, chị biết em cho bé ADKN, chị cũng công nhận ADKN có nhiều ưu điểm, nhưng không có nghĩa các pp khác đều không tốt. Chị đã chứng kiến nhiều bé ăn được từng đấy cháo, thậm chí nhiều hơn, và ăn ngoan nữa. Bé nhà chị vốn ăn ít, nhưng sau bữa cơm vẫn ăn thêm được 125gr sữa chua nữa, tổng lượng ăn vượt xa 220ml/bữa đấy, mà nếu có hoa quả bé vẫn ăn thêm được. Bé nhà chị không thích ăn tinh bột, nhưng nhiều bé khác lại thích. Hơn nữa, nếu em thử sẽ thấy ăn 1 bát cháo nhẹ bụng hơn nhiều 1 bát cơm chứ. 220ml cũng chỉ khoảng 1 bát ăn cơm thôi, không phải bát ô tô đâu em.
momycute: mình cũng nghĩ bé nhà bạn ăn thế là ổn, còn nếu bạn muốn tăng lên 3 bữa/ngày thì theo mình nên cho bé ăn luôn theo lịch của người lớn: sáng, trưa, tối, xen kẽ là sữa. Bé hơn 11 tháng thì cũng không thể coi sữa là chính được nữa rồi.
12:23 CH 18/05/2012
Khi chị em không thích... sinh con
Mình cũng không muốn sinh con vì sợ đau :-s, thiệt tình là mình sợ lắm (trước giờ ngồi 8 mà cứ ai nói đến chuyện liên quan tới đẻ là mình không dám nghe, phải lảng đi chỗ khác) kơ mà không sinh thì sợ sau này tuổi jà cô quạnh ko có con có cháu quây quần lại tủi thân.

Bạn ơi mình sinh con không đau một chút nào này :p.
Mình sinh con vì mình cảm thấy hạnh phúc khi chăm sóc và chơi với một thiên thần bé nhỏ chứ không phải để về già có con cháu sum vầy hay về già nhờ vả được con. Bản thân mình từ khi xác định có con vẫn nghĩ sau này con nó sẽ tự quyết định cuộc đời nó, sống theo cách của nó và quan tâm đến bố mẹ theo cách của nó chứ con cái không phải là tài sản của bố mẹ.
Sinh con hay không sinh con - miễn là bạn cảm thấy hạnh phúc với quyết định của mình.
03:51 CH 10/05/2012
l
La Petite Maison
Bắt chuyện
1.6kĐiểm·1Bài viết
Báo cáo